Chương 954: Uy hiếp của đạn hạt nhân
Tư Sản Bạo Tăng
06/01/2015
Phía dưới có một cơn cuồng phong quét quá, ở trong phạm vi gần đến một km, hai thân ảnh chậm rãi hiện ra, chính là Xi Vưu và Hiên Viên. Hiên Viên ngẩng đầu nhìn những Lôi Đình chiến cơ đang bay trên bầu trời, thản nhiên nói:
- Đúng là xem thường chúng ta quá mà! Những con người này coi chúng ta như con sâu cái kiến hạ đẳng để chúng thống lĩnh. Mấy đợt công kích này căn bản cũng không tổn hại nổi nửa sợi lông của chúng ta!
Xi Vưu nhìn lên bầu trời, khặc khặc cười nói:
- Vũ khí dù uy lực đến đâu mà không đem ra đánh người được cũng là không tốt. Dùng trí thông minh không hơn đám khỉ lông vàng của loài người đến lí giải điều này, e chừng quá khó đi.
Hiên Viên, Xi Vưu đều là những những sinh mệnh có trí tuệ siêu cấp trong đám cương thi tiến hóa, sức chiến đấu của chúng đều khủng bố ngang với Ngân Sương. Nhạc Trọng cũng là dốc hết toàn lực, phải trả giá lớn là toàn thân trọng thương, phối hợp với các Lôi Đình chiến cơ mới miễn cưỡng tiêu diệt được Phong Bá.
Người bình thường gần như là không có một cơ hội nào có thể giết chết những quái vật khủng bố có thể ngay lập tức tăng tốc đến ngưỡng siêu âm như Hiên Viên, Xi Vưu. Nếu không phải là Lôi Đình chiến cơ có lợi thế bay lượn trên bầu trời, tất thảy hai mươi Lôi Đình chiến cơ này đều bị hai con quái vật Hiên Viên, Xi Vưu dễ dàng phá hủy.
Đúng lúc này, Triệu Thiên sắc mặt đại biến, lớn giọng gào lên với Nhạc Trọng:
- Thủ lĩnh! Thủ lĩnh! Phản rồi! Trong thành phố Ô Lan xảy ra bạo loạn vũ trang!
Nhạc Trọng nghe thấy tin này, lập tức nộ khí công tâm mà phun ra một búng máu tươi lớn:
- Cái gì?
Nhạc Trọng vì hơn trăm vạn người sống sót trên đại thảo nguyên bọn họ mà liều chết chém giết trên tiền tuyến, mà trong thời khắc mấu chốt nhất, nguy hiểm nhất, chúng lại dám ở sau lưng đâm hắn một đao, như vậy ai có thể không khí nộ công tâm cho được.
Kỷ Thanh Vũ ôm chặt lấy Nhạc Trọng toàn thân máu me be bét lẫn với mồi hôi nhễ nhại, không hề ghét bỏ mà ôn nhu khuyên:
- Đừng nóng giận, Nhạc Trọng, ngươi không thể tức giận được. Những người kia tuyệt đối không thể đoạt quyền được, vì chúng mà ảnh hưởng đến thân thể thì thật không đáng.
Kỷ Khinh Vũ trong lòng cũng vô cùng căm hận những kẻ lén ở hậu phương tổ chức phản loạn, thế nhưng lại thập phần lo lắng thân thể Nhạc Trọng, không thể không khuyên nhủ Nhạc Trọng.
Nhạc Trọng cố nén đau đớn tù bụng, cắn răng ra lệnh:
- Lập tức phong tỏa tin tức này.
Một khi tin tức này để tiền phương biết được, chỉ sợ sẽ làm cho sáu đạo quân đội đều tan rã. Phải biết rắng sáu đạo quân đội kia phải đối mặt với hai nghìn vạn cương thi. Áp lực của bọn họ đã lên đến đỉnh điểm, chỉ sợ lòng người kinh hoàng sẽ dẫn đến sụp đổ ý chí chiến đấu.
Triệu Thiên Cương lĩnh mệnh:
- Vâng!
