Thần Mộ Ii

Chương 169: Điên cuồng đánh cướp sào huyệt Lôi Thần

Ngô Biển Quân

01/04/2013



“Thật là đau đầu quá!” Thần Nam kêu lên. Hắn không ngờ sự việc này lại đột nhiên bị bại lộ. Lôi Thần làm sao mà biết được? Rõ ràng có người đã thế tội cho bọn họ, vậy mà vẫn bị phát hiện ra. Việc này nhất định phải làm rõ. Bằng không, Thần Nam cảm thấy không yên.

“Nói, nếu không ta sẽ lột hết quần áo của các ngươi ra, phong ấn công lực của các ngươi, bán các ngươi xuống nhân gian làm vũ công khỏa thân.” Tử kim thần long hằn học nói.

Rất nhanh, 4 thiên sứ đổ sụp, khai tất tần tật.

Hóa ra, Lôi Thần tinh thông Lôi Thần chi lực, khi đó, vừa đi qua thần vực của nữ thần trí tuệ, đúng lúc Thần Nam bị Tây thổ Đồ Đằng cường hành tống nhập Thiên giới, hắn liền cảm ứng được. Khi đó hư không phá toái, thiên lôi ầm ầm, hắn cảm giác được có người phá toái hư không tiến vào thiên giới.

Đối với những tu luyện giả dựa vào thực lực khai phá hư không, tiến vào thiên giới, các cường giả thiên giới đều không thể coi thường, những kẻ như vậy đều có tiềm lực cực lớn, là những đối tượng mà các thế lực đều muốn lôi kéo.

Lôi Thần thông qua các manh mối, điều tra ra tung tích của đám Thần Nam. Sau đó điều tra ra được khí tức của bọn họ và khí tức của những cường giả phá hoại triệu hoán trận rất giống nhau, do vậy mới truyền ra thần dụ.

Long bảo bảo lầm bầm: “Hóa ra là muốn dụ khị chúng ta.”

Tử kim thần long đột nhiên hưng phấn, kêu lên: “Bốn tên khốn này nói Lôi Thần không ở Lôi Thần điện, nhận lời mời của Chiến Thần nên đã đến Chiến Thần điện, chi bằng …”

“Chi bằng … cái gì?” Thần Nam nhìn bộ mặt cười đểu giả của Tử kim thần long, rõ ràng cảm thấy nó có chủ ý không tốt đẹp gì.

“Hì hì…” Tử kim thần long cười nham hiểm, nói: “Vừa xong, 4 tên nhĩa này đã rõ ràng là Lôi Thần đối với chúng ta chẳng có chút hảo ý, dường như phát hiện chúng ta được 1 đại nhân vật tống lên thiên giới. Hắn đã phái các cao giai thiên sứ đi ngăn chặn các đường về đông thổ thần vực, hắn muốn bí mật truy nã chúng ta, nhưng … đây chẳng phải 1 cơ hội tốt ngàn năm khó gặp sao?”

Long bảo bảo đứng bên cạnh híp hết cả mắt, cười đầy vẻ am hiểu, ngọng nghịu nói: “Thật là 1 cơ hội tốt, Lôi Thần chẳng phải muốn chúng ta tới Lôi Thần điện sao? Chúng ta cứ đường hoàng mà tới đó, cướp sào huyệt của hắn.”

“Cướp sào huyệt Lôi Thần, cướp sào huyệt Lôi Thần.” Tiểu phượng hoàng cũng bắt đầu loạn lên.

Thần Nam á khẩu, 3 tên này thật gan to bằng trời, nhưng mà hắn thực sự cũng…. rất thích.

Lôi Thần đã biết rõ tất cả, muốn bí mật đối phó với bọn chúng, vậy thì còn cần gì phải giấu giấu giếm giếm, cứ trực tiếp phản kích lại mới là chính đạo.

