Chương 223: Mộng hồi viễn cổ - ta là ai?
Không Biết Lấy Tên Gì
26/09/2018
Thần Nam nhanh chóng tiến vào Thời Không Thông Đạo dọc theo đường đi hắn tận mắt chứng kiến cả lịch sử hình thành của Thần Ma Lăng Viên nhưng
trong quá trình đó ngoài chuyện Lão Bất Tử - Thủ Mộ Lão Nhân cách một
đoạn thời gian sẽ trấn áp những thi thể Thần - Ma nổi loạn ra thì không
có việc gì có thể gọi là kỳ lại cả.
Mãi đến mốc thời gian một vạn năm trước sau khi Đại Phá Diệt xảy ra không lâu lúc đó Thần Ma Lăng Viên chỉ vừa mới hình thành còn có rất hoang sơ không có nhiều người đến bái tế Thủ Mộ Lão Nhân cũng chưa xuất hiện trong cả tòa Lăng Viên chỉ có một người thanh niên đang quỳ trước một gò đất nhỏ hai tay liên tục vung lên đánh ra từng cái thủ ấn trong miệng khẽ niệm chú.
Thần Nam thấy vậy nhất thời biến sắc bởi vì hắn nhận ra ba việc.
Việc thứ nhất là cái gò đất nhỏ đó chính là mộ phần của Thần Nam hắn mấy năm trước hắn chính là từ trong đó chui ra ngoài.
Việc thứ hai cái trận pháp được bố trí xung quanh mộ phần của hắn là một loại tuyệt trận trong truyền thuyết dùng Bắc Đẩu Thất Tinh cùng với ba vì sao Tham Lang, Thất Sát, Phá Quân dẫn động địa khí long mạch cùng với máu huyết của ngàn vạn Thần Ma để tụ lại tàn hồn đang phiêu đãng trong thiên địa mục đích là.... để cho người nằm ở trong trận nhãn phục sinh!!
Việc thứ ba cũng là việc quan trọng nhất Thần Nam có thể nhận ra người thanh niên đang bố trận không phải người khác chính là Độc Cô Bại Thiên!
- Độc Cô Bại Thiên? Tại sao vị Đại Thần như hắn lại sử dụng Tuyệt Trận trong truyền thuyết giúp ta ngưng tụ tàn hồn sống lại??
Thần Nam kinh hãi thầm nghĩ theo những gì hắn nhớ thì giữa mình và vị Cấm Kỵ Đại Thần trước giờ không có quan hệ gì hai bên chỉ mới gặp nhau một lần duy nhất lúc ở Địa Ngục tầng thứ mười bảy khi đó Độc Cô Bại Thiên cũng chỉ nói với hắn duy nhất một câu duy nhất " Yên tâm đi! Cho dù ta làm hại hết những người trên thiên hạ cũng tuyệt đối không hại người! " mà thôi.
- Đợi đã! Cho dù ta làm hại tất cả những người trên thiên hạ cũng tuyệt đối không hại người. Tại sao Độc Cô Bại Thiên lại nói ra những lời này với mình? Không lẽ mình trước đây và ông ta có quan hệ gì đó với nhau hay sao?
Trong lòng Thần Nam đột nhiên lóe lên một tia sáng tuy rằng cách nghĩ này hơi bị ảo nhưng cũng không phải là không có nguyên do, trước đây đã có không ít lần Thần Nam trông thấy bọn người Thần Tổ, Đông Phương Trường Minh dùng ánh mắt như nhìn một người nào đó khác nhìn mình hơn nữa còn dùng mấy từ như: " là hắn " hoặc " tên đó ". Những từ đó rõ ràng là để chỉ một Viễn Cổ nào đó mà Thần Nam hắn rất có thể là chuyển thế chi thân của người đó, nếu như vậy lý luận Thần Nam hắn hoặc nói chính xác là kiếp trước của hắn có quan hệ quen biết thân thiết với hắn không phải là không thể xảy ra.
- Nhưng mà cho dù thật sự là như vậy đi chăng nữa thì ta phải làm cách nào để xác minh chuyện đó đây?
Thần Nam đau khổ thầm nghĩ.
- Ầm!
Đúng lúc này trong người hắn đột nhiên lại có hai quang cầu từ trong người Thần Nam bay ra.
- Đây là... Thời Gian Bổn Nguyên và Không Gian Bổn Nguyên! Thời Không Đại Thần đúng là đã giao chúng lại cho ta!
Cảm nhận được khí tức Thần Nam kích động kêu lên một tiếng.
Thật ra thì Thời Không Đại Thần không chỉ đơn giản là đem hai đạo Bổn Nguyên Thời - Không đưa cho Thần Nam bên trong đó ông ta còn lưu lại rất nhiều thuật pháp thần thông của mình theo hai đạo Bổn Nguyên xuất hiện phong ấn của chúng cũng được giải trong chớp mắt đã tràn vào trong đầu của Thần Nam.
Với ký ức và tinh thần lực của Thần Nam đối diện với thông tin cùng một lúc xuất hiện như vậy nhất thời cũng có chút không chịu nổi vội vàng nhắm mắt lại chuyên tâm tiêu hóa lực lượng truyền thừa.
- Thời Không Đại Thần đa tạ ngài đã lần nữa trợ giúp vãn bối!
Sau một lát chỉ thấy Thần Nam mở hai mắt ra vui mừng kêu lên một tiếng sở dĩ kích động như vậy nguyên nhân chính là từ trong số thuật pháp truyền thừa của Thời Không Đại Thần, Thần Nam đã tìm được một loại thuật pháp đặc biệt có tên là Mộng Hồi Viễn Cổ.
Thuật này là do Thời Không Đại Thần sáng tạo ra dựa vào nguyên lý của Thời - Không Pháp Thuật cộng với một chút Mộng Đạo Thuật. Chỉ cần tìm được vật dẫn thích hợp nó có thể để cho người sử dụng dựa vào nguyên lý nhập mộng tiến vào trong ký ức của người đó nghịch chuyển thời gian xem xét thứ mà bản thân muốn xem có thể nói là kỳ dị vô cùng.
Dựa vào nó Thần Nam có cảm giác có thể cảm nhận được nhất định có thể tìm ra được vật mà mình muốn tìm.
Hắn không lãng phí thời gian nữa lập tức dựa theo phương pháp ghi lại bên trong Mộng Hồi Viễn Cổ Thuật mà tiến hành.
- Ầm!
Lại qua một lát chỉ thấy Thời Không Bổn Nguyên trước mặt Thần Nam kết hợp lại với nhau hóa thành một đạo hào quang xuyên qua Thời Không Thông Đạo bắn ra ngoài.
- Hừ!
Độc Cô Bại Thiên không hổ danh Cấm Kỵ Đại Thần tuy đang toàn tâm bố trí Tuyệt Trận nhưng thần thức vẫn nhạy bén vô cùng cảm nhận được có thứ đang bay về phía mình lập tức quay đầu nhìn lại với tầm mắt của hắn vốn có thể dễ dàng nhìn thấy được đạo bạch quang cùng với Thần Nam đang đứng phía sau nó nhưng không biết có phải là do lực lượng Thời - Không ảnh hưởng hay là vì nguyên nhân đặc biệt gì khác mà hắn lại thần kỳ không nhìn thấy gì cả để mặc cho bạch quang tiến vào cơ thể mình.
Đồng thời lúc này Thần Nam cũng nhắm hai mắt lại dựa vào một loại lực lượng kỳ dị mà tiến vào trong vào bên trong giấc mộng do Mộng Hồi Viễn Cổ tạo ra.
Trong giấc mộng đó Thần Nam chỉ thấy mình đang đứng trên một đỉnh núi trước mặt hắn là một mái đình có vẻ cổ kính bên trong đình là hai người đang đánh cờ với nhau một người trong đó chính là Độc Cô Bại Thiên lúc này hắn tay cầm một viên cờ đen đang không ngừng hạ cờ từng bước tiêu diệt từng con cờ của đối thủ.
- Ai!
Nhưng mà khi đã ép đối thủ vào đường cùng chỉ còn một bước nữa là có thể hoàn toàn kết thúc ván cờ trên mặt Độc Cô Bại Thiên đột nhiên lại hiện ra nét do dự giống như không biết nước cờ cuối cùng này nên đi như thế nào vậy.
- Người làm gì vậy? Tại sao không kết thúc ván cờ này đi?
Người cùng ngồi đánh cờ với hắn là một thanh niên thoạt nhìn còn rất trẻ tuổi dung mạo phi thường thanh tú thấy vậy mở miệng lên tiếng hỏi.
- Khó... khó quá.... thật khó quá...
Lúc này chỉ thấy Độc Cô Bại Thiên đưa mắt nhìn chằm chằm vào bàn cờ giống như không nghe thấy câu hỏi của người thanh niên trong miệng liên tục than nhẹ.
- Người không cần nói con cũng có thể đoán được có phải là người đang lo lắng vì nội dung trong bốn phiến ngọc diệp mà người đã nhìn thấy hay không?
Người thanh niên thấy vậy trầm giọng kêu lên một tiếng.
- Mấy năm trước người không tiếc hao tổn mấy chục vạn năm thọ mệnh của bản thân thi triển Thiên Diễn Thuật suy tính từ trong hư không tìm được bốn phiến ngọc diệp trên đó ghi lại bốn chữ là Chúng Sinh Diệt Thiên người luôn cho rằng đó chính là yếu quyết để tiêu diệt Thiên Đạo ngày hôm nay người cùng con đánh ván cờ này mô phỏng Thiên Đạo muốn định ra sách lược hoàn chỉnh cho tương lai người chọn cờ đen đại diện cho những thế lực Phản Thiên, con lấy cờ trắng đại diện cho Thiên Đạo bây giờ cờ trắng đã bị ăn gần hết chỉ còn một bước nữa là cờ đen sẽ chiến thắng nhưng mà người không cách nào hạ cờ bởi vì người cảm thấy ván cờ này của chúng ta vẫn chưa đúng với bốn chữ Chúng Sinh Diệt Thiên cho nên lo lắng một khi đánh ra quân cờ cuối cùng lỡ như không những không diệt được Thiên Đạo mà tạo cho nó cơ hội phản kích lật ngược ván cờ thì bao nhiêu công sức của chúng ta sẽ đổ sông đổ biển hết đúng không?
Chưa đợi Độc Cô Bại Thiên trả lời người thanh niên đã tiếp tục nói.
- Đúng vậy! Ta thật sự không có lòng tin với ván cờ này của chúng ta!
Độc Cô Bại Thiên nghe vậy cũng không phủ nhận mà gật đầu một cái.
- Thật ra người không cần phải lo lắng như vậy con đã suy tính được phải làm sao mới thực hiện được Chúng Sinh Hợp Lực rồi!
Người thanh niên cười nói.
- Tiểu Bại, con có biện pháp gì?
Độc Cô Bại Thiên hỏi.
Thần Nam ở bên cạnh nghe vậy thì nhíu mày hiện tại hắn mới biết được thì ra thanh niên đang ngồi đánh cờ với Độc Cô Bại Thiên chính là thứ tử của y Độc Cô Tiểu Bại người được hậu thế đánh giá là có thực lực không thua kém gì cha của mình!!
- Cách của con rất đơn giản đó chính là bản thân con sẽ tự mình tiến vào Luân Hồi một lần trở thành một người trong vô số chúng sinh. Không! Nói cho chính xác hơn thì con sẽ thành một ngôi mộ sống dùng bản thân mình để thu thập đồng thời tích trữ hồn lực của chúng sinh khi thời điểm đến con sẽ dùng số hồn lực tích trữ được đó để nghịch lại Thiên Đạo như vậy vừa đúng với bốn chữ Chúng Sinh Hợp Lực hay sao?
Độc Cô Tiểu Bại nói.
- Tiểu Bại cách của con tuy rằng nghe qua rất có lý nhưng mà con có thể đảm bảo nó sẽ thành công không? Không nói tới những việc khác chỉ riêng một cửa ải Thiên Đạo con đã khó mà qua được rồi nên nhớ rằng nó chỉ một lòng nghĩ cách muốn làm sao tìm được cơ hội làm sao hoàn toàn giết chết hai cha con chúng ta nó không thể nào để con bình an thuận lợi chuyển thế!!
Độc Cô Bại Thiên suy tư một chút rồi nói.
- Phụ thân chuyện này con đương nhiên biết cho nên con đã nghĩ ra cách làm sao để lừa gạt Thiên Đạo rồi!!
Độc Cô Tiểu Bại lộ ra vẻ tự tin nói.
- Lừa gạt Thiên Đạo? Con có cách gì?
Độc Cô Bại Thiên nghi hoặc hỏi.
- Thuế Hồn Đại Pháp! Con sẽ dùng Thuế Hồn Đại Pháp lột sạch linh hồn ấn ký của mình biến bản thân trở thành một linh hồn trống rỗng như vậy có thể lừa gạt Thiên Đạo tiến vào Luân Hồi rồi!!
Độc Cô Tiểu Bại trầm giọng nói.
- Cái gì? Thuế Hồn Đại Pháp? Như vậy quá nguy hiểm một khi Thuế Hồn thì con rất có khả năng sẽ không thể trở lại là Độc Cô Tiểu Bại nữa, ta không đồng ý...
Độc Cô Bại Thiên nghe vậy hét lên.
- Phụ thân từ nhỏ người đã dạy con Đại trượng phu có việc nên làm có việc không nên làm, đây chính là việc con cần làm hy vọng người đừng ngăn cản con!
Nhưng mà mới nói được một nửa thì Độc Cô Bại Thiên đã bị Độc Cô Tiểu Bại ngăn lại.
Những lời của con trai làm cho Cấm Kỵ Đại Thần quát tháo phong vân như ông ta trong lúc nhất thời cũng không biết phải nói gì mới đúng.
- Ai! Nếu như con đã nói như vậy ta cũng không cản nữa, nhưng mà con phải nói cho ta biết con muốn luân hồi tới nơi nào để người làm phụ thân như ta còn bắt tay vì con chuẩn bị nữa, xem như đây là chuyện cuối cùng mà người làm phụ thân như ta có thể làm vì con đi!!
Sau một lát chỉ nghe Độc Cô Bại Thiên thở ra một hơi nhìn Độc Cô Tiểu Bại nói.
- Đa tạ phụ thân! Người đã tính ra vạn năm sau Chiến Đế sẽ luân hồi tiến vào Thần Gia hay sao? Con muốn trở thành con trai của ông ta vừa có được Chiến Hồn bẩm sinh của Chiến Đế vừa có được Chân Ma Huyết Mạch của Thần Gia nhất định có thể khiến cho kế hoạch của con thuận lợi hơn rất nhiều!!
Độc Cô Tiểu Bại suy nghĩ một chút rồi nói.
- Đùng! Đùng! Đùng!
Lời này của hắn vừa mới nói ra đã khiến cho Thần Nam đang đứng nghe bên cạnh cảm thấy như bị Ngũ Lôi Oanh Đỉnh đầu óc ong ong.
Chiến Đế nghe bọn người Đông Phương Trường Minh, Ma Chủ nói đó không phải là thân phận kiếp trước của phụ thân mình Thần Chiến hay sao?
Độc Cô Tiểu Bại này lại muốn luân hồi trở thành con trai của phụ thân mình vậy không phải hắn... chính là bản thân mình sao?
Mãi đến mốc thời gian một vạn năm trước sau khi Đại Phá Diệt xảy ra không lâu lúc đó Thần Ma Lăng Viên chỉ vừa mới hình thành còn có rất hoang sơ không có nhiều người đến bái tế Thủ Mộ Lão Nhân cũng chưa xuất hiện trong cả tòa Lăng Viên chỉ có một người thanh niên đang quỳ trước một gò đất nhỏ hai tay liên tục vung lên đánh ra từng cái thủ ấn trong miệng khẽ niệm chú.
Thần Nam thấy vậy nhất thời biến sắc bởi vì hắn nhận ra ba việc.
Việc thứ nhất là cái gò đất nhỏ đó chính là mộ phần của Thần Nam hắn mấy năm trước hắn chính là từ trong đó chui ra ngoài.
Việc thứ hai cái trận pháp được bố trí xung quanh mộ phần của hắn là một loại tuyệt trận trong truyền thuyết dùng Bắc Đẩu Thất Tinh cùng với ba vì sao Tham Lang, Thất Sát, Phá Quân dẫn động địa khí long mạch cùng với máu huyết của ngàn vạn Thần Ma để tụ lại tàn hồn đang phiêu đãng trong thiên địa mục đích là.... để cho người nằm ở trong trận nhãn phục sinh!!
Việc thứ ba cũng là việc quan trọng nhất Thần Nam có thể nhận ra người thanh niên đang bố trận không phải người khác chính là Độc Cô Bại Thiên!
- Độc Cô Bại Thiên? Tại sao vị Đại Thần như hắn lại sử dụng Tuyệt Trận trong truyền thuyết giúp ta ngưng tụ tàn hồn sống lại??
Thần Nam kinh hãi thầm nghĩ theo những gì hắn nhớ thì giữa mình và vị Cấm Kỵ Đại Thần trước giờ không có quan hệ gì hai bên chỉ mới gặp nhau một lần duy nhất lúc ở Địa Ngục tầng thứ mười bảy khi đó Độc Cô Bại Thiên cũng chỉ nói với hắn duy nhất một câu duy nhất " Yên tâm đi! Cho dù ta làm hại hết những người trên thiên hạ cũng tuyệt đối không hại người! " mà thôi.
- Đợi đã! Cho dù ta làm hại tất cả những người trên thiên hạ cũng tuyệt đối không hại người. Tại sao Độc Cô Bại Thiên lại nói ra những lời này với mình? Không lẽ mình trước đây và ông ta có quan hệ gì đó với nhau hay sao?
Trong lòng Thần Nam đột nhiên lóe lên một tia sáng tuy rằng cách nghĩ này hơi bị ảo nhưng cũng không phải là không có nguyên do, trước đây đã có không ít lần Thần Nam trông thấy bọn người Thần Tổ, Đông Phương Trường Minh dùng ánh mắt như nhìn một người nào đó khác nhìn mình hơn nữa còn dùng mấy từ như: " là hắn " hoặc " tên đó ". Những từ đó rõ ràng là để chỉ một Viễn Cổ nào đó mà Thần Nam hắn rất có thể là chuyển thế chi thân của người đó, nếu như vậy lý luận Thần Nam hắn hoặc nói chính xác là kiếp trước của hắn có quan hệ quen biết thân thiết với hắn không phải là không thể xảy ra.
- Nhưng mà cho dù thật sự là như vậy đi chăng nữa thì ta phải làm cách nào để xác minh chuyện đó đây?
Thần Nam đau khổ thầm nghĩ.
- Ầm!
Đúng lúc này trong người hắn đột nhiên lại có hai quang cầu từ trong người Thần Nam bay ra.
- Đây là... Thời Gian Bổn Nguyên và Không Gian Bổn Nguyên! Thời Không Đại Thần đúng là đã giao chúng lại cho ta!
Cảm nhận được khí tức Thần Nam kích động kêu lên một tiếng.
Thật ra thì Thời Không Đại Thần không chỉ đơn giản là đem hai đạo Bổn Nguyên Thời - Không đưa cho Thần Nam bên trong đó ông ta còn lưu lại rất nhiều thuật pháp thần thông của mình theo hai đạo Bổn Nguyên xuất hiện phong ấn của chúng cũng được giải trong chớp mắt đã tràn vào trong đầu của Thần Nam.
Với ký ức và tinh thần lực của Thần Nam đối diện với thông tin cùng một lúc xuất hiện như vậy nhất thời cũng có chút không chịu nổi vội vàng nhắm mắt lại chuyên tâm tiêu hóa lực lượng truyền thừa.
- Thời Không Đại Thần đa tạ ngài đã lần nữa trợ giúp vãn bối!
Sau một lát chỉ thấy Thần Nam mở hai mắt ra vui mừng kêu lên một tiếng sở dĩ kích động như vậy nguyên nhân chính là từ trong số thuật pháp truyền thừa của Thời Không Đại Thần, Thần Nam đã tìm được một loại thuật pháp đặc biệt có tên là Mộng Hồi Viễn Cổ.
Thuật này là do Thời Không Đại Thần sáng tạo ra dựa vào nguyên lý của Thời - Không Pháp Thuật cộng với một chút Mộng Đạo Thuật. Chỉ cần tìm được vật dẫn thích hợp nó có thể để cho người sử dụng dựa vào nguyên lý nhập mộng tiến vào trong ký ức của người đó nghịch chuyển thời gian xem xét thứ mà bản thân muốn xem có thể nói là kỳ dị vô cùng.
Dựa vào nó Thần Nam có cảm giác có thể cảm nhận được nhất định có thể tìm ra được vật mà mình muốn tìm.
Hắn không lãng phí thời gian nữa lập tức dựa theo phương pháp ghi lại bên trong Mộng Hồi Viễn Cổ Thuật mà tiến hành.
- Ầm!
Lại qua một lát chỉ thấy Thời Không Bổn Nguyên trước mặt Thần Nam kết hợp lại với nhau hóa thành một đạo hào quang xuyên qua Thời Không Thông Đạo bắn ra ngoài.
- Hừ!
Độc Cô Bại Thiên không hổ danh Cấm Kỵ Đại Thần tuy đang toàn tâm bố trí Tuyệt Trận nhưng thần thức vẫn nhạy bén vô cùng cảm nhận được có thứ đang bay về phía mình lập tức quay đầu nhìn lại với tầm mắt của hắn vốn có thể dễ dàng nhìn thấy được đạo bạch quang cùng với Thần Nam đang đứng phía sau nó nhưng không biết có phải là do lực lượng Thời - Không ảnh hưởng hay là vì nguyên nhân đặc biệt gì khác mà hắn lại thần kỳ không nhìn thấy gì cả để mặc cho bạch quang tiến vào cơ thể mình.
Đồng thời lúc này Thần Nam cũng nhắm hai mắt lại dựa vào một loại lực lượng kỳ dị mà tiến vào trong vào bên trong giấc mộng do Mộng Hồi Viễn Cổ tạo ra.
Trong giấc mộng đó Thần Nam chỉ thấy mình đang đứng trên một đỉnh núi trước mặt hắn là một mái đình có vẻ cổ kính bên trong đình là hai người đang đánh cờ với nhau một người trong đó chính là Độc Cô Bại Thiên lúc này hắn tay cầm một viên cờ đen đang không ngừng hạ cờ từng bước tiêu diệt từng con cờ của đối thủ.
- Ai!
Nhưng mà khi đã ép đối thủ vào đường cùng chỉ còn một bước nữa là có thể hoàn toàn kết thúc ván cờ trên mặt Độc Cô Bại Thiên đột nhiên lại hiện ra nét do dự giống như không biết nước cờ cuối cùng này nên đi như thế nào vậy.
- Người làm gì vậy? Tại sao không kết thúc ván cờ này đi?
Người cùng ngồi đánh cờ với hắn là một thanh niên thoạt nhìn còn rất trẻ tuổi dung mạo phi thường thanh tú thấy vậy mở miệng lên tiếng hỏi.
- Khó... khó quá.... thật khó quá...
Lúc này chỉ thấy Độc Cô Bại Thiên đưa mắt nhìn chằm chằm vào bàn cờ giống như không nghe thấy câu hỏi của người thanh niên trong miệng liên tục than nhẹ.
- Người không cần nói con cũng có thể đoán được có phải là người đang lo lắng vì nội dung trong bốn phiến ngọc diệp mà người đã nhìn thấy hay không?
Người thanh niên thấy vậy trầm giọng kêu lên một tiếng.
- Mấy năm trước người không tiếc hao tổn mấy chục vạn năm thọ mệnh của bản thân thi triển Thiên Diễn Thuật suy tính từ trong hư không tìm được bốn phiến ngọc diệp trên đó ghi lại bốn chữ là Chúng Sinh Diệt Thiên người luôn cho rằng đó chính là yếu quyết để tiêu diệt Thiên Đạo ngày hôm nay người cùng con đánh ván cờ này mô phỏng Thiên Đạo muốn định ra sách lược hoàn chỉnh cho tương lai người chọn cờ đen đại diện cho những thế lực Phản Thiên, con lấy cờ trắng đại diện cho Thiên Đạo bây giờ cờ trắng đã bị ăn gần hết chỉ còn một bước nữa là cờ đen sẽ chiến thắng nhưng mà người không cách nào hạ cờ bởi vì người cảm thấy ván cờ này của chúng ta vẫn chưa đúng với bốn chữ Chúng Sinh Diệt Thiên cho nên lo lắng một khi đánh ra quân cờ cuối cùng lỡ như không những không diệt được Thiên Đạo mà tạo cho nó cơ hội phản kích lật ngược ván cờ thì bao nhiêu công sức của chúng ta sẽ đổ sông đổ biển hết đúng không?
Chưa đợi Độc Cô Bại Thiên trả lời người thanh niên đã tiếp tục nói.
- Đúng vậy! Ta thật sự không có lòng tin với ván cờ này của chúng ta!
Độc Cô Bại Thiên nghe vậy cũng không phủ nhận mà gật đầu một cái.
- Thật ra người không cần phải lo lắng như vậy con đã suy tính được phải làm sao mới thực hiện được Chúng Sinh Hợp Lực rồi!
Người thanh niên cười nói.
- Tiểu Bại, con có biện pháp gì?
Độc Cô Bại Thiên hỏi.
Thần Nam ở bên cạnh nghe vậy thì nhíu mày hiện tại hắn mới biết được thì ra thanh niên đang ngồi đánh cờ với Độc Cô Bại Thiên chính là thứ tử của y Độc Cô Tiểu Bại người được hậu thế đánh giá là có thực lực không thua kém gì cha của mình!!
- Cách của con rất đơn giản đó chính là bản thân con sẽ tự mình tiến vào Luân Hồi một lần trở thành một người trong vô số chúng sinh. Không! Nói cho chính xác hơn thì con sẽ thành một ngôi mộ sống dùng bản thân mình để thu thập đồng thời tích trữ hồn lực của chúng sinh khi thời điểm đến con sẽ dùng số hồn lực tích trữ được đó để nghịch lại Thiên Đạo như vậy vừa đúng với bốn chữ Chúng Sinh Hợp Lực hay sao?
Độc Cô Tiểu Bại nói.
- Tiểu Bại cách của con tuy rằng nghe qua rất có lý nhưng mà con có thể đảm bảo nó sẽ thành công không? Không nói tới những việc khác chỉ riêng một cửa ải Thiên Đạo con đã khó mà qua được rồi nên nhớ rằng nó chỉ một lòng nghĩ cách muốn làm sao tìm được cơ hội làm sao hoàn toàn giết chết hai cha con chúng ta nó không thể nào để con bình an thuận lợi chuyển thế!!
Độc Cô Bại Thiên suy tư một chút rồi nói.
- Phụ thân chuyện này con đương nhiên biết cho nên con đã nghĩ ra cách làm sao để lừa gạt Thiên Đạo rồi!!
Độc Cô Tiểu Bại lộ ra vẻ tự tin nói.
- Lừa gạt Thiên Đạo? Con có cách gì?
Độc Cô Bại Thiên nghi hoặc hỏi.
- Thuế Hồn Đại Pháp! Con sẽ dùng Thuế Hồn Đại Pháp lột sạch linh hồn ấn ký của mình biến bản thân trở thành một linh hồn trống rỗng như vậy có thể lừa gạt Thiên Đạo tiến vào Luân Hồi rồi!!
Độc Cô Tiểu Bại trầm giọng nói.
- Cái gì? Thuế Hồn Đại Pháp? Như vậy quá nguy hiểm một khi Thuế Hồn thì con rất có khả năng sẽ không thể trở lại là Độc Cô Tiểu Bại nữa, ta không đồng ý...
Độc Cô Bại Thiên nghe vậy hét lên.
- Phụ thân từ nhỏ người đã dạy con Đại trượng phu có việc nên làm có việc không nên làm, đây chính là việc con cần làm hy vọng người đừng ngăn cản con!
Nhưng mà mới nói được một nửa thì Độc Cô Bại Thiên đã bị Độc Cô Tiểu Bại ngăn lại.
Những lời của con trai làm cho Cấm Kỵ Đại Thần quát tháo phong vân như ông ta trong lúc nhất thời cũng không biết phải nói gì mới đúng.
- Ai! Nếu như con đã nói như vậy ta cũng không cản nữa, nhưng mà con phải nói cho ta biết con muốn luân hồi tới nơi nào để người làm phụ thân như ta còn bắt tay vì con chuẩn bị nữa, xem như đây là chuyện cuối cùng mà người làm phụ thân như ta có thể làm vì con đi!!
Sau một lát chỉ nghe Độc Cô Bại Thiên thở ra một hơi nhìn Độc Cô Tiểu Bại nói.
- Đa tạ phụ thân! Người đã tính ra vạn năm sau Chiến Đế sẽ luân hồi tiến vào Thần Gia hay sao? Con muốn trở thành con trai của ông ta vừa có được Chiến Hồn bẩm sinh của Chiến Đế vừa có được Chân Ma Huyết Mạch của Thần Gia nhất định có thể khiến cho kế hoạch của con thuận lợi hơn rất nhiều!!
Độc Cô Tiểu Bại suy nghĩ một chút rồi nói.
- Đùng! Đùng! Đùng!
Lời này của hắn vừa mới nói ra đã khiến cho Thần Nam đang đứng nghe bên cạnh cảm thấy như bị Ngũ Lôi Oanh Đỉnh đầu óc ong ong.
Chiến Đế nghe bọn người Đông Phương Trường Minh, Ma Chủ nói đó không phải là thân phận kiếp trước của phụ thân mình Thần Chiến hay sao?
Độc Cô Tiểu Bại này lại muốn luân hồi trở thành con trai của phụ thân mình vậy không phải hắn... chính là bản thân mình sao?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.