Chương 947: Tang thi tiến hóa thành sinh vật có trí tuệ!
Tư Sản Bạo Tăng
06/01/2015
Đại bộ phận chiến sĩ của lữ đoạn thứ ba là tùy tùng bộ hạ cũ từng đi theo Hốt Ngạch Nhiễm, đã theo hắn chinh chiến nhiều năm rồi. Cho dù Nhạc Trọng đẩy không ít binh sĩ mới tiến vào lữ đoàn thứ ba thì những chiến sĩ tầng dưới chót này vẫn như cũ vô cùng kính sợ Hốt Ngạch Nhiễm. Không phải kính sợ huyệt mạch gia tộc hoàng kim của hắn, mà là kính sợ chuyện hắn mỗi một trận chiến đều đi đầu làm gương cho binh sĩ, đồng thời cực kỳ trân trọng binh sĩ.
Hốt Ngạch Nhiễm tuần tra từng trận địa một, hắn nhìn từng người trên từng trận đia trang bị các loại vũ khí hạng nặng như lựu đạn, súng máy hạng nặng, bazooka, trong lòng dâng lên cảm xúc mênh mông xen lẫn phức tạp. Lữ đoàn thứ ba vốn bị Nhạc Trọng nghi ngờ, lúc đầu ngay cả súng trường cũng không đồng nhất nhau, nay rốt cuộc cũng đã hiện đại hóa toàn bộ vũ khí rồi. Hốt Ngạch Nhiễm vừa có cảm giác tự hào khi có thể đem lữ đoàn thứ ba ra ngoài khoe, cũng vừa có cảm giác sợ hãi mơ hồ đối với Nhạc Trọng. Hắn không nghĩ Nhạc Trọng sẽ đổi trang bị thành vũ khí nặng cho lữ đoàn thứ ba, ngay cả hỏa pháo cũng trang bị cho lữ đoàn ba. Nếu đổi hắn làm Nhạc Trọng, Hốt Ngạch Nhiễm tuyệt đối sẽ không đổi trang bị cho lữ đoàn ba thành vũ khí hạng nặng. Vì cả hắn và Nhạc Trọng đều rất rõ ràng, lực ảnh hưởng của hắn đối với lữ đoàn thứ ba vẫn như cũ hơn xa lực ảnh hưởng của Nhạc Trọng.
Biển tang thi ở phía xa xa cơ hồ như kéo dài mãi không dứt chậm rãi xuất hiện xung quanh eo Hư Nguyên. Biển tang thi cơ hồ kéo dài mãi không dứt kia mang đến cho người ta cảm giác hít thở không thôi, sợ hãi dâng trào trong lòng. Một trong những tâm phúc của Hốt Ngạch Nhiễm, Hoa Bất Lạp Thứ đi tới bên cạnh Hốt Ngạch Nhiễm thấp giọng nói:
- Đại Hãn, đây là cơ hội của chúng ta! Bây giờ biển tang thi đang chia làm sáu đàn, Nhạc Trọng lại phải điều khiển đại quân chia ra làm sáu chống đỡ biển tang thi. Đại doanh của hắn đang trống rỗng, chỉ cần chúng ta bây giờ quay về cho một đòn, thừa lúc Nhạc Trọng ngăn cản biển tang thi kia đâm sau lưng hắn một dao, hắn nhất định sẽ tan tác. Thời điểm đó, chỉ cần ngài lên tiếng kêu gọi, tất cả các chiến sĩ Mông Cổ đều sẽ nghe theo kêu gọi của ngài, chúng ta có thể trở lại thảo nguyên sáng tạo ra đế quốc Đại Mông Cổ. Hai mắt Hốt Ngạch Nhiễm chằm chằm nhìn thẳng vào Hoa Bất Lạp Thứ, im lăng không nói. Đúng như lời Hoa Bất Lạp Thứ nói, bây giờ đúng là thời điểm nguy hiểm nhất của Nhạc Trọng. Nhạc quân không những phải đối phó với hai mươi triệu con tang