Chương 729: Thu hàng. (1)
Tư Sản Bạo Tăng
05/01/2015
Nhạc Trọng mở họp báu màu xanh ra xem, từng đạo ánh sáng màu lam chớp động, một tờ bản vẽ hiện ra trước mặt.
- Bảo vật cấp bảy: Thiên Không Bảo Lũy, bản vẽ pháo Laser. Chế tạo Thiên Không Bảo Lũy, bộ phận bản vẽ Thiên Không Bảo Lũy, hình vẽ phân biệt thành Thiên Không Bảo Lũy, lò động lực, Thiên Không Bảo Lũy chủ pháo, Thiên Không Bảo Lũy bọc thép tầng ngoài, Thiên Không Bảo Lũy pháo phụ, Thiên Không Bảo Lũy bản thiết kế kết cấu, Thiên Không Bảo Lũy hệ thống động lực, Thiên Không Bảo Lũy hệ thống thao tác. Bảy tờ bản vẽ tề tụ lại đạt thành nguyên vẹn bản thiết kế Thiên Không Bảo Lũy.
Nhạc Trọng nhìn qua Thiên Không Bảo Lũy bản vẽ pháo Laser thì trong mắt tiếc hận:
- Thiên Không Bảo Lũy! Đây chính là chiến tranh bảo lũy vô cùng đáng sợ, nhìn qua mà không làm được. Đáng tiếc phải bảy tờ đầy đủ mới chế tạo được, không biết phải thu thập bao nhiêu năm tháng mới có thể chế tạo đây!
Nhưng mà bản vẽ pháo phụ laser cũng không phải chuyện đùa, cho dù không cách nào chuyên chở trên Thiên Không Bảo Lũy, cho dù pháo cố định trên pháo đài cũng không tệ, Nhạc Trọng vẫn cẩn thận thu thập vào trong không gian giới chỉ, sau đó đem huyết tinh, tinh hạch của tam giai Sư Hổ Thú móc ra ngoài.
Ở chỗ khác, Nhạc Trọng rời đi một thời gian ngắn, đám người Cương Bản Điền trong mắt hiện ra dị sắc.
Một gã tên côn đồ đối mắt với Cương Bản Điền vài lần, sau đó nhìn qua Tỉnh Điền Kinh Tử đi lên không có hảo ý.
- Đừng tới đây, các người muốn làm gì?
Tỉnh Điền Kinh Tử thập phần cảnh giác, nàng lui ra sau một bước nhìn qua tên nam tử này quát lớn.
Cương Bản Điền nhìn qua Tỉnh Điền Kinh Tử dụ dỗ:
- Kinh Tử tiểu thư! Chúng ta cùng trốn đi, tên người Trung quốc này giống như ma quỷ, hơn nữa hắn có thành kiến với dân tộc của chúng ta, không nên đi theo hắn.
Tỉnh Điền Kinh Tử nhìn Cương Bản Điền và lạnh như băng ra lệnh.
- Chủ nhân ra lệnh cho chúng ta chờ ở đây, anh muốn kháng lệnh sao?
Trong mắt Cương Bản Điền dị quang chớp động đề nghị nói:
- Như vậy đi! Kinh Tử tiểu thư, chúng ta nên rời đi đi, chúng ta nên rời khỏi đây.
Chỉ cần chúng ta rời đi, Cương Bản Điền có thể mang theo mình và rời khỏi đám người Đằng Khi Hương.
Tay trái Tỉnh Điền Kinh Tử cầm súng ngắn chỉa vào đám người này và nói:
- Không được! Các người phải chờ ở đây!
Cương Bản Điền mặt trầm xuống rống lớn nói:
- Động thủ! Bắt lấy nàng!
Mấy tên côn đồ Nhật Bản thoáng cái bổ nhào qua phía Tỉnh Điền Kinh Tử, trong con mắt của bọn họ lóe lên hào quang hung tàn, bọn họ muốn đem nữ sinh xinh đẹp của Nhật Bản này tùy ý lăng nhục dưới thân.
