Chương 463: Tuyết lạnh.
Tư Sản Bạo Tăng
20/10/2014
- Đầu hàng không giết! ! Đầu hàng không giết!
Nhạc Trọng mang binh tiến lên không ngừng đuổi giết tàn binh, hắn nhanh chóng đuổi theo bại binh, không ngừng rống to vừa chém giết những ai dám chạy trốn.
Không ngừng có người chạy trốn chết trong tay của Nhạc Trọng cùng bạch cốt, Minh Giai Giai thao túng bốn đầu ảnh lang giống như quỷ mị không ngừng từ bóng dáng của đám lính xông ra cắn chết người, chuyện này tạo ấn tượng cực mạnh.
- Tôi đầu hàng! Đừng giết tôi!
- Tôi đầu hàng! Đừng giết tôi!
- Đầu hàng!
"..."
Dưới đuổi giết của Nhạc Trọng và uy hiếp của tử vong thì đám người kia không ngừng sụp đổ, nhao nhao vứt bỏ vũ khí, hai tay ôm đầu, ngồi chồm hổm trên mặt đất đầu hàng với Nhạc Trọng.
Viện binh phía sau nhanh chóng đuổi tới, Nhạc Trọng lại lại cho viện binh thu lấy tàn binh, sau đó hắn không ngừng dẫn người đi tới kho vũ khí bên kia.
Triệu Tư Cương vừa bại, làm cho không có lực lượng nào có thể ngăn cản đẩy mạnh bước chân của Nhạc Trọng, hắn rất nhanh mang binh giết tới tận kho vũ khí.
Trước kho vũ khí này cũng không có đại quân thủ kho, chỉ có một tên trung niên tướng mạo nho nhã đang đứng.
Tên trung niên này vừa nhìn thấy Nhạc Trọng thống soái lính đi tới, chợt đi nhanh đi tới bên phía Nhạc Trọng.
Nhìn thấy nam tử trung niên đi tới, chiến sĩ bên người của Nhạc Trọng giơ súng lên nhắm vào tên kia, chuẩn bị tiêu diệt.
Nhạc Trọng vung tay lên, ngăn thân vệ của hắn lại, mặc cho tên trung niên kia đi tới trước người.
Bối Minh Dương nhìn thẳng Nhạc Trọng chậm rãi nói:
- Vị trưởng quan này, tôi là thủ lĩnh huyện Thiên Tân Bối Minh Dương! Tôi hy vọng có thể gặp mặt thủ lĩnh Nhạc Trọng!
Nhạc Trọng nhìn qua Bối Minh Dương lạnh lùng nói:
- Tôi chính là Nhạc Trọng! Có lời gì nói đi! Đừng nên kéo dài thời gian, nếu không tôi xử bắn anh đấy!
Bối Minh Dương nhìn thẳng Nhạc Trọng vẻ mặt nghiêm nghị nói:
- Tôi cũng nói thẳng! Nhạc Trọng, trong kho vũ khí hiện tại đầy bom! Chỉ cần trong hai mươi phút tôi không quay về, những quả bom kia trực tiếp kíp nổ. Vũ khí và đạn dược bên trong sẽ biến thành tro tàn. Trừ kho vũ khí ra, kho lương thực bên kia cũng an bài như vậy, chỉ cần tôi không còn sống rời khỏi đây thì qua hai mươi phút chúng sẽ biến thành tro tàn.
Nhạc Trọng nghe vậy nhướng mày, trong huyện Thiên Tân có được năm vạn người sống sót. Nếu như kho lương thực bị thiêu hủy, cứ như vậy năm vạn người sống sót gánh nặng dồn lên vai của mình. Cho dù Nhạc Trọng đem lương thực của huyện Kinh Tây chở tới đây cứu tế huyện Thiên Tân, dùng lương thực tồn kho của huyện Kinh Tây cũng không vượt quá ba tháng.
Ô Ấn hai mắt ngưng tụ, vô cùng phẫn nộ uy hiếp nói:
- Hỗn đản! Mày dám làm như vậy tao sẽ chém ngang lưng mày!
- Nếu mày làm như vậy thì lão tử sẽ lăng trì mày!
"..."
Đám người dưới trướng của Nhạc Trọng lúc này nhao nhao rào rú lên.
Đối mặt với những lời uy hiếp kia Bối Minh Dương bỏ qua tất cả, chỉ lặng lẽ nhìn qua Nhạc Trọng.
Nhạc Trọng phất phất tay, Ô Ấn và đám người tức giận gào thét dừng lại.
Nhạc Trọng lạnh như băng nhìn qua Bối Minh Dương nói:
- Nói điều kiện của anh đi! Chỉ cần không phải quá không hợp thói thường, tôi có thể đáp ứng được!
Bối Minh Dương độc thân đi tới nơi này, không có đốt cháy kho vũ khí, kho lương thực thì không muốn làm chuyện quá tuyệt. Hắn cũng muốn sống sót.
Bối Minh Dương nhìn Nhạc Trọng và nghiêm nghị nói:
- Tôi nguyện ý đầu hàng thủ lĩnh Nhạc Trọng! Nhưng tôi hy vọng thủ lĩnh như ngài cam đoan người thân và bản thân chúng tôi cùng tài sản tư nhân được an toàn. Hơn nữa sau khi đầu hàng thì chúng tôi muốn được hưởng quyền lợi như công dân của anh!
Trong tận thế, mạng người tiện như con kiến. Bối Minh Dương thập phần sợ hãi sau khi đầu hàng Nhạc Trọng thì bị tùy ý chém giết như heo chó. Hắn lăn lộn trong tận thế đã lâu, được nhìn thấy hắc ám của tận thế, thập phần sợ hãi Nhạc Trọng sẽ như phần tử khủng bố tính tình bạp ngược.
Nhạc Trọng nói:
- Tốt! Tôi đáp ứng anh!
Bối Minh Dương nhắc những điều kiện này Nhạc Trọng vốn cũng định làm như vậy, hắn đối địch thì không lưu tình, nhưng cũng không hơn. Hắn mang binh chưa từng tàn sát hàng loạt dân trong thành.
Nghe được Nhạc Trọng hứa hẹn, Bối Minh Dương có chút buông lỏng một hơi, hắn lấy bộ đàm ra đắng chát nói:
- Toàn bộ lập tức đầu hàng!
Nhận được lệnh của Bối Minh Dương thì những địa phương còn chống cự trong huyện Thiên Tân đã yếu đi hơn phân nửa. Cửa kho vũ khí cũng mở ra, cho người của Nhạc Trọng đi vào chiếm lĩnh nơi này.
Ở trong kho vũ khí còn lẳng lặng có chiến xa bộ binh, xe phóng tên lửa đạn đạo, xe phòng không tiên tiến.
Dưới trướng của Bối Minh Dương cũng chỉ có hơn mười tinh anh của Triệu Tư Cương mới biết sử dụng những thứ này. Nhưng mà chưa kịp mang ra khỏi kho vũ khí thì bị Nhạc Trọng chặn đứng, không cách nào phát huy ra được uy lực của chúng.
Nếu không Nhạc Trọng lúc này tấn công huyện Thiên Tân thương vong là cực lớn.
Bối Minh Dương vừa đầu hàng, huyện Thiên Tân chống cự yếu đi tám phần. Nhưng mà vẫn có lực lượng ngăn cản đại quân của Nhạc Trọng tiến vào. Nhưng mà những nơi đó lập tức bị người của Nhạc Trọng nghiền nát.
Không lâu cả huyện Thiên Tân chóng cự không còn, bạo loạn trong huyện Thiên Tân cũng bị đánh tan, tất cả phần tử bạo loạn đều bị xử bắn, dưới trấn áp thiết huyết thì huyện Thiên Tân chậm rãi khôi phục lại bình tĩnh.
Cả huyện Thiên Tân rơi vào trong tay của Nhạc Trọng thì cao thủ doanh dưới trướng Bối Minh Dương cũng nguyên vẹn rơi vào trong tay của Nhạc Trọng.
Ngày đó cao thủ doanh thống lĩnh Bạch Tiểu Thắng đang chơi trò nhất long hí tứ phượng, kết quả cả đêm hắn chơi đùa kiệt sức, một giấc ngủ tới tận khuya. Chờ hắn tỉnh lại thì cả huyện Thiên Tân đã rơi vào trong tay của Nhạc Trọng.
Nhìn thấy Bối Minh Dương đầu hàng Nhạc Trọng, Bạch Tiểu Thắng cũng thập phần thức thời đầu hàng Nhạc Trọng.
Cướp lấy huyện Thiên Tân thì Nhạc Trọng liền nhanh chóng bắt đầu chỉnh biên đội ngũ, thoáng cái mở rộng bốn doanh bộ binh và một doanh cao thủ. Trừ chuyện đó ra, còn có trang bị của sáu doanh, lính dưới trướng của Nhạc Trọng thoáng cái biến thành bốn ngàn người.
Nhưng mà trong bốn ngàn quân này chính thức cường hoành có thể đánh nhau liều mạng chỉ có ba doanh và một doanh cao thủ. Số còn lại đang huấn luyện, trong thời gian ngắn không cách nào hình thành sức chiến đấu cường đại.
Bốn doanh bộ binh và một doanh cao thủ hình thành, bọn họ được Nhạc Trọng cho thay phiên chinh chiến bốn phía, tiêu diệt toàn bộ những tang thi trong thôn trấn. Một bên thu hoạch chiến lợi phẩm, một bên không ngừng tăng cường sức chiến đấu của bọn họ, đề cao đẳng cấp cường hóa của bọn họ.
Còn quân dự bị thì Nhạc Trọng tiến hành giáo dục cảm hóa và huấn luyện quân sự nghiêm khắc. Tuy những quân dự bị này hiện giờ không thể đánh nhau, nhưng mà trải qua vài tháng huấn luyện thì bọn họ cũng trở thành tân binh hợp cách.
Ở phương diện chính phủ, có kinh nghiệm tổ kiến chính phủ hành phố Lũng Hãi cho nên Nhạc Trọng cũng chọn lựa một đám nhân viên công vụ quen thuộc công việc hành chính, được Bối Minh Dương trợ giúp đã hình thành chính phủ mới.
Nhạc Trọng mang binh tiến lên không ngừng đuổi giết tàn binh, hắn nhanh chóng đuổi theo bại binh, không ngừng rống to vừa chém giết những ai dám chạy trốn.
Không ngừng có người chạy trốn chết trong tay của Nhạc Trọng cùng bạch cốt, Minh Giai Giai thao túng bốn đầu ảnh lang giống như quỷ mị không ngừng từ bóng dáng của đám lính xông ra cắn chết người, chuyện này tạo ấn tượng cực mạnh.
- Tôi đầu hàng! Đừng giết tôi!
- Tôi đầu hàng! Đừng giết tôi!
- Đầu hàng!
"..."
Dưới đuổi giết của Nhạc Trọng và uy hiếp của tử vong thì đám người kia không ngừng sụp đổ, nhao nhao vứt bỏ vũ khí, hai tay ôm đầu, ngồi chồm hổm trên mặt đất đầu hàng với Nhạc Trọng.
Viện binh phía sau nhanh chóng đuổi tới, Nhạc Trọng lại lại cho viện binh thu lấy tàn binh, sau đó hắn không ngừng dẫn người đi tới kho vũ khí bên kia.
Triệu Tư Cương vừa bại, làm cho không có lực lượng nào có thể ngăn cản đẩy mạnh bước chân của Nhạc Trọng, hắn rất nhanh mang binh giết tới tận kho vũ khí.
Trước kho vũ khí này cũng không có đại quân thủ kho, chỉ có một tên trung niên tướng mạo nho nhã đang đứng.
Tên trung niên này vừa nhìn thấy Nhạc Trọng thống soái lính đi tới, chợt đi nhanh đi tới bên phía Nhạc Trọng.
Nhìn thấy nam tử trung niên đi tới, chiến sĩ bên người của Nhạc Trọng giơ súng lên nhắm vào tên kia, chuẩn bị tiêu diệt.
Nhạc Trọng vung tay lên, ngăn thân vệ của hắn lại, mặc cho tên trung niên kia đi tới trước người.
Bối Minh Dương nhìn thẳng Nhạc Trọng chậm rãi nói:
- Vị trưởng quan này, tôi là thủ lĩnh huyện Thiên Tân Bối Minh Dương! Tôi hy vọng có thể gặp mặt thủ lĩnh Nhạc Trọng!
Nhạc Trọng nhìn qua Bối Minh Dương lạnh lùng nói:
- Tôi chính là Nhạc Trọng! Có lời gì nói đi! Đừng nên kéo dài thời gian, nếu không tôi xử bắn anh đấy!
Bối Minh Dương nhìn thẳng Nhạc Trọng vẻ mặt nghiêm nghị nói:
- Tôi cũng nói thẳng! Nhạc Trọng, trong kho vũ khí hiện tại đầy bom! Chỉ cần trong hai mươi phút tôi không quay về, những quả bom kia trực tiếp kíp nổ. Vũ khí và đạn dược bên trong sẽ biến thành tro tàn. Trừ kho vũ khí ra, kho lương thực bên kia cũng an bài như vậy, chỉ cần tôi không còn sống rời khỏi đây thì qua hai mươi phút chúng sẽ biến thành tro tàn.
Nhạc Trọng nghe vậy nhướng mày, trong huyện Thiên Tân có được năm vạn người sống sót. Nếu như kho lương thực bị thiêu hủy, cứ như vậy năm vạn người sống sót gánh nặng dồn lên vai của mình. Cho dù Nhạc Trọng đem lương thực của huyện Kinh Tây chở tới đây cứu tế huyện Thiên Tân, dùng lương thực tồn kho của huyện Kinh Tây cũng không vượt quá ba tháng.
Ô Ấn hai mắt ngưng tụ, vô cùng phẫn nộ uy hiếp nói:
- Hỗn đản! Mày dám làm như vậy tao sẽ chém ngang lưng mày!
- Nếu mày làm như vậy thì lão tử sẽ lăng trì mày!
"..."
Đám người dưới trướng của Nhạc Trọng lúc này nhao nhao rào rú lên.
Đối mặt với những lời uy hiếp kia Bối Minh Dương bỏ qua tất cả, chỉ lặng lẽ nhìn qua Nhạc Trọng.
Nhạc Trọng phất phất tay, Ô Ấn và đám người tức giận gào thét dừng lại.
Nhạc Trọng lạnh như băng nhìn qua Bối Minh Dương nói:
- Nói điều kiện của anh đi! Chỉ cần không phải quá không hợp thói thường, tôi có thể đáp ứng được!
Bối Minh Dương độc thân đi tới nơi này, không có đốt cháy kho vũ khí, kho lương thực thì không muốn làm chuyện quá tuyệt. Hắn cũng muốn sống sót.
Bối Minh Dương nhìn Nhạc Trọng và nghiêm nghị nói:
- Tôi nguyện ý đầu hàng thủ lĩnh Nhạc Trọng! Nhưng tôi hy vọng thủ lĩnh như ngài cam đoan người thân và bản thân chúng tôi cùng tài sản tư nhân được an toàn. Hơn nữa sau khi đầu hàng thì chúng tôi muốn được hưởng quyền lợi như công dân của anh!
Trong tận thế, mạng người tiện như con kiến. Bối Minh Dương thập phần sợ hãi sau khi đầu hàng Nhạc Trọng thì bị tùy ý chém giết như heo chó. Hắn lăn lộn trong tận thế đã lâu, được nhìn thấy hắc ám của tận thế, thập phần sợ hãi Nhạc Trọng sẽ như phần tử khủng bố tính tình bạp ngược.
Nhạc Trọng nói:
- Tốt! Tôi đáp ứng anh!
Bối Minh Dương nhắc những điều kiện này Nhạc Trọng vốn cũng định làm như vậy, hắn đối địch thì không lưu tình, nhưng cũng không hơn. Hắn mang binh chưa từng tàn sát hàng loạt dân trong thành.
