Chương 96: Lập uy
Không Biết Lấy Tên Gì
01/04/2018
Hai người Đông Phương Trường Minh và Trang A Phật theo phía sau Bạch
giáp Tướng Quân sau một lát đã đi tới một doanh trại nằm ở phía Đông
quân doanh.
- Thập tam!
Đông Phương Trường Minh lặng lẽ đọc cái tên được khắc trên tấm bảng treo bên ngoài doanh trại.
- Đại đội thứ mười ba tập trung lại!!
Bạch giáp Tướng quân quát to lên một tiếng.
Sau hiệu lệnh quân doanh vốn đang yên tĩnh bắt đầu trở nên nhốn nháo chỉ chốc lát sau một ngàn binh sĩ đã tụ hợp ở trên giáo trường.
- Bạch Tướng quân sao hôm nay ngài lại đến đây? Hai người này là??
Một người trong đó bước ra nhìn Bạch giáp Tướng quân hỏi.
- Hai người này là Đông Phương Trường Minh và Trang A Phật cũng là tân nhiệm Giáo úy và Bách Phu Trưởng của các ngươi!!
Bạch giáp Tướng quân chỉ vào Đông Phương Trường Minh cùng với Trang A Phật nói.
- Cái gì? Tân nhiệm Giáo Úy còn có Bách Phu Trưởng? Chỉ dựa vào hai tên tiểu tử còn chưa mọc đủ lông này sao?
- Sao có thể như vậy được?
- Đúng đó!!
Nghe được lời của Bạch bào Tướng quân tất cả binh sĩ bên trong giáo trường nhất thời không thể tin kêu lên.
- Đông Phương Trường Minh? Ta biết ngươi Đông Phương Tiểu Hầu Gia bên trong Đế Đô chứ gì? Thân phận thật đúng là lớn nhưng chỉ dựa vào nó mà muốn trở thành Giáo Úy chỉ huy chúng ta thì còn chưa đủ. Muốn chúng ta phục ngươi thì ngươi phải chứng minh được thực lực của mình cho chúng ta đã!!
Sau một lát đột nhiên có một trung niên nhân từ trong đoàn người bước ra nhìn Đông Phương Trường Minh quát lên một tiếng.
Người này vừa dứt lời tất cả binh sĩ trong giáo trường lập tức im lặng lại đưa ánh mắt nhìn về phía Đông Phương Trường Minh hiển nhiên tất cả đều muốn xem thử thực lực của hắn rốt cuộc có bản lãnh gì.
Dù sao tất cả bọn họ thân là bách chiến tinh binh ai mà không có ngạo khí của mình. Không biết được bản lĩnh của Đông Phương Trường Minh sao lại có thể cam tâm thần phục!!
- Ngươi muốn ta biểu hiện thực lực thế nào?
Đông Phương Trường Minh nhìn về phía người trung niên vừa lên tiếng không nóng không lạnh nói.
- Rất đơn giản! Chỉ cần ngươi có thể ở trước mặt mọi người đánh ngã Diệp Vọng ta là được rồi!!
Trung niên nhân nhìn Đông Phương Trường Minh cười lạnh nói.
- Tốt! Diệp Vọng nếu ngươi đã dám khiêu chiến với ta thì hãy cho ta thấy ngươi có bản lĩnh gì đi!
Đông Phương Trường Minh bước tới phía trước một bước nhìn Diệp Vọng trầm giọng nói.
- Ngông cuồng!
Diệp Vọng nghe thấy như vậy thì quát lên một tiếng tiếp theo đó chỉ thấy một luồng cương khí từ trong đan điền hắn cuộn lên hóa thành một con độc xà hung ác phóng thẳng đến chỗ Đông Phương Trường Minh.
Môn công phu có tên là Thủy Mãng Công muốn luyện được phải liên tục ăn mật của độc xà trong hơn ba năm mới có thể hoàn thành là một trong các sát chiêu lợi hại nhất của Diệp Vọng sở dĩ hôm nay hắn chịu đem ra đối phó với Đông Phương Trường Minh một phần là vì chướng mắt với thái độ của hắn, một phần còn lại là bởi vì hắn chính là người được Tư Mã Trường Phong cử đi đối phó Đông Phương Trường Minh!!
Trước khi đi Tư Mã Trường Phong đã có hứa với hắn chỉ cần hắn làm tốt chuyện này không chỉ được trực tiếp thăng lên làm Tướng quân sau này còn có thể gia nhập vào trong phe cánh của Tư Mã Gia vì tiền đồ tương lai của mình thử hỏi làm sao Diệp Vọng có thể không liều mạng mà làm.
- Đông Phương Chiến Long Quyết - Kim Long Trảo!
Đáng tiếc người Diệp Vọng gặp phải lại là Đông Phương Trường Minh lúc này chỉ thấy hắn giơ năm ngón tay ra phía trước đánh ra một trảo, trong không gian lập tức xuất hiện một cái kim sắc cực trảo bay ra bắt lấy đầu của Thủy Mãng. Chẳng qua chỉ là sờ nhẹ một cái Thủy Mãng lập tức bị đánh thành vô số mảnh vỡ.
- Ầm!
Chiêu thức vừa bị phá Diệp Vọng lập tức bị cắn trả không nhịn được há miệng phun ra một ngụm máu tươi loạng choạng lui về phía sau.
- Làm sao có thể!
Bạch Tướng quân đứng dưới đài thấy vậy kinh ngạc kêu lên một tiếng tuy rằng hắn đã sớm nghe nói thực lực của vị Đông Phương Tiểu Hầu Gia rất lợi hại tuổi còn trẻ đã là Tam Giai cao thủ nhưng mà hắn chưa từng nghĩ sẽ mạnh như thế này phải biết khi đối diện với một chiêu Thủy Mãng Công vừa rồi hắn cũng phải tốn một phen công phu chứ không thể giải quyết nhẹ nhàng như hắn a!!
- Đến lượt ta! Đông Phương Chiến Long Quyết - Cuồng Long Ấn!
Sau khi hóa giải thế công của Diệp Vọng Đông Phương Trường Minh lập tức hét dài một tiếng hai tay kết thành thủ ấn.
- Ầm!
Trong chớp mắt chỉ thấy mọi thứ trong phạm vi mười trượng xung quanh lập tức biến thành vùng chân không một bàn tay khổng lồ lờ mờ hiện ra trên bầu trời mang theo khí tức bá đạo vô cùng hung mãnh đánh thẳng về phía Diệp Vọng.
- Tiểu Hầu Gia tại hạ nhận...
Đối diện với thế công của Đông Phương Trường Minh trong lòng Diệp Vọng tràn đầy kinh hãi nào dám đón đỡ vội vàng hô to nhận thua.
Đông Phương Trường Minh nghe vậy thì trong mắt hiện lên một tia hàn mang thế công cũng không chậm lại một chút nào nếu đã xé toang da mặt thì hắn đã không dự định lưu thủ huống chi dù chỉ mới gặp qua nhưng hắn đã phần nào đoán được tính cách của Diệp Vọng. Hắn mà thấy lợi ích thì tự mình chiếm lấy còn thấy tình thế không xong thì lập tức chịu thua nửa điểm thiệt thòi cũng không chịu, loại người gian xảo như vậy tuyệt đối không thể giữ lại bên người sau này khó tránh khỏi hậu họa khôn lường tốt nhất là nên nhân cơ hội này trừ đi!!
Mắt thấy một chưởng đoạt mạng càng lúc càng gần bản thân mình trong mắt của Diệp Vọng tràn đầy sự tuyệt vọng đồng thời vô cùng hối hận tại sao lại nhận lời Tư Mã Trường Phong đối phó với Đông Phương Trường Minh chứ? Nếu sớm biết Đông Phương Trường Minh hung mãnh như thế này đừng nói là Tư Mã Trường Phong cho hắn thăng chức thành Tướng quân cho dù có là Nguyên Soái hắn cũng không đi làm!!
- Ầm!
Đáng tiếc là lúc này cho dù Diệp Vọng có hối hận đến mức nào cũng đã quá trễ trong chớp mắt chưởng ấn của Đông Phương Trường Minh đã đánh nát đầu của hắn như
- Tê!
Những binh sĩ đang đứng xem thấy vậy không nhịn được hít vào một hơi khí lạnh bọn họ có nghĩ thế nào cũng không ngờ được chỉ trong hai chiêu ngắn ngủi Bách Phu Trưởng Diệp Vọng đã đạt tới cảnh giới Tam Giai cao thủ đã bị Đông Phương Trường Minh giải quyết rồi!
Người thiếu niên thoạt nhìn mới mười hai tuổi này của bọn họ thật ra lợi hại đến mức nào chứ?
-Các ngươi còn có ai không phục ta nữa không?
Đông Phương Trường Minh trầm giọng kêu lên một tiếng.
- Tham kiến Giáo Úy đại nhân!
- Tham kiến Giáo Úy đại nhân!
- Tham kiến Giáo Úy đại nhân!
....
Hơn một ngàn binh sĩ cơ hồ bao gồm cả Trang A Phật đồng loạt quỳ xuống trước mặt Đông Phương Trường Minh cung kính hô lớn.
Giờ phút này Thập tam quân doanh hoàn toàn thần phục Tân Giáo Úy!
- Tốt! Tất cả đứng lên đi!!
Đông Phương Trường Minh thấy vậy mỉm cười phất tay một cái.
- Hiện tại ta tiếp quản quân doanh thứ mười ba này từ bây giờ tất cả phải bắt đầu phân phối lại một lần nữa. Tất cả nghe theo hiệu lệnh ta...
Hơi dừng một chút hắn lại tiếp tục.
- Vâng!
Đám người lập tức đứng lên cung kính nói.
Tiếp theo dưới mệnh lệnh của Đông Phương Trường Minh một ngàn binh sĩ bên trong giáo trường lại lần nữa được sắp xếp lại. Kiếp này Đông Phương Trường Minh thân là Tiểu Hầu Gia của Đông Phương Hầu Phủ từ nhỏ đã học thuộc binh pháp hiện nay tiến hành phân phối lại một ngàn tự nhiên rất là dễ dàng.
- Thập tam!
Đông Phương Trường Minh lặng lẽ đọc cái tên được khắc trên tấm bảng treo bên ngoài doanh trại.
- Đại đội thứ mười ba tập trung lại!!
Bạch giáp Tướng quân quát to lên một tiếng.
Sau hiệu lệnh quân doanh vốn đang yên tĩnh bắt đầu trở nên nhốn nháo chỉ chốc lát sau một ngàn binh sĩ đã tụ hợp ở trên giáo trường.
- Bạch Tướng quân sao hôm nay ngài lại đến đây? Hai người này là??
Một người trong đó bước ra nhìn Bạch giáp Tướng quân hỏi.
- Hai người này là Đông Phương Trường Minh và Trang A Phật cũng là tân nhiệm Giáo úy và Bách Phu Trưởng của các ngươi!!
Bạch giáp Tướng quân chỉ vào Đông Phương Trường Minh cùng với Trang A Phật nói.
- Cái gì? Tân nhiệm Giáo Úy còn có Bách Phu Trưởng? Chỉ dựa vào hai tên tiểu tử còn chưa mọc đủ lông này sao?
- Sao có thể như vậy được?
- Đúng đó!!
Nghe được lời của Bạch bào Tướng quân tất cả binh sĩ bên trong giáo trường nhất thời không thể tin kêu lên.
- Đông Phương Trường Minh? Ta biết ngươi Đông Phương Tiểu Hầu Gia bên trong Đế Đô chứ gì? Thân phận thật đúng là lớn nhưng chỉ dựa vào nó mà muốn trở thành Giáo Úy chỉ huy chúng ta thì còn chưa đủ. Muốn chúng ta phục ngươi thì ngươi phải chứng minh được thực lực của mình cho chúng ta đã!!
Sau một lát đột nhiên có một trung niên nhân từ trong đoàn người bước ra nhìn Đông Phương Trường Minh quát lên một tiếng.
Người này vừa dứt lời tất cả binh sĩ trong giáo trường lập tức im lặng lại đưa ánh mắt nhìn về phía Đông Phương Trường Minh hiển nhiên tất cả đều muốn xem thử thực lực của hắn rốt cuộc có bản lãnh gì.
Dù sao tất cả bọn họ thân là bách chiến tinh binh ai mà không có ngạo khí của mình. Không biết được bản lĩnh của Đông Phương Trường Minh sao lại có thể cam tâm thần phục!!
- Ngươi muốn ta biểu hiện thực lực thế nào?
Đông Phương Trường Minh nhìn về phía người trung niên vừa lên tiếng không nóng không lạnh nói.
- Rất đơn giản! Chỉ cần ngươi có thể ở trước mặt mọi người đánh ngã Diệp Vọng ta là được rồi!!
Trung niên nhân nhìn Đông Phương Trường Minh cười lạnh nói.
- Tốt! Diệp Vọng nếu ngươi đã dám khiêu chiến với ta thì hãy cho ta thấy ngươi có bản lĩnh gì đi!
Đông Phương Trường Minh bước tới phía trước một bước nhìn Diệp Vọng trầm giọng nói.
- Ngông cuồng!
Diệp Vọng nghe thấy như vậy thì quát lên một tiếng tiếp theo đó chỉ thấy một luồng cương khí từ trong đan điền hắn cuộn lên hóa thành một con độc xà hung ác phóng thẳng đến chỗ Đông Phương Trường Minh.
Môn công phu có tên là Thủy Mãng Công muốn luyện được phải liên tục ăn mật của độc xà trong hơn ba năm mới có thể hoàn thành là một trong các sát chiêu lợi hại nhất của Diệp Vọng sở dĩ hôm nay hắn chịu đem ra đối phó với Đông Phương Trường Minh một phần là vì chướng mắt với thái độ của hắn, một phần còn lại là bởi vì hắn chính là người được Tư Mã Trường Phong cử đi đối phó Đông Phương Trường Minh!!
Trước khi đi Tư Mã Trường Phong đã có hứa với hắn chỉ cần hắn làm tốt chuyện này không chỉ được trực tiếp thăng lên làm Tướng quân sau này còn có thể gia nhập vào trong phe cánh của Tư Mã Gia vì tiền đồ tương lai của mình thử hỏi làm sao Diệp Vọng có thể không liều mạng mà làm.
- Đông Phương Chiến Long Quyết - Kim Long Trảo!
Đáng tiếc người Diệp Vọng gặp phải lại là Đông Phương Trường Minh lúc này chỉ thấy hắn giơ năm ngón tay ra phía trước đánh ra một trảo, trong không gian lập tức xuất hiện một cái kim sắc cực trảo bay ra bắt lấy đầu của Thủy Mãng. Chẳng qua chỉ là sờ nhẹ một cái Thủy Mãng lập tức bị đánh thành vô số mảnh vỡ.
- Ầm!
Chiêu thức vừa bị phá Diệp Vọng lập tức bị cắn trả không nhịn được há miệng phun ra một ngụm máu tươi loạng choạng lui về phía sau.
- Làm sao có thể!
Bạch Tướng quân đứng dưới đài thấy vậy kinh ngạc kêu lên một tiếng tuy rằng hắn đã sớm nghe nói thực lực của vị Đông Phương Tiểu Hầu Gia rất lợi hại tuổi còn trẻ đã là Tam Giai cao thủ nhưng mà hắn chưa từng nghĩ sẽ mạnh như thế này phải biết khi đối diện với một chiêu Thủy Mãng Công vừa rồi hắn cũng phải tốn một phen công phu chứ không thể giải quyết nhẹ nhàng như hắn a!!
- Đến lượt ta! Đông Phương Chiến Long Quyết - Cuồng Long Ấn!
Sau khi hóa giải thế công của Diệp Vọng Đông Phương Trường Minh lập tức hét dài một tiếng hai tay kết thành thủ ấn.
- Ầm!
