Chương 1857: A Mạn Nặc giảo hoạt!
Tư Sản Bạo Tăng
09/02/2015
A Mạn Nặc nhìn thấy cao thủ thú tộc bị giết chết, trong mắt thoáng hiện dị quang. Hai tay vươn cao, không gian pháp tắc tập hợp, một cánh cửa không gian tối đen như mực được mở ra.
Trong mắt A Mạn Nặc chớp động dị quang nói:
- Mời dựa theo trật tự tiến vào cửa không gian này, chỉ mở được ba mươi giây thì hết thời gian, sau đó sẽ đóng lại. Nhất định phải trải qua một lần dùng máu tươi bồi dưỡng mới có thể mở ra!
Lời của A Mạn Nặc vừa thốt ra từng đạo hắc sắc lưu quang đã điên cuồng lao thẳng tới cửa không gian kia.
Người đầu tiên vào tầng thứ tư Thông Thiên Tháp thật sự quá hấp dẫn, cho dù trước đó trong lòng mọi người có nghi hoặc gì nhưng nhìn thấy cửa không gian mở ra trong nháy mắt, lý trí của họ đều bị hỏng mất.
- Cút ngay!
- Kẻ ngăn ta chết!
- …
Từng hắc sắc thân ảnh điên cuồng đánh ra một kích cực mạnh của mình ngay lối vào cửa không gian kia.
Vô số pháp tắc nổ tung, thật nhiều cường giả lưỡng bại câu thương, bị thương không nhẹ.
Trong một khắc này cũng không ai có ý tứ dựa theo trật tự mà đi vào, mọi người không ngừng tranh đoạt giành đường đi qua.
Tên cao thủ đầu tiên nhảy vào cửa không gian lớn tiếng cười to cuồng ngạo:
- Ha ha ha! Nghê Tư Mộc này là người thứ nhất tiến vào tầng thứ tư Thông Thiên Tháp, người trở thành Chân Thần nhất định là ta!
Nghê Tư Mộc xông vào trong không gian thông đạo, từng cao thủ cũng khẩn cấp lao vào biến mất không còn thấy bóng dáng.
Nhìn thấy những cao thủ điên cuồng xông vào thông đạo kia, trong ánh mắt A Mạn Nặc thoáng hiện vẻ cười nhạo.
Khi Nhạc Trọng nhìn thấy cửa không gian kia mở ra, trong lòng cũng kích động, nhưng hắn vẫn nghi ngờ A Mạn Nặc nên không tranh giành chạy vào trong cửa, mà chỉ lẳng lặng trôi nổi trên hư không.
Ở nơi này không phải mọi người đều bị tham lam mê hoặc đôi mắt, một ít cường giả nửa bước Chân Thần cấp đầu sỏ đều dùng ánh mắt băng sương nhìn những cao thủ đang tranh giành nhảy vào cánh cửa không gian kia.
A Mạn Nặc nhìn những cường giả vẫn trôi nổi trên hư không không hề nhúc nhích, sắc mặt không chút thay đổi, chỉ đợi ba mươi giây sau hắn hợp hai tay đóng lại cánh cửa không gian kia, sau đó gương mặt không chút thay đổi hạ lệnh:
- Không gian thông đạo đã đóng lại, nếu muốn mở ra phải hiến tế đủ sinh mạng. Lần này chỉ có phân nửa người tiến vào, phân nửa còn lại sẽ là đồ tế của thông đạo tầng thứ tư!
Sắc mặt A Mạn Nặc thật bình tĩnh, cho dù là những cao thủ nửa bước Chân Thần cũng không nhìn ra được lời của hắn là thật hay giả.
Mọi người đưa mắt nhìn nhau, dùng ánh mắt tiến hành trao đổi bí ẩn, không ra tay chém giết lẫn nhau.
