Chương 71: Yêu thú.
Không Biết Lấy Tên Gì
28/03/2018
Sau khi thuê được nơi ở trong ba, bốn ngày tiếp theo ba người bọn Đông Phương Trường Minh lẳng lặng tĩnh tọa nghỉ ngơi không hề ra ngoài nửa bước. Nhưng đến ngày thứ năm đã có người chủ động tìm đến cửa.
- Vù vù...
Chỉ thấy một tấm ngân thiếp tỏa ra màu bạch ngọc từ trong hư không bay thẳng đến trước mặt Đông Phương Trường Minh.
Hai mắt Đông Phương Trường Minh nhíu nhíu lại một chút một tay đưa lên không trung chụp lấy tấm ngân thiếp bóc vỏ mở ra.
- Vi Vi An, Y Tư Kỳ các ngươi mau đến đây!
Sau khi xem xong Đông Phương Trường Minh nhẹ nhàng kêu lên một tiếng.
- Trường Minh huynh gọi bọn muội đến đây có phải là người Lạc Gia đã phái người đến đây rồi không?
Vi Vi An và Y Tư Kỳ đang ngồi bên trong hoa viên trò chuyện nghe thấy tiếng gọi của Đông Phương Trường Minh thì bước vào hỏi.
- Đúng vậy! Gia chủ Lạc Gia vừa gửi thư cho ta muốn mời chúng ta đến Tổng bộ Lạc Gia một chuyến, xe đã đợi sẵn bên ngoài hai người đi chuẩn bị một chút đi!!
Đông Phương Trường Minh gật nhẹ đầu nói.
- Được!
Vi Vi An, Y Tư Kỳ nghe vậy lập tức gật đầu một cái sau đó đi ra ngoài.
Một lát sau khi ba người đi ra khỏi cổng lớn của Bạch Linh Viện thì chỉ thấy ở đó đã có một chiếc thú xa cực lớn màu bạc do bốn con Độc Giác Mã kéo đợi sẵn, trên đỉnh chiếc thú xa là một lá cờ nhỏ màu đen có thêu một chữ Lạc màu bạc lấp lánh hào quang đây đương nhiên chính là chính là xe chuyên dùng để đón khách quý của Lạc Gia!!
Đứng ở đầu chiếc thú xa đó là một thanh niên bạch bào phi thường tuấn tú hắn chính là Lạc Vân mà trước đây ba người Đông Phương Trường Minh đã gặp qua trước đây.
- Kính chào ba vị tiền bối hôm nay vãn bối được lệnh của Gia chủ đến đây đón các vị đến Lạc gia một chuyến!!
Vừa nhìn thấy ba người xuất hiện Lạc Vân lập tức bước tới phía trước một bước tỏ vẻ cung kính nói.
- Ừm!
Đông Phương Trường Minh nghe vậy gật nhẹ đầu một cái sau đó cùng với Vi Vi An và Y Tư Kỳ bước lên thú xa yên lặng không nói một câu nào nữa.
- Đi!
Lạc Vân thấy vậy cũng không dám nói nhiều nữa cũng yên lặng lao lên xe sau đó trầm giọng kêu lên một tiếng.
- Lọc cọc....
Chiếc thú xa khổng lồ lập tức cấp tốc phóng thẳng về phía trước dọc đường đi những người bình thường đang đi trên đường vừa nhìn thấy chiếc thú xa chạy qua lập tức tự động nép sang hai bên nhường đường, đồng thời trên mặt cũng lộ ra vẻ kính sợ và hâm mộ.
Một giờ sau chiếc thú xa mới dừng lại trước một tòa trang viên rộng lớn được xây dựng bởi một loại vật liệu không phải ngọc thạch cũng không phải là kim thiết không ngừng phát ra một loại ánh sáng màu xanh nhạt huyền bí bên trên được thiết hạ tầng tầng cấm chế. Ở phía trước cổng trang viên còn có là tám tên đại hán vóc người vạm vỡ khuôn mặt lạnh lùng đứng canh gác.
