Chương 447: Đuổi giết Trần Lương.
Tư Sản Bạo Tăng
20/10/2014
- Xú nữ! ! Lão tử lát nữa bắt cô lại, sau đó đánh gãy tứ chi của cô! Lột sạch quần áo và treo lên từ từ hưởng thụ.
Nghe Trần Lương nói ác độc như vậy, sắc mặt của Thư Thiên Nhã trắng bệch, dùng thực lực của Trần Lương thì hắn thật sự làm được chuyện này!
- Trước đó tao sẽ đốt mày thành tro bụi đã!
Nhạc Trọng lóe hàn quang trogn mắt, cầm trong tay thanh kiếm ma viêm lớn và hung hăng bổ qua phía Trần Lương bên này.
Thanh kiếm ma viêm này được Nhạc Trọng thúc dục nên bổ lên vầng hào quang của Thanh Đồng Linh Chung, ma viêm khủng bố này có thể dễ dàng thiêu đốt da biến dị thú cấp hai, lúc này không ngừng giao kích với tầng hào quang trước mặt.
Dưới ma viêm khủng khiếp của Nhạc Trọng thúc dục thì bộc phát hung uy mạnh mẽ, vầng sáng màu xanh bị chém vỡ.
Uy lực của ma viêm được quyết định bởi tố chất bản thân của Nhạc Trọng và đẳng cấp kỹ năng ma viêm. Nhạc Trọng thân là người tiến hóa tinh thần, cường độ song thuộc tính, thực lực xa xa vượt qua cường giả đồng cấp. Hắn thúc dục ma viêm cũng có được uy lực vô cùng đáng sợ, lúc này đã có thể chém vỡ lân giáp của biến dị thú cấp hai.
Thời điểm thanh kiếm ma viêm sắp chém vào cổ của Trần Lương thì Thanh Đồng Linh Chung trên đầu của Trần Lương nhoáng một cái điên cuồng cuốn lấy hào quang màu xanh từ bốn phương tám hướng, ma viêm trong tay của Nhạc Trọng cũng tiêu tán theo tầng hào quang màu xanh này.
Mà Thanh Đồng Linh Chung trên đầu của Trần Lương cũng ảm đạm đi rất nhiều, trực tiếp rơi trên mặt đất, hào quang màu xanh biến mất không còn gì nữa. Tuy Thanh Đồng Linh Chung là bảo vật cấp năm, nhưng mà phòng ngự của nó vẫn có cực hạn đấy, ngăn cản ma viêm đáng sợ của Nhạc Trọng thì năng lượng của nó tiêu tán không còn.
Khi Thanh Đồng Linh Chung vừa vỡ, sắc mặt của Trần Lương lập tức đại biến, từ sau khi hắn có được bảo vật này, còn không có nhìn thấy thứ gì phát hủy phòng ngự của nó. Hắn đã từng thí nghiệm qua, Thanh Đồng Linh Chung ngăn cản công kích của một phát hỏa tiễn, nhân loại bình thường cơ hồ không thể làm hắn bị tổn thương chút nào. Đây mới là thứ hắn dựa vào hung hăng càn quấy như vậy.
Ô Ấn, Trịnh Minh Hòa nhìn thấy Thanh Đồng Linh Chung rơi xuống thì tinh thần chấn động, giơ súng bắn phá qua phía của Trần Lương. Không có hào quang Thanh Đồng Linh Chung bảo hộ, Trần Lương không còn là địch nhân bất khả chiến bại nữa!
- Đám vương bát đãn nhớ kỹ tao đấy!
Trần Lương nổi giận gầm lên một tiếng, phát động kỹ năng thao túng không khí cấp hai, mười mét chung quanh thân thể của hắn có một đoàn không khí bích chướng lăng không hiện ra.
Vô số viên đạn bắn lên trên đoàn bình chướng không khí thì rơi ra ngoài.
Trần Lương vung tay lên, một đạo khí lưu cuốn lấy Thanh Đồng Linh Chung, từ trong tay của hắn bay ra ngoài.
- Đi chết!
Hàn quang trong mắt Nhạc Trọng chớp động, năm ngón tay mở ra, mười đoàn viêm Trần Lương oanh kích ra ngoài.
Sắc mặt Trần Lương đại biến, phát động dị năng, bình chướng không khí lăng không hiện ra.
Mười đoàn ma viêm nổ tung bình chướng không khí, hỏa diễm cuồn bạo cuốn đi tất cả mọi thứ. Thế nhưng mà Trần Lương lại tâm niệm vừa động, khí lưu khổng lồ thổi đám hỏa diễm bay đi, hỏa diễm đáng sợ kia cuốn tới vách tường, chợt bốc cháy thành hỏa hoạn lớn.
Trần Lương chỉ là một người cường hóa bình thường, tuy tinh thần lực của hắn kém hơn người tiến hóa như Nhạc Trọng. Nhưng mà năng lực kỹ năng của hắn được tăng lên cấp hai, hoàn toàn áp chế Nhạc Trọng. Nếu như hắn trúng dị năng thì sẽ bị hỏa diễm của Nhạc Trọng đốt thành tro bụi.
Trần Lương vừa mới ngăn trở công kích của Nhạc Trọng thì một băng mâu bén nhọn từ xa bay tới, bay thẳng vào đầu của hắn. Đồng thời Ô Ấn, Thân Kiến Quang, Trịnh Minh Hòa hơn mười chiến sĩ không ngừng dùng súng bắn thẳng vào người của Trần Lương.
Đối mặt với công kích phô thiên cái địa, Trần Lương nổi giận gầm lên một tiếng, phát động kỹ năng bình chướng không khí, một đoàn không khí bình chướng ngăn cản trước người của hắn.
Viên đạn bắn lên bình chướng không khí bay ra hướng khác, băng mâu xạ kích vào bình chướng không khí thì bị vỡ vụn, hóa thành băng vụn bay lả tả chung quanh. Tất cả công kích đánh vào bình chướng không khí đều bị ngăn cản ở bên ngoài.
Sau khi phát động kỹ năng bình chướng không khí toàn thân, sắc mặt của Trần Lương có hơi trắng bệch, hắn quay đầu chạy đi, giống như đạn pháo bay về phương xa. Liên tiếp phát động kỹ năng cường đại đối với Trần Lương mà nói tiêu hao thật lớn, năng lực cấp hai kinh người nhưng mà đồng thời cũng tiêu hao cực lớn, nếu không phải có thể nhanh chóng giết địch, hắn nhanh chóng mất đi sức chiến đấu.
- Muốn chạy trốn! ! Hôm nay phải giết mày!
Hai mắt của Nhạc Trọng có dị quang chớp động, hai tay của hắn xuất hiện một khẩu ống rocket 120 li chống tăng hiện ra, hắn nhắm vào Trần Lượng và nhanh chóng bóp cò.
Nghe Trần Lương nói ác độc như vậy, sắc mặt của Thư Thiên Nhã trắng bệch, dùng thực lực của Trần Lương thì hắn thật sự làm được chuyện này!
- Trước đó tao sẽ đốt mày thành tro bụi đã!
Nhạc Trọng lóe hàn quang trogn mắt, cầm trong tay thanh kiếm ma viêm lớn và hung hăng bổ qua phía Trần Lương bên này.
Thanh kiếm ma viêm này được Nhạc Trọng thúc dục nên bổ lên vầng hào quang của Thanh Đồng Linh Chung, ma viêm khủng bố này có thể dễ dàng thiêu đốt da biến dị thú cấp hai, lúc này không ngừng giao kích với tầng hào quang trước mặt.
Dưới ma viêm khủng khiếp của Nhạc Trọng thúc dục thì bộc phát hung uy mạnh mẽ, vầng sáng màu xanh bị chém vỡ.
Uy lực của ma viêm được quyết định bởi tố chất bản thân của Nhạc Trọng và đẳng cấp kỹ năng ma viêm. Nhạc Trọng thân là người tiến hóa tinh thần, cường độ song thuộc tính, thực lực xa xa vượt qua cường giả đồng cấp. Hắn thúc dục ma viêm cũng có được uy lực vô cùng đáng sợ, lúc này đã có thể chém vỡ lân giáp của biến dị thú cấp hai.
Thời điểm thanh kiếm ma viêm sắp chém vào cổ của Trần Lương thì Thanh Đồng Linh Chung trên đầu của Trần Lương nhoáng một cái điên cuồng cuốn lấy hào quang màu xanh từ bốn phương tám hướng, ma viêm trong tay của Nhạc Trọng cũng tiêu tán theo tầng hào quang màu xanh này.
Mà Thanh Đồng Linh Chung trên đầu của Trần Lương cũng ảm đạm đi rất nhiều, trực tiếp rơi trên mặt đất, hào quang màu xanh biến mất không còn gì nữa. Tuy Thanh Đồng Linh Chung là bảo vật cấp năm, nhưng mà phòng ngự của nó vẫn có cực hạn đấy, ngăn cản ma viêm đáng sợ của Nhạc Trọng thì năng lượng của nó tiêu tán không còn.
Khi Thanh Đồng Linh Chung vừa vỡ, sắc mặt của Trần Lương lập tức đại biến, từ sau khi hắn có được bảo vật này, còn không có nhìn thấy thứ gì phát hủy phòng ngự của nó. Hắn đã từng thí nghiệm qua, Thanh Đồng Linh Chung ngăn cản công kích của một phát hỏa tiễn, nhân loại bình thường cơ hồ không thể làm hắn bị tổn thương chút nào. Đây mới là thứ hắn dựa vào hung hăng càn quấy như vậy.
Ô Ấn, Trịnh Minh Hòa nhìn thấy Thanh Đồng Linh Chung rơi xuống thì tinh thần chấn động, giơ súng bắn phá qua phía của Trần Lương. Không có hào quang Thanh Đồng Linh Chung bảo hộ, Trần Lương không còn là địch nhân bất khả chiến bại nữa!
- Đám vương bát đãn nhớ kỹ tao đấy!
Trần Lương nổi giận gầm lên một tiếng, phát động kỹ năng thao túng không khí cấp hai, mười mét chung quanh thân thể của hắn có một đoàn không khí bích chướng lăng không hiện ra.
Vô số viên đạn bắn lên trên đoàn bình chướng không khí thì rơi ra ngoài.
Trần Lương vung tay lên, một đạo khí lưu cuốn lấy Thanh Đồng Linh Chung, từ trong tay của hắn bay ra ngoài.
- Đi chết!
Hàn quang trong mắt Nhạc Trọng chớp động, năm ngón tay mở ra, mười đoàn viêm Trần Lương oanh kích ra ngoài.
Sắc mặt Trần Lương đại biến, phát động dị năng, bình chướng không khí lăng không hiện ra.
Mười đoàn ma viêm nổ tung bình chướng không khí, hỏa diễm cuồn bạo cuốn đi tất cả mọi thứ. Thế nhưng mà Trần Lương lại tâm niệm vừa động, khí lưu khổng lồ thổi đám hỏa diễm bay đi, hỏa diễm đáng sợ kia cuốn tới vách tường, chợt bốc cháy thành hỏa hoạn lớn.
Trần Lương chỉ là một người cường hóa bình thường, tuy tinh thần lực của hắn kém hơn người tiến hóa như Nhạc Trọng. Nhưng mà năng lực kỹ năng của hắn được tăng lên cấp hai, hoàn toàn áp chế Nhạc Trọng. Nếu như hắn trúng dị năng thì sẽ bị hỏa diễm của Nhạc Trọng đốt thành tro bụi.
Trần Lương vừa mới ngăn trở công kích của Nhạc Trọng thì một băng mâu bén nhọn từ xa bay tới, bay thẳng vào đầu của hắn. Đồng thời Ô Ấn, Thân Kiến Quang, Trịnh Minh Hòa hơn mười chiến sĩ không ngừng dùng súng bắn thẳng vào người của Trần Lương.
Đối mặt với công kích phô thiên cái địa, Trần Lương nổi giận gầm lên một tiếng, phát động kỹ năng bình chướng không khí, một đoàn không khí bình chướng ngăn cản trước người của hắn.
Viên đạn bắn lên bình chướng không khí bay ra hướng khác, băng mâu xạ kích vào bình chướng không khí thì bị vỡ vụn, hóa thành băng vụn bay lả tả chung quanh. Tất cả công kích đánh vào bình chướng không khí đều bị ngăn cản ở bên ngoài.
Sau khi phát động kỹ năng bình chướng không khí toàn thân, sắc mặt của Trần Lương có hơi trắng bệch, hắn quay đầu chạy đi, giống như đạn pháo bay về phương xa. Liên tiếp phát động kỹ năng cường đại đối với Trần Lương mà nói tiêu hao thật lớn, năng lực cấp hai kinh người nhưng mà đồng thời cũng tiêu hao cực lớn, nếu không phải có thể nhanh chóng giết địch, hắn nhanh chóng mất đi sức chiến đấu.
- Muốn chạy trốn! ! Hôm nay phải giết mày!
Hai mắt của Nhạc Trọng có dị quang chớp động, hai tay của hắn xuất hiện một khẩu ống rocket 120 li chống tăng hiện ra, hắn nhắm vào Trần Lượng và nhanh chóng bóp cò.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.