Chương 284: Hội sư. (2)
Tư Sản Bạo Tăng
19/08/2014
Từ Chính Cương chính là chiến sĩ ưu tú, hắn tinh thông sử dụng nhiều loại vũ khí trang bị. Trừ chuyện đó ra thì có chút ít quân nhân chuyên nghiệp bị Nhạc
Trọng thu phục ở huyện Thanh Nguyên cũng có không ít người mới, trong
bọn họ có hội thao tung pháo cối, có biết lái chiến xa bộ binh, còn có
biết sử dụng xe phóng hỏa tiễn đạn đạo. Sau khi trang bị cho bọn họ, khi đó bọn họ có thể giúp thế lực Nhạc Trọng mạnh hơn gấp mười lần.
Khổng Thiên Dự nhìn thấy trong kho đạn dược có xe tăng T69 thì đỏ mắt kêu lên:
- Nhạc đội! ! Phân cho chúng tôi một chiếc xe tăng T69 đi!
Triệu Tinh cũng nhịn không được mở miệng kêu lên:
- Nhạc đội! Phân cho chúng tôi hai chiếc chiến xa bộ binh đi!
"..."
Những liên đội đại đội trưởng, phó doanh trưởng cũng đều đi theo nhao nhao ồn ào, muốn được chia chút ít trang bị. Nhiều ra một chiếc chiến xa bộ binh cũng có uy lục lớn. Trừ những biến dị thú cấp hai ra, còn không có sinh vật gì có thể ngăn cản được súng máy hạng nặng zpt90 25 li của nó.
Nhạc Trọng nhướng mày quát lạnh:
- Đều yên tĩnh cho tôi!
Nhạc Trọng vừa quát, những đội trưởng doanh trưởng kiệt ngạo bất tuân yên lặng. Những bộ đội là do một tay Nhạc Trọng kéo lên, uy vọng Nhạc Trọng trong quân cực cao, bọn họ ai cũng không dám có tặc đảm. Phải biết rằng Nhạc Trọng lúc này không phải thư sinh yếu đuối trước tận thế, mà là kiêu hùng tâm ngoan thủ lạt sau tận thế.
Nhạc Trọng trầm giọng ra lệnh:
- Đợi Từ phó doanh trưởng huấn luyện ra chiến sĩ hợp cách tôi sẽ phân chúng cho mọi người. Hiện tại, các người đi nghỉ ngơi đi, hai ngày sau chúng ta đi mở kho đạn dược cỡ lớn.
Nhạc Trọng đả thông giao thông giữa huyện Trữ Quang, huyện Thanh Nguyên xong, có thể dùng đại lượng vũ khí trang bị trong huyện Trữ Quang và chiến sĩ tinh nhuệ của huyện Thanh Nguyên, sức chiến đấu tăng lên vài lần. Nhạc Trọng từ trong lữ đoàn cơ giới hóa bộ binh lấy được đạn dược dồi dào, cho dù võ trang huyện Thanh Nguyên, huyện Trữ Quang cũng dư xài, trong tận thế súng ống đạn dược là tài nguyên quý giá, Nhạc Trọng chỉ ngại ít chứ tuyệt đối không chê ít. Mà Hạ Nguyệt nói cho hắn biết kho súng ống cỡ lớn thì hắn không buông tha cho.
Nghe Nhạc Trọng nói thì bọn người Khổng Thiên Dự lúc này mới tán đi, đi thư giãn một chút. Liên tục chiến đấu năm ngày đã làm chiến sĩ mệt mỏi nhiều, bọn họ cần nghỉ ngơi thư giản một tí.
Nhạc Trọng gọi lại Kỷ Thanh Vũ đang rời đi, đem một xà dản quả màu hồng phấn đưa cho Kỷ Thanh Vũ:
- Thanh Vũ, đây là xà đản quả. Sau khi ăn xong có tỷ lệ thật lớn trở thành người tiến hóa. Nhưng mà cô phải chú ý một chút, sau khi ăn xong cô sẽ phát sốt một ngày và không nhúc nhích được.
Trong chiến doanh đều là ca thủ, Kỷ Thanh Vũ có thể trở thành doanh trưởng chiến doanh, một phương diện thực lực bản năng nàng cường hoành. Một mặt khác cũng là Nhạc Trọng có chút tư tâm mới giao cho nàng nắm giữ chiến doanh đặc biệt này.
Kỷ Thanh Vũ tiếp nhận xà đản quả xong thì nhìn qua Nhạc Trọng thật sâu, cái vài cái ăn xà đản quả vào trong bụng.
Không bao lâu Kỷ Thanh Vũ gương mặt đỏ bừng, cháng váng đầu hoa mắt, thở gấp liên tục và ngã trên mặt đất.
Nhạc Trọng nhanh như mũi tên ôm nàng vào trong ngực, một cổ hương thơm thiếu nữ từ trên người của Kỷ Thanh Vũ truyền tới, làm cho nội tâm của hắn rung động.
Kỷ Thanh Vũ có chút thở phì phò, nhìn Nhạc Trọng sau đó vô cùng an tâm nhắm mắt lại.
Nhạc Trọng ôm Kỷ Thanh Vũ trở lại biệt thự trong huyện Trữ Quang, tự mình chiếu cố Kỷ Thanh Vũ, vì nàng lau mồ hôi, vì nàng lau sạch thân thể mềm mại, thời điểm nàng phát sốt thì canh giữ bên cạnh nàng.
Đồng Hiểu Vân nhìn thấy Nhạc Trọng hết lòng chiếu cố Kỷ Thanh Vũ, có chút ghen ghét hỏi:
- Nữ nhân kia là ai? Nhạc ca ca hình như rất thích nàng!
Trác Nhã Đồng nhìn qua Nhạc Trọng hết lòng chiếu cố Kỷ Thanh Vũ thì trong nội tâm chua xót và ghen ghét.
- Nhạc ca ca của cô chưa nói qua sao, anh ta ở huyện Thanh Nguyên thành lập căn cứ người sống sót? Nữ nhân kia có lẽ là nữ nhân của anh ấy trong căn cứ bên kia. Thoạt nhìn anh ta rất thích nàng đấy.
Tuy Trác Nhã Đồng đã sớm chuẩn bị tâm lý Nhạc Trọng có nhiều nữ nhân khác, nhưng mà sau khi chân chính nhìn thấy thì trong nội tâm nàng vẫn ghen ghét và chua xót không thôi. Dù sao không có nữ nhân từ cổ đại cho tới hiện tại và tương lai nào muốn chung nam nhân với kẻ khác. Đặc biệt Trác Nhã Đồng ghen ghét là nàng có thể nhìn ra Nhạc Trọng thực sự rất ưa thích Kỷ Thanh Vũ, cũng không phải thích dung mạo và thân thể của nàng ta.
Sáng sớm ngày thứ hai, sau khi Kỷ Thanh Vũ phát sốt cả đêm rốt cục cũng khôi phục lại bình tĩnh, mở hai mắt ra, trông thấy ngồi trước người chính là Nhạc Trọng. Nhạc Trọng đã ở bên cạnh Kỷ Thanh Vũ cả ngày.
Nhạc Trọng nhìn thấy Kỷ Thanh Vũ tỉnh lại thì nhìn nàng mỉm cười.
- Cô khỏe chưa?
- Ân! Tôi trở thành người tiến hóa hệ tinh thần, hơn nữa lĩnh ngộ một kỹ năng kiếm khí!
Kỷ Thanh Vũ nhìn qua Nhạc Trọng ngồi bên người nàng, trong mắt cảm động chợt lóe lên.
Đột nhiên lúc này Kỷ Thanh Vũ ném ra ngoài một vấn đề:
- Nhạc Trọng, anh yêu thích tôi đúng không?
Đối mặt vấn đề bất thình lình này, Nhạc Trọng có chút không phải rất thích ứng, hắn trầm mặc một hồi tìm kiếm bản tâm của mình, cuối cùng nhất tìm được đáp án, hắn thời điểm cùng Kỷ Thanh Vũ chạy trối chết thì đã thích vẻ anh dũng thiện chiến, phiêu như gió của nàng. Thậm chí so với Lộ Văn còn thích hơn nhiều.
Nhưng mà Kỷ Thanh Vũ chẳng những là nữ hài mà Nhạc Trọng ưa thích, còn cùng hắn chiến đấu rất nhiều lần, trải qua rất nhiều lần chiến đấu. Hắn dù có quyền thế trong tay cũng không bắt buộc nàng làm nữ nhân của mình. Hắn cũng có chút sợ hãi thổ lộ với Kỷ Thanh Vũ mà bị cự tuyệt thì hắn có thể làm ra chuyện đáng sợ với nàng, bởi vậy cho tới nay hắn cũng chỉ bào trì quan hệ bạn bè vơi Kỷ Thanh Vũ mà thôi, nhìn nàng lặng lẽ phát triển.
Nhạc Trọng chỉ cảm thấy vấn đề này so với đại chiến rắn nước biến dị cấp hai còn khó khăn hơn, hắn do dự giãy dụa một hồi lâu mới khẽ cắn môi ứng một tiếng:
- Ừ!
Kỷ Thanh Vũ dùng ánh mắt to tròn xinh đẹp và vũ mị nhìn qua Nhạc Trọng, trong mắt chớp động hào quang phức tạp:
- Nếu anh thích tôi, anh có thể vì tôi mà bỏ những nữ nhân khác không?
Nhạc Trọng nhìn qua ánh mắt to tròn xinh đẹp của Kỷ Thanh Vũ và thành thành thật thật nói ra:
- Không thể! Các nàng đã là nữ nhân của tôi, tuy tôi rất thích cô nhưng mà tôi cũng không buông tha các nàng.
Kỷ Thanh Vũ nhắm hai mắt lại, thản nhiên nói:
- Tôi biết rõ! Tôi muốn nghỉ ngơi một chút, anh ra ngoài đi!
Nhạc Trọng có chút trầm trọng đứng lên, biết rõ hắn thập phần có khả năng hết duyên với đệ nhất hoa hậu giảng đường đại học Vân Hoa có tư thế hiên ngang này.
- Nếu như anh đáp ứng tôi, buông tha cho các nàng. Tôi sẽ khinh bỉ anh!
Lúc Nhạc Trọng mới vừa đi ra khỏi gian phòng của Kỷ Thanh Vũ thì từ trong phong truyền ra âm thanh cua Kỷ Thanh Vũ.
Nhạc Trọng nghe vậy thì nhướng mày, thực sự không biết Kỷ Thanh Vũ có thái độ gì. Đối với nữ hài tử hắn chưa từng hiểu rõ.
Khổng Thiên Dự nhìn thấy trong kho đạn dược có xe tăng T69 thì đỏ mắt kêu lên:
- Nhạc đội! ! Phân cho chúng tôi một chiếc xe tăng T69 đi!
Triệu Tinh cũng nhịn không được mở miệng kêu lên:
- Nhạc đội! Phân cho chúng tôi hai chiếc chiến xa bộ binh đi!
"..."
Những liên đội đại đội trưởng, phó doanh trưởng cũng đều đi theo nhao nhao ồn ào, muốn được chia chút ít trang bị. Nhiều ra một chiếc chiến xa bộ binh cũng có uy lục lớn. Trừ những biến dị thú cấp hai ra, còn không có sinh vật gì có thể ngăn cản được súng máy hạng nặng zpt90 25 li của nó.
Nhạc Trọng nhướng mày quát lạnh:
- Đều yên tĩnh cho tôi!
Nhạc Trọng vừa quát, những đội trưởng doanh trưởng kiệt ngạo bất tuân yên lặng. Những bộ đội là do một tay Nhạc Trọng kéo lên, uy vọng Nhạc Trọng trong quân cực cao, bọn họ ai cũng không dám có tặc đảm. Phải biết rằng Nhạc Trọng lúc này không phải thư sinh yếu đuối trước tận thế, mà là kiêu hùng tâm ngoan thủ lạt sau tận thế.
Nhạc Trọng trầm giọng ra lệnh:
- Đợi Từ phó doanh trưởng huấn luyện ra chiến sĩ hợp cách tôi sẽ phân chúng cho mọi người. Hiện tại, các người đi nghỉ ngơi đi, hai ngày sau chúng ta đi mở kho đạn dược cỡ lớn.
Nhạc Trọng đả thông giao thông giữa huyện Trữ Quang, huyện Thanh Nguyên xong, có thể dùng đại lượng vũ khí trang bị trong huyện Trữ Quang và chiến sĩ tinh nhuệ của huyện Thanh Nguyên, sức chiến đấu tăng lên vài lần. Nhạc Trọng từ trong lữ đoàn cơ giới hóa bộ binh lấy được đạn dược dồi dào, cho dù võ trang huyện Thanh Nguyên, huyện Trữ Quang cũng dư xài, trong tận thế súng ống đạn dược là tài nguyên quý giá, Nhạc Trọng chỉ ngại ít chứ tuyệt đối không chê ít. Mà Hạ Nguyệt nói cho hắn biết kho súng ống cỡ lớn thì hắn không buông tha cho.
Nghe Nhạc Trọng nói thì bọn người Khổng Thiên Dự lúc này mới tán đi, đi thư giãn một chút. Liên tục chiến đấu năm ngày đã làm chiến sĩ mệt mỏi nhiều, bọn họ cần nghỉ ngơi thư giản một tí.
Nhạc Trọng gọi lại Kỷ Thanh Vũ đang rời đi, đem một xà dản quả màu hồng phấn đưa cho Kỷ Thanh Vũ:
- Thanh Vũ, đây là xà đản quả. Sau khi ăn xong có tỷ lệ thật lớn trở thành người tiến hóa. Nhưng mà cô phải chú ý một chút, sau khi ăn xong cô sẽ phát sốt một ngày và không nhúc nhích được.
Trong chiến doanh đều là ca thủ, Kỷ Thanh Vũ có thể trở thành doanh trưởng chiến doanh, một phương diện thực lực bản năng nàng cường hoành. Một mặt khác cũng là Nhạc Trọng có chút tư tâm mới giao cho nàng nắm giữ chiến doanh đặc biệt này.
Kỷ Thanh Vũ tiếp nhận xà đản quả xong thì nhìn qua Nhạc Trọng thật sâu, cái vài cái ăn xà đản quả vào trong bụng.
Không bao lâu Kỷ Thanh Vũ gương mặt đỏ bừng, cháng váng đầu hoa mắt, thở gấp liên tục và ngã trên mặt đất.
Nhạc Trọng nhanh như mũi tên ôm nàng vào trong ngực, một cổ hương thơm thiếu nữ từ trên người của Kỷ Thanh Vũ truyền tới, làm cho nội tâm của hắn rung động.
Kỷ Thanh Vũ có chút thở phì phò, nhìn Nhạc Trọng sau đó vô cùng an tâm nhắm mắt lại.
Nhạc Trọng ôm Kỷ Thanh Vũ trở lại biệt thự trong huyện Trữ Quang, tự mình chiếu cố Kỷ Thanh Vũ, vì nàng lau mồ hôi, vì nàng lau sạch thân thể mềm mại, thời điểm nàng phát sốt thì canh giữ bên cạnh nàng.
Đồng Hiểu Vân nhìn thấy Nhạc Trọng hết lòng chiếu cố Kỷ Thanh Vũ, có chút ghen ghét hỏi:
- Nữ nhân kia là ai? Nhạc ca ca hình như rất thích nàng!
Trác Nhã Đồng nhìn qua Nhạc Trọng hết lòng chiếu cố Kỷ Thanh Vũ thì trong nội tâm chua xót và ghen ghét.
- Nhạc ca ca của cô chưa nói qua sao, anh ta ở huyện Thanh Nguyên thành lập căn cứ người sống sót? Nữ nhân kia có lẽ là nữ nhân của anh ấy trong căn cứ bên kia. Thoạt nhìn anh ta rất thích nàng đấy.
Tuy Trác Nhã Đồng đã sớm chuẩn bị tâm lý Nhạc Trọng có nhiều nữ nhân khác, nhưng mà sau khi chân chính nhìn thấy thì trong nội tâm nàng vẫn ghen ghét và chua xót không thôi. Dù sao không có nữ nhân từ cổ đại cho tới hiện tại và tương lai nào muốn chung nam nhân với kẻ khác. Đặc biệt Trác Nhã Đồng ghen ghét là nàng có thể nhìn ra Nhạc Trọng thực sự rất ưa thích Kỷ Thanh Vũ, cũng không phải thích dung mạo và thân thể của nàng ta.
Sáng sớm ngày thứ hai, sau khi Kỷ Thanh Vũ phát sốt cả đêm rốt cục cũng khôi phục lại bình tĩnh, mở hai mắt ra, trông thấy ngồi trước người chính là Nhạc Trọng. Nhạc Trọng đã ở bên cạnh Kỷ Thanh Vũ cả ngày.
Nhạc Trọng nhìn thấy Kỷ Thanh Vũ tỉnh lại thì nhìn nàng mỉm cười.
- Cô khỏe chưa?
- Ân! Tôi trở thành người tiến hóa hệ tinh thần, hơn nữa lĩnh ngộ một kỹ năng kiếm khí!
Kỷ Thanh Vũ nhìn qua Nhạc Trọng ngồi bên người nàng, trong mắt cảm động chợt lóe lên.
Đột nhiên lúc này Kỷ Thanh Vũ ném ra ngoài một vấn đề:
- Nhạc Trọng, anh yêu thích tôi đúng không?
Đối mặt vấn đề bất thình lình này, Nhạc Trọng có chút không phải rất thích ứng, hắn trầm mặc một hồi tìm kiếm bản tâm của mình, cuối cùng nhất tìm được đáp án, hắn thời điểm cùng Kỷ Thanh Vũ chạy trối chết thì đã thích vẻ anh dũng thiện chiến, phiêu như gió của nàng. Thậm chí so với Lộ Văn còn thích hơn nhiều.
Nhưng mà Kỷ Thanh Vũ chẳng những là nữ hài mà Nhạc Trọng ưa thích, còn cùng hắn chiến đấu rất nhiều lần, trải qua rất nhiều lần chiến đấu. Hắn dù có quyền thế trong tay cũng không bắt buộc nàng làm nữ nhân của mình. Hắn cũng có chút sợ hãi thổ lộ với Kỷ Thanh Vũ mà bị cự tuyệt thì hắn có thể làm ra chuyện đáng sợ với nàng, bởi vậy cho tới nay hắn cũng chỉ bào trì quan hệ bạn bè vơi Kỷ Thanh Vũ mà thôi, nhìn nàng lặng lẽ phát triển.
Nhạc Trọng chỉ cảm thấy vấn đề này so với đại chiến rắn nước biến dị cấp hai còn khó khăn hơn, hắn do dự giãy dụa một hồi lâu mới khẽ cắn môi ứng một tiếng:
- Ừ!
Kỷ Thanh Vũ dùng ánh mắt to tròn xinh đẹp và vũ mị nhìn qua Nhạc Trọng, trong mắt chớp động hào quang phức tạp:
- Nếu anh thích tôi, anh có thể vì tôi mà bỏ những nữ nhân khác không?
Nhạc Trọng nhìn qua ánh mắt to tròn xinh đẹp của Kỷ Thanh Vũ và thành thành thật thật nói ra:
- Không thể! Các nàng đã là nữ nhân của tôi, tuy tôi rất thích cô nhưng mà tôi cũng không buông tha các nàng.
Kỷ Thanh Vũ nhắm hai mắt lại, thản nhiên nói:
- Tôi biết rõ! Tôi muốn nghỉ ngơi một chút, anh ra ngoài đi!
Nhạc Trọng có chút trầm trọng đứng lên, biết rõ hắn thập phần có khả năng hết duyên với đệ nhất hoa hậu giảng đường đại học Vân Hoa có tư thế hiên ngang này.
- Nếu như anh đáp ứng tôi, buông tha cho các nàng. Tôi sẽ khinh bỉ anh!
Lúc Nhạc Trọng mới vừa đi ra khỏi gian phòng của Kỷ Thanh Vũ thì từ trong phong truyền ra âm thanh cua Kỷ Thanh Vũ.
Nhạc Trọng nghe vậy thì nhướng mày, thực sự không biết Kỷ Thanh Vũ có thái độ gì. Đối với nữ hài tử hắn chưa từng hiểu rõ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.