Chương 1774: Chém giết mọi người.
Tư Sản Bạo Tăng
09/02/2015
- Điện hạ, đắc tội!
Hai tên hộ vệ nghe được lệnh của Kiều Cát thì đi lên, thân hình chớp động đi qua phía Nhạc Trọng cùng Ái Toa.
Kiều Cát trong thành Cổ Cáp này hung uy ngập trời, không biết đùa chơi chết bao nhiêu người, hai gã hộ vệ không muốn trở thành thi thể trong tay của Kiều Cát.
- Cút ngay cho tao!
Hàn quang trong mắt Kiều Địch bắn ra ngoài, nổi giận gầm lên một tiếng, lập tức huyễn hóa ra ha đạo tàn ảnh đánh hai tên hộ vệ này.
Hai tên hộ vệ của Kiều Cát đều có thực lực ngũ giai đỉnh phong, đồng thời có được máy móc trang bị cùng trải qua vô số ác chiến, tuy bị Kiều Địch áp chế nhưng trong khoảng thời gian ngắn không có thua.
Kiều Cát cười cười, vung tay lên ra lệnh:
- Ha ha ha! Kiều Địch ca ca, anh đúng là quá vô dụng, ngay cả hai hộ vệ của tôi còn không đánh lại đấy, xem ra anh phải cẩn thận kẻo bị thương đấy, Kiều Địch ca ca cứ từ từ giáo huấn đám hộ vệ là được, chúng bay xông lên đi, ha ha ha ha...
- Vâng! Điện hạ!
Đám hộ vệ sau lưng Kiều Cát ứng tiếng và hóa thành tàn ảnh lao thẳng qua Nhạc Trọng bên này.
Lệ Na bước lên trước, gương mặt như băng hàn quát lên.
- Kiều Cát, dừng tay, Nhạc Trọng chính là khách nhân của tôi, không được tổn thương anh ta.
Một mỹ nữ dáng người cao ngạo, trang điểm rất dày, tướng mạo diễm lệ phong tao thành thục nhìn qua Lệ Na phóng đãng cười lên, nói vô cùng rõ ràng:
- Lệ Na muội muội, chính là hai dân đen đáng giá cho cô tức giận sao? Tôi gần đây có mua hai thiếu niên song bào thai, bọn họ rất thú vị đấy, giao hai dân đen này cho Kiều Cát điện hạ, tôi có thể cầm hai thiếu niên song bao thai cho cô, song bào thai này xuất thân đại quý tộc này.
Kiều Cát ưa thích đùa bỡn thiếu nữ đẹp, bên cạnh hắn cũng hội tụ rất nhiều nam nữ trời sinh tính tình phóng đãng, tùy ý hưởng lạc.
Ái Toa vừa nhìn qua đã biết được chính là đồ nhà quê nông thôn, mà Nhạc Trọng bên cạnh ăn mặc hết sức bình thường, tướng mạo bình thường, nhìn qua cũng là một tên nhà quê, bọn họ ra tay với Nhạc Trọng cùng Ái Toa cũng là nguyên nhân này.
Một tên nam tử dáng người gầy gò, trên trán mang theo âm lệ cười tà, nói:
- Kiều Cát điện hạ, nữ nhà quê này dáng người không tồi, sau khi điện hạ chơi chán thì ban thưởng cho tôi được hay không, để tôi hảo hảo dạy dỗ nàng ta, tuyệt đối sẽ dạy ra con chó cái rất ngoan đấy.
Kiều Cát cười lớn,nói:
- Ha ha, được lắm, sau khi bổn điện hạ chơi chán thì ban thưởng cho ngươi, ha ha ha...
Tên nam tử này cười cười, cung kính nói:
- Đa tạ điện hạ!
Một nữ nhân dáng người bạo lộ, mang cái vòng trên cổ và da thịt lộ cả ra ngoài, có mái tóc dài màu nâu cười nói:
- Nam nhân này cũng không tệ, nếu như bắt về dạy bảo thành chó đực, nhốt vào trong vườn chó đực, lúc nhìn thấy con chó đực chơi chó cái của hắn càng không phải có ý nghĩa sao?
