Chương 1093: Bộ lạc kên kên!
Tư Sản Bạo Tăng
02/02/2015
Tiếu Thắng nghe vậy thì cũng động lòng, bởi nữ nhân trong lòng cũng có địa vị rất thấp, vì nam nhân phải ra ngoài chiến đấu, tỉ lệ tử vong cực cao, cho nên địa vị cao. Coi như là con gái thôn trưởng thì chỉ cần có đủ thực vật hắn cũng không ngại bán đi. Dù sao thì Tiếu Vân cũng là dũng sĩ nổi danh trong làng, đi theo hắn cũng không phải chịu đói.
Tiếu Hoa lấy một miếng thịt thú ngũ giai đưa cho Tiêu Thắng:
- Cha ăn thử xem!
Sauk hi Tiêu Thắng nuốt miếng thịt thú ngũ giai biến dị kia vào liền cảm nhận được một cỗ lực lượng đang chảy xuôi trong cơ thể, khí lực tựa như tăng lên gấp đôi vậy.
- Đôi! Nhạc Trọng từ ngày hôm nay trở đi, A Hoa chính là nữ nhân của ngươi!
Trong mắt Tiếu Thắng hiện lên một tia mừng rỡ như điên, lấy đầy một bát thịt, sau đó tựa như là bỏ chạy thẳng về phía xa.
Tiếu Vân nhìn một màn này tựa như ăn ngay một tát vào mặt, xấu hổ vô cùng, hắn đứng ở đó vừa tức vừa giận. Hắn đừng trân trân ở đó nhìn chắm chắm Nhạc Trọng, sau đó cắn răng căm giận mà quay người rời đi, hắn thực sự không nhìn thấu nông sâu của Nhạc Trọng, nhưng trực giác cho hắn thấy Nhạc Trọng là kẻ đáng sợ.
Tiếu Hoa thì vui vẻ quay lại ngồi bên cạnh Nhạc Trọng, bắt đầu ăn thịt ngũ giai biến dị thú.
Nhạc Trọng từ trong túi mình mò tìm một lúc, sau đó lấy ra mấy bao bánh ga tô và vài khay bánh kem, đưa cho Tôn Lan Lan với Hàn Sắc.
Thịt ngũ giai biến dị thú có thể cường hóa tố chất thân thể con người, đơn gian có thể khiến cho một người bình thường có được tố chất thân thể mạnh mẽ tựa như một bộ đội đặc chủng vậy. Nhưng bảo vật như thế thì hắn tuy có cả mấy trăm tấn thì cũng không đủ để mà dùng. Dù sao con dân dưới trướng của hắn còn hơn trăm vạn, nếu muốn nâng cao sức chiến đấu của quân đội của hắn thì đám thịt thú ngũ giai này hẳn là những tài nguyên không thể thiếu được.
Tôn Lan Lan với Hàn Sắc cũng chỉ có thể yên lặng mà ăn bánh ga tô với bánh kem. Tuy những thứ này ở trong thế giới này cũng là mỹ vị khó thấy, nhưng so với thịt của ngũ giai biến dị thú vừa rồi còn kém quá là xa.
Sau khi ăn cơm xong thì các thôn dân cũng bắt đầu quay về trong nhà gỗ, không lâu sau từ trong thôn đã phát ra từng trận âm thanh nhộn nhạo tựa như là mèo phát xuân vậy.
Nhạc Trọng vùa vào trong nhà gỗ, thì Tiếu Hoa đã trực tiếp bỏ áo ngực với nội khố bằng lá cây kia ra, để lộ ra một thân thể mềm mại đầy sức sống.
Hắn khẽ cau mày:
- Cô làm cái gì thế?
Tiếu Hoa có chút ngây thơ nói:
- Ngủ với anh! Tôi giờ là nữ nhân của anh thì đương nhiên là phải ngủ cùng với anh rồi.
Nhạc Trọng nhìn thân thể mềm mại đầy sức sống thanh xuân kia của Tiếu Hoa thì từ trong lòng có một cỗ khí lưu nóng rực bốc thẳng lên. Hắn đã cấm dục mấy tháng rồi, giờ vẫn còn bận rộn không thôi, trong lúc không còn chút việc gì thì, dục vọng bỗng nhiên lại bốc lên.
Nhạc Trọng tiện tay lấy ra một kiện áo choàng, phủ lên người Tiếu Hoa rồi kéo nàng ra ngoài:
- Chúng ta qua bên kia.
Tiếu Hoa cười ngọt ngào với hắn:
- Ừm!
Nhạc Trọng rất nhanh đã dựng lên một cái trướng bồng bên trong căn nhà gỗ, sau đó trực tiếp ôm Tiếu Hoa đi vào bên trong với chăn đệm êm ai.
Rất nhanh, ở trong trướng bồng đã vang lên âm thanh kỳ dị rồi.
Ở trong nhà gỗ, Tôn Lan Lan nghe thấy âm thấy đó, đỏ mặt tới mang tia, giọng đố kị nói:
- Hắn chơi nữ hài kia rồi! Sắc Sắc, cậu nói đi, mình có chút nào kém nàng ta chứ, sao hắn không chọn mình mà lại chọn nữ hài kia. Nàng ta thì có cái gì tốt, rõ ràng ngực không lớn bằng mình, cũng không đẹp bằng mình mà.
Hàn Sắc cười mỉm trấn an:
- Bỏ đi, Lan Lan, Nhạc Trọng hắn cũng không biết là cậu thích hắn mà. Hắn chỉ là thuận tiện ăn nữ hài đưa tới tận miệng thôi, so với nàng ta thì Lan Lan cậu khả ái hơn nhiều.
Tôn Lan Lan cũng không ngừng cổ vũ bản thân:
- Ừm! Đúng! So sánh với nàng ta thì mình phải khả ái hơn, nếu như Nhạc Trọng mà thích nữ hài như thế thì hắn phải thích mình hơn. Chờ thương thế của mình tốt lên, tuyệt đối phải làm cho hắn thích mình.
Ngay lúc này, trong làng bỗng nhiên vang lên âm thanh kỳ dị, một tiếng ngâm vang lên, từng con mắt xuất hiện nhìn chằm chằm vào trong làng, từng thân ảnh quỵ mị tay cầm trường mâu cấp tốc nhảy vào bên trong làng.
Trong một gian nhà gỗ, một thôn dân thân thể lực lưỡng đang được sáu nữ nhân vây quanh, hắn nhìn kẻ cầm trường mâu xuất hiện trong phòng thì sắc mặt đại biến, hai tay đưa lên đón lấy mộc mâu đang đâm tới.
Vị thôn dân Tiếu gia thôn vừa động thì ba tên nhân loại cầm trường mâu đã chạy vào, cầm ba thanh trường mâu đâm thẳng vào trong người của tên thôn dân kia.
Sáu nữ nhân còn lại thì chỉ có thể vô lực nhìn một màn kinh khủng này.
Sau khi đánh chết tên thôn dân đó thì ba gã đó có hai kẻ tụt quần ra, lao về phía sáu nữ nhân đang ở trên giường kia mà bổ tới.
- Địch tập! Có địch nhân xâm lấn!
Đám người kia vừa vào được đến cái nhà gỗ thứ ba thì một giọng thê lương của một thôn dân đã vang lên không gì chói tai bằng,
Thanh âm kia vừa vang lên thì đám thôn dân ở trong những nhà khác cũng nhanh chóng cầm trường mâu từ trong phòng lao ra ngoài.
- A!
- Súc sinh!
- Đau quá!
- ……
Đám người xâm lấn kia vượt lên về số lượng, khoảng hơn năm mươi người, ai cũng vóc dáng lực lượng, kinh nghiệm chiến đấu phong phú ,bọn họ còn có ưu thế đánh lén, đám thôn dân trong nhà gỗ mới lao tới đã bị giết chết, tiếng kêu thê lương vang lên không ngừng trong Tiếu gia thôn.
Âm thanh thảm thiết không ngừng vây quanh trong xóm nhỏ, Tôn Lan Lan nghe thấy tiếng kếu bên ngoài thì cũng hiện lên vẻ sợ hãi, cảm thấy khó nói:
- Bên ngoài có chuyện rồi!
Hàn Sắc cũng quyết định thật nhanh, nhảy từ trên giường xuống, chạy tới trướng bồng của hắn:
- Đi! Đi tìm Nhạc Trọng.
- Nhạc Trọng có kẻ xâm lấn Tiếu gia thôn.
Tôn Lan Lan là người đầu tiên chui đầu vào trướng bồng, chỉ liếc mắt liền thấy được thân thể rắn chắc, lộ nửa phần trên của Nhạc Trọng, cùng với Tiếu Hoa tự như con mèo nhỏ đang cuộn mình nằm trong lòng hắn. Thấy Tiếu Hoa đang nằm trong lòng Nhạc Trọng, trong lòng nàng không khỏi tràn đầy đố kị.
- Không xong rồi, những kẻ ở thôn khác đang tiến vào săn bắn. Chúng ta phải mau trốn đi, nếu như bị bọn họ bắt được, thì phải gia nhập vào trong thôn xóm của họ, vận khí không tốt thì có lẽ sẽ bị bọn họ giết hoặc làm nô lệ cho người ta.
Tiếu Hoa nghe vậy thì biến sắc, thân thể hơi giãy dụa, trên mặt hiện lên một tia đỏ ửng, vì nàng với Nhạc Trọng vừa rồi làm hơi nhiều, cho nên giờ một chút khí lực cũng không có.
Đúng lúc này, có ba gã cầm trường mâu lao vào bên trong.
Một tên vóc người lực lưỡng, trên ngực đầy lông đen, tay phải có một hình xăm kên kên, ánh mắt nhìn Tôn Lan Lan đầy vẻ tham lam:
- Tốt thực, ba nữ nhân này đều là mặt hàng loại nhất, chúng ta thực là may mắn, nữ nhân ngực lớn kia là của ta.
Tiếu Hoa lấy một miếng thịt thú ngũ giai đưa cho Tiêu Thắng:
- Cha ăn thử xem!
Sauk hi Tiêu Thắng nuốt miếng thịt thú ngũ giai biến dị kia vào liền cảm nhận được một cỗ lực lượng đang chảy xuôi trong cơ thể, khí lực tựa như tăng lên gấp đôi vậy.
- Đôi! Nhạc Trọng từ ngày hôm nay trở đi, A Hoa chính là nữ nhân của ngươi!
Trong mắt Tiếu Thắng hiện lên một tia mừng rỡ như điên, lấy đầy một bát thịt, sau đó tựa như là bỏ chạy thẳng về phía xa.
Tiếu Vân nhìn một màn này tựa như ăn ngay một tát vào mặt, xấu hổ vô cùng, hắn đứng ở đó vừa tức vừa giận. Hắn đừng trân trân ở đó nhìn chắm chắm Nhạc Trọng, sau đó cắn răng căm giận mà quay người rời đi, hắn thực sự không nhìn thấu nông sâu của Nhạc Trọng, nhưng trực giác cho hắn thấy Nhạc Trọng là kẻ đáng sợ.
Tiếu Hoa thì vui vẻ quay lại ngồi bên cạnh Nhạc Trọng, bắt đầu ăn thịt ngũ giai biến dị thú.
Nhạc Trọng từ trong túi mình mò tìm một lúc, sau đó lấy ra mấy bao bánh ga tô và vài khay bánh kem, đưa cho Tôn Lan Lan với Hàn Sắc.
Thịt ngũ giai biến dị thú có thể cường hóa tố chất thân thể con người, đơn gian có thể khiến cho một người bình thường có được tố chất thân thể mạnh mẽ tựa như một bộ đội đặc chủng vậy. Nhưng bảo vật như thế thì hắn tuy có cả mấy trăm tấn thì cũng không đủ để mà dùng. Dù sao con dân dưới trướng của hắn còn hơn trăm vạn, nếu muốn nâng cao sức chiến đấu của quân đội của hắn thì đám thịt thú ngũ giai này hẳn là những tài nguyên không thể thiếu được.
Tôn Lan Lan với Hàn Sắc cũng chỉ có thể yên lặng mà ăn bánh ga tô với bánh kem. Tuy những thứ này ở trong thế giới này cũng là mỹ vị khó thấy, nhưng so với thịt của ngũ giai biến dị thú vừa rồi còn kém quá là xa.
Sau khi ăn cơm xong thì các thôn dân cũng bắt đầu quay về trong nhà gỗ, không lâu sau từ trong thôn đã phát ra từng trận âm thanh nhộn nhạo tựa như là mèo phát xuân vậy.
Nhạc Trọng vùa vào trong nhà gỗ, thì Tiếu Hoa đã trực tiếp bỏ áo ngực với nội khố bằng lá cây kia ra, để lộ ra một thân thể mềm mại đầy sức sống.
Hắn khẽ cau mày:
- Cô làm cái gì thế?
Tiếu Hoa có chút ngây thơ nói:
- Ngủ với anh! Tôi giờ là nữ nhân của anh thì đương nhiên là phải ngủ cùng với anh rồi.
Nhạc Trọng nhìn thân thể mềm mại đầy sức sống thanh xuân kia của Tiếu Hoa thì từ trong lòng có một cỗ khí lưu nóng rực bốc thẳng lên. Hắn đã cấm dục mấy tháng rồi, giờ vẫn còn bận rộn không thôi, trong lúc không còn chút việc gì thì, dục vọng bỗng nhiên lại bốc lên.
Nhạc Trọng tiện tay lấy ra một kiện áo choàng, phủ lên người Tiếu Hoa rồi kéo nàng ra ngoài:
- Chúng ta qua bên kia.
Tiếu Hoa cười ngọt ngào với hắn:
- Ừm!
Nhạc Trọng rất nhanh đã dựng lên một cái trướng bồng bên trong căn nhà gỗ, sau đó trực tiếp ôm Tiếu Hoa đi vào bên trong với chăn đệm êm ai.
Rất nhanh, ở trong trướng bồng đã vang lên âm thanh kỳ dị rồi.
Ở trong nhà gỗ, Tôn Lan Lan nghe thấy âm thấy đó, đỏ mặt tới mang tia, giọng đố kị nói:
- Hắn chơi nữ hài kia rồi! Sắc Sắc, cậu nói đi, mình có chút nào kém nàng ta chứ, sao hắn không chọn mình mà lại chọn nữ hài kia. Nàng ta thì có cái gì tốt, rõ ràng ngực không lớn bằng mình, cũng không đẹp bằng mình mà.
Hàn Sắc cười mỉm trấn an:
- Bỏ đi, Lan Lan, Nhạc Trọng hắn cũng không biết là cậu thích hắn mà. Hắn chỉ là thuận tiện ăn nữ hài đưa tới tận miệng thôi, so với nàng ta thì Lan Lan cậu khả ái hơn nhiều.
Tôn Lan Lan cũng không ngừng cổ vũ bản thân:
- Ừm! Đúng! So sánh với nàng ta thì mình phải khả ái hơn, nếu như Nhạc Trọng mà thích nữ hài như thế thì hắn phải thích mình hơn. Chờ thương thế của mình tốt lên, tuyệt đối phải làm cho hắn thích mình.
Ngay lúc này, trong làng bỗng nhiên vang lên âm thanh kỳ dị, một tiếng ngâm vang lên, từng con mắt xuất hiện nhìn chằm chằm vào trong làng, từng thân ảnh quỵ mị tay cầm trường mâu cấp tốc nhảy vào bên trong làng.
Trong một gian nhà gỗ, một thôn dân thân thể lực lưỡng đang được sáu nữ nhân vây quanh, hắn nhìn kẻ cầm trường mâu xuất hiện trong phòng thì sắc mặt đại biến, hai tay đưa lên đón lấy mộc mâu đang đâm tới.
Vị thôn dân Tiếu gia thôn vừa động thì ba tên nhân loại cầm trường mâu đã chạy vào, cầm ba thanh trường mâu đâm thẳng vào trong người của tên thôn dân kia.
Sáu nữ nhân còn lại thì chỉ có thể vô lực nhìn một màn kinh khủng này.
Sau khi đánh chết tên thôn dân đó thì ba gã đó có hai kẻ tụt quần ra, lao về phía sáu nữ nhân đang ở trên giường kia mà bổ tới.
- Địch tập! Có địch nhân xâm lấn!
Đám người kia vừa vào được đến cái nhà gỗ thứ ba thì một giọng thê lương của một thôn dân đã vang lên không gì chói tai bằng,
Thanh âm kia vừa vang lên thì đám thôn dân ở trong những nhà khác cũng nhanh chóng cầm trường mâu từ trong phòng lao ra ngoài.
- A!
- Súc sinh!
- Đau quá!
- ……
Đám người xâm lấn kia vượt lên về số lượng, khoảng hơn năm mươi người, ai cũng vóc dáng lực lượng, kinh nghiệm chiến đấu phong phú ,bọn họ còn có ưu thế đánh lén, đám thôn dân trong nhà gỗ mới lao tới đã bị giết chết, tiếng kêu thê lương vang lên không ngừng trong Tiếu gia thôn.
Âm thanh thảm thiết không ngừng vây quanh trong xóm nhỏ, Tôn Lan Lan nghe thấy tiếng kếu bên ngoài thì cũng hiện lên vẻ sợ hãi, cảm thấy khó nói:
- Bên ngoài có chuyện rồi!
Hàn Sắc cũng quyết định thật nhanh, nhảy từ trên giường xuống, chạy tới trướng bồng của hắn:
- Đi! Đi tìm Nhạc Trọng.
- Nhạc Trọng có kẻ xâm lấn Tiếu gia thôn.
Tôn Lan Lan là người đầu tiên chui đầu vào trướng bồng, chỉ liếc mắt liền thấy được thân thể rắn chắc, lộ nửa phần trên của Nhạc Trọng, cùng với Tiếu Hoa tự như con mèo nhỏ đang cuộn mình nằm trong lòng hắn. Thấy Tiếu Hoa đang nằm trong lòng Nhạc Trọng, trong lòng nàng không khỏi tràn đầy đố kị.
- Không xong rồi, những kẻ ở thôn khác đang tiến vào săn bắn. Chúng ta phải mau trốn đi, nếu như bị bọn họ bắt được, thì phải gia nhập vào trong thôn xóm của họ, vận khí không tốt thì có lẽ sẽ bị bọn họ giết hoặc làm nô lệ cho người ta.
Tiếu Hoa nghe vậy thì biến sắc, thân thể hơi giãy dụa, trên mặt hiện lên một tia đỏ ửng, vì nàng với Nhạc Trọng vừa rồi làm hơi nhiều, cho nên giờ một chút khí lực cũng không có.
Đúng lúc này, có ba gã cầm trường mâu lao vào bên trong.
Một tên vóc người lực lưỡng, trên ngực đầy lông đen, tay phải có một hình xăm kên kên, ánh mắt nhìn Tôn Lan Lan đầy vẻ tham lam:
- Tốt thực, ba nữ nhân này đều là mặt hàng loại nhất, chúng ta thực là may mắn, nữ nhân ngực lớn kia là của ta.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.