Bỗng nhiên một thần niệm bí ẩn truyền tới chỗ Nhạc Trọng:
- Nhân loại, tên A Mạn Nặc này vô cùng giảo thoạt cùng nguy hiểm. Ân oán trước đó của chúng ta tạm thời buông xuống, hết thảy chờ sau khi tiến vào tầng thứ tư rồi tính sau!
Nhạc Trọng đảo mắt nhìn qua, phát hiện người truyền thần niệm cho hắn là Kiệt Phật Lý, không chút do dự truyền lại một đạo thần niệm:
- Được, ân oán của chúng ta đợi sau khi vào tầng thứ tư hãy tiếp tục giải quyết!
A Mạn Nặc chẳng những thực lực mạnh mẽ, còn giảo hoạt cực điểm, hiểu được cách lợi dụng mâu thuẫn giữa các cao thủ tiến hành châm ngòi ly gián. So với hai tầng bên dưới còn khó đối phó hơn vài phần. Hắn chỉ mới nói mấy câu đã khiến cho thật nhiều cao thủ chết thật vô ích, quả thật giảo hoạt hung tàn tới cực điểm.
Một cao thủ có đầu bạch tuộc, thân cao hơn tám mươi thước, có hơn trăm xúc tu nửa bước Chân Thần trầm giọng chất vấn:
- A Mạn Nặc các hạ, vừa rồi khi mở ra không gian thông đạo, vì sao không dựa theo phân phối thứ tự giết người mà tiến vào?
Trong mắt A Mạn Nặc hiện lên hàn quang, nhìn cao thủ đầu bạch tuộc kia, trong thanh âm tràn ngập vẻ uy nghiêm:
- Ngươi lại dám khinh nhờn thần linh vĩ đại, tội ác tày trời! Giết hắn, ai giết hắn A Mạn Nặc sẽ mở cửa không gian cho các ngươi đi vào tầng thứ tư!
Nhưng lần này không ai hưởng ứng lời của hắn, đại bộ phận mọi người chỉ oanh giết hoàng kim khô lâu, những người còn lại thì lạnh lùng nhìn A Mạn Nặc biểu diễn.
Một cường giả mặc áo choàng đen ánh mắt âm trầm, thanh âm lạnh lẽo nói:
- Tên kia có thể xác định là một hàng giả. Hắn chỉ có thể lợi dụng chúng ta tự giết lẫn nhau bảo vật cho tầng này. Mọi người cùng liên thủ tiêu diệt hắn. Căn cứ kinh nghiệm đã qua, sau khi tiêu diệt hắn nhất định có thể mở ra tầng thứ tư Thông Thiên Tháp!
Dứt lời, người kia vung tay, từng chiếc chiến đấu cơ khí nhân bát giai trống rỗng xuất hiện hướng A Mạc Nặc oanh tới.
Cao thủ áo choàng đen vừa động thủ, những người còn lại ánh mắt băng hàn, thúc giục pháp tắc, diễn biến ra vô số kỹ năng hướng A Mạn Nặc đánh tới.
- Dân đen hèn mọn! Dám ra tay đối với Chân Thần A Mạn Nặc vĩ đại, đây là trọng tội khinh nhờn, hiện tại các ngươi đầu hàng còn kịp. Nếu không chỉ còn con đường chết!
Trong mắt A Mạn Nặc chớp động tinh quang, phát ra tiếng rống kinh thiên động địa, hai tay vung lên, một đoàn năng lượng khủng bố bộc phát đem những chiêu công kích của cao thủ cửu giai chấn vỡ.
Đánh vỡ oanh kích của nhiều cường giả, vị trí trái tim của hắn bắn ra một đạo hàn quang phóng lên cao, ngưng tụ thành một phòng hộ tráo hoàng kim chung quanh hắn.
Thật nhiều oanh kích của cao thủ nửa bước Chân Thần đều bị hoàng kim phòng hộ tráo ngăn chặn khiến trong mắt họ đều hiện lên hoảng sợ.
- Chẳng lẽ thật là cường giả Chân Thần?
Phải biết rằng bọn họ đều là cường giả nửa bước Chân Thần, có thể oanh giết bất kỳ người nào chưa thực sự tiến vào Chân Thần, hiện tại công kích bị ngăn cản làm trong lòng họ vô cùng dao động.
Cao thủ mặc áo choàng màu đen giận dữ hét:
- Không! Hắn tuyệt đối không phải Chân Thần, nếu không sẽ không chiêu hàng chúng ta. Hơn nữa chúng ta đã ra tay với hắn, nếu hắn thật là Chân Thần, chúng ta mạo phạm uy nghiêm của hắn chỉ có con đường chết. Hiện tại chúng ta bị bức tới tuyệt lộ, chỉ có thể liên thủ giết chết hắn!
Nghe xong lời của người kia, những người còn lại liền quyết tâm tiếp tục công kích A Mạn Nặc.
A Mạn Nặc ngồi trên vương tọa, rốt cục sắc mặt đại biến bật dậy, thân hình chớp động hướng phương xa bỏ chạy.
Nếu không phải Chân Thần, vô luận mạnh mẽ thế nào cũng không thể ngăn cản được sự vây công của các cao thủ nửa bước Chân Thần, đặc biệt trong tay bọn họ còn có bảo vật cấp hoàng kim.
Cho dù là Chân Thần sơ cấp cũng không dám đứng yên tại chỗ mặc cho một nhóm cao thủ bán thần cầm bảo vật hoàng kim vây công.
A Mạn Nặc vừa bỏ trốn, vương tọa vỡ ra, một đạo bạch sắc quang mang phóng lên cao, ngưng tụ thành một quang quyển giống như tầng thứ nhất cùng tầng thứ hai y đúc.
- Đã ra rồi! Đây mới là cửa không gian đi thông tầng thứ tư Thông Thiên Tháp!
Chứng kiến cánh cửa kia xuất hiện, toàn bộ mọi người đều hưng phấn hóa thành lưu quang vọt tới, bay vào bên trong quang quyển kia.
Nhạc Trọng cũng cảm ứng được từ cửa không gian kia truyền ra lực lượng cường đại, trong lòng kích động bay thẳng về hướng kia:
- Cánh cửa này là thực sự!
Trong mắt A Mạn Nặc chớp động dị quang nói:
- Mời dựa theo trật tự tiến vào cửa không gian này, chỉ mở được ba mươi giây thì hết thời gian, sau đó sẽ đóng lại. Nhất định phải trải qua một lần dùng máu tươi bồi dưỡng mới có thể mở ra!
Lời của A Mạn Nặc vừa thốt ra từng đạo hắc sắc lưu quang đã điên cuồng lao thẳng tới cửa không gian kia.
Người đầu tiên vào tầng thứ tư Thông Thiên Tháp thật sự quá hấp dẫn, cho dù trước đó trong lòng mọi người có nghi hoặc gì nhưng nhìn thấy cửa không gian mở ra trong nháy mắt, lý trí của họ đều bị hỏng mất.
- Cút ngay!
- Kẻ ngăn ta chết!
- …
Từng hắc sắc thân ảnh điên cuồng đánh ra một kích cực mạnh của mình ngay lối vào cửa không gian kia.
Vô số pháp tắc nổ tung, thật nhiều cường giả lưỡng bại câu thương, bị thương không nhẹ.
Trong một khắc này cũng không ai có ý tứ dựa theo trật tự mà đi vào, mọi người không ngừng tranh đoạt giành đường đi qua.
Tên cao thủ đầu tiên nhảy vào cửa không gian lớn tiếng cười to cuồng ngạo:
- Ha ha ha! Nghê Tư Mộc này là người thứ nhất tiến vào tầng thứ tư Thông Thiên Tháp, người trở thành Chân Thần nhất định là ta!
Nghê Tư Mộc xông vào trong không gian thông đạo, từng cao thủ cũng khẩn cấp lao vào biến mất không còn thấy bóng dáng.
