Thần Mộ

Quyển 13 - Chương 19: Ứng Chiến

Ngô Biển Quân

08/05/2013

Vào thời điểm này, trong Bình Dương thành cao thủ như mây, có thể nói là cả bát phương phong vũ tập hợp về Sở đô. Hỗn Thiên Tiểu Ma Vương đang ở thời điểm quan trọng, ước chiến với Thần Nam ở quảng trường Trung tâm của Sở quốc đô thành, không còn nghi ngờ gì nữa chính là muốn tạo thanh thế.

Một thời gian không lâu trước, hắn bị Thần Nam đánh thụ thương, lấy đi thần kích chấn phái, thật là quá mất mặt, hiện tại không còn nghi nghờ gì nữa là muốn lấy lại thể diện, muốn cho trước mặt anh hùng thiên hạ đả bại Thần Nam!

Đối diện với khí thế hung hãn, đang chờ ngày phục hồi khí thế của Hỗn Thiên Tiểu Ma Vương, Thần Nam chỉ nói vẻn vẹn hai chữ: "Ứng chiến!"

Sau khi hai vị tuyệt đỉnh cao thủ thanh niên chọn ngày quyết chiến, tin tức lập tức loan ra khắp Bình Dương thành, mọi người đều biết, ba ngày sau hai người sẽ tiến hành sinh tử quyết chiến.

Không còn nghi ngờ gì nữa, hai thanh niên mà dường như đã vô địch trong lớp thanh niên cường giả tiến hành đại quyết chiến, tất nhiên thu hút ánh mắt của mọi người! Hai ngày sau khi Hỗn Thiên Tiểu Ma Vương ước chiến cùng Thần Nam, tin này đã truyền ra khắp Bình Dương Thành của Sở đô, vô số người chờ đợi để được chứng kiến.

Thần Nam lần đầu xuất đạo, tại Hoàng cung Sở quốc đảo ngược tình thế, (dùng) thương đâm chết long kị sĩ, gậy đánh phi long, giương Hậu Nghệ cung bắn hạ cự long. Nhất chiến thành danh. Sau này tại Tấn quốc đại chiến nhóm người ác bá, một mình đơn độc chống lại quân đội cả ngàn người, nghịch thiên thất ma đao giết chết tuyệt thế cao thủ. Rồi sau đó, dũng cảm tiến vào tử vong tuyệt địa, bị hàm oan đại chiến các lộ cao thủ ở Tội Ác chi thành, tập hợp các thanh niên cao thủ của tứ đại học viện, đánh ngã tuyệt thế cao thủ Lăng Tử Hư. Gần đây lại vừa giết Thi Sát, vừa gây thương tích nặng nề cho trung giai thiên sứ.

Từ lúc xuất đạo, mỗi một cuộc chiến của hắn đều làm chấn động tu luyện giới, theo danh tiếng mà nói, hiện tại trong lớp thanh niên không có khả năng xuất hiện được (ý nói là thêm một nhân vật như thế.) , hắn có thể xem là một nhân vật phong vân nhất.

Hỗn Thiên Tiểu Ma Vương từ lúc chưa xuất đạo, lão trưởng bối đã liệt hắn vào hàng ngũ của thập đại cao thủ ở Đông đại lục. Quả nhiên sau này đúng như chúng nhân mong đợi, xuất đạo lần thứ nhất đã cùng truyền nhân xuất sắc nhất của Đạm Đài thánh địa kịch chiến dữ dội trên không, thể hiện tu vi ngạo chúng nhân. Tuy rằng sau đó thua về tay Thần Nam, nhưng mọi người từ từ cũng nhận ra hắn có thực lực tuyệt không chỉ như thế, bên trong ắt có điều phức tạp.

Thứ nhất là cuộc đại chiến giữa hai cường giả đang ở trên đỉnh cao đã làm kích động trái tim của đa số tu luyện giả. Thêm vào đó nữa là cuộc chiến giữa hai thanh niên cường giả.

Trong một gian thính đường ưu nhã của hoàng cung Sở quốc. Mộng Khả Nhi và Thần Nam cùng nâng ly trò chuyện.

"Thần huynh chúc huynh toàn thắng trở về."

"Đa tạ! Thứ nhất, ta và Tà Đạo thánh địa đánh nhau, nếu như ta có khả năng tiêu diệt Hỗn Thiên Tiểu Ma Vương, ta nghĩ rằng Chánh đạo thánh địa nhất định không còn nhiều phiền phức nữa. Các người cảm tạ ta như thế nào đâyï¼x"

Mộng Khả Nhi cười nhẹ:

"Không phải là chúng ta đã kết minh sao, nếu nói như thế nghĩa là gì vậy?"

"Đừng rườm lời, Mộng Khả Nhi. Hiện tại không có người ngoài. Chỉ có nàng và ta, chuyện giữa chúng ta như thế nào, trong bụng ta và nàng đều hiểu rõ mà. Nếu muốn giải quyết ân oán giữa hai chúng ta, theo kế hoạch của nàng, trong hai chúng ta phải có một người nằm xuống.Ccòn nếu như theo cách của ta thì, hắc hắc......"

Nhìn vẻ mặt ác độc của Thần Nam, Mộng Khả Nhi sắc mặt thay đổi. Cuối cùng cũng hòa hoãn trở lại, nói:

"Chuyện của chúng ta, sau này hẵng tính tới. Hiện giờ,quan trọng là chuyện giữa ngươi và Hỗn Thiên Tiểu Ma Vương, ai thắng ai bại!."

"À, thì là vậy. Mộng Khả Nhi, thứ nhất nếu như ta giải quyết được Hỗn Thiên Tiểu Ma Vương , coi như là hoàn thành bổn phận kết minh, chống lại truyền nhân của Phá Diệt đạo, kẻ địch chung của chúng ta, còn sau này thì sẽ coi vào biểu hiện của nàng!"

Thần Nam hiện tại chỉ đề cập một chút tới điểm này, bởi vì sau này hắn và Mộng Khả Nhi có thể sẽ trên ở hai trận tuyến đối đầu, chuyện sau này không nói trước được.

Sau đó hắn lại cười rồi nói:

"À ha, Hỗn Thiên tiểu ma vương xuất đạo, có khoa trương rằng sẽ thu nàng về làm nữ nhân của hắn, nhưng huynh muội Tình Dục đạo cũng đánh tiếng ra ngoài, Nam Cung Ngâm có nói là sẽ lấy nàng về làm nữ nhân, Nam Cung Tiên Nhi thì muốn kiếm cho mỗi nữ tử của Đạm Đài thánh địa một nam nhân. Hắc hắc, thực là có ý tứ a, ta không biết làm sao mà mỗi một người đều mơ mộng có được người yêu dấu như nàng , ha ha ..."

Đối diện với sự cười cợt chọc ghẹo của Thần Nam, trong mắt Mộng Khả Nhi hàn quang lóe lên, lạnh lùng nói:

"Những Kẻ cuồng vọng vô tri trước sau gì cũng sẽ bị mồm miệng hại mình thôi."

Thần Nam cười lớn:



"Theo lời Mộng tiên tử nói, ta quả là một kẻ cuồng vọng vô tri, mà còn tệ hơn thế nữa, hắc hắc......"

Mộng Khả Nhi quả thật phẫn nộ vô cùng, nếu như không phải cần đến sự trợ giúp của Thần Nam để đối phó Hỗn Thiên Tiểu Ma Vương thì có lẽ nàng ta đã sớm hạ sát thủ với hắn rồi.

Thần Nam cũng minh bạch đạo lý này, sau khi hắn và Hỗn Thiên Tiểu Ma Vương quyết chiến, thời gian "mật nguyệt" (@ mật nguyệt: tuần trăng mật) giữa hắn và Mộng Khả Nhi chắc cũng kết thúc. Vì vậy hiện tại hắn bề ngoài phóng lãng, cười lớn nói:

"Thật là có ý tứ, ta phát giác người của Lục Đại tà đạo tất cả đều có cá tính, tương lai thế nào cũng nổ ra cuộc chiến tranh đoạt mỹ nữ. Mộng tiên tử nàng không cần đối với ta đầy vẻ sát khí, ta nói về mỹ nhân đâu chỉ có riêng nàng, còn có những người khác nữa, hắc hắc, có ý tứ, có ý tứ, Mộng tiên tử nàng ráng bảo trọng a!"

Mộng Khả Nhi lúc vừa xấu hổ vừa tức giận, cuối cùng tức tối phất áo bỏ đi.

Sau đó Thần Nam tới Hoàng Hạc lâu, tuyệt thế yêu nữ Nam Cung Tiên Nhi dung mạo thần thái đầy mê hoặc, đích thân rót rượu cho Thần Nam, thì thầm nói:

"Chàng lắng nghe cho rõ, ta vì chàng sẽ giải thích về những đặc thù trong tuyệt học Hư Không đạo của Hỗn Thiên đạo ......"

Thần Nam chuyên tâm lắng nghe, đối với cuộc chiến trước mắt, hắn thật không nắm chắc. Hắn xuất đạo đã lâu, cũng có kinh nghiệm nghiên cứu đối thủ, nhưng những gì hắn biết thật là ít ỏi.

Mỗi lời Nam Cung Tiên Nhi giải thích, hắn đều cố tâm ghi nhớ, cho dù không có tác dụng gì lớn, nhưng cũng giúp hắn phần nào hiểu thêm về đối thủ.

"Hỗn Thiên Hư Không đạo dựa trên Thiên Công bảo điển, uy lực tuyệt luân, người xử dụng có thể biến hóa khó lường, đen càng thêm đen, gần giống như đạo thuật, mục tiêu thật là kì quỷ mạc trắc. Những điều thiếp nói là từ tư liệu ghi chép của bản phái, thật ra có hay không có những đăc dị khác, thiếp cũng không biết."

Tại thời điểm này, dung nhan tuyệt mỹ của Nam Cung Tiên Nhi hiện nên nét rất thẳng thắn, đôi tay mềm mại yểu điệu như tuyết nâng đở cái cổ thanh tao, giống như đang nổ lực suy nghĩ, một hồi lâu sau mới lên tiếng:

"Tốt rồi, thiếp đã giảng giải hết mọi thứ."

Thần Nam vẫn còn thắc mắc, truy hỏi tiếp:

"Tại sao Nam Cung tiểu tỉ lại muốn giúp đỡ ta thế, cũng tốt, chúng ta đã kết minh, nhưng Hạng Thiên vẫn là người của Lục Đạo, cùng lắm thì nàng chỉ có thể không lý tới việc trợ thủ mà thôi, tại sao lại quay sang giúp ta?"

"Chàng thật là không có lương tâm mà......"

Nam Cung Tiên Nhi yêu kiều nói, thân mình mềm mại uyển chuyển đi tới gần Thần Nam, giơ đôi ngọc thủ mảnh mai, nắm chặt lấy tay hắn, ngón tay lồng vào nhau, kiều mỵ nói:

"Thiếp đâu có ý như vậy, nếu tuyển chàng làm chánh cung thân vương, có ai nói được là ta không được giúp người nhà a!"

Thần Nam ngồi bất động, đôi mắt chăm chú ánh lên vẻ cười. Rồi sau đó đột nhiên nhìn chăm chú vào thân thể nhu nhuyễn của Nam Cung Tiên Nhi, tay nhanh chóng choàng qua eo nàng mà ôm vào lòng.

Nam Cung giật mình, hiển nhiên không ngờ là bản thân Thần Nam đột nhiên thật sự xuất thủ, nhưng nàng cũng nhanh chóng định thần, thân hình linh hoạt như con cá, không biết được nàng ta đã xử dụng thân pháp gì, đột nhiên thoát ra.

Đứng ở một trượng phía ngoài xa, nàng ta cười nói:

"Chàng thật là thiếu kiên nhẫn mà. Chờ tới lúc ta đưa chàng tiến nạp hậu cung cũng đâu có muộn a, đâu cần phải gấp gáp vậy."

Nam Cung Tiên Nhi cười yêu mị, phong thái vạn lần quyến rũ, e rằng ngay cả người bằng sắt cũng phải tan chảy dưới dung nhan tuyệt thế và phong thái kiều mỵ của nàng ta.

"Cầm Long thủ!" nàng thất kinh la lớn, dụng lực tránh qua. Nhưng không hề thoát được quang chưởng.

Thần Nam hai tay ôm nàng cười nói:

"Nàng cứ một một hai hai đòi phải lấy ta, coi bộ ta mà không đáp ứng thì đã khi phụ một phen mỹ ý của nàng rồi ."



Nam Cung Tiên Nhi gương mặt ửng hồng, không biết là tại dáng vẻ tự nhiên hay là vì bị bất ngờ. Nàng ta lại không tìm cách tránh thoát, thân thể nhu nhuyễn từ từ sáp vào gần Thần Nam, u hương mê hồn không ngừng bay vào mũi hắn.

Nàng ta ngọt ngào nói:

"Điều này chàng cũng hiểu mà. Chàng không để tâm tới việc ta phải có nhiều trượng phu a?"

"Nói bậy, ta không cho phép nàng có nam nhân nào nữa!"

Thần Nam nửa thật nửa giả, đe dọa, rồi lại cố gắng choàng eo ôm chặt lấy nàng ta.

"Hì hì......" Nam Cung Tiên Nhi lấy sức búng vào đầu hắn, sau đó thân hình như một con cá duột ra khỏi vòng tay của hắn, liên tục cả hai lần Thần Nam đều không nhìn ra được thân pháp đặc biệt này.

"Chàng thật là bá đạoï¼}Lại muốn ta phải chung thủy tới chết thôi, muốn như vậy thì chàng phải chứng minh được sức mạnh của mình hơn mọi người, còn không thì quá tham lam đó."

Hắn lại cố gắng siết chặc tay để kéo nàng ta vào lòng. Nàng ta mỉm cười vội vàng lùi lại. Thân hình phiêu hốt như ma quỷ, đôi phong nhũ gợi cảm cũng rung lên, thật là phong tình vạn chủng, điên đảo chúng sinh.

Thần Nam cười nói:

"Tốt lắm, tiểu ma nữ, nói xem, tại sao lại giúp ta giết người của Lục Đạo nhà nàng vậy"

"hứ" Nam Cung Tiên Nhi hứ lên một tiếng lạnh lùng, lạnh nhạt nói:

"Hạng Thiên hắn đáng chết! ba năm trước hắn theo sư phụ tới Tình Dục đạo của ta, cái tên vô sỉ bất ngờ có ý đồ với ta. Nếu như ta không có tâm tư cẩn mật, thì đã trúng bẫy hắn rồi. Vì vậy, hắn đáng chết!"

"Thì ra là như vậy, ta đã hiểu rồi." Thần Nam bắt đầu cười.

"Đồ vô lại, cả những chuyện khó nói nhất của nữ nhi người ta đều kể cho chàng biết, còn chàng thì bộ dạng nhởn nhơ. Ta không cần biết, chàng nhất định phải giết hắn, phải chứng minh sức mạnh của chàng."

Nam Cung Tiên Nhi nũng nịu dáng vẻ đầy vẻ dụ hoặc lả lơi.

"Nam Cung, sau khi ta và Hạng Thiên đại chiến, tất nhiên thể lực kiệt quệ. Lúc đó nàng làm hộ pháp cho ta, ta nghĩ rằng Mộng Khả Nhi có khả năng động chân tay với ta đó."

"Đừng lo, ta quyết không để người ngoài lợi dụng cơ hội đâu, ta có thể chỉ làm cho chính mình thôi, hi hi......"

Thời gian trôi qua thật nhanh, chẳng mấy chốc đã tới thời điểm ước chiến giữa Hỗn Thiên Tiểu Ma Vương và Thần Nam.

Ngày hôm đó, tại trung ương quảng trường của Sở đô tràn ngập cả biển người, ngàn trượng chu vi xung quanh nghiễm tràng đều chật cứng không còn lối đi. Những vị trí tốt nhất thì bị tu luyện giới nhân sĩ chiếm lấy, vòng ngoài là lão bá tính của đế đô. Ra ngoài xa hơn nữa, là những sạp quán buôn bán, những người này, thấy có cơ hội làm ăn, cũng tụ tập về đây thật đông đảo.

Bên ngoài phạm vi của trường đấu, tu luyện giả cùng với lão bách tính phổ thông tính ra không dưới vạn người, chứng minh được cuộc chiến này hấp dẫn tới mức nào. Truyền nhân Hỗn Thiên đạo một trong thái cổ lục đạo tà đạo quyết chiến với nhân vật phong vân nhất hiện nay trong thanh niên tu luyện giới- Thần Nam. Cả hai đều có thân phận không tầm thường, có thể liệt vào trong thập đại cao thủ trong giới thanh niên của Đông đại lục, sẽ trở thành tuyệt đại cường giả trong tương lai.

Hỗn Thiên Tiểu Ma Vương Hạng Thiên bận đồ đen đã đứng sẳng sàng ở trung ương quảng trường, mái tóc dài màu máu để trải dài trên hắc y, tóc bay phất phơ trong gió, như ánh lửa rần rật rực rỡ hùng tráng .

Luồng sát khí vô tận từ trên người hắn không ngừng phát tán ra xung quanh quảng trường lan vào những người đang tụ tập ở đó, hàn ý lạnh lẽo phát tán ra có thể cảm thấy, thanh âm đang ồn ào huyên náo từ từ giảm đi, mọi người chăm chú hướng về phía Hỗn Thiên Tiểu Ma Vương.

Lúc này ở góc đông bắc một cổ ba động cực kỳ khủng bố vang dậy. Tiếng tru ầm ầm, điếc lỗ tai, lan ra mọi nơi e rằng toàn bộ đế đô đều có thể nghe thấy

"W...ào..o... tên Hỗn Thiên xui xẻo kia, Long đại gia và Thần đại gia của ngươi đã tới, W...ào..o......," tiếng rống cực lớn, giống như lão yêu quái vạn tuổi đến nhân gian, cả vùng không gian dường như đã bắt đầu chấn động.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Thần Mộ

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook