Chương 303: Nghênh chiến đại phá diệt
Không Biết Lấy Tên Gì
16/12/2018
- Lâm đạo hữu ngươi muốn trốn tới Nhân Gian Giới? Không có tác dụng gì đâu!
Lời của lão giả vừa nói ra đã bị một trung niên nhân mặc áo bào màu vàng đất thân hình quắc thước đứng ở bên cạnh phủ định.
- Trần đạo hữu tại sao lại như vậy? Không phải một vạn năm trước rất nhiều cường giả đã dùng cách đó để sống sót hay sao?
Lão giả họ Lâm nghe vậy kinh ngạc hỏi.
- Một vạn năm trước là một vạn năm trước là một vạn năm trước bây giờ là bây giờ tình hình không giống nhau!
Trung niên nhân họ Trần lắc đầu nói.
- Đều là Đại Phá Diệt có gì không giống nhau chứ?
Lão giả họ Lâm không hiểu hỏi.
- Lâm đạo hữu ngươi chỉ mới vừa thành đạo trong mấy ngàn năm cho nên có chỗ không biết Phá Diệt Thiên Kiếp thật ra được chia thành hai loại một loại là Tiểu Phá Diệt Thiên Kiếp loại thiên kiếp này cứ cách một vạn hay mười vạn năm thì lại giáng xuống một lần vào một giới bất định trong Lục Giới nếu người của giới đó không muốn hoặc không thể độ kiếp thì có thể thông qua không gian thông đạo trốn vào thế giới khác giống như từ Thiên Giới đến Nhân Gian Giới vậy. Còn loại thứ hai mới được gọi là Đại Phá Diệt Thiên Kiếp uy lực đáng sợ hơn Tiểu Phá Diệt Thiên Kiếp gấp trăm lần khi nó giáng xuống thì Lục Giới đều phải gánh chịu không ai có thể thoát được!!
Trung niên nhân họ Trần giải thích.
- Tê! Trần đạo hữu ý ngươi muốn nói Phá Diệt Thiên Kiếp vạn năm trước giáng xuống chỉ là Tiểu Phá Diệt Thiên Kiếp còn bây giờ mới là Đại Phá Diệt Thiên Kiếp thật sự hay sao?
Lão giả họ Lâm nghe xong hít sâu một hơi khí lạnh kêu lên một tiếng.
- Đúng vậy!
Trung niên nhân họ Lâm gật đầu một cái.
- Như vậy bây giờ chúng ta phải làm sao? Trần đạo hữu ngươi cũng biết ta nguyên bản chỉ là một con Thử Yêu bình thường vất vả lắm mới có thể từ trong mũi đao bóng kiếm giết ra thành tựu ngày hôm nay ta không muốn chưa kịp hưởng thụ thành quả chết oan chết uổng trong Đại Phá Diệt như vậy đâu.
Lão giả họ Lâm nghe vậy sợ hãi nói.
- Đúng rồi! Hay là chúng ta tới đầu nhập vào dưới trướng của Thiên Cấp cường giả nhờ sự che chở của bọn họ thế nào hả?
Đột nhiên trong đầu hắn lại xuất hiện một đạo linh quang trầm giọng kêu lên một tiếng.
- Không được! Lâm đạo hữu ta khuyên ngươi vạn lần đừng có suy nghĩ đó, ta ngươi còn có Thiên Điêu đạo hữu tuy chỉ quen nhau được hơn ngàn năm cùng nhau sinh sống trên Đào Sơn này tình cảm còn thân hơn huynh đệ ruột thịt ta không muốn huynh đi vào con đường chết!
Có điều cũng giống như vừa rồi ngay lập tức bị trung niên nhân họ Trần phủ định.
- Tại sao lại như thế?
Lão giả họ Lâm lần nữa lập lại câu hỏi của mình.
