Chương 225: Tam cấp phù lục
Duy Nhất Thiên Tử
18/05/2013
“Thực lực tiến triển không tệ, lấy tư chất của các ngươi chỉ cần cố gắng thì ở trong Huyền Âm Môn có thể được trọng dụng, đừng làm cho ta thất vọng”. Đối mặt với bọn họ, Trương Hiểu Vũ hoàn toàn làm ra một bộ thượng vị giả hoặc là trưởng bối, làm trưởng bối thì những việc không vui trước kia ta sẽ không đi so đo nữa.
“Đa tạ môn chủ khích lệ”. Tôn Nguyệt Hương âm thầm thở phào một hơi, người tựa hồ thoải mái hơn rất nhiều còn ánh mắt Tôn Phóng càng thêm thâm trầm bất quá được che dấu rất sâu.
Xoay người rời đi, Trương Hiểu Vũ không có quy về chỗ mình mà là đi tới nơi Huyền Âm thần vệ và mình hay liên lạc, đó là một cái tầng hầm lớn và bí ẩn.
Ngồi ở trên ghế, Trương Hiểu Vũ tay trái nâng cằm, ánh mắt nhìn vào sáu gã đại đội trưởng, uy áp nghiêm nghị khiến cho sáu người đều không tự chủ được mà nín thở.
“Nhiệm vụ thứ nhất của Huyền Âm thần vệ là chém giết hết thảy những thanh âm lạc điệu trong nội môn, các ngươi tự an bài nhân thủ giám thị toàn bộ nhất cử nhất động của Huyền Âm Môn, có động tĩnh gì lập tức hồi báo”. Tuy Huyền Âm Môn trước mắt trên cơ bản không có khả năng xuất hiện nhiễu loạn nhưng không vì thế mà không áp dụng những hành động có thể rất hữu dụng về sau. Huống chi chỉ sáu bảy năm nữa, cấm chế sẽ biến mất, khi đó Thượng cổ môn phái sẽ hoành hành, Huyền Âm Môn cũng không còn là nhất phương độc đại nữa, theo đó tâm tư của rất nhiều người tất nhiên sẽ dần dần dao động, Huyền Âm thần vệ cần trước tiên chém giết những kẻ có lòng dị tâm này.
“Dạ!” Sáu người cùng kêu lên nói.
Trương Hiểu Vũ nhìn gã thanh niên da đen ở giữa nói:“Huyền Ngũ, con nuôi hộ pháp Tôn Tùng là Tôn Phóng, ngươi hẳn là có nhận biết, ngươi phái ra một tiểu đội giám thị hắn, chỉ cần có gì khác thường lập tức bắt giữ, nếu phản kháng thì giết không tha”. Huyền Ngũ không phải là tên mà là danh hiệu, sáu vị đại đội trưởng danh hiệu phân biệt từ Huyền Nhất đến Huyền Lục, mặt sau còn có Huyền thất đến Huyền tam thập lục. Chỉ có người có tu vi cường đại mới có tư cách lĩnh danh hiệu, còn làm sao tới ba mươi sáu, đây là lấy số Thiên Cương vâng chịu thiên ý mà chém giết hết thảy.
Huyền Ngũ cúi đầu lĩnh mệnh nói:“Dạ, môn chủ”.
“Trừ bỏ những cái này, các ngươi cũng không nên lười biếng tu luyện, trong mật thất ta đã bố trí Tụ nguyên trận pháp, nếu không có nhiệm vụ thì tùy thời có thể lại đây tu luyện”.
Huyền Âm thần vệ trước mắt mới thành lập cho nên Trương Hiểu Vũ cũng chưa giao cho bọn họ nhiều nhiệm vụ, hết thảy phải nhờ vào chính bọn họ chậm rãi rút ra kinh nghiệm, bọn họ là trụ cột của Huyền Âm thần vệ sau này.
Máu tươi Hoang thú chỉ có để đặt trong ôn ngọc mới có thể bảo trì được hoạt tính cùng Nguyên khí, nếu không chỉ cần qua ba năm là trở thành chất lỏng vô dụng.
