Chương 1219: Cứ điểm vào tay!
Tư Sản Bạo Tăng
02/02/2015
Sắc mặt Khánh Nguyên trầm xuống lạnh lùng nói:
- Đây là mật lệnh của hoàng đế bệ hạ. Ngươi không có tư cách biết! Lập tức thi hành mệnh lệnh, người kháng lệnh xử bắn ngay tại chỗ!
- Dạ!
Sắc mặt mỗi quan quân đều đại biến, không ai dám hỏi thêm lời nào.
Tuy rằng thân ở biên cương nhưng trong các quan quân đều có thật nhiều liên hệ với hoàng thành, bọn họ đều hiểu rõ ràng tin tức gần đây hoàng đế Ngụy Minh Thanh điên cuồng bắt giết dân nghèo. Những người dám can đảm chống lại hoàng đế bê hạ đều bị trực tiếp thanh tẩy, bọn họ cũng không muốn chết, chỉ có thể bảo trì trầm mặc, nếu không cho dù bị Khánh Nguyên giết ngay tại chỗ cũng sẽ không có ai giải oan cho bọn họ.
Cũng có không ít quan quân suy đoán lần này bọn họ thay đổi nơi đóng quân là vì cần điều động quân đội trấn áp phiến loạn tại Xích Huyết thành.
Vô luận những quan quân kia có ý nghĩ gì, bọn họ vẫn làm theo mệnh lệnh của Khánh Nguyên, đem quân đội cứ điểm mười chín điều động bỏ lại hết thảy vũ khí, mang theo một ngày lương khô hướng cứ điểm hai mươi đi tới.
Bên trong cứ điểm hai mươi có được thật nhiều vật tư cùng trang bị viễn siêu những cứ điểm khác, việc này mọi người đều biết rõ ràng, bọn họ vui vẻ nghĩ chỉ cần tiến đến cứ điểm hai mươi là sẽ được thay đổi trang bị tốt hơn ngày trước rất nhiều.
Khi quân đội cứ điểm mười chín tụ tập đến quảng trường cứ điểm hai mươi, bỗng nhiên từ trong những lô cốt vươn ra vô số vũ khí tự động cùng hạng nặng chỉ vào hướng các chiến sĩ tay không tấc sắt kia.
- Chúng tôi là quân đội bạn! Chúng tôi là quân đội bạn tại cứ điểm mười chín! Đừng nã pháo! Đừng nã pháo!
Nhìn vũ khí trang bị tiên tiến bao trùm khắp nơi, sắc mặt các quan quân cứ điểm mười chín đại biến lớn tiếng kêu lên.
Quân đội cứ điểm mười chín nhìn thấy những vũ khí chiến tranh kia, sắc mặt trắng bệch, trong lòng tràn ngập sợ hãi. Hiện tại trên người họ không còn vũ khí trang bị, nếu như bị công kích chỉ có thể bị tàn sát sạch sẽ, không còn ai có thể sống sót.
Âu Dương Vô Diệt đi tới uy phong lẫm lẫm nói:
- Tôi là Âu Dương Vô Diệt! Tôi nhận được tin tình báo trong cứ điểm mười chín có không ít quan binh đã bị phản quân lẻn vào. Mời các anh buông tha chống cự, nhận điều tra. Nếu như không có vấn đề chúng tôi sẽ thả các anh rời khỏi. Ai chống cự sẽ bị luận xử theo tội phản nghịch!
Nghe xong lời nói của Âu Dương Vô Diệt đại bộ phận quan binh cứ điểm mười chín thoáng thở ra một hơi, nếu chỉ cần thẩm tra bọn họ cũng không cần quá mức sợ hãi.
Một gã thống lĩnh nói:
- Chúng tôi nguyện ý nhận thẩm tra!
Lời của hắn vừa dứ, những quan binh còn lại đều đồng ý nhận thẩm vấn.
Âu Dương Vô Diệt thản nhiên lưu lại một câu sau đó xoay người rời đi:
- Như vậy dựa theo trật tự xếp hàng tới đi!
Các quan binh cứ điểm mười chín thành thật đi tới, sau đó bị Huyết Lạc Vệ dẫn dắt vào ngục giam.
Dựa vào phương thức như thế những bộ đội của cứ điểm mười tám tới mười ba đều bị Nhạc Trọng lừa tới trong cứ điểm hai mươi trực tiếp tước vũ khí ném vào trong ngục giam. Trong khoảng thời gian ngắn ngục giam cứ điểm hai mươi cơ hồ kín người hết chỗ, thật nhiều gian phòng đều được dọn ra tạm thời giam giữ người.
Trong tay Nhạc Trọng thoáng chốc đã có hơn bảy vạn tù binh cùng một vạn Huyết Lạc Vệ tinh nhuệ.
Nhạc Trọng cũng mang theo Bạch Y nhanh chóng đi vào trong bảy cứ điểm kia, đem toàn bộ điện não trung ương nắm vào trong tay mình.
Đồng thời Nhạc Trọng phái hai ngàn Huyết Lạc Vệ đóng quân tại cứ điểm mười ba, chặt chẽ nắm giữ cứ điểm này.
Có hai ngàn Huyết Lạc Vệ trú đóng, cho dù mười hai cứ điểm phía trước toàn lực công kích dựa vào binh lực trong cứ điểm mười ba vẫn có thể chống đỡ được một thời gian.
Bảy vạn tù binh cũng không phải hoàn toàn lệ thuộc cùng trung thành vào hoàng thất như Huyết Lạc Vệ, Nhạc Trọng tạm thời không có tính toán đem toàn bộ bọn họ biến thành khôi lỗi, chỉ phân phối năm trăm chiến sĩ canh giữ những tù binh kia.
Trên thực tế đã có siêu cấp trí năng như Bạch Y, nếu bảy vạn tù binh lựa chọn chạy trốn chỉ còn con đường chết. Nhưng vì phòng ngừa vạn nhất Nhạc Trọng vẫn phân phối năm trăm chiến sĩ tinh nhuệ canh giữ bọn họ. Dù sao bản thân hắn có được Bạch Y có thể đột phá phòng ngự điện não, nhưng những người khác chưa chắc không có được dị năng kỳ dị che giấu được sự điều tra của máy tính.
Sau khi âm thầm khống chế bảy cứ điểm, lúc này Nhạc Trọng mới thở ra một hơi nhẹ nhõm.
Hai mươi cứ điểm đã có bảy cứ điểm bị hắn khống chế trong tay, ngoài ra còn có được một vạn Huyết Lạc Vệ, hơn nữa có Xích Huyết thành làm căn cứ cứu viện có thể liên tục cung cấp đủ loại vật tư không ngừng, như vậy hắn xem như có được nơi sống yên ổn tại Vân Châu. Bất luận kẻ nào muốn đuổi hắn ra khỏi Vân Châu đều phải trả giá thảm trọng.
Bên trong hai mươi cứ điểm thường thường sẽ có quân đội, lính đánh thuê đi ra ngoài săn bắn biến dị thú đề cao thực lực chính mình cùng gia tăng tài sản của bản thân mình.
Toàn thân biến dị thú đều là bảo bối, máu thịt có thể cường thân, da lông có thể chế quần áo, móng vuốt răng nanh có thể tạo dụng cụ vũ khí lạnh, tinh hạch có thể bán được thật nhiều điểm tín dụng, bởi vậy cơ hồ mỗi ngày đều có người ra ngoài săn bắn biến dị thú.
Xích Huyết thành nằm tại biên cương, đại bộ phận biến dị thú nằm gần thành thị đều đã bị nhân loại săn bắn tiêu diệt. Một ít biến dị thú còn lại đều tránh né trong đầm lầy hoặc hồ sâu, thậm chí có cả tứ giai, ngũ giai. Những biến dị thú cấp bậc này cũng không có người nào nguyện ý đi trêu chọc.
Nếu ở trên đất liền nhân loại còn có thể thông qua đủ loại thủ đoạn liệp sát biến dị thú, cho dù là ngũ giai nếu như không có lực lượng bổn nguyên cũng sẽ bị nhân loại dùng vô số vũ khí chiến tranh hao mòn giết chết.
Mà biến dị thú ngũ giai tránh trong ao đầm cho dù là cử quân đội ở cứ điểm hai mươi đi tiêu diệt cũng không có biện pháp gì với chúng nó. Chúng chỉ cần chui vào trong ao đầm, thật nhiều công kích đều không có hiệu quả. Hơn nữa phần lớn biến dị thú trong ao đầm đều thuộc độc hệ, khi chúng phun khói độc là có thể ăn mòn chiến giáp cường hóa tam giai, chỉ cần bị dính một chút đại bộ phận đều sẽ bị độc chết.
Các chiến sĩ ở cứ điểm thứ nhất, thứ hai, thứ ba đều lưu lại bảo hộ căn cứ chặt chẽ, không dễ dàng đi ra ngoài, bởi vậy chung quanh vùng núi đều có thật nhiều biến dị thú tồn tại.
Dưới tình huống như thế những tổ chức lính đánh thuê trong Xích Huyết thành chuyên môn chọn địa điểm săn bắn ở khu vùng núi gần những cứ điểm này.
Ngày này một đội ngũ lính đánh thuê chừng trăm người mang theo từng đầu biến dị thú đi tới trước cứ điểm thứ nhất. Đầu lĩnh lính đánh thuê chính là một trong những bộ hạ của Nhạc Trọng tên Tiêu Vân.
Tiêu Vân cầm thẻ điện tử đưa cho một gã chiến sĩ thủ vệ:
- Trưởng quan, đây là giấy thông hành của chúng tôi!
- Đây là mật lệnh của hoàng đế bệ hạ. Ngươi không có tư cách biết! Lập tức thi hành mệnh lệnh, người kháng lệnh xử bắn ngay tại chỗ!
- Dạ!
Sắc mặt mỗi quan quân đều đại biến, không ai dám hỏi thêm lời nào.
Tuy rằng thân ở biên cương nhưng trong các quan quân đều có thật nhiều liên hệ với hoàng thành, bọn họ đều hiểu rõ ràng tin tức gần đây hoàng đế Ngụy Minh Thanh điên cuồng bắt giết dân nghèo. Những người dám can đảm chống lại hoàng đế bê hạ đều bị trực tiếp thanh tẩy, bọn họ cũng không muốn chết, chỉ có thể bảo trì trầm mặc, nếu không cho dù bị Khánh Nguyên giết ngay tại chỗ cũng sẽ không có ai giải oan cho bọn họ.
Cũng có không ít quan quân suy đoán lần này bọn họ thay đổi nơi đóng quân là vì cần điều động quân đội trấn áp phiến loạn tại Xích Huyết thành.
Vô luận những quan quân kia có ý nghĩ gì, bọn họ vẫn làm theo mệnh lệnh của Khánh Nguyên, đem quân đội cứ điểm mười chín điều động bỏ lại hết thảy vũ khí, mang theo một ngày lương khô hướng cứ điểm hai mươi đi tới.
Bên trong cứ điểm hai mươi có được thật nhiều vật tư cùng trang bị viễn siêu những cứ điểm khác, việc này mọi người đều biết rõ ràng, bọn họ vui vẻ nghĩ chỉ cần tiến đến cứ điểm hai mươi là sẽ được thay đổi trang bị tốt hơn ngày trước rất nhiều.
Khi quân đội cứ điểm mười chín tụ tập đến quảng trường cứ điểm hai mươi, bỗng nhiên từ trong những lô cốt vươn ra vô số vũ khí tự động cùng hạng nặng chỉ vào hướng các chiến sĩ tay không tấc sắt kia.
- Chúng tôi là quân đội bạn! Chúng tôi là quân đội bạn tại cứ điểm mười chín! Đừng nã pháo! Đừng nã pháo!
Nhìn vũ khí trang bị tiên tiến bao trùm khắp nơi, sắc mặt các quan quân cứ điểm mười chín đại biến lớn tiếng kêu lên.
Quân đội cứ điểm mười chín nhìn thấy những vũ khí chiến tranh kia, sắc mặt trắng bệch, trong lòng tràn ngập sợ hãi. Hiện tại trên người họ không còn vũ khí trang bị, nếu như bị công kích chỉ có thể bị tàn sát sạch sẽ, không còn ai có thể sống sót.
Âu Dương Vô Diệt đi tới uy phong lẫm lẫm nói:
- Tôi là Âu Dương Vô Diệt! Tôi nhận được tin tình báo trong cứ điểm mười chín có không ít quan binh đã bị phản quân lẻn vào. Mời các anh buông tha chống cự, nhận điều tra. Nếu như không có vấn đề chúng tôi sẽ thả các anh rời khỏi. Ai chống cự sẽ bị luận xử theo tội phản nghịch!
Nghe xong lời nói của Âu Dương Vô Diệt đại bộ phận quan binh cứ điểm mười chín thoáng thở ra một hơi, nếu chỉ cần thẩm tra bọn họ cũng không cần quá mức sợ hãi.
Một gã thống lĩnh nói:
- Chúng tôi nguyện ý nhận thẩm tra!
Lời của hắn vừa dứ, những quan binh còn lại đều đồng ý nhận thẩm vấn.
Âu Dương Vô Diệt thản nhiên lưu lại một câu sau đó xoay người rời đi:
- Như vậy dựa theo trật tự xếp hàng tới đi!
Các quan binh cứ điểm mười chín thành thật đi tới, sau đó bị Huyết Lạc Vệ dẫn dắt vào ngục giam.
Dựa vào phương thức như thế những bộ đội của cứ điểm mười tám tới mười ba đều bị Nhạc Trọng lừa tới trong cứ điểm hai mươi trực tiếp tước vũ khí ném vào trong ngục giam. Trong khoảng thời gian ngắn ngục giam cứ điểm hai mươi cơ hồ kín người hết chỗ, thật nhiều gian phòng đều được dọn ra tạm thời giam giữ người.
Trong tay Nhạc Trọng thoáng chốc đã có hơn bảy vạn tù binh cùng một vạn Huyết Lạc Vệ tinh nhuệ.
Nhạc Trọng cũng mang theo Bạch Y nhanh chóng đi vào trong bảy cứ điểm kia, đem toàn bộ điện não trung ương nắm vào trong tay mình.
Đồng thời Nhạc Trọng phái hai ngàn Huyết Lạc Vệ đóng quân tại cứ điểm mười ba, chặt chẽ nắm giữ cứ điểm này.
Có hai ngàn Huyết Lạc Vệ trú đóng, cho dù mười hai cứ điểm phía trước toàn lực công kích dựa vào binh lực trong cứ điểm mười ba vẫn có thể chống đỡ được một thời gian.
Bảy vạn tù binh cũng không phải hoàn toàn lệ thuộc cùng trung thành vào hoàng thất như Huyết Lạc Vệ, Nhạc Trọng tạm thời không có tính toán đem toàn bộ bọn họ biến thành khôi lỗi, chỉ phân phối năm trăm chiến sĩ canh giữ những tù binh kia.
Trên thực tế đã có siêu cấp trí năng như Bạch Y, nếu bảy vạn tù binh lựa chọn chạy trốn chỉ còn con đường chết. Nhưng vì phòng ngừa vạn nhất Nhạc Trọng vẫn phân phối năm trăm chiến sĩ tinh nhuệ canh giữ bọn họ. Dù sao bản thân hắn có được Bạch Y có thể đột phá phòng ngự điện não, nhưng những người khác chưa chắc không có được dị năng kỳ dị che giấu được sự điều tra của máy tính.
Sau khi âm thầm khống chế bảy cứ điểm, lúc này Nhạc Trọng mới thở ra một hơi nhẹ nhõm.
Hai mươi cứ điểm đã có bảy cứ điểm bị hắn khống chế trong tay, ngoài ra còn có được một vạn Huyết Lạc Vệ, hơn nữa có Xích Huyết thành làm căn cứ cứu viện có thể liên tục cung cấp đủ loại vật tư không ngừng, như vậy hắn xem như có được nơi sống yên ổn tại Vân Châu. Bất luận kẻ nào muốn đuổi hắn ra khỏi Vân Châu đều phải trả giá thảm trọng.
Bên trong hai mươi cứ điểm thường thường sẽ có quân đội, lính đánh thuê đi ra ngoài săn bắn biến dị thú đề cao thực lực chính mình cùng gia tăng tài sản của bản thân mình.
Toàn thân biến dị thú đều là bảo bối, máu thịt có thể cường thân, da lông có thể chế quần áo, móng vuốt răng nanh có thể tạo dụng cụ vũ khí lạnh, tinh hạch có thể bán được thật nhiều điểm tín dụng, bởi vậy cơ hồ mỗi ngày đều có người ra ngoài săn bắn biến dị thú.
Xích Huyết thành nằm tại biên cương, đại bộ phận biến dị thú nằm gần thành thị đều đã bị nhân loại săn bắn tiêu diệt. Một ít biến dị thú còn lại đều tránh né trong đầm lầy hoặc hồ sâu, thậm chí có cả tứ giai, ngũ giai. Những biến dị thú cấp bậc này cũng không có người nào nguyện ý đi trêu chọc.
Nếu ở trên đất liền nhân loại còn có thể thông qua đủ loại thủ đoạn liệp sát biến dị thú, cho dù là ngũ giai nếu như không có lực lượng bổn nguyên cũng sẽ bị nhân loại dùng vô số vũ khí chiến tranh hao mòn giết chết.
Mà biến dị thú ngũ giai tránh trong ao đầm cho dù là cử quân đội ở cứ điểm hai mươi đi tiêu diệt cũng không có biện pháp gì với chúng nó. Chúng chỉ cần chui vào trong ao đầm, thật nhiều công kích đều không có hiệu quả. Hơn nữa phần lớn biến dị thú trong ao đầm đều thuộc độc hệ, khi chúng phun khói độc là có thể ăn mòn chiến giáp cường hóa tam giai, chỉ cần bị dính một chút đại bộ phận đều sẽ bị độc chết.
Các chiến sĩ ở cứ điểm thứ nhất, thứ hai, thứ ba đều lưu lại bảo hộ căn cứ chặt chẽ, không dễ dàng đi ra ngoài, bởi vậy chung quanh vùng núi đều có thật nhiều biến dị thú tồn tại.
Dưới tình huống như thế những tổ chức lính đánh thuê trong Xích Huyết thành chuyên môn chọn địa điểm săn bắn ở khu vùng núi gần những cứ điểm này.
Ngày này một đội ngũ lính đánh thuê chừng trăm người mang theo từng đầu biến dị thú đi tới trước cứ điểm thứ nhất. Đầu lĩnh lính đánh thuê chính là một trong những bộ hạ của Nhạc Trọng tên Tiêu Vân.
Tiêu Vân cầm thẻ điện tử đưa cho một gã chiến sĩ thủ vệ:
- Trưởng quan, đây là giấy thông hành của chúng tôi!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.