Chương 1646: Phá Thiên Cung!
Tư Sản Bạo Tăng
05/02/2015
Nhạc Trọng tập trung nhìn vào, chỉ thấy trong một đống đồ vật có kiếm, thuẫn, cung, thật nhiều tạo hình khác nhau, liếc mắt nhìn ra liền biết được khoa học kỹ thuật của địa cầu không thể chế tạo ra tới.
Lợi Ma đem đồ vật lấy được từ di tích viễn cổ ném trên mặt đất, gắt gao nhìn chằm chằm bình thủy tinh trong tay phải Nhạc Trọng:
- Trong tay ta chỉ có những vật này! Ngươi có thể tùy tiện chọn ba kiện, sau đó đem bình máu huyết lục giai trong tay ngươi đưa cho ta!
Nhạc Trọng quét mắt nhìn qua đống đồ vật kia thản nhiên nói:
- Mấy thứ này ngươi đưa hết cho ta đi. Chỉ cần ngươi cho ta hết thảy, ta giảm bớt phân nửa tinh hạch biến dị thú của ngươi!
Đôi mắt Lợi Ma xoay chuyển, lắc đầu cự tuyệt:
- Không được, bốn kiện cộng thêm phân nửa tinh hạch, đây là điểm mấu chốt của ta, nếu ngươi không đồng ý thì thôi đi!
Lợi Ma nhìn thấy Nhạc Trọng có hứng thú đối với những đồ vật kia, vì vậy liền nổi lên tâm tư lên giá. Nếu dựa theo ý nguyện bản thân hắn, dù đem toàn bộ những đồ vật rách nát trong di tích này ném hết cho Nhạc Trọng hắn cũng không thèm để ý. Đối với hắn mà nói, bản thân tiến hóa đạt được lực lượng cường đại mới là điều căn bản.
Nhạc Trọng cúi đầu trầm tư một lúc mới gật đầu nói:
- Được!
Dứt lời Nhạc Trọng đem bình máu huyết ném về hướng Lợi Ma.
Trong lòng Lợi Ma cả kinh, dùng sức ôm lấy, đem bình thủy tinh phủng trong tay, tham lam liếc mắt nhìn xem, sau đó giao cho một con tang thi L5 bên cạnh.
Con tang thi L5 tiếp lấy liền nhanh chóng xoay người rời khỏi.
Nhạc Trọng đáp xuống đất, đi tới trước đống đồ vật nhìn qua như rách nát kia.
Những đồ vật đao, kiếm, thuẫn được chế tạo từ thời văn minh viễn cổ đều điêu khắc những phù văn huyền ảo kỳ dị. Do lịch sử dài lâu mài mòn, đã mất đi ánh sáng, nhìn qua chẳng khác gì bị gỉ sét. Thật nhiều vũ khí thậm chí bị ăn mòn thật lớn, chỉ còn lưu lại chút ít hình thái, nhìn qua chẳng khác gì là phế vật.
Lợi Ma cũng không phải kẻ đần, ngược lại hắn thập phần thông minh, cũng lấy được thật nhiều vật phẩm từ trong di tích viễn cổ, nhưng đều là phế vật không dùng được. Nếu thật sự có bảo vật hắn tuyệt đối sẽ giữ lại, căn bản sẽ không giao cho Nhạc Trọng.
Lợi Ma nhìn Nhạc Trọng, trong lòng cười lạnh nói:
- Thật sự là ngu xuẩn, những vật phẩm di tích viễn cổ quả thật là bảo vật khó được, nhưng chỉ là bảo vật lúc vừa được chế tạo đi ra mà thôi. Hiện tại sao, chỉ là một đống phế liệu rác rưởi!
Nhạc Trọng đi tới trước đống vũ khí tàn phá, vung tay, giới chỉ lập tức thu nhận đống vũ khí rách nát kia vào bên trong.
Thanh âm Lợi Ma âm trầm nói:
- Nhạc Trọng, ngươi làm gì? Không phải đã nói xong chỉ lấy bốn kiện mà thôi sao?