- Đúng vậy!
- Lâm Na, ý kiến hay!
- Chủ ý này tốt, rất có ý tứ
...
Những tên thiếu gia ăn chơi này nghĩ ra chủ ý ngoan độc thì cười to, liên tục tán thưởng chúng xuất chúng, nam nhân nữ nhân đều có tính cách dâm đãng như nhau, lại là đám quý tộc ăn chơi, bây giờ tìm kiếm kích thích càng lớn, chủ ý càng ngoan độc thì bọn chúng càng thích.
Trong thành Cổ Cáp này trừ hoàng đế Kiều Trì đế quốc Tây Lỗ Tư ra, căn bản đám con nhà giàu này chẳng còn kiêng nể người nào cả, đây chính là nguyên nhân chúng âm tàn độc ác.
Gương mặt Lệ Na như băng sương, trong nội tâm lạnh như băng, thân thể run nhè nhẹ, lớn tiếng gào lên:
- Ngu xuẩn, các người muốn chết đúng không?
Lệ Na biết rõ sau lưng Ái Toa đồ nhà quê bình thường này là cường giả đáng sợ thế nào, Nhạc Trọng chính là cường giả có được lực lượng khôn cùng, tùy thời có thể giết người, hắn chính là kẻ một kích tiêu diệt mấy vạn cự nhân ăn thịt người đấy, người như vậy chắc chắn không phải kẻ mềm yếu gì.
Quả nhiên giọng nói khiến Lệ Na run sợ vang lên sau lưng của nàng.
- Bọn mày đã muốn chết thì cứ đi chết đi!
Sau lưng Lệ Na, Nhạc Trọng tiện tay điểm ra một ngón, một đạo thiên địa nguyên khí hóa thành một chuôi nguyên khí nhận vô kiên bất tồi chém thẳng vào đám chiến sĩ mặc áo giáp máy móc thân kinh bách chiến.
Trong chớp mắt những tên chiến sĩ ngũ giai đỉnh phong mặc trang bị máy móc chiến giáp bị một chiêu này đánh nát bấy, hóa thành vô số thi thể và mảnh vỡ máy móc rơi ra chung quanh.
Nhìn thấy một màn khủng khiếp này, đám người Kiều Cát nhìn thấy thì hoảng sợ, bỗng nhiên sắc mặt như màu đất, thân thể run rẩy.
Trong đám người Kiều Cát có một tên nam nhân dáng người không cao, tóc vàng mắt xanh sắc mặt tái nhợt, run rẩy quát lớn:
- Mày... Mày... . Lại dám... . Giết chiến sĩ cấm vệ quân trung ương, đây là tội phản nghịch, còn không mau quỳ xuống đầu hàng? Nếu không đại quân đế quốc Tây Lỗ Tư vừa tới tuyệt đối sẽ diệt sát cửu tộc của mày!
- Diệt cửu tộc của tao? Đúng là buồn cười, trước đó tao sẽ diệt sát cả nhà mày đã!
Nhạc Trọng lạnh giọng cười cười, tiện tay điểm ra một đạo nguyên khí nhận khủng bố, trực tiếp chém đứt đầu lâu của tên nam tử này, máu tươi văng khắp nơi.
Một ngón tay chém chết tên thanh niên trẻ tuổi, ánh mắt Nhạc Trọng nhìn qua người Lâm Na, sát ý trong mắt không chút che dấu.
Sắc mặt Lâm Na tái nhợt, thân thể run rẩy, sợ hãi thét to:
- Mày không được giết tao, mày không thể giết tao! Cha của tao chính là thủ tướng đế quốc Mạch Tư, nếu mày giết tao thì cha tao sẽ không buông tha cho mày, tuyệt đối sẽ giết cả nhà mày, cho mày chết không yên lành.
- Cha của mày sẽ cùng xuống địa ngục với mày đấy, mày đi trước một bước đi, tao sẽ tiễn cha mày theo mày!
Giọng của Nhạc Trọng băng hàn, trực tiếp điểm ra một chỉ, một đạo nguyên khí kiếm bỗng nhiên chém đứt đầu lâu của Lâm Na, đầu lâu của Lâm Na bay lên cao và máu tươi bắn mạnh ra ngoài.
Sau khi giết Lâm Na, ánh mắt Nhạc Trọng nhìn qua nam nhân mặt vuông kia.
Bỗng nhiên tên nam nhân mặt vuông thân thể không ngừng run rẩy, thoáng cái quỳ xuống đất và quỳ dập đầu.
- Đừng giết tôi, đừng giết tôi mà! Tôi có thể mang toàn bộ mỹ nữ cho ngài, tha cái mạng chó của tôi đi, cha của tôi là bộ trưởng trị an Hán Mỗ, nếu ngài giết tôi thì cha tôi không bỏ qua ý đồ đâu.
Nhạc Trọng tiện tay bắn ra một đạo nguyên khí nhận, lập tức chém thân thể tên nam nhân này thành hai đoạn:
- Nếu hắn tìm tao thì tốt, tao sẽ tiễn hắn cùng chết với mày.
Nhìn thấy Nhạc Trọng không lưu tình chút nào chém giết những tên thiếu niên ăn chơi, đám ăn chơi trác tán còn lại hoảng sợ không thôi.
Nữ tử dáng người phong tao phóng đãng trực tiếp quỳ xuống đất, giống như con chó cái khóc lóc bò qua chân Nhạc Trọng:
- Đừng giết tôi, van cầu vị đại nhân này đừng giết tôi, tôi có thể làm chó cái, tha cho tôi một mạng, tôi sai rồi, tha cho tôi!
Nhạc Trọng nhìn thấy nữ nhân dáng người xinh đẹp, tâm địa ác độc này thì hàn ý trong mắt hiện ra ngoài, trực tiếp bắn ra một đạo nguyên khí nhận chém bay đầu nữ nhân này, hắn hoàn toàn không có chút thương hoa tiếc ngọc nào cả.
Hai tên hộ vệ nghe được lệnh của Kiều Cát thì đi lên, thân hình chớp động đi qua phía Nhạc Trọng cùng Ái Toa.
Kiều Cát trong thành Cổ Cáp này hung uy ngập trời, không biết đùa chơi chết bao nhiêu người, hai gã hộ vệ không muốn trở thành thi thể trong tay của Kiều Cát.
- Cút ngay cho tao!
Hàn quang trong mắt Kiều Địch bắn ra ngoài, nổi giận gầm lên một tiếng, lập tức huyễn hóa ra ha đạo tàn ảnh đánh hai tên hộ vệ này.
Hai tên hộ vệ của Kiều Cát đều có thực lực ngũ giai đỉnh phong, đồng thời có được máy móc trang bị cùng trải qua vô số ác chiến, tuy bị Kiều Địch áp chế nhưng trong khoảng thời gian ngắn không có thua.
Kiều Cát cười cười, vung tay lên ra lệnh:
- Ha ha ha! Kiều Địch ca ca, anh đúng là quá vô dụng, ngay cả hai hộ vệ của tôi còn không đánh lại đấy, xem ra anh phải cẩn thận kẻo bị thương đấy, Kiều Địch ca ca cứ từ từ giáo huấn đám hộ vệ là được, chúng bay xông lên đi, ha ha ha ha...
- Vâng! Điện hạ!
Đám hộ vệ sau lưng Kiều Cát ứng tiếng và hóa thành tàn ảnh lao thẳng qua Nhạc Trọng bên này.
Lệ Na bước lên trước, gương mặt như băng hàn quát lên.
- Kiều Cát, dừng tay, Nhạc Trọng chính là khách nhân của tôi, không được tổn thương anh ta.