Đã làm thì phải làm cho to. Còn có gì phải sợ chứ. Dù sao Lôi Thần đã muốn gây bất lợi cho bọn chúng, muốn trốn cũng không trốn được, vậy thì cho hắn xui xẻo trước vậy.

Nếu để Lôi Thần biết được cách nghĩ điên cuồng của bọn chúng, nếu mà không giận run lên mới lạ, tuyệt đối sẽ không chủ quan đi phó hội sau khi đã phái hết các thiên sứ cao giai đi khỏi sào huyệt của mình.

“Ô, Quang minh đại thần côn tại thượng, chúng ta hiện giờ muốn phấn đấu cho những lí tưởng cao cả hơn, thỉnh đại thần côn bảo vệ chúng ta.”

Thần Nam giờ đã hiểu, Quang minh đại thần côn tuyệt đối không phải Quang minh thần, mà có lẽ là bản thân tiểu long.

“Xung phong! Xung phong!Xung phong!” Tiểu hài tử rất dễ học điều xấu, nghe nói đến đi cướp thần điện 1 chủ thần, Tiểu phượng hoàng liền hưng phấn kêu la không ngừng.

“Grào … xông lên! Cướp sào huyệt Lôi Thần”



Đám Thần Nam xông ra ngoài nội thiên địa, dựa vào những tin tức mà 4 thiên sứ cung cấp, một mạch lao hướng về phía Lôi Thần điện.

Sự việc hài ước nhất trong lịch sử thiên giới đã phát sinh. Bốn tiểu nhân vật mới vừa từ nhân gian giới lên thiên giới đã bắt đầu cuộc cướp bóc tai tiếng nhất trong lịch sử, sau này hậu thế gọi đó là 1 trong những sự việc không tưởng nhất của thiên giới.

Bốn thiên sứ bị đè dưới thần sơn trong nội thiên địa đã sớm đờ người ra, giờ bọn chúng chỉ muốn mở miệng chửi bới, gào lên: “Mẹ nó nữa chứ….Thật không thể tưởng nổi, cái bọn thế giới này điên mất rồi, chủ thần điện cũng bị cướp, không biết còn để cho thần linh sống nữa hay không!”

Cả bọn phi nhanh như điện, trong khoảnh khắc đã bay được mấy trăm dặm, rất nhanh đã tới thần vực của Lôi Thần.

Thần vực của Lôi Thần mới thực sự là nơi khí thế hào hùng, từng đạo điện quang kêu roẹt roẹt không ngừng bên trên thần điện. Từng tòa thần điện cao to hùng vĩ xếp thành từng mảng, tử kim sắc thần điện tỏa ra khí tức tang thương cổ lão, đồng thời cũng tỏa ra khí tức thần thánh uy nghiêm của Lôi Thần điện.

“Thần tình yêu ơi! Thần điện này thật hùng vĩ! Ta thích!” Tiểu phượng hoàng hưng phấn kêu lên.

Đương nhiên vui sướng nhất phải là Tử kim thần long, con rồng du côn không chút xấu hổ khoa trương: “Đây chẳng phải là thần điện được làm dành riêng cho long đại ta gia sao? Hình dáng tử kim hoàng giả, ngoài ta còn ai dám làm chủ? Nào, cướp nhà! Hay nhất là cuỗm luôn cả thần điện của lão thất phu Lôi Thần!”

Truyền thuyết về 4 tên cường đạo này bắt đầu từ đó …

“Oàng!”

Cửa lớn của thần điện tối cao của Lôi Thần điện bị Tử kim thần long dùng song tiệt côn đánh bật ra. Con rồng du côn xông vào trước tiên, Long bảo bảo và Tiểu phượng hoàng theo sát 2 bên, Thần Nam đi sau cùng.

Mấy thiên sứ trong đại điện lập tức trố mắt, đây là ai? Dám đánh vào Lôi Thần điện, thực không thể tưởng tượng được, thật là một chuyện nực cười trong thiên hạ

“Uỳnh!”

