Chương 169: Vạn Linh Huyết Dịch
Không Biết Lấy Tên Gì
18/07/2018
- Nhược Thủy, Nhược Yên sắp đến lúc rồi chúng ta đi thôi!
Ba ngày sau khi trời chập tối Đông Phương Trường Minh đang khoanh chân tĩnh tọa bên trong một đột nhiên mở mắt ra nhìn hai tỷ muội Nạp Lan Nhược Thủy, Nạp lan Nhược Yên kêu lên một tiếng tiếp theo đó cả ba người đồng thời hóa thành ba đạo hào quang bay ra ngoài kích bắn thẳng về phía cấm địa Phong Ma Cốc của Đạm Đài Thánh Địa.
Khi đến nơi cả ba chỉ thấy lúc này bên ngoài cấm địa Phong Ma Cốc đã hơn vô số Tu Luyện Giả tụ tập sắc mặt mỗi người đều trầm trọng vô cùng đưa mắt lo lắng nhìn thẳng vào Thất Tinh Phong Cấm Đại Trận đang không ngừng lung lay ở trung tâm sơn cốc. Bằng vào thần thức cường đại của mình ba người có thể cảm nhận được trong số những Tu Luyện Giả phía dưới có không ít hơn mấy mươi Chuẩn Thần Vương cao thủ cùng với mười cao thủ cấp Thần Vương sơ kỳ và một tên Thần Vương đỉnh phong tồn tại.
- Tê! Không ngờ Nhân Gian Giới lại có nhiều cường giả ẩn tàng như vậy phần thực lực này sợ rằng không thua kém một đỉnh cấp thế lực ở Thiên Giới là bao a!!
Nạp Lan Nhược Thủy đảo mắt quan sát xung quanh một vòng rồi không nhịn được kinh ngạc kêu lên một tiếng
- Đúng vậy! Đáng tiếc là trong trận đại chiến sắp tới những cao thủ này không cách nào nhúng tay được nếu không bọn họ chắc chắn là một trợ lực đáng quý!!
Nạp Lan Nhược Yên nghe vậy gật đầu một cái rồi lại thở dài nói.
- Được rồi! Đừng nói nhiều nữa chúng ta xuống dưới với đám người Mộng Khả Nhi thôi đừng để bọn họ đợi lâu nữa!
Đông Phương Trường Minh trầm giọng kêu lên một tiếng sau đó ba người nhẹ nhàng tránh qua ánh mắt của tất cả Tu Luyện Giả đáp xuống một ngọn đồi trọc ở gần đó.
- Các ngươi đến rồi!
Phía trên đỉnh đồi đó hai sư đồ Mộng Khả Nhi và Đạm Đài Tuyền đã đứng đợi sẵn nhìn thấy ba người tiến tới thì thấp giọng kêu lên một tiếng.
- Ừm! Kế hoạch đã chuẩn xong chưa?
Đông Phương Trường Minh nhàn nhạt gật đầu một cái rồi hỏi.
- Yên tâm đi! Đã xong từ lâu rồi tuyệt đối không có sai sót gì đâu!!
Một Khả Nhi mỉm cười nói.
- Như vậy thì rất tốt!
Đông Phương Trường Minh nghe vậy gật đầu một cái.
- Ầm!
Nhưng lúc năm người đang muốn thảo luận thêm điều gì thì không gian trước mặt bọn họ đột nhiên phát sinh một trận vặn vẹo tiếp theo đó chỉ thấy một lão nhân ăn mặc giống như ăn mày dáng vẻ luộm thuộm khuôn mặt hèn mọn từ trong đó bước ra.
- Người đẹp hiện lên sau mây ngàn
Trên có tầng xanh, trời mênh mang.
Dưới có nước biếc, sóng hồ lan.
Trời cao đất rộng hồn bay nhọc
Mộng hồn không đến được quan san. Một vạn năm rồi ta vốn tưởng nàng đã hôi phi yên diệt trong tay tên cuồng nhân Thần Chiến đó không ngờ hôm nay vẫn có thể gặp được thần nữ năm xưa đúng là vinh hạnh vinh hạnh a.
Lão nhân vừa mới xuất hiện không nói tiếng nào im lặng đưa mắt quan sát Mộng Khả Nhi một chút rồi ôm quyền trầm giọng kêu lên một tiếng.
- Lão Bất Tử? Là ngươi? Ngươi... ngươi còn chưa chết hay sao?
Nghe được lời nói của lão nhân hai mắt của Mộng Khả Nhi co rụt lại hiện lên vẻ kinh hoàng nói.
- Ta vốn đang suy nghĩ làm thế nào để kết liễu bản thân nhưng mà sau khi cảm nhận được khí tức của nàng thì ta phát giác cả thế giới xung quanh như sáng bừng hào quang khiến cho ta không còn nghĩ đến cái chết nữa!!
Lão nhân nghe được lời của Mộng Khả Nhi thì cười cười nâng hai vai lên nói ông ta không phải là người nào khác mà chính là Thủ Mộ Lão Nhân vừa từ Thần Ma Lăng Viên chạy đến.
- Đừng phí lời nữa Lão Bất Tử ngươi đến đây là có mục đích gì thì cứ nói ra đây!!
Mộng Khả Nhi tựa hồ mất hết kiên nhẫn kêu lên một tiếng.
- Thần Cơ nàng đừng nóng nảy, đừng nóng nảy để lão nhân ta nói là được chứ gì. Lần này ta đến đây ban đầu chỉ là muốn gặp lại người bạn tốt là nàng không ngờ lại vô tình gặp đúng lúc tên tiểu tử Tà Tổ phá phong xuất thế hơn nữa còn vô tình nghe được chuyện các người vừa thảo luận người xưa có câu tục ngữ là " Người nghe thấy cũng có một phần " như vậy không biết ta có thể tham gia vào kế hoạch của các người hay không?
Thủ Mộ Lão Nhân nhìn Mộng Khả Nhi mỉm cười một cái rồi nói.
- Thì ra là ngươi cũng muốn chia một chén canh. Với giao tình nhiều năm của chúng ta chuyện này vốn không thành vấn đề nhưng mà đáng tiếc lần này người đề xuất kế hoạch này không phải là ta nên ta cũng không có quyền quyết định! mà là hắn nếu ngươi muốn tham gia thì phải được sự đồng ý của hắn mới được!!
Mộng Khả Nhi nghe vậy khẽ cười một cái rồi nói.
- Ồ! Kế hoạch này không phải do ngươi nghĩ ra? Nói đùa gì thế trong thiên hạ này ngoài ngươi ra còn có ai điên cuồng đến mức dám chọc vào ổ kiến lửa Thần Gia chứ??
Thủ Mộ Lão Nhân nghe vậy kinh ngạc kêu lên một tiếng.
- Là hắn đó!
Mộng Khả Nhi đưa tay chỉ về phía Đông Phương Trường Minh đang đứng ở bên cạnh kêu lên một tiếng.
- Tiểu tử này ngươi là ai?
Thủ Mộ Lão Nhân thấy vậy nghi hoặc hỏi.
- Vãn bối Đông Phương Trường Minh gặp qua tiền bối!!
Đông Phương Trường Minh nghe hỏi thì bước lên phía trước ôm quyền nói cho dù lấy thực lực của hắn hiện nay đối mặt với loại lão bất tử như Thủ Mộ Lão Nhân vẫn không dám thất lễ chút nào.
- Đông Phương Trường? Chưa từng nghe qua nhưng mà nếu như ngươi đã được Thần Cơ đánh giá cao như vậy chắc chắn cũng không phải là loại nhân vật đơn giản nói đi ngươi muốn điều kiện gì thì mới đồng ý để ta tham gia vào kế hoạch của các ngươi?
Thủ Mộ Lão Nhân đưa mắt đánh giá Đông Phương Trường Minh một vài lần rồi lên tiếng nói.
- Cái này sao? Không biết tiền bối có thể cho ta được những gì?
Đông Phương Trường Minh suy nghĩ một chút rồi hỏi ngược lại.
- Hừ! Tiểu tử ngươi đừng thấy bộ dạng hiện tại của ta mà khinh thường. Trong tay ta có vô số bảo vật bất luận ngươi muốn cái gì thì ta đều có thể cho ngươi!!
Thủ Mộ Lão Nhân lộ vẻ tự tin nói ông ta đã sống từ thời đại Viễn Cổ sơ kỳ cho đến tận hiện tại thứ khác không nói chứ bảo vật thì quả thật trong tay ông ta có không biết bao nhiêu mà kể.
- Như vậy không biết trong tay tiền bối có món bảo vật nào có thể khiến cho người khác nhanh chóng khôi phục thân thể hay không?
Đông Phương Trường Minh nhìn Thủ Mộ Lão Nhân hỏi.
- Bảo vật giúp nhanh chóng khôi phục thân thể? Trong tay ta đúng là có mấy món như vậy nhưng mà người thanh niên ta thấy toàn thân ngươi khỏe mạnh vẹn toàn cần mấy thứ đó làm gì?
Thủ Mộ Lão Nhân tò mò nhìn Đông Phương Trường Minh hỏi.
- Chuyện này sao? Thật ra thì ngươi cần loại bảo vật đó không phải là ta mà là Tổ Gia gia của ta...
Đông Phương Trường Minh cũng không dấu diếm đem chuyện của Đông Phương Khiếu Thiên kể lại cho Thủ Mộ Lão Nhân.
- Thì ra là vậy! Ngươi tính ra cũng là một người cháu có hiếu như vậy thì nhận lấy vật này đi!
Sau khi nghe xong Thủ Mộ Lão Nhân gật đầu một cái sau đó vung tay lấy một chiếc bình ngọc nhỏ đưa cho Đông Phương Trường Minh.
Khi Đông Phương Trường Minh mở nắp bình ra thì chỉ thấy trong đó là một loại chất lỏng màu đỏ có mùi tanh như máu.
- Tiền bối không biết thứ này là?
Hắn lập tức nhìn Thủ Mộ Lão Nhân nghi hoặc hỏi.
- Tiểu tử ngươi đừng thấy thứ này nhỏ mà coi thường nó có tên là Vạn Linh Huyết Dịch do ta dùng tinh huyết của vạn thú tinh luyện gần ngàn năm mới hoàn thành được, nó không chỉ có công dụng có thể giúp người sử dụng nhanh chóng khôi phục thân thể mà còn còn có ích cho việc cải thiện tư chất của người đó rất nhiều!!
Thủ Mộ Lão Nhân cười nói.
- Thì ra là vậy! Như vậy vãn bối xin được thay mặt Tổ Gia gia đa tạ tiền bối rồi!!
Đông Phương Trường Minh nghe xong thì vui mừng nhìn Thủ Mộ Lão Nhân nói.
- Không cần khách sáo! Ngươi chỉ cần nói cho ta biết bây giờ ta có thể tham gia kế hoạch mà các ngươi vạch ra chưa?
Thủ Mộ Lão Nhân nhìn Đông Phương Trường Minh nói.
- Đương nhiên có thể!
Đông Phương Trường minh không chút do dự gật đầu.
- Grao....
Trong lúc bọn họ đang nói chuyện thì bên trong Phong Ma Cốc đã có biến hóa mới chỉ nghe một tiếng ma khiếu kinh thiên động địa từ dưới mặt đất vang lên tiếp theo đó chỉ thấy từng cột huyết thủy tanh hôi từ dưới lòng đất bắn lên nhuộm đỏ cả sơn cốc.
- Nhanh lùi lại... đây là dấu hiệu trước khi Tà Tổ sắp phá phong rồi mau lùi lại đi..
- Đúng mau lùi lại đi!!
- Mau mau mau....
Những cường giả trong đại quân Tu Luyện Giả sắc mặt đại biến đồng thời kêu lên một tiếng nhanh chóng chỉ huy thuộc cấp của mình lùi về phía sau.
Ba ngày sau khi trời chập tối Đông Phương Trường Minh đang khoanh chân tĩnh tọa bên trong một đột nhiên mở mắt ra nhìn hai tỷ muội Nạp Lan Nhược Thủy, Nạp lan Nhược Yên kêu lên một tiếng tiếp theo đó cả ba người đồng thời hóa thành ba đạo hào quang bay ra ngoài kích bắn thẳng về phía cấm địa Phong Ma Cốc của Đạm Đài Thánh Địa.
Khi đến nơi cả ba chỉ thấy lúc này bên ngoài cấm địa Phong Ma Cốc đã hơn vô số Tu Luyện Giả tụ tập sắc mặt mỗi người đều trầm trọng vô cùng đưa mắt lo lắng nhìn thẳng vào Thất Tinh Phong Cấm Đại Trận đang không ngừng lung lay ở trung tâm sơn cốc. Bằng vào thần thức cường đại của mình ba người có thể cảm nhận được trong số những Tu Luyện Giả phía dưới có không ít hơn mấy mươi Chuẩn Thần Vương cao thủ cùng với mười cao thủ cấp Thần Vương sơ kỳ và một tên Thần Vương đỉnh phong tồn tại.
- Tê! Không ngờ Nhân Gian Giới lại có nhiều cường giả ẩn tàng như vậy phần thực lực này sợ rằng không thua kém một đỉnh cấp thế lực ở Thiên Giới là bao a!!
Nạp Lan Nhược Thủy đảo mắt quan sát xung quanh một vòng rồi không nhịn được kinh ngạc kêu lên một tiếng
- Đúng vậy! Đáng tiếc là trong trận đại chiến sắp tới những cao thủ này không cách nào nhúng tay được nếu không bọn họ chắc chắn là một trợ lực đáng quý!!
Nạp Lan Nhược Yên nghe vậy gật đầu một cái rồi lại thở dài nói.
- Được rồi! Đừng nói nhiều nữa chúng ta xuống dưới với đám người Mộng Khả Nhi thôi đừng để bọn họ đợi lâu nữa!
Đông Phương Trường Minh trầm giọng kêu lên một tiếng sau đó ba người nhẹ nhàng tránh qua ánh mắt của tất cả Tu Luyện Giả đáp xuống một ngọn đồi trọc ở gần đó.
- Các ngươi đến rồi!
Phía trên đỉnh đồi đó hai sư đồ Mộng Khả Nhi và Đạm Đài Tuyền đã đứng đợi sẵn nhìn thấy ba người tiến tới thì thấp giọng kêu lên một tiếng.
- Ừm! Kế hoạch đã chuẩn xong chưa?
Đông Phương Trường Minh nhàn nhạt gật đầu một cái rồi hỏi.
- Yên tâm đi! Đã xong từ lâu rồi tuyệt đối không có sai sót gì đâu!!
Một Khả Nhi mỉm cười nói.
- Như vậy thì rất tốt!
Đông Phương Trường Minh nghe vậy gật đầu một cái.
- Ầm!
Nhưng lúc năm người đang muốn thảo luận thêm điều gì thì không gian trước mặt bọn họ đột nhiên phát sinh một trận vặn vẹo tiếp theo đó chỉ thấy một lão nhân ăn mặc giống như ăn mày dáng vẻ luộm thuộm khuôn mặt hèn mọn từ trong đó bước ra.
- Người đẹp hiện lên sau mây ngàn
Trên có tầng xanh, trời mênh mang.
Dưới có nước biếc, sóng hồ lan.
Trời cao đất rộng hồn bay nhọc
Mộng hồn không đến được quan san. Một vạn năm rồi ta vốn tưởng nàng đã hôi phi yên diệt trong tay tên cuồng nhân Thần Chiến đó không ngờ hôm nay vẫn có thể gặp được thần nữ năm xưa đúng là vinh hạnh vinh hạnh a.
