Chương 1100: Thế như chẻ tre!
Tư Sản Bạo Tăng
02/02/2015
Hàn Sắc ôm Kỳ Kỳ hỏi:
- An An? An An giờ đang ở đâu rồi?
Ánh mắt Kỳ Kỳ sau khi phát điên vừa mới thanh tỉnh lại trở nên phát rồ:
- An An? An An chết rồi, cậu ấy làm chủ nhân tức giận, bị chủ nhân ăn tươi rồi. Không ! Chủ nhân! Ta không có nói gì hết! Ta sẽ nghe lời, đúng, ta sẽ thành thật! Ta sẽ nghe lời mà.
Nhạc Trọng nhìn Kỳ Kỳ trong lòng Hàn Sắc đang phát điên thì khẽ thở dài, xoay người bước ra khỏi căn phòng biến thái này:
- Kẻ yếu đuối không có lực lượng, trong một thế giới tàn khốc như này, quả là khó sống mà!
- Lam Linh kính chào chủ nhân !
Nhạc Trọng mới dì vào phòng khách, một vị thiếu ữ thân cao một thước sáu hai, da thịt trắng nõn như tuyết, một mái tóc đen dài thả xuống, mặc một bộ áo váy liền nhau màu trắng, khí chất tươi mát như là tuyết trắng, tướng mạo tuyệt luân tinh xảo, dưới sự bảo vệ của bốn nữ hài khác, đi tới trước mặt Nhạc Trọng cúi đầu dịu dàng nói.
- Thật là nữ hài xinh đẹp !
Tôn Lan Lan nhìn thấy Lam Linh, trong mắt không khỏi hiện lên một tia đố kị. Tuy nàng tự nhận mình là một nữ hài khả ái, nhưng trừ bộ ngực ra thì toàn thân trên dưới chẳng có chỗ nào có thể vượt qua được nữ hài này.
Nhạc Trọng thấy Lam Linh xuất hiện, trong lòng cũng có chút hơi rung động, Lam Linh cũng là tiểu mỹ nhân cùng cấp với Tề Thanh Nhi kia, mà mỹ nữ bậc này hắn thực là không có nhiều.
- Đứng lên đi!
- Vâng!
Lời của Nhạc Trọng vừa ra, Lam Linh mới đứng dậy, tỉ mỉ đánh giá vị chủ nhân mới kia của nàng.
Lúc này, từ trong gian phòng kia Hàn Sắc đi tới với vành mắt đỏ ửng, nhìn thẳng vào Nhạc Trọng nói:
- Nhạc Trọng tôi hy vọng có thể thu được lực lượng, tôi muốn mạnh hơn, biến thành một cường giả chân chính, xin hãy giúp tôi. Tôi nguyện dùng chính mình để đổi lấy lực lượng trong tay anh. Tôi biết anh có năng lực này cho nên xin đừng cự tuyệt tôi.
Nhạc Trọng đưa mắt nhìn Hàn Sắc, cau mày chậm rãi nói:
- Cô đã nghĩ kĩ rồi chứ? Cho dù cô không có lực lượng, là bạn bè, tôi cũng sẽ tận lực bảo vệ an toàn cho cô. Chỉ cần tôi không chết thì cô có thể được bình an một đời này.
- Tôi biết.
Sắc mặt Hàn Sắc kiên nghị nhìn Nhạc Trọng, sau đó thi lễ thật sau với hắn:
- Nhưng cho dù tôi có thực sự bình an cả một đời dưới sự che chở của anh, nhưng tôi sẽ không hạnh phúc. Tôi muốn bảo về người khác, tôi muốn chống lại các ác, không có lực lượng thì không được, ở trong thời gian này, tôi cảm giác bản thân vô lực vô cùng, cho nên tôi cần lực lượng. Cho nên hãy cho tôi lực lượng đi, tôi van anh!
Nhạc Trọng vừa lật tay lên, tức thì một viên ht chợt xuất hiện ở trong tay hắn:
- Được rồi! Nếu đã vậy, sau khi ngươi nuốt viên thuốc này xuống, sẽ phát sốt một ngày một đêm, sau đó sẽ có được sức mạnh như mong muốn. Nhưng khi ngươi có được sức mạnh, tương lai sẽ được phái đến chiến trường, nếu như như vậy cũng không có vấn đề, như vậy để ta xem nhìn quyết tâm của ngươi đến đâu.
Hàn Sắc nắm chặt viên ht, hướng về Nhạc Trọng đi thi lễ sau đó nhanh chóng rời đi:
- Vâng!
Lam Linh, Tôn Lan Lan và hơn mười cô bé khác đều dùng ánh mắt ước ao nhìn viên ht trong tay Hàn Sắc, đáy mắt hiện lên một tia nóng rực.
Sau khi dùng viên ht kia, tiềm lực của Hàn Sắc sẽ tăng trưởng khủng khiếp, nàng sẽ được sức mạnh thức tỉnh vào ngày thứ hai tỉnh giấc, người tiến hóa có hai thuộc tính có tốc độ rất nhanh, song song lĩnh ngộ kỹ năng nhị giai thần tốc, biến thành một người tiến hóa có thực lực không tồi.
Nhạc Trọng trong mấy ngày sau đó thuận thể bổ nhiệm Mã Lôi, Hàn Sắc thành hai chỉ huy mới, phân biệt thống suất hai trăm binh lính của bộ lạc Ngốc Thứu. Cùng với đó, hắn còn từ Nhạc Trọng chọn ra năm trăm binh sĩ gia nhập vào đội quân lệ thuộc trực tiếp vào hắn.
bộ lạc Ngốc Thứu ít nhất cũng phải có trên nghìn tinh binh, bình thường các thành viên trong bộ lạc có đến hơn bốn nghìn người, cộng thêm với các nam nữ nô lệ cướp bóc từ khắp nơi mang về, tất cả phải lên đến cả vạn người.
Cùng với đo, bộ lạc Ngốc Thứu còn tích trữ số lượng luong thực và muối trắng đủ cho năm vạn người ăn trong một năm, cho nên xét về vấn đề lương thực mà nói thì tuyệt đối không cần lo lắng.
Nhạc Trọng cũng không có huỷ bỏ thể chê nô lệ, mà là dành cho những người nô lệ kia một cơ hội lấy lại tự do. Hắn mang cơ hội chiêu mộ quân lính, mỏ rộng đến phạm vi toàn thể nô lệ, chỉ cần những người nô lệ này trên chiến trường lập được công trạng liền có cơ hội trở thành dân tự do, thậm chí trở thành một quân nhân chân chính.
Những nô lệ kia vốn đang chìm ngập trong hố sâu tuyệt vọng lại có thể nhìn thấy cơ hội rõ ràng như vậy, người người đều điên cuồng, dũng cảm báo danh. Sau cùng, Nhạc Trọng từ trong số những nô lệ kia chiêu mộ được một nghìn đàn ông tinh tráng khỏe mạnh trở thành chiến sĩ hành động và ba nữa nô bổ sung vào bộ phận quân y, chủ yếu chữa bệnh và chăm sóc binh lính.
Ngay trong thời gian tổ chức và cấu cấu chính phủ, Nhạc Trọng vô tình phát hiện ra một nhân tài, đó là một nữ nhân trong vô số mỹ nữ hành động bị trói buộc. Nàng ta ngoài vòng một ngoại cỡ thì vốn chẳng có điểm gì đáng chú ý: Tôn Lan Lan.