- Nguyên nhân vừa rồi ta đã giải thích với ngươi rồi Đại Phá Diệt Thiên Kiếp lần này còn đáng sợ hơn Tiểu Phá Diệt Thiên Kiếp một vạn năm trước gấp trăm lần cho dù cường giả đã đạt cảnh giới Thiên Cấp đối diện với nó cũng cửu tử nhất sinh, bọn họ làm sao có thể phân tâm cho ngươi được chứ, nếu Lâm đạo hữu ngươi thật sự đi tìm bọn họ cầu xin nhất định sẽ bị đẩy ra ngoài làm bia đỡ đạn giúp cho bọn họ độ kiếp đó!
Trung niên nhân họ Trần nói.
- Cách này không được cách kia cũng không xong chẳng lẽ chúng ta thật sự chỉ có thể bó tay chịu chết hay sao?
Lão giả họ Lâm tuyệt vọng kêu lên một tiếng.
- Ai!
Trung niên nhân họ Trần cũng buồn bã thở dài một hơi.
- Lâm đạo hữu, Trần đạo hữu các ngươi đừng vội thất vọng có lẽ chúng ta vẫn còn có một con đường để đi!
Đúng lúc này đột nhiên sau lưng bọn họ lại vang lên một tiếng nói.
Hai người quay đầu nhìn lại thì chỉ thấy người lên tiếng là một người thanh niên cổ dài hắn chính là người cuối cùng trong Mai Sơn Tam Hữu - Tử Thiên Điêu, mặc dù là người trẻ nhất trong ba người nhưng tu vi của hắn đã vượt xa lão giả họ Lâm Thần Hoàng sơ kỳ cùng với trung niên nhân họ Lâm Thần Hoàng trung kỳ đạt đến cảnh giới Thần Hoàng đỉnh phong.
- Thiên Điêu đạo hữu ngươi nói vậy thật ra có ý gì chẳng lẽ chúng ta còn có đường sống trong Đại Phá Diệt hay sao?
Lão giả họ Lâm cùng trung niên nhân họ Trần đồng thời nhìn hắn hỏi.
- Đúng vậy! Các ngươi cũng biết ta là tộc nhân của Lục Nhĩ Viên Hầu Tộc tuy huyết mạch không được hùng mạnh như tổ tiên nhưng cũng có thể kế thừa một chút Thiên Phú Thần Thông - Thiên Thính có thể lắng nghe thiên địa. Mấy năm trước khi ta đang bế quan trong lòng đột nhiên tâm huyết lai triều dùng nó lắng nghe thử vô tình phát hiện ra một tin tức thì ra Nghịch Thiên Cấp cường giả Lục Đạo Tà Đế - Đông Phương Trường Minh mấy năm trước đã dùng thần thức thông báo cho những Thiên Cấp cường giả ở Thiên Giới chỉ cần không gây chuyện mưu hại bách tính thì có thể tiến vào lãnh thổ của hắn là Thiên Nguyên Đại Lục ở Nhân Gian Giới lánh nạn. Ta thấy hắn ngay cả Thiên Cấp cường giả cũng có thể tiếp nhận không lý nào lại không thể tiếp nhận mấy tên tiểu nhân vật như chúng ta cho nên ta muốn đi vào đó các ngươi có đi cùng ta không?
Tử Thiên Điêu nói.
- Đi!
Hai người Trần, Lâm nghe vậy đưa mắt nhìn nhau một cái tiếp đó đồng thời gật đầu.
Tiếp theo ba người hóa thành ba đạo hào quang xé tan không gian từ Đông Phương Thiên Giới bỏ chạy vào Thiên Nguyên Đại Lục.
Không chỉ có Mai Sơn Tam Hữu trên khắp hai miền Đông - Tây Thiên Giới không ít Thần Vương, Thần Hoàng cao thủ xuất thân tán tu cũng quyết định như vậy
Đương nhiên cũng có một số người quyết định mạo hiểm đi tìm Thiên Cấp cường giả cầu xin bọn họ thu nhận mình.
