Chương 25: Một Trảm Nghịch Thập Phương
Thập Nhị Dực Hắc Ám Sí Thiên Sứ
26/12/2022
Mỗi một Chân Mệnh Đạo Ấn đều có thuộc tính đặc biệt riêng, ví dụ như Heo Rừng Chân Mệnh Đạo Ấn sẽ mang đến cho nhân loại lực lượng và lực phòng ngự của thân thể; Mặt Trời Chân Mệnh Đạo Ấn sẽ giao phó cho người sức đề kháng đối với nhiệt độ và lực lượng kình khí nóng bỏng.
Thập Phương Cổ Đế là Chân Mệnh Đạo Ấn Thánh Phẩm của Bạch Thương Đông, thuộc tính được trao cho tự nhiên là cao cấp hơn rất nhiều Chân Mệnh Đạo Ấn.
Thập phương là chỉ trời cao, đất rông, đông, tây, nam, bắc, cửa sinh, cửa tử, quá khứ, tương lai.
Thuộc tính mà Thập Phương Cổ Đế Chân Mệnh Đạo Ấn giao cho Bạch Thương Đông chính là lực lượng khống chế thập phương này, có thể tùy ý đảo lộn thập phương, tứ tượng hỗn loạn, thiên địa đảo ngược, xoay chuyển sinh tử, nghịch chuyển tương lai, cho dù là Thập Phương Câu Diệt cũng có một chút khả năng.
Chỉ là hiện tại Thập Phương Cổ Đế mới là trạng thái bắt đầu, ngay cả một lần tiến hóa còn chưa có nên đương nhiên không phát huy ra được lực lượng đáng sợ như vậy.
Hiện tại Thập Phương Cổ Đế Chân Mệnh Đạo Ấn có thể làm được chỉ đơn giản nhất là đảo ngược phương hướng.
TRong nháy mắt khi Long Lân Nhận va chạm với đao quang của Cung Ngạo Long, phương hướng của nhát đao lập tức bị cưỡng ép thay đổi, khi Bạch Thương Đông hung hăng chém một dao, nhát đao kia lại đảo ngược chém về phía Cung Ngạo Long.
Cung Ngạo Long cực kỳ sợ hãi, trong lúc hốt hoảng lại bổ ra một nhát đao khác để đón đỡ ánh đạo mà Bạch Thương Đông chém trở lại, chỉ là khi nãy ông ta chém ra một đao kia đã dốc toàn lực, lúc này kình khí trong cơ thể vẫn chưa hoàn toàn khôi phục, hơn nữa lúc này thật sự quá gấp gáp, nhát đao ngưng tụ ra không có uy lức như nhát đao thứ nhất.
Oành!
Hai nhát đao lại va chạm vào nhau, thân thể Cung Ngạo Long không thể khống chế lập tức bay ngược lại mấy trượng, quần áo trên người bị nhát đao cắt nát, tóc cũng rối loạn, thoạt nhìn vô cùng chật vật.
Bốn phía hoàn toàn yên tĩnh, tất cả mọi người đều trợn mắt há hốc mồm nhìn Cung Ngạo Long vô cùng chật vật kia và Bạch Thương Đông cầm dao đứng trên mũi thuyền tiêu sái như Tiên Nhân, tất cả gần như không thể tin được những gì mà mình vừa nhìn thấy.
Một người vừa đạt tới Văn Sĩ, vậy mà có thể đánh cho một Chân Nhân cấp hai phải lui lại mấy trượng, chuyện này quả thực khiến người ta không thể tưởng tượng cũng không thể nào tiếp thu được.
Ngay cả Cung Ngạo Long cũng trợn to hai mắt, hoảng sợ nhìn Bạch Thương Đông, chính ông ta cũng không tưởng tượng ra rốt cuộc Bạch Thương Đông đã làm thế nào để phản kích nhát đao của ông ta.
Cung Tố Quân đứng sau lưng Bạch Thương Đông vừa ngạc nhiên vừa mừng rỡ, trong lòng nàng cũng cảm thấy mọi chuyện quá khó tin, uy lực chứa trong một đao của Bạch Thương Đông khiến lòng nàng dâng lên tâm tình khó mà diễn tả thành lời, trong mắt nàng dường như Bạch Thương Đông đột nhiên cao lớn hơn rất nhiều, giống như thiên thần chắn ở trước người của nàng.
Vẻ mặt Bạch Thương Đông không thay đổi, bình tĩnh nhìn Cung Ngạo Long bị hắn đánh lui, trong lòng lại âm thầm kêu khổ.
Mặc dù Thập Phương Cổ Đế giao cho hắn lực lượng thay đổi phương hướng, nhưng lực lượng của bản thân hắn lại quá yếu, nếu không phải trong tay cầm thần binh Thánh phẩm, hắn căn bản không đợi được đến khi nhát đao bị thay đổi phương hướng, cả binh khí và hắn đều sẽ bị chém thành hai nửa.
Cho dù có thần binh Thánh phẩm làm chỗ dựa, lực lượng của chính Bạch Thương Đông vẫn quá yếu, chỉ phải chịu lực phản chấn khi thay đổi phương hướng đã làm cánh tay hắn gần như bị phế bỏ, lúc này cả cánh tay hắn đều đang cực kỳ đau đớn, cả cánh tay tê dại giống như không còn là cánh tay của mình vậy, ngay cả sức để giơ cánh tay lên cũng không có, nếu Cung Ngạo Long lại chém tới một nhát đao nữa, hắn cũng chỉ có thể bỏ trốn, thật sự không dám tiếp đạo nhát đao
thứ hai.
Trong lòng Bạch Thương Đông thầm suy tính, có nên lập tức triệu hồi ra ngỗng trắng mang theo Cung Tố Quân bỏ trốn hay không, với tốc độ của ngỗng trắng khi bơi trên biển, thuyền gỗ bình thường căn bản không thể đuổi kịp hắn, trừ phi Cung Ngạo Long có Thánh Thú nhanh hơn ngỗng trắng, nếu không thì ông ta chỉ có thể trơ mắt nhìn bọn hắn rời đi.
Khi Bạch Thương Đông chuẩn bị thừa dịp Cung Ngạo Long vẫn đang ngơ ngác chưa tỉnh táo lại lập tức triệu hồi ngỗng trắng ra, thì hắn lại đột nhiên nghe thấy âm thanh như tiếng tụng kinh từ trên biển truyền tới, chỉ thấy Y Kính Trần Hiền Nhân mặc áo gai vượt biển đi tới, nhìn dáng vẻ từng bước từng bước vô cùng nhàn nhã chậm chạp, nhưng chỉ cần mấy bước, ông ta đã đi đến bên bờ biển.
'Là Kính Trần Hiền Nhân... Kính Trần Hiền Nhân sao lại rời khỏi Kính Thai Đảo rồi... Không phải ngài ấy đã từng thề rằng nếu không đạt tới Chí Nhân thì sẽ không ra khỏi Kính Thai sao?' Cung Ngạo Long thất kinh, vội vàng tiến lên hành lễ với Kính Trần Hiền Nhân: 'Đệ tử Cung Ngạo Long tham kiến Kính Trần sư bá.'
Kính Trần Hiền Nhân lại không để ý tới ông ta, cũng không thèm nhìn ông ta lấy một cái, đưa tay bắt được cổ tay Bạch Thương Đông, quay người rời đi, trong miệng còn nói: 'Ta đã có điều ngộ ra, muốn tới Thánh Đạo Bi tăng cấp tới Chí Nhân, ngươi đi cùng ta.'
'Chậm đã, nàng là nương tử của, ông mang cả nàng cùng đi.' Bạch Thương Đông vội vàng chỉ vào Cung Tố Quân nói.
'Nàng là đệ tử Lăng Hư viện... Cũng được...' Kính Trần Hiền Nhân phất ống tay áo một cái, nhẹ quấn lấy Cung Tố Quân, mang theo hai người vượt biển mà đi, chỉ chớp mắt đã không còn bóng dáng, chỉ để lại đám người Cung Ngạo Long trợn mắt há hốc mồm ngẩn người nhìn mặt biển.