Một mỹ nữ dáng người cao ngạo, trang điểm rất dày, tướng mạo diễm lệ phong tao thành thục nhìn qua Lệ Na phóng đãng cười lên, nói vô cùng rõ ràng:
- Lệ Na muội muội, chính là hai dân đen đáng giá cho cô tức giận sao? Tôi gần đây có mua hai thiếu niên song bào thai, bọn họ rất thú vị đấy, giao hai dân đen này cho Kiều Cát điện hạ, tôi có thể cầm hai thiếu niên song bao thai cho cô, song bào thai này xuất thân đại quý tộc này.
Kiều Cát ưa thích đùa bỡn thiếu nữ đẹp, bên cạnh hắn cũng hội tụ rất nhiều nam nữ trời sinh tính tình phóng đãng, tùy ý hưởng lạc.
Ái Toa vừa nhìn qua đã biết được chính là đồ nhà quê nông thôn, mà Nhạc Trọng bên cạnh ăn mặc hết sức bình thường, tướng mạo bình thường, nhìn qua cũng là một tên nhà quê, bọn họ ra tay với Nhạc Trọng cùng Ái Toa cũng là nguyên nhân này.
Một tên nam tử dáng người gầy gò, trên trán mang theo âm lệ cười tà, nói:
- Kiều Cát điện hạ, nữ nhà quê này dáng người không tồi, sau khi điện hạ chơi chán thì ban thưởng cho tôi được hay không, để tôi hảo hảo dạy dỗ nàng ta, tuyệt đối sẽ dạy ra con chó cái rất ngoan đấy.
Kiều Cát cười lớn,nói:
- Ha ha, được lắm, sau khi bổn điện hạ chơi chán thì ban thưởng cho ngươi, ha ha ha...
Tên nam tử này cười cười, cung kính nói:
- Đa tạ điện hạ!
Một nữ nhân dáng người bạo lộ, mang cái vòng trên cổ và da thịt lộ cả ra ngoài, có mái tóc dài màu nâu cười nói:
- Nam nhân này cũng không tệ, nếu như bắt về dạy bảo thành chó đực, nhốt vào trong vườn chó đực, lúc nhìn thấy con chó đực chơi chó cái của hắn càng không phải có ý nghĩa sao?
- Đúng vậy!
- Lâm Na, ý kiến hay!
- Chủ ý này tốt, rất có ý tứ
...
Những tên thiếu gia ăn chơi này nghĩ ra chủ ý ngoan độc thì cười to, liên tục tán thưởng chúng xuất chúng, nam nhân nữ nhân đều có tính cách dâm đãng như nhau, lại là đám quý tộc ăn chơi, bây giờ tìm kiếm kích thích càng lớn, chủ ý càng ngoan độc thì bọn chúng càng thích.
Trong thành Cổ Cáp này trừ hoàng đế Kiều Trì đế quốc Tây Lỗ Tư ra, căn bản đám con nhà giàu này chẳng còn kiêng nể người nào cả, đây chính là nguyên nhân chúng âm tàn độc ác.
Gương mặt Lệ Na như băng sương, trong nội tâm lạnh như băng, thân thể run nhè nhẹ, lớn tiếng gào lên:
- Ngu xuẩn, các người muốn chết đúng không?
Lệ Na biết rõ sau lưng Ái Toa đồ nhà quê bình thường này là cường giả đáng sợ thế nào, Nhạc Trọng chính là cường giả có được lực lượng khôn cùng, tùy thời có thể giết người, hắn chính là kẻ một kích tiêu diệt mấy vạn cự nhân ăn thịt người đấy, người như vậy chắc chắn không phải kẻ mềm yếu gì.
Quả nhiên giọng nói khiến Lệ Na run sợ vang lên sau lưng của nàng.
- Bọn mày đã muốn chết thì cứ đi chết đi!
Sau lưng Lệ Na, Nhạc Trọng tiện tay điểm ra một ngón, một đạo thiên địa nguyên khí hóa thành một chuôi nguyên khí nhận vô kiên bất tồi chém thẳng vào đám chiến sĩ mặc áo giáp máy móc thân kinh bách chiến.