Còn về phần những Thiên Cấp cường giả vừa nhìn thấy Ma Thế Bàn xuất hiện thì từng người đều cẩn thận kích hoạt trận pháp hoặc pháp bảo đã chuẩn bị từ trước yên lặng chờ đợi thời gian Đại Phá Diệt chính thức giáng lâm.
....
Trải qua thời gian nửa tháng cuối cùng hư cảnh Ma Thế Bàn ở trên trời đã hoàn toàn ngưng thực.
- Ầm!
Một luồng khí thế hủy diệt từ đó tỏa ra đè ép khắp Lục Giới khiến cho vô số người sợ hãi.
Cảm nhận được luồng cảm giác áp bách đáng sợ đó xuất hiện Đông Phương Trường Minh đang khoanh chân ngồi trong Lục Tà Điện lập tức mở mắt ra đứng dậy bước ra ngoài.
Hai tỷ muội Nạp Lan Nhược Thủy, Nạp Lan Nhược Yên tự nhiên cũng đi theo phía sau hắn.
- Đáng sợ thật! Cái Ma Thế Bàn này bất luận kích cỡ hay khí thế đều hơn cái Ma Thế Bàn chúng ta gặp một vạn năm trước không biết bao nhiêu lần a!
Nạp Lan Nhược Yên đưa mắt nhìn qua cái Ma Thế Bàn trên trời một lúc rồi cất tiếng nói.
- Việc này đương nhiên cái Ma Thế Bàn chúng ta gặp phải một vạn năm trước chẳng qua chỉ là Ma Thế Bàn của Tiểu Phá Diệt Thiên Kiếp làm sao có thể so sánh với Ma Thế Bàn của Đại Phá Diệt Kiếp chân chính được chứ?
Đông Phương Trường Minh nghe vậy cười nói.
Đại Phá Diệt Thiên Kiếp, Tiểu Phá Diệt Thiên Kiếp tuy chỉ khác nhau một chữ nhưng bất luận lực lượng hay quy mô đều cách nhau như trời với vực. Khi Tiểu Phá Diệt Kiếp xảy ra Thiên Đạo cùng lắm chỉ kích phát một phần lực lượng của Ma Thế Bàn để cho hư ảnh của nó xuất hiện ở nơi cần hàng kiếp. Còn khi Đại Phá Diệt Kiếp xảy ra ý chí của Thiên Đạo sẽ hoàn toàn thức tỉnh lại đích thân điều khiển chân thân của Ma Thế Bàn giáng xuống Lục Giới hai thứ làm sao có thể so sánh với nhau được.
- Nhược Thủy nàng gọi đám người Sở Nguyệt đến đây đi!
Hơi dừng một chút Đông Phương Trường Minh lại nhìn Nạp Lan Nhược Thủy nói.
- Được!
Nạp Lan Nhược Thủy gật đầu một cái sau đó vung tay ném một cái ngọc giản lên trời.
- Ầm!
Không bao lâu sau một chùm hào quang sáng chói từ phương hướng Tân Sơ Đô bắn thẳng về phía Cửu Nguyên Sơn.
Ở bên trong đó ngoài Sở Nguyệt, Từ Phong, Lý Hoa ra còn có thêm năm người Sở Ngọc, Mộng Khả Nhi, Đạm Đài Tuyền, Lý Nhược Lan cùng Long Vũ.
Thì ra Đông Phương Trường Minh vì đối kháng với Đại Phá Diệt Thiên Kiếp cho nên đã triệu tập đủ tám hóa thân của Thất Tuyệt Thiên Nữ đến đây để khi cần thiết bọn họ có thể hợp thể trợ giúp mình một tay.
Khi đoàn người đến bên ngoài Lục Tà Điện thì tự động đáp xuống đứng trước mặt Đông Phương Trường Minh.
- Sở Nguyệt hiện nay tất cả mọi bách tính của Đại Sở đều đã được thu xếp ổn thỏa rồi chứ?
Hai bên đơn giản chào hỏi nhau một tiếng rồi Đông Phương Trường Minh nhìn Sở Nguyệt hỏi.
