Chương 907: Trọng thương Sứ Đồ! (2)
Tư Sản Bạo Tăng
05/01/2015
Với tư cách là Ám Kỵ Sĩ, chức nghiệp ẩn tàng, nếu tiến hóa đến đằng sau tự nhiên cũng có kỹ năng phi hành, nhưng ở giai đoạn hiện giờ, chỉ có rất ít người nắm giữ kỹ năng phi hành, một trong số đó chính là cường giả khống chế phong chi lực, có được kỹ năng phi hành.
Lị Na vừa trốn, Nhạc Trọng quay đầu lại liền thấy Cáp Nhĩ Mạn bị Ngân Sương đánh cho chật vật không chịu nổi, liên tục thổ huyết không ngừng bại lui.
Sức chiến đấu của Cáp Nhĩ Mạn cực kì khủng bố coi như Tiến Hóa Giả đỉnh tiêm như Hốt Ngạch Nhiễm chỉ sợ cũng không ngăn được mười chiêu của hắn. Nhưng Ngân Sương là một tiểu quái vật sinh ra từ biến dị cảm nhiễm mẫu thế lại càng thêm kinh khủng, hoàn toàn chỉ dùng lực lượng và tốc độ liền hoàn toàn áp chế Cáp Nhĩ Mạn. Nếu không phải Cáp Nhĩ Mạn có thể bay lên không thì Ngân Sương sớm đã đánh hắn chết tươi rồi.
Cáp Nhĩ Mạn sau khi thấy Lị Na trốn chết thì trong mắt hiện lên một vòng dị quang, hung hăng cắn răng một cái phún ra một miệng lớn máu huyết, hai cánh Ác Ma cấp hai của hắn lập tức bộc phát ra từng đạo phù văn huyền ảo, hắn vỗ hai cánh, ma quang cuồn cuộn, cả người hóa thành một đạo hắc quang đáng sợ chui vào trên bầu trời thoáng cái biến mất không thấy gì nữa.
Kỹ năng Cáp Nhĩ Mạn vận dụng chính là kỹ năng tứ cấp Huyết độn thuật, đây là kỹ năng chỉ có sinh vật có huyết thống Ác Ma hoặc là thuộc hệ hắc ám biến thân thành Ác Ma mới có thể sử dụng. Một khi sử dụng liền có thể khiến tốc độ của mình trong thời gian ngắn tăng vọt, giúp đào thoát khỏi chiến trường. Đương nhiên di chứng cũng thập phần cường đại, sau khi sử dụng kỹ năng bảo vệ tánh mạng này thì thi thuật giả trong vòng nửa năm cũng không thể khôi phục chiến lực toàn thịnh.
- Đáng giận!
Ngân Sương nhìn xem Cáp Nhĩ Mạn chạy trốn trong mắt hiện lên một vòng hối hận, nàng tuy rằng chiến lực vô song nhưng lại không có năng lực phi hành, cũng chỉ có thể trơ mắt ếch ra nhìn Cáp Nhĩ Mạn chạy đi
Ngân Sương đi tới bên người Nhạc Trọng, trong ánh mắt xinh đẹp nhiễm lên một tầng sương mù có chút hối hận nói:
- Ba ba, thực xin lỗi, Ngân Sương không giết được tên xấu xa kia!
Nhạc Trọng vươn tay vuốt mái tóc bạc của Ngân Sương mỉm cười khích lệ nói:
- Không có vấn đề gì! Ngân Sương đã làm rất tốt rồi!
Ngân Sương lộ ra môt dáng cười ngọt ngào đáng yêu với Nhạc Trọng:
- Hắc hắc! Được ba ba khen ngợi!
Dưới sự giáo dục của Nhạc Trọng, tiểu quái vật Ngân Sương này cũng trở nên càng ngày càng đáng sợ, giết người không chớp mắt.
Bạch Tiểu Thắng đi tới bên người Nhạc Trọng vẻ mặt bi sắc cắn răng nói:
- Thủ lĩnh! Chết hai mươi ba huynh đệ! !
Sức chiến đấu của Cáp Nhĩ Mạn, Lị Na quá mức cường hoành, mặc dù dưới vây quanh trùng trùng điệp điệp vẫn chém giết 23 tên Tiến Hóa Giả tinh nhuệ dưới trướng Nhạc Trọng. Rất nhiều Tiến Hóa Giả đều là lão binh đi theo Nhạc Trọng chinh chiến bốn phía, bọn hắn theo Nhạc Trọng chiến đấu ở Nhật Bản, Indonesia, Quảng Tây, đại thảo nguyên, nhưng giờ lại bị chết trong tay Cáp Nhĩ Mạn, Lị Na.
Trong mắt Nhạc Trọng cũng hiện lên một vòng phẫn nộ cắn răng nói:
- Bọn hắn sẽ không chết vô ích! Sớm muộn ta sẽ khiến đám hỗn đãn kia trả giá một cái giá lớn tương xứng.
Lị Na, Cáp Nhĩ Mạn của Thiên Đường Thần Quốc vừa trốn, toàn bộ sĩ khí đại quân Ngoại Mông Cổ liền hoàn toàn sụp đổ, đại lượng chiến sĩ Ngoại Mông Cổ chạy trốn tứ phía, người đầu hàng vô số.
Quân đội của Ngoại Mông Cổ vào trước tận thế cũng không phải là cường quân gì. Sau tận thế, bọn hắn lại càng thêm không chịu nổi, là nhược lữ không trải qua huyết chiến. Bị Nhạc Trọng dạ tập liền giết chết hơn sáu nghìn người, hơn ba nghìn tên chiến sĩ chạy tứ tán, hai vạn người trực tiếp quỳ xuống đất đầu hàng.
Quân đội Ngoại Mông Cổ trang bị ba vạn cây súng trường, hơn mười chiếc xe tăng, hơn 100 chiếc xe súng máy, hơn mười khung phi cơ trực thăng võ trang, cùng với đại lượng vật tư súng ống đạn dược, dê bò toàn bộ đã rơi vào trong tay Nhạc Trọng.
Vô luận vũ khí tiên tiến cỡ nào, sử dụng vũ khí vẫn là bản thân nhân loại. Nếu ba vạn quân đội Ngoại Mông Cổ kia cũng tinh nhuệ như Thiên Đường Thần Quốc, vậy thì sự tập kích của Nhạc Trọng nhiều nhất chỉ tạo thành chút phiền toái thôi.
- Đáng chết! ! Nhạc Trọng chết tiếc, cũng dám làm tổn thương ta nặng như vậy! Ta tuyệt đối sẽ không bỏ qua ngươi! !
Trong một rừng cây khuất trên thảo nguyên, Cáp Nhĩ Mạn sắc mặt tái nhợt, vẻ mặt dữ tợn rít gào nói, lúc này hắn đã rút khỏi hình thái Ác Ma, trở nên vô cùng suy yếu.
Lị Na nhìn cánh tay trái đã bị bắn nát, cố nén đau đớn, trong mắt hiện lên một vòng oán độc nói:
- Hắn hiện giờ đánh bại quân đội Ngoại Mông Cổ, lại nhận được trang bị của quân đội Ngoại Mông Cổ, tại phiến khu vực này, đã không còn thế lực nào có thể chống lại hắn nữa rồi. Còn có biện pháp nào có thể giết hắn không?
Cáp Nhĩ Mạn nhịn không được rít gào nói:
- Đám Ngoại Mông Cổ kia đều là phế vật. Ba vạn đại quân, lại bị người một kích liền thua. Thật sự quá ngu xuẩn, quá vô dụng. Đám lão đầu trưởng lão hội làm ăn kiểu gì không biết, vậy mà chọn đồng bọn hợp tác ngu như heo vậy. Còn dùng súng ống đạn được chúng ta có được từ Ngoại Mông Cổ, Russia để trợ giúp phế vật như vậy. Hiện giờ những súng ống đạn được kia đều đã rơi vào trong tay Nhạc Trọng, hắn lại càng thêm khó chơi!
Không ai có thể nghĩ đến quân đội Ngoại Mông Cổ lại rác rưởi như vậy. Coi như là Nhạc Trọng phát động đánh lén cũng không nghĩ đến một lần dạ tập của hắn liền trực tiếp đánh tan ba vạn đại quân Ngoại Mông Cổ.
Lúc này y ba vạn đại quân Ngoại Mông Cổ sau khi bị Nhạc Trọng đánh thì vũ khí đạn dược, lương thực vật tư của bọn hắn đều rơi vào tay Nhạc Trọng. Nhạc Trọng thật sự như hổ thêm cánh. Đại lượng vũ khí đạn dược, lương thực vật tư vốn vì chiến đấu với tang thi đầu to kia mà tiêu hao đều đã được bổ sung còn thừa ra rất nhiều.
Thế lực Thiên Đường Thần Quốc trải rộng toàn cầu, vật tư bọn hắn khống chế cũng nhiều đến đáng sợ. Vì có thể đánh bại Nhạc Trọng, bọn hắn triệu tập đại lượng vật tư và vô số vũ khí đạn dược đến trợ giúp ba vạn quân đội Ngoại Mông Cổ, hiện giờ những trang bị kia đều đã rơi vào tay Nhạc Trọng, khiến Nhạc Trọng thoáng một phát đã có được trang bị và đạn dược đủ dùng cho ba sư.
Lị Na mặt âm trầm chậm rãi nói:
- Bên người Nhạc Trọng cao thủ đông đỏa, chỉ có hai người chúng ta rất khó đánh chết hắn. Muốn tiêu diệt Nhạc Trọng, phải triệu tập thêm mười hai tên thần sứ và ba mươi sáu tên thần sứ dự khuyết. Thêm một Thẩm Phán Giả Quân Đoàn mới có nắm chắc tiêu diệt hắn.
Lị Na, Cáp Nhĩ Mạn với tư cách là hai người mạnh nhất của Thiên Đường Thần Quốc, thực lực bọn hắn ở dưới trướng Nhạc Trọng ngoại trừ Ngân Sương là mạnh hơn bọn hắn một bậc ra thì có rất ít người có thể địch lại.
Lần này đám Lị Na sở dĩ chịu thiệt là do tám gã thần sứ thân là Tiến Hóa Giả đỉnh tiêm mà bọn hắn mang đến còn chưa kịp phát ra tác dụng gì đã bị Nhạc Trọng dẫn người vây giết, ăn phải thiệt thòi lớn.
Lị Na vừa trốn, Nhạc Trọng quay đầu lại liền thấy Cáp Nhĩ Mạn bị Ngân Sương đánh cho chật vật không chịu nổi, liên tục thổ huyết không ngừng bại lui.
Sức chiến đấu của Cáp Nhĩ Mạn cực kì khủng bố coi như Tiến Hóa Giả đỉnh tiêm như Hốt Ngạch Nhiễm chỉ sợ cũng không ngăn được mười chiêu của hắn. Nhưng Ngân Sương là một tiểu quái vật sinh ra từ biến dị cảm nhiễm mẫu thế lại càng thêm kinh khủng, hoàn toàn chỉ dùng lực lượng và tốc độ liền hoàn toàn áp chế Cáp Nhĩ Mạn. Nếu không phải Cáp Nhĩ Mạn có thể bay lên không thì Ngân Sương sớm đã đánh hắn chết tươi rồi.
Cáp Nhĩ Mạn sau khi thấy Lị Na trốn chết thì trong mắt hiện lên một vòng dị quang, hung hăng cắn răng một cái phún ra một miệng lớn máu huyết, hai cánh Ác Ma cấp hai của hắn lập tức bộc phát ra từng đạo phù văn huyền ảo, hắn vỗ hai cánh, ma quang cuồn cuộn, cả người hóa thành một đạo hắc quang đáng sợ chui vào trên bầu trời thoáng cái biến mất không thấy gì nữa.
Kỹ năng Cáp Nhĩ Mạn vận dụng chính là kỹ năng tứ cấp Huyết độn thuật, đây là kỹ năng chỉ có sinh vật có huyết thống Ác Ma hoặc là thuộc hệ hắc ám biến thân thành Ác Ma mới có thể sử dụng. Một khi sử dụng liền có thể khiến tốc độ của mình trong thời gian ngắn tăng vọt, giúp đào thoát khỏi chiến trường. Đương nhiên di chứng cũng thập phần cường đại, sau khi sử dụng kỹ năng bảo vệ tánh mạng này thì thi thuật giả trong vòng nửa năm cũng không thể khôi phục chiến lực toàn thịnh.
- Đáng giận!
Ngân Sương nhìn xem Cáp Nhĩ Mạn chạy trốn trong mắt hiện lên một vòng hối hận, nàng tuy rằng chiến lực vô song nhưng lại không có năng lực phi hành, cũng chỉ có thể trơ mắt ếch ra nhìn Cáp Nhĩ Mạn chạy đi
Ngân Sương đi tới bên người Nhạc Trọng, trong ánh mắt xinh đẹp nhiễm lên một tầng sương mù có chút hối hận nói:
- Ba ba, thực xin lỗi, Ngân Sương không giết được tên xấu xa kia!
Nhạc Trọng vươn tay vuốt mái tóc bạc của Ngân Sương mỉm cười khích lệ nói:
- Không có vấn đề gì! Ngân Sương đã làm rất tốt rồi!
Ngân Sương lộ ra môt dáng cười ngọt ngào đáng yêu với Nhạc Trọng:
- Hắc hắc! Được ba ba khen ngợi!
Dưới sự giáo dục của Nhạc Trọng, tiểu quái vật Ngân Sương này cũng trở nên càng ngày càng đáng sợ, giết người không chớp mắt.
Bạch Tiểu Thắng đi tới bên người Nhạc Trọng vẻ mặt bi sắc cắn răng nói:
- Thủ lĩnh! Chết hai mươi ba huynh đệ! !
Sức chiến đấu của Cáp Nhĩ Mạn, Lị Na quá mức cường hoành, mặc dù dưới vây quanh trùng trùng điệp điệp vẫn chém giết 23 tên Tiến Hóa Giả tinh nhuệ dưới trướng Nhạc Trọng. Rất nhiều Tiến Hóa Giả đều là lão binh đi theo Nhạc Trọng chinh chiến bốn phía, bọn hắn theo Nhạc Trọng chiến đấu ở Nhật Bản, Indonesia, Quảng Tây, đại thảo nguyên, nhưng giờ lại bị chết trong tay Cáp Nhĩ Mạn, Lị Na.
Trong mắt Nhạc Trọng cũng hiện lên một vòng phẫn nộ cắn răng nói:
- Bọn hắn sẽ không chết vô ích! Sớm muộn ta sẽ khiến đám hỗn đãn kia trả giá một cái giá lớn tương xứng.
Lị Na, Cáp Nhĩ Mạn của Thiên Đường Thần Quốc vừa trốn, toàn bộ sĩ khí đại quân Ngoại Mông Cổ liền hoàn toàn sụp đổ, đại lượng chiến sĩ Ngoại Mông Cổ chạy trốn tứ phía, người đầu hàng vô số.
Quân đội của Ngoại Mông Cổ vào trước tận thế cũng không phải là cường quân gì. Sau tận thế, bọn hắn lại càng thêm không chịu nổi, là nhược lữ không trải qua huyết chiến. Bị Nhạc Trọng dạ tập liền giết chết hơn sáu nghìn người, hơn ba nghìn tên chiến sĩ chạy tứ tán, hai vạn người trực tiếp quỳ xuống đất đầu hàng.
Quân đội Ngoại Mông Cổ trang bị ba vạn cây súng trường, hơn mười chiếc xe tăng, hơn 100 chiếc xe súng máy, hơn mười khung phi cơ trực thăng võ trang, cùng với đại lượng vật tư súng ống đạn dược, dê bò toàn bộ đã rơi vào trong tay Nhạc Trọng.
Vô luận vũ khí tiên tiến cỡ nào, sử dụng vũ khí vẫn là bản thân nhân loại. Nếu ba vạn quân đội Ngoại Mông Cổ kia cũng tinh nhuệ như Thiên Đường Thần Quốc, vậy thì sự tập kích của Nhạc Trọng nhiều nhất chỉ tạo thành chút phiền toái thôi.