Gia đình Tôn Lan Lan là một thế gia làm quan viên trong chính phủ. Trong gia đình nàng, cha mẹ và anh trai đều là viên chức chính phủ. Mà bản thân nàng cũng từng được gia đình tiến hánh bồi dưỡng thành quan chức chính phủ dự khuyết, hằng ngày đều được rèn luyện một bản lĩnh chính trị nhất định. Nói về việc rèn luyện bản lĩnh chính trị mỗi ngày, Tôn Lan Lan còn hơn xa đám quan viên chính phủ. Càng không phải nói trong một thế giới mà trình độ giáo dục lạc hậu đến vậy, tố chất chính trị mà nàng được rèn luyện đương nhiên vượt xa mọi người. Trừ Nhạc Trọng ra thì không ai có thể đanh đồng với nàng.
Khi Nhạc Trọng phát hiện Tôn Lan Lan có tài năng về phương diện này, sau khi đại tổ chức cơ cấu bộ máy chính trị lập tức giao phần lớn sự vụ của công tác tổ chức chính phủ vào tay Tôn Lan Lan.
Nhạc Trọng hiện nay đã trải qua quá trình rèn luyện chiến đếu không ngừng nghỉ, bản lĩnh chính trị của hắn tuy rằng vẫn thua xa những chính trị gia chuyên nghiệp kia, nhưng cũng hơn Tôn Lan Lan không ít. Nhưng hắn lại càng am hiểu chuyện chiến đấu, bởi vậy khi hắn đại cơ cấu tổ chức chính phủ xong, các công việc còn lại đều giao cho Tôn Lan Lan xử lí.
Nếu như Nhạc Trọng chuyện gì cũng kiểm soát, thì bộ lạc Ngốc Thứu chắc chắn sẽ không để cho hắn được thoải mái.
Sau khi đơn giản chỉnh hợp lại Nhạc Trọng, Nhạc Trọng lập tức đem binh hướng về các thành viên liên minh Liệt Viết xung quanh bộ lạc Ngốc Thứu phát động cuộc tấn công hung mãnh không gì sánh được.
Bộ lạc Tấn Mãnh Long là bộ lạc lớn gần với bộ lạc Ngốc Thứu nhất trong liên minh Liệt Viết, trong đó có đến sáu trăm chiến sĩ tinh nhuệ, hai nghìn thông dân công thêm sáu nghìn nô lệ, có thể coi là hùng bá một phương trong khu vực này.
- An An? An An giờ đang ở đâu rồi?
Ánh mắt Kỳ Kỳ sau khi phát điên vừa mới thanh tỉnh lại trở nên phát rồ:
- An An? An An chết rồi, cậu ấy làm chủ nhân tức giận, bị chủ nhân ăn tươi rồi. Không ! Chủ nhân! Ta không có nói gì hết! Ta sẽ nghe lời, đúng, ta sẽ thành thật! Ta sẽ nghe lời mà.
Nhạc Trọng nhìn Kỳ Kỳ trong lòng Hàn Sắc đang phát điên thì khẽ thở dài, xoay người bước ra khỏi căn phòng biến thái này:
- Kẻ yếu đuối không có lực lượng, trong một thế giới tàn khốc như này, quả là khó sống mà!
- Lam Linh kính chào chủ nhân !
Nhạc Trọng mới dì vào phòng khách, một vị thiếu ữ thân cao một thước sáu hai, da thịt trắng nõn như tuyết, một mái tóc đen dài thả xuống, mặc một bộ áo váy liền nhau màu trắng, khí chất tươi mát như là tuyết trắng, tướng mạo tuyệt luân tinh xảo, dưới sự bảo vệ của bốn nữ hài khác, đi tới trước mặt Nhạc Trọng cúi đầu dịu dàng nói.
- Thật là nữ hài xinh đẹp !
Tôn Lan Lan nhìn thấy Lam Linh, trong mắt không khỏi hiện lên một tia đố kị. Tuy nàng tự nhận mình là một nữ hài khả ái, nhưng trừ bộ ngực ra thì toàn thân trên dưới chẳng có chỗ nào có thể vượt qua được nữ hài này.
Nhạc Trọng thấy Lam Linh xuất hiện, trong lòng cũng có chút hơi rung động, Lam Linh cũng là tiểu mỹ nhân cùng cấp với Tề Thanh Nhi kia, mà mỹ nữ bậc này hắn thực là không có nhiều.