Một tiếng động kinh thiên vang lên, con rồng du côn nện một bổng xuống đất, lập tức cả tòa thần điện rung lên dữ dội.

Long bảo bảo vỗ đôi cánh màu hoàng kim, lắc lư bay lên trên đầu Tử kim thần long, đối diện với đám thiên sứ đang há mồm trợn mắt trong đại điện, ngọng ngịu, nhưng vô cùng trịnh trọng tuyên bố, “Ta với thân phận đại đức đại uy bảo bảo thiên long chính thức thông báo với các ngươi, các ngươi đang bị cướp, Lôi Thần điện đang bị cướp, tất cả tài sản ở đây, bao gồm cả các thiên sứ sẽ là sở hữu của chúng ta!”

“Mẹ nó chứ, cái thế giới này điên thật rồi!” Đây là câu nói mà tất cả các thiên sứ đều muốn phun ra, thật không thể tưởng tượng nổi. Tên ôn con từ đâu ra, dám tới Lôi Thần điện làm loạn, thật là không thể tha thứ được.

“Các ngươi là ai? Dám tới Lôi Thần điện làm loạn? Bất kể các ngươi là thân tín hay hậu đại của chủ thần nào, mạo phạm Lôi Thần điện là tội không thể tha thứ!”

Thiên sứ trong Lôi Thần điện lớn tiếng quát, nhưng chẳng có kẻ nào dám động thủ, sau khi suy nghĩ chớp nhoáng, tất cả đều cho rằng đây nhất định là con riêng của 1 vị chủ thần với 1 nữ yêu nào đó không hiểu chuyện chạy tới đây làm loạn, nếu không thiên giới làm gì có kẻ nào to gan như vậy.

“Không tha thứ cái đầu nhà ngươi!” Tử kim thần long nói, đại bổng chớp mắt nện xuống.

“Bình!”

Một thiên sứ xui xẻo đứng gần nhất bị đánh cho bất tỉnh.



“Các ngươi … thực là quá to gan!” Mấy thiên sứ tức giận muốn xông lên phía trước.

Đương nhiên, mấy thiên sứ nhanh trí đều lui lại phía sau. Họ cho rằng con riêng của chủ thần phạm lỗi, thì cuối cùng cũng không bị trừng phạt quá đáng, nhưng nếu thiên sứ của Lôi Thần điện làm bị thương những vương tử này, thì kẻ xui xẻo nhất định là các thiên sứ.

Sự việc hài ước nhất đã phát sinh như vậy. Bốn tên cường đạo gan to bằng trời này chả sợ gì cả, còn đám thiên sứ thì lại sợ này sợ kia.

Mấy thiên sứ xông lên trước tiên bị Thần Nam dùng nội thiên địa hút vào, sau đó bốn tên cường đạo này bắt đầu điên cuồng cướp bóc, chỉ cần là những đồ vật nhìn vừa mắt là đều bị tống vào nội thiên địa của Thần Nam.

Mấy thiên sứ trong đại điện không dám nhìn nữa, Tử kim thần long không chỉ tống bảo toạ của Lôi Thần vào trong nội thiên địa của Thần Nam, mà còn đánh vỡ mấy tượng lão Lôi Thần phía sau bảo tọa, còn đem đám đầu của tượng thần làm chiến lợi phẩm, xâu thành 1 chuỗi đeo trước ngực

Tới khi đám thiên sứ nhìn thấy sự tình khác, lập tức phát điên.

“Một hai một … một hai một …” Long bảo bảo và Tiểu phượng hoàng cùng hô khẩu hiệu. Bọn chúng đang khuân Lôi Thần chùy – biểu tượng quyền lợi của Lôi Thần điện từ trước đến nay đi. Lôi Thần chùy to gần bằng một căn phòng, tử kim lấp lánh, thần quang rực rỡ, mới nhìn đã biết đó là thần vật khó gặp của thiên giới. Lôi Thần thùy khổng lồ như vậy căn bản không tỉ lệ với Long bảo bảo và Tiểu phượng hoàng.

Nhìn thấy hai tên khốn này khoa trương hô khẩu hiệu, ném chấn điện chi bảo của Lôi Thần điện vào trong nội thiên địa của Thần Nam, mấy thiên sứ nhịn không nổi, cùng xông lên.

Nhưng mà lại không phải là tấn công Long bảo bảo và Tiểu phượng hoàng, mà là xông vào trong nội thiên địa của Thần Nam. “Hi hi… lại có người trồng hoa trồng cỏ rồi!” Long bảo bảo la lên

Thần Nam không chút khách khí, dùng 2 ngọn thần sơn đè cả đám thiên sứ vừa vào xuống mặt đất. Lúc này, trong Lôi Thần điện, ngoại trừ thiên sứ đang bị bất tỉnh ra, chẳng còn ai thủ hộ nữa.

Con rồng du côn trong đại thần điện vừa gõ vừa đập, Long bảo bảo và Tiểu phượng hoàng thì đi khắp nơi tìm bảo vật.

“Mau xem, ở đây có 1 thanh bảo kiếm, đẹp vô cùng!” Tiểu phượng hoàng kêu lên. Nó phát hiện ra trong tượng thần bị vỡ có 1 thanh tử kim thần kiếm.

“Grào … hình như là Lôi Thần kiếm. Tuy không bằng Lôi Thần chùy, nhưng cũng là thần khí, thu lấy!”

Dưới chỉ thị của Tử kim thần long, Tiểu phượng hoàng hoan hỉ ném chiến lợi phẩm vào nội thiên địa của Thần Nam.

“Quang minh đại thần côn tại thượng, ta tim thấy tử kim thần cổ (trống thần màu tím)” Long bảo bảo kinh ngạc kêu lên.

Tử kim thần long lập tức trợn tròn hai mắt nói: “Hình như là Lôi Thần cổ, cái thần điện này quả là có lắm đồ tốt, để tránh bị sót, ta nghĩ tốt nhất là chuyển cả chủ thần điện này vào trong nội thiên địa.”

“Không tệ, muốn chơi thì chơi thật lớn. Muốn nháo thì nháo loạn cả thiên giới luôn.” Thần Nam cũng điên cuồng không kém ba con thần thú. Lui ra khỏi Lôi Thần chủ thần điện, mở rộng nội thiên địa, trong nháy mắt đã đem cả toà thần điện to lớn nhất chuyển vào trong nội thiên địa.

Trong nội thiên địa của Thần Nam, đám thiên sứ bị ép dưới hai tòa thần sơn đờ ra, đây là tiểu vương tử do nhà nào quên không quản giáo vậy? Làm cường đạo tới mức độ này, đến thần linh cũng chẳng chịu nổi.

Mấy tên tiểu tử này đi cướp bảo vật của Lôi Thần điện đã là điên cuồng lắm rồi, nhưng giờ không ngờ lại còn đánh cướp cả tòa thần điện nữa, tất cả thiên sứ bị đè trên mặt đất đều không dám tin vào sự việc đang diễn ra trước mắt, mấy cánh tay thiên sứ lộ ra ngoài thần sơn, một mặt tự vả vào miệng mình, một mặt lẩm bẩm với đôi mắt vô thần: “Ảo giác, tất cả đều là ảo giác!”

Nhưng mà những lời tiếp theo của Thần Nam và Tử kim thần long làm cho các thiên sứ mồm đang lẩm bẩm ngất xỉu luôn.

“Ở đây có nhiều thần điện như vậy, chúng ta vừa mới cướp 1 cái, cũng đã thu được kết quả lớn như thế, hãy tiếp tục cướp sạch tất cả các thần điện, mang hết tất cả những đồ vật có thể mang đi, không để lại cho lão hỗn đản Lôi Thần một sợi lông nào cả.”

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Thần Mộ Ii

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook