Chương 1184: Công phu sư tử ngoạm! (2)
Tư Sản Bạo Tăng
02/02/2015
Khủng ngạc quy cấp bốn có một nhược điểm lớn chính là, tốc độ di chuyển của nó quá chậm. Chỉ mạnh khi đánh chính diện, bên trái, bên phải, trước sau bốn phía đều là nhược điểm của nó.
Nhưng trái phải, trước sau bốn phía của Tiểu Quy lại được cao thủ Hàn Tử Huyên bảo vệ. Cho nên những chiến sĩ tộc người khủng long muốn công kích nhược điểm này của nó đều bị giết chết.
Sau khi Hàn Tử Huyên đưa xuống hậu phương nghỉ ngơi hồi phục, Nhạc Trọng sẽ thay thế vị trí của cô. Hắn nhanh chóng đi đến bên cạnh Tiểu Quy, phối hợp với Tiểu Quy giết chết những chiến sĩ tộc người khủng long.
Mấy con thằn lằn khổng lồ tiền sử cấp bốn còn sót lại đều bị sủng vật của Nhạc Trọng tiêu diệt nhanh chóng. Khi Tiểu Thanh cấp bốn, Thiểm Điện cấp bốn gia nhập trận chiến, không ngừng có chiến sĩ tộc người khủng long thậm chí là Long tướng cấp thấp bị chúng giết chết.
Đào Nhạc Ti và các trưởng lão bộ tộc người có cánh đều mặc chiến giáp Bạo Phong gia nhập vào chiến trường.
Đào Nhạc Ti và các trưởng lão bộ tộc người có cánh tuy rằng kiêu hoành ương ngạnh, ngay cả nữ vương của họ cũng không thèm để vào mắt. Nhưng bọn họ đồng dạng cũng là hãn tướng trên chiến trường, tài bắn cung của mỗi một trưởng lão đều vô cùng xuất thần, siêu việt xa cung tiến thủ đứng đầu địa cầu. Ánh mắt của họ như tia lửa điện, chuyên môn tìm kiếm bắn chết những Long tướng cấp thấp trong đội quân người khủng long. Vài trưởng lão liên thủ với nhau, lần lượt bắn chết từng gã Long tướng cấp thấp.
-Lùi lại!!
Sau khi hơn mười gã Long tướng cấp thấp chết trận, lại bị ba con thú biến dị cấp bốn chết dưới trướng Nhạc đả kích, trong đội quân chiến sĩ người khủng long rốt cuộc đã xuất hiện cục diện không thể chống đỡ nữa. Trong tổ ong này, binh lực của bộ tộc người có cánh chiếm được ưu thế lớn nhất, lại thêm hung uy của ba con thú biến dị cấp bốn trợ giúp, sĩ khí của bộ tộc người có cánh hiện giờ có thể nói là đại thịnh, hoàn toàn có thể áp chế đám người khủng long hung hãn kia. Hơn nữa viên chỉ huy người khủng long chiến đấu đã bị Nhạc Trọng giết chết, chúng nó cũng chỉ có thể quyết đoán lựa chọn lùi về sau thôi…….
Mệnh lệnh lùi lại vừa phát ra, các chiến sĩ bộ tộc người có cánh ở trong tổ ong nhanh chóng lùi ra ngoài đường hầm tổ ong. Sau khi bỏ lại mấy trăm thi thể, các chiến sĩ tộc người khủng long cũng đã nhanh chóng lùi ra đến trước cửa vào đường hầm.
- Giết!!
Đào Nhạc Ti và các trưởng lão bộ tộc người có cánh nhìn đám chiến sĩ tộc người khủng long lùi bước, trên mặt ai nấy đều hiện lên vẻ vui mừng. Vỗ cánh hóa thành vệt sáng bay đến trước cửa vào đường hầm kia.
Nhưng quân đội tinh nhuệ của bộ tộc người có cánh vừa mới đến gần cửa vào huyệt động thì từng mũi tên một dày đặc như màn mưa từ bên trong bay ra nhắm thẳng về phía quân đội tinh nhuệ của bộ tộc người có cánh.
Trong màn mưa tên vô cùng dày đặc kia, mười mấy cao thủ của bộ tộc người có cánh lập tức bị tên xỏ xuyên qua người ngã xuống. Những chiến sĩ bộ tộc người có cánh cũng phải tạm thời nhượng bộ lui binh.
Đường hầm lớn kia chính là con đường duy nhất nối liền thế giới bên ngoài với bộ tộc người có cánh, cũng chính là con đường sống duy nhất của họ. Bây giờ lại bị người ngăn chặn, đây quả thật là muốn cắt đứt đường sống của bộ tộc họ mà.
Đào Nhạc Ti mang theo mười mấy cao thủ của bộ tộc người có cánh ý đồ mạnh mẽ tấn công ra cửa vào. Nhưng họ lại nhanh chóng ngã xuống chết thảm trước màn mưa tên mà đám người khủng long bắn ra, liên tục có hơn mười cao thủ cấp ba ngã xuống. Bản thân Đào Nhạc Ti cũng bị một Long tướng cấp thấp bắn trúng, bị thương không nhẹ.
Bộ tộc người có cánh vốn đã không quen thuộc và giỏi về cận chiến. Đường hầm kia tuy rằng không phải hẹp hòi gì, nhưng cũng đã hạn chế được không cho bộ tộc người có cánh triển khai binh lực, khiến cho ưu thế có thể bay của họ suy giảm mạnh, căn bản là không dám mạnh mẽ xông vào.
Nhưng con đường đó cũng là đường sống duy nhất của bộ tộc người có cánh. Sau khi đám người Đào Nhạc Ti thất bại lùi lại, cũng vẫn có các chiến sĩ bộ tộc người có cánh luân phiên xông vào đường hầm, phát động công kích, nhưng rốt cuộc chỉ để lại mấy trăm thi thể nằm trên mặt đất, thất bại lùi lại.
Sau mấy lần tiến công thảm bại, mỗi một chiến sĩ bộ tộc có cánh vây quanh cửa vào kia đều cắn chặt răng không mở miệng, cũng không dám tùy tiện xung phong.
Đường hầm lớn kia không đủ để triển khai binh lực của bộ tộc người có cánh. Binh lục chiến sĩ tộc người có cánh tuy nhiều, nhưng một lần phát động tấn công nhiều nhất chỉ có mấy trăm người vào. Nếu nhiều thêm nữa thì cũng chỉ trở thành bia ngắm của đám người khủng long thôi. Cứ như vậy, không thể phát huy ưu thế về mặt binh lực của họ, họ cũng chỉ có thể vây xung quanh cửa vào, hoàn toàn không biết làm gì mới đúng.
Ngay lúc các chiến sĩ tộc người có cánh hết đường xoay xở, Nhạc Trọng ngồi trên lưng Tiểu Quy chầm chậm đến trước cửa vào.
- Nhạc Trọng! Ngài đã đến rồi!
Vừa thấy Nhạc Trọng thì trong mắt Đào Nhạc Ti chợt hiện lên vẻ vui mừng, đi nhanh đến trước mặt Nhạc Trọng, thân thiết chào hỏi.
Mỗi một trưởng lão của bộ tộc người có cánh đều nhìn Nhạc Trọng bằng ánh mắt mang theo vẻ kính sợ, xen lẫn ngưỡng mộ.
Còn những cô gái xuân sắc của bộ tộc người có cánh nhìn Nhạc Trọng bằng ánh mắt lóe sáng rực rỡ, xuân triều tràn ra. Nếu bây giờ không phải ở trên chiến trường thì bọn họ đã nhào lên mạnh mẽ đẩy ngã Nhạc Trọng rồi.
Trận chiến hôm nay, ít nhiều là nhờ Nhạc Trọng giải quyết được mười con thằn lằn khổng lồ tiền sử cấp bốn kia. Nếu không thì dưới sự nghiền ép của mười con thằn lằn khổng lồ tiền sử cấp bốn như xe tăng công thành kia, bộ tộc người có cánh ở trong tổ ong chỉ sợ đã bị chiến sĩ tộc người khủng long thoải mái giết hại rồi.
Ngay cả đại trưởng lão Đào Nhạc Ti vốn vô cùng chán ghét Nhạc Trọng hiện giờ cũng đã sửa lại thái độ lúc trước của mình, tỏ ra thái độ vô cùng thân thiết đối với Nhạc Trọng.
Nhạc Trọng cẩn thận đánh giá cửa vào huyệt động, khẽ cau mày:
- Ở trong đó phòng ngự như thế nào?
Ở trong thành phố tổ ong này, chỉ có một con đường hầm. Trong con đường hầm này có trọng binh canh giữ, bất kỳ kẻ địch nào nếu muốn tiến công vao thành phố tổ ong đều chỉ có thể thông qua con đường hầm này gian nan tấn công vào thôi. Nhưng con đường này một khi bị người bảo vệ chặn lại, người ở trong cũng rất khó tấn công ra ngoài.
Đào Nhạc Ti xoay người thi lễ với Nhạc Trọng, mới nghiêm nghị nói:
- Thủ vệ vô cùng sâm nghiệp, những Long tướng cấp thấp lùi vào bên trong ít nhất là có mười lăm người. Có chúng nó canh giữ ở trong, con đường này rất khó công phá. Bây giờ chỉ có dựa vào ngài, mời ngài trợ giúp tộc người có cánh chúng tôi một tay. Chỉ cần ngài có thể giúp chúng tôi công phá con đường hầm này, tộc người có cánh chúng tôi tuyệt đối sẽ không quên đại ân đại đức của ngài đâu!
Nhưng trái phải, trước sau bốn phía của Tiểu Quy lại được cao thủ Hàn Tử Huyên bảo vệ. Cho nên những chiến sĩ tộc người khủng long muốn công kích nhược điểm này của nó đều bị giết chết.
Sau khi Hàn Tử Huyên đưa xuống hậu phương nghỉ ngơi hồi phục, Nhạc Trọng sẽ thay thế vị trí của cô. Hắn nhanh chóng đi đến bên cạnh Tiểu Quy, phối hợp với Tiểu Quy giết chết những chiến sĩ tộc người khủng long.
Mấy con thằn lằn khổng lồ tiền sử cấp bốn còn sót lại đều bị sủng vật của Nhạc Trọng tiêu diệt nhanh chóng. Khi Tiểu Thanh cấp bốn, Thiểm Điện cấp bốn gia nhập trận chiến, không ngừng có chiến sĩ tộc người khủng long thậm chí là Long tướng cấp thấp bị chúng giết chết.
Đào Nhạc Ti và các trưởng lão bộ tộc người có cánh đều mặc chiến giáp Bạo Phong gia nhập vào chiến trường.
Đào Nhạc Ti và các trưởng lão bộ tộc người có cánh tuy rằng kiêu hoành ương ngạnh, ngay cả nữ vương của họ cũng không thèm để vào mắt. Nhưng bọn họ đồng dạng cũng là hãn tướng trên chiến trường, tài bắn cung của mỗi một trưởng lão đều vô cùng xuất thần, siêu việt xa cung tiến thủ đứng đầu địa cầu. Ánh mắt của họ như tia lửa điện, chuyên môn tìm kiếm bắn chết những Long tướng cấp thấp trong đội quân người khủng long. Vài trưởng lão liên thủ với nhau, lần lượt bắn chết từng gã Long tướng cấp thấp.
-Lùi lại!!
Sau khi hơn mười gã Long tướng cấp thấp chết trận, lại bị ba con thú biến dị cấp bốn chết dưới trướng Nhạc đả kích, trong đội quân chiến sĩ người khủng long rốt cuộc đã xuất hiện cục diện không thể chống đỡ nữa. Trong tổ ong này, binh lực của bộ tộc người có cánh chiếm được ưu thế lớn nhất, lại thêm hung uy của ba con thú biến dị cấp bốn trợ giúp, sĩ khí của bộ tộc người có cánh hiện giờ có thể nói là đại thịnh, hoàn toàn có thể áp chế đám người khủng long hung hãn kia. Hơn nữa viên chỉ huy người khủng long chiến đấu đã bị Nhạc Trọng giết chết, chúng nó cũng chỉ có thể quyết đoán lựa chọn lùi về sau thôi…….
Mệnh lệnh lùi lại vừa phát ra, các chiến sĩ bộ tộc người có cánh ở trong tổ ong nhanh chóng lùi ra ngoài đường hầm tổ ong. Sau khi bỏ lại mấy trăm thi thể, các chiến sĩ tộc người khủng long cũng đã nhanh chóng lùi ra đến trước cửa vào đường hầm.
- Giết!!
Đào Nhạc Ti và các trưởng lão bộ tộc người có cánh nhìn đám chiến sĩ tộc người khủng long lùi bước, trên mặt ai nấy đều hiện lên vẻ vui mừng. Vỗ cánh hóa thành vệt sáng bay đến trước cửa vào đường hầm kia.
Nhưng quân đội tinh nhuệ của bộ tộc người có cánh vừa mới đến gần cửa vào huyệt động thì từng mũi tên một dày đặc như màn mưa từ bên trong bay ra nhắm thẳng về phía quân đội tinh nhuệ của bộ tộc người có cánh.
Trong màn mưa tên vô cùng dày đặc kia, mười mấy cao thủ của bộ tộc người có cánh lập tức bị tên xỏ xuyên qua người ngã xuống. Những chiến sĩ bộ tộc người có cánh cũng phải tạm thời nhượng bộ lui binh.
Đường hầm lớn kia chính là con đường duy nhất nối liền thế giới bên ngoài với bộ tộc người có cánh, cũng chính là con đường sống duy nhất của họ. Bây giờ lại bị người ngăn chặn, đây quả thật là muốn cắt đứt đường sống của bộ tộc họ mà.
Đào Nhạc Ti mang theo mười mấy cao thủ của bộ tộc người có cánh ý đồ mạnh mẽ tấn công ra cửa vào. Nhưng họ lại nhanh chóng ngã xuống chết thảm trước màn mưa tên mà đám người khủng long bắn ra, liên tục có hơn mười cao thủ cấp ba ngã xuống. Bản thân Đào Nhạc Ti cũng bị một Long tướng cấp thấp bắn trúng, bị thương không nhẹ.
Bộ tộc người có cánh vốn đã không quen thuộc và giỏi về cận chiến. Đường hầm kia tuy rằng không phải hẹp hòi gì, nhưng cũng đã hạn chế được không cho bộ tộc người có cánh triển khai binh lực, khiến cho ưu thế có thể bay của họ suy giảm mạnh, căn bản là không dám mạnh mẽ xông vào.
Nhưng con đường đó cũng là đường sống duy nhất của bộ tộc người có cánh. Sau khi đám người Đào Nhạc Ti thất bại lùi lại, cũng vẫn có các chiến sĩ bộ tộc người có cánh luân phiên xông vào đường hầm, phát động công kích, nhưng rốt cuộc chỉ để lại mấy trăm thi thể nằm trên mặt đất, thất bại lùi lại.
Sau mấy lần tiến công thảm bại, mỗi một chiến sĩ bộ tộc có cánh vây quanh cửa vào kia đều cắn chặt răng không mở miệng, cũng không dám tùy tiện xung phong.
Đường hầm lớn kia không đủ để triển khai binh lực của bộ tộc người có cánh. Binh lục chiến sĩ tộc người có cánh tuy nhiều, nhưng một lần phát động tấn công nhiều nhất chỉ có mấy trăm người vào. Nếu nhiều thêm nữa thì cũng chỉ trở thành bia ngắm của đám người khủng long thôi. Cứ như vậy, không thể phát huy ưu thế về mặt binh lực của họ, họ cũng chỉ có thể vây xung quanh cửa vào, hoàn toàn không biết làm gì mới đúng.
Ngay lúc các chiến sĩ tộc người có cánh hết đường xoay xở, Nhạc Trọng ngồi trên lưng Tiểu Quy chầm chậm đến trước cửa vào.
- Nhạc Trọng! Ngài đã đến rồi!
Vừa thấy Nhạc Trọng thì trong mắt Đào Nhạc Ti chợt hiện lên vẻ vui mừng, đi nhanh đến trước mặt Nhạc Trọng, thân thiết chào hỏi.
Mỗi một trưởng lão của bộ tộc người có cánh đều nhìn Nhạc Trọng bằng ánh mắt mang theo vẻ kính sợ, xen lẫn ngưỡng mộ.
Còn những cô gái xuân sắc của bộ tộc người có cánh nhìn Nhạc Trọng bằng ánh mắt lóe sáng rực rỡ, xuân triều tràn ra. Nếu bây giờ không phải ở trên chiến trường thì bọn họ đã nhào lên mạnh mẽ đẩy ngã Nhạc Trọng rồi.
Trận chiến hôm nay, ít nhiều là nhờ Nhạc Trọng giải quyết được mười con thằn lằn khổng lồ tiền sử cấp bốn kia. Nếu không thì dưới sự nghiền ép của mười con thằn lằn khổng lồ tiền sử cấp bốn như xe tăng công thành kia, bộ tộc người có cánh ở trong tổ ong chỉ sợ đã bị chiến sĩ tộc người khủng long thoải mái giết hại rồi.
Ngay cả đại trưởng lão Đào Nhạc Ti vốn vô cùng chán ghét Nhạc Trọng hiện giờ cũng đã sửa lại thái độ lúc trước của mình, tỏ ra thái độ vô cùng thân thiết đối với Nhạc Trọng.
Nhạc Trọng cẩn thận đánh giá cửa vào huyệt động, khẽ cau mày:
- Ở trong đó phòng ngự như thế nào?
Ở trong thành phố tổ ong này, chỉ có một con đường hầm. Trong con đường hầm này có trọng binh canh giữ, bất kỳ kẻ địch nào nếu muốn tiến công vao thành phố tổ ong đều chỉ có thể thông qua con đường hầm này gian nan tấn công vào thôi. Nhưng con đường này một khi bị người bảo vệ chặn lại, người ở trong cũng rất khó tấn công ra ngoài.
Đào Nhạc Ti xoay người thi lễ với Nhạc Trọng, mới nghiêm nghị nói:
- Thủ vệ vô cùng sâm nghiệp, những Long tướng cấp thấp lùi vào bên trong ít nhất là có mười lăm người. Có chúng nó canh giữ ở trong, con đường này rất khó công phá. Bây giờ chỉ có dựa vào ngài, mời ngài trợ giúp tộc người có cánh chúng tôi một tay. Chỉ cần ngài có thể giúp chúng tôi công phá con đường hầm này, tộc người có cánh chúng tôi tuyệt đối sẽ không quên đại ân đại đức của ngài đâu!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.