- Đứng lên đi!
- Vâng!
Lời của Nhạc Trọng vừa ra, Lam Linh mới đứng dậy, tỉ mỉ đánh giá vị chủ nhân mới kia của nàng.
Lúc này, từ trong gian phòng kia Hàn Sắc đi tới với vành mắt đỏ ửng, nhìn thẳng vào Nhạc Trọng nói:
- Nhạc Trọng tôi hy vọng có thể thu được lực lượng, tôi muốn mạnh hơn, biến thành một cường giả chân chính, xin hãy giúp tôi. Tôi nguyện dùng chính mình để đổi lấy lực lượng trong tay anh. Tôi biết anh có năng lực này cho nên xin đừng cự tuyệt tôi.
Nhạc Trọng đưa mắt nhìn Hàn Sắc, cau mày chậm rãi nói:
- Cô đã nghĩ kĩ rồi chứ? Cho dù cô không có lực lượng, là bạn bè, tôi cũng sẽ tận lực bảo vệ an toàn cho cô. Chỉ cần tôi không chết thì cô có thể được bình an một đời này.
- Tôi biết.
Sắc mặt Hàn Sắc kiên nghị nhìn Nhạc Trọng, sau đó thi lễ thật sau với hắn:
- Nhưng cho dù tôi có thực sự bình an cả một đời dưới sự che chở của anh, nhưng tôi sẽ không hạnh phúc. Tôi muốn bảo về người khác, tôi muốn chống lại các ác, không có lực lượng thì không được, ở trong thời gian này, tôi cảm giác bản thân vô lực vô cùng, cho nên tôi cần lực lượng. Cho nên hãy cho tôi lực lượng đi, tôi van anh!
Nhạc Trọng vừa lật tay lên, tức thì một viên ht chợt xuất hiện ở trong tay hắn:
- Được rồi! Nếu đã vậy, sau khi ngươi nuốt viên thuốc này xuống, sẽ phát sốt một ngày một đêm, sau đó sẽ có được sức mạnh như mong muốn. Nhưng khi ngươi có được sức mạnh, tương lai sẽ được phái đến chiến trường, nếu như như vậy cũng không có vấn đề, như vậy để ta xem nhìn quyết tâm của ngươi đến đâu.
Hàn Sắc nắm chặt viên ht, hướng về Nhạc Trọng đi thi lễ sau đó nhanh chóng rời đi:
- Vâng!
Lam Linh, Tôn Lan Lan và hơn mười cô bé khác đều dùng ánh mắt ước ao nhìn viên ht trong tay Hàn Sắc, đáy mắt hiện lên một tia nóng rực.
Sau khi dùng viên ht kia, tiềm lực của Hàn Sắc sẽ tăng trưởng khủng khiếp, nàng sẽ được sức mạnh thức tỉnh vào ngày thứ hai tỉnh giấc, người tiến hóa có hai thuộc tính có tốc độ rất nhanh, song song lĩnh ngộ kỹ năng nhị giai thần tốc, biến thành một người tiến hóa có thực lực không tồi.
Nhạc Trọng trong mấy ngày sau đó thuận thể bổ nhiệm Mã Lôi, Hàn Sắc thành hai chỉ huy mới, phân biệt thống suất hai trăm binh lính của bộ lạc Ngốc Thứu. Cùng với đó, hắn còn từ Nhạc Trọng chọn ra năm trăm binh sĩ gia nhập vào đội quân lệ thuộc trực tiếp vào hắn.
bộ lạc Ngốc Thứu ít nhất cũng phải có trên nghìn tinh binh, bình thường các thành viên trong bộ lạc có đến hơn bốn nghìn người, cộng thêm với các nam nữ nô lệ cướp bóc từ khắp nơi mang về, tất cả phải lên đến cả vạn người.
Cùng với đo, bộ lạc Ngốc Thứu còn tích trữ số lượng luong thực và muối trắng đủ cho năm vạn người ăn trong một năm, cho nên xét về vấn đề lương thực mà nói thì tuyệt đối không cần lo lắng.
Nhạc Trọng cũng không có huỷ bỏ thể chê nô lệ, mà là dành cho những người nô lệ kia một cơ hội lấy lại tự do. Hắn mang cơ hội chiêu mộ quân lính, mỏ rộng đến phạm vi toàn thể nô lệ, chỉ cần những người nô lệ này trên chiến trường lập được công trạng liền có cơ hội trở thành dân tự do, thậm chí trở thành một quân nhân chân chính.
Những nô lệ kia vốn đang chìm ngập trong hố sâu tuyệt vọng lại có thể nhìn thấy cơ hội rõ ràng như vậy, người người đều điên cuồng, dũng cảm báo danh. Sau cùng, Nhạc Trọng từ trong số những nô lệ kia chiêu mộ được một nghìn đàn ông tinh tráng khỏe mạnh trở thành chiến sĩ hành động và ba nữa nô bổ sung vào bộ phận quân y, chủ yếu chữa bệnh và chăm sóc binh lính.
Ngay trong thời gian tổ chức và cấu cấu chính phủ, Nhạc Trọng vô tình phát hiện ra một nhân tài, đó là một nữ nhân trong vô số mỹ nữ hành động bị trói buộc. Nàng ta ngoài vòng một ngoại cỡ thì vốn chẳng có điểm gì đáng chú ý: Tôn Lan Lan.
Gia đình Tôn Lan Lan là một thế gia làm quan viên trong chính phủ. Trong gia đình nàng, cha mẹ và anh trai đều là viên chức chính phủ. Mà bản thân nàng cũng từng được gia đình tiến hánh bồi dưỡng thành quan chức chính phủ dự khuyết, hằng ngày đều được rèn luyện một bản lĩnh chính trị nhất định. Nói về việc rèn luyện bản lĩnh chính trị mỗi ngày, Tôn Lan Lan còn hơn xa đám quan viên chính phủ. Càng không phải nói trong một thế giới mà trình độ giáo dục lạc hậu đến vậy, tố chất chính trị mà nàng được rèn luyện đương nhiên vượt xa mọi người. Trừ Nhạc Trọng ra thì không ai có thể đanh đồng với nàng.
Khi Nhạc Trọng phát hiện Tôn Lan Lan có tài năng về phương diện này, sau khi đại tổ chức cơ cấu bộ máy chính trị lập tức giao phần lớn sự vụ của công tác tổ chức chính phủ vào tay Tôn Lan Lan.
Nhạc Trọng hiện nay đã trải qua quá trình rèn luyện chiến đếu không ngừng nghỉ, bản lĩnh chính trị của hắn tuy rằng vẫn thua xa những chính trị gia chuyên nghiệp kia, nhưng cũng hơn Tôn Lan Lan không ít. Nhưng hắn lại càng am hiểu chuyện chiến đấu, bởi vậy khi hắn đại cơ cấu tổ chức chính phủ xong, các công việc còn lại đều giao cho Tôn Lan Lan xử lí.
Nếu như Nhạc Trọng chuyện gì cũng kiểm soát, thì bộ lạc Ngốc Thứu chắc chắn sẽ không để cho hắn được thoải mái.
Sau khi đơn giản chỉnh hợp lại Nhạc Trọng, Nhạc Trọng lập tức đem binh hướng về các thành viên liên minh Liệt Viết xung quanh bộ lạc Ngốc Thứu phát động cuộc tấn công hung mãnh không gì sánh được.
Bộ lạc Tấn Mãnh Long là bộ lạc lớn gần với bộ lạc Ngốc Thứu nhất trong liên minh Liệt Viết, trong đó có đến sáu trăm chiến sĩ tinh nhuệ, hai nghìn thông dân công thêm sáu nghìn nô lệ, có thể coi là hùng bá một phương trong khu vực này.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.