Chương 1712: Thanh Giao hoàng Áo Cách.
Tư Sản Bạo Tăng
06/02/2015
Âm thanh báo động vừa vang lên thì rất nhiều chiến sĩ mặc chiến giáp lao tới nơi này, hoàn cảnh như lâm đại địch.
Nương theo tiếng báo động chói tai, một cánh cửa hợp kim điện tử hiện ra ngăn trước mặt Nhạc Trọng, ý đồ ngăn cản Nhạc Trọng rời đi.
Oanh!
Nhạc Trọng tiện tay một kích đánh lên cánh cửa hợp kim này, lực lượng khủng bố bộc phát và cánh cửa hợp kim này bị đánh thành phấn vụn.
Nhạc Trọng tiện tay đánh ra một kích, cánh cửa hợp kim ngăn cản trước mặt bị đánh tan, không cách nào ngăn cản hắn mảy may.
Qua hơn mười hô hấp Nhạc Trọng dùng bạo lực xông qua nhà ga, nhảy vào trong Tiêu Thành, trông thấy kết tinh khoa học kỹ thuật của nhân loaijt rên Già La tinh này.
Trong Tiêu Thành nơi cao nhất là ba trăm thước, nơi này đường phố sạch sẽ hơn các Địa Hạ Thành nhiều lắm.
Trừ những những tấm kính phản chiếu ánh sáng ra thì trên tầng cao nhất của nham thạch có khảm nhiều vệ tinh quan sát.
Tuy Tiêu Thành nằm ở mặt đất nhưng mà diện tích ước chừng hai trăm vạn ki-lô-mét vuông, vô cùng rộng lớn, khắp nơi lơ lững một vệ tinh từ tính quỹ đạo hẹp, những con đường quỹ đạo không ngừng đan xen với nhau, giao thông trong Tiêu Thành thông suốt với nhau.
Trừ những con đường quỹ đạo nhỏ hẹp thì trên bầu trời có từng chiếc khí cầu xa hoa đang bay lượn, những khí cầu xa hoa này chính là xa xỉ phẩm của quyền quý trong Tiêu Thành, giá trị không cần phải nói.
Trong Tiêu Thành này khắp nơi đều là tòa nhà cao vút, tràn ngập khí tức khoa học viễn tưởng, nhà cao tầng đường đi quét dọn chỉnh tề sạch sẽ, trong thành thị có máy móc chuyên dụng chuyên đi thu dọn cho các tòa nhà.
So sánh với Tiêu Thành này thì Địa Hạ Thành số 67 chỉ là nông thôn với những con đường đầy bùn mà thôi, song phương căn bản không cùng cấp bậc.
Ba Oa chỉ vào tòa nhà cao một trăm mét, xa hoa hùng vĩ và có mấy chữ vàng nói với Nhạc Trọng nói:
- Bên kia chính là nơi Thanh Giao hoàng ở lại!
- Chính là chỗ đó sao?
Nhạc Trọng nhìn qua tháp có chữ vàng kia và nhíu mày.
Sau khi phi hành nửa giờ, Nhạc Trọng đi tới trước tòa tháp vàng này, trực tiếp thúc dục thiên địa nguyên khí dùng Cầm Long Thủ chụp thẳng vào trong tòa tháp này, đồng thời quát lên một tiếng:
- Thanh Giao hoàng Áo Cách, đi ra cho tao!
Oanh!
Đạo khí kình hình rồng khủng khiếp này quất một cái thật mạnh vào trong tòa tháp này, tòa tháp có chữ vàng này run lên, đại địa rạn nứt, Nhạc Trọng muốn bứng cả tòa tháp này lên khỏi mặt đất.
- Đó là người nào? Không ngờ dám tìm Thanh Giao hoàng gây phiền toái nha!
- Nơi ở lại của Thanh Hoàng Tháp lại bị người ta rung chuyển, chẳng lẽ hắn muốn nhổ tận gốc Thanh Hoàng Tháp sao? Quá kinh khủng!
- Thanh Hoàng Tháp động đất, đây là nhân loại sao?
- Quái vật, thằng này là quái vật!
"..."
Nhìn thấy Thanh Hoàng Tháp bị Nhạc Trọng nhổ tận gốc, nhân loại ở gần Thanh Hoàng Tháp nhìn thấy cảnh này thì trợn mắt há hốc mồn, trong mắt tràn ngập kinh hãi.
Tòa Thanh Hoàng Tháp cao tới cả trăm mét, sức nặng vượt qua triệu tấn, có thể so với một tòa núi nhỏ đấy, căn bản không cách nào rung chuyển được, bây giờ Nhạc Trọng xuất hiện đã đánh vỡ nhận thức của bọn họ, làm cho bọn họ không thể tin vào con mắt của mình.
- Cuồng đồ lớn mật, không ngờ dám xâm phạm Tiêu Thành, đi chết đi!
Đúng lúc này có âm thanh tức giận hổn hển truyền tới, là âm thanh từ trong Thanh Hoàng Tháp truyền ra, thoáng cái có ba mươi cơ giáp lục giai bay ra ngoài, còn có một khung cơ giáp thất giai.
Những chiến đấu cơ giáp vừa xuất hiện thì điều chỉnh họng pháo phát ra đủ loại công kích nhắm thẳng vào Nhạc Trọng.
- Cút đi!
Thân hình Nhạc Trọng lóe lên dễ dàng né qua những công kích của đám cơ giáp này, thiên địa nguyên khí khổng lồ ngưng tụ thành một bàn tay, lập tức chụp thẳng vào những chiến đấu cơ giáp này.
Nhạc Trọng ngưng tụ nguyên khí không phải chuyện đùa, một hô hấp tầm đã có thể kéo vài chục cơ giáp chiến đấu này tới trước mặt của hắn.
Loảng xoảng lang!
Tâm niệm Nhạc Trọng khẽ động, mấy chục khung cơ giáp này lập tức bị nghiền nát, người điều khiển bên trong lập tức bị khóa nguyên khí khóa chặt lại.
- Diệt cho ta!
Người điều khiển cơ giáp thất giai chính là một trung niên tóc vàng mắt xanh, trong tích tắc cơ giáp cảu hắn bị Nhạc Trọng đánh tan, hắn trực tiếp giãy giụa khóa nguyên khí trói buộc của Nhạc Trọng, hung quang trong mắt chớp động, lực lượng bạo phát ra ngoài, cầm trong tay một thanh thất kiếm từ răng của biến dị thú thất giai đâm thẳng vào Nhạc Trọng.
Hàn quang trong mắt Nhạc Trọng lóe lên, trực tiếp điểm một ngón tay qua phía nam tử trung niên.
- Gian ngoan mất linh, vậy làm khôi lão của tao đi!
- Đáng chết! Làm sao trốn? Làm sao trốn đây?
Đối mặt một ngón tay vô cùng đơn giản của Nhạc Trọng thì tên cường giả lục giai nhân loại này giống như nhìn thấy một tòa núi lớn không ngừng tiến tới gần bản thân mình, hắn dùng toàn bộ vốn liếng muốn thoát ra khỏi một kích này, nhưng cuối cùng vẫn bị ngón tay điểm trúng.
Một đạo ý chí cường hoành của Nhạc Trọng lúc này trấn áp đầu của tên cường giả lục giai này, chấn tên cường giả lục giai này ngất đi, một tấm khôi lỗi phù lục giai dán lên đầu của tên nam tử trung niên này.
Sau khi cướp sạch bảo khố của Cơ giới đế quốc thì tài phú của Nhạc Trọng tăng vọt lên cả ngàn lần, tinh hạch biến dị thú lục giai dùng trăm vạn mà tính.
Già La tinh lớn hơn địa cầu gấp trăm lần, đồng thời biến dị thú trên hành tung này tiến hóa kém hơn so với địa cầu, nhưng mà hoàn cảnh tiến hóa thích hợp cho biến dị thú lại hơn trăm vạn, số lượng biến dị thú lục giai không ít, cũng có hơn mười vạn, mà số lượng biến dị thú lục giai ở Già La tinh cũng vượt qua một ngàn vạn con.
Cơ giới đế quốc thống trị Già La tinh mấy ngàn năm, qua vài năm lại sinh ra chiến tranh với các hung địa, cướp đoạt tinh hạch biến dị thú chế tạo chiến thú máy móc, rèn luyện cường giả mới, mấy ngàn năm qua tích lũy số lượng tinh hạch lục giai không tính toán nổi, nếu không phải chế tạo các máy móc và chiến thú tiêu hao nhiều tinh hạch lục giai, số lượng tinh hạch lục giai trong bảo khố nhiều tới mức có thể nghĩ.
- Chóng mặt!
Nhạc Trọng hét to, một đạo ý chí cường hoành trấn áp vào ý thức hải của đám cường giả chung quanh, trực tiếp chấn ngất những người điều khiển kia, đồng thời hắn tiện tay điểm một tấm khôi lỗi phù vào trong đầu của những người điều khiển này.
Tên cường giả nhân loại lục giai thoáng tỉnh lại, lập tức đi tới trước mặt Nhạc Trọng cung kính nói:
- Cách Lạc bái kiến chủ nhân!
Những người điều khiển cơ giáp còn lại cũng tỉnh táo, thoáng một cái thay đổi thái độ cung kính đứng trước mặt Nhạc Trọng:
- Bái kiến chủ nhân!
- Trở về đi!
Nhạc Trọng vung tay lên, một đạo lực lượng cường đại mang cơ giáp tới trước mặt của bọn họ.
Những người này điều khiển cơ giáp bay theo sau Nhạc Trọng.
Động tĩnh của Nhạc Trọng lớn như vậy tự nhiên Tiêu Thành không phải không biết, trong một chớp mắt toàn bộ vũ khí trên vách đá chỉa xuống, chúng không ngừng nhắm vào Nhạc Trọng.
Nhạc Trọng nhìn qua rất nhiều vũ khí trên vách đó nhắm vào mình, lạnh lùng cười cười, ra lệnh:
- Công kích!
Nương theo tiếng báo động chói tai, một cánh cửa hợp kim điện tử hiện ra ngăn trước mặt Nhạc Trọng, ý đồ ngăn cản Nhạc Trọng rời đi.
Oanh!
Nhạc Trọng tiện tay một kích đánh lên cánh cửa hợp kim này, lực lượng khủng bố bộc phát và cánh cửa hợp kim này bị đánh thành phấn vụn.
Nhạc Trọng tiện tay đánh ra một kích, cánh cửa hợp kim ngăn cản trước mặt bị đánh tan, không cách nào ngăn cản hắn mảy may.
Qua hơn mười hô hấp Nhạc Trọng dùng bạo lực xông qua nhà ga, nhảy vào trong Tiêu Thành, trông thấy kết tinh khoa học kỹ thuật của nhân loaijt rên Già La tinh này.
Trong Tiêu Thành nơi cao nhất là ba trăm thước, nơi này đường phố sạch sẽ hơn các Địa Hạ Thành nhiều lắm.
Trừ những những tấm kính phản chiếu ánh sáng ra thì trên tầng cao nhất của nham thạch có khảm nhiều vệ tinh quan sát.
Tuy Tiêu Thành nằm ở mặt đất nhưng mà diện tích ước chừng hai trăm vạn ki-lô-mét vuông, vô cùng rộng lớn, khắp nơi lơ lững một vệ tinh từ tính quỹ đạo hẹp, những con đường quỹ đạo không ngừng đan xen với nhau, giao thông trong Tiêu Thành thông suốt với nhau.
Trừ những con đường quỹ đạo nhỏ hẹp thì trên bầu trời có từng chiếc khí cầu xa hoa đang bay lượn, những khí cầu xa hoa này chính là xa xỉ phẩm của quyền quý trong Tiêu Thành, giá trị không cần phải nói.
Trong Tiêu Thành này khắp nơi đều là tòa nhà cao vút, tràn ngập khí tức khoa học viễn tưởng, nhà cao tầng đường đi quét dọn chỉnh tề sạch sẽ, trong thành thị có máy móc chuyên dụng chuyên đi thu dọn cho các tòa nhà.
So sánh với Tiêu Thành này thì Địa Hạ Thành số 67 chỉ là nông thôn với những con đường đầy bùn mà thôi, song phương căn bản không cùng cấp bậc.
Ba Oa chỉ vào tòa nhà cao một trăm mét, xa hoa hùng vĩ và có mấy chữ vàng nói với Nhạc Trọng nói:
- Bên kia chính là nơi Thanh Giao hoàng ở lại!
- Chính là chỗ đó sao?
Nhạc Trọng nhìn qua tháp có chữ vàng kia và nhíu mày.
Sau khi phi hành nửa giờ, Nhạc Trọng đi tới trước tòa tháp vàng này, trực tiếp thúc dục thiên địa nguyên khí dùng Cầm Long Thủ chụp thẳng vào trong tòa tháp này, đồng thời quát lên một tiếng:
- Thanh Giao hoàng Áo Cách, đi ra cho tao!
Oanh!
Đạo khí kình hình rồng khủng khiếp này quất một cái thật mạnh vào trong tòa tháp này, tòa tháp có chữ vàng này run lên, đại địa rạn nứt, Nhạc Trọng muốn bứng cả tòa tháp này lên khỏi mặt đất.
- Đó là người nào? Không ngờ dám tìm Thanh Giao hoàng gây phiền toái nha!
- Nơi ở lại của Thanh Hoàng Tháp lại bị người ta rung chuyển, chẳng lẽ hắn muốn nhổ tận gốc Thanh Hoàng Tháp sao? Quá kinh khủng!
- Thanh Hoàng Tháp động đất, đây là nhân loại sao?
- Quái vật, thằng này là quái vật!
"..."
Nhìn thấy Thanh Hoàng Tháp bị Nhạc Trọng nhổ tận gốc, nhân loại ở gần Thanh Hoàng Tháp nhìn thấy cảnh này thì trợn mắt há hốc mồn, trong mắt tràn ngập kinh hãi.
Tòa Thanh Hoàng Tháp cao tới cả trăm mét, sức nặng vượt qua triệu tấn, có thể so với một tòa núi nhỏ đấy, căn bản không cách nào rung chuyển được, bây giờ Nhạc Trọng xuất hiện đã đánh vỡ nhận thức của bọn họ, làm cho bọn họ không thể tin vào con mắt của mình.
- Cuồng đồ lớn mật, không ngờ dám xâm phạm Tiêu Thành, đi chết đi!
Đúng lúc này có âm thanh tức giận hổn hển truyền tới, là âm thanh từ trong Thanh Hoàng Tháp truyền ra, thoáng cái có ba mươi cơ giáp lục giai bay ra ngoài, còn có một khung cơ giáp thất giai.
Những chiến đấu cơ giáp vừa xuất hiện thì điều chỉnh họng pháo phát ra đủ loại công kích nhắm thẳng vào Nhạc Trọng.
- Cút đi!
Thân hình Nhạc Trọng lóe lên dễ dàng né qua những công kích của đám cơ giáp này, thiên địa nguyên khí khổng lồ ngưng tụ thành một bàn tay, lập tức chụp thẳng vào những chiến đấu cơ giáp này.
Nhạc Trọng ngưng tụ nguyên khí không phải chuyện đùa, một hô hấp tầm đã có thể kéo vài chục cơ giáp chiến đấu này tới trước mặt của hắn.
Loảng xoảng lang!
Tâm niệm Nhạc Trọng khẽ động, mấy chục khung cơ giáp này lập tức bị nghiền nát, người điều khiển bên trong lập tức bị khóa nguyên khí khóa chặt lại.
- Diệt cho ta!
Người điều khiển cơ giáp thất giai chính là một trung niên tóc vàng mắt xanh, trong tích tắc cơ giáp cảu hắn bị Nhạc Trọng đánh tan, hắn trực tiếp giãy giụa khóa nguyên khí trói buộc của Nhạc Trọng, hung quang trong mắt chớp động, lực lượng bạo phát ra ngoài, cầm trong tay một thanh thất kiếm từ răng của biến dị thú thất giai đâm thẳng vào Nhạc Trọng.
Hàn quang trong mắt Nhạc Trọng lóe lên, trực tiếp điểm một ngón tay qua phía nam tử trung niên.
- Gian ngoan mất linh, vậy làm khôi lão của tao đi!
- Đáng chết! Làm sao trốn? Làm sao trốn đây?
Đối mặt một ngón tay vô cùng đơn giản của Nhạc Trọng thì tên cường giả lục giai nhân loại này giống như nhìn thấy một tòa núi lớn không ngừng tiến tới gần bản thân mình, hắn dùng toàn bộ vốn liếng muốn thoát ra khỏi một kích này, nhưng cuối cùng vẫn bị ngón tay điểm trúng.
Một đạo ý chí cường hoành của Nhạc Trọng lúc này trấn áp đầu của tên cường giả lục giai này, chấn tên cường giả lục giai này ngất đi, một tấm khôi lỗi phù lục giai dán lên đầu của tên nam tử trung niên này.
Sau khi cướp sạch bảo khố của Cơ giới đế quốc thì tài phú của Nhạc Trọng tăng vọt lên cả ngàn lần, tinh hạch biến dị thú lục giai dùng trăm vạn mà tính.
Già La tinh lớn hơn địa cầu gấp trăm lần, đồng thời biến dị thú trên hành tung này tiến hóa kém hơn so với địa cầu, nhưng mà hoàn cảnh tiến hóa thích hợp cho biến dị thú lại hơn trăm vạn, số lượng biến dị thú lục giai không ít, cũng có hơn mười vạn, mà số lượng biến dị thú lục giai ở Già La tinh cũng vượt qua một ngàn vạn con.
Cơ giới đế quốc thống trị Già La tinh mấy ngàn năm, qua vài năm lại sinh ra chiến tranh với các hung địa, cướp đoạt tinh hạch biến dị thú chế tạo chiến thú máy móc, rèn luyện cường giả mới, mấy ngàn năm qua tích lũy số lượng tinh hạch lục giai không tính toán nổi, nếu không phải chế tạo các máy móc và chiến thú tiêu hao nhiều tinh hạch lục giai, số lượng tinh hạch lục giai trong bảo khố nhiều tới mức có thể nghĩ.
- Chóng mặt!
Nhạc Trọng hét to, một đạo ý chí cường hoành trấn áp vào ý thức hải của đám cường giả chung quanh, trực tiếp chấn ngất những người điều khiển kia, đồng thời hắn tiện tay điểm một tấm khôi lỗi phù vào trong đầu của những người điều khiển này.
Tên cường giả nhân loại lục giai thoáng tỉnh lại, lập tức đi tới trước mặt Nhạc Trọng cung kính nói:
- Cách Lạc bái kiến chủ nhân!
Những người điều khiển cơ giáp còn lại cũng tỉnh táo, thoáng một cái thay đổi thái độ cung kính đứng trước mặt Nhạc Trọng:
- Bái kiến chủ nhân!
- Trở về đi!
Nhạc Trọng vung tay lên, một đạo lực lượng cường đại mang cơ giáp tới trước mặt của bọn họ.
Những người này điều khiển cơ giáp bay theo sau Nhạc Trọng.
Động tĩnh của Nhạc Trọng lớn như vậy tự nhiên Tiêu Thành không phải không biết, trong một chớp mắt toàn bộ vũ khí trên vách đá chỉa xuống, chúng không ngừng nhắm vào Nhạc Trọng.
Nhạc Trọng nhìn qua rất nhiều vũ khí trên vách đó nhắm vào mình, lạnh lùng cười cười, ra lệnh:
- Công kích!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.