Trong mắt Nhạc Trọng hiện lên một tia hung quang. Ra lệnh:
- Chuyển đến căn cứ thử nghiệm tên lửa đạn đạo! Truyền mệnh lệnh của ta! Phóng ra đầu đạn hạt nhân số ba! Triệu Thiên Cương nét mặt khiếp sợ dò hỏi:
- Đạn hạt nhân? Thủ lĩnh, thật sự phải phóng ra đầu đạn hạt nhân sao?
Đạn hạt nhân chính là loại vũ khí có sức uy hiếp lớn nhất với nhân loại, ngoại trừ uy hiếp chấn động xuất hiện khi nó vừa được phóng ra, uy lực của nó vẫn ở trong trạng thái tồn tại. Chỉ là với tư cách một loại vũ khí chiến lược dùng để uy hiếp địch nhân, thời điểm mấu chốt nhất chính là bức xạ hạt nhân.
Một khi phóng ra đạn hạt nhân, phạm vi uy hiếp của đầu đạn hạt nhân sẽ vi phạm mức ô nhiễm phóng xạ, mấy trăm năm nữa những bức xạ hạt nhân kia vẫn không thể tan biến. không có bất cứ thế lực nào có thể nguyện ý phóng đạn hạt nhân để uy hiếp phạm vi thế lực của chính mình.
- Thiên Cương, thi hành mệnh lệnh! Trách nhiệm khi phóng ra đầu đạn hạt nhân cứ để mình ta gánh chịu! Trận này chúng ta không thể thua được! Nhanh! Khục! Khục! Nhạc Trọng ngữ khí mãnh liệt, liền liên tục ho khan, ho ra một ngụm lớn máu tươi.
Triệu Thiên Cương đã trở thành một hợp cách quân nhân, y lập tức vâng một tiếng liền thông báo đến căn cứ thử nghiệm tên lửa đạn đạo:
- Vâng! Thưa thủ lĩnh!
- Đây là căn cứ thử nghiệm tên lửa đạn đạo. Ta là người phụ trách căn cứ này, thiếu tá Lưu Kim Hà.
Nhạc Trọng gắng gượng chỗng đỡ thân thể trầm giọng nói vào cái máy truyền tin kia:
- Ta à Nhạc Trọng. Ta lệnh cho ngươi lập tức phóng ra đầu đạn hạt nhân số 3. mục tiêu X00234, Y00567. Mật mã là: X BJWYEG2347654590.
- Thủ lĩnh! Xin ngài chờ một chút! Một lát sau, Lưu Kim Hà thông qua mật mã và âm thanh mới xác định thân phận của Nhạc Trọng, lúc này mới xác nhận lại một lần nữa:
- Phóng ra đầu đạn hạt nhân số ba, mục tiêu X00234, Y00567. Xin ngài xác nhận lại một lần nữa, có nên thực thi mệnh lệnh này không?
Sắc mặt Nhạc Trọng tái nhợt, ho khan vài cái lạnh lùng nói:
- Lập tức chấp hành! Dùng tốc độ nhanh nhất chấp hành. Chuyện này có can hệ đến sự sống của tất cả mọi người trên thảo nguyên chúng ta trong tương lai. Khục khục!
Lưu Kim Hà rùng mình một cái, vội vàng đáp:
- Vâng!
- Rút lui!
Sau khi hạ lệnh bắn ra đầu đanh hạt nhân, Nhạc Trọng ra lệnh cho Triệu Thiên Cương. Nếu bọn họ không sớm rời khỏi, họ cũng sẽ bị ảnh hưởng từ đầu đạn hạt nhân kia, trở thành những cỗ thi thể mà thôi.
Hiên Viên nhìn hai mươi Lôi Đình chiến cơ rời đi trên bầu trời, chậm rãi nói:
- Chúng bay đi kìa!
Xi Vưu lộ ra một nụ cười mỉa mai:
- Xem ra Nhạc Trọng đã chết rồi. chúng muốn nhanh chóng tranh quyền đoạt lọi. Con người là loài sinh vật xấu xí chuyên tranh quyền đoạt lợi. Nhưng huyết nhục và bộ óc của bọn chúng lại là thứ mĩ vị trên đời. Khặc Khặc!