- Đông Phương huynh cứ yên tâm tất cả bách tính của Đại Sở đều đã thu xếp ổn thỏa trong các đại thành của chúng ta!
Sở Nguyệt cười nói.
- Chỉ có điều ta phát hiện bên trong đó không ngờ lại có không ít cao thủ Thần Vương, Thần Hoàng từ Thiên Giới phủ xuống lén lúc ẩn thân bên trong số bách tính này, không biết bọn chúng có ý đồ gì nữa!!
Hơi dừng một chút nàng ta đột nhiên chuyển giọng nói.
- Chuyện này ta đã biết từ đầu những Thần Vương, Thần Hoàng đó phần lớn chỉ là tán tu trên Thiên Giới không thuộc về bất cứ thế lực nào khác bọn họ sở dĩ trà trộn vào trong dòng người vào thành chỉ là muốn tránh nạn không có ý gì khác! Sở Nguyệt cô cứ yên tâm đi đến lúc quan trọng không chừng bọn họ còn có thể giúp chúng ta một tay đó.
Đông Phương Trường Minh trầm giọng nói.
Theo suy nghĩ của hắn thì chỉ cần những cao thủ Thần Vương, Thần Hoàng đó có tuân theo lời nói của hắn trước đây không gây ra phiền phức gì với bách tính tình mở cho bọn họ một con đường sống cũng là chuyện có thể chấp nhận được!!
- Ta biết rồi!
Sở Nguyệt nghe vậy gật đầu một cái không tỏ vẻ gì nữa.
- Ông chủ Từ chuyện ta giao cho ông không biết đã làm sao chưa?
Đông Phương Trường Minh xoay đầu nhìn Từ Phong hỏi.
- Bẩm Tà Đế đại nhân một trăm lẻ tám tòa thành ngài yêu cầu Tụ Bảo Các chúng ta đã xây dựng hoàn thành!!
Từ Phong cung kính nói.
- Như vậy rất tốt! Các ngươi lui ra một chút đi ta phải bắt đầu bố trí đại trận rồi!
Đông Phương Trường Minh hài lòng gật đầu một cái sau đó bước ra một bước.
- Ầm!
Một bước này vừa bước ra dưới chân hắn đột nhiên lại xuất hiện một cái tế đàn bạch ngọc có đường kính hơn nghìn trượng.
Bên trên đó có vô số phù văn phát ra hào quang sáng lấp lánh không ngừng xoay tròn từ từ nâng thân thể của Đông Phương Trường Minh bay lên trời.
- Thiên Cương Địa Sát Đại Trận - Khởi!
Khi đến giữa không trung tế đàn mới dừng lại Đông Phương Trường Minh cất tiếng quát lớn một tiếng.
- Ầm ầm ầm....
Lời vừa dứt một trăm lẻ tám tòa đại thành được phân bố xây dựng trên khắp Thiên Nguyên Đại Lục lập tức ầm ầm chấn động tiếp theo đó ở trung tâm của mỗi tòa thành đột nhiên xuất hiện một cột sáng có đường kính mười vạn trượng bắn thẳng lên trời.
- Ầm!
Một trăm lẻ tám cột sáng giống như kình thiên đại trụ cắm thẳng lên trời khiến cho không gian xung quanh không ngừng chấn động.
- Cái này chính là đại trận Lục Đạo Tà Đế dùng để chống lại Đại Phá Diệt Thiên Kiếp sao?
- Còn chưa khởi động mà đã có uy thế như vậy. Còn hơn cả một kích toàn lực của ta nữa. Đúng là đáng sợ!
- Xem ra chúng ta không chọn sai rồi! Thiên Nguyên Đại Lục này quả nhiên là một nơi trú ẩn tốt!
- Đúng vậy!
- Như vậy chúng ta có thể yên tâm rồi!
Những cao thủ Thần Vương, Thần Hoàng đang ẩn nấp bên trong các tòa thành của Đại Sở thấy vậy thì vui mừng nói.
- Trận thành!