- Đáng chết! ! Nhạc Trọng chết tiếc, cũng dám làm tổn thương ta nặng như vậy! Ta tuyệt đối sẽ không bỏ qua ngươi! !
Trong một rừng cây khuất trên thảo nguyên, Cáp Nhĩ Mạn sắc mặt tái nhợt, vẻ mặt dữ tợn rít gào nói, lúc này hắn đã rút khỏi hình thái Ác Ma, trở nên vô cùng suy yếu.
Lị Na nhìn cánh tay trái đã bị bắn nát, cố nén đau đớn, trong mắt hiện lên một vòng oán độc nói:
- Hắn hiện giờ đánh bại quân đội Ngoại Mông Cổ, lại nhận được trang bị của quân đội Ngoại Mông Cổ, tại phiến khu vực này, đã không còn thế lực nào có thể chống lại hắn nữa rồi. Còn có biện pháp nào có thể giết hắn không?
Cáp Nhĩ Mạn nhịn không được rít gào nói:
- Đám Ngoại Mông Cổ kia đều là phế vật. Ba vạn đại quân, lại bị người một kích liền thua. Thật sự quá ngu xuẩn, quá vô dụng. Đám lão đầu trưởng lão hội làm ăn kiểu gì không biết, vậy mà chọn đồng bọn hợp tác ngu như heo vậy. Còn dùng súng ống đạn được chúng ta có được từ Ngoại Mông Cổ, Russia để trợ giúp phế vật như vậy. Hiện giờ những súng ống đạn được kia đều đã rơi vào trong tay Nhạc Trọng, hắn lại càng thêm khó chơi!
Không ai có thể nghĩ đến quân đội Ngoại Mông Cổ lại rác rưởi như vậy. Coi như là Nhạc Trọng phát động đánh lén cũng không nghĩ đến một lần dạ tập của hắn liền trực tiếp đánh tan ba vạn đại quân Ngoại Mông Cổ.
Lúc này y ba vạn đại quân Ngoại Mông Cổ sau khi bị Nhạc Trọng đánh thì vũ khí đạn dược, lương thực vật tư của bọn hắn đều rơi vào tay Nhạc Trọng. Nhạc Trọng thật sự như hổ thêm cánh. Đại lượng vũ khí đạn dược, lương thực vật tư vốn vì chiến đấu với tang thi đầu to kia mà tiêu hao đều đã được bổ sung còn thừa ra rất nhiều.
Thế lực Thiên Đường Thần Quốc trải rộng toàn cầu, vật tư bọn hắn khống chế cũng nhiều đến đáng sợ. Vì có thể đánh bại Nhạc Trọng, bọn hắn triệu tập đại lượng vật tư và vô số vũ khí đạn dược đến trợ giúp ba vạn quân đội Ngoại Mông Cổ, hiện giờ những trang bị kia đều đã rơi vào tay Nhạc Trọng, khiến Nhạc Trọng thoáng một phát đã có được trang bị và đạn dược đủ dùng cho ba sư.
Lị Na mặt âm trầm chậm rãi nói:
- Bên người Nhạc Trọng cao thủ đông đỏa, chỉ có hai người chúng ta rất khó đánh chết hắn. Muốn tiêu diệt Nhạc Trọng, phải triệu tập thêm mười hai tên thần sứ và ba mươi sáu tên thần sứ dự khuyết. Thêm một Thẩm Phán Giả Quân Đoàn mới có nắm chắc tiêu diệt hắn.
Lị Na, Cáp Nhĩ Mạn với tư cách là hai người mạnh nhất của Thiên Đường Thần Quốc, thực lực bọn hắn ở dưới trướng Nhạc Trọng ngoại trừ Ngân Sương là mạnh hơn bọn hắn một bậc ra thì có rất ít người có thể địch lại.
Lần này đám Lị Na sở dĩ chịu thiệt là do tám gã thần sứ thân là Tiến Hóa Giả đỉnh tiêm mà bọn hắn mang đến còn chưa kịp phát ra tác dụng gì đã bị Nhạc Trọng dẫn người vây giết, ăn phải thiệt thòi lớn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.