Chương 1137: Thu phục Lưu Mị Nhi! (2)
Tư Sản Bạo Tăng
02/02/2015
Trong mắt hắn lóe lên dị quang:
- Không! Ta muốn Bạo Phong bát kiệt, chỉ cần ngươi đưa bát kiệt cho ta, ta sẽ giúp ngươi giải trừ hỗn độc trên người ngươi.
Bát kiệt Bạo Phong đời này là một trong những người kiệt xuất nhất. Mỗi một người đều có được chiến lực tam giai đỉnh phong, trừ điều đó ra, thì mỗi người để u có tài năng của bản thân trong mỗi một lĩnh vực. Nếu như có thể được các nàng trợ giúp, thế lực của Nhạc Trọng sẽ thêm lần nữa được mở rộng lớn mạnh hơn.
Nhạc Trọng thu được một đống trang bị tân tiến bên trong Liệt nhật liên minh bảo khố, nhưng hắn lại thiếu người có thể sử dụng được chúng. Bát kiệt Bảo Phong tuy thực lực kém hơn Lạc Thanh Thanh nhưng cũng là một trong những nhân tài nhất đẳng rồi. Nhạc Trọng cũng hi vọng bản thân có thể thu được đám thiên tài này tới tương trợ cho hắn.
Thân thể Lạc Thanh Thnah hiện lên một tia lạnh thấu xương, nhìn thẳng vào Nhạc Trọng mà nói:
-Không được, ta cự tuyệt! Ta không thể vì bản thân mình mà tặng các nàng cho ngươi được, bởi bọn họ là bằng hữu, bộ hạ của ta, chứ không phải là lễ vật tùy tiện có thể tặng cho người khác được. Cho dù ta có là phế nhân cả một đời này, thì ta cugnx sẽ không bán đứng các nàng đâu!
Nhạc Trọng nhìn đôi mắt tản ra hàn quang thấu xương kia mà hiện lên một tia thưởng thức.
Lạc Thanh Thanh chung quy cũng không phải là một kẻ kiêu hùng. Nếu như là kiểu hùng thì thực sự vì khôi phục thực lực bản thân chỉ sợ có cái gì sẽ bán cái đó.
- Nữ vương bệ hạ, người sao rồi?
Đúng lúc này một vị mỹ nữ vóc dáng gợi cẩm, dáng người đẫy dầ, dùng dạo diễm lệ, mặc lục sắc Bạo Phong chiến giáp, mang theo mười sáu chiến sĩ thanh sấc chiến giáp, toàn thân đầy máu đi vào trong Bách Thảo điện.
Hải Thiến nhìn thấy cảnh tượng thê tham kia thì cả kinh, cầm chiến mâu lao tới chắn trước người Lạc Thanh Thanh, đưa mắt nhìn Nhạc Trọng.
Mười sáu vị chiến sĩ xinh đẹp đi theo Hải Thiến cũng cầm chiến mâu chỉ thẳng vào Nhạc Trọng, thế cục vô cùng căng thẳng.
Lạc Thanh Thanh trầm giọng nói:
- Dừng tay lại Hải Thiến, vị này là thủ lĩnh Kên Kên bộ lạc Nhạc Trọng, cũng không phải là địch nhân của chúng ta. Lưu Mị Nhị dẫn người Dực Long sơn lẻn vào nơi đây mưu đồ phản loạn, nhờ có Nhạc Trọng xuất thủ mới phá tan được ý đồ của bọn chúng, hắn là bằng hữu của chúng ta!!!
Thấy được thực lực của Nhạc Trọng thì Lạc Thanh Thanh cũng hiểu, chỉ có khi tập hợp toàn bộ Bao Phong bát kiệt, cùng với Bạo Phong hoàng thành tinh nhuệ, bằng không các nàng không thể nào đánh bại được Nhạc Trọng. Hơn nữa cho dù có đánh bại được hắn, nhưng cũng khó có thể đánh chết được, nàng cũng không muốn vô duyên vô cớ tạo nên một địch nhân kinh khủng như vậy.
- Xem ra ngươi đã an toàn rồi nhỉ, như thế thì ta đi trước, còn mong rằng ngươi không có quên ước định cảu chúng ta lúc trước.
Nhạc Trọng cười nhẹ, đưa tay nắm lấy Lưu Mị Nhi đang bị mạn đằng kia bám thân, Trịnh Vân bị trọng thương, đưa tay kéo theo Uy Lực Anna đi vào trong Bạo Phong hoàng thành.
Lạc Thanh Thanh nhìn Nhạc Trọng dẫn theo Lưu Mị Nhi thì nhướng mày, ra lệnh cho một vị Bạo Phong nữ chiến sĩ:
- Annie, ngươi mang mấy người Nhạc Trọng tới khách phòng nghỉ ngơi đi.
Annie lên tiếng đáp ứng, sau đó nhanh chóng hướng về phía Nhạc Trọng nói:
- Vâng!
Nhạc Trọng vừa mơi rời đi, ánh mắt lạnh lùng của Lạc Thanh Thanh nhìn về phía cái tên tuấn mỹ Lục Điều Chân Hùng kia.
Sắc mặt hắn trắng bệch, hắn đi tới chỗ Lạc Thanh Thanh:
- Bệ hạ! Ta ngu dốt…! Bệ hạ là ta bị bắt ép! Đúng, ta bị bắt ép ! Bệ hạ ! Là do đám Trịnh Chấn, Lưu Mị Nhi bức bọn ta, đều là bọn hắn bức ta, ta rất yêu ngươi ! bệ hạ, ta chỉ yêu mình ngươi ! Bệ hạ…
- Tên này so với Nhạc Trọng thực sự là quá kém đi!
Trong mắt Lạc Thanh Thanh hiện lên một tia chán ghét, ra lệnh:
- Hải Thiến, giết hắn! Truyền mệnh lệnh của ta, tất cả Lục Điều gia tộc đều biến thành nô lệ hết!
- Vâng!
Vị hộ vệ Hải Thiến uy phong bên người Lạc Thanh Thanh, hàn quang chợt lóe, chiến mâu trong tay như một con độc long đâm xuyên qua cái cổ của Lục Điều Chân Hùng.
Nhìn cái đầu của Lục Điều Chân Hùng bay lên giữ hư không, mang đầy vẻ kinh ngạc, thì trong mắt đám Bạo Phong nữ chiến sĩ đều hiện lên một chút tiếc hận.
Lục Điều Chân Hùng có tướng mạo tuyệt luân, không có mấy nam nhân có thể so được. Nữ nhân đều thích mỹ nam tử, thế mà một kẻ tuyệt thế mỹ nam tử bị giết, các nàng cũng cảm thấy tiếc nuối trong lòng. Phải biết rằng hắn là bạch mã vương tử trong lòng không ít các nữ chiến sĩ Bạo Phong.
Lục Điều Chân Hùng bị Lạc Thanh Thanh ra lệnh giết chết, toàn bộ Bạo Phong hoàng thành cũng bắt đầu tiến hành quét sạch, rất nhiều vây cánh của Lưu Mị Nhi cũng bị tiêu diệt, còn Lục Điều gia thì hoàn toàn bị phá hủy.
- Thật không ngờ ngươi lại là tứ giai thần chiên sĩ! Thật mạnh! Mau yêu ta đi.
Vừa tới một gian phòng, Uy Lực Anna vừa được giải khai ràng buộc, trong mắt tràn ngập lửa tình ,tựa như một xà mỹ nữ triền lên người Nhạc Trọng, thể hiện ra mị lực bản thân.
Nhìn Uy Lực An na tản mát ra tia nóng rực kia, hắn mạnh mẽ cắn lên đôi môi gợi cảm đỏ mọng ấy.
Tình cảm mãnh liệt bùng phát, hai người từ hôn nhau nồng nhiệt, thuận thế ngã lên cái giường lớn, chỉ trong chốc lát, trong phòng này đã tràn ngập những hình ảnh vô cùng động nhân và nóng bỏng.
Lưu Mị Nhi vẫn còn đang bị hấp huyết mạn đằng quấn quanh cơ thể, không ngừng hút lây tinh khí, cho nên vô lực, đỏ mặt mang tai khi nhìn thấy một màn xuân cung sống động trước mắt.
Sau một màn tình cảm mãnh liệt, Uy Lực Anna tựa như một con mèo nhỏ cuộn mình trong lòng Nhạc Trọng, lộ ra vẻ an tâm hạnh phúc, nam nhân của nàng là một tứ giai thần chiến sĩ, trong lòng nàng tràn ngập kiêu ngạo và tự hào.
Nhạc Trọng vẫn còn xích lõa, đưa ánh mắt nhìn về phía Lưu Mị Nhi đang bị hấp huyết mạn đằng quấn chặt, nằm trên mặt đất, hắn tự hỏi, làm gì để xử lý vị mỹ nữ tuyệt my dung nhan thủ đoạn tàn ác mà năng lực xuất chúng này.
Trong mắt Lưu Mị Nhi hiện lên một tia dị quang, nói thẳng:
- Nhạc Trọng, thả ta ra. Ta nguyện ý làm nữ nhân của ngươi, hiệu lực vì ngươi, Ngươi hiện tại mới thu phục kên kên bộ lạc, cho nên hẳn là cần người quản lý. Ta quản lý Bạo Phong cốc bao năm rồi ,cho nên có được kinh nghiệm quản lý phong phú vô cùng, Ta có giúp ngươi quản lý toàn bộ kên kên bộ lạc, để cho ngươi ra ngoài chinh chiến mà không lo lắng gì ở nhà hết.
Lưu Mị Nhi từ việc Nhạc Trọng không rat ay với nàng và Lạc Thanh thanh thì biết, không chỉ dùng nữ sắc là có thể đả động hắn. Bởi vì hai người bọn họ đều là những đóa hoa tuyệt sắc, có được dung nhan khuynh thành khuynh quốc, nếu là nam nhân bình thường thì đã sớm bám lấy các nàng, mà Nhạc Trọng lại chỉ muốn có được khoa học kỹ thuật tiền sử của Bạo Phong cốc với khoa học kết tinh của ngôi thành Bạo Phong này, nàng cũng đoán được từ chuyện hắn muốn Bạo Phong bát kiệt của Lạc Thanh Thanh, cho nên đoán ra ,hắn đang thiếu nhân tài hỗ trợ vô cùng.
- Không! Ta muốn Bạo Phong bát kiệt, chỉ cần ngươi đưa bát kiệt cho ta, ta sẽ giúp ngươi giải trừ hỗn độc trên người ngươi.
Bát kiệt Bạo Phong đời này là một trong những người kiệt xuất nhất. Mỗi một người đều có được chiến lực tam giai đỉnh phong, trừ điều đó ra, thì mỗi người để u có tài năng của bản thân trong mỗi một lĩnh vực. Nếu như có thể được các nàng trợ giúp, thế lực của Nhạc Trọng sẽ thêm lần nữa được mở rộng lớn mạnh hơn.
Nhạc Trọng thu được một đống trang bị tân tiến bên trong Liệt nhật liên minh bảo khố, nhưng hắn lại thiếu người có thể sử dụng được chúng. Bát kiệt Bảo Phong tuy thực lực kém hơn Lạc Thanh Thanh nhưng cũng là một trong những nhân tài nhất đẳng rồi. Nhạc Trọng cũng hi vọng bản thân có thể thu được đám thiên tài này tới tương trợ cho hắn.
Thân thể Lạc Thanh Thnah hiện lên một tia lạnh thấu xương, nhìn thẳng vào Nhạc Trọng mà nói:
-Không được, ta cự tuyệt! Ta không thể vì bản thân mình mà tặng các nàng cho ngươi được, bởi bọn họ là bằng hữu, bộ hạ của ta, chứ không phải là lễ vật tùy tiện có thể tặng cho người khác được. Cho dù ta có là phế nhân cả một đời này, thì ta cugnx sẽ không bán đứng các nàng đâu!
Nhạc Trọng nhìn đôi mắt tản ra hàn quang thấu xương kia mà hiện lên một tia thưởng thức.
Lạc Thanh Thanh chung quy cũng không phải là một kẻ kiêu hùng. Nếu như là kiểu hùng thì thực sự vì khôi phục thực lực bản thân chỉ sợ có cái gì sẽ bán cái đó.
- Nữ vương bệ hạ, người sao rồi?
Đúng lúc này một vị mỹ nữ vóc dáng gợi cẩm, dáng người đẫy dầ, dùng dạo diễm lệ, mặc lục sắc Bạo Phong chiến giáp, mang theo mười sáu chiến sĩ thanh sấc chiến giáp, toàn thân đầy máu đi vào trong Bách Thảo điện.
Hải Thiến nhìn thấy cảnh tượng thê tham kia thì cả kinh, cầm chiến mâu lao tới chắn trước người Lạc Thanh Thanh, đưa mắt nhìn Nhạc Trọng.
Mười sáu vị chiến sĩ xinh đẹp đi theo Hải Thiến cũng cầm chiến mâu chỉ thẳng vào Nhạc Trọng, thế cục vô cùng căng thẳng.
Lạc Thanh Thanh trầm giọng nói:
- Dừng tay lại Hải Thiến, vị này là thủ lĩnh Kên Kên bộ lạc Nhạc Trọng, cũng không phải là địch nhân của chúng ta. Lưu Mị Nhị dẫn người Dực Long sơn lẻn vào nơi đây mưu đồ phản loạn, nhờ có Nhạc Trọng xuất thủ mới phá tan được ý đồ của bọn chúng, hắn là bằng hữu của chúng ta!!!
Thấy được thực lực của Nhạc Trọng thì Lạc Thanh Thanh cũng hiểu, chỉ có khi tập hợp toàn bộ Bao Phong bát kiệt, cùng với Bạo Phong hoàng thành tinh nhuệ, bằng không các nàng không thể nào đánh bại được Nhạc Trọng. Hơn nữa cho dù có đánh bại được hắn, nhưng cũng khó có thể đánh chết được, nàng cũng không muốn vô duyên vô cớ tạo nên một địch nhân kinh khủng như vậy.
- Xem ra ngươi đã an toàn rồi nhỉ, như thế thì ta đi trước, còn mong rằng ngươi không có quên ước định cảu chúng ta lúc trước.
Nhạc Trọng cười nhẹ, đưa tay nắm lấy Lưu Mị Nhi đang bị mạn đằng kia bám thân, Trịnh Vân bị trọng thương, đưa tay kéo theo Uy Lực Anna đi vào trong Bạo Phong hoàng thành.
Lạc Thanh Thanh nhìn Nhạc Trọng dẫn theo Lưu Mị Nhi thì nhướng mày, ra lệnh cho một vị Bạo Phong nữ chiến sĩ:
- Annie, ngươi mang mấy người Nhạc Trọng tới khách phòng nghỉ ngơi đi.
Annie lên tiếng đáp ứng, sau đó nhanh chóng hướng về phía Nhạc Trọng nói:
- Vâng!
Nhạc Trọng vừa mơi rời đi, ánh mắt lạnh lùng của Lạc Thanh Thanh nhìn về phía cái tên tuấn mỹ Lục Điều Chân Hùng kia.
Sắc mặt hắn trắng bệch, hắn đi tới chỗ Lạc Thanh Thanh:
- Bệ hạ! Ta ngu dốt…! Bệ hạ là ta bị bắt ép! Đúng, ta bị bắt ép ! Bệ hạ ! Là do đám Trịnh Chấn, Lưu Mị Nhi bức bọn ta, đều là bọn hắn bức ta, ta rất yêu ngươi ! bệ hạ, ta chỉ yêu mình ngươi ! Bệ hạ…
- Tên này so với Nhạc Trọng thực sự là quá kém đi!
Trong mắt Lạc Thanh Thanh hiện lên một tia chán ghét, ra lệnh:
- Hải Thiến, giết hắn! Truyền mệnh lệnh của ta, tất cả Lục Điều gia tộc đều biến thành nô lệ hết!
- Vâng!
Vị hộ vệ Hải Thiến uy phong bên người Lạc Thanh Thanh, hàn quang chợt lóe, chiến mâu trong tay như một con độc long đâm xuyên qua cái cổ của Lục Điều Chân Hùng.
Nhìn cái đầu của Lục Điều Chân Hùng bay lên giữ hư không, mang đầy vẻ kinh ngạc, thì trong mắt đám Bạo Phong nữ chiến sĩ đều hiện lên một chút tiếc hận.
Lục Điều Chân Hùng có tướng mạo tuyệt luân, không có mấy nam nhân có thể so được. Nữ nhân đều thích mỹ nam tử, thế mà một kẻ tuyệt thế mỹ nam tử bị giết, các nàng cũng cảm thấy tiếc nuối trong lòng. Phải biết rằng hắn là bạch mã vương tử trong lòng không ít các nữ chiến sĩ Bạo Phong.
Lục Điều Chân Hùng bị Lạc Thanh Thanh ra lệnh giết chết, toàn bộ Bạo Phong hoàng thành cũng bắt đầu tiến hành quét sạch, rất nhiều vây cánh của Lưu Mị Nhi cũng bị tiêu diệt, còn Lục Điều gia thì hoàn toàn bị phá hủy.
- Thật không ngờ ngươi lại là tứ giai thần chiên sĩ! Thật mạnh! Mau yêu ta đi.
Vừa tới một gian phòng, Uy Lực Anna vừa được giải khai ràng buộc, trong mắt tràn ngập lửa tình ,tựa như một xà mỹ nữ triền lên người Nhạc Trọng, thể hiện ra mị lực bản thân.
Nhìn Uy Lực An na tản mát ra tia nóng rực kia, hắn mạnh mẽ cắn lên đôi môi gợi cảm đỏ mọng ấy.
Tình cảm mãnh liệt bùng phát, hai người từ hôn nhau nồng nhiệt, thuận thế ngã lên cái giường lớn, chỉ trong chốc lát, trong phòng này đã tràn ngập những hình ảnh vô cùng động nhân và nóng bỏng.
Lưu Mị Nhi vẫn còn đang bị hấp huyết mạn đằng quấn quanh cơ thể, không ngừng hút lây tinh khí, cho nên vô lực, đỏ mặt mang tai khi nhìn thấy một màn xuân cung sống động trước mắt.
Sau một màn tình cảm mãnh liệt, Uy Lực Anna tựa như một con mèo nhỏ cuộn mình trong lòng Nhạc Trọng, lộ ra vẻ an tâm hạnh phúc, nam nhân của nàng là một tứ giai thần chiến sĩ, trong lòng nàng tràn ngập kiêu ngạo và tự hào.
Nhạc Trọng vẫn còn xích lõa, đưa ánh mắt nhìn về phía Lưu Mị Nhi đang bị hấp huyết mạn đằng quấn chặt, nằm trên mặt đất, hắn tự hỏi, làm gì để xử lý vị mỹ nữ tuyệt my dung nhan thủ đoạn tàn ác mà năng lực xuất chúng này.
Trong mắt Lưu Mị Nhi hiện lên một tia dị quang, nói thẳng:
- Nhạc Trọng, thả ta ra. Ta nguyện ý làm nữ nhân của ngươi, hiệu lực vì ngươi, Ngươi hiện tại mới thu phục kên kên bộ lạc, cho nên hẳn là cần người quản lý. Ta quản lý Bạo Phong cốc bao năm rồi ,cho nên có được kinh nghiệm quản lý phong phú vô cùng, Ta có giúp ngươi quản lý toàn bộ kên kên bộ lạc, để cho ngươi ra ngoài chinh chiến mà không lo lắng gì ở nhà hết.
Lưu Mị Nhi từ việc Nhạc Trọng không rat ay với nàng và Lạc Thanh thanh thì biết, không chỉ dùng nữ sắc là có thể đả động hắn. Bởi vì hai người bọn họ đều là những đóa hoa tuyệt sắc, có được dung nhan khuynh thành khuynh quốc, nếu là nam nhân bình thường thì đã sớm bám lấy các nàng, mà Nhạc Trọng lại chỉ muốn có được khoa học kỹ thuật tiền sử của Bạo Phong cốc với khoa học kết tinh của ngôi thành Bạo Phong này, nàng cũng đoán được từ chuyện hắn muốn Bạo Phong bát kiệt của Lạc Thanh Thanh, cho nên đoán ra ,hắn đang thiếu nhân tài hỗ trợ vô cùng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.