Thần Phẩm Đạo Thánh ( Dịch )

Chương 111: Ma Đấu Thai

Thập Nhị Dực Hắc Ám Sí Thiên Sứ

26/12/2022

'Cho ta một phần thịt Ma Lang nướng.' Bạch Thương Đông không để ý đến Ma Nhân kia, tự ý đi tới trước một cái bàn ngồi xuống.

'Cút ra ngoài, ngươi không có tư cách ngồi ở chỗ này.' Ma Nhân kia hướng về phía Bạch Thương Đông quát lạnh.

Mấy Ma Nhân khác cũng đều trợn mắt nhìn Bạch Thương Đông, giống như là đã bị cực kỳ nhục nhã vậy.

'Tại sao ta không có tư cách ngồi ở chỗ này?' Mí mắt của Bạch Thương Đông khẽ nâng lên, nhìn Ma Nhân kia hỏi.

'Cút ra ngoài ngay lập tức, nếu không mặc kệ chủ nhân của ngươi là ai, ngươi cũng không thể tiếp tục sống mà đi ra ngoài.' Ma Nhân kia lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Bạch Thương Đông, trong mắt tràn đầy sát ý.

'Cho ta một phần thịt Ma Lang nướng.' Bạch Thương Đông lại không để ý tới đe dọa của Ma Nhân kia, lạnh nhạt nói.

'Ngươi tìm chết.' Ma Nhân kia tức giận, nâng nắm tay lên liền mãnh liệt đập tới đầu Bạch Thương Đông, quả đấm xé rách không khí phát ra tiếng xé gió vù vù, giống như là sắt thép cũng sẽ bị một quyền này của hắn đánh nát.

A Khuyển đứng ở bên ngoài thạch lâu, nhìn Ma Nhân kia đập một quyền về phía đầu Bạch Thương Đông, lập tức bị hù dọa cho liên tiếp lui về phía sau, chân mềm nhũn đặt mông ngồi trên mặt đất, trong lòng nói: 'Xong rồi!'

Nhưng mắt thấy quả đấm của Ma Nhân quả đấm sắp nện lên trên đầu Bạch Thương Đông, Ma Nhân kia vậy mà ngừng lại, quả đấm cách đầu Bạch Thương Đông chưa đủ ba tấc, cứng lại không đập xuống nữa.

Trong tay Bạch Thương Đông nhiều hơn một khối lệnh phù có khắc một nhánh hoa màu hồng, mấy Ma Nhân kia nhìn thấy lệnh phù kia, trên mặt đều biến sắc, Ma Nhân mặc khôi giáp bạch cốt dùng quả đấm đập về phía Bạch Thương Đông, quả đấm cũng từ từ thu về, nhìn chằm chằm vào Bạch Thương Đông cùng lệnh phù trong tay hắn nói: 'Coi như ngươi là nô lệ của Ma Vương đại nhân, cũng không có tư cách đi vào nơi này.'

'Ta không phải nô lệ của bất cứ kẻ nào.' Bạch Thương Đông bình tĩnh nói.

'Vậy ngươi càng không có tư cách ngồi ở chỗ này, cút ra ngoài ngay lập tức.' Sắc mặt của Ma Nhân kia khó coi nói.

Bạch Thương Đông lại vẫn không có ý tứ rời đi, nhìn Ma Nhân kia hỏi 'Ta phải làm những gì, mới có tư cách ngồi ở chỗ này?'

'Phế vật Á Nhân vĩnh viễn đều không có tư cách ngồi ở chỗ này.' Ma Nhân khinh miệt nói.

'Nếu như một phế vật như ta đánh bại ngươi, có phải là sẽ có tư cách ngồi ở chỗ này hay không?' Bạch Thương Đông bình tĩnh nhìn Ma Nhân kia,



'Ngươi nói cái gì?' Ma Nhân kia lập tức giận dữ, rút đao ra trực tiếp gác ở bên trên đầu Bạch Thương Đông: 'Lập tức cút ra ngoài cho ta, nếu không thì coi như ngươi là nô lệ của Ma Vương đại nhân, ta cũng phải chặt đầu ngươi xuống.'

'Ma Nhân, nói ra Ma Danh của ngươi?' Vẻ mặt của Bạch Thương Đông lại vẫn bất động, khinh miệt nhìn Ma Nhân kia nói.

Bạch Thương Đông hỏi Ma Danh của hắn, tự nhiên không phải là vì giải Ma Danh cho hắn, ở trong Ma giới hỏi Ma Danh của đối phương, còn có một tầng ý tứ chính là đại biểu cho việc muốn quyết đấu sinh tử.

'Ngươi muốn chết.' Bị một Á Nhân hỏi Ma Danh, Ma Nhân kia chỉ cảm thấy đã bị vũ nhục lớn lao, đao trong tay trực tiếp chém xuống cổ Bạch Thương Đông.

Kiếm quang lóe lên, Vô Định Kiếm xuất hiện ở trong tay Bạch Thương Đông, kia Ma Nhân trường đao trong tay lập tức bị tước đoạn.

'Cho ta một phần thịt Ma Lang nướng, hoặc là nói ra Ma Danh của ngươi.' Vô Định Kiếm trong tay Bạch Thương Đông đã vào vỏ, ánh mắt sáng quắc nhìn chằm chằm vào Ma Nhân kia nói.

'Được được, ta liền nói ra Ma Danh, lần này cho dù Ma Vương đại nhân đích thân đến, cũng không có bất kỳ lý do gì ngăn cản ta chém đầu tên Á Nhân đê tiện ngươi.' Ma Nhân kia nhìn chằm chằm vào Bạch Thương Đông, trong mắt tràn đầy sát ý quyết tuyệt sau khi bị làm nhục sau: 'Á Nhân đê tiện, ta sẽ để ngươi muốn sống cũng không được muốn chết cũng không xong, nghe cho kỹ, Ma Danh của bản ma là Nộ Sa Phong.'

'Ta không quan tâm tới sống chết của ngươi, sau khi ngươi thua, dâng lên một phần thịt Ma Lang nướng là được.' Bạch Thương Đông lạnh nhạt nói.

'Nếu như ngươi còn có thể còn sống trở về, chính là muốn ăn thịt Nộ Sa Phong ta, ta cũng sẽ hai tay dâng lên.' Nộ Sa Phong hung ác nhìn chằm chằm vào Bạch Thương Đông nói.

A Khuyển ngơ ngác nhìn Bạch Thương Đông cùng Nộ Sa Phong đang nổi giận đùng đùng cùng đi ra ngoài, chờ cho bọn họ đi xa mới dần dần kịp phản ứng lại.

'Hắn hỏi Ma Danh của Ma Nhân... Hắn vậy mà hỏi Ma Danh của Ma Nhân... Một Ma Nhân vậy mà nói ra Ma Danh của hắn cho một Á Nhân...' A Khuyển không thể tin được nhìn phương hướng bọn Bạch Thương Đông rời đi, giống như nổi điên bò dậy, lảo đảo đuổi theo.

Vừa chạy trong miệng vừa lẩm bẩm kêu: 'Một Ma Nhân nói ra Ma Danh cho một Á Nhân...Một Ma Nhân nói ra Ma Danh cho một Á Nhân...'

'Khốn kiếp, ngươi muốn chết phải không?' A Khuyển đụng trúng người một Ma Nhân, bị Ma Nhân kia đạp một cước té xuống đất.

Ma Nhân kia còn muốn bổ thêm hai cước, thế nhưng nghe được lời A Khuyển đang tự lẩm bẩm, lập tức nắm lấy đầu A Khuyển, đem A Khuyển chộp tới trước mặt mình: 'Ngươi nói cái gì? Ma Nhân nói ra Ma Danh với Á Nhân? Ngươi còn dám nói bậy nói bạ, mặc kệ chủ nhân ngươi là ai, lão tử cũng phải bổ một đao làm thịt ngươi.'



'Thật, là thật sự, bọn họ đã đi Ma Đấu Thai rồi, bọn họ đã đi Ma Đấu Thai rồi.' A Khuyển kinh khủng la lên.

'Đi tới Ma Đấu Thai rồi!' Ma Nhân ngẩn người, tàn nhẫn đem A Khuyển ném xuống đất: 'Đừng để cho ta phát hiện ngươi đang lừa gạt ta, nếu không lão tử đem ngươi ném đi nuôi Ma Lang.'

Nói xong, Ma Nhân kia liền sải bước hướng phương hướng Ma Đấu Thai mà đi.

'A Khuyển, ngươi đang làm gì thế? Lại dám va chạm vào Ma Nhân, ngươi không muốn sống nữa sao?' Chờ sau khi Ma Nhân kia đi, mấy Á Nhân đứng ở xa xa mới dám nhích lại gần.

'Ma Đấu Thai, ta muốn đi Ma Đấu Thai.' A Khuyển bò dậy liền muốn tiếp tục đuổi theo Bạch Thương Đông.

'Ngươi làm cái gì thế? Địa phương như Ma Đấu Thai kia cũng là ngươi có thể đi sao.' Mấy Á Nhân liền vội vàng kéo A Khuyển lại.

'Một Ma Nhân nói ra Ma Danh cho một Á Nhân, bọn họ đã đi Ma Đấu Thai rồi.' A Khuyển lớn tiếng nói.

'Ngươi nói nhảm cái gì đó, làm sao Ma Nhân có thể nói ra Ma Danh với một Á Nhân? Ngươi nhất định là điên rồi.'

'Chúng ta biết rõ muội muội của ngươi bị mang đi nhà ăn, nhưng đó vốn là số mệnh của Á Nhân chúng ta...'

'Ta đang nói thật, Nộ Sa Phong ở nhà ăn thật sự nói ra Ma Danh cho Á Nhân kia.' A Khuyển hét lớn.

'Đó là chuyện không có khả năng, làm sao có thể có Ma Nhân nói ra Ma Danh với một Á Nhân, ngươi nhất định là nhớ muội muội ngươi nên suy nghĩ bị loạn rồi, xuất hiện ảo giác.'

'Là thực sự, ta tận mắt trông thấy, Nộ Sa Phong trực tiếp nói ra Ma Danh với Á Nhân kia...' A Khuyển thấy mấy Á Nhân kia không tin, đẩy bọn họ ra, giống như nổi điên chạy tới phương hướng Ma Đấu Thai.

'Hắn bị điên thật rồi, làm sao có thể có Ma Nhân nói ra Ma Danh với Á Nhân.' Mấy Á Nhân khác hoàn toàn không tin lời A Khuyển.

Địa vị của Á Nhân ở Ma giới thật sự là quá thấp, liền địa vị của Ma Vật cũng còn kém xa tít tắp, Ma Nhân cao quý lại làm sao có thể sẽ nói ra Ma Danh với Á Nhân đê tiện đây?

Không có một Á Nhân nào đi tin tưởng có loại chuyện này, tùy tiện nằm mơ, bọn họ cũng chưa từng nằm mơ được.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

Nhận xét của độc giả về truyện Thần Phẩm Đạo Thánh ( Dịch )

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook