Chương 1206: Nắm thế cục trong tay! (1)
Tư Sản Bạo Tăng
02/02/2015
Vương Ngọc Phong đứng dậy cung kính hành lễ:
- Chủ nhân!
Nhạc Trọng trực tiếp ra lệnh:
- Mang ta đi xuống dưới!
Vương Ngọc Phong cung kính đáp:
- Dạ, chủ nhân!
Lúc này khoảng cách điện não trung ương Xích Huyết thành cũng không xa, trên đường đi chỉ còn có mười mấy nhân viên công tác cùng bốn gã bảo an.
Những người kia không dám tới gần Vương Ngọc Phong, làm cho hắn thản nhiên mang theo Nhạc Trọng đi thẳng tới vị trí điện não trung ương thành bảo.
- Đây là điện não trung ương Xích Huyết thành sao?
Trong đại sảnh tràn ngập những thông đạo máy móc như mạch máu, tọa lạc một kiến trúc hình trụ bằng kim loại, bên trên có hơn mười màn hình điện tử, cùng thật nhiều nút lẫn đèn.
Ngay trung ương hình trụ kim loại được khảm một viên tinh hạch biến dị thú ngũ giai, vô số phù văn thần kỳ bao bọc viên tinh hạch khuếch tán khắp bốn phương tám hướng, quang mang chớp động, phảng phất giống như trái tim của hình trụ kim loại kia.
Bạch Y nói:
- Điện não trung ương này chọn dùng kỹ thuật kháng sóng điện xâm lấn tiên tiến nhất, sóng điện từ không thể tiếp cận bản thể của nó, thỉnh đem tôi đặt lên bên cạnh nó!
Nhạc Trọng dựa theo lời chỉ dẫn của Bạch Y đem nàng trực tiếp đặt lên bên cạnh điện não trung ương kia.
Từ bên trong máy vi tính mà Bạch Y gởi thân đột nhiên vươn ra một mảnh dây kim loại tinh tế trực tiếp đâm vào bên trong cổng liên kết của điện não trung ương.
Trong nháy mắt trong mắt Bạch Y hiện lên vô số số liệu lưu.
Màn hình điện não trung ương Xích Huyết thành đột nhiên sáng lên, vô số số liệu lưu bắt đầu khởi động, đột nhiên lóe lên, thân ảnh Bạch Y đã xuất hiện ngay trong màn hình.
Bạch Y nhìn Nhạc Trọng nói:
- Chủ nhân, hiện tại tôi đã nắm giữ điện não trung ương của Xích Huyết thành. Trải qua tìm kiếm, trong điện não này cũng không có tư liệu về khoa học kỹ thuật tiền sử!
Trong mắt Nhạc Trọng thoáng hiện nét thất vọng:
- Không có sao?
Lần này mục đích Nhạc Trọng xâm lấn Xích Huyết thành là vì muốn đạt được tư liệu khoa học kỹ thuật tiền sử của Vân Châu, lần này lại không lấy được làm cho hắn thập phần thất vọng.
Vương Ngọc Phong nói:
- Chủ nhân, toàn bộ trung tâm khoa học kỹ thuật của Vân Châu đều nắm giữ trong Thiên Đô thành do Ngụy Minh Thanh chưởng khống. Trong những thành thị cấp dưới như chúng ta không có bất kỳ tài liệu khoa học kỹ thuật nào. Nhưng trong tay tôi có một nhóm nhân tài kỹ thuật chuyên duy tu bảo trì vũ khí khoa học kỹ thuật tiền sử!
Ánh mắt Nhạc Trọng chợt sáng lên, trong lòng thoáng thả lỏng:
- Vậy cũng không tệ!
Nhân tài kỹ thuật chuyên duy tu bảo trì vũ khí đối với Nhạc Trọng mà nói thập phần trân quý, có được những nhân tài này, Nhạc Trọng có thể xem họ là hạch tâm bồi dưỡng thêm nhân tài mới. Nhưng bồi dưỡng nhân tài nói ra thật đơn giản, trên thực tế ở thế giới này rất khó làm được.
Đó là bởi vì cơ sở giáo dục của thế giới này quá yếu ớt, bộ hạ dưới trướng hắn đại bộ phận đều thất học, bảo họ đi chiến đấu với kẻ địch thì họ là chiến sĩ anh dũng. Nhưng muốn cho họ đi nghiên cứu khoa học kỹ thuật, trở thành nhà khoa học xuất sắc thì thập phần khó khăn, dù sao đại bộ phận người còn chưa đủ khả năng giải toán.
Tôn Vi Vi bất quá chỉ đạt tới trình độ tốt nghiệp trung học, nhưng dưới trướng Nhạc Trọng đã được xem là nhân tài cấp cao, mỗi ngày đều có thật nhiều bộ hạ thất học đi theo nàng học tập tri thức văn hóa.
Bạch Y đột nhiên nói:
- Chủ nhân, điện não trung ương Xích Huyết thành ngoại trừ nắm giữ toàn bộ trang bị điện tử tự động hóa của Xích Huyết thành còn nắm giữ hai vệ tinh võ trang trên bầu trời hai mươi cứ điểm liên hoàn cách đây 20km cùng quyền chỉ huy bốn viên vệ tinh điều tra. Lợi dụng điện não trung ương Xích Huyết thành có thể nắm giữ được quyền chỉ huy của những trang bị đó!
Nhạc Trọng động dung nói:
- Vệ tinh võ trang! Bên trên vệ tinh có vũ khí gì? Tầm sát thương bao nhiêu?
- Trên vệ tinh có mười cự pháo la-de, tầm sát thương 30km!
Nhạc Trọng nhìn Vương Ngọc Phong hỏi:
- Vương Ngọc Phong, nếu Vân Châu có thực lực kiến tạo vệ tinh tầm thấp, vì sao không phóng vệ tinh ra vũ trụ?
Chung quanh Xích Huyết thành đều là vệ tinh tầm thấp, tuy rằng thập phần hữu dụng nhưng sự an toàn cùng hao tổn lại vượt xa vệ tinh vũ trụ. Nhạc Trọng có chút không rõ vì sao Vân Châu không phóng vệ tinh vũ trụ, với thực lực khoa học kỹ thuật siêu việt địa cầu của Vân Châu, hoàn toàn có năng lực phóng ra vệ tinh vũ trụ.
Vương Ngọc Phong đáp:
- Không phải chúng ta không muốn phóng ra, mà là không thể phóng ra. Ở ngoài không gian có gần trăm vệ tinh võ trang còn sót lại trước thời kỳ Đại Phá Diệt. Những vệ tinh võ trang kia bị nắm giữ trong tay Khủng Long nhân. Mấy năm nay mỗi khi chúng ta phóng ra vệ tinh vũ trụ đều bị những vệ tinh võ trang kia bắn rơi. Bởi vậy chúng ta chỉ có thể phóng ra một ít vệ tinh tầm thấp hao tổn cao mà tính an toàn cực thấp phụ trợ chúng ta phòng thủ Vân Châu mà thôi!
Nhạc Trọng khẽ cau mày truy hỏi:
- Trình độ khoa học kỹ thuật của nhân loại đã phát triển nhiều năm như vậy mà vẫn không bằng thời đại trước Đại Phá Diệt hay sao?
Vương Ngọc Phong đáp:
- Còn kém lắm, sau khi Khủng Long nhân đánh bại nhân loại trở thành bá chủ thế giới, thật nhiều nhà xưởng cùng phòng thí nghiệm bị phá hủy, vô số khoa học kỹ thuật bị bao phủ trong dòng sông lịch sử. Vân Châu chỉ kế thừa một bộ phận tài liệu khoa học kỹ thuật tiền sử sau đó chậm rãi phát triển lên. Đại bộ phận khoa học kỹ thuật của chúng ta đến từ thời tiền sử, không có đột phá!
Nhạc Trọng tiếp tục dò hỏi:
- Ngoại trừ Thu Hoạch Giả, trong Vân Châu còn binh khí chiến tranh nào đặc biệt lợi hại nữa hay không?
Vương Ngọc Phong chậm rãi nói:
- Xe pháo tia la-de 36 nòng, 472 lăng kính pháo la-de, cấm vệ quân mặc cường hóa chiến giáp ngũ giai, cơ giáp Thú Liệp Giả chuyên dùng chiến đấu trên không, đàn đạn đạo tự động truy tung. Uy lực cực mạnh chính là một khẩu Lôi Thần pháo duy nhất nằm rong hoàng thành. Tầm bắn của Lôi Thần pháo cao tới 20km, tốc độ mỗi lần bốn phút, uy lực đạn pháo có đường kính cao tới một cây số. Cho dù là biến dị thú lục giai cũng sẽ bị một pháo oanh giết, đó là binh khí cực mạnh của Vân Châu, cũng là di tích còn sót lại thời tiền sử!
Trong mắt Nhạc Trọng thoáng hiện nét vui mừng:
- Nguyên lai Vân Châu còn có binh khí chiến tranh cường đại như vậy, quả nhiên không hổ là thánh địa cuối cùng của nhân loại!
Nội tình khoa học kỹ thuật của Vân Châu càng mạnh thì sau khi Nhạc Trọng đạt được những tài liệu về khoa học tiền sử này càng thêm có lợi cho thế lực của hắn.
Bạch Y đột nhiên phát ra cảnh cáo đồng thời truyền lên một loạt màn hình theo dõi:
- Cảnh cáo! Cảnh cáo! Phản quân đã đột phá phòng tuyến nội thành, khoảng cách vị trí phản quân đến nơi đây căn cứ theo phân tích còn mười phút!
Theo trên màn ảnh biểu hiện, thật nhiều chiến sĩ phản quân đang lao nhanh về hướng bên này, thậm chí có một ít thành vệ quân cũng gia nhập phản loạn phát động tấn công nội thành.
- Chủ nhân!
Nhạc Trọng trực tiếp ra lệnh:
- Mang ta đi xuống dưới!
Vương Ngọc Phong cung kính đáp:
- Dạ, chủ nhân!
Lúc này khoảng cách điện não trung ương Xích Huyết thành cũng không xa, trên đường đi chỉ còn có mười mấy nhân viên công tác cùng bốn gã bảo an.
Những người kia không dám tới gần Vương Ngọc Phong, làm cho hắn thản nhiên mang theo Nhạc Trọng đi thẳng tới vị trí điện não trung ương thành bảo.
- Đây là điện não trung ương Xích Huyết thành sao?
Trong đại sảnh tràn ngập những thông đạo máy móc như mạch máu, tọa lạc một kiến trúc hình trụ bằng kim loại, bên trên có hơn mười màn hình điện tử, cùng thật nhiều nút lẫn đèn.
Ngay trung ương hình trụ kim loại được khảm một viên tinh hạch biến dị thú ngũ giai, vô số phù văn thần kỳ bao bọc viên tinh hạch khuếch tán khắp bốn phương tám hướng, quang mang chớp động, phảng phất giống như trái tim của hình trụ kim loại kia.
Bạch Y nói:
- Điện não trung ương này chọn dùng kỹ thuật kháng sóng điện xâm lấn tiên tiến nhất, sóng điện từ không thể tiếp cận bản thể của nó, thỉnh đem tôi đặt lên bên cạnh nó!
Nhạc Trọng dựa theo lời chỉ dẫn của Bạch Y đem nàng trực tiếp đặt lên bên cạnh điện não trung ương kia.
Từ bên trong máy vi tính mà Bạch Y gởi thân đột nhiên vươn ra một mảnh dây kim loại tinh tế trực tiếp đâm vào bên trong cổng liên kết của điện não trung ương.
Trong nháy mắt trong mắt Bạch Y hiện lên vô số số liệu lưu.
Màn hình điện não trung ương Xích Huyết thành đột nhiên sáng lên, vô số số liệu lưu bắt đầu khởi động, đột nhiên lóe lên, thân ảnh Bạch Y đã xuất hiện ngay trong màn hình.
Bạch Y nhìn Nhạc Trọng nói:
- Chủ nhân, hiện tại tôi đã nắm giữ điện não trung ương của Xích Huyết thành. Trải qua tìm kiếm, trong điện não này cũng không có tư liệu về khoa học kỹ thuật tiền sử!
Trong mắt Nhạc Trọng thoáng hiện nét thất vọng:
- Không có sao?
Lần này mục đích Nhạc Trọng xâm lấn Xích Huyết thành là vì muốn đạt được tư liệu khoa học kỹ thuật tiền sử của Vân Châu, lần này lại không lấy được làm cho hắn thập phần thất vọng.
Vương Ngọc Phong nói:
- Chủ nhân, toàn bộ trung tâm khoa học kỹ thuật của Vân Châu đều nắm giữ trong Thiên Đô thành do Ngụy Minh Thanh chưởng khống. Trong những thành thị cấp dưới như chúng ta không có bất kỳ tài liệu khoa học kỹ thuật nào. Nhưng trong tay tôi có một nhóm nhân tài kỹ thuật chuyên duy tu bảo trì vũ khí khoa học kỹ thuật tiền sử!
Ánh mắt Nhạc Trọng chợt sáng lên, trong lòng thoáng thả lỏng:
- Vậy cũng không tệ!
Nhân tài kỹ thuật chuyên duy tu bảo trì vũ khí đối với Nhạc Trọng mà nói thập phần trân quý, có được những nhân tài này, Nhạc Trọng có thể xem họ là hạch tâm bồi dưỡng thêm nhân tài mới. Nhưng bồi dưỡng nhân tài nói ra thật đơn giản, trên thực tế ở thế giới này rất khó làm được.
Đó là bởi vì cơ sở giáo dục của thế giới này quá yếu ớt, bộ hạ dưới trướng hắn đại bộ phận đều thất học, bảo họ đi chiến đấu với kẻ địch thì họ là chiến sĩ anh dũng. Nhưng muốn cho họ đi nghiên cứu khoa học kỹ thuật, trở thành nhà khoa học xuất sắc thì thập phần khó khăn, dù sao đại bộ phận người còn chưa đủ khả năng giải toán.
Tôn Vi Vi bất quá chỉ đạt tới trình độ tốt nghiệp trung học, nhưng dưới trướng Nhạc Trọng đã được xem là nhân tài cấp cao, mỗi ngày đều có thật nhiều bộ hạ thất học đi theo nàng học tập tri thức văn hóa.
Bạch Y đột nhiên nói:
- Chủ nhân, điện não trung ương Xích Huyết thành ngoại trừ nắm giữ toàn bộ trang bị điện tử tự động hóa của Xích Huyết thành còn nắm giữ hai vệ tinh võ trang trên bầu trời hai mươi cứ điểm liên hoàn cách đây 20km cùng quyền chỉ huy bốn viên vệ tinh điều tra. Lợi dụng điện não trung ương Xích Huyết thành có thể nắm giữ được quyền chỉ huy của những trang bị đó!
Nhạc Trọng động dung nói:
- Vệ tinh võ trang! Bên trên vệ tinh có vũ khí gì? Tầm sát thương bao nhiêu?
- Trên vệ tinh có mười cự pháo la-de, tầm sát thương 30km!
Nhạc Trọng nhìn Vương Ngọc Phong hỏi:
- Vương Ngọc Phong, nếu Vân Châu có thực lực kiến tạo vệ tinh tầm thấp, vì sao không phóng vệ tinh ra vũ trụ?
Chung quanh Xích Huyết thành đều là vệ tinh tầm thấp, tuy rằng thập phần hữu dụng nhưng sự an toàn cùng hao tổn lại vượt xa vệ tinh vũ trụ. Nhạc Trọng có chút không rõ vì sao Vân Châu không phóng vệ tinh vũ trụ, với thực lực khoa học kỹ thuật siêu việt địa cầu của Vân Châu, hoàn toàn có năng lực phóng ra vệ tinh vũ trụ.
Vương Ngọc Phong đáp:
- Không phải chúng ta không muốn phóng ra, mà là không thể phóng ra. Ở ngoài không gian có gần trăm vệ tinh võ trang còn sót lại trước thời kỳ Đại Phá Diệt. Những vệ tinh võ trang kia bị nắm giữ trong tay Khủng Long nhân. Mấy năm nay mỗi khi chúng ta phóng ra vệ tinh vũ trụ đều bị những vệ tinh võ trang kia bắn rơi. Bởi vậy chúng ta chỉ có thể phóng ra một ít vệ tinh tầm thấp hao tổn cao mà tính an toàn cực thấp phụ trợ chúng ta phòng thủ Vân Châu mà thôi!
Nhạc Trọng khẽ cau mày truy hỏi:
- Trình độ khoa học kỹ thuật của nhân loại đã phát triển nhiều năm như vậy mà vẫn không bằng thời đại trước Đại Phá Diệt hay sao?
Vương Ngọc Phong đáp:
- Còn kém lắm, sau khi Khủng Long nhân đánh bại nhân loại trở thành bá chủ thế giới, thật nhiều nhà xưởng cùng phòng thí nghiệm bị phá hủy, vô số khoa học kỹ thuật bị bao phủ trong dòng sông lịch sử. Vân Châu chỉ kế thừa một bộ phận tài liệu khoa học kỹ thuật tiền sử sau đó chậm rãi phát triển lên. Đại bộ phận khoa học kỹ thuật của chúng ta đến từ thời tiền sử, không có đột phá!
Nhạc Trọng tiếp tục dò hỏi:
- Ngoại trừ Thu Hoạch Giả, trong Vân Châu còn binh khí chiến tranh nào đặc biệt lợi hại nữa hay không?
Vương Ngọc Phong chậm rãi nói:
- Xe pháo tia la-de 36 nòng, 472 lăng kính pháo la-de, cấm vệ quân mặc cường hóa chiến giáp ngũ giai, cơ giáp Thú Liệp Giả chuyên dùng chiến đấu trên không, đàn đạn đạo tự động truy tung. Uy lực cực mạnh chính là một khẩu Lôi Thần pháo duy nhất nằm rong hoàng thành. Tầm bắn của Lôi Thần pháo cao tới 20km, tốc độ mỗi lần bốn phút, uy lực đạn pháo có đường kính cao tới một cây số. Cho dù là biến dị thú lục giai cũng sẽ bị một pháo oanh giết, đó là binh khí cực mạnh của Vân Châu, cũng là di tích còn sót lại thời tiền sử!
Trong mắt Nhạc Trọng thoáng hiện nét vui mừng:
- Nguyên lai Vân Châu còn có binh khí chiến tranh cường đại như vậy, quả nhiên không hổ là thánh địa cuối cùng của nhân loại!
Nội tình khoa học kỹ thuật của Vân Châu càng mạnh thì sau khi Nhạc Trọng đạt được những tài liệu về khoa học tiền sử này càng thêm có lợi cho thế lực của hắn.
Bạch Y đột nhiên phát ra cảnh cáo đồng thời truyền lên một loạt màn hình theo dõi:
- Cảnh cáo! Cảnh cáo! Phản quân đã đột phá phòng tuyến nội thành, khoảng cách vị trí phản quân đến nơi đây căn cứ theo phân tích còn mười phút!
Theo trên màn ảnh biểu hiện, thật nhiều chiến sĩ phản quân đang lao nhanh về hướng bên này, thậm chí có một ít thành vệ quân cũng gia nhập phản loạn phát động tấn công nội thành.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.