Trong chớp mắt những tên chiến sĩ ngũ giai đỉnh phong mặc trang bị máy móc chiến giáp bị một chiêu này đánh nát bấy, hóa thành vô số thi thể và mảnh vỡ máy móc rơi ra chung quanh.
Nhìn thấy một màn khủng khiếp này, đám người Kiều Cát nhìn thấy thì hoảng sợ, bỗng nhiên sắc mặt như màu đất, thân thể run rẩy.
Trong đám người Kiều Cát có một tên nam nhân dáng người không cao, tóc vàng mắt xanh sắc mặt tái nhợt, run rẩy quát lớn:
- Mày... Mày... . Lại dám... . Giết chiến sĩ cấm vệ quân trung ương, đây là tội phản nghịch, còn không mau quỳ xuống đầu hàng? Nếu không đại quân đế quốc Tây Lỗ Tư vừa tới tuyệt đối sẽ diệt sát cửu tộc của mày!
- Diệt cửu tộc của tao? Đúng là buồn cười, trước đó tao sẽ diệt sát cả nhà mày đã!
Nhạc Trọng lạnh giọng cười cười, tiện tay điểm ra một đạo nguyên khí nhận khủng bố, trực tiếp chém đứt đầu lâu của tên nam tử này, máu tươi văng khắp nơi.
Một ngón tay chém chết tên thanh niên trẻ tuổi, ánh mắt Nhạc Trọng nhìn qua người Lâm Na, sát ý trong mắt không chút che dấu.
Sắc mặt Lâm Na tái nhợt, thân thể run rẩy, sợ hãi thét to:
- Mày không được giết tao, mày không thể giết tao! Cha của tao chính là thủ tướng đế quốc Mạch Tư, nếu mày giết tao thì cha tao sẽ không buông tha cho mày, tuyệt đối sẽ giết cả nhà mày, cho mày chết không yên lành.
- Cha của mày sẽ cùng xuống địa ngục với mày đấy, mày đi trước một bước đi, tao sẽ tiễn cha mày theo mày!
Giọng của Nhạc Trọng băng hàn, trực tiếp điểm ra một chỉ, một đạo nguyên khí kiếm bỗng nhiên chém đứt đầu lâu của Lâm Na, đầu lâu của Lâm Na bay lên cao và máu tươi bắn mạnh ra ngoài.
Sau khi giết Lâm Na, ánh mắt Nhạc Trọng nhìn qua nam nhân mặt vuông kia.
Bỗng nhiên tên nam nhân mặt vuông thân thể không ngừng run rẩy, thoáng cái quỳ xuống đất và quỳ dập đầu.
- Đừng giết tôi, đừng giết tôi mà! Tôi có thể mang toàn bộ mỹ nữ cho ngài, tha cái mạng chó của tôi đi, cha của tôi là bộ trưởng trị an Hán Mỗ, nếu ngài giết tôi thì cha tôi không bỏ qua ý đồ đâu.
Nhạc Trọng tiện tay bắn ra một đạo nguyên khí nhận, lập tức chém thân thể tên nam nhân này thành hai đoạn:
- Nếu hắn tìm tao thì tốt, tao sẽ tiễn hắn cùng chết với mày.
Nhìn thấy Nhạc Trọng không lưu tình chút nào chém giết những tên thiếu niên ăn chơi, đám ăn chơi trác tán còn lại hoảng sợ không thôi.
Nữ tử dáng người phong tao phóng đãng trực tiếp quỳ xuống đất, giống như con chó cái khóc lóc bò qua chân Nhạc Trọng:
- Đừng giết tôi, van cầu vị đại nhân này đừng giết tôi, tôi có thể làm chó cái, tha cho tôi một mạng, tôi sai rồi, tha cho tôi!
Nhạc Trọng nhìn thấy nữ nhân dáng người xinh đẹp, tâm địa ác độc này thì hàn ý trong mắt hiện ra ngoài, trực tiếp bắn ra một đạo nguyên khí nhận chém bay đầu nữ nhân này, hắn hoàn toàn không có chút thương hoa tiếc ngọc nào cả.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.