Hiên Viên thoáng nghĩ ngợi một chút cũng lộ ra vẻ tươi cười:
- Chí phải!
Hiên Viên, Xi Vưu là hai sinh thể mang trí tuệ tiên tiến và thân thể cương thi học được rất nhiều tri thức của con người. Chúng đều thừa biết một khi thủ lĩnh loài người là Nhạc Trọng tử vong thì con người sẽ không từ thủ đoạn nào mà tranh quyền đoạt lợi. Trên thực tế, con người còn đồi bại hơn chúng tưởng tưởng rất nhiều, ngu xuẩn hơn rất nhiều, khi mọi chuyện chưa được giải quyết đã sớm nổ ra nội chiến.
Nhãn lực của Xi Vưu cực kì đáng sợ, tù rất xa đã thấy một quả tên lửa xuyên qua lục địa lao về phía chúng:
- Ồ! Đó là cái gì?
- Tên lửa viễn trình, không ngờ hắn còn có cả thứ này. Đáng tiếc thứ đạn đạo này vẫn không giết nổi chúng ta.
Hiên Viên ngẩng đầu nhìn yên lửa xuyên lục địa trên bầu trời, liếc mắt một cái rồi lạnh lùng cười, thân thể lóe sáng biến mất.
Thân thể Xi Vưu cũng lóe lên, một giây sau đó đã xuất hiện cách đo bốn trăm mét.
Dựa vào tốc dộ khủng bố này, bất luận là hỏa tiễn dạng nào, đạn tạc loại gì thì Hiên Viên, Xi Vưu đều dễ dàng tránh thoát. Thế nhưng đây không phải đạn đạo bình thường mà là kết tinh của trí tuệ nhân loại, đạt hạt nhân có uy lực khủng khiếp nhất!
Ầm!
Quả đạn hạt nhân vừa chạm mặt đất liền phát ra tiếng nổ kinh thiên động địa, bạo tạc nổ tung lan nhanh với tốc độ ánh sáng, lập tức nuốt gọn lấy hai tên cương thi siêu cấp tiến hóa là Xi Vưu, Hiên Viên.
- Đúng là xem thường chúng ta quá mà! Những con người này coi chúng ta như con sâu cái kiến hạ đẳng để chúng thống lĩnh. Mấy đợt công kích này căn bản cũng không tổn hại nổi nửa sợi lông của chúng ta!
Xi Vưu nhìn lên bầu trời, khặc khặc cười nói:
- Vũ khí dù uy lực đến đâu mà không đem ra đánh người được cũng là không tốt. Dùng trí thông minh không hơn đám khỉ lông vàng của loài người đến lí giải điều này, e chừng quá khó đi.
Hiên Viên, Xi Vưu đều là những những sinh mệnh có trí tuệ siêu cấp trong đám cương thi tiến hóa, sức chiến đấu của chúng đều khủng bố ngang với Ngân Sương. Nhạc Trọng cũng là dốc hết toàn lực, phải trả giá lớn là toàn thân trọng thương, phối hợp với các Lôi Đình chiến cơ mới miễn cưỡng tiêu diệt được Phong Bá.
Người bình thường gần như là không có một cơ hội nào có thể giết chết những quái vật khủng bố có thể ngay lập tức tăng tốc đến ngưỡng siêu âm như Hiên Viên, Xi Vưu. Nếu không phải là Lôi Đình chiến cơ có lợi thế bay lượn trên bầu trời, tất thảy hai mươi Lôi Đình chiến cơ này đều bị hai con quái vật Hiên Viên, Xi Vưu dễ dàng phá hủy.
Đúng lúc này, Triệu Thiên sắc mặt đại biến, lớn giọng gào lên với Nhạc Trọng:
- Thủ lĩnh! Thủ lĩnh! Phản rồi! Trong thành phố Ô Lan xảy ra bạo loạn vũ trang!
Nhạc Trọng nghe thấy tin này, lập tức nộ khí công tâm mà phun ra một búng máu tươi lớn:
- Cái gì?
Nhạc Trọng vì hơn trăm vạn người sống sót trên đại thảo nguyên bọn họ mà liều chết chém giết trên tiền tuyến, mà trong thời khắc mấu chốt nhất, nguy hiểm nhất, chúng lại dám ở sau lưng đâm hắn một đao, như vậy ai có thể không khí nộ công tâm cho được.
Kỷ Thanh Vũ ôm chặt lấy Nhạc Trọng toàn thân máu me be bét lẫn với mồi hôi nhễ nhại, không hề ghét bỏ mà ôn nhu khuyên:
- Đừng nóng giận, Nhạc Trọng, ngươi không thể tức giận được. Những người kia tuyệt đối không thể đoạt quyền được, vì chúng mà ảnh hưởng đến thân thể thì thật không đáng.
Kỷ Khinh Vũ trong lòng cũng vô cùng căm hận những kẻ lén ở hậu phương tổ chức phản loạn, thế nhưng lại thập phần lo lắng thân thể Nhạc Trọng, không thể không khuyên nhủ Nhạc Trọng.
Nhạc Trọng cố nén đau đớn tù bụng, cắn răng ra lệnh:
- Lập tức phong tỏa tin tức này.
Một khi tin tức này để tiền phương biết được, chỉ sợ sẽ làm cho sáu đạo quân đội đều tan rã. Phải biết rắng sáu đạo quân đội kia phải đối mặt với hai nghìn vạn cương thi. Áp lực của bọn họ đã lên đến đỉnh điểm, chỉ sợ lòng người kinh hoàng sẽ dẫn đến sụp đổ ý chí chiến đấu.
Triệu Thiên Cương lĩnh mệnh:
- Vâng!
Trong mắt Nhạc Trọng hiện lên một tia hung quang. Ra lệnh:
- Chuyển đến căn cứ thử nghiệm tên lửa đạn đạo! Truyền mệnh lệnh của ta! Phóng ra đầu đạn hạt nhân số ba! Triệu Thiên Cương nét mặt khiếp sợ dò hỏi:
- Đạn hạt nhân? Thủ lĩnh, thật sự phải phóng ra đầu đạn hạt nhân sao?
Đạn hạt nhân chính là loại vũ khí có sức uy hiếp lớn nhất với nhân loại, ngoại trừ uy hiếp chấn động xuất hiện khi nó vừa được phóng ra, uy lực của nó vẫn ở trong trạng thái tồn tại. Chỉ là với tư cách một loại vũ khí chiến lược dùng để uy hiếp địch nhân, thời điểm mấu chốt nhất chính là bức xạ hạt nhân.
Một khi phóng ra đạn hạt nhân, phạm vi uy hiếp của đầu đạn hạt nhân sẽ vi phạm mức ô nhiễm phóng xạ, mấy trăm năm nữa những bức xạ hạt nhân kia vẫn không thể tan biến. không có bất cứ thế lực nào có thể nguyện ý phóng đạn hạt nhân để uy hiếp phạm vi thế lực của chính mình.
- Thiên Cương, thi hành mệnh lệnh! Trách nhiệm khi phóng ra đầu đạn hạt nhân cứ để mình ta gánh chịu! Trận này chúng ta không thể thua được! Nhanh! Khục! Khục! Nhạc Trọng ngữ khí mãnh liệt, liền liên tục ho khan, ho ra một ngụm lớn máu tươi.
Triệu Thiên Cương đã trở thành một hợp cách quân nhân, y lập tức vâng một tiếng liền thông báo đến căn cứ thử nghiệm tên lửa đạn đạo:
- Vâng! Thưa thủ lĩnh!
- Đây là căn cứ thử nghiệm tên lửa đạn đạo. Ta là người phụ trách căn cứ này, thiếu tá Lưu Kim Hà.
Nhạc Trọng gắng gượng chỗng đỡ thân thể trầm giọng nói vào cái máy truyền tin kia:
- Ta à Nhạc Trọng. Ta lệnh cho ngươi lập tức phóng ra đầu đạn hạt nhân số 3. mục tiêu X00234, Y00567. Mật mã là: X BJWYEG2347654590.
