Chương 86: Vòng âm mưu
Tây Phương Kinh Tế Học
01/01/2024
Edit+beta: LQNN203
Kha Di hỏi cô một câu hỏi lẽ ra nên hỏi ngay từ đầu.
Hỏi xong vấn đề này, Đường Miểu nhìn Kha Di nói: "Cô cho rằng tôi tìm cô có chuyện gì?"
"Không biết." Kha Di nói, sau khi nói xong, Kha Di lại bổ sung: "Nhưng không phải đến nấu cơm cho tôi, cùng ăn với tôi."
Nói xong, Kha Di cầm đũa khuấy nước súp trong tô, sợi mì chảy cùng với nước súp, trắng đến chói mắt, Kha Di nói: "Hôm qua tôi đã nói với Hạ Khiếu về mối quan hệ giữa cô và Kỷ Tuấn Lâm. Tôi còn nói sở dĩ cô ở bên nó là để phá hủy mối quan hệ của tôi và Kỷ Tuấn Lâm, trả thù tôi và Kỷ Tuấn Lâm."
Nói xong, Kha Di giương mắt nhìn Đường Miểu, lúc này trong mắt cô ta mới hiện lên một tầng sáng ngời. Cô ta quan sát Đường Miểu với vẻ mặt không chắc chắn, kèm theo chút khoái chí.
Cô ta đã lừa Hạ Khiếu đến bệnh viện vào tối hôm qua, và kể cho Hạ Khiếu mọi thứ về Đường Miểu, cô ta và Kỷ Tuấn Lâm. Cô ta nói với Hạ Khiếu rằng Đường Miểu và Kỷ Tuấn Lâm đã là người yêu của nhau mười năm. Cũng kể về hoàn cảnh gia đình của Đường Miểu và phong cách làm việc của cô.
Khi đó Hạ Khiếu cho cô ta cảm giác dường như anh không muốn biết những điều này. Thậm chí còn rất bình tĩnh sau khi nghe. Kha Di yêu cầu anh rời khỏi Đường Miểu, nhưng anh không đưa ra câu trả lời chắc chắn. Có điều nhìn dáng vẻ của anh, tựa hồ cũng không muốn rời khỏi Đường Miểu.
Bây giờ nghĩ lại, cho dù không chia tay, thì quan hệ giữa Hạ Khiếu và Đường Miểu cũng đã rạn nứt sâu sắc. Cho dù bây giờ không chia tay thì sau này cũng sẽ chia tay.
Hơn nữa biểu hiện của anh lúc đó, cũng chưa chắc là không muốn cùng Đường Miểu ngả bài. Có lẽ chỉ không muốn cư xử trước mặt người ngoài là cô ta, vợ chồng về nhà tự giải quyết.
Kha Di sau khi gặp Hạ Khiếu hôm qua liền quay lại căn hộ. Cô ta rút thẻ sim, không đọc tin tức gì, chỉ chơi game.
Cho nên cô ta không biết chuyện gì đang xảy ra với Hạ Khiếu và Đường Miểu.
Nhưng nếu không có chuyện gì xảy ra, Đường Miểu sẽ không đến.
Cảm tình của Kha Di dành cho Đường Miểu sẽ không thay đổi bởi vì cô đã làm cho cô ta một bữa tối. Ngay cả khi cô đoán được như vậy, cô ta đã cười chế nhạo.
Mà cô ta không cười được bao lâu, Đường Miểu liền nói với cô ta.
"Không."
Nụ cười của Kha Di khựng lại.
"Anh ấy không nói với tôi gì cả." Đường Miểu nói.
Hạ Khiếu không những không chia tay với cô mà còn che giấu tin anh đã biết chuyện. Anh về nhà như thường lệ và ôm cô.
Nếu buổi sáng bà nội không nói rằng tiệc đính hôn của Kha Di và Kỷ Tuấn Lâm đã bị bà hủy bỏ, thì cô có thể không nghi ngờ Hạ Khiếu đã biết về mối quan hệ giữa cô và Kỷ Tuấn Lâm.
Hơn nữa buổi sáng bà nội nói cho cô biết, Đường Miểu cũng chỉ đại khái xác định, hiện tại Kha Di đích thân nói cho cô biết, cô đã hoàn toàn chắc chắn Hạ Khiếu biết quan hệ trước kia của cô và Kỷ Tuấn Lâm.
Có lẽ không chỉ biết chuyện này, thậm chí còn biết cô gặp anh, ở bên anh, kết hôn với anh, cùng anh về Nam Thành gặp bà nội, tất cả đều là kế hoạch của cô.
Đường Miểu nói xong câu nói trên với Kha Di liền cúi đầu tiếp tục ăn. Vẻ mặt của cô không có cảm giác hoảng sợ sau khi biết Hạ Khiếu biết chuyện, mà thay vào đó là sự bình tĩnh.
Kha Di nhìn Đường Miểu vẫn bình tĩnh, nhất thời không biết cô đang ở trong trạng thái gì.
"Cho nên cô tới nói cho tôi biết, cho dù tôi có nói cho Hạ Khiếu quan hệ giữa cô và Kỷ Tuấn Lâm, cũng không ảnh hưởng kế hoạch của cô?" Kha Di nhìn Đường Miểu nói.
Kha Di nói xong, Đường Miểu đang vùi đầu ăn ngẩng đầu nhìn cô ta, nói.
"Bởi vì cô nói cho Hạ Khiếu chuyện của tôi và Kỷ Tuấn Lâm, kế hoạch của tôi mới tính là hoàn thành."
Đường Miểu nói xong, lông mi Kha Di run lên.
Mí mắt dưới của cô ta run rẩy theo hàng mi run rẩy, cảm xúc trong mắt cô ta sau khi Đường Miểu nói xong câu này phức tạp dâng trào. Khi cuộc dâng trào kết thúc, Kha Di vẫn không hiểu ý của Đường Miểu.
"Tôi không hiểu." Kha Di nói.
"Không phải cô ở bên Hạ Khiếu chỉ là để trả thù Kỷ Tuấn Lâm và tôi, chia rẽ chúng tôi sao? Sau khi chia rẽ tôi và Kỷ Tuấn Lâm, Hạ Khiếu xem như là một đối tác tốt, có lẽ cô sẽ tiếp tục ở bên nó, đem chuyện cô lợi dụng nó chia rẽ chúng tôi giấu trong lòng, sau đó tiếp tục sống chung với Hạ Khiếu."
"Tại sao tôi nói cho Hạ Khiếu chuyện giữa cô và Kỷ Tuấn Lâm, kế hoạch của cô mới tính là hoàn thành?" Kha Di nói.
Kha Di thực sự không hiểu. Cho nên lúc hỏi Đường Miểu vấn đề này, ánh mắt cô ta liền dán chặt vào cô, chờ đợi đáp án của cô.
Đường Miểu đối diện ánh mắt cô ta, nhìn nhau một lúc.
Sau khi nhìn nhau, Đường Miểu nói: "Bởi vì ngay từ đầu tôi không chỉ muốn trả thù cô và Kỷ Tuấn Lâm."
"Trong số những người tôi muốn trả thù, cũng có Hạ Khiếu."
Lông mi Kha Di run lên, trong mắt cảm xúc như thủy triều rút đi, ngay cả khi cảm xúc nhạt đi, cô ta cũng theo động tác này ngồi thẳng người.
Trong cơ thể cô ta, máu lạnh ở tốc độ ánh sáng, nhìn Đường Miểu vẫn bình tĩnh, nói.
"Chuyện này thì liên quan gì đến Hạ Khiếu?"
"Chuyện này luôn là chuyện của ba người chúng ta, nó chỉ là người bị cô cuốn vào." Kha Di nói.
Lúc Kha Di nói lời này, mặc dù ngữ khí vẫn là rất nhẹ nhàng, nhưng cũng mang theo kích động ẩn dưới đó, Đường Miểu nhìn cô ta, nghe câu hỏi của cô ta, nói.
"Tôi đã xem lịch sử trò chuyện giữa cô và Kỷ Tuấn Lâm." Đường Miểu nói.
Đường Miểu nói xong, Kha Di thoáng cau mày, cô ta nhìn Đường Miểu từ trên xuống dưới, không biết cô đang nói cái gì.
"Thật ra, tôi đã phát hiện chuyện giữa cô và Kỷ Tuấn Lâm trước khi các người cho tôi biết. Sau khi phát hiện, tôi bắt đầu đọc lịch sử trò chuyện giữa cô và Kỷ Tuấn Lâm. Tôi có thể nhìn ra chính cô đã quyến rũ, có thể nhìn ra Kỷ Tuấn Lâm xao động, đồng thời có một số thông tin tôi muốn biết từ lịch sử trò chuyện của các người."
"Tôi biết cô có một người em trai tên là Hạ Khiếu, đang ở trong một ban nhạc. Khi ban nhạc của họ đến Nam Thành biểu diễn, cô đã bàn bạc với Kỷ Tuấn Lâm. Hơn nữa tôi cũng biết, quan hệ giữa cô và em trai không được tốt lắm, bởi vì các người không phải lớn lên cùng nhau, mà là ở hai nơi khác nhau."
"Anh ấy ở Hoài Thành, còn cô ở Nam Thành, cơ bản cả năm không gặp nhau mấy lần, nhưng bà nội lại rất thích anh ấy, thường xuyên gửi đồ ăn cho anh ấy, có lúc bà quá bận nên sẽ giao cho cô gửi đồ. Mà đôi khi cô lười biếng, liền giao việc đó cho Kỷ Tuấn Lâm."
"Cũng nhờ vậy mà tôi biết địa chỉ của Hạ Khiếu."
"Sau khi biết địa chỉ của Hạ Khiếu, tôi liền đến Hoài Thành và mua một căn nhà cạnh nhà anh ấy. Tôi giả vờ không quen biết anh ấy, làm quen với anh ấy, hẹn hò, sau đó cùng anh ấy yêu đương, kết hôn. Chờ đến khi mọi thứ chín muồi, chúng tôi trở về Nam Thành, làm gián đoạn tiệc đính hôn giữa cô và Kỷ Tuấn Lâm."
"Mà sau khi làm gián đoạn tiệc đính hôn giữa cô và Kỷ Tuấn Lâm, cô chắc chắn sẽ không cam tâm. Cô sẽ đến gặp anh ấy và nói cho anh ấy biết mối quan hệ giữa tôi và Kỷ Tuấn Lâm."
"Tôi không biết anh ấy sẽ đưa ra quyết định gì với thông tin đó. Nhưng dù quyết định thế nào, anh ấy sẽ phải chịu tổn thương nhẹ, bị tổn thương. Thế là đã đủ."
"Nhưng điều tôi không ngờ tới là sau khi anh ấy phát hiện ra mối quan hệ giữa tôi và Kỷ Tuấn Lâm, anh ấy đã chọn cách che giấu vì quá yêu tôi."
"Như vậy càng tốt. Như vậy sẽ làm anh ấy tổn thương hơn."
"Như vậy, mặc kệ là cô, Kỷ Tuấn Lâm, hay là Hạ Khiếu, tôi đều đã trả thù hết." Đường Miểu nói.
Khi Đường Miểu đang nói về những chuyện này, đôi mắt của Kha Di đã mất đi tiêu điểm, điều mà cô ta có lẽ không ngờ tới chính là, cô ta cho rằng chia rẽ Đường Miểu và Hạ Khiếu là điều sẽ khiến Đường Miểu đau khổ.
Cuối cùng, một vòng này hóa ra là kế hoạch của Đường Miểu.
Đường Miểu nói xong, cô cũng đã ăn gần hết mì, cô nhìn Kha Di đang nhìn mình như nhìn thứ gì đó kinh khủng, nói.
"Không có lý do gì trên thế giới này các người có thể làm tổn thương người khác, mà người khác không thể làm tổn thương các người."
"Ngay cả khi trên thế giới này có."
"Thì chỗ tôi cũng không có."
"Tôi không bao giờ bỏ qua người đã làm tổn thương tôi."
Đường Miểu không cảm thấy mình không phải người tốt. Cô luôn sống một cuộc sống bình lặng và bình thường, không bao giờ làm tổn thương người khác hay xâm phạm lợi ích của người khác.
Mà cô là một người như vậy, cũng hy vọng người cô gặp cũng là một người như vậy. Nếu đối phương không phải là người như vậy, làm tổn thương cô, khiến cô đau khổ. Dù thế nào đi chăng nữa, cô sẽ trả đũa từng đòn một.
Chuyện xảy ra với Khâu Vũ trước đó cũng giống như chuyện xảy ra với Kỷ Tuấn Lâm, Kha Di và Hạ Khiếu.
Đường Miểu nói với Kha Di như vậy. Và sau khi nói với Kha Di xong, Kha Di đã không nhận được câu trả lời mà cô ta muốn. Toàn thân cô ta lạnh như băng, như thể bị đặt trong một hầm lạnh.
Cô ta vẫn không hiểu.
Không hiểu tại sao Hạ Khiếu lại liên quan đến chuyện của ba người bọn họ.
"Cô trả thù tôi và Kỷ Tuấn Lâm, điều này tôi hiểu." Kha Di nói. Cô ta nhìn Đường Miểu không chớp mắt, hỏi: "Nhưng tại sao cô lại trả thù Hạ Khiếu?"
Kha Di hỏi cô câu hỏi này một lần nữa.
Hỏi xong cô ta chỉ nhìn chằm chằm vào cô, chờ đợi câu trả lời của cô. Đường Miểu nhìn cô ta, ánh mắt giao nhau, ánh mắt cô bình tĩnh không gợn sóng, cô nói.
"Bởi vì ngay từ đầu, cô nói là em trai cô nghĩ ra ý này, muốn cô đưa tiền cho tôi rời khỏi Kỷ Tuấn Lâm."
Kha Di hỏi cô một câu hỏi lẽ ra nên hỏi ngay từ đầu.
Hỏi xong vấn đề này, Đường Miểu nhìn Kha Di nói: "Cô cho rằng tôi tìm cô có chuyện gì?"
"Không biết." Kha Di nói, sau khi nói xong, Kha Di lại bổ sung: "Nhưng không phải đến nấu cơm cho tôi, cùng ăn với tôi."
Nói xong, Kha Di cầm đũa khuấy nước súp trong tô, sợi mì chảy cùng với nước súp, trắng đến chói mắt, Kha Di nói: "Hôm qua tôi đã nói với Hạ Khiếu về mối quan hệ giữa cô và Kỷ Tuấn Lâm. Tôi còn nói sở dĩ cô ở bên nó là để phá hủy mối quan hệ của tôi và Kỷ Tuấn Lâm, trả thù tôi và Kỷ Tuấn Lâm."
Nói xong, Kha Di giương mắt nhìn Đường Miểu, lúc này trong mắt cô ta mới hiện lên một tầng sáng ngời. Cô ta quan sát Đường Miểu với vẻ mặt không chắc chắn, kèm theo chút khoái chí.
Cô ta đã lừa Hạ Khiếu đến bệnh viện vào tối hôm qua, và kể cho Hạ Khiếu mọi thứ về Đường Miểu, cô ta và Kỷ Tuấn Lâm. Cô ta nói với Hạ Khiếu rằng Đường Miểu và Kỷ Tuấn Lâm đã là người yêu của nhau mười năm. Cũng kể về hoàn cảnh gia đình của Đường Miểu và phong cách làm việc của cô.
Khi đó Hạ Khiếu cho cô ta cảm giác dường như anh không muốn biết những điều này. Thậm chí còn rất bình tĩnh sau khi nghe. Kha Di yêu cầu anh rời khỏi Đường Miểu, nhưng anh không đưa ra câu trả lời chắc chắn. Có điều nhìn dáng vẻ của anh, tựa hồ cũng không muốn rời khỏi Đường Miểu.
Bây giờ nghĩ lại, cho dù không chia tay, thì quan hệ giữa Hạ Khiếu và Đường Miểu cũng đã rạn nứt sâu sắc. Cho dù bây giờ không chia tay thì sau này cũng sẽ chia tay.
Hơn nữa biểu hiện của anh lúc đó, cũng chưa chắc là không muốn cùng Đường Miểu ngả bài. Có lẽ chỉ không muốn cư xử trước mặt người ngoài là cô ta, vợ chồng về nhà tự giải quyết.
Kha Di sau khi gặp Hạ Khiếu hôm qua liền quay lại căn hộ. Cô ta rút thẻ sim, không đọc tin tức gì, chỉ chơi game.
Cho nên cô ta không biết chuyện gì đang xảy ra với Hạ Khiếu và Đường Miểu.
Nhưng nếu không có chuyện gì xảy ra, Đường Miểu sẽ không đến.
Cảm tình của Kha Di dành cho Đường Miểu sẽ không thay đổi bởi vì cô đã làm cho cô ta một bữa tối. Ngay cả khi cô đoán được như vậy, cô ta đã cười chế nhạo.
Mà cô ta không cười được bao lâu, Đường Miểu liền nói với cô ta.
"Không."
Nụ cười của Kha Di khựng lại.
"Anh ấy không nói với tôi gì cả." Đường Miểu nói.
Hạ Khiếu không những không chia tay với cô mà còn che giấu tin anh đã biết chuyện. Anh về nhà như thường lệ và ôm cô.
Nếu buổi sáng bà nội không nói rằng tiệc đính hôn của Kha Di và Kỷ Tuấn Lâm đã bị bà hủy bỏ, thì cô có thể không nghi ngờ Hạ Khiếu đã biết về mối quan hệ giữa cô và Kỷ Tuấn Lâm.
Hơn nữa buổi sáng bà nội nói cho cô biết, Đường Miểu cũng chỉ đại khái xác định, hiện tại Kha Di đích thân nói cho cô biết, cô đã hoàn toàn chắc chắn Hạ Khiếu biết quan hệ trước kia của cô và Kỷ Tuấn Lâm.
Có lẽ không chỉ biết chuyện này, thậm chí còn biết cô gặp anh, ở bên anh, kết hôn với anh, cùng anh về Nam Thành gặp bà nội, tất cả đều là kế hoạch của cô.
Đường Miểu nói xong câu nói trên với Kha Di liền cúi đầu tiếp tục ăn. Vẻ mặt của cô không có cảm giác hoảng sợ sau khi biết Hạ Khiếu biết chuyện, mà thay vào đó là sự bình tĩnh.
Kha Di nhìn Đường Miểu vẫn bình tĩnh, nhất thời không biết cô đang ở trong trạng thái gì.
"Cho nên cô tới nói cho tôi biết, cho dù tôi có nói cho Hạ Khiếu quan hệ giữa cô và Kỷ Tuấn Lâm, cũng không ảnh hưởng kế hoạch của cô?" Kha Di nhìn Đường Miểu nói.
Kha Di nói xong, Đường Miểu đang vùi đầu ăn ngẩng đầu nhìn cô ta, nói.
"Bởi vì cô nói cho Hạ Khiếu chuyện của tôi và Kỷ Tuấn Lâm, kế hoạch của tôi mới tính là hoàn thành."
Đường Miểu nói xong, lông mi Kha Di run lên.
Mí mắt dưới của cô ta run rẩy theo hàng mi run rẩy, cảm xúc trong mắt cô ta sau khi Đường Miểu nói xong câu này phức tạp dâng trào. Khi cuộc dâng trào kết thúc, Kha Di vẫn không hiểu ý của Đường Miểu.
"Tôi không hiểu." Kha Di nói.
"Không phải cô ở bên Hạ Khiếu chỉ là để trả thù Kỷ Tuấn Lâm và tôi, chia rẽ chúng tôi sao? Sau khi chia rẽ tôi và Kỷ Tuấn Lâm, Hạ Khiếu xem như là một đối tác tốt, có lẽ cô sẽ tiếp tục ở bên nó, đem chuyện cô lợi dụng nó chia rẽ chúng tôi giấu trong lòng, sau đó tiếp tục sống chung với Hạ Khiếu."
"Tại sao tôi nói cho Hạ Khiếu chuyện giữa cô và Kỷ Tuấn Lâm, kế hoạch của cô mới tính là hoàn thành?" Kha Di nói.
Kha Di thực sự không hiểu. Cho nên lúc hỏi Đường Miểu vấn đề này, ánh mắt cô ta liền dán chặt vào cô, chờ đợi đáp án của cô.
Đường Miểu đối diện ánh mắt cô ta, nhìn nhau một lúc.
Sau khi nhìn nhau, Đường Miểu nói: "Bởi vì ngay từ đầu tôi không chỉ muốn trả thù cô và Kỷ Tuấn Lâm."
"Trong số những người tôi muốn trả thù, cũng có Hạ Khiếu."
Lông mi Kha Di run lên, trong mắt cảm xúc như thủy triều rút đi, ngay cả khi cảm xúc nhạt đi, cô ta cũng theo động tác này ngồi thẳng người.
Trong cơ thể cô ta, máu lạnh ở tốc độ ánh sáng, nhìn Đường Miểu vẫn bình tĩnh, nói.
"Chuyện này thì liên quan gì đến Hạ Khiếu?"
"Chuyện này luôn là chuyện của ba người chúng ta, nó chỉ là người bị cô cuốn vào." Kha Di nói.
Lúc Kha Di nói lời này, mặc dù ngữ khí vẫn là rất nhẹ nhàng, nhưng cũng mang theo kích động ẩn dưới đó, Đường Miểu nhìn cô ta, nghe câu hỏi của cô ta, nói.
"Tôi đã xem lịch sử trò chuyện giữa cô và Kỷ Tuấn Lâm." Đường Miểu nói.
Đường Miểu nói xong, Kha Di thoáng cau mày, cô ta nhìn Đường Miểu từ trên xuống dưới, không biết cô đang nói cái gì.
"Thật ra, tôi đã phát hiện chuyện giữa cô và Kỷ Tuấn Lâm trước khi các người cho tôi biết. Sau khi phát hiện, tôi bắt đầu đọc lịch sử trò chuyện giữa cô và Kỷ Tuấn Lâm. Tôi có thể nhìn ra chính cô đã quyến rũ, có thể nhìn ra Kỷ Tuấn Lâm xao động, đồng thời có một số thông tin tôi muốn biết từ lịch sử trò chuyện của các người."
"Tôi biết cô có một người em trai tên là Hạ Khiếu, đang ở trong một ban nhạc. Khi ban nhạc của họ đến Nam Thành biểu diễn, cô đã bàn bạc với Kỷ Tuấn Lâm. Hơn nữa tôi cũng biết, quan hệ giữa cô và em trai không được tốt lắm, bởi vì các người không phải lớn lên cùng nhau, mà là ở hai nơi khác nhau."
"Anh ấy ở Hoài Thành, còn cô ở Nam Thành, cơ bản cả năm không gặp nhau mấy lần, nhưng bà nội lại rất thích anh ấy, thường xuyên gửi đồ ăn cho anh ấy, có lúc bà quá bận nên sẽ giao cho cô gửi đồ. Mà đôi khi cô lười biếng, liền giao việc đó cho Kỷ Tuấn Lâm."
"Cũng nhờ vậy mà tôi biết địa chỉ của Hạ Khiếu."
"Sau khi biết địa chỉ của Hạ Khiếu, tôi liền đến Hoài Thành và mua một căn nhà cạnh nhà anh ấy. Tôi giả vờ không quen biết anh ấy, làm quen với anh ấy, hẹn hò, sau đó cùng anh ấy yêu đương, kết hôn. Chờ đến khi mọi thứ chín muồi, chúng tôi trở về Nam Thành, làm gián đoạn tiệc đính hôn giữa cô và Kỷ Tuấn Lâm."
"Mà sau khi làm gián đoạn tiệc đính hôn giữa cô và Kỷ Tuấn Lâm, cô chắc chắn sẽ không cam tâm. Cô sẽ đến gặp anh ấy và nói cho anh ấy biết mối quan hệ giữa tôi và Kỷ Tuấn Lâm."
"Tôi không biết anh ấy sẽ đưa ra quyết định gì với thông tin đó. Nhưng dù quyết định thế nào, anh ấy sẽ phải chịu tổn thương nhẹ, bị tổn thương. Thế là đã đủ."
"Nhưng điều tôi không ngờ tới là sau khi anh ấy phát hiện ra mối quan hệ giữa tôi và Kỷ Tuấn Lâm, anh ấy đã chọn cách che giấu vì quá yêu tôi."
"Như vậy càng tốt. Như vậy sẽ làm anh ấy tổn thương hơn."
"Như vậy, mặc kệ là cô, Kỷ Tuấn Lâm, hay là Hạ Khiếu, tôi đều đã trả thù hết." Đường Miểu nói.
Khi Đường Miểu đang nói về những chuyện này, đôi mắt của Kha Di đã mất đi tiêu điểm, điều mà cô ta có lẽ không ngờ tới chính là, cô ta cho rằng chia rẽ Đường Miểu và Hạ Khiếu là điều sẽ khiến Đường Miểu đau khổ.
Cuối cùng, một vòng này hóa ra là kế hoạch của Đường Miểu.
Đường Miểu nói xong, cô cũng đã ăn gần hết mì, cô nhìn Kha Di đang nhìn mình như nhìn thứ gì đó kinh khủng, nói.
"Không có lý do gì trên thế giới này các người có thể làm tổn thương người khác, mà người khác không thể làm tổn thương các người."
"Ngay cả khi trên thế giới này có."
"Thì chỗ tôi cũng không có."
"Tôi không bao giờ bỏ qua người đã làm tổn thương tôi."
Đường Miểu không cảm thấy mình không phải người tốt. Cô luôn sống một cuộc sống bình lặng và bình thường, không bao giờ làm tổn thương người khác hay xâm phạm lợi ích của người khác.
Mà cô là một người như vậy, cũng hy vọng người cô gặp cũng là một người như vậy. Nếu đối phương không phải là người như vậy, làm tổn thương cô, khiến cô đau khổ. Dù thế nào đi chăng nữa, cô sẽ trả đũa từng đòn một.
Chuyện xảy ra với Khâu Vũ trước đó cũng giống như chuyện xảy ra với Kỷ Tuấn Lâm, Kha Di và Hạ Khiếu.
Đường Miểu nói với Kha Di như vậy. Và sau khi nói với Kha Di xong, Kha Di đã không nhận được câu trả lời mà cô ta muốn. Toàn thân cô ta lạnh như băng, như thể bị đặt trong một hầm lạnh.
Cô ta vẫn không hiểu.
Không hiểu tại sao Hạ Khiếu lại liên quan đến chuyện của ba người bọn họ.
"Cô trả thù tôi và Kỷ Tuấn Lâm, điều này tôi hiểu." Kha Di nói. Cô ta nhìn Đường Miểu không chớp mắt, hỏi: "Nhưng tại sao cô lại trả thù Hạ Khiếu?"
Kha Di hỏi cô câu hỏi này một lần nữa.
Hỏi xong cô ta chỉ nhìn chằm chằm vào cô, chờ đợi câu trả lời của cô. Đường Miểu nhìn cô ta, ánh mắt giao nhau, ánh mắt cô bình tĩnh không gợn sóng, cô nói.
"Bởi vì ngay từ đầu, cô nói là em trai cô nghĩ ra ý này, muốn cô đưa tiền cho tôi rời khỏi Kỷ Tuấn Lâm."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.