Chương 1850: Phá kén mà ra!
Tư Sản Bạo Tăng
09/02/2015
Mấy người Lôi Hoàng nhìn thấy hoàng kim thần trụ khổng lồ, trong mắt hiện lên vẻ nóng rực khác thường, thân hình chợt lóe hóa thành bốn đạo lưu quang hướng thần trụ bay qua.
Khi nhóm người Lôi Hoàng bay tới trước thần trụ, nhìn thấy mỗi thần trụ đã bị người chiếm cứ, hình thành hoàng kim kén thật lớn.
- Súc sinh! Không ngờ đầy người!
Sắc mặt Lôi Hoàng đại biến, nổi giận gầm lên một tiếng, vươn nguyên khí cự trảo hướng một hoàng kim kén chộp tới:
- Cút ngay cho ta!
Lôi Hoàng muốn bắt ra người trong hoàng kim kén kia, chính mình tiến vào tìm hiểu chân lý vũ trụ, pháp tắc Chân Thần.
Ba người Lỗ Liệt yên lặng nhìn một màn kia, nếu như Lôi Hoàng có thể xé rách hoàn kim kén, bọn hắn cũng có thể đem những hoàng kim kén khác xé rách.
Nguyên khí trảo của Lôi Hoàng chộp lên trên hoàng kim kén, nhưng lại không ảnh hưởng, bên trong thần trụ cao ngất tận trời chợt bắn ra một đạo kim sắc thần quang bổ thẳng lên thân thể Lôi Hoàng.
Lôi Hoàng bị kim sắc thần quang bổ trúng, phát ra tiếng kêu thảm thiết thê lương, ở ngực vỡ ra, thật nhiều kim sắc huyết dịch bắn tung tóe, bản thân hắn cũng rơi thẳng xuống đất.
Viêm Thiên cả kinh chớp động xuất hiện bên người Lôi Hoàng hỏi:
- Lôi Hoàng, thương thế của ngươi thế nào?
Khóe miệng Lôi Hoàng tràn ra máu tươi, sắc mặt tái nhợt cắn răng nói:
- Ta bị pháp tắc làm tổn thương, nếu không dùng thiên địa linh quả dựa vào lực lượng bản thân ít nhất cần một tháng mới có thể khỏi hẳn. Ba trăm sáu mươi lăm thần trụ này tuyệt đối do cường giả Chân Thần chế tạo mà thành. Đáng giận, chúng ta chậm một bước, mất đi cơ duyên này!
Nhóm người Lỗ Liệt đều nhìn vào thần trụ thật lớn kia, trong mắt hiện lên vẻ hối hận. Nếu như họ đi tới trước thần trụ nhận được tri thức cùng lực lượng truyền thừa bên trong, có lẽ còn có hi vọng bước ra một bước thăng cấp thành cường giả Chân Thần.
Mặc dù ở tầng thứ nhất bọn hắn giết được ngưu đầu long ma cướp được hoàng kim chiến phủ, giết chết mấy ngàn biến dị thú cửu giai, lấy được thật nhiều tinh hạch cửu giai, nhưng so sánh với cơ hội biến chất thành cường giả thập giai những bảo vật kia chẳng khác gì rác rưởi.
Viêm Thiên nhìn chung quanh chậm rãi nói:
- Ta nghĩ trong Thông Thiên Tháp người thông qua khảo nghiệm nhanh nhất là người đạt được chỗ tốt lớn nhất. Người thông qua chậm nhất sẽ lấy chỗ tốt ít nhất!
Mấy người Lôi Hoàng nghe vậy đều tự hỏi một lúc yên lặng gật đầu.
Lúc này trên mặt đất tầng thứ hai Thông Thiên Tháp nơi nơi đều là một mảnh hỗn độn, trân quả quý hiếm đều đã bị Nhạc Trọng thu hết sạch sẽ không còn.
Nhưng bên dưới đất còn ẩn chứa một ít thiên địa linh quả cực kỳ trân quý, vừa mới xuất hiện liền khiến người không ngừng cướp đoạt.
Những chủng tộc mới liên thủ đánh vào tầng thứ hai hiện tại lại xung đột kịch liệt, không ngừng điên cuồng chém giết lẫn nhau.
Trong những người này cũng có chút người lấy được chỗ tốt ở tầng thứ nhất, lặng lẽ rời khỏi lốc xoáy tranh đấu, bắt đầu dùng thiên địa linh quả lấy được hấp thu nguyên khí thiên địa tầng thứ hai đập vào bích chướng cửu giai.
Thiên địa nguyên khí tầng thứ hai mạnh hơn tầng thứ nhất gấp trăm lần, tu luyện một ngày còn có hiệu quả nhanh hơn mấy năm bên ngoài. Hơn nữa nơi này thích hợp đột phá cổ bình, bước ra bước mấu chốt nhất.
Ba ngày sau, ba trăm sáu mươi lăm hoàng kim kén vỡ tan, ba trăm cỗ khí tức cửu giai mạnh mẽ phóng lên cao, kinh động toàn bộ cường giả đang có mặt tầng thứ hai.
Lôi Hoàng bọn họ đều mở mắt đem cảm giác thăm dò đảo qua ba trăm sáu mươi lăm người kia, liền phát hiện Nhạc Trọng có mặt bên trong đó.
- Cửu giai cấp cao! Hắn đã tiến hóa lên cấp cao cảnh giới? Làm sao có thể? Làm sao có thể tiến hóa nhanh như vậy? Thông Thiên Tháp thật sự là quá thần kỳ. Không ngờ làm cho hắn tiến hóa nhanh như vậy, nếu người đạt được truyền thừa là ta thật tốt biết bao!
Khi nhóm người Lôi Hoàng phân hình cảnh giới của Nhạc Trọng sắc mặt liền đại biến, trong mắt tràn ngập vẻ ghen ghét. Khi bọn họ mới tiếp xúc với hắn, hắn chỉ mới là cường giả cửu giai sơ cấp. Nhưng hiện tại Nhạc Trọng đã tiến hóa tới cao cấp cảnh giới, tốc độ này quả thật siêu phàm tuyệt luân, vượt xa sự tưởng tượng của bọn họ.
Con đường tiến hóa càng tiến lên cao càng vô cùng khó khăn.
Vô số cường giả bị vây tại sơ cấp cảnh giới, Lôi Hoàng cũng là một thiên tài yêu nghiệt từng dẫn phát dị tượng hổ gầm rồng ngâm, hắn từ cửu giai sơ cấp đi tới trung cấp cũng mất năm mươi năm thời gian. Từ trung cấp đến cao cấp lại mất ba trăm năm thời gian. Tốc độ thăng cấp này dù ở trong Thiên Thần đại thế giới đã rất nhanh, nhưng so sánh với Nhạc Trọng quả thật là chậm hơn ốc sên. Điều này đương nhiên làm trong lòng bọn họ thập phần không thăng bằng.
Trong nháy mắt Nhạc Trọng vừa phá kén mà ra, một tên Vô Hình Nhận Ma cửu giai đỉnh phong vô thanh vô tức tiến tới sau hắn, trong mắt chớp động quang mang hung tàn một trảo chộp thẳng tới trái tim của hắn.
- Muốn đánh lén ta? Thật sự là không biết tự lượng sức mình, đi chết đi!
Nhạc Trọng hừ lạnh một tiếng, quay đầu lại, một quyền phá toái hư không trực tiếp oanh thẳng tới.
Thăng cấp thành cường giả cửu giai cao cấp, linh nhục hợp nhất có thể đem thân thể Thần Ma của hắn phát huy ra uy lực càng thêm khủng bố.
Một quyền oanh ra, móng vuốt của Vô Hình Nhận Ma dập nát, sau đó thân thể bị lực lượng kinh khủng chấn đến hỏng mất, nổ tung, vô số thịt nát bắn ra tung tóe.
- Thật mạnh! Người kia thật mạnh!
- Hắn làm sao có thể mạnh mẽ như vậy? Hắn là nhân loại cửu giai cao cấp, vì sao lại mạnh mẽ tới như thế?
- Người kia xem ra không dễ chọc ah!
- …
Nhìn Nhạc Trọng một quyền đánh Vô Hình Nhận Ma thành phấn vụn, từng đạo thần niệm khủng bố tràn qua, từng cường giả nhìn Nhạc Trọng trong ánh mắt tràn ngập vẻ kiêng kỵ.
Kiệt Phật Lý kiêng kỵ nhìn Nhạc Trọng, tâm niệm vừa động, nhìn một thực nhân tộc nửa bước cửu giai cao mười thước, toàn thân mọc đầy vảy đỏ, khuôn mặt dữ tợn cầm hoàng kim cốt thật lớn trong tay nói:
- Trà La Mạn, nhất định phải tiêu diệt nhân loại kia! Nếu không với tốc độ tiến hóa của hắn, ma tộc cùng thực nhân tộc đều bị hắn giết sạch. Hai tộc chúng ta liên thủ đem nhân tộc kia tiêu diệt đi!
Trà La Mạn liếc mắt nhìn Nhạc Trọng, trong mắt thoáng hiện vẻ hung tàn, thần niệm trao đổi cùng vài thực nhân ma nửa bước Chân Thần khác, nhanh chóng đáp:
- Được!
Tốc độ tiến hóa của Nhạc Trọng thật sự quá mức khủng bố, hơn nữa biểu hiện cường hãn của hắn đã uy hiếp tới hai đại tộc đàn ma tộc cùng thực nhân tộc.
Nếu Nhạc Trọng tiến hóa thành cường giả Chân Thần, như vậy lấy huyết cừu giữa các tộc đàn, ma tộc cùng thực nhân tộc tuyệt đối chết không có chỗ chôn.
Kiệt Phật Lý dùng thần niệm đảo qua, hướng toàn bộ cường giả ma tộc truyền ra tất sát lệnh:
- Mọi người nghe lệnh, lập tức ra tay diệt sát nhân tộc!
Nghe được mệnh lệnh của Kiệt Phật Lý, trong mắt cường giả ma tộc chớp động hung quang, đột nhiên phát động bổ nhào về hướng cường giả nhân tộc.
Trong mắt Trà La Mạn cũng hiện lên quang mang hung tàn, trầm giọng ra lệnh:
- Ăn sạch những người này! Làm cho bọn hắn trở thành con mồi tiến hóa của chúng ta!
Khi nhóm người Lôi Hoàng bay tới trước thần trụ, nhìn thấy mỗi thần trụ đã bị người chiếm cứ, hình thành hoàng kim kén thật lớn.
- Súc sinh! Không ngờ đầy người!
Sắc mặt Lôi Hoàng đại biến, nổi giận gầm lên một tiếng, vươn nguyên khí cự trảo hướng một hoàng kim kén chộp tới:
- Cút ngay cho ta!
Lôi Hoàng muốn bắt ra người trong hoàng kim kén kia, chính mình tiến vào tìm hiểu chân lý vũ trụ, pháp tắc Chân Thần.
Ba người Lỗ Liệt yên lặng nhìn một màn kia, nếu như Lôi Hoàng có thể xé rách hoàn kim kén, bọn hắn cũng có thể đem những hoàng kim kén khác xé rách.
Nguyên khí trảo của Lôi Hoàng chộp lên trên hoàng kim kén, nhưng lại không ảnh hưởng, bên trong thần trụ cao ngất tận trời chợt bắn ra một đạo kim sắc thần quang bổ thẳng lên thân thể Lôi Hoàng.
Lôi Hoàng bị kim sắc thần quang bổ trúng, phát ra tiếng kêu thảm thiết thê lương, ở ngực vỡ ra, thật nhiều kim sắc huyết dịch bắn tung tóe, bản thân hắn cũng rơi thẳng xuống đất.
Viêm Thiên cả kinh chớp động xuất hiện bên người Lôi Hoàng hỏi:
- Lôi Hoàng, thương thế của ngươi thế nào?
Khóe miệng Lôi Hoàng tràn ra máu tươi, sắc mặt tái nhợt cắn răng nói:
- Ta bị pháp tắc làm tổn thương, nếu không dùng thiên địa linh quả dựa vào lực lượng bản thân ít nhất cần một tháng mới có thể khỏi hẳn. Ba trăm sáu mươi lăm thần trụ này tuyệt đối do cường giả Chân Thần chế tạo mà thành. Đáng giận, chúng ta chậm một bước, mất đi cơ duyên này!
Nhóm người Lỗ Liệt đều nhìn vào thần trụ thật lớn kia, trong mắt hiện lên vẻ hối hận. Nếu như họ đi tới trước thần trụ nhận được tri thức cùng lực lượng truyền thừa bên trong, có lẽ còn có hi vọng bước ra một bước thăng cấp thành cường giả Chân Thần.
Mặc dù ở tầng thứ nhất bọn hắn giết được ngưu đầu long ma cướp được hoàng kim chiến phủ, giết chết mấy ngàn biến dị thú cửu giai, lấy được thật nhiều tinh hạch cửu giai, nhưng so sánh với cơ hội biến chất thành cường giả thập giai những bảo vật kia chẳng khác gì rác rưởi.
Viêm Thiên nhìn chung quanh chậm rãi nói:
- Ta nghĩ trong Thông Thiên Tháp người thông qua khảo nghiệm nhanh nhất là người đạt được chỗ tốt lớn nhất. Người thông qua chậm nhất sẽ lấy chỗ tốt ít nhất!
Mấy người Lôi Hoàng nghe vậy đều tự hỏi một lúc yên lặng gật đầu.
Lúc này trên mặt đất tầng thứ hai Thông Thiên Tháp nơi nơi đều là một mảnh hỗn độn, trân quả quý hiếm đều đã bị Nhạc Trọng thu hết sạch sẽ không còn.
Nhưng bên dưới đất còn ẩn chứa một ít thiên địa linh quả cực kỳ trân quý, vừa mới xuất hiện liền khiến người không ngừng cướp đoạt.
Những chủng tộc mới liên thủ đánh vào tầng thứ hai hiện tại lại xung đột kịch liệt, không ngừng điên cuồng chém giết lẫn nhau.
Trong những người này cũng có chút người lấy được chỗ tốt ở tầng thứ nhất, lặng lẽ rời khỏi lốc xoáy tranh đấu, bắt đầu dùng thiên địa linh quả lấy được hấp thu nguyên khí thiên địa tầng thứ hai đập vào bích chướng cửu giai.
Thiên địa nguyên khí tầng thứ hai mạnh hơn tầng thứ nhất gấp trăm lần, tu luyện một ngày còn có hiệu quả nhanh hơn mấy năm bên ngoài. Hơn nữa nơi này thích hợp đột phá cổ bình, bước ra bước mấu chốt nhất.
Ba ngày sau, ba trăm sáu mươi lăm hoàng kim kén vỡ tan, ba trăm cỗ khí tức cửu giai mạnh mẽ phóng lên cao, kinh động toàn bộ cường giả đang có mặt tầng thứ hai.
Lôi Hoàng bọn họ đều mở mắt đem cảm giác thăm dò đảo qua ba trăm sáu mươi lăm người kia, liền phát hiện Nhạc Trọng có mặt bên trong đó.
- Cửu giai cấp cao! Hắn đã tiến hóa lên cấp cao cảnh giới? Làm sao có thể? Làm sao có thể tiến hóa nhanh như vậy? Thông Thiên Tháp thật sự là quá thần kỳ. Không ngờ làm cho hắn tiến hóa nhanh như vậy, nếu người đạt được truyền thừa là ta thật tốt biết bao!
Khi nhóm người Lôi Hoàng phân hình cảnh giới của Nhạc Trọng sắc mặt liền đại biến, trong mắt tràn ngập vẻ ghen ghét. Khi bọn họ mới tiếp xúc với hắn, hắn chỉ mới là cường giả cửu giai sơ cấp. Nhưng hiện tại Nhạc Trọng đã tiến hóa tới cao cấp cảnh giới, tốc độ này quả thật siêu phàm tuyệt luân, vượt xa sự tưởng tượng của bọn họ.
Con đường tiến hóa càng tiến lên cao càng vô cùng khó khăn.
Vô số cường giả bị vây tại sơ cấp cảnh giới, Lôi Hoàng cũng là một thiên tài yêu nghiệt từng dẫn phát dị tượng hổ gầm rồng ngâm, hắn từ cửu giai sơ cấp đi tới trung cấp cũng mất năm mươi năm thời gian. Từ trung cấp đến cao cấp lại mất ba trăm năm thời gian. Tốc độ thăng cấp này dù ở trong Thiên Thần đại thế giới đã rất nhanh, nhưng so sánh với Nhạc Trọng quả thật là chậm hơn ốc sên. Điều này đương nhiên làm trong lòng bọn họ thập phần không thăng bằng.
Trong nháy mắt Nhạc Trọng vừa phá kén mà ra, một tên Vô Hình Nhận Ma cửu giai đỉnh phong vô thanh vô tức tiến tới sau hắn, trong mắt chớp động quang mang hung tàn một trảo chộp thẳng tới trái tim của hắn.
- Muốn đánh lén ta? Thật sự là không biết tự lượng sức mình, đi chết đi!
Nhạc Trọng hừ lạnh một tiếng, quay đầu lại, một quyền phá toái hư không trực tiếp oanh thẳng tới.
Thăng cấp thành cường giả cửu giai cao cấp, linh nhục hợp nhất có thể đem thân thể Thần Ma của hắn phát huy ra uy lực càng thêm khủng bố.
Một quyền oanh ra, móng vuốt của Vô Hình Nhận Ma dập nát, sau đó thân thể bị lực lượng kinh khủng chấn đến hỏng mất, nổ tung, vô số thịt nát bắn ra tung tóe.
- Thật mạnh! Người kia thật mạnh!
- Hắn làm sao có thể mạnh mẽ như vậy? Hắn là nhân loại cửu giai cao cấp, vì sao lại mạnh mẽ tới như thế?
- Người kia xem ra không dễ chọc ah!
- …
Nhìn Nhạc Trọng một quyền đánh Vô Hình Nhận Ma thành phấn vụn, từng đạo thần niệm khủng bố tràn qua, từng cường giả nhìn Nhạc Trọng trong ánh mắt tràn ngập vẻ kiêng kỵ.
Kiệt Phật Lý kiêng kỵ nhìn Nhạc Trọng, tâm niệm vừa động, nhìn một thực nhân tộc nửa bước cửu giai cao mười thước, toàn thân mọc đầy vảy đỏ, khuôn mặt dữ tợn cầm hoàng kim cốt thật lớn trong tay nói:
- Trà La Mạn, nhất định phải tiêu diệt nhân loại kia! Nếu không với tốc độ tiến hóa của hắn, ma tộc cùng thực nhân tộc đều bị hắn giết sạch. Hai tộc chúng ta liên thủ đem nhân tộc kia tiêu diệt đi!
Trà La Mạn liếc mắt nhìn Nhạc Trọng, trong mắt thoáng hiện vẻ hung tàn, thần niệm trao đổi cùng vài thực nhân ma nửa bước Chân Thần khác, nhanh chóng đáp:
- Được!
Tốc độ tiến hóa của Nhạc Trọng thật sự quá mức khủng bố, hơn nữa biểu hiện cường hãn của hắn đã uy hiếp tới hai đại tộc đàn ma tộc cùng thực nhân tộc.
Nếu Nhạc Trọng tiến hóa thành cường giả Chân Thần, như vậy lấy huyết cừu giữa các tộc đàn, ma tộc cùng thực nhân tộc tuyệt đối chết không có chỗ chôn.
Kiệt Phật Lý dùng thần niệm đảo qua, hướng toàn bộ cường giả ma tộc truyền ra tất sát lệnh:
- Mọi người nghe lệnh, lập tức ra tay diệt sát nhân tộc!
Nghe được mệnh lệnh của Kiệt Phật Lý, trong mắt cường giả ma tộc chớp động hung quang, đột nhiên phát động bổ nhào về hướng cường giả nhân tộc.
Trong mắt Trà La Mạn cũng hiện lên quang mang hung tàn, trầm giọng ra lệnh:
- Ăn sạch những người này! Làm cho bọn hắn trở thành con mồi tiến hóa của chúng ta!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.