Những binh khí rách rưới viễn cổ này hắn cũng không thèm để ý tới, nhưng hắn lại không muốn cho Nhạc Trọng toàn bộ đóng gói mang đi.
Nhạc Trọng vung tay, hai trăm khẩu súng trường Cao Tư hiện ra trước mặt Lợi Ma:
- Lấy hai trăm khẩu súng trường này mua đống vũ khí tàn phá kia hẳn là đủ rồi chứ?
Trong mắt Lợi Ma thoáng hiện vẻ vui mừng nhưng trong miệng cũng không bỏ qua:
- Được rồi, Tang Thi Vương như ta đại nhân có đại lượng, lần này bỏ qua!
Uy lực của súng trường Cao Tư hắn đã thấy qua, chỉ cần tập hợp một đội ngũ tang thi tiến hóa tập luyện sử dụng là có thể đạt được một tiểu đội tinh nhuệ cơ động chiến lực mạnh mẽ.
Nhạc Trọng cười nhẹ nói:
- Số tinh hạch biến dị thú còn lại mời ngươi trong vòng mười ngày phái người mang tới Berlin. Đương nhiên, ngày sau chúng ta có thể thông qua Berlin làm điểm thương mại, tiến hành buôn bán mậu dịch. Ngài có thể phái người đến Berlin thu mua bổ sung đạn dược cùng linh kiện!
Uy lực của súng trường Cao Tư thật lớn, nhưng cũng bị hạn chế đạn dược, trong một ống đạn chỉ có hai trăm viên, một khi bắn sạch muốn bổ sung cũng phải tiếp tục mua từ chỗ Nhạc Trọng.
Dù Tang Thi Vương có được súng trường Cao Tư nhưng uy hiếp không lớn với Nhạc Trọng hiện tại, đương nhiên ngày sau thì không dám cam đoan.
Bây giờ đối với nhân loại mà nói nguy hiểm nhất là Thú nhân nhất tộc, dị hình cùng Khủng Long bộ tộc.
Thánh tộc ở thế giới thứ hai cũng có được thực lực vô cùng khủng bố, nhưng đối với những chủng tộc có sức chiến đấu siêu cường như Thú nhân nhất tộc, dị hình, Khủng Long bộ tộc mà nói vẫn còn kém hơn một chút.
Nếu như nói Thánh tộc có ưu thế nào hơn những chủng tộc khác, chính là khoa học kỹ thuật khá phát đạt. Mặt khác ba đại ngoại tộc còn lại thì không có quan niệm gì về khoa học kỹ thuật.
Ánh mắt Lợi Ma không ngừng lóe lên, gắt gao nhìn chằm chằm Nhạc Trọng lạnh lùng nói:
- Ta đã biết!
Lợi Ma cũng không phải ngu ngốc, hắn hiểu rõ khuyết điểm của súng trường cùng ý nghĩa của mậu dịch tại Berlin. Nhưng đối với hắn cũng không có chỗ xấu, hắn cũng không muốn trở mặt với Nhạc Trọng. Lúc này nắm giữ toàn bộ Châu Âu mới là mục tiêu hàng đầu của hắn.
Nhạc Trọng cười nhẹ, cước đạp hư không, hướng phương xa rời đi:
- Như vậy ta chúc ngài nhanh chóng thống nhất Châu Âu, tạm biệt!
Con tang thi bị Lợi Ma thao túng nhìn theo Nhạc Trọng đi xa dần, trong mắt không ngừng lóe lên dị quang, chợt dùng thanh âm khàn khàn nói:
- Nhân loại hèn mọn, chờ khi ta quân lâm thiên hạ, chính là ngày diệt vong của nhân loại các ngươi!
Dứt lời con tang thi kia chợt yên lặng quay vào trong thi đàn.
Giao dịch xong với Tang Thi Vương, Nhạc Trọng mang theo Thanh Ưng bộ tộc, Long Tước bộ tộc bay về hướng Berlin.
Trong thành phố Berlin, thật nhiều người sống sót đang ngăn nắp di chuyển lên Bạo Phong chiến hạm.
Từng chiến sĩ tinh nhuệ cảnh giác tiến hành tuần tra trong thành phố.
Bộ đội chủ lực của thú nhân đại quân mặc dù theo mệnh lệnh của Thái La đã rút lui, nhưng trong thành vẫn còn một ít thú nhân sót lại, bọn chúng không nhận được mệnh lệnh rút quân, biến thành quỷ xui xẻo bị người vứt bỏ.
Chung quanh Bạo Phong chiến hạm, mấy trăm cao thủ Thiên Đường thần quốc đang duy trì trật tự.
Một cao thủ trong lơ đãng hướng phương xa vừa nhìn, sắc mặt chợt đại biến lớn tiếng rít gào:
- Địch tập kích! Địch tập kích! Có quái vật đến đây!
Nghe được thanh âm hét lớn của cao thủ kia, trong đám người dâng lên một cỗ khủng hoảng tràn ngập.
- Thỉnh các vị không cần kinh hoảng! Thỉnh các vị không cần kinh hoảng! Đó là hai bộ đội ngoại tộc mà thủ lĩnh Nhạc Trọng vừa mới thu phục. Thỉnh các vị không cần kinh hoảng, dựa theo trật tự xếp hàng lên chiến hạm!
Cơ hồ ngay lúc đó từ trên Bạo Phong chiến hạm truyền ra thanh âm tiếng máy móc vang rền.
Nghe được thanh âm kia, đại bộ phận người sống sót mới yên tĩnh trở lại, có chút kinh nghi bất định nhìn lên bầu trời.
Trong ánh mắt nhìn chăm chú hoảng sợ của mọi người, Nhạc Trọng từ trên bầu trời đạp không mà tới, giống như thần linh giáng phàm đi xuống mặt đất.
Xoạt một tiếng, Thanh Ưng Ly cùng Long Tước Phong dẫn theo chiến sĩ bộ tộc quỳ gối sau lưng Nhạc Trọng, quả thật cực kỳ đồ sộ.
- Thượng đế, hắn là ai vậy?
- Thật là lợi hại! Hắn là sứ giả của thần sao?
- Nam nhân này là ai?
- Trời ạ! Thật sự là khó tin!
Lợi Ma đem đồ vật lấy được từ di tích viễn cổ ném trên mặt đất, gắt gao nhìn chằm chằm bình thủy tinh trong tay phải Nhạc Trọng:
- Trong tay ta chỉ có những vật này! Ngươi có thể tùy tiện chọn ba kiện, sau đó đem bình máu huyết lục giai trong tay ngươi đưa cho ta!
Nhạc Trọng quét mắt nhìn qua đống đồ vật kia thản nhiên nói:
- Mấy thứ này ngươi đưa hết cho ta đi. Chỉ cần ngươi cho ta hết thảy, ta giảm bớt phân nửa tinh hạch biến dị thú của ngươi!
Đôi mắt Lợi Ma xoay chuyển, lắc đầu cự tuyệt:
- Không được, bốn kiện cộng thêm phân nửa tinh hạch, đây là điểm mấu chốt của ta, nếu ngươi không đồng ý thì thôi đi!
Lợi Ma nhìn thấy Nhạc Trọng có hứng thú đối với những đồ vật kia, vì vậy liền nổi lên tâm tư lên giá. Nếu dựa theo ý nguyện bản thân hắn, dù đem toàn bộ những đồ vật rách nát trong di tích này ném hết cho Nhạc Trọng hắn cũng không thèm để ý. Đối với hắn mà nói, bản thân tiến hóa đạt được lực lượng cường đại mới là điều căn bản.
Nhạc Trọng cúi đầu trầm tư một lúc mới gật đầu nói:
- Được!
Dứt lời Nhạc Trọng đem bình máu huyết ném về hướng Lợi Ma.
Trong lòng Lợi Ma cả kinh, dùng sức ôm lấy, đem bình thủy tinh phủng trong tay, tham lam liếc mắt nhìn xem, sau đó giao cho một con tang thi L5 bên cạnh.