Trong chớp mắt chỉ thấy mọi thứ trong phạm vi mười trượng xung quanh lập tức biến thành vùng chân không một bàn tay khổng lồ lờ mờ hiện ra trên bầu trời mang theo khí tức bá đạo vô cùng hung mãnh đánh thẳng về phía Diệp Vọng.
- Tiểu Hầu Gia tại hạ nhận...
Đối diện với thế công của Đông Phương Trường Minh trong lòng Diệp Vọng tràn đầy kinh hãi nào dám đón đỡ vội vàng hô to nhận thua.
Đông Phương Trường Minh nghe vậy thì trong mắt hiện lên một tia hàn mang thế công cũng không chậm lại một chút nào nếu đã xé toang da mặt thì hắn đã không dự định lưu thủ huống chi dù chỉ mới gặp qua nhưng hắn đã phần nào đoán được tính cách của Diệp Vọng. Hắn mà thấy lợi ích thì tự mình chiếm lấy còn thấy tình thế không xong thì lập tức chịu thua nửa điểm thiệt thòi cũng không chịu, loại người gian xảo như vậy tuyệt đối không thể giữ lại bên người sau này khó tránh khỏi hậu họa khôn lường tốt nhất là nên nhân cơ hội này trừ đi!!
Mắt thấy một chưởng đoạt mạng càng lúc càng gần bản thân mình trong mắt của Diệp Vọng tràn đầy sự tuyệt vọng đồng thời vô cùng hối hận tại sao lại nhận lời Tư Mã Trường Phong đối phó với Đông Phương Trường Minh chứ? Nếu sớm biết Đông Phương Trường Minh hung mãnh như thế này đừng nói là Tư Mã Trường Phong cho hắn thăng chức thành Tướng quân cho dù có là Nguyên Soái hắn cũng không đi làm!!
- Ầm!
Đáng tiếc là lúc này cho dù Diệp Vọng có hối hận đến mức nào cũng đã quá trễ trong chớp mắt chưởng ấn của Đông Phương Trường Minh đã đánh nát đầu của hắn như
- Tê!
Những binh sĩ đang đứng xem thấy vậy không nhịn được hít vào một hơi khí lạnh bọn họ có nghĩ thế nào cũng không ngờ được chỉ trong hai chiêu ngắn ngủi Bách Phu Trưởng Diệp Vọng đã đạt tới cảnh giới Tam Giai cao thủ đã bị Đông Phương Trường Minh giải quyết rồi!
Người thiếu niên thoạt nhìn mới mười hai tuổi này của bọn họ thật ra lợi hại đến mức nào chứ?
-Các ngươi còn có ai không phục ta nữa không?
Đông Phương Trường Minh trầm giọng kêu lên một tiếng.
- Tham kiến Giáo Úy đại nhân!
- Tham kiến Giáo Úy đại nhân!
- Tham kiến Giáo Úy đại nhân!
....
Hơn một ngàn binh sĩ cơ hồ bao gồm cả Trang A Phật đồng loạt quỳ xuống trước mặt Đông Phương Trường Minh cung kính hô lớn.
Giờ phút này Thập tam quân doanh hoàn toàn thần phục Tân Giáo Úy!
- Tốt! Tất cả đứng lên đi!!
Đông Phương Trường Minh thấy vậy mỉm cười phất tay một cái.
- Hiện tại ta tiếp quản quân doanh thứ mười ba này từ bây giờ tất cả phải bắt đầu phân phối lại một lần nữa. Tất cả nghe theo hiệu lệnh ta...
Hơi dừng một chút hắn lại tiếp tục.
- Vâng!
Đám người lập tức đứng lên cung kính nói.
Tiếp theo dưới mệnh lệnh của Đông Phương Trường Minh một ngàn binh sĩ bên trong giáo trường lại lần nữa được sắp xếp lại. Kiếp này Đông Phương Trường Minh thân là Tiểu Hầu Gia của Đông Phương Hầu Phủ từ nhỏ đã học thuộc binh pháp hiện nay tiến hành phân phối lại một ngàn tự nhiên rất là dễ dàng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.