Nơi này đương nhiên chính là nơi ở của đệ nhất thế lực bên trong Thiên La Thành - Lạc Gia!!
Ba người Đông Phương Trường Minh bước xuống thú xa phóng mắt nhìn xung quanh một chút rồi theo sau Lạc Vân nghênh ngang tiến vào bên trong.
- Ồ!
Vừa bước qua đại môn trên mặt ba người Đông Phương Trường Minh không nhịn được hiện ra vẻ kinh ngạc bởi vì nơi này thật khác xa với tưởng tượng của bọn họ nếu bên ngoài trang viên cho người ta một loại cảm giác uy nghiêm đáng sợ thì bên trong lại cho người ta một cảm giác phi thường thoải mái.
Bên trong trang viên có chừng trăm ngôi nhà phân bố đều đặn tạo thành mười dãy rất có ngăn nắp trật tự. Bông hoa cây cỏ được trồng khắp nơi dọc theo những con đường được lót đá xanh nước được dẫn từ những ngọn giả sơn róc rách chảy xuống tạo thành một dòng suối nhỏ bao bọc cả trang viên lại. Đó đây ao nước, mái đình, đài cao, cảnh đẹp tiếp nối nhau tưởng chừng không dứt. Không gian rộng rãi dễ chịu, có nét đặc sắc riêng của Đông Phương.
Ba người Đông Phương Trường Minh đi theo Lạc Vân len lỏi qua đình đài lầu các đi đến một tòa đại điện ở nơi tận cùng của trang viên có tên là Phong Hành Điện.
Sau khi dẫn ba người vào bên trong Lạc Vân liền cáo từ rời đi để lại ba người Đông Phương Trường Minh trong một gian phòng nhỏ yên tĩnh cả một âm thanh cũng không phát ra.
Song một lát sau bên ngoài cửa phòng lại vang lên tiếng bước chân nhẹ nhàng tiếp theo đó chỉ thấy một đạo bóng người từ bên ngoài bước vào.
- Tại hạ Lạc Phong gặp qua ba vị đạo hữu, hôm nay được ba vị đến đây đúng là vinh hạnh của Lạc Gia chúng ta!!
Người vừa bước vào là một thanh niên thoạt nhìn khoảng trên dưới hai mươi tuổi hắn đảo mắt quan sát ba người Đông Phương Trường Minh một chút rồi ôm quyền nói.
- Xin Lạc huynh đừng nói như vậy, chúng ta không nhận nổi đâu!!
Ba người Đông Phương Trường Minh nghe vậy không dám thất lễ chút nào lập tức đứng lên hoàn lễ.
Sau đó cả bốn người đều phân chia chủ khách ngồi xuống.
- Chuyện của ba vị Lạc mỗ đã có nghe Tiểu Vân nói qua. Cho nên ta cũng không muốn dài dòng nữa nếu các vị thật sự đồng ý giúp cho chúng ta đối phó với con Yêu Thú đang chiếm cứ mỏ quặng Tử Kim Thạch của chúng ta thì tại hạ sẽ tự mình làm chủ đem ba món bảo vật bên trong mật khố của Lạc Gia chúng ta cộng thêm một số lượng lớn linh thạch tặng cho ba vị!!
Lạc Phong đưa tay rót một ly trà rồi nhìn ba người Đông Phương Trường Minh nói.
- Nếu như đạo hữu đã rộng rãi như vậy thì ta cũng không khách sáo. Không biết bao giờ chúng ta có thể xuất phát!!
Đông Phương Trường Minh nghe vậy cười nhẹ một tiếng nói.
- Việc này tạm thời không cần gấp. Xin các vị chờ đợi một thời gian nữa!!
Lạc Phong nhíu nhíu mày một chút rồi nói.
- Tại sao lại phải chờ thêm một tháng nữa??
Đông Phương Trường Minh nghe vậy kinh ngạc hỏi trước khi đến đây ba người bọn họ đã có âm thầm điều tra qua mỏ quặng tử Kim Thạch đó là một trong những nguồn thu chính của Lạc Gia, bây giờ nó bị Yêu Thú chiếm cứ tổn thất của Lạc Gia chắc chắn tổn thất không nhỏ, theo lý thì Lạc Phong phải muốn nhanh chóng giải quyết nó tại sao còn muốn trì hoãn chứ??
- Không dám dấu ba vị, trước khi các vị đến đây ta đã có liên lạc với ba vị đạo hữu có giao tình thâm sâu với Lạc Gia chúng ta đến giúp đỡ cộng thêm ta và một vị tộc huynh còn có ba vị đến lúc ra tay sẽ có tám vị Thần Hoàng cùng nhau ra tay!!
Lạc Phong nghe vậy suy nghĩ một chút rồi trả lời.
- Tê! Đó thật ra là loại Yêu Thú gì mà cần tới tám Thần Hoàng cấp cao thủ liên thủ đối phó chứ??
Y Tư Kỳ nghe vậy không nhịn được hít một hơi khí lạnh hỏi.
- Yêu Thú đó là một con Kim hệ Ma Viên toàn thân cứng chắc vô cùng cơ hồ không thể phá vỡ thần thông cũng vô cùng cường đại. Nói ra thì xấu hổ lần đầu tiên giao đấu với nó tại hạ không kịp đề phòng từng xém chút nữa bị nó xé làm hai mảnh!!
Lạc Phong nghe vậy suy nghĩ một chút rồi cắn môi nói.
- Nếu thần thông của con Yêu Thú đó thật sự cường đại như Lạc huynh đã nói thì chúng ta chờ đợi thêm một tháng nữa cũng không sao!!
Đông Phương Trường Minh nghe vậy suy tư một chút rồi gật đầu nói.
- Như vậy ta xin đa tạ Đông Phương huynh rồi!!
Lạc Phong nghe vậy vui vẻ hài lòng nói.
Sau khi thương lượng xong chuyện chính Lạc Phong lại muốn cùng với ba người Đông Phương Trường Minh trao đổi tâm đắc tu luyện với nhau. Đối với chuyện này Đông Phương Trường Minh tự nhiên không từ chối vì vậy bốn người bắt đầu say sưa bàn luận với nhau đến hơn nửa ngày sau ba người Đông Phương Trường Minh mới cáo từ ra về.
- Vù vù...
Chỉ thấy một tấm ngân thiếp tỏa ra màu bạch ngọc từ trong hư không bay thẳng đến trước mặt Đông Phương Trường Minh.
Hai mắt Đông Phương Trường Minh nhíu nhíu lại một chút một tay đưa lên không trung chụp lấy tấm ngân thiếp bóc vỏ mở ra.
- Vi Vi An, Y Tư Kỳ các ngươi mau đến đây!
Sau khi xem xong Đông Phương Trường Minh nhẹ nhàng kêu lên một tiếng.
- Trường Minh huynh gọi bọn muội đến đây có phải là người Lạc Gia đã phái người đến đây rồi không?
Vi Vi An và Y Tư Kỳ đang ngồi bên trong hoa viên trò chuyện nghe thấy tiếng gọi của Đông Phương Trường Minh thì bước vào hỏi.
- Đúng vậy! Gia chủ Lạc Gia vừa gửi thư cho ta muốn mời chúng ta đến Tổng bộ Lạc Gia một chuyến, xe đã đợi sẵn bên ngoài hai người đi chuẩn bị một chút đi!!
Đông Phương Trường Minh gật nhẹ đầu nói.
- Được!
Vi Vi An, Y Tư Kỳ nghe vậy lập tức gật đầu một cái sau đó đi ra ngoài.
Một lát sau khi ba người đi ra khỏi cổng lớn của Bạch Linh Viện thì chỉ thấy ở đó đã có một chiếc thú xa cực lớn màu bạc do bốn con Độc Giác Mã kéo đợi sẵn, trên đỉnh chiếc thú xa là một lá cờ nhỏ màu đen có thêu một chữ Lạc màu bạc lấp lánh hào quang đây đương nhiên chính là chính là xe chuyên dùng để đón khách quý của Lạc Gia!!
Đứng ở đầu chiếc thú xa đó là một thanh niên bạch bào phi thường tuấn tú hắn chính là Lạc Vân mà trước đây ba người Đông Phương Trường Minh đã gặp qua trước đây.
- Kính chào ba vị tiền bối hôm nay vãn bối được lệnh của Gia chủ đến đây đón các vị đến Lạc gia một chuyến!!
Vừa nhìn thấy ba người xuất hiện Lạc Vân lập tức bước tới phía trước một bước tỏ vẻ cung kính nói.
- Ừm!
Đông Phương Trường Minh nghe vậy gật nhẹ đầu một cái sau đó cùng với Vi Vi An và Y Tư Kỳ bước lên thú xa yên lặng không nói một câu nào nữa.
- Đi!
Lạc Vân thấy vậy cũng không dám nói nhiều nữa cũng yên lặng lao lên xe sau đó trầm giọng kêu lên một tiếng.
- Lọc cọc....
Chiếc thú xa khổng lồ lập tức cấp tốc phóng thẳng về phía trước dọc đường đi những người bình thường đang đi trên đường vừa nhìn thấy chiếc thú xa chạy qua lập tức tự động nép sang hai bên nhường đường, đồng thời trên mặt cũng lộ ra vẻ kính sợ và hâm mộ.
Một giờ sau chiếc thú xa mới dừng lại trước một tòa trang viên rộng lớn được xây dựng bởi một loại vật liệu không phải ngọc thạch cũng không phải là kim thiết không ngừng phát ra một loại ánh sáng màu xanh nhạt huyền bí bên trên được thiết hạ tầng tầng cấm chế. Ở phía trước cổng trang viên còn có là tám tên đại hán vóc người vạm vỡ khuôn mặt lạnh lùng đứng canh gác.
Nơi này đương nhiên chính là nơi ở của đệ nhất thế lực bên trong Thiên La Thành - Lạc Gia!!
Ba người Đông Phương Trường Minh bước xuống thú xa phóng mắt nhìn xung quanh một chút rồi theo sau Lạc Vân nghênh ngang tiến vào bên trong.
- Ồ!
Vừa bước qua đại môn trên mặt ba người Đông Phương Trường Minh không nhịn được hiện ra vẻ kinh ngạc bởi vì nơi này thật khác xa với tưởng tượng của bọn họ nếu bên ngoài trang viên cho người ta một loại cảm giác uy nghiêm đáng sợ thì bên trong lại cho người ta một cảm giác phi thường thoải mái.
Bên trong trang viên có chừng trăm ngôi nhà phân bố đều đặn tạo thành mười dãy rất có ngăn nắp trật tự. Bông hoa cây cỏ được trồng khắp nơi dọc theo những con đường được lót đá xanh nước được dẫn từ những ngọn giả sơn róc rách chảy xuống tạo thành một dòng suối nhỏ bao bọc cả trang viên lại. Đó đây ao nước, mái đình, đài cao, cảnh đẹp tiếp nối nhau tưởng chừng không dứt. Không gian rộng rãi dễ chịu, có nét đặc sắc riêng của Đông Phương.
Ba người Đông Phương Trường Minh đi theo Lạc Vân len lỏi qua đình đài lầu các đi đến một tòa đại điện ở nơi tận cùng của trang viên có tên là Phong Hành Điện.
Sau khi dẫn ba người vào bên trong Lạc Vân liền cáo từ rời đi để lại ba người Đông Phương Trường Minh trong một gian phòng nhỏ yên tĩnh cả một âm thanh cũng không phát ra.
Song một lát sau bên ngoài cửa phòng lại vang lên tiếng bước chân nhẹ nhàng tiếp theo đó chỉ thấy một đạo bóng người từ bên ngoài bước vào.
- Tại hạ Lạc Phong gặp qua ba vị đạo hữu, hôm nay được ba vị đến đây đúng là vinh hạnh của Lạc Gia chúng ta!!
Người vừa bước vào là một thanh niên thoạt nhìn khoảng trên dưới hai mươi tuổi hắn đảo mắt quan sát ba người Đông Phương Trường Minh một chút rồi ôm quyền nói.
- Xin Lạc huynh đừng nói như vậy, chúng ta không nhận nổi đâu!!
Ba người Đông Phương Trường Minh nghe vậy không dám thất lễ chút nào lập tức đứng lên hoàn lễ.
Sau đó cả bốn người đều phân chia chủ khách ngồi xuống.
- Chuyện của ba vị Lạc mỗ đã có nghe Tiểu Vân nói qua. Cho nên ta cũng không muốn dài dòng nữa nếu các vị thật sự đồng ý giúp cho chúng ta đối phó với con Yêu Thú đang chiếm cứ mỏ quặng Tử Kim Thạch của chúng ta thì tại hạ sẽ tự mình làm chủ đem ba món bảo vật bên trong mật khố của Lạc Gia chúng ta cộng thêm một số lượng lớn linh thạch tặng cho ba vị!!
Lạc Phong đưa tay rót một ly trà rồi nhìn ba người Đông Phương Trường Minh nói.
- Nếu như đạo hữu đã rộng rãi như vậy thì ta cũng không khách sáo. Không biết bao giờ chúng ta có thể xuất phát!!
Đông Phương Trường Minh nghe vậy cười nhẹ một tiếng nói.
- Việc này tạm thời không cần gấp. Xin các vị chờ đợi một thời gian nữa!!
Lạc Phong nhíu nhíu mày một chút rồi nói.
- Tại sao lại phải chờ thêm một tháng nữa??
Đông Phương Trường Minh nghe vậy kinh ngạc hỏi trước khi đến đây ba người bọn họ đã có âm thầm điều tra qua mỏ quặng tử Kim Thạch đó là một trong những nguồn thu chính của Lạc Gia, bây giờ nó bị Yêu Thú chiếm cứ tổn thất của Lạc Gia chắc chắn tổn thất không nhỏ, theo lý thì Lạc Phong phải muốn nhanh chóng giải quyết nó tại sao còn muốn trì hoãn chứ??
- Không dám dấu ba vị, trước khi các vị đến đây ta đã có liên lạc với ba vị đạo hữu có giao tình thâm sâu với Lạc Gia chúng ta đến giúp đỡ cộng thêm ta và một vị tộc huynh còn có ba vị đến lúc ra tay sẽ có tám vị Thần Hoàng cùng nhau ra tay!!
Lạc Phong nghe vậy suy nghĩ một chút rồi trả lời.
- Tê! Đó thật ra là loại Yêu Thú gì mà cần tới tám Thần Hoàng cấp cao thủ liên thủ đối phó chứ??
Y Tư Kỳ nghe vậy không nhịn được hít một hơi khí lạnh hỏi.
- Yêu Thú đó là một con Kim hệ Ma Viên toàn thân cứng chắc vô cùng cơ hồ không thể phá vỡ thần thông cũng vô cùng cường đại. Nói ra thì xấu hổ lần đầu tiên giao đấu với nó tại hạ không kịp đề phòng từng xém chút nữa bị nó xé làm hai mảnh!!
Lạc Phong nghe vậy suy nghĩ một chút rồi cắn môi nói.
- Nếu thần thông của con Yêu Thú đó thật sự cường đại như Lạc huynh đã nói thì chúng ta chờ đợi thêm một tháng nữa cũng không sao!!
Đông Phương Trường Minh nghe vậy suy tư một chút rồi gật đầu nói.
- Như vậy ta xin đa tạ Đông Phương huynh rồi!!
Lạc Phong nghe vậy vui vẻ hài lòng nói.
Sau khi thương lượng xong chuyện chính Lạc Phong lại muốn cùng với ba người Đông Phương Trường Minh trao đổi tâm đắc tu luyện với nhau. Đối với chuyện này Đông Phương Trường Minh tự nhiên không từ chối vì vậy bốn người bắt đầu say sưa bàn luận với nhau đến hơn nửa ngày sau ba người Đông Phương Trường Minh mới cáo từ ra về.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.