Chương 12
Shizu
11/06/2015
- Tiểu huynh đệ xinh đẹp nói a~ đi. - Thất vương gia gấp lấy một miếng thức ăn đưa trước mặt Vân Lập. - .... - Không quan tâm. Vân Lập vẫn nhàn nhã thưởng thức đồ ăn của mình.
- Nói a~ nào. - Thất vương gia kia lại cứng đầu không chịu buông tha mà càng lấn tới. Hắn xích lại gần Vân Lập nói.
- .... - Trên mặt Vân Lập vẫn treo cái biển vô hình: "Gia đây không quan tâm ngươi."
Không biết nghĩ thế nào mà tên vương gia kia lại dùng cách khác gắp thức ăn cho Vân Lập. Hắn lấy một miếng bánh bỏ một nửa vào trong miệng, hướng môi Vân Lập càng lúc càng gần.
Đợi sau khi Thất vương gia kia cứ tưởng bở rằng mình có thể tiến thêm một bước nữa với người đẹp thì...
"Bẹp"
Vân Lập nhanh chống né tránh sang một bên và hậu quả là tên vương gia kia đã có một màn kiss kiểu Pháp với mặt đất. Bánh dính khắp mặt hắn.
- Thấy vương gia, ngài nên cẩn thận một chút. - Vân Lập hớp một ngụm trà, bình tĩnh khuyên bảo. Vẻ mặt ngây thơ vô số tội khiến cho Thất vương gia kia tức điên lên.
Kế hoạch không thành, Thất vương gia kia lại âm thầm tính toán. Hắn hết li này đến li khác chuốc rượu Vân Lập và đúng như dự định, kế hoạch này thành công 100%.
Đợi đến lúc Vân Lập say bí tỉ, Thất vương gia mới cười gian một cái. Đem thân thể của Vân Lập lên giường, từng chút từng chút một thoát y.
Vân Lập tuy say nhưng lý trí vẫn còn rất minh mẫn. Hắn cố gắng chống cự hết sức để bảo vệ trinh tiết cho mình. Quần áo sốc xếch để lộ da thịt.
Hai người cứ đánh qua đánh lại, không biết từ khi nào mà Vân Lập đã thượng lên người tên vương gia kia.
"Rầm"
- Vân Lập!!! Ngươi đi kĩ viện mà dám không rũ lão nương sao? - Tịnh Tuyết sau khi biết chuyện liền lập tức phóng thẳng đến Thanh Hoa Lâu này. Khí thế đ đạp vào cánh cửa nói. Phía sau còn có A Tố và Hoàng Ung.
- .... - Im lặng.
Dấu ba chấm to đùng xuất hiện giữa mọi người. Tịnh Tuyết cười khan hai tiếng nói:
- Haha! Xin lỗi, làm phiền các ngươi rồi. - Nói rồi đóng cửa lại. Nhưng chưa lâu thì nàng lại ló đầu vào nói: - Các người cứ tiếp tục việc của mình đi a. - Xong, nàng lại đóng cửa một cách cẩn thận.
Bên ngoài gian phòng ấy, Tịnh Tuyết hai mắt sáng lên. Oa~ Là đam mỹ! Đam mỹ sống động a~ Tức thì, ba con người cực kì nghiêm túc chọt thủng ba cái lỗ ở trên cửa sổ giấy để mà...nhìn trộm. Kể cả A Tố cũng rất ngoan ngoãn mà xem. (Shizu: Một lũ biến thái a!! Bọn người T.Tuyết: Thế ngươi đàng hoàng chắc? *quăng cho Shizu ánh mắt khinh bỉ* Shizu: ...)
----------------------
Sau khi mọi người đi hết, Vân Lập thái độ liền khác hẳn. Hắn gương mặt âm trầm, nhẹ nhàng vén tóc mái lên. Trông hắn bây giờ rất ngầu. Giọng nói khàn khàn vang lên:
- Ta hết lần này đến lần khác kiềm chế nhưng ngươi cứ năm lần bảy lượt đốt hoả ta. Vậy thì hôm nay ngươi đừng hối hận. Ngươi sẽ không thoát khỏi tay ta đâu.
(Shizu: Vương gia, em tự bán mình rồi con ạ =))) Cảnh báo sẽ có cảnh 18+)
Thất vương gia rùng mình một cái. A! Sao tự nhiên hắn lại là người nằm dưới vậy? Sao hắn lại là người bị ăn a! Hắn nhớ là mình đang ăn Vân Lập mà.
Vân Lập khẽ cười một cái. Đôi môi nhanh chóng phong bế môi vương gia. Đôi bàn tay liền cởi nốt lớp y phục còn lại trên người của hai người. Hai thân thể trần như nhộng lập tức lộ ra trước mắt.
Thất vương gia bị hôn cho đờ đẫn. Hô hấp gấp gáp. Vân Lập lại cúi người ngậm lấy nụ đào đỏ hồng kia, một tay nắm lấy phân thân đang cương cứng của vương gia mà xoa nắn.
- Aaa... Vân Lập...không... - Thất vương gia giật mình kêu lên. Khoái cảm đột nhiên từ hạ thân truyền đến.
Vân Lập thôi không trêu chọc nụ hoa đáng yêu kia, hắn vừa cắn vành tai của nam nhân dưới thân vừa liếm, thì thầm:
- Không phải ngươi rất thích như thế này sao?
- Um... - Mặt ai đó đỏ lên. Hơi thở càng lúc càng dồn dập. Hạ thân vì bị kích thích mà càng to lên.
Vân Lập nhìn gương mặt đỏ ửng của vương gia, đột nhiên cũng đỏ mặt theo. Hắn nhanh chống để nam nhân kia nằm úp, lấy dây thắt lưng của mình trói đối tay của Thất vương gia vào đầu giường. Một tay nhẹ nhàng kéo, vặn nụ đào hồng, một tay chạm vào phân thân của vương gia xoa.
- Ư...aaa... Không...
- Thật không ngoan. - Vân Lập cắn lấy cổ của Thất vương gia, hung hăn nút để lại một dấu hôn ngay đó. Hạ thân từ lâu đã cứng ngắc của hắn cũng từ từ đút vào.
- Aaa... - Vương gia đau đớn kêu lên. Cả thân người nóng đến đỉnh điểm.
- Ngoan nào. - Vân Lập bịt miệng hắn lại ngăn không cho hắn la lớn. Hắn nhanh chóng di chuyển hạ thân của mình càng lúc càng mạnh, càng lúc càng nhanh.
Bên trong căn phòng không khí nóng lên. Hơi thở gấp gáp cùng những tiếng rên the thẻ hoà lẫn vào nhau khiến ai nghe cũng đều phải đỏ mặt.
- Aaa... - Thất vương gia rên rỉ. Một thứ tinh dịch màu trắng đục bắn khắp tay Vân Lập.
Vân Lập cùng lúc cũng khẽ gầm một tiếng. Một thứ nước nóng bỏng được bơm vào trong người vương gia.
Vân Lập nửa nằm nửa ngồi dựa vào tường, Thất vương gia được thả tự do liền mệt mỏi nằm trên đùi hắn. Vừa nút, vừa liếm những ngón tay của Vân Lập. Khuôn mặt phi thường dụ ái.
Vân Lặp híp mắt nhìn nam nhân trước mặt, liếm liếm khoé môi. Trong lòng cười thầm: "Thật ngoan a!"
----------------------
Tịnh Tuyết ở ngoài vừa xem vừa chùi nước mắt nước mũi tèm lem vào Hoàng Ung khiến cho hắn khóc rồng. Mặc khác cái người gây án lại không hề hay biết gì mà cứ ngồi than trời trách đất: "Ông trời a! Tại sao toàn cho mỹ nam là đoạn tụ vậy? Thời này cũng vậy, thế kỉ 21 cũng vậy. Tại sao không chừa cho nàng một "ít" a? Ô ô ô…"
- Nói a~ nào. - Thất vương gia kia lại cứng đầu không chịu buông tha mà càng lấn tới. Hắn xích lại gần Vân Lập nói.
- .... - Trên mặt Vân Lập vẫn treo cái biển vô hình: "Gia đây không quan tâm ngươi."
Không biết nghĩ thế nào mà tên vương gia kia lại dùng cách khác gắp thức ăn cho Vân Lập. Hắn lấy một miếng bánh bỏ một nửa vào trong miệng, hướng môi Vân Lập càng lúc càng gần.
Đợi sau khi Thất vương gia kia cứ tưởng bở rằng mình có thể tiến thêm một bước nữa với người đẹp thì...
"Bẹp"
Vân Lập nhanh chống né tránh sang một bên và hậu quả là tên vương gia kia đã có một màn kiss kiểu Pháp với mặt đất. Bánh dính khắp mặt hắn.
- Thấy vương gia, ngài nên cẩn thận một chút. - Vân Lập hớp một ngụm trà, bình tĩnh khuyên bảo. Vẻ mặt ngây thơ vô số tội khiến cho Thất vương gia kia tức điên lên.
Kế hoạch không thành, Thất vương gia kia lại âm thầm tính toán. Hắn hết li này đến li khác chuốc rượu Vân Lập và đúng như dự định, kế hoạch này thành công 100%.
Đợi đến lúc Vân Lập say bí tỉ, Thất vương gia mới cười gian một cái. Đem thân thể của Vân Lập lên giường, từng chút từng chút một thoát y.
Vân Lập tuy say nhưng lý trí vẫn còn rất minh mẫn. Hắn cố gắng chống cự hết sức để bảo vệ trinh tiết cho mình. Quần áo sốc xếch để lộ da thịt.
Hai người cứ đánh qua đánh lại, không biết từ khi nào mà Vân Lập đã thượng lên người tên vương gia kia.
"Rầm"
- Vân Lập!!! Ngươi đi kĩ viện mà dám không rũ lão nương sao? - Tịnh Tuyết sau khi biết chuyện liền lập tức phóng thẳng đến Thanh Hoa Lâu này. Khí thế đ đạp vào cánh cửa nói. Phía sau còn có A Tố và Hoàng Ung.
- .... - Im lặng.
Dấu ba chấm to đùng xuất hiện giữa mọi người. Tịnh Tuyết cười khan hai tiếng nói:
- Haha! Xin lỗi, làm phiền các ngươi rồi. - Nói rồi đóng cửa lại. Nhưng chưa lâu thì nàng lại ló đầu vào nói: - Các người cứ tiếp tục việc của mình đi a. - Xong, nàng lại đóng cửa một cách cẩn thận.
Bên ngoài gian phòng ấy, Tịnh Tuyết hai mắt sáng lên. Oa~ Là đam mỹ! Đam mỹ sống động a~ Tức thì, ba con người cực kì nghiêm túc chọt thủng ba cái lỗ ở trên cửa sổ giấy để mà...nhìn trộm. Kể cả A Tố cũng rất ngoan ngoãn mà xem. (Shizu: Một lũ biến thái a!! Bọn người T.Tuyết: Thế ngươi đàng hoàng chắc? *quăng cho Shizu ánh mắt khinh bỉ* Shizu: ...)
----------------------
Sau khi mọi người đi hết, Vân Lập thái độ liền khác hẳn. Hắn gương mặt âm trầm, nhẹ nhàng vén tóc mái lên. Trông hắn bây giờ rất ngầu. Giọng nói khàn khàn vang lên:
- Ta hết lần này đến lần khác kiềm chế nhưng ngươi cứ năm lần bảy lượt đốt hoả ta. Vậy thì hôm nay ngươi đừng hối hận. Ngươi sẽ không thoát khỏi tay ta đâu.
(Shizu: Vương gia, em tự bán mình rồi con ạ =))) Cảnh báo sẽ có cảnh 18+)
Thất vương gia rùng mình một cái. A! Sao tự nhiên hắn lại là người nằm dưới vậy? Sao hắn lại là người bị ăn a! Hắn nhớ là mình đang ăn Vân Lập mà.
Vân Lập khẽ cười một cái. Đôi môi nhanh chóng phong bế môi vương gia. Đôi bàn tay liền cởi nốt lớp y phục còn lại trên người của hai người. Hai thân thể trần như nhộng lập tức lộ ra trước mắt.
Thất vương gia bị hôn cho đờ đẫn. Hô hấp gấp gáp. Vân Lập lại cúi người ngậm lấy nụ đào đỏ hồng kia, một tay nắm lấy phân thân đang cương cứng của vương gia mà xoa nắn.
- Aaa... Vân Lập...không... - Thất vương gia giật mình kêu lên. Khoái cảm đột nhiên từ hạ thân truyền đến.
Vân Lập thôi không trêu chọc nụ hoa đáng yêu kia, hắn vừa cắn vành tai của nam nhân dưới thân vừa liếm, thì thầm:
- Không phải ngươi rất thích như thế này sao?
- Um... - Mặt ai đó đỏ lên. Hơi thở càng lúc càng dồn dập. Hạ thân vì bị kích thích mà càng to lên.
Vân Lập nhìn gương mặt đỏ ửng của vương gia, đột nhiên cũng đỏ mặt theo. Hắn nhanh chống để nam nhân kia nằm úp, lấy dây thắt lưng của mình trói đối tay của Thất vương gia vào đầu giường. Một tay nhẹ nhàng kéo, vặn nụ đào hồng, một tay chạm vào phân thân của vương gia xoa.
- Ư...aaa... Không...
- Thật không ngoan. - Vân Lập cắn lấy cổ của Thất vương gia, hung hăn nút để lại một dấu hôn ngay đó. Hạ thân từ lâu đã cứng ngắc của hắn cũng từ từ đút vào.
- Aaa... - Vương gia đau đớn kêu lên. Cả thân người nóng đến đỉnh điểm.
- Ngoan nào. - Vân Lập bịt miệng hắn lại ngăn không cho hắn la lớn. Hắn nhanh chóng di chuyển hạ thân của mình càng lúc càng mạnh, càng lúc càng nhanh.
Bên trong căn phòng không khí nóng lên. Hơi thở gấp gáp cùng những tiếng rên the thẻ hoà lẫn vào nhau khiến ai nghe cũng đều phải đỏ mặt.
- Aaa... - Thất vương gia rên rỉ. Một thứ tinh dịch màu trắng đục bắn khắp tay Vân Lập.
Vân Lập cùng lúc cũng khẽ gầm một tiếng. Một thứ nước nóng bỏng được bơm vào trong người vương gia.
Vân Lập nửa nằm nửa ngồi dựa vào tường, Thất vương gia được thả tự do liền mệt mỏi nằm trên đùi hắn. Vừa nút, vừa liếm những ngón tay của Vân Lập. Khuôn mặt phi thường dụ ái.
Vân Lặp híp mắt nhìn nam nhân trước mặt, liếm liếm khoé môi. Trong lòng cười thầm: "Thật ngoan a!"
----------------------
Tịnh Tuyết ở ngoài vừa xem vừa chùi nước mắt nước mũi tèm lem vào Hoàng Ung khiến cho hắn khóc rồng. Mặc khác cái người gây án lại không hề hay biết gì mà cứ ngồi than trời trách đất: "Ông trời a! Tại sao toàn cho mỹ nam là đoạn tụ vậy? Thời này cũng vậy, thế kỉ 21 cũng vậy. Tại sao không chừa cho nàng một "ít" a? Ô ô ô…"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.