Đúng lúc này, Tỉnh Điền Kinh Tử động, nàng thoáng cái lui ra sau năm sáu mét, đồng thời hắn nổ súng qua phía tên côn đồ này.
Phanh! Phanh!
Một viên đạn bắn ra, bắn ra vài lỗ máu trên người của tên côn đồ này vài lỗ máu, tên côn đồ này thoáng cái ngã xuống trong vũng máu.
- Đi chết đi!
Những tên côn đồ này đều rõ ràng bây giờ là thời khắc sinh tử, bọn họ vô cùng hung mãnh nhìn qua Tỉnh Điền Kinh Tử và điên cuồng xông lên chế phục nàng.
Một tên cường hóa hệ nhanh nhẹn tốc độ nhanh hơn người bình thường nhiều, đầu tiên hắn duỗi bàn tay lớn ra chộp vào tay của Tỉnh Điền Kinh Tử, hắn muốn bắt lấy súng của Tỉnh Điền Kinh Tử.
Mắt thấy tên côn đồ sắp bắt được Tỉnh Điền Kinh Tử thì hào quang trong mắt lóe lên, thoáng cái thanh tiểu thái đao lóe lên và chém tên này thành hai đoạn, máu tươi thoáng cái bắn lên thân của nàng, làm cho thân thể của nàng thoáng cái mềm nhũn ra, giống như một đóa hoa hồng máu.
Nhìn qua tên côn đồ bị Tỉnh Điền Kinh Tử một đao chém thành hai đoạn, trong nội tâm nhìn thấy một màn huyết tinh thì sợ hãi. Dùng đao giết người và chém người thành hai đoạn có thể tạo ra lực chấn nhiếp khác nhau.
Cương Bản Điền rống lớn kêu lên:
- Mọi người cùng nhau xông lên! Nàng chỉ có một người, sau khi chế ngự nàng thì các người chơi trước. Tao lên cuối cùng!Chúng ta bây giờ không có đường lui, một khi bị tên khốn nạn đó bắt lại chỉ có chết mà thôi, chúng ta đều bị hắn giết chết. Bây giờ là cơ hội bỏ trốn tốt nhất của chúng ta.
Cương Bản Điền ủng hộ thì đám côn đồ còn lại sĩ khí đại thịnh và lao qua phía Tỉnh Điền Kinh Tử.
Trong mắt Tỉnh Điền Kinh Tử dị quang chớp động, bộ pháp của nàng kỳ dị giống như con báo săn mồi nhảy vào trong đám côn đồ kia, tiểu thái đao trong tay huyễn hóa ra đao ảnh trùng trùng điệp điệp, chém một tên côn đồ chết tại chỗ.
Không lâu sau trên mảnh thổ địa này đầy thi thể, Tỉnh Điền Kinh Tử toàn thân nhuốm máu thở dốc liên tục nhìn qua đám thi thể trên mặt đất.
Tỉnh Điền Kinh Tử nhìn qua thi thể đầy đất và nàng lập tức sắc mặt tái nhợt đi qua một gốc cây ói toàn bộ những gì ăn được sáng nay. Nàng lần đầu tiên chính thức giết người. Nhìn thấy đám côn đồ bị nàng giết đầy đất thì hoảng sợ không chịu nổi.
Trong thôn nhỏ có hai cao thủ, một chính là Tỉnh Điền Kinh Tử, một còn lại chính là Đằng Khi Hương. Hai nàng đều là người cường hóa. Chỉ có điều đẳng cấp cường hóa cũng không cao. Đằng Khi Hương trước tận thế là thành viên câu lạc bộ kiếm đạo. Mà Tỉnh Điền Kinh Tử trước tận thế là truyền nhân của Thiên Tâm Nhất đao lưu. Tinh thông Bạt Đao Thuật. Trở thành người cường hóa thì nàng mạnh hơn người bình thường nhiều.
- Giết người thật là khó chịu!
Tỉnh Điền Kinh Tử sắc mặt tái nhợt thầm nghĩ. Nàng trong tận thế chém giết không ít tang thi, nhưng mà chân chính giết người vẫn làm cho nàng cảm thấy không thích ứng được.
Nhạc Trọng mang theo Vũ Đằng Chân Ý đi qua phía này nhìn thấy Tỉnh Điền Kinh Tử thì có chút ngoài ý muốn:
- Cô còn không đi sao?
Nhạc Trọng còn tưởng rằng Tỉnh Điền Kinh Tử đã lặng lẽ đào tẩu khỏi đây. Dù sao trong quan niệm hiện đại thì người ta không chấp nhận chuyện mình là nô bộc. Người đẹp như Tỉnh Điền Kinh Tử trước tận thế tập trung ngàn vạn sủng ái trên người, trên cơ bản không có khả năng cam tâm tình nguyện làm nô bộc của ai.
- Sinh mạng bảo tôi phải ở chỗ này!
Tỉnh Điền Kinh Tử nhìn thẳng Nhạc Trọng giải thích một câu, sau đó chỉ vào những thi thể và nhìn qua Nhạc Trọng nói:
- Những người này chẳng những ý đồ chạy trốn, còn ý đồ xâm phạm tôi. Bị tôi giết rồi, nếu anh có trách phạt thì tôi nhận!
Nhạc Trọng cười nhạt một tiếng đem bộ trang bị thần ma vứt cho Tỉnh Điền Kinh Tử:
- Làm tốt lắm. Đây là ban thưởng cho cô!
Mấy người Vũ Điền Chân Ý nhìn thấy bộ trang bị hệ thống thần ma thì con mắt sáng lên. Bộ trang bị thần ma này Nhạc Trọng từ trên người đám thần linh trong Cao Thiên Nguyên lấy được, so với trang bị của bọn họ chênh lệch cực lớn.
Tỉnh Điền Kinh Tử tiếp nhận bộ trang bị thần ma, dị sắc trong mắt chớp động, đè nén không được nhìn qua Nhạc Trọng nói lời cảm tạ:
- Cảm ơn chủ nhân ban thưởng!
Trang bị thần ma này giúp cho Tỉnh Điền Kinh Tử sức chiến đấu đề cao bốn lần, tự nhiên nàng vui vẻ không thôi.
- Đi!
Nhạc Trọng không có nhìn qua thi thể đám côn đồ Cương Bản Điền này mà lập tức rời đi.
- Bảo vật cấp bảy: Thiên Không Bảo Lũy, bản vẽ pháo Laser. Chế tạo Thiên Không Bảo Lũy, bộ phận bản vẽ Thiên Không Bảo Lũy, hình vẽ phân biệt thành Thiên Không Bảo Lũy, lò động lực, Thiên Không Bảo Lũy chủ pháo, Thiên Không Bảo Lũy bọc thép tầng ngoài, Thiên Không Bảo Lũy pháo phụ, Thiên Không Bảo Lũy bản thiết kế kết cấu, Thiên Không Bảo Lũy hệ thống động lực, Thiên Không Bảo Lũy hệ thống thao tác. Bảy tờ bản vẽ tề tụ lại đạt thành nguyên vẹn bản thiết kế Thiên Không Bảo Lũy.
Nhạc Trọng nhìn qua Thiên Không Bảo Lũy bản vẽ pháo Laser thì trong mắt tiếc hận:
- Thiên Không Bảo Lũy! Đây chính là chiến tranh bảo lũy vô cùng đáng sợ, nhìn qua mà không làm được. Đáng tiếc phải bảy tờ đầy đủ mới chế tạo được, không biết phải thu thập bao nhiêu năm tháng mới có thể chế tạo đây!
Nhưng mà bản vẽ pháo phụ laser cũng không phải chuyện đùa, cho dù không cách nào chuyên chở trên Thiên Không Bảo Lũy, cho dù pháo cố định trên pháo đài cũng không tệ, Nhạc Trọng vẫn cẩn thận thu thập vào trong không gian giới chỉ, sau đó đem huyết tinh, tinh hạch của tam giai Sư Hổ Thú móc ra ngoài.
Ở chỗ khác, Nhạc Trọng rời đi một thời gian ngắn, đám người Cương Bản Điền trong mắt hiện ra dị sắc.
Một gã tên côn đồ đối mắt với Cương Bản Điền vài lần, sau đó nhìn qua Tỉnh Điền Kinh Tử đi lên không có hảo ý.
- Đừng tới đây, các người muốn làm gì?
Tỉnh Điền Kinh Tử thập phần cảnh giác, nàng lui ra sau một bước nhìn qua tên nam tử này quát lớn.
Cương Bản Điền nhìn qua Tỉnh Điền Kinh Tử dụ dỗ:
- Kinh Tử tiểu thư! Chúng ta cùng trốn đi, tên người Trung quốc này giống như ma quỷ, hơn nữa hắn có thành kiến với dân tộc của chúng ta, không nên đi theo hắn.
Tỉnh Điền Kinh Tử nhìn Cương Bản Điền và lạnh như băng ra lệnh.
- Chủ nhân ra lệnh cho chúng ta chờ ở đây, anh muốn kháng lệnh sao?
Trong mắt Cương Bản Điền dị quang chớp động đề nghị nói:
- Như vậy đi! Kinh Tử tiểu thư, chúng ta nên rời đi đi, chúng ta nên rời khỏi đây.
Chỉ cần chúng ta rời đi, Cương Bản Điền có thể mang theo mình và rời khỏi đám người Đằng Khi Hương.
Tay trái Tỉnh Điền Kinh Tử cầm súng ngắn chỉa vào đám người này và nói:
- Không được! Các người phải chờ ở đây!
Cương Bản Điền mặt trầm xuống rống lớn nói:
- Động thủ! Bắt lấy nàng!
Mấy tên côn đồ Nhật Bản thoáng cái bổ nhào qua phía Tỉnh Điền Kinh Tử, trong con mắt của bọn họ lóe lên hào quang hung tàn, bọn họ muốn đem nữ sinh xinh đẹp của Nhật Bản này tùy ý lăng nhục dưới thân.
Đúng lúc này, Tỉnh Điền Kinh Tử động, nàng thoáng cái lui ra sau năm sáu mét, đồng thời hắn nổ súng qua phía tên côn đồ này.
Phanh! Phanh!
Một viên đạn bắn ra, bắn ra vài lỗ máu trên người của tên côn đồ này vài lỗ máu, tên côn đồ này thoáng cái ngã xuống trong vũng máu.
- Đi chết đi!
Những tên côn đồ này đều rõ ràng bây giờ là thời khắc sinh tử, bọn họ vô cùng hung mãnh nhìn qua Tỉnh Điền Kinh Tử và điên cuồng xông lên chế phục nàng.
Một tên cường hóa hệ nhanh nhẹn tốc độ nhanh hơn người bình thường nhiều, đầu tiên hắn duỗi bàn tay lớn ra chộp vào tay của Tỉnh Điền Kinh Tử, hắn muốn bắt lấy súng của Tỉnh Điền Kinh Tử.
Mắt thấy tên côn đồ sắp bắt được Tỉnh Điền Kinh Tử thì hào quang trong mắt lóe lên, thoáng cái thanh tiểu thái đao lóe lên và chém tên này thành hai đoạn, máu tươi thoáng cái bắn lên thân của nàng, làm cho thân thể của nàng thoáng cái mềm nhũn ra, giống như một đóa hoa hồng máu.
Nhìn qua tên côn đồ bị Tỉnh Điền Kinh Tử một đao chém thành hai đoạn, trong nội tâm nhìn thấy một màn huyết tinh thì sợ hãi. Dùng đao giết người và chém người thành hai đoạn có thể tạo ra lực chấn nhiếp khác nhau.
Cương Bản Điền rống lớn kêu lên:
- Mọi người cùng nhau xông lên! Nàng chỉ có một người, sau khi chế ngự nàng thì các người chơi trước. Tao lên cuối cùng!Chúng ta bây giờ không có đường lui, một khi bị tên khốn nạn đó bắt lại chỉ có chết mà thôi, chúng ta đều bị hắn giết chết. Bây giờ là cơ hội bỏ trốn tốt nhất của chúng ta.
Cương Bản Điền ủng hộ thì đám côn đồ còn lại sĩ khí đại thịnh và lao qua phía Tỉnh Điền Kinh Tử.
Trong mắt Tỉnh Điền Kinh Tử dị quang chớp động, bộ pháp của nàng kỳ dị giống như con báo săn mồi nhảy vào trong đám côn đồ kia, tiểu thái đao trong tay huyễn hóa ra đao ảnh trùng trùng điệp điệp, chém một tên côn đồ chết tại chỗ.
Không lâu sau trên mảnh thổ địa này đầy thi thể, Tỉnh Điền Kinh Tử toàn thân nhuốm máu thở dốc liên tục nhìn qua đám thi thể trên mặt đất.
Tỉnh Điền Kinh Tử nhìn qua thi thể đầy đất và nàng lập tức sắc mặt tái nhợt đi qua một gốc cây ói toàn bộ những gì ăn được sáng nay. Nàng lần đầu tiên chính thức giết người. Nhìn thấy đám côn đồ bị nàng giết đầy đất thì hoảng sợ không chịu nổi.
Trong thôn nhỏ có hai cao thủ, một chính là Tỉnh Điền Kinh Tử, một còn lại chính là Đằng Khi Hương. Hai nàng đều là người cường hóa. Chỉ có điều đẳng cấp cường hóa cũng không cao. Đằng Khi Hương trước tận thế là thành viên câu lạc bộ kiếm đạo. Mà Tỉnh Điền Kinh Tử trước tận thế là truyền nhân của Thiên Tâm Nhất đao lưu. Tinh thông Bạt Đao Thuật. Trở thành người cường hóa thì nàng mạnh hơn người bình thường nhiều.
- Giết người thật là khó chịu!
Tỉnh Điền Kinh Tử sắc mặt tái nhợt thầm nghĩ. Nàng trong tận thế chém giết không ít tang thi, nhưng mà chân chính giết người vẫn làm cho nàng cảm thấy không thích ứng được.
Nhạc Trọng mang theo Vũ Đằng Chân Ý đi qua phía này nhìn thấy Tỉnh Điền Kinh Tử thì có chút ngoài ý muốn:
- Cô còn không đi sao?
Nhạc Trọng còn tưởng rằng Tỉnh Điền Kinh Tử đã lặng lẽ đào tẩu khỏi đây. Dù sao trong quan niệm hiện đại thì người ta không chấp nhận chuyện mình là nô bộc. Người đẹp như Tỉnh Điền Kinh Tử trước tận thế tập trung ngàn vạn sủng ái trên người, trên cơ bản không có khả năng cam tâm tình nguyện làm nô bộc của ai.
- Sinh mạng bảo tôi phải ở chỗ này!
Tỉnh Điền Kinh Tử nhìn thẳng Nhạc Trọng giải thích một câu, sau đó chỉ vào những thi thể và nhìn qua Nhạc Trọng nói:
- Những người này chẳng những ý đồ chạy trốn, còn ý đồ xâm phạm tôi. Bị tôi giết rồi, nếu anh có trách phạt thì tôi nhận!
Nhạc Trọng cười nhạt một tiếng đem bộ trang bị thần ma vứt cho Tỉnh Điền Kinh Tử:
- Làm tốt lắm. Đây là ban thưởng cho cô!
Mấy người Vũ Điền Chân Ý nhìn thấy bộ trang bị hệ thống thần ma thì con mắt sáng lên. Bộ trang bị thần ma này Nhạc Trọng từ trên người đám thần linh trong Cao Thiên Nguyên lấy được, so với trang bị của bọn họ chênh lệch cực lớn.
Tỉnh Điền Kinh Tử tiếp nhận bộ trang bị thần ma, dị sắc trong mắt chớp động, đè nén không được nhìn qua Nhạc Trọng nói lời cảm tạ:
- Cảm ơn chủ nhân ban thưởng!
Trang bị thần ma này giúp cho Tỉnh Điền Kinh Tử sức chiến đấu đề cao bốn lần, tự nhiên nàng vui vẻ không thôi.
- Đi!
Nhạc Trọng không có nhìn qua thi thể đám côn đồ Cương Bản Điền này mà lập tức rời đi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.