Nhìn thấy những cao thủ điên cuồng xông vào thông đạo kia, trong ánh mắt A Mạn Nặc thoáng hiện vẻ cười nhạo.
Khi Nhạc Trọng nhìn thấy cửa không gian kia mở ra, trong lòng cũng kích động, nhưng hắn vẫn nghi ngờ A Mạn Nặc nên không tranh giành chạy vào trong cửa, mà chỉ lẳng lặng trôi nổi trên hư không.
Ở nơi này không phải mọi người đều bị tham lam mê hoặc đôi mắt, một ít cường giả nửa bước Chân Thần cấp đầu sỏ đều dùng ánh mắt băng sương nhìn những cao thủ đang tranh giành nhảy vào cánh cửa không gian kia.
A Mạn Nặc nhìn những cường giả vẫn trôi nổi trên hư không không hề nhúc nhích, sắc mặt không chút thay đổi, chỉ đợi ba mươi giây sau hắn hợp hai tay đóng lại cánh cửa không gian kia, sau đó gương mặt không chút thay đổi hạ lệnh:
- Không gian thông đạo đã đóng lại, nếu muốn mở ra phải hiến tế đủ sinh mạng. Lần này chỉ có phân nửa người tiến vào, phân nửa còn lại sẽ là đồ tế của thông đạo tầng thứ tư!
Sắc mặt A Mạn Nặc thật bình tĩnh, cho dù là những cao thủ nửa bước Chân Thần cũng không nhìn ra được lời của hắn là thật hay giả.
Mọi người đưa mắt nhìn nhau, dùng ánh mắt tiến hành trao đổi bí ẩn, không ra tay chém giết lẫn nhau.
Bỗng nhiên một thần niệm bí ẩn truyền tới chỗ Nhạc Trọng:
- Nhân loại, tên A Mạn Nặc này vô cùng giảo thoạt cùng nguy hiểm. Ân oán trước đó của chúng ta tạm thời buông xuống, hết thảy chờ sau khi tiến vào tầng thứ tư rồi tính sau!
Nhạc Trọng đảo mắt nhìn qua, phát hiện người truyền thần niệm cho hắn là Kiệt Phật Lý, không chút do dự truyền lại một đạo thần niệm:
- Được, ân oán của chúng ta đợi sau khi vào tầng thứ tư hãy tiếp tục giải quyết!
A Mạn Nặc chẳng những thực lực mạnh mẽ, còn giảo hoạt cực điểm, hiểu được cách lợi dụng mâu thuẫn giữa các cao thủ tiến hành châm ngòi ly gián. So với hai tầng bên dưới còn khó đối phó hơn vài phần. Hắn chỉ mới nói mấy câu đã khiến cho thật nhiều cao thủ chết thật vô ích, quả thật giảo hoạt hung tàn tới cực điểm.
Một cao thủ có đầu bạch tuộc, thân cao hơn tám mươi thước, có hơn trăm xúc tu nửa bước Chân Thần trầm giọng chất vấn:
- A Mạn Nặc các hạ, vừa rồi khi mở ra không gian thông đạo, vì sao không dựa theo phân phối thứ tự giết người mà tiến vào?
Trong mắt A Mạn Nặc hiện lên hàn quang, nhìn cao thủ đầu bạch tuộc kia, trong thanh âm tràn ngập vẻ uy nghiêm:
- Ngươi lại dám khinh nhờn thần linh vĩ đại, tội ác tày trời! Giết hắn, ai giết hắn A Mạn Nặc sẽ mở cửa không gian cho các ngươi đi vào tầng thứ tư!
Nhưng lần này không ai hưởng ứng lời của hắn, đại bộ phận mọi người chỉ oanh giết hoàng kim khô lâu, những người còn lại thì lạnh lùng nhìn A Mạn Nặc biểu diễn.
