Chương 1070: Vượt ngục!
Tư Sản Bạo Tăng
02/02/2015
Ngũ giai kỹ năng: Triệu hoán tuần thú, cho dù ngươi đang ở bất kỳ nơi nào, thì cũng cũng có thể phát động kỹ năng này để triệu hoán người phục tùng ngươi tới bên người.
Khi Nhạc Trọng tỉnh lại thì liên tiếp âm thanh báo hiệu vang lên trong đầu hắn.
- Hoàn mỹ chúc tính! Bản thân biến thành lục chúc tính tiến hóa giả sao? Bản thân còn chưa chết?
Nhạc Trọng chậm rãi mở hai mắt ra, phát hiện bản thân mình đang ở trong một gian ngục giam dơ bẩn tan hôi, không hề có một chút ánh nắng nào.
- Anh tỉnh rồi!
Đúng lúc này, một tiếng kinh hô của một cô gái vang lên.
Nhạc Trọng vừa quay đầu lại nhìn, thì thấy Hàn Sắc cầm một chiếc khăn đang kinh ngạc nhìn hắn, hóa ra trong thời gian này nữ hài khả ái này vẫn luôn chiếu cố hắn, điều này khiến cho trái tím sắt đá của hắn cũng có một tia ấm áp.
Nhạc Trọng hỏi:
- Tôi hôn mê bao nhiêu ngày rồi?
Hàn Sắc đi tới bên người hắn nói:
- Hai ngày!
- Nơi này là nơi nào ?
- Hầm giam đặc biệt của Đặc Mỗ Long thành, chúng ta bị một tiểu đội liệp nô bắt được biến thành nô lệ, ở đây chính là nơi bọn chúng giam giữ nô lệ.
Nhạc Trọng cũng đoán được tình cảnh của bản thân, hắn nhìn chu vi xung quanh, chỉ thấy đây là một nhà tù giam giữ ba mươi mốt ngươi, mỗi người không thiếu tay thì thiếu chân, vị thư kí phong tao kia thì cuộn mình một góc, vẻ mặt dơ bẩn, chân trái đã bị phế, trông tựa như một nữ quỷ, không có chút nào dáng dấp phong tao diễm lệ như trước.
Nhạc Trọng đột nhiên hỏi:
- Bạn của cô đâu?
Hàn Sắc đưa ngón tay chỉ về phía một nhà tù:
- Bọn họ ở trong phòng giam kia!
Nhạc Trọng đã đưa mắt nhìn thấy được, đám Tôn Lan Lan đang ở trong một phòng giam khác, các nàng đang cuộn mình thành một đoàn, sắc mặt tiều tụy.
- Sao cô lại ở cái chỗ này?
Hàn Sắc đưa đôi mắt trong suốt nhìn hắn mỉm cười:
- Vì chiếu cố anh, anh đã cứu tôi với Lan Lan một mạng, hiện giờ anh gặp nạn thì tôi phải giúp anh! Đây là nguyên tắc của tôi.
- Cảm ơn!
Nhạc Trọng nhìn Hàn Sắc cảm ơn, cho dù là không có nàng ta thì hắn cũng sẽ không có chuyện gì, nhưng là người con gái này trong một tuyệt cảnh như vậy lại có thể thương người tới mức này thì khó có.
- Không cần khách khí!
Khóe miệng Hàn Sắc hơi lộ ra nụ cười sảng khoái, ở trong nơi ngục tối hắc ám, tanh hôi, này lại tựa như một vầng thái dương sưởi ấm lòng người vậy.
Đúng lúc này một tên khủng long nhân cưỡi tấn mãnh long ba đầu đi tới nơi này.
Tên khủng long nhân đi vào trong nhà tù, đảo mắt qua một lượt, sau đó chỉ vào Hàn Sắc nói:
- Ngươi đi ra! Qua bên này!
Hàn Sắc đứng lên:
- Tôi đi đây! Anh cẩn thận đấy.
Coi như là Hàn Sắc thì cũng không dám vi phạm mệnh lệnh của đám khủng long nhân hung tàn kia!
Nhạc Trọng khẽ gật đầu:
- Ừm!
Tên người khủng long kia cười dữ tợn, buông lỏng dây cương, nói:
- Tới giờ ăn cơm rồi, đi đi, các bảo bối!
Ba con người khủng long kia lập tức đánh về phía nhân loại tàn phế bị nhốt trong nhà tù kia.
- Cứu mạng!! Cứu cứu ta!! Cứu cứu ta!!
Ả bí thư lẳng lơ bị què chân kia lập tức khóc đến nước mắt nước mũi tèm lem cả mặt, ả giãy dụa muốn chạy trốn đến một góc nhà giam. Nhưng ả vừa mới chạy được vài bước thì cái mồm to đỏ như máu đã cắn lấy nửa người trên của ả, lập tức nhai nát nửa người trên của ả. Vô số máu tươi và vụn xương cốt thì trong miệng Velociraptor chảy ra, khiến vẻ mặt của nó vốn đã xấu xí dữ tợn nay lại càng thêm ghê rợn hung dữ.
- Đừng!!
- Đừng ăn tôi!!
- Cứu mạng….
Nhìn thấy cảnh chết thảm của ả bí thư lẳng lơ kia, một đám kẻ tù tội tàn phế nam có nữ có trong nhà giam đều kêu thảm thiết, điên cuồng chạy trốn trong nhà giam.
Tốc độ của ba con Velociraptor có thể ngang bằng tốc độ cường giả cấp bốn, nhân loại bình thường như họ căn bản là trốn không thoát đám mãnh thú đáng sợ này. Không ngừng có nhân loại chết thảm trong miệng Velociraptor, máu tươi, nội tạng, vụn xương cốt văng tung tóe khắp bốn phía nhà giam, mùi hôi tận trời.
Nhân loại tàn phế trong cuộc săn mồi của Velociraptor, vẫn như cũ không ngừng chạy trốn. Bọn họ dù biết mình chạy không thoát đám không ngừng chạy trốn, nhưng chỉ cần chạy nhanh hơn đồng bạn của họ, khiến đám không ngừng chạy trốn này ăn những người khác, chờ chúng ăn nó thì chúng sẽ tự mình rời khỏi đây.
Nhìn cảnh tượng huyết tinh hung tàn kia, nhân loại bị nhốt trong những nhà giam bên cạnh lạnh cả người, trong mắt lộ vẻ hoảng sợ, liên tục lùi về sau, sợ bị đám Velociraptor cắn nuốt.
- Đám súc sinh chết tiệt, chúng nó căn bản coi nhân loại chúng ta trở thành thức ăn gia súc để nuôi nấng đám Velociraptor kia mà!!
Nhạc Trọng nhìn cảnh những người đó bị Velociraptor cắn xé, trong lòng bỗng dâng lên lửa giận bừng bừng. Những gã người khủng long kia căn bản không coi họ là con người, mà coi họ như là thức ăn gia súc nhỏ bé yếu ớt như loài kiến, là thức ăn cho những con Velociraptor kia thôi.
Ở bên trong một nhà tù bên cạnh, đột nhiên truyền đến tiếng thét chói tai lạnh lẽo:
- Cẩn thận!!
Một con Velociraptor sau khi cắn đứt một nhân loại thiếu mất một cánh tay thành hai khúc, trong mắt lóe lên tia sáng hung dữ, đột nhiên đánh về phía Nhạc Trọng.
- Di? Tốc độ của nó tại sao lại trở nên chậm chạp vậy? Không đúng, không phải tốc độ của nó trở nên chậm lại, mà là tốc độ của ta đang trở nên nhanh hơn!!
Nhạc Trọng nhìn con Velociraptor đang xông lên muốn ăn thịt mình, trong lòng đột nhiên dâng lên niềm vui sướng. Hắn đột nhiên bùng nổ, lập tức nhảy lên người con Velociraptor kia, một quyền một quyền đấm thẳng xuống đầu con Velociraptor kia.