Phía sau núi, Trương Hiểu Vũ đem thông nguyên thụ để chế tạo giấy đặt trên bằng thạch, trên tay bút lông nhẹ nhàng chấm vào máu hoang thú trong ôn ngọc mà bắt đầu khắc trận pháp trên giấy.
Việc khắc trận pháp trên Phù lục khác với việc bố trí trận pháp bình thường, chúng được xưng là phù trận là do đã được đơn giản hoá đi rất nhiều lần, trở thành tiểu trận pháp, nhìn thô sơ giản lược như một bức tranh đơn giản hoặc như là một cái cổ tự có rất nhiều đường nét.
Khi khắc trận pháp thì hồn lực cũng theo đầu bút lông vận chuyển nếu không thì không thể hình thành được đường dẫn trận pháp đầy đủ, lúc này Trương Hiểu Vũ đang khắc Bạo viêm phù trận, giống như đặc tính của nó, hình dáng của Bạo viêm phù trận giống như một đoàn hỏa diễm đang thiêu đốt vậy.
Chỉ cần hai cái hô hấp trận pháp đã khắc xong, Trương Hiểu Vũ cầm lấy nó, đem Hỏa nguyên lực trong cơ thể đã đạt tới cấp bậc Đại võ sư thật cẩn thận quán chú vào trong trận pháp.
Đầu tiên đồ án trận pháp màu hồng hơi sáng lên một chút, sau đó hào quang chợt biến mất rồi toàn bộ đồ án giống như bị làm cũ vậy, thoạt nhìn phong cách cổ xưa, chỉ có dùng hồn lực quét qua mới có thể cảm thụ được uy lực ẩn chứa trong đó.
Chờ sau khi Bạo viêm phù trận tồn trữ được không ít Hỏa nguyên lực Trương Hiểu Vũ mới đình chỉ việc quán chú, sau đó đưa mắt nhìn vào một khối cự thạch lặng yên sử dụng một cỗ Hỏa nguyên lực kích vào vị trí đặc thù trên Bạo viêm phù trận và đem Bạo viêm phù ném ra ngoài.
Phịch một tiếng, toàn bộ Bạo viêm phù hóa thành một đoàn ánh lửa thật lớn nổ tung, trong chốc lát cự thạch to chừng mấy thước bị đánh tứ phân ngũ liệt, trên bề mặt cũng lưu lại một cái hố sâu mười thước.
“Nhị cấp Bạo viêm phù uy lực cũng không tệ lắm, trên cơ bản tương đương với một kích của tam cấp Võ vương bình thường”. Mỗi một loại phù lục lại có rất nhiều loại thuộc tính, như nhất cấp hỏa thuộc tính phù lục là Liệt hỏa phù, nhị cấp là Bạo viêm phù, tam cấp là Hỏa Vũ phù, tứ cấp là Hỏa long phù, nếu một võ giả thấp cấp nhất cầm Hỏa long phù đánh trúng Võ hùng cao thủ thì cho dù hắn có thủ đoạn thông thiên cũng phải nuốt hận đương trường, đây chính là tác dụng cùng uy lực của phù lục.
Chính cái gọi là một cái thông vạn pháp thông, lý giải của Trương Hiểu Vũ đối với phù lục trận pháp cũng là như thế, qua mấy ngày hắn đã thấu triệt được tam cấp phù lục trận pháp chỉ còn thiếu thí nghiệm mà thôi.
Về nguyên lực, Trương Hiểu Vũ có Lôi nguyên lực, Phong nguyên lực cùng Băng nguyên lực đều là cấp bậc Võ tông cho nên hắn chuẩn bị đem đại đa số thời gian nghiên cứu ba loại thuộc tính phù lục này. Tỷ như hiện tại hắn đang chế tạo tam cấp Lôi thuộc tính phù lục : Lôi phù.
Chấm máu ngũ giai hoang thú từ ôn ngọc, Trương Hiểu Vũ tập trung tinh thần bắt đầu khắc loại trận pháp so với trước thì khó hơn rất nhiều lần, đó là Lôi phù trận.
Phù lục có uy lực càng lớn thì phù trận trong đó tự nhiên có cấp bậc càng cao, tương ứng là cần càng nhiều tồn trữ trận pháp dung nhập vào trong đó, chỉ có như vậy mới có thể cất chứa được nguyên lực của cấp bậc Võ hùng.
Ước chừng sau năm cái hô hấp, phù lục đã được chế tạo xong, Trương Hiểu Vũ hướng vào trong đó quán chú Lôi nguyên lực của cấp Võ hùng.
Lần này Trương Hiểu Vũ không có đem Lôi phù thí nghiệm ở trên núi mà đi đến cạnh vách núi, đầu tiên là ném ra một khối tuyết ngân thiết to mấy thước sau đó mới cầm Lôi phù vận kình ném ra ngoài.
Bùng, một tia sét màu lam trống rỗng phát ra, quang mang chói mắt làm cho người ta còn tưởng rằng nơi này có sét đánh, chỉ thấy tuyết ngân thiết so với cự thạch còn cứng rắn hơn rất nhiều lần kia trong chốc lát hòa tan thành nước.
Trương Hiểu Vũ lộ ra vẻ mỉm cười, tam cấp Lôi thuộc tính phù lục rốt cục đã chế tác hoàn thành, tuy rằng không sản xuất đại trà nhưng vẫn có thể chia cho đám Lạc Thi Thi một ít. Về sau nếu nghiên cứu ra tứ cấp phù lục thì an toàn của các nàng cũng được bảo đảm hơn, ai mà biết được một Võ hùng cao thủ lại đột nhiên bộc phát ra lực lượng tương đương với Võ tông cao thủ chứ, kẻ nào coi thường, cho dù là Võ tông cao thủ cũng phải ngã xuống.
Đáng tiếc là việc chế tạo phù lục này lại chỉ một mình hắn làm được, trừ bỏ đám vài người Lạc Thi Thi ra, Trương Hiểu Vũ cũng không yên tâm đem cái này dạy cho những người khác. Dưới loại tình huống này việc sản xuất đại trà chỉ là nói mộng mà thôi, huống chi Trương Hiểu Vũ cũng không khả năng cả ngày không có việc gì làm đi chế tạo phù lục, dù sao là mất nhiều hơn được, thực lực của mình mới là căn bản, cái này chỉ có tác dụng phụ trợ mà thôi.
“Đa tạ môn chủ khích lệ”. Tôn Nguyệt Hương âm thầm thở phào một hơi, người tựa hồ thoải mái hơn rất nhiều còn ánh mắt Tôn Phóng càng thêm thâm trầm bất quá được che dấu rất sâu.
Xoay người rời đi, Trương Hiểu Vũ không có quy về chỗ mình mà là đi tới nơi Huyền Âm thần vệ và mình hay liên lạc, đó là một cái tầng hầm lớn và bí ẩn.
Ngồi ở trên ghế, Trương Hiểu Vũ tay trái nâng cằm, ánh mắt nhìn vào sáu gã đại đội trưởng, uy áp nghiêm nghị khiến cho sáu người đều không tự chủ được mà nín thở.
“Nhiệm vụ thứ nhất của Huyền Âm thần vệ là chém giết hết thảy những thanh âm lạc điệu trong nội môn, các ngươi tự an bài nhân thủ giám thị toàn bộ nhất cử nhất động của Huyền Âm Môn, có động tĩnh gì lập tức hồi báo”. Tuy Huyền Âm Môn trước mắt trên cơ bản không có khả năng xuất hiện nhiễu loạn nhưng không vì thế mà không áp dụng những hành động có thể rất hữu dụng về sau. Huống chi chỉ sáu bảy năm nữa, cấm chế sẽ biến mất, khi đó Thượng cổ môn phái sẽ hoành hành, Huyền Âm Môn cũng không còn là nhất phương độc đại nữa, theo đó tâm tư của rất nhiều người tất nhiên sẽ dần dần dao động, Huyền Âm thần vệ cần trước tiên chém giết những kẻ có lòng dị tâm này.
“Dạ!” Sáu người cùng kêu lên nói.
Trương Hiểu Vũ nhìn gã thanh niên da đen ở giữa nói:“Huyền Ngũ, con nuôi hộ pháp Tôn Tùng là Tôn Phóng, ngươi hẳn là có nhận biết, ngươi phái ra một tiểu đội giám thị hắn, chỉ cần có gì khác thường lập tức bắt giữ, nếu phản kháng thì giết không tha”. Huyền Ngũ không phải là tên mà là danh hiệu, sáu vị đại đội trưởng danh hiệu phân biệt từ Huyền Nhất đến Huyền Lục, mặt sau còn có Huyền thất đến Huyền tam thập lục. Chỉ có người có tu vi cường đại mới có tư cách lĩnh danh hiệu, còn làm sao tới ba mươi sáu, đây là lấy số Thiên Cương vâng chịu thiên ý mà chém giết hết thảy.
Huyền Ngũ cúi đầu lĩnh mệnh nói:“Dạ, môn chủ”.
“Trừ bỏ những cái này, các ngươi cũng không nên lười biếng tu luyện, trong mật thất ta đã bố trí Tụ nguyên trận pháp, nếu không có nhiệm vụ thì tùy thời có thể lại đây tu luyện”.
Huyền Âm thần vệ trước mắt mới thành lập cho nên Trương Hiểu Vũ cũng chưa giao cho bọn họ nhiều nhiệm vụ, hết thảy phải nhờ vào chính bọn họ chậm rãi rút ra kinh nghiệm, bọn họ là trụ cột của Huyền Âm thần vệ sau này.
Máu tươi Hoang thú chỉ có để đặt trong ôn ngọc mới có thể bảo trì được hoạt tính cùng Nguyên khí, nếu không chỉ cần qua ba năm là trở thành chất lỏng vô dụng.
Phía sau núi, Trương Hiểu Vũ đem thông nguyên thụ để chế tạo giấy đặt trên bằng thạch, trên tay bút lông nhẹ nhàng chấm vào máu hoang thú trong ôn ngọc mà bắt đầu khắc trận pháp trên giấy.
Việc khắc trận pháp trên Phù lục khác với việc bố trí trận pháp bình thường, chúng được xưng là phù trận là do đã được đơn giản hoá đi rất nhiều lần, trở thành tiểu trận pháp, nhìn thô sơ giản lược như một bức tranh đơn giản hoặc như là một cái cổ tự có rất nhiều đường nét.
Khi khắc trận pháp thì hồn lực cũng theo đầu bút lông vận chuyển nếu không thì không thể hình thành được đường dẫn trận pháp đầy đủ, lúc này Trương Hiểu Vũ đang khắc Bạo viêm phù trận, giống như đặc tính của nó, hình dáng của Bạo viêm phù trận giống như một đoàn hỏa diễm đang thiêu đốt vậy.
Chỉ cần hai cái hô hấp trận pháp đã khắc xong, Trương Hiểu Vũ cầm lấy nó, đem Hỏa nguyên lực trong cơ thể đã đạt tới cấp bậc Đại võ sư thật cẩn thận quán chú vào trong trận pháp.
Đầu tiên đồ án trận pháp màu hồng hơi sáng lên một chút, sau đó hào quang chợt biến mất rồi toàn bộ đồ án giống như bị làm cũ vậy, thoạt nhìn phong cách cổ xưa, chỉ có dùng hồn lực quét qua mới có thể cảm thụ được uy lực ẩn chứa trong đó.
Chờ sau khi Bạo viêm phù trận tồn trữ được không ít Hỏa nguyên lực Trương Hiểu Vũ mới đình chỉ việc quán chú, sau đó đưa mắt nhìn vào một khối cự thạch lặng yên sử dụng một cỗ Hỏa nguyên lực kích vào vị trí đặc thù trên Bạo viêm phù trận và đem Bạo viêm phù ném ra ngoài.
Phịch một tiếng, toàn bộ Bạo viêm phù hóa thành một đoàn ánh lửa thật lớn nổ tung, trong chốc lát cự thạch to chừng mấy thước bị đánh tứ phân ngũ liệt, trên bề mặt cũng lưu lại một cái hố sâu mười thước.
“Nhị cấp Bạo viêm phù uy lực cũng không tệ lắm, trên cơ bản tương đương với một kích của tam cấp Võ vương bình thường”. Mỗi một loại phù lục lại có rất nhiều loại thuộc tính, như nhất cấp hỏa thuộc tính phù lục là Liệt hỏa phù, nhị cấp là Bạo viêm phù, tam cấp là Hỏa Vũ phù, tứ cấp là Hỏa long phù, nếu một võ giả thấp cấp nhất cầm Hỏa long phù đánh trúng Võ hùng cao thủ thì cho dù hắn có thủ đoạn thông thiên cũng phải nuốt hận đương trường, đây chính là tác dụng cùng uy lực của phù lục.
Chính cái gọi là một cái thông vạn pháp thông, lý giải của Trương Hiểu Vũ đối với phù lục trận pháp cũng là như thế, qua mấy ngày hắn đã thấu triệt được tam cấp phù lục trận pháp chỉ còn thiếu thí nghiệm mà thôi.
Về nguyên lực, Trương Hiểu Vũ có Lôi nguyên lực, Phong nguyên lực cùng Băng nguyên lực đều là cấp bậc Võ tông cho nên hắn chuẩn bị đem đại đa số thời gian nghiên cứu ba loại thuộc tính phù lục này. Tỷ như hiện tại hắn đang chế tạo tam cấp Lôi thuộc tính phù lục : Lôi phù.
Chấm máu ngũ giai hoang thú từ ôn ngọc, Trương Hiểu Vũ tập trung tinh thần bắt đầu khắc loại trận pháp so với trước thì khó hơn rất nhiều lần, đó là Lôi phù trận.
Phù lục có uy lực càng lớn thì phù trận trong đó tự nhiên có cấp bậc càng cao, tương ứng là cần càng nhiều tồn trữ trận pháp dung nhập vào trong đó, chỉ có như vậy mới có thể cất chứa được nguyên lực của cấp bậc Võ hùng.
Ước chừng sau năm cái hô hấp, phù lục đã được chế tạo xong, Trương Hiểu Vũ hướng vào trong đó quán chú Lôi nguyên lực của cấp Võ hùng.
Lần này Trương Hiểu Vũ không có đem Lôi phù thí nghiệm ở trên núi mà đi đến cạnh vách núi, đầu tiên là ném ra một khối tuyết ngân thiết to mấy thước sau đó mới cầm Lôi phù vận kình ném ra ngoài.
Bùng, một tia sét màu lam trống rỗng phát ra, quang mang chói mắt làm cho người ta còn tưởng rằng nơi này có sét đánh, chỉ thấy tuyết ngân thiết so với cự thạch còn cứng rắn hơn rất nhiều lần kia trong chốc lát hòa tan thành nước.
Trương Hiểu Vũ lộ ra vẻ mỉm cười, tam cấp Lôi thuộc tính phù lục rốt cục đã chế tác hoàn thành, tuy rằng không sản xuất đại trà nhưng vẫn có thể chia cho đám Lạc Thi Thi một ít. Về sau nếu nghiên cứu ra tứ cấp phù lục thì an toàn của các nàng cũng được bảo đảm hơn, ai mà biết được một Võ hùng cao thủ lại đột nhiên bộc phát ra lực lượng tương đương với Võ tông cao thủ chứ, kẻ nào coi thường, cho dù là Võ tông cao thủ cũng phải ngã xuống.
Đáng tiếc là việc chế tạo phù lục này lại chỉ một mình hắn làm được, trừ bỏ đám vài người Lạc Thi Thi ra, Trương Hiểu Vũ cũng không yên tâm đem cái này dạy cho những người khác. Dưới loại tình huống này việc sản xuất đại trà chỉ là nói mộng mà thôi, huống chi Trương Hiểu Vũ cũng không khả năng cả ngày không có việc gì làm đi chế tạo phù lục, dù sao là mất nhiều hơn được, thực lực của mình mới là căn bản, cái này chỉ có tác dụng phụ trợ mà thôi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.