Con tang thi L5 tiếp lấy liền nhanh chóng xoay người rời khỏi.
Nhạc Trọng đáp xuống đất, đi tới trước đống đồ vật nhìn qua như rách nát kia.
Những đồ vật đao, kiếm, thuẫn được chế tạo từ thời văn minh viễn cổ đều điêu khắc những phù văn huyền ảo kỳ dị. Do lịch sử dài lâu mài mòn, đã mất đi ánh sáng, nhìn qua chẳng khác gì bị gỉ sét. Thật nhiều vũ khí thậm chí bị ăn mòn thật lớn, chỉ còn lưu lại chút ít hình thái, nhìn qua chẳng khác gì là phế vật.
Lợi Ma cũng không phải kẻ đần, ngược lại hắn thập phần thông minh, cũng lấy được thật nhiều vật phẩm từ trong di tích viễn cổ, nhưng đều là phế vật không dùng được. Nếu thật sự có bảo vật hắn tuyệt đối sẽ giữ lại, căn bản sẽ không giao cho Nhạc Trọng.
Lợi Ma nhìn Nhạc Trọng, trong lòng cười lạnh nói:
- Thật sự là ngu xuẩn, những vật phẩm di tích viễn cổ quả thật là bảo vật khó được, nhưng chỉ là bảo vật lúc vừa được chế tạo đi ra mà thôi. Hiện tại sao, chỉ là một đống phế liệu rác rưởi!
Nhạc Trọng đi tới trước đống vũ khí tàn phá, vung tay, giới chỉ lập tức thu nhận đống vũ khí rách nát kia vào bên trong.
Thanh âm Lợi Ma âm trầm nói:
- Nhạc Trọng, ngươi làm gì? Không phải đã nói xong chỉ lấy bốn kiện mà thôi sao?
Những binh khí rách rưới viễn cổ này hắn cũng không thèm để ý tới, nhưng hắn lại không muốn cho Nhạc Trọng toàn bộ đóng gói mang đi.
Nhạc Trọng vung tay, hai trăm khẩu súng trường Cao Tư hiện ra trước mặt Lợi Ma:
- Lấy hai trăm khẩu súng trường này mua đống vũ khí tàn phá kia hẳn là đủ rồi chứ?
Trong mắt Lợi Ma thoáng hiện vẻ vui mừng nhưng trong miệng cũng không bỏ qua:
- Được rồi, Tang Thi Vương như ta đại nhân có đại lượng, lần này bỏ qua!
Uy lực của súng trường Cao Tư hắn đã thấy qua, chỉ cần tập hợp một đội ngũ tang thi tiến hóa tập luyện sử dụng là có thể đạt được một tiểu đội tinh nhuệ cơ động chiến lực mạnh mẽ.
Nhạc Trọng cười nhẹ nói:
- Số tinh hạch biến dị thú còn lại mời ngươi trong vòng mười ngày phái người mang tới Berlin. Đương nhiên, ngày sau chúng ta có thể thông qua Berlin làm điểm thương mại, tiến hành buôn bán mậu dịch. Ngài có thể phái người đến Berlin thu mua bổ sung đạn dược cùng linh kiện!
Uy lực của súng trường Cao Tư thật lớn, nhưng cũng bị hạn chế đạn dược, trong một ống đạn chỉ có hai trăm viên, một khi bắn sạch muốn bổ sung cũng phải tiếp tục mua từ chỗ Nhạc Trọng.
Dù Tang Thi Vương có được súng trường Cao Tư nhưng uy hiếp không lớn với Nhạc Trọng hiện tại, đương nhiên ngày sau thì không dám cam đoan.
Bây giờ đối với nhân loại mà nói nguy hiểm nhất là Thú nhân nhất tộc, dị hình cùng Khủng Long bộ tộc.
Thánh tộc ở thế giới thứ hai cũng có được thực lực vô cùng khủng bố, nhưng đối với những chủng tộc có sức chiến đấu siêu cường như Thú nhân nhất tộc, dị hình, Khủng Long bộ tộc mà nói vẫn còn kém hơn một chút.
Nếu như nói Thánh tộc có ưu thế nào hơn những chủng tộc khác, chính là khoa học kỹ thuật khá phát đạt. Mặt khác ba đại ngoại tộc còn lại thì không có quan niệm gì về khoa học kỹ thuật.
Ánh mắt Lợi Ma không ngừng lóe lên, gắt gao nhìn chằm chằm Nhạc Trọng lạnh lùng nói:
- Ta đã biết!
Lợi Ma cũng không phải ngu ngốc, hắn hiểu rõ khuyết điểm của súng trường cùng ý nghĩa của mậu dịch tại Berlin. Nhưng đối với hắn cũng không có chỗ xấu, hắn cũng không muốn trở mặt với Nhạc Trọng. Lúc này nắm giữ toàn bộ Châu Âu mới là mục tiêu hàng đầu của hắn.
Nhạc Trọng cười nhẹ, cước đạp hư không, hướng phương xa rời đi:
- Như vậy ta chúc ngài nhanh chóng thống nhất Châu Âu, tạm biệt!
Con tang thi bị Lợi Ma thao túng nhìn theo Nhạc Trọng đi xa dần, trong mắt không ngừng lóe lên dị quang, chợt dùng thanh âm khàn khàn nói:
- Nhân loại hèn mọn, chờ khi ta quân lâm thiên hạ, chính là ngày diệt vong của nhân loại các ngươi!
Dứt lời con tang thi kia chợt yên lặng quay vào trong thi đàn.
Giao dịch xong với Tang Thi Vương, Nhạc Trọng mang theo Thanh Ưng bộ tộc, Long Tước bộ tộc bay về hướng Berlin.
Trong thành phố Berlin, thật nhiều người sống sót đang ngăn nắp di chuyển lên Bạo Phong chiến hạm.
Từng chiến sĩ tinh nhuệ cảnh giác tiến hành tuần tra trong thành phố.
Bộ đội chủ lực của thú nhân đại quân mặc dù theo mệnh lệnh của Thái La đã rút lui, nhưng trong thành vẫn còn một ít thú nhân sót lại, bọn chúng không nhận được mệnh lệnh rút quân, biến thành quỷ xui xẻo bị người vứt bỏ.
Chung quanh Bạo Phong chiến hạm, mấy trăm cao thủ Thiên Đường thần quốc đang duy trì trật tự.
Một cao thủ trong lơ đãng hướng phương xa vừa nhìn, sắc mặt chợt đại biến lớn tiếng rít gào:
- Địch tập kích! Địch tập kích! Có quái vật đến đây!
Nghe được thanh âm hét lớn của cao thủ kia, trong đám người dâng lên một cỗ khủng hoảng tràn ngập.
- Thỉnh các vị không cần kinh hoảng! Thỉnh các vị không cần kinh hoảng! Đó là hai bộ đội ngoại tộc mà thủ lĩnh Nhạc Trọng vừa mới thu phục. Thỉnh các vị không cần kinh hoảng, dựa theo trật tự xếp hàng lên chiến hạm!
Cơ hồ ngay lúc đó từ trên Bạo Phong chiến hạm truyền ra thanh âm tiếng máy móc vang rền.
Nghe được thanh âm kia, đại bộ phận người sống sót mới yên tĩnh trở lại, có chút kinh nghi bất định nhìn lên bầu trời.
Trong ánh mắt nhìn chăm chú hoảng sợ của mọi người, Nhạc Trọng từ trên bầu trời đạp không mà tới, giống như thần linh giáng phàm đi xuống mặt đất.
Xoạt một tiếng, Thanh Ưng Ly cùng Long Tước Phong dẫn theo chiến sĩ bộ tộc quỳ gối sau lưng Nhạc Trọng, quả thật cực kỳ đồ sộ.
- Thượng đế, hắn là ai vậy?
- Thật là lợi hại! Hắn là sứ giả của thần sao?
- Nam nhân này là ai?
- Trời ạ! Thật sự là khó tin!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.