- Thủ lĩnh! Xin ngài chờ một chút! Một lát sau, Lưu Kim Hà thông qua mật mã và âm thanh mới xác định thân phận của Nhạc Trọng, lúc này mới xác nhận lại một lần nữa:
- Phóng ra đầu đạn hạt nhân số ba, mục tiêu X00234, Y00567. Xin ngài xác nhận lại một lần nữa, có nên thực thi mệnh lệnh này không?
Sắc mặt Nhạc Trọng tái nhợt, ho khan vài cái lạnh lùng nói:
- Lập tức chấp hành! Dùng tốc độ nhanh nhất chấp hành. Chuyện này có can hệ đến sự sống của tất cả mọi người trên thảo nguyên chúng ta trong tương lai. Khục khục!
Lưu Kim Hà rùng mình một cái, vội vàng đáp:
- Vâng!
- Rút lui!
Sau khi hạ lệnh bắn ra đầu đanh hạt nhân, Nhạc Trọng ra lệnh cho Triệu Thiên Cương. Nếu bọn họ không sớm rời khỏi, họ cũng sẽ bị ảnh hưởng từ đầu đạn hạt nhân kia, trở thành những cỗ thi thể mà thôi.
Hiên Viên nhìn hai mươi Lôi Đình chiến cơ rời đi trên bầu trời, chậm rãi nói:
- Chúng bay đi kìa!
Xi Vưu lộ ra một nụ cười mỉa mai:
- Xem ra Nhạc Trọng đã chết rồi. chúng muốn nhanh chóng tranh quyền đoạt lọi. Con người là loài sinh vật xấu xí chuyên tranh quyền đoạt lợi. Nhưng huyết nhục và bộ óc của bọn chúng lại là thứ mĩ vị trên đời. Khặc Khặc!
Hiên Viên thoáng nghĩ ngợi một chút cũng lộ ra vẻ tươi cười:
- Chí phải!
Hiên Viên, Xi Vưu là hai sinh thể mang trí tuệ tiên tiến và thân thể cương thi học được rất nhiều tri thức của con người. Chúng đều thừa biết một khi thủ lĩnh loài người là Nhạc Trọng tử vong thì con người sẽ không từ thủ đoạn nào mà tranh quyền đoạt lợi. Trên thực tế, con người còn đồi bại hơn chúng tưởng tưởng rất nhiều, ngu xuẩn hơn rất nhiều, khi mọi chuyện chưa được giải quyết đã sớm nổ ra nội chiến.
Nhãn lực của Xi Vưu cực kì đáng sợ, tù rất xa đã thấy một quả tên lửa xuyên qua lục địa lao về phía chúng:
- Ồ! Đó là cái gì?
- Tên lửa viễn trình, không ngờ hắn còn có cả thứ này. Đáng tiếc thứ đạn đạo này vẫn không giết nổi chúng ta.
Hiên Viên ngẩng đầu nhìn yên lửa xuyên lục địa trên bầu trời, liếc mắt một cái rồi lạnh lùng cười, thân thể lóe sáng biến mất.
Thân thể Xi Vưu cũng lóe lên, một giây sau đó đã xuất hiện cách đo bốn trăm mét.
Dựa vào tốc dộ khủng bố này, bất luận là hỏa tiễn dạng nào, đạn tạc loại gì thì Hiên Viên, Xi Vưu đều dễ dàng tránh thoát. Thế nhưng đây không phải đạn đạo bình thường mà là kết tinh của trí tuệ nhân loại, đạt hạt nhân có uy lực khủng khiếp nhất!
Ầm!
Quả đạn hạt nhân vừa chạm mặt đất liền phát ra tiếng nổ kinh thiên động địa, bạo tạc nổ tung lan nhanh với tốc độ ánh sáng, lập tức nuốt gọn lấy hai tên cương thi siêu cấp tiến hóa là Xi Vưu, Hiên Viên.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.