Lão nhân vừa mới xuất hiện không nói tiếng nào im lặng đưa mắt quan sát Mộng Khả Nhi một chút rồi ôm quyền trầm giọng kêu lên một tiếng.
- Lão Bất Tử? Là ngươi? Ngươi... ngươi còn chưa chết hay sao?
Nghe được lời nói của lão nhân hai mắt của Mộng Khả Nhi co rụt lại hiện lên vẻ kinh hoàng nói.
- Ta vốn đang suy nghĩ làm thế nào để kết liễu bản thân nhưng mà sau khi cảm nhận được khí tức của nàng thì ta phát giác cả thế giới xung quanh như sáng bừng hào quang khiến cho ta không còn nghĩ đến cái chết nữa!!
Lão nhân nghe được lời của Mộng Khả Nhi thì cười cười nâng hai vai lên nói ông ta không phải là người nào khác mà chính là Thủ Mộ Lão Nhân vừa từ Thần Ma Lăng Viên chạy đến.
- Đừng phí lời nữa Lão Bất Tử ngươi đến đây là có mục đích gì thì cứ nói ra đây!!
Mộng Khả Nhi tựa hồ mất hết kiên nhẫn kêu lên một tiếng.
- Thần Cơ nàng đừng nóng nảy, đừng nóng nảy để lão nhân ta nói là được chứ gì. Lần này ta đến đây ban đầu chỉ là muốn gặp lại người bạn tốt là nàng không ngờ lại vô tình gặp đúng lúc tên tiểu tử Tà Tổ phá phong xuất thế hơn nữa còn vô tình nghe được chuyện các người vừa thảo luận người xưa có câu tục ngữ là " Người nghe thấy cũng có một phần " như vậy không biết ta có thể tham gia vào kế hoạch của các người hay không?
Thủ Mộ Lão Nhân nhìn Mộng Khả Nhi mỉm cười một cái rồi nói.
- Thì ra là ngươi cũng muốn chia một chén canh. Với giao tình nhiều năm của chúng ta chuyện này vốn không thành vấn đề nhưng mà đáng tiếc lần này người đề xuất kế hoạch này không phải là ta nên ta cũng không có quyền quyết định! mà là hắn nếu ngươi muốn tham gia thì phải được sự đồng ý của hắn mới được!!
Mộng Khả Nhi nghe vậy khẽ cười một cái rồi nói.
- Ồ! Kế hoạch này không phải do ngươi nghĩ ra? Nói đùa gì thế trong thiên hạ này ngoài ngươi ra còn có ai điên cuồng đến mức dám chọc vào ổ kiến lửa Thần Gia chứ??
Thủ Mộ Lão Nhân nghe vậy kinh ngạc kêu lên một tiếng.
- Là hắn đó!
Mộng Khả Nhi đưa tay chỉ về phía Đông Phương Trường Minh đang đứng ở bên cạnh kêu lên một tiếng.
- Tiểu tử này ngươi là ai?
Thủ Mộ Lão Nhân thấy vậy nghi hoặc hỏi.
- Vãn bối Đông Phương Trường Minh gặp qua tiền bối!!
Đông Phương Trường Minh nghe hỏi thì bước lên phía trước ôm quyền nói cho dù lấy thực lực của hắn hiện nay đối mặt với loại lão bất tử như Thủ Mộ Lão Nhân vẫn không dám thất lễ chút nào.
- Đông Phương Trường? Chưa từng nghe qua nhưng mà nếu như ngươi đã được Thần Cơ đánh giá cao như vậy chắc chắn cũng không phải là loại nhân vật đơn giản nói đi ngươi muốn điều kiện gì thì mới đồng ý để ta tham gia vào kế hoạch của các ngươi?
Thủ Mộ Lão Nhân đưa mắt đánh giá Đông Phương Trường Minh một vài lần rồi lên tiếng nói.
- Cái này sao? Không biết tiền bối có thể cho ta được những gì?
Đông Phương Trường Minh suy nghĩ một chút rồi hỏi ngược lại.
