Chương 379: Rừng cây đất khách. (1)
Tư Sản Bạo Tăng
20/10/2014
- Tôi không thương cô!
Trì Dương lạnh băng liếc mắt nhìn Vương Thiến, cầm lên văn kiện tiếp tục xử lý. Hắn đối với lời đề nghị của Vương Thiến không có chút hứng thú, muốn hắn phản bội người bạn cùng người huynh đệ tốt nhất của mình, thà rằng hắn chết! Vương Thiến đã nhìn sai nhân phẩm của Trì Dương.
Quang mang chớp động, Nhạc Trọng cùng Trần Dao đều rơi xuống trong một khu rừng.
Hư Không thú phun ra quang quyển có tên là không gian truyền tống pháp trận, bổn nguyên lực lượng của nó là có thể điều khiển không gian lực. Nhạc Trọng cùng Trần Dao bị không gian truyền tống pháp trận đánh trúng, không hề có chút sức phản kháng đã bị truyền tống tới một khu vực hoàn toàn xa lạ.
Trần Dao ngã vào trong lòng Nhạc Trọng, may mắn da thịt hắn cứng rắn nên không bị thương tổn gì.
Nhạc Trọng ôm Trần Dao, ôn hương trong ngực khiến trong lòng hắn cũng không nhịn được xao động. Phải biết rằng Trần Dao là hoa hậu giảng đường trong đại học ngày trước. Nàng cùng Kỷ Thanh Vũ một văn một võ, là niềm kiêu ngạo trong trường. Có vô số tinh anh suất ca theo đuổi nàng, lúc trước Nhạc Trọng chỉ là một sinh viên bình thường chỉ lo đi làm kiếm thêm tiền học phí, song phương vốn không hề có chút qua lại.
Trần Dao rơi vào trong lòng Nhạc Trọng, cảm giác được vòng tay ấm áp của hắn, cũng có chút lưu luyến. Nhưng niềm kiêu ngạo của nàng khiến cho nàng vội vàng bò lên khỏi người hắn, đỏ mặt nhìn hắn nói một câu:
- Thật xin lỗi, không làm anh bị thương chứ?
Nhạc Trọng có chút tiếc nuối khẽ mỉm cười nói:
- Không có việc gì!
Trần Dao nhìn một vòng chung quanh, nhìn thấy đều là rừng cây, có chút sợ hãi hỏi một câu:
- Nơi này là chỗ nào?
Nhạc Trọng cười khổ một tiếng:
- Tôi cũng không biết!
- Nhưng chúng ta hẳn không còn ở trong Lũng Hải thị!
Nhạc Trọng nhìn một vòng chung quanh, lại nhìn rừng cây rậm rạp cùng thực vật biến dị khắp nơi cau mày nói.
Trần Dao có chút bất lực nhìn hắn hỏi:
- Làm sao bây giờ?
Tuy rằng Trần Dao được Kỷ Thanh Vũ trợ giúp đã trở thành cường hóa giả 13 cấp. Nhưng thiên phú chiến đấu của nàng không mạnh, không có hứng thú phát triển trong phương diện chiến đấu, lúc gặp được nguy hiểm theo bản năng vẫn nhờ Nhạc Trọng giúp đỡ.
- Đi về hướng nam đi!
Nhạc Trọng lấy một la bàn trong trữ vật giới chỉ đem ra, nhìn một hồi chỉ vào một phương hướng nói.
Trần Dao đi theo sau Nhạc Trọng về hướng nam, lúc này Bạch Cốt cũng đã thoát ly khỏi thân thể Nhạc Trọng cầm búa lẳng lặng đi theo bên người nàng. Từ sau khi hắn có được sơ cấp trí tuệ, đã có thể đoán được người nào mới là mục tiêu bảo hộ của hắn.
Trong khu rừng lầy lội không chịu nổi, hai người đi không bao lâu quân giày đã dính đầy bùn đất. Trần Dao đem đại bộ phận thuộc tính cường hóa đều đầu nhập vào trong tinh thần, vì vậy ở trong khu rừng lầy lội đi được hai giờ thì gương mặt đã đỏ ửng, thở hổn hển.
- Cô lấy cái này mặc vào đi!
Nhạc Trọng liếc mắt nhìn Trần Dao, đem tam cực phòng hộ y trong giới chỉ đưa cho nàng.
- Cảm ơn!
Trần Dao vừa tiếp lấy tam cực phòng hộ y liền cảm giác được lực mạnh mẽ của nó, trong nội tâm ngọt lịm nhìn Nhạc Trọng cảm kích nói.
Trang bị phòng hộ y tuôn ra từ Thần Ma hệ thống rất ít, tam cực phòng hộ y chính Nhạc Trọng cũng chỉ có một bộ, tứ cấp phòng hộ y hắn cũng chỉ có một bộ trên người.
Trần Dao vừa đổi phòng hộ y liền cảm giác thân thể nhẹ nhàng hơn rất nhiều, có thể theo kịp bước chân của Nhạc Trọng.
Hai người đi thêm chừng nửa giờ, nương theo thanh âm sột soạt vang lên, một con nhện độc cỡ chậu rửa mặt hướng ba người Nhạc Trọng, Trần Dao cùng Bạch Cốt điên cuồng bò tới.
- Thú biến dị 16 cấp: nhện độc biến dị, chúng có được răng nọc gây tê, hơn nữa quần cư, là sát thủ rừng rậm đáng sợ!
Từng con nhện độc biến dị từ trong rừng bò đi ra, số lượng rậm rạp chỉ sợ phải hơn năm trăm con.
Đại bộ phận nữ sinh đều sợ hãi côn trùng, Trần Dao cũng là như thế. Khi nàng nhìn thấy năm trăm con nhện xù lông lớn như chậu rửa mặt, hình dáng ghê tởm lại dữ tợn khủng bố liền bị dọa đến sắc mặt tái nhợt, ngay cả kỹ năng điều khiển thực vật cũng đã quên phóng thích.
Nhạc Trọng lập tức lấy ra khẩu tự động 05 thức hướng đàn nhện độc không ngừng bắn phá.
Bạch Cốt thúc giục gai xương hóa thành từng đạo lưu quang điên cuồng chém giết đàn nhện độc biến dị thập phần ghê tởm kia.
Dưới sự bắn phá điên cuồng của Nhạc Trọng cùng chém giết không ngừng của Bạch Cốt, đàn nhện độc biến dị bị bắn chết khắp nơi, chất nhầy ghê tởm bắn tung tóe khắp chung quanh khiến sắc mặt Trần Dao càng thêm tái nhợt, cơ hồ muốn nôn mửa.
Lực phòng ngự của nhện độc biến dị thật thấp, nhưng tốc độ lại rất nhanh, cho dù Nhạc Trọng không ngừng bắn nhưng vẫn có hơn mười con vọt tới trước người hắn.
Nhạc Trọng nhanh chóng thu hồi khẩu tự động 05 thức vào trữ vật giới chỉ, đổi Hắc Nha đao thoải mái chém xuống liên tục, đem hơn mười con nhện độc biến dị trực tiếp chém thành hai đoạn.
Sau khi bị giết chết hơn trăm con nhện độc biến dị, đàn nhện độc rốt cục hiểu được ba người kia không dễ chọc tới, vì vậy nhanh chóng rút lui khỏi nơi đó.
Hai trăm con nhện độc biến dị 16 cấp tuôn ra ba hộp báu màu trắng cùng hơn sáu trăm sinh tồn tệ. Theo thời gian trôi qua, trang bị tuôn ra từ những thú biến dị cấp thấp cũng đã giảm dần.
Nhạc Trọng nhặt lên ba hộp báu màu trắng mở ra xem, quang hoa chớp động, ba hộp màu trắng chỉ ngưng tụ ra một thanh đao đốn củi màu trắng.
- Bảo vật nhất cấp, Khảm Mộc đao. Có bảo vật này có thể chặt cây cối cùng cỏ dại, đi lại trong rừng!
Bảo vật nhất cấp đối với mấy người Nhạc Trọng mà nói không có mấy tác dụng, hắn trực tiếp bỏ vào trong trữ vật giới chỉ.
Hắn vừa nhìn lại liền thấy sắc mặt Trần Dao tái nhợt đang không ngừng nôn mửa.
Hắn nhìn Trần Dao, khẽ cau mày nói:
- Trần Dao, nếu cô còn tiếp tục như vậy thì không thể được, nên nhớ hiện tại không biết chúng ta đang ở đâu, nhưng hẳn là trong rừng rậm. Cô ít nhất phải có được lực lượng tự bảo vệ mình, nếu không ở thời điểm mấu chốt tôi sẽ không bảo hộ kịp thời cho cô!
Nếu trong phạm vi thế lực của hắn, bộ dáng yếu ớt của Trần Dao cũng không ảnh hưởng gì nhiều tới hắn. Lúc này thế lực của hắn đã xây dựng trật tự ban đầu, Trần Dao ở lại trong căn cứ cũng không gặp phải nguy hiểm. Nhưng ở bên ngoài phạm vi thế lực, vẫn là quy luật tận thế cá lớn nuốt cá bé đang hoành hành. Bộ dáng tiểu thư của Trần Dao chỉ sợ sẽ đưa tới vô số ác lang.
Trần Dao cắn răng kiên định nói:
- Tôi đã biết, Nhạc Trọng, tôi sẽ không liên lụy tới anh đâu!
Trần Dao vừa mới nói xong, lá cây chớp lên, một bầy vượn biến dị từ phương xa nhảy tới, chúng nó vừa nhìn thấy Nhạc Trọng cùng Trần Dao liền hưng phấn hét lên một tiếng, hướng bên này vọt tới.
- Giải quyết chúng nó!
Nhạc Trọng nhìn Trần Dao ra lệnh.
Trong đôi mắt đẹp của Trần Dao hiện lên tia sáng kỳ dị, đem năm mầm móng cây mây biến dị ném vào trong đất, sau đó phát động kỹ năng điều khiển thực vật.
Trì Dương lạnh băng liếc mắt nhìn Vương Thiến, cầm lên văn kiện tiếp tục xử lý. Hắn đối với lời đề nghị của Vương Thiến không có chút hứng thú, muốn hắn phản bội người bạn cùng người huynh đệ tốt nhất của mình, thà rằng hắn chết! Vương Thiến đã nhìn sai nhân phẩm của Trì Dương.
Quang mang chớp động, Nhạc Trọng cùng Trần Dao đều rơi xuống trong một khu rừng.
Hư Không thú phun ra quang quyển có tên là không gian truyền tống pháp trận, bổn nguyên lực lượng của nó là có thể điều khiển không gian lực. Nhạc Trọng cùng Trần Dao bị không gian truyền tống pháp trận đánh trúng, không hề có chút sức phản kháng đã bị truyền tống tới một khu vực hoàn toàn xa lạ.
Trần Dao ngã vào trong lòng Nhạc Trọng, may mắn da thịt hắn cứng rắn nên không bị thương tổn gì.
Nhạc Trọng ôm Trần Dao, ôn hương trong ngực khiến trong lòng hắn cũng không nhịn được xao động. Phải biết rằng Trần Dao là hoa hậu giảng đường trong đại học ngày trước. Nàng cùng Kỷ Thanh Vũ một văn một võ, là niềm kiêu ngạo trong trường. Có vô số tinh anh suất ca theo đuổi nàng, lúc trước Nhạc Trọng chỉ là một sinh viên bình thường chỉ lo đi làm kiếm thêm tiền học phí, song phương vốn không hề có chút qua lại.
Trần Dao rơi vào trong lòng Nhạc Trọng, cảm giác được vòng tay ấm áp của hắn, cũng có chút lưu luyến. Nhưng niềm kiêu ngạo của nàng khiến cho nàng vội vàng bò lên khỏi người hắn, đỏ mặt nhìn hắn nói một câu:
- Thật xin lỗi, không làm anh bị thương chứ?
Nhạc Trọng có chút tiếc nuối khẽ mỉm cười nói:
- Không có việc gì!
Trần Dao nhìn một vòng chung quanh, nhìn thấy đều là rừng cây, có chút sợ hãi hỏi một câu:
- Nơi này là chỗ nào?
Nhạc Trọng cười khổ một tiếng:
- Tôi cũng không biết!
- Nhưng chúng ta hẳn không còn ở trong Lũng Hải thị!
Nhạc Trọng nhìn một vòng chung quanh, lại nhìn rừng cây rậm rạp cùng thực vật biến dị khắp nơi cau mày nói.
Trần Dao có chút bất lực nhìn hắn hỏi:
- Làm sao bây giờ?
Tuy rằng Trần Dao được Kỷ Thanh Vũ trợ giúp đã trở thành cường hóa giả 13 cấp. Nhưng thiên phú chiến đấu của nàng không mạnh, không có hứng thú phát triển trong phương diện chiến đấu, lúc gặp được nguy hiểm theo bản năng vẫn nhờ Nhạc Trọng giúp đỡ.
- Đi về hướng nam đi!
Nhạc Trọng lấy một la bàn trong trữ vật giới chỉ đem ra, nhìn một hồi chỉ vào một phương hướng nói.
Trần Dao đi theo sau Nhạc Trọng về hướng nam, lúc này Bạch Cốt cũng đã thoát ly khỏi thân thể Nhạc Trọng cầm búa lẳng lặng đi theo bên người nàng. Từ sau khi hắn có được sơ cấp trí tuệ, đã có thể đoán được người nào mới là mục tiêu bảo hộ của hắn.
Trong khu rừng lầy lội không chịu nổi, hai người đi không bao lâu quân giày đã dính đầy bùn đất. Trần Dao đem đại bộ phận thuộc tính cường hóa đều đầu nhập vào trong tinh thần, vì vậy ở trong khu rừng lầy lội đi được hai giờ thì gương mặt đã đỏ ửng, thở hổn hển.
- Cô lấy cái này mặc vào đi!
Nhạc Trọng liếc mắt nhìn Trần Dao, đem tam cực phòng hộ y trong giới chỉ đưa cho nàng.
- Cảm ơn!
Trần Dao vừa tiếp lấy tam cực phòng hộ y liền cảm giác được lực mạnh mẽ của nó, trong nội tâm ngọt lịm nhìn Nhạc Trọng cảm kích nói.
Trang bị phòng hộ y tuôn ra từ Thần Ma hệ thống rất ít, tam cực phòng hộ y chính Nhạc Trọng cũng chỉ có một bộ, tứ cấp phòng hộ y hắn cũng chỉ có một bộ trên người.
Trần Dao vừa đổi phòng hộ y liền cảm giác thân thể nhẹ nhàng hơn rất nhiều, có thể theo kịp bước chân của Nhạc Trọng.
Hai người đi thêm chừng nửa giờ, nương theo thanh âm sột soạt vang lên, một con nhện độc cỡ chậu rửa mặt hướng ba người Nhạc Trọng, Trần Dao cùng Bạch Cốt điên cuồng bò tới.
- Thú biến dị 16 cấp: nhện độc biến dị, chúng có được răng nọc gây tê, hơn nữa quần cư, là sát thủ rừng rậm đáng sợ!
Từng con nhện độc biến dị từ trong rừng bò đi ra, số lượng rậm rạp chỉ sợ phải hơn năm trăm con.
Đại bộ phận nữ sinh đều sợ hãi côn trùng, Trần Dao cũng là như thế. Khi nàng nhìn thấy năm trăm con nhện xù lông lớn như chậu rửa mặt, hình dáng ghê tởm lại dữ tợn khủng bố liền bị dọa đến sắc mặt tái nhợt, ngay cả kỹ năng điều khiển thực vật cũng đã quên phóng thích.
Nhạc Trọng lập tức lấy ra khẩu tự động 05 thức hướng đàn nhện độc không ngừng bắn phá.
Bạch Cốt thúc giục gai xương hóa thành từng đạo lưu quang điên cuồng chém giết đàn nhện độc biến dị thập phần ghê tởm kia.
Dưới sự bắn phá điên cuồng của Nhạc Trọng cùng chém giết không ngừng của Bạch Cốt, đàn nhện độc biến dị bị bắn chết khắp nơi, chất nhầy ghê tởm bắn tung tóe khắp chung quanh khiến sắc mặt Trần Dao càng thêm tái nhợt, cơ hồ muốn nôn mửa.
Lực phòng ngự của nhện độc biến dị thật thấp, nhưng tốc độ lại rất nhanh, cho dù Nhạc Trọng không ngừng bắn nhưng vẫn có hơn mười con vọt tới trước người hắn.
Nhạc Trọng nhanh chóng thu hồi khẩu tự động 05 thức vào trữ vật giới chỉ, đổi Hắc Nha đao thoải mái chém xuống liên tục, đem hơn mười con nhện độc biến dị trực tiếp chém thành hai đoạn.
Sau khi bị giết chết hơn trăm con nhện độc biến dị, đàn nhện độc rốt cục hiểu được ba người kia không dễ chọc tới, vì vậy nhanh chóng rút lui khỏi nơi đó.
Hai trăm con nhện độc biến dị 16 cấp tuôn ra ba hộp báu màu trắng cùng hơn sáu trăm sinh tồn tệ. Theo thời gian trôi qua, trang bị tuôn ra từ những thú biến dị cấp thấp cũng đã giảm dần.
Nhạc Trọng nhặt lên ba hộp báu màu trắng mở ra xem, quang hoa chớp động, ba hộp màu trắng chỉ ngưng tụ ra một thanh đao đốn củi màu trắng.
- Bảo vật nhất cấp, Khảm Mộc đao. Có bảo vật này có thể chặt cây cối cùng cỏ dại, đi lại trong rừng!
Bảo vật nhất cấp đối với mấy người Nhạc Trọng mà nói không có mấy tác dụng, hắn trực tiếp bỏ vào trong trữ vật giới chỉ.
Hắn vừa nhìn lại liền thấy sắc mặt Trần Dao tái nhợt đang không ngừng nôn mửa.
Hắn nhìn Trần Dao, khẽ cau mày nói:
- Trần Dao, nếu cô còn tiếp tục như vậy thì không thể được, nên nhớ hiện tại không biết chúng ta đang ở đâu, nhưng hẳn là trong rừng rậm. Cô ít nhất phải có được lực lượng tự bảo vệ mình, nếu không ở thời điểm mấu chốt tôi sẽ không bảo hộ kịp thời cho cô!
Nếu trong phạm vi thế lực của hắn, bộ dáng yếu ớt của Trần Dao cũng không ảnh hưởng gì nhiều tới hắn. Lúc này thế lực của hắn đã xây dựng trật tự ban đầu, Trần Dao ở lại trong căn cứ cũng không gặp phải nguy hiểm. Nhưng ở bên ngoài phạm vi thế lực, vẫn là quy luật tận thế cá lớn nuốt cá bé đang hoành hành. Bộ dáng tiểu thư của Trần Dao chỉ sợ sẽ đưa tới vô số ác lang.
Trần Dao cắn răng kiên định nói:
- Tôi đã biết, Nhạc Trọng, tôi sẽ không liên lụy tới anh đâu!
Trần Dao vừa mới nói xong, lá cây chớp lên, một bầy vượn biến dị từ phương xa nhảy tới, chúng nó vừa nhìn thấy Nhạc Trọng cùng Trần Dao liền hưng phấn hét lên một tiếng, hướng bên này vọt tới.
- Giải quyết chúng nó!
Nhạc Trọng nhìn Trần Dao ra lệnh.
Trong đôi mắt đẹp của Trần Dao hiện lên tia sáng kỳ dị, đem năm mầm móng cây mây biến dị ném vào trong đất, sau đó phát động kỹ năng điều khiển thực vật.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.