Nghe được Nhạc Trọng hứa hẹn, Bối Minh Dương có chút buông lỏng một hơi, hắn lấy bộ đàm ra đắng chát nói:
- Toàn bộ lập tức đầu hàng!
Nhận được lệnh của Bối Minh Dương thì những địa phương còn chống cự trong huyện Thiên Tân đã yếu đi hơn phân nửa. Cửa kho vũ khí cũng mở ra, cho người của Nhạc Trọng đi vào chiếm lĩnh nơi này.
Ở trong kho vũ khí còn lẳng lặng có chiến xa bộ binh, xe phóng tên lửa đạn đạo, xe phòng không tiên tiến.
Dưới trướng của Bối Minh Dương cũng chỉ có hơn mười tinh anh của Triệu Tư Cương mới biết sử dụng những thứ này. Nhưng mà chưa kịp mang ra khỏi kho vũ khí thì bị Nhạc Trọng chặn đứng, không cách nào phát huy ra được uy lực của chúng.
Nếu không Nhạc Trọng lúc này tấn công huyện Thiên Tân thương vong là cực lớn.
Bối Minh Dương vừa đầu hàng, huyện Thiên Tân chống cự yếu đi tám phần. Nhưng mà vẫn có lực lượng ngăn cản đại quân của Nhạc Trọng tiến vào. Nhưng mà những nơi đó lập tức bị người của Nhạc Trọng nghiền nát.
Không lâu cả huyện Thiên Tân chóng cự không còn, bạo loạn trong huyện Thiên Tân cũng bị đánh tan, tất cả phần tử bạo loạn đều bị xử bắn, dưới trấn áp thiết huyết thì huyện Thiên Tân chậm rãi khôi phục lại bình tĩnh.
Cả huyện Thiên Tân rơi vào trong tay của Nhạc Trọng thì cao thủ doanh dưới trướng Bối Minh Dương cũng nguyên vẹn rơi vào trong tay của Nhạc Trọng.
Ngày đó cao thủ doanh thống lĩnh Bạch Tiểu Thắng đang chơi trò nhất long hí tứ phượng, kết quả cả đêm hắn chơi đùa kiệt sức, một giấc ngủ tới tận khuya. Chờ hắn tỉnh lại thì cả huyện Thiên Tân đã rơi vào trong tay của Nhạc Trọng.
Nhìn thấy Bối Minh Dương đầu hàng Nhạc Trọng, Bạch Tiểu Thắng cũng thập phần thức thời đầu hàng Nhạc Trọng.
Cướp lấy huyện Thiên Tân thì Nhạc Trọng liền nhanh chóng bắt đầu chỉnh biên đội ngũ, thoáng cái mở rộng bốn doanh bộ binh và một doanh cao thủ. Trừ chuyện đó ra, còn có trang bị của sáu doanh, lính dưới trướng của Nhạc Trọng thoáng cái biến thành bốn ngàn người.
Nhưng mà trong bốn ngàn quân này chính thức cường hoành có thể đánh nhau liều mạng chỉ có ba doanh và một doanh cao thủ. Số còn lại đang huấn luyện, trong thời gian ngắn không cách nào hình thành sức chiến đấu cường đại.
Bốn doanh bộ binh và một doanh cao thủ hình thành, bọn họ được Nhạc Trọng cho thay phiên chinh chiến bốn phía, tiêu diệt toàn bộ những tang thi trong thôn trấn. Một bên thu hoạch chiến lợi phẩm, một bên không ngừng tăng cường sức chiến đấu của bọn họ, đề cao đẳng cấp cường hóa của bọn họ.
Còn quân dự bị thì Nhạc Trọng tiến hành giáo dục cảm hóa và huấn luyện quân sự nghiêm khắc. Tuy những quân dự bị này hiện giờ không thể đánh nhau, nhưng mà trải qua vài tháng huấn luyện thì bọn họ cũng trở thành tân binh hợp cách.
Ở phương diện chính phủ, có kinh nghiệm tổ kiến chính phủ hành phố Lũng Hãi cho nên Nhạc Trọng cũng chọn lựa một đám nhân viên công vụ quen thuộc công việc hành chính, được Bối Minh Dương trợ giúp đã hình thành chính phủ mới.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.