- Hừ! Tiểu tử ngươi đừng thấy bộ dạng hiện tại của ta mà khinh thường. Trong tay ta có vô số bảo vật bất luận ngươi muốn cái gì thì ta đều có thể cho ngươi!!
Thủ Mộ Lão Nhân lộ vẻ tự tin nói ông ta đã sống từ thời đại Viễn Cổ sơ kỳ cho đến tận hiện tại thứ khác không nói chứ bảo vật thì quả thật trong tay ông ta có không biết bao nhiêu mà kể.
- Như vậy không biết trong tay tiền bối có món bảo vật nào có thể khiến cho người khác nhanh chóng khôi phục thân thể hay không?
Đông Phương Trường Minh nhìn Thủ Mộ Lão Nhân hỏi.
- Bảo vật giúp nhanh chóng khôi phục thân thể? Trong tay ta đúng là có mấy món như vậy nhưng mà người thanh niên ta thấy toàn thân ngươi khỏe mạnh vẹn toàn cần mấy thứ đó làm gì?
Thủ Mộ Lão Nhân tò mò nhìn Đông Phương Trường Minh hỏi.
- Chuyện này sao? Thật ra thì ngươi cần loại bảo vật đó không phải là ta mà là Tổ Gia gia của ta...
Đông Phương Trường Minh cũng không dấu diếm đem chuyện của Đông Phương Khiếu Thiên kể lại cho Thủ Mộ Lão Nhân.
- Thì ra là vậy! Ngươi tính ra cũng là một người cháu có hiếu như vậy thì nhận lấy vật này đi!
Sau khi nghe xong Thủ Mộ Lão Nhân gật đầu một cái sau đó vung tay lấy một chiếc bình ngọc nhỏ đưa cho Đông Phương Trường Minh.
Khi Đông Phương Trường Minh mở nắp bình ra thì chỉ thấy trong đó là một loại chất lỏng màu đỏ có mùi tanh như máu.
- Tiền bối không biết thứ này là?
Hắn lập tức nhìn Thủ Mộ Lão Nhân nghi hoặc hỏi.
- Tiểu tử ngươi đừng thấy thứ này nhỏ mà coi thường nó có tên là Vạn Linh Huyết Dịch do ta dùng tinh huyết của vạn thú tinh luyện gần ngàn năm mới hoàn thành được, nó không chỉ có công dụng có thể giúp người sử dụng nhanh chóng khôi phục thân thể mà còn còn có ích cho việc cải thiện tư chất của người đó rất nhiều!!
Thủ Mộ Lão Nhân cười nói.
- Thì ra là vậy! Như vậy vãn bối xin được thay mặt Tổ Gia gia đa tạ tiền bối rồi!!
Đông Phương Trường Minh nghe xong thì vui mừng nhìn Thủ Mộ Lão Nhân nói.
- Không cần khách sáo! Ngươi chỉ cần nói cho ta biết bây giờ ta có thể tham gia kế hoạch mà các ngươi vạch ra chưa?
Thủ Mộ Lão Nhân nhìn Đông Phương Trường Minh nói.
- Đương nhiên có thể!
Đông Phương Trường minh không chút do dự gật đầu.
- Grao....
Trong lúc bọn họ đang nói chuyện thì bên trong Phong Ma Cốc đã có biến hóa mới chỉ nghe một tiếng ma khiếu kinh thiên động địa từ dưới mặt đất vang lên tiếp theo đó chỉ thấy từng cột huyết thủy tanh hôi từ dưới lòng đất bắn lên nhuộm đỏ cả sơn cốc.
- Nhanh lùi lại... đây là dấu hiệu trước khi Tà Tổ sắp phá phong rồi mau lùi lại đi..
- Đúng mau lùi lại đi!!
- Mau mau mau....
Những cường giả trong đại quân Tu Luyện Giả sắc mặt đại biến đồng thời kêu lên một tiếng nhanh chóng chỉ huy thuộc cấp của mình lùi về phía sau.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.