Chương 279: Bí pháp Địa Hồn thuật
Duy Nhất Thiên Tử
03/06/2013
Ngoại trừ hai mươi khối Cực phẩm nguyên thạch này, Trương Hiểu Vũ còn tìm được một bản thư tịch viết về bí quyết có thể làm cho Hồn lực bạo tăng có tên là Địa Hồn thuật.
Địa Hồn thuật có thể làm cho Hồn lực thoáng cái gia tăng hiệu quả thêm ba thành, đương nhiên Địa Hồn thuật không phải là không có hạn chế, nó chỉ có tác dụng đối với Hồn lực dưới lục tầng, nói cách khác nếu như Hồn lực Trương Hiểu Vũ lên đến tầng thứ bảy thì tu luyện Địa Hồn thuật sẽ không còn hiệu quả nữa.
Tuy nhiên đối với Trương Hiểu Vũ hiện nay thì vậy là đủ rồi, dù sao việc Hồn lực tiến vào tầng thứ bảy là chuyện không biết lúc nào ? Có lẽ là vài năm mà có lẽ cũng là vài thập niên nữa.
"Hắc hắc, giết một Võ tôn mà có được nhiều thứ tốt như vậy, ngày trước ta nhận xét quả nhiên là không sai”. Trương Hiểu Vũ đem cái nguyên giới này đeo lên ngón tay cười nói.
Tiểu Hắc đảo cặp mắt trắng dã nói: "Lão đại, Thiên Độc Lão Nhân gặp phải ngươi thật đúng là không may”.
Kỳ thực Thiên Độc Lão Nhân thật đúng là không may, một thân thực lực còn chưa kịp thi triển ra thì đã bị Tiểu Hắc làm cho hôn mê sau đó là bị Trương Hiểu Vũ một kiếm phân thây. Nếu như chiến đấu bình thường thì hắn cho dù đánh không lại hai người cũng có thể dễ dàng đào tẩu, dù sao cũng là lão quái vật sống mấy nghìn năm thiếu gì tuyệt chiêu bảo mệnh chứ.
Trong mật thất, Trương Hiểu Vũ lấy ra tim Huyền Minh Thiên Độc Thú, nhất thời một cổ máu tươi nồng đậm truyền ra tràn ngập cả không gian mật thất.
Dựa theo hướng dẫn trên thư tịch, Trương Hiểu Vũ cẩn cẩn dực dực đem lớp thịt bên ngoài trái tim Huyền Minh Thiên Độc Thú loại đi, cuối cùng chỉ còn lưu lại bộ phận to cỡ quả trứng gà, máu huyết chứa ở trong đó. Sau đó Trương Hiểu Vũ lấy ra một cái ống dẫn trong suốt đâm vào trong huyết túi rồi hút ra đưa vào trong một cái bình ngọc.
Tí tách, tí tách...
Tổng cộng có sáu giọt tinh huyết, mỗi một giọt đều tỏa ra ánh sáng mơ hồ mang theo hắc quang, phảng phất như nó không phải là máu huyết mà là nọc độc vậy, có thể đẩy người ta vào chỗ chết vậy.
Cuối cùng hắn sử dụng Lôi nguyên lực đem đám thịt vô dụng đốt cháy hết rồi ngồi xuống bắt đầu luyện hóa máu huyết của Huyền Minh Thiên Độc Thú.
Lần đầu tiên hắn chỉ ăn một giọt rồi lập tức nhắm hai mắt lại. Nửa khắc qua đi, Trương Hiểu Vũ mở mắt ra, trên mặt tràn đầy tiếu ý, một giọt máu huyết Huyền Minh Thiên Độc Thú dĩ nhiên làm cho hắn đề thăng năm phần trăm, sáu giọt nói không sai biệt lắm là ba thành. Phải biết rằng sau khi luyện hóa máu huyết Lam Sí Hồng Giác thú, trong cơ thể Trương Hiểu Vũ, số lượng Thần Ma chân lực tăng được một thành, nếu như nói lúc ban đầu Thần Ma chân lực là mười đạo thì sau khi luyện hóa máu huyết Lam Sí Hồng Giác thú hắn có mười một đạo, hiện tại tăng thêm năm phần trăm là năm phần trăm của mười một chứ không phải năm phần trăm của mười đạo.
Sau khi luyện hóa xong sáu giọt máu của Huyền Minh Thiên Độc Thú Thần Ma chân lực hùng hồn hơn nhiều, hắn cảm giác có thể thi triển được ba lần chém ra Trảm ma kiếm cương. Máu huyết đã luyện hóa xong rồi, việc kế tiếp nên tu luyện Địa Hồn thuật thôi, đương nhiên, mật thất là nơi rất không thích hợp vì dễ bị phá hỏng.
Đi ra sau núi, Trương Hiểu Vũ lấy ra thư tịch Địa Hồn thuật vừa tỉ mỉ phỏng đoán ý tứ trong đó vừa thử tu luyện, khi hắn cảm giác không sai biệt lắm thì buông thư tịch xuống để thử uy lực của Hồn lực bạo phát.
Liên tiếp nửa tháng trôi qua, Trương Hiểu Vũ cuối cùng cũng đã lĩnh ngộ được một ít tâm đắc, Hồn lực bạo đã có hiệu quả thế nhưng thời gian lại chỉ trong nháy mắt. Tỷ như Địa Hồn thuật làm cho Hồn lực sản sinh một loại tần suất như đại địa mạch động do đó Hồn lực đi ra xa hơn bình thường.
Tuy nhiên để làm được điều đó thì còn cần thêm thời gian, mà đợi sau khi làm được thì lại phải chậm rãi tôi luyện, cầu cho tại bất luận lúc nào đều có thể sử dụng được bạo Hồn lực. Trong lúc Trương Hiểu Vũ tu luyện Hồn lực thì bộ môn chế giáp của Huyền Âm Môn đã bắt đầu sử dụng hắc sắc ngạnh giáp của Huyền Minh Thiên Độc Thú để chế tác đặc thù chiến giáp.
Trương Hiểu Vũ không rõ lắm về giá trị và tác dụng cụ thể của những hắc sắc ngạnh giáp này thế nhưng mấy chuyên gia trong bộ chế giáp cũng thì rất rõ ràng. Áo giáp do hắc sắc ngạnh giáp chế tạo thành không chỉ có lực phòng ngự so với hàn thiết trong khi trọng lượng lại nhẹ hơn hàn thiết nhiều, một Võ sư phổ thông có thể chịu được trọng lượng của nó, Đại võ sư có thể thoải mái mặc nó mà giết địch. Điều tối trọng yếu là loại chiến giáp này còn có thể quán thâu nguyên lực vào trong đó, một cái chiến giáp bên trong tràn ngập nguyên lực có thể đón đỡ năng lượng trùng kích lớn, so với bất luận hộ thể nguyên lực nào đều mạnh hơn rất nhiều.
Sơ bộ phỏng chừng thì hắc sắc ngạnh giáp trên người Huyền Minh Thiên Độc Thú này có thể chế tạo được một nghìn năm trăm bộ đặc thù chiến giáp, đủ để vũ trang cho một chi võ giả tinh nhuệ nhất mà chi đội ngũ này cũng bởi vì có chiến giáp mà sức chiến đấu được đề cao hơn năm thành.
Vô hình Hồn lực tuôn ra Hồn hải, đột ngột biên độ sóng của một loại tần suất đặc thù được đề thăng, trước người Trương Hiểu Vũ một đạo lam sắc điện kiếm đột nhiên tỏa ra quang mang như ngọc, tốc độ trong nháy mắt đột phá tốc độ âm thanh, nhanh gấp đôi tốc độ âm thanh bắn về ngọn núi đối diện xuyên thủng mà qua, mau lẹ tuyệt luân.
Tuy nhiên ngay sau đó, Hồn lực Trương Hiểu Vũ chợt uể oải xuống, đạo lam sắc điện kiếm kia cũng bởi vì không có ai khống chế mà bạo liệt thành vô số tia điện.
Sau một lần hô hấp hậu, Hồn lực lại khôi phục như bình thường, Trương Hiểu Vũ có thầm nghĩ: Sau khi Hồn lực bạo phát thành công, tuy trong nháy mắt đạt được uy lực tối đại thế nhưng sau lúc đó Hồn lực sẽ uể oải đi trong thời gian ngắn, không biết Địa Hồn thuật là như vậy hay tất cả các bí pháp Hồn lực bạo đều như vậy.
Sau lần đó, lần thứ hai hắn không có thành công, lần thứ ba cũng không, lần thứ tư lại thành công... Đến một tháng sau xác xuất thành công bất quá chỉ có bảy thành, điều này tự nhiên không làm cho hắn thoả mãn,... ít nhất cũng phải đẩy xác xuất thành công mười thành mới được, hơn nữa phải đạt đến tình trạng tùy tâm sở dục, bằng không nếu như vào thời khắc mấu chốt mà mất linh thì không chỉ mất mặt mà còn mất mạng nữa.
Tháng thứ hai qua đi, xác xuất thành công đã lên tới tám phần.
Tháng thứ ba, xác xuất thành công đạt được cửu thành.
Lúc này, đặc thù chiến giáp đã được chế tạo xong, số lượng là một nghìn sau trăm bộ, so với dự tính còn nhiều hơn một trăm bộ.
Trương Hiểu Vũ trước hết nghĩ đến Huyền Âm Thần vệ, hắn lấy ra năm trăm bộ đặc thù chiến giáp phân phối cho đám Huyền Âm Thần vệ không có Nguyên giáp, còn lại hơn một nghìn bộ đặc thù chiến giáp thì trong đó ba trăm bộ phân phối cho ba trăm tên võ giả Huyền Âm hổ vệ, số còn lại hơn bảy trăm bộ không trực tiếp phân phối nữa mà sẽ tiến hành khảo hạch để xem xét phân phối. Ai quá quan có thể đến lĩnh đặc thù chiến giáp, xử lý như vậy có thể khuyến khích ý chí chiến đấu của Huyền Âm hổ vệ, có thể làm cho những ai không lấy được đặc thù chiến giáp sinh ra sự bất mãn.
Tháng thứ tư, xác xuất Hồn lực bạo phát thành công mới đạt được hơn cửu thành, tựa hồ càng về sau xác xuất gia tăng thành công càng chậm, xem ra để đạt được thập thành thì không mất hơn nửa năm thời gian là không được, về phần cảnh giới tùy tâm sở dục thì ít nhất cũng cần vài năm.
"Ngươi nói cái gì, vị Sa tôn giả kia của Thần Sa Phủ hai tháng trước đi vào di tích dưới lòng đất nay đã trọng thương trở về”. Nghe được tin tức tình báo này Trương Hiểu Vũ hơi kinh ngạc nói.
"Dạ, Môn chủ”.
Trương Hiểu Vũ hỏi: "Còn có tôn giả nào khác đi xuống không ”.
"Kỳ Lân Phủ Ngưu tôn giả một tháng trước cũng đi vào rồi, Tán Tôn liên minh có Hồng Hoa tôn giả và Liệt Hỏa Đao Tôn giả nửa tháng trước cũng đi vào nhưng vẫn chưa có được tin tức gì”.
Những người này đều đi vào rồi, xem ra đều muốn có được cực phẩm Nguyên giáp trong trận pháp kia để gia tăng khả năng lực phòng ngự, xem ra đối với mình đều khá kiêng kỵ.
Gật đầu, Trương Hiểu Vũ nói: "Ta đã biết rồi, ngươi lui xuống đi!".
"Dạ!".
Sau khi tên đệ tử tình báo ly khai, khóe miệng Trương Hiểu Vũ nổi lên vẻ tươi cười nhàn nhạt, Thần Sa Phủ Sa tôn giả này muốn ăn mảnh sao, nào có đơn giản như vậy.
Về phần Ngưu tôn giả và Hồng Hoa tôn giả chỉ sợ cũng không chiếm được chỗ tốt nào.
Đối với Trương Hiểu Vũ thì ngay cả sau khi có được thực lực Võ tôn cũng không xuống dưới di tích bởi vì Kinh diễm cấp trận pháp kia không phải Võ tôn phổ thông có thể tùy ý đi vào, tỷ như công kích của lục cấp trận pháp có thể xúc phạm tới Khuy đạo đỉnh kỳ cao thủ, Kinh diễm cấp trận pháp khó đảm bảo là sẽ không thể xúc phạm tới Tự nhiên chi đạo đệ tam trọng Võ tôn, bằng vào thực lực hiện tại của hắn thì còn chưa đủ để lấy được cực phẩm Nguyên giáp.
"Để cho những người này nếm chút cay đắng cũng tốt, chí ít là nên an phận một chút”. Trương Hiểu Vũ trong lòng âm thầm nghĩ.
Hôm nay bầu trời đã đầy hoa tuyết, mùa đông đã đến rồi. Mùa đông vừa đến thì tin tức mới nhất cũng làm cho rất nhiều người tâm tình như lửa nóng. Đó là nửa tháng sau, Tinh Thần gia tộc lần đầu tiên tổ chức đấu giá hội tại Đằng Vân đại lục.
Địa Hồn thuật có thể làm cho Hồn lực thoáng cái gia tăng hiệu quả thêm ba thành, đương nhiên Địa Hồn thuật không phải là không có hạn chế, nó chỉ có tác dụng đối với Hồn lực dưới lục tầng, nói cách khác nếu như Hồn lực Trương Hiểu Vũ lên đến tầng thứ bảy thì tu luyện Địa Hồn thuật sẽ không còn hiệu quả nữa.
Tuy nhiên đối với Trương Hiểu Vũ hiện nay thì vậy là đủ rồi, dù sao việc Hồn lực tiến vào tầng thứ bảy là chuyện không biết lúc nào ? Có lẽ là vài năm mà có lẽ cũng là vài thập niên nữa.
"Hắc hắc, giết một Võ tôn mà có được nhiều thứ tốt như vậy, ngày trước ta nhận xét quả nhiên là không sai”. Trương Hiểu Vũ đem cái nguyên giới này đeo lên ngón tay cười nói.
Tiểu Hắc đảo cặp mắt trắng dã nói: "Lão đại, Thiên Độc Lão Nhân gặp phải ngươi thật đúng là không may”.
Kỳ thực Thiên Độc Lão Nhân thật đúng là không may, một thân thực lực còn chưa kịp thi triển ra thì đã bị Tiểu Hắc làm cho hôn mê sau đó là bị Trương Hiểu Vũ một kiếm phân thây. Nếu như chiến đấu bình thường thì hắn cho dù đánh không lại hai người cũng có thể dễ dàng đào tẩu, dù sao cũng là lão quái vật sống mấy nghìn năm thiếu gì tuyệt chiêu bảo mệnh chứ.
Trong mật thất, Trương Hiểu Vũ lấy ra tim Huyền Minh Thiên Độc Thú, nhất thời một cổ máu tươi nồng đậm truyền ra tràn ngập cả không gian mật thất.
Dựa theo hướng dẫn trên thư tịch, Trương Hiểu Vũ cẩn cẩn dực dực đem lớp thịt bên ngoài trái tim Huyền Minh Thiên Độc Thú loại đi, cuối cùng chỉ còn lưu lại bộ phận to cỡ quả trứng gà, máu huyết chứa ở trong đó. Sau đó Trương Hiểu Vũ lấy ra một cái ống dẫn trong suốt đâm vào trong huyết túi rồi hút ra đưa vào trong một cái bình ngọc.
Tí tách, tí tách...
Tổng cộng có sáu giọt tinh huyết, mỗi một giọt đều tỏa ra ánh sáng mơ hồ mang theo hắc quang, phảng phất như nó không phải là máu huyết mà là nọc độc vậy, có thể đẩy người ta vào chỗ chết vậy.
Cuối cùng hắn sử dụng Lôi nguyên lực đem đám thịt vô dụng đốt cháy hết rồi ngồi xuống bắt đầu luyện hóa máu huyết của Huyền Minh Thiên Độc Thú.
Lần đầu tiên hắn chỉ ăn một giọt rồi lập tức nhắm hai mắt lại. Nửa khắc qua đi, Trương Hiểu Vũ mở mắt ra, trên mặt tràn đầy tiếu ý, một giọt máu huyết Huyền Minh Thiên Độc Thú dĩ nhiên làm cho hắn đề thăng năm phần trăm, sáu giọt nói không sai biệt lắm là ba thành. Phải biết rằng sau khi luyện hóa máu huyết Lam Sí Hồng Giác thú, trong cơ thể Trương Hiểu Vũ, số lượng Thần Ma chân lực tăng được một thành, nếu như nói lúc ban đầu Thần Ma chân lực là mười đạo thì sau khi luyện hóa máu huyết Lam Sí Hồng Giác thú hắn có mười một đạo, hiện tại tăng thêm năm phần trăm là năm phần trăm của mười một chứ không phải năm phần trăm của mười đạo.
Sau khi luyện hóa xong sáu giọt máu của Huyền Minh Thiên Độc Thú Thần Ma chân lực hùng hồn hơn nhiều, hắn cảm giác có thể thi triển được ba lần chém ra Trảm ma kiếm cương. Máu huyết đã luyện hóa xong rồi, việc kế tiếp nên tu luyện Địa Hồn thuật thôi, đương nhiên, mật thất là nơi rất không thích hợp vì dễ bị phá hỏng.
Đi ra sau núi, Trương Hiểu Vũ lấy ra thư tịch Địa Hồn thuật vừa tỉ mỉ phỏng đoán ý tứ trong đó vừa thử tu luyện, khi hắn cảm giác không sai biệt lắm thì buông thư tịch xuống để thử uy lực của Hồn lực bạo phát.
Liên tiếp nửa tháng trôi qua, Trương Hiểu Vũ cuối cùng cũng đã lĩnh ngộ được một ít tâm đắc, Hồn lực bạo đã có hiệu quả thế nhưng thời gian lại chỉ trong nháy mắt. Tỷ như Địa Hồn thuật làm cho Hồn lực sản sinh một loại tần suất như đại địa mạch động do đó Hồn lực đi ra xa hơn bình thường.
Tuy nhiên để làm được điều đó thì còn cần thêm thời gian, mà đợi sau khi làm được thì lại phải chậm rãi tôi luyện, cầu cho tại bất luận lúc nào đều có thể sử dụng được bạo Hồn lực. Trong lúc Trương Hiểu Vũ tu luyện Hồn lực thì bộ môn chế giáp của Huyền Âm Môn đã bắt đầu sử dụng hắc sắc ngạnh giáp của Huyền Minh Thiên Độc Thú để chế tác đặc thù chiến giáp.
Trương Hiểu Vũ không rõ lắm về giá trị và tác dụng cụ thể của những hắc sắc ngạnh giáp này thế nhưng mấy chuyên gia trong bộ chế giáp cũng thì rất rõ ràng. Áo giáp do hắc sắc ngạnh giáp chế tạo thành không chỉ có lực phòng ngự so với hàn thiết trong khi trọng lượng lại nhẹ hơn hàn thiết nhiều, một Võ sư phổ thông có thể chịu được trọng lượng của nó, Đại võ sư có thể thoải mái mặc nó mà giết địch. Điều tối trọng yếu là loại chiến giáp này còn có thể quán thâu nguyên lực vào trong đó, một cái chiến giáp bên trong tràn ngập nguyên lực có thể đón đỡ năng lượng trùng kích lớn, so với bất luận hộ thể nguyên lực nào đều mạnh hơn rất nhiều.
Sơ bộ phỏng chừng thì hắc sắc ngạnh giáp trên người Huyền Minh Thiên Độc Thú này có thể chế tạo được một nghìn năm trăm bộ đặc thù chiến giáp, đủ để vũ trang cho một chi võ giả tinh nhuệ nhất mà chi đội ngũ này cũng bởi vì có chiến giáp mà sức chiến đấu được đề cao hơn năm thành.
Vô hình Hồn lực tuôn ra Hồn hải, đột ngột biên độ sóng của một loại tần suất đặc thù được đề thăng, trước người Trương Hiểu Vũ một đạo lam sắc điện kiếm đột nhiên tỏa ra quang mang như ngọc, tốc độ trong nháy mắt đột phá tốc độ âm thanh, nhanh gấp đôi tốc độ âm thanh bắn về ngọn núi đối diện xuyên thủng mà qua, mau lẹ tuyệt luân.
Tuy nhiên ngay sau đó, Hồn lực Trương Hiểu Vũ chợt uể oải xuống, đạo lam sắc điện kiếm kia cũng bởi vì không có ai khống chế mà bạo liệt thành vô số tia điện.
Sau một lần hô hấp hậu, Hồn lực lại khôi phục như bình thường, Trương Hiểu Vũ có thầm nghĩ: Sau khi Hồn lực bạo phát thành công, tuy trong nháy mắt đạt được uy lực tối đại thế nhưng sau lúc đó Hồn lực sẽ uể oải đi trong thời gian ngắn, không biết Địa Hồn thuật là như vậy hay tất cả các bí pháp Hồn lực bạo đều như vậy.
Sau lần đó, lần thứ hai hắn không có thành công, lần thứ ba cũng không, lần thứ tư lại thành công... Đến một tháng sau xác xuất thành công bất quá chỉ có bảy thành, điều này tự nhiên không làm cho hắn thoả mãn,... ít nhất cũng phải đẩy xác xuất thành công mười thành mới được, hơn nữa phải đạt đến tình trạng tùy tâm sở dục, bằng không nếu như vào thời khắc mấu chốt mà mất linh thì không chỉ mất mặt mà còn mất mạng nữa.
Tháng thứ hai qua đi, xác xuất thành công đã lên tới tám phần.
Tháng thứ ba, xác xuất thành công đạt được cửu thành.
Lúc này, đặc thù chiến giáp đã được chế tạo xong, số lượng là một nghìn sau trăm bộ, so với dự tính còn nhiều hơn một trăm bộ.
Trương Hiểu Vũ trước hết nghĩ đến Huyền Âm Thần vệ, hắn lấy ra năm trăm bộ đặc thù chiến giáp phân phối cho đám Huyền Âm Thần vệ không có Nguyên giáp, còn lại hơn một nghìn bộ đặc thù chiến giáp thì trong đó ba trăm bộ phân phối cho ba trăm tên võ giả Huyền Âm hổ vệ, số còn lại hơn bảy trăm bộ không trực tiếp phân phối nữa mà sẽ tiến hành khảo hạch để xem xét phân phối. Ai quá quan có thể đến lĩnh đặc thù chiến giáp, xử lý như vậy có thể khuyến khích ý chí chiến đấu của Huyền Âm hổ vệ, có thể làm cho những ai không lấy được đặc thù chiến giáp sinh ra sự bất mãn.
Tháng thứ tư, xác xuất Hồn lực bạo phát thành công mới đạt được hơn cửu thành, tựa hồ càng về sau xác xuất gia tăng thành công càng chậm, xem ra để đạt được thập thành thì không mất hơn nửa năm thời gian là không được, về phần cảnh giới tùy tâm sở dục thì ít nhất cũng cần vài năm.
"Ngươi nói cái gì, vị Sa tôn giả kia của Thần Sa Phủ hai tháng trước đi vào di tích dưới lòng đất nay đã trọng thương trở về”. Nghe được tin tức tình báo này Trương Hiểu Vũ hơi kinh ngạc nói.
"Dạ, Môn chủ”.
Trương Hiểu Vũ hỏi: "Còn có tôn giả nào khác đi xuống không ”.
"Kỳ Lân Phủ Ngưu tôn giả một tháng trước cũng đi vào rồi, Tán Tôn liên minh có Hồng Hoa tôn giả và Liệt Hỏa Đao Tôn giả nửa tháng trước cũng đi vào nhưng vẫn chưa có được tin tức gì”.
Những người này đều đi vào rồi, xem ra đều muốn có được cực phẩm Nguyên giáp trong trận pháp kia để gia tăng khả năng lực phòng ngự, xem ra đối với mình đều khá kiêng kỵ.
Gật đầu, Trương Hiểu Vũ nói: "Ta đã biết rồi, ngươi lui xuống đi!".
"Dạ!".
Sau khi tên đệ tử tình báo ly khai, khóe miệng Trương Hiểu Vũ nổi lên vẻ tươi cười nhàn nhạt, Thần Sa Phủ Sa tôn giả này muốn ăn mảnh sao, nào có đơn giản như vậy.
Về phần Ngưu tôn giả và Hồng Hoa tôn giả chỉ sợ cũng không chiếm được chỗ tốt nào.
Đối với Trương Hiểu Vũ thì ngay cả sau khi có được thực lực Võ tôn cũng không xuống dưới di tích bởi vì Kinh diễm cấp trận pháp kia không phải Võ tôn phổ thông có thể tùy ý đi vào, tỷ như công kích của lục cấp trận pháp có thể xúc phạm tới Khuy đạo đỉnh kỳ cao thủ, Kinh diễm cấp trận pháp khó đảm bảo là sẽ không thể xúc phạm tới Tự nhiên chi đạo đệ tam trọng Võ tôn, bằng vào thực lực hiện tại của hắn thì còn chưa đủ để lấy được cực phẩm Nguyên giáp.
"Để cho những người này nếm chút cay đắng cũng tốt, chí ít là nên an phận một chút”. Trương Hiểu Vũ trong lòng âm thầm nghĩ.
Hôm nay bầu trời đã đầy hoa tuyết, mùa đông đã đến rồi. Mùa đông vừa đến thì tin tức mới nhất cũng làm cho rất nhiều người tâm tình như lửa nóng. Đó là nửa tháng sau, Tinh Thần gia tộc lần đầu tiên tổ chức đấu giá hội tại Đằng Vân đại lục.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.