thi, mà còn phải đối phó với con tang thi chỉ huy đã tiến hóa có trí tuệ nữa, bây giờ đúng là cơ hội tốt nhất để Hốt Ngạch Nhiễm phản bội. Hốt Ngạch Nhiễm tuy rằng đầu hàng Nhạc Trọng, hiệu lực cho Nhạc Trọng, nhưng hắn là bị bắt đầu hàng, không có phút giây nào hắn không nghĩ tạo ra một đế quốc Đại Mông Cổ lớn mạnh. Lời đề nghị của Hoa Bất Lạp Thứ đối với mà nó là vô cùng hấp dẫn. Im lặng nửa ngày, Hốt Ngạch Nhiễm mới nhìn Hoa Bất Lạp Thứ, lắc lắc đầu nói:
- Hoa Bất Lạp Thứ, trận chiến này ta phải đánh tiếp. Một trận này có quan hệ đến cuộc quyết chiến giữa con người đại thảo nguyên chúng ta và tang thi. Nếu loài người chúng ta thất bại, chỉ sợ toàn bộ đại thảo nguyên cũng sẽ không còn chỗ để loài người chúng ta dung thân nữa. Cho dù loài người chúng ta được sống sót, thì cũng chỉ có thể giống như loài chuột trốn trong nơi tối tăm mà sinh sống thôi, hoàn toàn không có cơ hội để phát triển lớn mạnh cả. Hốt Ngạch Nhiễm lạnh lùng nói:
- Trận chiến này nếu thất bại, đại thảo nguyên sẽ không còn là của chúng ta nữa. Mà là thuộc về những tang thi có trí tuệ, quần thể tang thi quái vật kia. Trận chiến này, chúng ta nhất định phải đánh thắng. Không phải vì Nhạc Trọng, mà là vì dân tộc, đồng bào của chúng ta có thể có được cuộc sống tự do hạnh phúc trên đại thảo nguyên. Nếu chúng ta thất bại, chờ đợi bọn họ sẽ là địa ngục, chúng ta chỉ có thể thắng lợi mà thôi. Hoa Bất Lạp Thứ, trước khi trận chiến này hoàn toàn chấm dứt, kẻ địch của chúng ta chính là tang thi, hiểu chứ? Trong lòng Hoa Bất Lạp Thứ lạnh lẽo, nói:
- Vâng! Đại Hãn! Đàn tang thi đông như hải dương kia chậm rãi di chuyển xông vào bên ngoài eo Nguyên Hạp. Tốc độ của chúng cũng không mau, nhưng lại mang tới hơi thở sợ hãi, cảm giác hít thở không xong cho loài người. Hốt Ngạch Nhiễm đứng ở tiền tuyến chiến trường, lớn tiếng quát:
- Các anh em, hãy để đám người chết kia thấy cốt khí của lữ đoàn thứ ba chúng ta đi. Chúng nó chỉ là một đống xương cốt, không có gì phải sợ cả! Nổ súng!! Hốt Ngạch Nhiễm là một tiến hoa giả đứng đầu. Hắn vận đủ đấu khí rống lớn một tiếng thì trong phạm vi vài dặm đều có thể nghe rõ ràng lời nói của hắn. Với sự ủng hộ của đấu khí, chiến sĩ tiền phương lữ đoàn thứ ba tuôn trào sĩ khí, những chiến sĩ này trốn ở bên trong công sự, nhắm thẳng vào đàn tang thi bóp mạnh cò súng. Tạch tạch tạch! Một đoạt tiếng súng vang lên, từng mảng lớn từng mảng lớn gió lốc kim loại tiến vào trong đàn tang thi, đem từng đàn từng đàn tang thi bắn ngã xuống mặt đất. Bắn ra phát súng mở màn trận quyết chiến giữa quân đoàn thảo nguyên và biển tang thi thủ đô. Lý Quảng trước mặt sư đoàn thứ nhất ở tiền tuyến rút ra gươm chỉ huy, lớn tiếng ủng hộ sĩ khí, nói:
- Sư đoàn thứ nhất của chúng ta chính là quân đoàn mạnh nhất trên thảo nguyên, chúng ta tuyệt đối không thể bôi nhọ danh hiệu này. Hãy để chúng ta dùng đạn pháo và lưỡi lê khiến cho đám người chết ấy lần nữa trở về với cát bụi đi!! Dùng thi thể của chúng nó để đổi lấy vinh quang của chúng ta! Liệt Minh Nhất ở trước mặt các chiến sĩ của lữ đoàn thứ hai lớn tiếng kêu gọi:
- Trận chiến này quan hệ đến sống chết tồn vong của quân đoàn thảo nguyên chúng ta. Nếu thắng lợi, mọi người muốn ăn ngon thăng quan phát tài muốn chơi đùa đàn bà phụ nữ thì cứ bao ở trên người lão tử. Nhưng nếu ai không dám ra sức chiến đấu thì đừng trách lão tử trở mặt. Lữ đoàn trưởng, sư đoàn trưởng đều nói lời cổ động bộ đội giữ vững trận địa và không được sợ hãi mà chiến đấu kịch liệt với đàn tang thi như nước lũ kia. Vô số đạn dược dừng lại trong đàn tang thi, từ từ tiêu diệt từng mảng lớn từng mảng lớn tang thi. Đạn pháo trọng pháo thường thường có thể trực tiếp xóa đi một mảng lớn gần mấy trăm đầu tang thi. Bất quá khi đối mặt với biển tang thi có số lượng vượt qua một triệu con thì đòn oanh kích của trọng pháo căn bản là không đẩy lùi được bước tiến của biển tang thi này. Nhưng dựa vào địa lợi và các loại công sự đã sớm xây dựng, quân đoàn thảo nguyên vẫn có thể đau khổ ngăn cản tiến công của biển tang thi kia. Hẻm núi Thiên Duyệt là nơi mà Nhạc Trọng lựa chọn ngắm bắn chủ lực biển tang thi. Biển tang thi có quy mô số lượng vượt qua mười triệu kia chậm rãi xuất hiện ở bên ngoài hẻm núi Thiên Duyệt.
Hốt Ngạch Nhiễm tuần tra từng trận địa một, hắn nhìn từng người trên từng trận đia trang bị các loại vũ khí hạng nặng như lựu đạn, súng máy hạng nặng, bazooka, trong lòng dâng lên cảm xúc mênh mông xen lẫn phức tạp. Lữ đoàn thứ ba vốn bị Nhạc Trọng nghi ngờ, lúc đầu ngay cả súng trường cũng không đồng nhất nhau, nay rốt cuộc cũng đã hiện đại hóa toàn bộ vũ khí rồi. Hốt Ngạch Nhiễm vừa có cảm giác tự hào khi có thể đem lữ đoàn thứ ba ra ngoài khoe, cũng vừa có cảm giác sợ hãi mơ hồ đối với Nhạc Trọng. Hắn không nghĩ Nhạc Trọng sẽ đổi trang bị thành vũ khí nặng cho lữ đoàn thứ ba, ngay cả hỏa pháo cũng trang bị cho lữ đoàn ba. Nếu đổi hắn làm Nhạc Trọng, Hốt Ngạch Nhiễm tuyệt đối sẽ không đổi trang bị cho lữ đoàn ba thành vũ khí hạng nặng. Vì cả hắn và Nhạc Trọng đều rất rõ ràng, lực ảnh hưởng của hắn đối với lữ đoàn thứ ba vẫn như cũ hơn xa lực ảnh hưởng của Nhạc Trọng.
Biển tang thi ở phía xa xa cơ hồ như kéo dài mãi không dứt chậm rãi xuất hiện xung quanh eo Hư Nguyên. Biển tang thi cơ hồ kéo dài mãi không dứt kia mang đến cho người ta cảm giác hít thở không thôi, sợ hãi dâng trào trong lòng. Một trong những tâm phúc của Hốt Ngạch Nhiễm, Hoa Bất Lạp Thứ đi tới bên cạnh Hốt Ngạch Nhiễm thấp giọng nói:
- Đại Hãn, đây là cơ hội của chúng ta! Bây giờ biển tang thi đang chia làm sáu đàn, Nhạc Trọng lại phải điều khiển đại quân chia ra làm sáu chống đỡ biển tang thi. Đại doanh của hắn đang trống rỗng, chỉ cần chúng ta bây giờ quay về cho một đòn, thừa lúc Nhạc Trọng ngăn cản biển tang thi kia đâm sau lưng hắn một dao, hắn nhất định sẽ tan tác. Thời điểm đó, chỉ cần ngài lên tiếng kêu gọi, tất cả các chiến sĩ Mông Cổ đều sẽ nghe theo kêu gọi của ngài, chúng ta có thể trở lại thảo nguyên sáng tạo ra đế quốc Đại Mông Cổ. Hai mắt Hốt Ngạch Nhiễm chằm chằm nhìn thẳng vào Hoa Bất Lạp Thứ, im lăng không nói. Đúng như lời Hoa Bất Lạp Thứ nói, bây giờ đúng là thời điểm nguy hiểm nhất của Nhạc Trọng. Nhạc quân không những phải đối phó với hai mươi triệu con tang thi, mà còn phải đối phó với con tang thi chỉ huy đã tiến hóa có trí tuệ nữa, bây giờ đúng là cơ hội tốt nhất để Hốt Ngạch Nhiễm phản bội. Hốt Ngạch Nhiễm tuy rằng đầu hàng Nhạc Trọng, hiệu lực cho Nhạc Trọng, nhưng hắn là bị bắt đầu hàng, không có phút giây nào hắn không nghĩ tạo ra một đế quốc Đại Mông Cổ lớn mạnh. Lời đề nghị của Hoa Bất Lạp Thứ đối với mà nó là vô cùng hấp dẫn. Im lặng nửa ngày, Hốt Ngạch Nhiễm mới nhìn Hoa Bất Lạp Thứ, lắc lắc đầu nói:
- Hoa Bất Lạp Thứ, trận chiến này ta phải đánh tiếp. Một trận này có quan hệ đến cuộc quyết chiến giữa con người đại thảo nguyên chúng ta và tang thi. Nếu loài người chúng ta thất bại, chỉ sợ toàn bộ đại thảo nguyên cũng sẽ không còn chỗ để loài người chúng ta dung thân nữa. Cho dù loài người chúng ta được sống sót, thì cũng chỉ có thể giống như loài chuột trốn trong nơi tối tăm mà sinh sống thôi, hoàn toàn không có cơ hội để phát triển lớn mạnh cả. Hốt Ngạch Nhiễm lạnh lùng nói:
- Trận chiến này nếu thất bại, đại thảo nguyên sẽ không còn là của chúng ta nữa. Mà là thuộc về những tang thi có trí tuệ, quần thể tang thi quái vật kia. Trận chiến này, chúng ta nhất định phải đánh thắng. Không phải vì Nhạc Trọng, mà là vì dân tộc, đồng bào của chúng ta có thể có được cuộc sống tự do hạnh phúc trên đại thảo nguyên. Nếu chúng ta thất bại, chờ đợi bọn họ sẽ là địa ngục, chúng ta chỉ có thể thắng lợi mà thôi. Hoa Bất Lạp Thứ, trước khi trận chiến này hoàn toàn chấm dứt, kẻ địch của chúng ta chính là tang thi, hiểu chứ? Trong lòng Hoa Bất Lạp Thứ lạnh lẽo, nói:
- Vâng! Đại Hãn! Đàn tang thi đông như hải dương kia chậm rãi di chuyển xông vào bên ngoài eo Nguyên Hạp. Tốc độ của chúng cũng không mau, nhưng lại mang tới hơi thở sợ hãi, cảm giác hít thở không xong cho loài người. Hốt Ngạch Nhiễm đứng ở tiền tuyến chiến trường, lớn tiếng quát:
- Các anh em, hãy để đám người chết kia thấy cốt khí của lữ đoàn thứ ba chúng ta đi. Chúng nó chỉ là một đống xương cốt, không có gì phải sợ cả! Nổ súng!! Hốt Ngạch Nhiễm là một tiến hoa giả đứng đầu. Hắn vận đủ đấu khí rống lớn một tiếng thì trong phạm vi vài dặm đều có thể nghe rõ ràng lời nói của hắn. Với sự ủng hộ của đấu khí, chiến sĩ tiền phương lữ đoàn thứ ba tuôn trào sĩ khí, những chiến sĩ này trốn ở bên trong công sự, nhắm thẳng vào đàn tang thi bóp mạnh cò súng. Tạch tạch tạch! Một đoạt tiếng súng vang lên, từng mảng lớn từng mảng lớn gió lốc kim loại tiến vào trong đàn tang thi, đem từng đàn từng đàn tang thi bắn ngã xuống mặt đất. Bắn ra phát súng mở màn trận quyết chiến giữa quân đoàn thảo nguyên và biển tang thi thủ đô. Lý Quảng trước mặt sư đoàn thứ nhất ở tiền tuyến rút ra gươm chỉ huy, lớn tiếng ủng hộ sĩ khí, nói:
- Sư đoàn thứ nhất của chúng ta chính là quân đoàn mạnh nhất trên thảo nguyên, chúng ta tuyệt đối không thể bôi nhọ danh hiệu này. Hãy để chúng ta dùng đạn pháo và lưỡi lê khiến cho đám người chết ấy lần nữa trở về với cát bụi đi!! Dùng thi thể của chúng nó để đổi lấy vinh quang của chúng ta! Liệt Minh Nhất ở trước mặt các chiến sĩ của lữ đoàn thứ hai lớn tiếng kêu gọi:
- Trận chiến này quan hệ đến sống chết tồn vong của quân đoàn thảo nguyên chúng ta. Nếu thắng lợi, mọi người muốn ăn ngon thăng quan phát tài muốn chơi đùa đàn bà phụ nữ thì cứ bao ở trên người lão tử. Nhưng nếu ai không dám ra sức chiến đấu thì đừng trách lão tử trở mặt. Lữ đoàn trưởng, sư đoàn trưởng đều nói lời cổ động bộ đội giữ vững trận địa và không được sợ hãi mà chiến đấu kịch liệt với đàn tang thi như nước lũ kia. Vô số đạn dược dừng lại trong đàn tang thi, từ từ tiêu diệt từng mảng lớn từng mảng lớn tang thi. Đạn pháo trọng pháo thường thường có thể trực tiếp xóa đi một mảng lớn gần mấy trăm đầu tang thi. Bất quá khi đối mặt với biển tang thi có số lượng vượt qua một triệu con thì đòn oanh kích của trọng pháo căn bản là không đẩy lùi được bước tiến của biển tang thi này. Nhưng dựa vào địa lợi và các loại công sự đã sớm xây dựng, quân đoàn thảo nguyên vẫn có thể đau khổ ngăn cản tiến công của biển tang thi kia. Hẻm núi Thiên Duyệt là nơi mà Nhạc Trọng lựa chọn ngắm bắn chủ lực biển tang thi. Biển tang thi có quy mô số lượng vượt qua mười triệu kia chậm rãi xuất hiện ở bên ngoài hẻm núi Thiên Duyệt.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.