Một cường giả mặc áo choàng đen ánh mắt âm trầm, thanh âm lạnh lẽo nói:
- Tên kia có thể xác định là một hàng giả. Hắn chỉ có thể lợi dụng chúng ta tự giết lẫn nhau bảo vật cho tầng này. Mọi người cùng liên thủ tiêu diệt hắn. Căn cứ kinh nghiệm đã qua, sau khi tiêu diệt hắn nhất định có thể mở ra tầng thứ tư Thông Thiên Tháp!
Dứt lời, người kia vung tay, từng chiếc chiến đấu cơ khí nhân bát giai trống rỗng xuất hiện hướng A Mạc Nặc oanh tới.
Cao thủ áo choàng đen vừa động thủ, những người còn lại ánh mắt băng hàn, thúc giục pháp tắc, diễn biến ra vô số kỹ năng hướng A Mạn Nặc đánh tới.
- Dân đen hèn mọn! Dám ra tay đối với Chân Thần A Mạn Nặc vĩ đại, đây là trọng tội khinh nhờn, hiện tại các ngươi đầu hàng còn kịp. Nếu không chỉ còn con đường chết!
Trong mắt A Mạn Nặc chớp động tinh quang, phát ra tiếng rống kinh thiên động địa, hai tay vung lên, một đoàn năng lượng khủng bố bộc phát đem những chiêu công kích của cao thủ cửu giai chấn vỡ.
Đánh vỡ oanh kích của nhiều cường giả, vị trí trái tim của hắn bắn ra một đạo hàn quang phóng lên cao, ngưng tụ thành một phòng hộ tráo hoàng kim chung quanh hắn.
Thật nhiều oanh kích của cao thủ nửa bước Chân Thần đều bị hoàng kim phòng hộ tráo ngăn chặn khiến trong mắt họ đều hiện lên hoảng sợ.
- Chẳng lẽ thật là cường giả Chân Thần?
Phải biết rằng bọn họ đều là cường giả nửa bước Chân Thần, có thể oanh giết bất kỳ người nào chưa thực sự tiến vào Chân Thần, hiện tại công kích bị ngăn cản làm trong lòng họ vô cùng dao động.
Cao thủ mặc áo choàng màu đen giận dữ hét:
- Không! Hắn tuyệt đối không phải Chân Thần, nếu không sẽ không chiêu hàng chúng ta. Hơn nữa chúng ta đã ra tay với hắn, nếu hắn thật là Chân Thần, chúng ta mạo phạm uy nghiêm của hắn chỉ có con đường chết. Hiện tại chúng ta bị bức tới tuyệt lộ, chỉ có thể liên thủ giết chết hắn!
Nghe xong lời của người kia, những người còn lại liền quyết tâm tiếp tục công kích A Mạn Nặc.
A Mạn Nặc ngồi trên vương tọa, rốt cục sắc mặt đại biến bật dậy, thân hình chớp động hướng phương xa bỏ chạy.
Nếu không phải Chân Thần, vô luận mạnh mẽ thế nào cũng không thể ngăn cản được sự vây công của các cao thủ nửa bước Chân Thần, đặc biệt trong tay bọn họ còn có bảo vật cấp hoàng kim.
Cho dù là Chân Thần sơ cấp cũng không dám đứng yên tại chỗ mặc cho một nhóm cao thủ bán thần cầm bảo vật hoàng kim vây công.
A Mạn Nặc vừa bỏ trốn, vương tọa vỡ ra, một đạo bạch sắc quang mang phóng lên cao, ngưng tụ thành một quang quyển giống như tầng thứ nhất cùng tầng thứ hai y đúc.
- Đã ra rồi! Đây mới là cửa không gian đi thông tầng thứ tư Thông Thiên Tháp!
Chứng kiến cánh cửa kia xuất hiện, toàn bộ mọi người đều hưng phấn hóa thành lưu quang vọt tới, bay vào bên trong quang quyển kia.
Nhạc Trọng cũng cảm ứng được từ cửa không gian kia truyền ra lực lượng cường đại, trong lòng kích động bay thẳng về hướng kia:
- Cánh cửa này là thực sự!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.