Trong lúc bọn họ đang sôi nổi bàn luận Đông Phương Trường Minh ở trên cao lại trầm giọng quát lên một tiếng.
Lời của lão giả vừa nói ra đã bị một trung niên nhân mặc áo bào màu vàng đất thân hình quắc thước đứng ở bên cạnh phủ định.
- Trần đạo hữu tại sao lại như vậy? Không phải một vạn năm trước rất nhiều cường giả đã dùng cách đó để sống sót hay sao?
Lão giả họ Lâm nghe vậy kinh ngạc hỏi.
- Một vạn năm trước là một vạn năm trước là một vạn năm trước bây giờ là bây giờ tình hình không giống nhau!
Trung niên nhân họ Trần lắc đầu nói.
- Đều là Đại Phá Diệt có gì không giống nhau chứ?
Lão giả họ Lâm không hiểu hỏi.
- Lâm đạo hữu ngươi chỉ mới vừa thành đạo trong mấy ngàn năm cho nên có chỗ không biết Phá Diệt Thiên Kiếp thật ra được chia thành hai loại một loại là Tiểu Phá Diệt Thiên Kiếp loại thiên kiếp này cứ cách một vạn hay mười vạn năm thì lại giáng xuống một lần vào một giới bất định trong Lục Giới nếu người của giới đó không muốn hoặc không thể độ kiếp thì có thể thông qua không gian thông đạo trốn vào thế giới khác giống như từ Thiên Giới đến Nhân Gian Giới vậy. Còn loại thứ hai mới được gọi là Đại Phá Diệt Thiên Kiếp uy lực đáng sợ hơn Tiểu Phá Diệt Thiên Kiếp gấp trăm lần khi nó giáng xuống thì Lục Giới đều phải gánh chịu không ai có thể thoát được!!
Trung niên nhân họ Trần giải thích.
- Tê! Trần đạo hữu ý ngươi muốn nói Phá Diệt Thiên Kiếp vạn năm trước giáng xuống chỉ là Tiểu Phá Diệt Thiên Kiếp còn bây giờ mới là Đại Phá Diệt Thiên Kiếp thật sự hay sao?
Lão giả họ Lâm nghe xong hít sâu một hơi khí lạnh kêu lên một tiếng.
- Đúng vậy!
Trung niên nhân họ Lâm gật đầu một cái.
- Như vậy bây giờ chúng ta phải làm sao? Trần đạo hữu ngươi cũng biết ta nguyên bản chỉ là một con Thử Yêu bình thường vất vả lắm mới có thể từ trong mũi đao bóng kiếm giết ra thành tựu ngày hôm nay ta không muốn chưa kịp hưởng thụ thành quả chết oan chết uổng trong Đại Phá Diệt như vậy đâu.
Lão giả họ Lâm nghe vậy sợ hãi nói.
- Đúng rồi! Hay là chúng ta tới đầu nhập vào dưới trướng của Thiên Cấp cường giả nhờ sự che chở của bọn họ thế nào hả?
Đột nhiên trong đầu hắn lại xuất hiện một đạo linh quang trầm giọng kêu lên một tiếng.
- Không được! Lâm đạo hữu ta khuyên ngươi vạn lần đừng có suy nghĩ đó, ta ngươi còn có Thiên Điêu đạo hữu tuy chỉ quen nhau được hơn ngàn năm cùng nhau sinh sống trên Đào Sơn này tình cảm còn thân hơn huynh đệ ruột thịt ta không muốn huynh đi vào con đường chết!
Có điều cũng giống như vừa rồi ngay lập tức bị trung niên nhân họ Trần phủ định.
- Tại sao lại như thế?
Lão giả họ Lâm lần nữa lập lại câu hỏi của mình.
- Nguyên nhân vừa rồi ta đã giải thích với ngươi rồi Đại Phá Diệt Thiên Kiếp lần này còn đáng sợ hơn Tiểu Phá Diệt Thiên Kiếp một vạn năm trước gấp trăm lần cho dù cường giả đã đạt cảnh giới Thiên Cấp đối diện với nó cũng cửu tử nhất sinh, bọn họ làm sao có thể phân tâm cho ngươi được chứ, nếu Lâm đạo hữu ngươi thật sự đi tìm bọn họ cầu xin nhất định sẽ bị đẩy ra ngoài làm bia đỡ đạn giúp cho bọn họ độ kiếp đó!
Trung niên nhân họ Trần nói.
- Cách này không được cách kia cũng không xong chẳng lẽ chúng ta thật sự chỉ có thể bó tay chịu chết hay sao?
Lão giả họ Lâm tuyệt vọng kêu lên một tiếng.
- Ai!
Trung niên nhân họ Trần cũng buồn bã thở dài một hơi.
- Lâm đạo hữu, Trần đạo hữu các ngươi đừng vội thất vọng có lẽ chúng ta vẫn còn có một con đường để đi!
Đúng lúc này đột nhiên sau lưng bọn họ lại vang lên một tiếng nói.
Hai người quay đầu nhìn lại thì chỉ thấy người lên tiếng là một người thanh niên cổ dài hắn chính là người cuối cùng trong Mai Sơn Tam Hữu - Tử Thiên Điêu, mặc dù là người trẻ nhất trong ba người nhưng tu vi của hắn đã vượt xa lão giả họ Lâm Thần Hoàng sơ kỳ cùng với trung niên nhân họ Lâm Thần Hoàng trung kỳ đạt đến cảnh giới Thần Hoàng đỉnh phong.
- Thiên Điêu đạo hữu ngươi nói vậy thật ra có ý gì chẳng lẽ chúng ta còn có đường sống trong Đại Phá Diệt hay sao?
Lão giả họ Lâm cùng trung niên nhân họ Trần đồng thời nhìn hắn hỏi.
- Đúng vậy! Các ngươi cũng biết ta là tộc nhân của Lục Nhĩ Viên Hầu Tộc tuy huyết mạch không được hùng mạnh như tổ tiên nhưng cũng có thể kế thừa một chút Thiên Phú Thần Thông - Thiên Thính có thể lắng nghe thiên địa. Mấy năm trước khi ta đang bế quan trong lòng đột nhiên tâm huyết lai triều dùng nó lắng nghe thử vô tình phát hiện ra một tin tức thì ra Nghịch Thiên Cấp cường giả Lục Đạo Tà Đế - Đông Phương Trường Minh mấy năm trước đã dùng thần thức thông báo cho những Thiên Cấp cường giả ở Thiên Giới chỉ cần không gây chuyện mưu hại bách tính thì có thể tiến vào lãnh thổ của hắn là Thiên Nguyên Đại Lục ở Nhân Gian Giới lánh nạn. Ta thấy hắn ngay cả Thiên Cấp cường giả cũng có thể tiếp nhận không lý nào lại không thể tiếp nhận mấy tên tiểu nhân vật như chúng ta cho nên ta muốn đi vào đó các ngươi có đi cùng ta không?
Tử Thiên Điêu nói.
- Đi!
Hai người Trần, Lâm nghe vậy đưa mắt nhìn nhau một cái tiếp đó đồng thời gật đầu.
Tiếp theo ba người hóa thành ba đạo hào quang xé tan không gian từ Đông Phương Thiên Giới bỏ chạy vào Thiên Nguyên Đại Lục.
Không chỉ có Mai Sơn Tam Hữu trên khắp hai miền Đông - Tây Thiên Giới không ít Thần Vương, Thần Hoàng cao thủ xuất thân tán tu cũng quyết định như vậy
Đương nhiên cũng có một số người quyết định mạo hiểm đi tìm Thiên Cấp cường giả cầu xin bọn họ thu nhận mình.
Còn về phần những Thiên Cấp cường giả vừa nhìn thấy Ma Thế Bàn xuất hiện thì từng người đều cẩn thận kích hoạt trận pháp hoặc pháp bảo đã chuẩn bị từ trước yên lặng chờ đợi thời gian Đại Phá Diệt chính thức giáng lâm.
....
Trải qua thời gian nửa tháng cuối cùng hư cảnh Ma Thế Bàn ở trên trời đã hoàn toàn ngưng thực.
- Ầm!
Một luồng khí thế hủy diệt từ đó tỏa ra đè ép khắp Lục Giới khiến cho vô số người sợ hãi.
Cảm nhận được luồng cảm giác áp bách đáng sợ đó xuất hiện Đông Phương Trường Minh đang khoanh chân ngồi trong Lục Tà Điện lập tức mở mắt ra đứng dậy bước ra ngoài.
Hai tỷ muội Nạp Lan Nhược Thủy, Nạp Lan Nhược Yên tự nhiên cũng đi theo phía sau hắn.
- Đáng sợ thật! Cái Ma Thế Bàn này bất luận kích cỡ hay khí thế đều hơn cái Ma Thế Bàn chúng ta gặp một vạn năm trước không biết bao nhiêu lần a!
Nạp Lan Nhược Yên đưa mắt nhìn qua cái Ma Thế Bàn trên trời một lúc rồi cất tiếng nói.
- Việc này đương nhiên cái Ma Thế Bàn chúng ta gặp phải một vạn năm trước chẳng qua chỉ là Ma Thế Bàn của Tiểu Phá Diệt Thiên Kiếp làm sao có thể so sánh với Ma Thế Bàn của Đại Phá Diệt Kiếp chân chính được chứ?
Đông Phương Trường Minh nghe vậy cười nói.
Đại Phá Diệt Thiên Kiếp, Tiểu Phá Diệt Thiên Kiếp tuy chỉ khác nhau một chữ nhưng bất luận lực lượng hay quy mô đều cách nhau như trời với vực. Khi Tiểu Phá Diệt Kiếp xảy ra Thiên Đạo cùng lắm chỉ kích phát một phần lực lượng của Ma Thế Bàn để cho hư ảnh của nó xuất hiện ở nơi cần hàng kiếp. Còn khi Đại Phá Diệt Kiếp xảy ra ý chí của Thiên Đạo sẽ hoàn toàn thức tỉnh lại đích thân điều khiển chân thân của Ma Thế Bàn giáng xuống Lục Giới hai thứ làm sao có thể so sánh với nhau được.
- Nhược Thủy nàng gọi đám người Sở Nguyệt đến đây đi!
Hơi dừng một chút Đông Phương Trường Minh lại nhìn Nạp Lan Nhược Thủy nói.
- Được!
Nạp Lan Nhược Thủy gật đầu một cái sau đó vung tay ném một cái ngọc giản lên trời.
- Ầm!
Không bao lâu sau một chùm hào quang sáng chói từ phương hướng Tân Sơ Đô bắn thẳng về phía Cửu Nguyên Sơn.
Ở bên trong đó ngoài Sở Nguyệt, Từ Phong, Lý Hoa ra còn có thêm năm người Sở Ngọc, Mộng Khả Nhi, Đạm Đài Tuyền, Lý Nhược Lan cùng Long Vũ.
Thì ra Đông Phương Trường Minh vì đối kháng với Đại Phá Diệt Thiên Kiếp cho nên đã triệu tập đủ tám hóa thân của Thất Tuyệt Thiên Nữ đến đây để khi cần thiết bọn họ có thể hợp thể trợ giúp mình một tay.
Khi đoàn người đến bên ngoài Lục Tà Điện thì tự động đáp xuống đứng trước mặt Đông Phương Trường Minh.
- Sở Nguyệt hiện nay tất cả mọi bách tính của Đại Sở đều đã được thu xếp ổn thỏa rồi chứ?
Hai bên đơn giản chào hỏi nhau một tiếng rồi Đông Phương Trường Minh nhìn Sở Nguyệt hỏi.
- Đông Phương huynh cứ yên tâm tất cả bách tính của Đại Sở đều đã thu xếp ổn thỏa trong các đại thành của chúng ta!
Sở Nguyệt cười nói.
- Chỉ có điều ta phát hiện bên trong đó không ngờ lại có không ít cao thủ Thần Vương, Thần Hoàng từ Thiên Giới phủ xuống lén lúc ẩn thân bên trong số bách tính này, không biết bọn chúng có ý đồ gì nữa!!
Hơi dừng một chút nàng ta đột nhiên chuyển giọng nói.
- Chuyện này ta đã biết từ đầu những Thần Vương, Thần Hoàng đó phần lớn chỉ là tán tu trên Thiên Giới không thuộc về bất cứ thế lực nào khác bọn họ sở dĩ trà trộn vào trong dòng người vào thành chỉ là muốn tránh nạn không có ý gì khác! Sở Nguyệt cô cứ yên tâm đi đến lúc quan trọng không chừng bọn họ còn có thể giúp chúng ta một tay đó.
Đông Phương Trường Minh trầm giọng nói.
Theo suy nghĩ của hắn thì chỉ cần những cao thủ Thần Vương, Thần Hoàng đó có tuân theo lời nói của hắn trước đây không gây ra phiền phức gì với bách tính tình mở cho bọn họ một con đường sống cũng là chuyện có thể chấp nhận được!!
- Ta biết rồi!
Sở Nguyệt nghe vậy gật đầu một cái không tỏ vẻ gì nữa.
- Ông chủ Từ chuyện ta giao cho ông không biết đã làm sao chưa?
Đông Phương Trường Minh xoay đầu nhìn Từ Phong hỏi.
- Bẩm Tà Đế đại nhân một trăm lẻ tám tòa thành ngài yêu cầu Tụ Bảo Các chúng ta đã xây dựng hoàn thành!!
Từ Phong cung kính nói.
- Như vậy rất tốt! Các ngươi lui ra một chút đi ta phải bắt đầu bố trí đại trận rồi!
Đông Phương Trường Minh hài lòng gật đầu một cái sau đó bước ra một bước.
- Ầm!
Một bước này vừa bước ra dưới chân hắn đột nhiên lại xuất hiện một cái tế đàn bạch ngọc có đường kính hơn nghìn trượng.
Bên trên đó có vô số phù văn phát ra hào quang sáng lấp lánh không ngừng xoay tròn từ từ nâng thân thể của Đông Phương Trường Minh bay lên trời.
- Thiên Cương Địa Sát Đại Trận - Khởi!
Khi đến giữa không trung tế đàn mới dừng lại Đông Phương Trường Minh cất tiếng quát lớn một tiếng.
- Ầm ầm ầm....
Lời vừa dứt một trăm lẻ tám tòa đại thành được phân bố xây dựng trên khắp Thiên Nguyên Đại Lục lập tức ầm ầm chấn động tiếp theo đó ở trung tâm của mỗi tòa thành đột nhiên xuất hiện một cột sáng có đường kính mười vạn trượng bắn thẳng lên trời.
- Ầm!
Một trăm lẻ tám cột sáng giống như kình thiên đại trụ cắm thẳng lên trời khiến cho không gian xung quanh không ngừng chấn động.
- Cái này chính là đại trận Lục Đạo Tà Đế dùng để chống lại Đại Phá Diệt Thiên Kiếp sao?
- Còn chưa khởi động mà đã có uy thế như vậy. Còn hơn cả một kích toàn lực của ta nữa. Đúng là đáng sợ!
- Xem ra chúng ta không chọn sai rồi! Thiên Nguyên Đại Lục này quả nhiên là một nơi trú ẩn tốt!
- Đúng vậy!
- Như vậy chúng ta có thể yên tâm rồi!
Những cao thủ Thần Vương, Thần Hoàng đang ẩn nấp bên trong các tòa thành của Đại Sở thấy vậy thì vui mừng nói.
- Trận thành!
Trong lúc bọn họ đang sôi nổi bàn luận Đông Phương Trường Minh ở trên cao lại trầm giọng quát lên một tiếng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.