Nhạc Trọng sau khi trải qua lần lột xác này, thì trở thành tiến hóa giả hệ lực lượng. Hắn cũng ngay lập tức đột phá đạt đến sức mạnh ba mươi tám người, có thể trong chớp mắt bùng nổ sức mạnh của ba mươi tám người. Rất nhanh thì đã đánh ngã con Velociraptor kia.
Một quyền lại một quyền mang theo tiếng nổ siêu thanh của Nhạc Trọng nện lên đầu con Velociraptor, đầu lâu của Velociraptor kia cũng bị hắn lập tức nện đến méo mó.
Trong khoảng thời gian một lần hít thở, Nhạc Trọng đã nện vỡ đầu con Velociraptor kia.
- Hoặc là không làm, đã làm phải làm đến cùng, thôi thì chúng ta lao thẳng ra khỏi nhà tù này cho rồi!
Một ý tưởng táo bạo hiện lên trong đầu Nhạc Trọng. Hắn lật tay lên, thanh đao Hỏa Diễm lập tức xuất hiện trong lòng bàn tay, hắn phát động kỹ năng bước ảnh, bùng nổ tốc độ, trong chớp mắt thì đã xuất hiện trước mặt người khủng long kia, một đao chém xuống thì lập tức chém đứt gã người khủng long kia thành hai khúc, hoàn toàn không cho gã người khủng long kia có bất kỳ cơ hội phản kháng nào cả.
Đúng lúc này, hai con Velociraptor nhanh chóng xông thẳng về hướng Nhạc Trọng. Tốc độ của chúng nó có thể ngang với tốc độ của thần chiến sĩ cấp bốn sơ giai, quả thật có chút uy hiếp Nhạc Trọng. Hơn nữa trên răng nanh của chúng lại mang theo bệnh độc đánh sợ, Nhạc Trọng cũng không nghĩ lại bị chúng cắn lần thứ hai nữa.
Phát động kỹ năng bước ảnh, tốc độ của Nhạc Trọng đã ngang bằng cường giả cấp bốn đỉnh cao, đạt đến một chấm ba match.
Khi Nhạc Trọng tỉnh lại thì liên tiếp âm thanh báo hiệu vang lên trong đầu hắn.
- Hoàn mỹ chúc tính! Bản thân biến thành lục chúc tính tiến hóa giả sao? Bản thân còn chưa chết?
Nhạc Trọng chậm rãi mở hai mắt ra, phát hiện bản thân mình đang ở trong một gian ngục giam dơ bẩn tan hôi, không hề có một chút ánh nắng nào.
- Anh tỉnh rồi!
Đúng lúc này, một tiếng kinh hô của một cô gái vang lên.
Nhạc Trọng vừa quay đầu lại nhìn, thì thấy Hàn Sắc cầm một chiếc khăn đang kinh ngạc nhìn hắn, hóa ra trong thời gian này nữ hài khả ái này vẫn luôn chiếu cố hắn, điều này khiến cho trái tím sắt đá của hắn cũng có một tia ấm áp.
Nhạc Trọng hỏi:
- Tôi hôn mê bao nhiêu ngày rồi?
Hàn Sắc đi tới bên người hắn nói:
- Hai ngày!
- Nơi này là nơi nào ?
- Hầm giam đặc biệt của Đặc Mỗ Long thành, chúng ta bị một tiểu đội liệp nô bắt được biến thành nô lệ, ở đây chính là nơi bọn chúng giam giữ nô lệ.
Nhạc Trọng cũng đoán được tình cảnh của bản thân, hắn nhìn chu vi xung quanh, chỉ thấy đây là một nhà tù giam giữ ba mươi mốt ngươi, mỗi người không thiếu tay thì thiếu chân, vị thư kí phong tao kia thì cuộn mình một góc, vẻ mặt dơ bẩn, chân trái đã bị phế, trông tựa như một nữ quỷ, không có chút nào dáng dấp phong tao diễm lệ như trước.
Nhạc Trọng đột nhiên hỏi:
- Bạn của cô đâu?
Hàn Sắc đưa ngón tay chỉ về phía một nhà tù:
- Bọn họ ở trong phòng giam kia!
Nhạc Trọng đã đưa mắt nhìn thấy được, đám Tôn Lan Lan đang ở trong một phòng giam khác, các nàng đang cuộn mình thành một đoàn, sắc mặt tiều tụy.
- Sao cô lại ở cái chỗ này?
Hàn Sắc đưa đôi mắt trong suốt nhìn hắn mỉm cười:
- Vì chiếu cố anh, anh đã cứu tôi với Lan Lan một mạng, hiện giờ anh gặp nạn thì tôi phải giúp anh! Đây là nguyên tắc của tôi.
- Cảm ơn!
Nhạc Trọng nhìn Hàn Sắc cảm ơn, cho dù là không có nàng ta thì hắn cũng sẽ không có chuyện gì, nhưng là người con gái này trong một tuyệt cảnh như vậy lại có thể thương người tới mức này thì khó có.
- Không cần khách khí!
Khóe miệng Hàn Sắc hơi lộ ra nụ cười sảng khoái, ở trong nơi ngục tối hắc ám, tanh hôi, này lại tựa như một vầng thái dương sưởi ấm lòng người vậy.
Đúng lúc này một tên khủng long nhân cưỡi tấn mãnh long ba đầu đi tới nơi này.
Tên khủng long nhân đi vào trong nhà tù, đảo mắt qua một lượt, sau đó chỉ vào Hàn Sắc nói:
- Ngươi đi ra! Qua bên này!
Hàn Sắc đứng lên:
- Tôi đi đây! Anh cẩn thận đấy.
Coi như là Hàn Sắc thì cũng không dám vi phạm mệnh lệnh của đám khủng long nhân hung tàn kia!
Nhạc Trọng khẽ gật đầu:
- Ừm!
Tên người khủng long kia cười dữ tợn, buông lỏng dây cương, nói:
- Tới giờ ăn cơm rồi, đi đi, các bảo bối!
Ba con người khủng long kia lập tức đánh về phía nhân loại tàn phế bị nhốt trong nhà tù kia.
- Cứu mạng!! Cứu cứu ta!! Cứu cứu ta!!
Ả bí thư lẳng lơ bị què chân kia lập tức khóc đến nước mắt nước mũi tèm lem cả mặt, ả giãy dụa muốn chạy trốn đến một góc nhà giam. Nhưng ả vừa mới chạy được vài bước thì cái mồm to đỏ như máu đã cắn lấy nửa người trên của ả, lập tức nhai nát nửa người trên của ả. Vô số máu tươi và vụn xương cốt thì trong miệng Velociraptor chảy ra, khiến vẻ mặt của nó vốn đã xấu xí dữ tợn nay lại càng thêm ghê rợn hung dữ.
- Đừng!!
- Đừng ăn tôi!!
- Cứu mạng….
Nhìn thấy cảnh chết thảm của ả bí thư lẳng lơ kia, một đám kẻ tù tội tàn phế nam có nữ có trong nhà giam đều kêu thảm thiết, điên cuồng chạy trốn trong nhà giam.
Tốc độ của ba con Velociraptor có thể ngang bằng tốc độ cường giả cấp bốn, nhân loại bình thường như họ căn bản là trốn không thoát đám mãnh thú đáng sợ này. Không ngừng có nhân loại chết thảm trong miệng Velociraptor, máu tươi, nội tạng, vụn xương cốt văng tung tóe khắp bốn phía nhà giam, mùi hôi tận trời.
Nhân loại tàn phế trong cuộc săn mồi của Velociraptor, vẫn như cũ không ngừng chạy trốn. Bọn họ dù biết mình chạy không thoát đám không ngừng chạy trốn, nhưng chỉ cần chạy nhanh hơn đồng bạn của họ, khiến đám không ngừng chạy trốn này ăn những người khác, chờ chúng ăn nó thì chúng sẽ tự mình rời khỏi đây.
Nhìn cảnh tượng huyết tinh hung tàn kia, nhân loại bị nhốt trong những nhà giam bên cạnh lạnh cả người, trong mắt lộ vẻ hoảng sợ, liên tục lùi về sau, sợ bị đám Velociraptor cắn nuốt.
- Đám súc sinh chết tiệt, chúng nó căn bản coi nhân loại chúng ta trở thành thức ăn gia súc để nuôi nấng đám Velociraptor kia mà!!
Nhạc Trọng nhìn cảnh những người đó bị Velociraptor cắn xé, trong lòng bỗng dâng lên lửa giận bừng bừng. Những gã người khủng long kia căn bản không coi họ là con người, mà coi họ như là thức ăn gia súc nhỏ bé yếu ớt như loài kiến, là thức ăn cho những con Velociraptor kia thôi.
Ở bên trong một nhà tù bên cạnh, đột nhiên truyền đến tiếng thét chói tai lạnh lẽo:
- Cẩn thận!!
Một con Velociraptor sau khi cắn đứt một nhân loại thiếu mất một cánh tay thành hai khúc, trong mắt lóe lên tia sáng hung dữ, đột nhiên đánh về phía Nhạc Trọng.
- Di? Tốc độ của nó tại sao lại trở nên chậm chạp vậy? Không đúng, không phải tốc độ của nó trở nên chậm lại, mà là tốc độ của ta đang trở nên nhanh hơn!!
Nhạc Trọng nhìn con Velociraptor đang xông lên muốn ăn thịt mình, trong lòng đột nhiên dâng lên niềm vui sướng. Hắn đột nhiên bùng nổ, lập tức nhảy lên người con Velociraptor kia, một quyền một quyền đấm thẳng xuống đầu con Velociraptor kia.
Nhạc Trọng sau khi trải qua lần lột xác này, thì trở thành tiến hóa giả hệ lực lượng. Hắn cũng ngay lập tức đột phá đạt đến sức mạnh ba mươi tám người, có thể trong chớp mắt bùng nổ sức mạnh của ba mươi tám người. Rất nhanh thì đã đánh ngã con Velociraptor kia.
Một quyền lại một quyền mang theo tiếng nổ siêu thanh của Nhạc Trọng nện lên đầu con Velociraptor, đầu lâu của Velociraptor kia cũng bị hắn lập tức nện đến méo mó.
Trong khoảng thời gian một lần hít thở, Nhạc Trọng đã nện vỡ đầu con Velociraptor kia.
- Hoặc là không làm, đã làm phải làm đến cùng, thôi thì chúng ta lao thẳng ra khỏi nhà tù này cho rồi!
Một ý tưởng táo bạo hiện lên trong đầu Nhạc Trọng. Hắn lật tay lên, thanh đao Hỏa Diễm lập tức xuất hiện trong lòng bàn tay, hắn phát động kỹ năng bước ảnh, bùng nổ tốc độ, trong chớp mắt thì đã xuất hiện trước mặt người khủng long kia, một đao chém xuống thì lập tức chém đứt gã người khủng long kia thành hai khúc, hoàn toàn không cho gã người khủng long kia có bất kỳ cơ hội phản kháng nào cả.
Đúng lúc này, hai con Velociraptor nhanh chóng xông thẳng về hướng Nhạc Trọng. Tốc độ của chúng nó có thể ngang với tốc độ của thần chiến sĩ cấp bốn sơ giai, quả thật có chút uy hiếp Nhạc Trọng. Hơn nữa trên răng nanh của chúng lại mang theo bệnh độc đánh sợ, Nhạc Trọng cũng không nghĩ lại bị chúng cắn lần thứ hai nữa.
Phát động kỹ năng bước ảnh, tốc độ của Nhạc Trọng đã ngang bằng cường giả cấp bốn đỉnh cao, đạt đến một chấm ba match.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.