'Kính Trần Hiền Nhân muốn đột phá tăng cấp lên cảnh giới Chí Nhân hả? Nhưng tại sao ngài ấy phải mang Bạch Thương Đông đi? Dự lễ ở Thánh Đạo Bi, không phải chỉ có người thân mới có tư cách đi trước sao? Bạch Thương Đông chỉ là một kẻ bị nhốt trên Kính Thai Đảo, sao Kính Trần Hiền Nhân lại để hắn đi dự lễ?' Vẻ mặt Cung Ngạo Long Thần không ngừng thay đổi, trong lòng mơ hồ sinh ra một suy nghĩ làm ông ta khủng hoảng.
Nếu như Kính Trần Hiền Nhân thật sự coi Bạch Thương Đông là đệ tử chân truyền của ông ta, mà Kính Trần Hiền Nhân lại thật sự thành công đột phá tăng cấp lên Chí Nhân, như vậy Bạch Thương Đông chính là đệ tử của Chí Nhân, bối phận của hắn sẽ rất cao, còn cao hơn nhưng đồng lứa như ông ta, về sau ông ta gặp lại Bạch Thương Đông, lại phải gọi Bạch Thương Đông là sư thúc.
Thánh Giới tuân theo nguyên tắc là chuyện học hành không phân biệt trước sau, người nào giỏi thì làm thầy, bối phận ở thư viện đều tuân theo phẩm cấp tự thân mà định ra, dù có ở trong thư viện bao nhiêu năm, một khi phẩm cấp khác nhau, bối phận cũng sẽ khác nhau.
Cho dù là sư huynh đệ đồng thời nhập môn, một khi có một người tăng phẩm cấp thì người đó sẽ cao hơn đồng môn một cấp, bối phận đương nhiên cũng sẽ cao hơn đồng lứa.
Ngoại lệ duy nhất chính là đệ tử chân truyền, sư phụ ngươi gọi sư phụ người ta là sư thúc, thì ngươi cũng không thể xưng huynh gọi đệ với người ta được, gọi thế chẳng phải là làm rối loạn bối phận sao.
Cho nên bình thường bối phận cua đệ tử chân truyền đều dựa theo bối phận của sư phụ để định ra, nếu là đệ tử chân truyền bình thường cũng liền thôi, mọi người đều quen nhau, nhưng nếu như Kính Trần Hiền Nhân thật sự thành công tăng cấp lên Chí Nhân, đó chính là một trong ba vị Chí Nhân thư viện, địa vị cao quý không gì sánh được.
Mà Bạch Thương Đông lại là đệ tử duy nhất của ông ta, thân phận này cũng có chút quá đặc biệt rồi, coi như là muốn bỏ qua cũng không bỏ qua được, sợ rằng đến lúc đó cho dù là chư vị Hiền Nhân ở ba mươi sáu viện Nam Ly cũng phải gọi Bạch Thương Đông một tiếng sư đệ.
Cung Ngạo Long không phải lo sợ vì bối phận của Bạch Thương Đông, ông ta chỉ sợ Kính Trần thật sự coi Bạch Thương Đông trở thành đệ tử chân truyền, đây chính là đệ tử chân truyền duy nhất của một vị Chí Nhân, nhi tử của Lôi Ngọc Hiền Nhân gì đó đều cũng phải đứng sang một bên, căn bản không thể so sánh.
Lấy tài năng của Bạch Thương Đông, hơn nữa có Kính Trần trợ giúp, về sau muốn tăng lên làm Hiền Nhân cũng không phải là việc khó, lúc này bọn họ bức bách thê tử của Bạch Thương Đông gả cho người khác làm tiểu thiếp, về sau sao Bạch Thương Đông có thể bỏ qua.
Cung Ngạo Long suy nghĩ một chút đã thấy trái tim lạnh cóng, trong lòng chỉ cầu nguyện Kính Trần kia không thật sự coi Bạch Thương Đông thành đệ tử chân truyền, rồi còn thầm khẩn cầu Kính Trần tăng cấp lên cảnh giới Chí Nhân nhất định phải thất bại, dù thế nào cũng không thể thành công.
Thập Phương Cổ Đế là Chân Mệnh Đạo Ấn Thánh Phẩm của Bạch Thương Đông, thuộc tính được trao cho tự nhiên là cao cấp hơn rất nhiều Chân Mệnh Đạo Ấn.
Thập phương là chỉ trời cao, đất rông, đông, tây, nam, bắc, cửa sinh, cửa tử, quá khứ, tương lai.
Thuộc tính mà Thập Phương Cổ Đế Chân Mệnh Đạo Ấn giao cho Bạch Thương Đông chính là lực lượng khống chế thập phương này, có thể tùy ý đảo lộn thập phương, tứ tượng hỗn loạn, thiên địa đảo ngược, xoay chuyển sinh tử, nghịch chuyển tương lai, cho dù là Thập Phương Câu Diệt cũng có một chút khả năng.
Chỉ là hiện tại Thập Phương Cổ Đế mới là trạng thái bắt đầu, ngay cả một lần tiến hóa còn chưa có nên đương nhiên không phát huy ra được lực lượng đáng sợ như vậy.
Hiện tại Thập Phương Cổ Đế Chân Mệnh Đạo Ấn có thể làm được chỉ đơn giản nhất là đảo ngược phương hướng.
TRong nháy mắt khi Long Lân Nhận va chạm với đao quang của Cung Ngạo Long, phương hướng của nhát đao lập tức bị cưỡng ép thay đổi, khi Bạch Thương Đông hung hăng chém một dao, nhát đao kia lại đảo ngược chém về phía Cung Ngạo Long.
Cung Ngạo Long cực kỳ sợ hãi, trong lúc hốt hoảng lại bổ ra một nhát đao khác để đón đỡ ánh đạo mà Bạch Thương Đông chém trở lại, chỉ là khi nãy ông ta chém ra một đao kia đã dốc toàn lực, lúc này kình khí trong cơ thể vẫn chưa hoàn toàn khôi phục, hơn nữa lúc này thật sự quá gấp gáp, nhát đao ngưng tụ ra không có uy lức như nhát đao thứ nhất.
Oành!
Hai nhát đao lại va chạm vào nhau, thân thể Cung Ngạo Long không thể khống chế lập tức bay ngược lại mấy trượng, quần áo trên người bị nhát đao cắt nát, tóc cũng rối loạn, thoạt nhìn vô cùng chật vật.
Bốn phía hoàn toàn yên tĩnh, tất cả mọi người đều trợn mắt há hốc mồm nhìn Cung Ngạo Long vô cùng chật vật kia và Bạch Thương Đông cầm dao đứng trên mũi thuyền tiêu sái như Tiên Nhân, tất cả gần như không thể tin được những gì mà mình vừa nhìn thấy.
Một người vừa đạt tới Văn Sĩ, vậy mà có thể đánh cho một Chân Nhân cấp hai phải lui lại mấy trượng, chuyện này quả thực khiến người ta không thể tưởng tượng cũng không thể nào tiếp thu được.
Ngay cả Cung Ngạo Long cũng trợn to hai mắt, hoảng sợ nhìn Bạch Thương Đông, chính ông ta cũng không tưởng tượng ra rốt cuộc Bạch Thương Đông đã làm thế nào để phản kích nhát đao của ông ta.
Cung Tố Quân đứng sau lưng Bạch Thương Đông vừa ngạc nhiên vừa mừng rỡ, trong lòng nàng cũng cảm thấy mọi chuyện quá khó tin, uy lực chứa trong một đao của Bạch Thương Đông khiến lòng nàng dâng lên tâm tình khó mà diễn tả thành lời, trong mắt nàng dường như Bạch Thương Đông đột nhiên cao lớn hơn rất nhiều, giống như thiên thần chắn ở trước người của nàng.
Vẻ mặt Bạch Thương Đông không thay đổi, bình tĩnh nhìn Cung Ngạo Long bị hắn đánh lui, trong lòng lại âm thầm kêu khổ.
Mặc dù Thập Phương Cổ Đế giao cho hắn lực lượng thay đổi phương hướng, nhưng lực lượng của bản thân hắn lại quá yếu, nếu không phải trong tay cầm thần binh Thánh phẩm, hắn căn bản không đợi được đến khi nhát đao bị thay đổi phương hướng, cả binh khí và hắn đều sẽ bị chém thành hai nửa.
Cho dù có thần binh Thánh phẩm làm chỗ dựa, lực lượng của chính Bạch Thương Đông vẫn quá yếu, chỉ phải chịu lực phản chấn khi thay đổi phương hướng đã làm cánh tay hắn gần như bị phế bỏ, lúc này cả cánh tay hắn đều đang cực kỳ đau đớn, cả cánh tay tê dại giống như không còn là cánh tay của mình vậy, ngay cả sức để giơ cánh tay lên cũng không có, nếu Cung Ngạo Long lại chém tới một nhát đao nữa, hắn cũng chỉ có thể bỏ trốn, thật sự không dám tiếp đạo nhát đao
thứ hai.
Trong lòng Bạch Thương Đông thầm suy tính, có nên lập tức triệu hồi ra ngỗng trắng mang theo Cung Tố Quân bỏ trốn hay không, với tốc độ của ngỗng trắng khi bơi trên biển, thuyền gỗ bình thường căn bản không thể đuổi kịp hắn, trừ phi Cung Ngạo Long có Thánh Thú nhanh hơn ngỗng trắng, nếu không thì ông ta chỉ có thể trơ mắt nhìn bọn hắn rời đi.
Khi Bạch Thương Đông chuẩn bị thừa dịp Cung Ngạo Long vẫn đang ngơ ngác chưa tỉnh táo lại lập tức triệu hồi ngỗng trắng ra, thì hắn lại đột nhiên nghe thấy âm thanh như tiếng tụng kinh từ trên biển truyền tới, chỉ thấy Y Kính Trần Hiền Nhân mặc áo gai vượt biển đi tới, nhìn dáng vẻ từng bước từng bước vô cùng nhàn nhã chậm chạp, nhưng chỉ cần mấy bước, ông ta đã đi đến bên bờ biển.
'Là Kính Trần Hiền Nhân... Kính Trần Hiền Nhân sao lại rời khỏi Kính Thai Đảo rồi... Không phải ngài ấy đã từng thề rằng nếu không đạt tới Chí Nhân thì sẽ không ra khỏi Kính Thai sao?' Cung Ngạo Long thất kinh, vội vàng tiến lên hành lễ với Kính Trần Hiền Nhân: 'Đệ tử Cung Ngạo Long tham kiến Kính Trần sư bá.'
Kính Trần Hiền Nhân lại không để ý tới ông ta, cũng không thèm nhìn ông ta lấy một cái, đưa tay bắt được cổ tay Bạch Thương Đông, quay người rời đi, trong miệng còn nói: 'Ta đã có điều ngộ ra, muốn tới Thánh Đạo Bi tăng cấp tới Chí Nhân, ngươi đi cùng ta.'
'Chậm đã, nàng là nương tử của, ông mang cả nàng cùng đi.' Bạch Thương Đông vội vàng chỉ vào Cung Tố Quân nói.
'Nàng là đệ tử Lăng Hư viện... Cũng được...' Kính Trần Hiền Nhân phất ống tay áo một cái, nhẹ quấn lấy Cung Tố Quân, mang theo hai người vượt biển mà đi, chỉ chớp mắt đã không còn bóng dáng, chỉ để lại đám người Cung Ngạo Long trợn mắt há hốc mồm ngẩn người nhìn mặt biển.
'Kính Trần Hiền Nhân muốn đột phá tăng cấp lên cảnh giới Chí Nhân hả? Nhưng tại sao ngài ấy phải mang Bạch Thương Đông đi? Dự lễ ở Thánh Đạo Bi, không phải chỉ có người thân mới có tư cách đi trước sao? Bạch Thương Đông chỉ là một kẻ bị nhốt trên Kính Thai Đảo, sao Kính Trần Hiền Nhân lại để hắn đi dự lễ?' Vẻ mặt Cung Ngạo Long Thần không ngừng thay đổi, trong lòng mơ hồ sinh ra một suy nghĩ làm ông ta khủng hoảng.
Nếu như Kính Trần Hiền Nhân thật sự coi Bạch Thương Đông là đệ tử chân truyền của ông ta, mà Kính Trần Hiền Nhân lại thật sự thành công đột phá tăng cấp lên Chí Nhân, như vậy Bạch Thương Đông chính là đệ tử của Chí Nhân, bối phận của hắn sẽ rất cao, còn cao hơn nhưng đồng lứa như ông ta, về sau ông ta gặp lại Bạch Thương Đông, lại phải gọi Bạch Thương Đông là sư thúc.
Thánh Giới tuân theo nguyên tắc là chuyện học hành không phân biệt trước sau, người nào giỏi thì làm thầy, bối phận ở thư viện đều tuân theo phẩm cấp tự thân mà định ra, dù có ở trong thư viện bao nhiêu năm, một khi phẩm cấp khác nhau, bối phận cũng sẽ khác nhau.
Cho dù là sư huynh đệ đồng thời nhập môn, một khi có một người tăng phẩm cấp thì người đó sẽ cao hơn đồng môn một cấp, bối phận đương nhiên cũng sẽ cao hơn đồng lứa.
Ngoại lệ duy nhất chính là đệ tử chân truyền, sư phụ ngươi gọi sư phụ người ta là sư thúc, thì ngươi cũng không thể xưng huynh gọi đệ với người ta được, gọi thế chẳng phải là làm rối loạn bối phận sao.
Cho nên bình thường bối phận cua đệ tử chân truyền đều dựa theo bối phận của sư phụ để định ra, nếu là đệ tử chân truyền bình thường cũng liền thôi, mọi người đều quen nhau, nhưng nếu như Kính Trần Hiền Nhân thật sự thành công tăng cấp lên Chí Nhân, đó chính là một trong ba vị Chí Nhân thư viện, địa vị cao quý không gì sánh được.
Mà Bạch Thương Đông lại là đệ tử duy nhất của ông ta, thân phận này cũng có chút quá đặc biệt rồi, coi như là muốn bỏ qua cũng không bỏ qua được, sợ rằng đến lúc đó cho dù là chư vị Hiền Nhân ở ba mươi sáu viện Nam Ly cũng phải gọi Bạch Thương Đông một tiếng sư đệ.
Cung Ngạo Long không phải lo sợ vì bối phận của Bạch Thương Đông, ông ta chỉ sợ Kính Trần thật sự coi Bạch Thương Đông trở thành đệ tử chân truyền, đây chính là đệ tử chân truyền duy nhất của một vị Chí Nhân, nhi tử của Lôi Ngọc Hiền Nhân gì đó đều cũng phải đứng sang một bên, căn bản không thể so sánh.
Lấy tài năng của Bạch Thương Đông, hơn nữa có Kính Trần trợ giúp, về sau muốn tăng lên làm Hiền Nhân cũng không phải là việc khó, lúc này bọn họ bức bách thê tử của Bạch Thương Đông gả cho người khác làm tiểu thiếp, về sau sao Bạch Thương Đông có thể bỏ qua.
Cung Ngạo Long suy nghĩ một chút đã thấy trái tim lạnh cóng, trong lòng chỉ cầu nguyện Kính Trần kia không thật sự coi Bạch Thương Đông thành đệ tử chân truyền, rồi còn thầm khẩn cầu Kính Trần tăng cấp lên cảnh giới Chí Nhân nhất định phải thất bại, dù thế nào cũng không thể thành công.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.