Chương 25
San Hô Thụ
03/09/2023
Có lẽ khách sạn vẫn còn phòng trống, nhưng Hoa Minh xuất phát từ lý do “Hai vợ chồng sao có thể tách ra ngủ riêng" cùng với Khương Mạt không ngừng chọc chọc ám hiệu tiểu tâm tư của cô, trực tiếp đưa Thẩm Vân về phòng cô.
Đoàn phim dành đãi ngộ cho diễn viên diễn chính không tệ, phòng Khương Mạt ở là một căn phòng khép kín, vừa vào cửa liền đuổi cái bóng đèn Hoa Minh đi.
Ánh đèn trong phòng rất tốt, trời bên ngoài quá tối, không nhìn rõ, vừa vào phòng liền nhìn thấy dưới bọng mắt anh có vệt xanh mờ mờ, dáng vẻ rất mệt mỏi.
Khương Mạt lập tức đau lòng: “Anh đến đây bằng cách nào? Đi đường rất mệt đúng không?”
Thành điện ảnh cách Bắc Kinh rất xa, ngồi máy bay cũng phải mất nửa ngày, ban ngày anh còn phải đi làm.
“Không sao, tối hôm qua ngủ không được ngon.”
Một đêm tìm tất cả tin tức các trang mạng xã hội mà Lương Lạc Băng từng dùng lúc còn sống, sáng sớm mới ngủ được một tiếng đồng hồ.
Thẩm Vân dựa lưng vào sô pha, nhìn cô mỉm cười: “Đừng đánh trống lảng, chuyện em đồng ý với anh em không làm được, có chịu nhận phạt không?”
Khương Mạt rối rắm một lúc lâu, thương lượng với anh: “Vậy em hôn anh một cái là được chứ gì?”
Đúng, cách này rất tốt, hi hi.
Thẩm Vân hơi nhướng mày, ánh mắt nhìn cô cũng trở lên kì lạ, dường như muốn cười, nhưng lại nhịn lại, hỏi lại cô: “Em chắc chắn?”
“Không thì cho anh hôn em một cái, thế này chắc là được rồi chứ?”
Khương Mạt vội đổi cách nói, giảo hoạt chơi trò sớm ba chiều bốn*.
(*Có một người nuôi khỉ lấy hạt dẻ cho khỉ ăn, anh ta nói với bầy khỉ, buổi sáng cho mỗi con ba hạt hạt dẻ, buổi tối cho bốn hạt, bầy khỉ nghe được đều nóng ruột, sau anh ta lại nói buổi sáng cho bốn hạt, tối cho ba hạt, bầy khỉ liền vui vẻ. Trước đây dùng để ví với người thông minh giỏi dùng thủ đoạn, kẻ ngốc không giỏi phân biệt, sau này dùng để nói sự thay đổi thất thường, giống với sớm nắng chiều mưa.)
Ánh mắt anh càng trở lên kì lạ, dứt khoát đứng lên, trực tiếp đi về phía cô, trái tim nhỏ bé của Khương Mạt nhảy bùm bùm không ngừng, mặt cũng bắt đầu đỏ lên.
Hu hu hu Thẩm Vân Vân của cô có phải muốn đến hôn cô rồi không hu hu hu…..
Hơi thở của đàn ông nhè nhẹ phả trên mặt cô, tim cô đập càng mạnh hơn.
Thẩm Vân cúi đầu, tiến gần đến gương mặt cô, ngắm nhìn tỉ mỉ.
Có hôn hay không vậy, lề mề như vậy, đúng lúc cô định nhón chân hôn anh, Thẩm Vân đột nhiên đứng thẳng người, lùi lại một bước, chỉ tay về hướng nhà vệ sinh.
“Khương Mạt Mạt, anh đề nghị em đi tẩy trang rồi hãy thảo luận với anh vấn đề ai hôn ai.”
Biểu tình trên mặt cô chợt cứng đờ, đột nhiên nhớ lại điều gì đó, mặt biến sắc, vội vã che mặt lại, a lên một tiếng, chạy nhanh như thỏ vào nhà vệ sinh.
Ba giây sau, tiếng hét của Khương Mạt lại vang lên từ nhà vệ sinh.
Thâm Vân không nhịn được cúi đầu bật ra tiếng cười khẽ.
Tiểu ngốc nghếch.
Đợi cô đi ra anh lại phạt cô.
Bên trong rất nhanh truyền ra tiếng nước chảy róc rách, giọng con gái ảo não ủ rũ và tức giận truyền ra cùng tiếng nước chảy.
“Anh cố ý! Anh quá xấu xa rồi! Đợi em tắm xong anh cứ đợi ăn đòn đi, hu hu hu…….”
Tắm?
Trái tim anh bắt đầu đập mạnh.
Đúng rồi, phải tắm, trên người Hồng Diệp cũng có hoá trang, phải tắm mới sạch được.
Tắm rửa…..
Anh nới rộng cổ áo, cảm giác trong phòng hình như có chút nóng.
Một lúc trôi qua, cảm thấy vẫn không đủ, đứng dậy muốn đi mở cửa sổ, đi được hai bước liền dừng lại.
Bỏ đi, lỡ như cô ấy ra ngoài bị nhiễm lạnh…..
Lạch cạch một tiếng, cửa mở ra.
Anh chớp mắt một cái, quay đầu, hô hấp lập tức ngừng lại.
Cô bước ra từ phòng tắm đầy hơi nước, mặc một chiếc váy ngủ màu trắng, ngắn không tới đầu gối, lộ ra đôi chân mảnh khảnh trắng trẻo mịn màng, bọt nước không ngừng lăn lộn, bàn chân hồng hào dẫm trên đôi dép lê màu đen phát ra tiếng bộp bộp, trắng trẻo sinh động, có chút chói mắt.
Yết hầu của anh hơi căng chặt, không dấu vết chuyển tầm nhìn.
Khương Mạt hoàn toàn không biết dáng vẻ này của cô đối với đàn ông có bao nhiêu lực sát thương, sải bước đến ngồi lên sô pha, gác đôi chân đi dép lê lên trên bàn trà, bộ dạng hung dữ mở miệng nói:
“Bây giờ em rất tức giận, mau đến dỗ em vui vẻ, nếu không em sẽ bạo lực gia đình!”
Vậy mà dám xem chuyện cười của chủ gia đình, quá vô pháp vô thiên rồi!
Khương Mạt quyết định hôm nay phải nghiêm túc chỉnh đốn lại gia phong.
Thẩm Vân lại khẽ chớp mắt, từng bước từng bước đi đến trước mặt cô, cong đầu gối nửa quỳ, đưa tay nhẹ nhàng nắm lấy mắt cá chân cô, ngón tay nhè nhẹ cọ sát làn da mịn màng dưới tay……
Anh nhớ lại hồi cấp ba năm nhất năm đó, cha mẹ ly hôn, mẹ anh lập gia đình khác, cha anh xảy ra tai nạn xe cộ qua đời ngoài ý muốn.
Anh rời khỏi Thẩm gia, chọn ở trong ký túc xá của trường học.
Buổi tối thường không ngủ được, ra ngoài hút thuốc ở chân tường.
Hôm đó vừa đúng gặp cô ra ngoài chơi game trèo tường về.
Cô gái mặc váy đồng phục trường học, ngồi trên bờ tường, đung đưa đôi chân dài, chân cô đi một đôi giày thể thao, lộ ra một đoạn tất trắng ngắn ngủn, che lại mắt cá chân.
Ánh trăng chiếu lên cô làm nổi bật lên nước da trắng sáng như ngọc.
Bộ dạng cô như bắt được đuôi của anh, dương dương tự đắc: “Yoo~ Thì ra học sinh tốt đứng số một năm nhất Thẩm Vân cũng biết hút thuốc trộm, bị tôi bắt được rồi.”
Cả một đoạn thời gian dài sau đó, anh đều nghi ngờ bản thân mình là biến thái, lúc đó trong đầu anh chỉ có một suy nghĩ, kéo cô xuống, ấn vào tường…
..... Làm cô.
Nam sinh mười lăm tuổi đang dậy thì, bị cô gái mình thích gợi lên thú tính ngủ đông trong cơ thể dễ như trở bàn tay.
Bàn tay nắm lấy cổ chân cô hơi nắm chặt lại, dường như cô cảm nhận được điều gì, muốn tránh đi, bị anh nắm càng chặt hơn:
“Đừng cử động.”
Giọng anh có chút khàn khàn.
Khương Mạt không dám động nữa.
Anh lấy khăn tay ra từ trong túi, giúp cô lau cô nước còn vương lại trên chân và đùi……..
…….!
Aaaaaaaaaaaa!
Thẩm Vân Vân đang làm gì vậy?!!!
Khương Mạt nhớ đến lời mẹ nói, cô gái nhỏ trong lòng cô triệt để biến thành con gà la hét.
Hu hu hu, lần trước anh giúp cô lau tay, lần này giúp cô lau chân….
Hu hu hu, Thẩm Vân Vân của cô rốt cuộc là đệ nhất đáng yêu gì thế này, mẹ cô nhất định vô cùng hài lòng người con rể như anh hu hu hu!
Thẩm Vân lau khô bọt nước còn sót lại, thả tay ra, ánh mắt phía sau mắt kính sâu thẳm, ẩn giấu thứ cô nhìn không hiểu được.
“Đi sấy khô tóc, ngủ sớm, lần này không phạt em nữa, nhưng em phải nhớ, em vẫn nợ anh mười yêu cầu.”
Anh sẽ giữ lại từ từ đòi.
Đòi kiểu rất quá đáng! Rất quá đáng! Rất quá đáng!
Khương Mạt choáng váng bị anh đưa lên giường, nằm trên giường lại kích động không ngủ được, ôm chăn lăn qua lăn lại trên giường.
Thẩm Vân ở ngoài phòng khách, anh nói sáng sớm phải đi máy bay trở về, ngồi trên sô pha nhắm mắt một chút là được, thế nào cũng không chịu vào phòng ngủ trên giường.
Cô cắn chăn do dự một lúc, khe khẽ xuống giường, đi chân trần đẩy cửa bước ra ngoài.
Trong phòng rất tối, chỉ có thể nhìn thấy một bóng người mơ hồ, anh đắp áo nằm trên sô pha, dáng vẻ như ngủ rất say.
Khương Mạt đi đến bên cạnh anh, vịn vào sô pha ngồi xổm xuống, nhìn hàng mi dày cong vút của anh ngẩn ngơ.
Oa, anh thật sự rất ưa nhìn.
Cô còn nhớ khi lên cấp ba, nhà Thẩm Vân xảy ra biến cố, anh rời nhà đến ở trong trường, mỗi tối đều mất ngủ, chạy ra ngoài lén hút thuốc.
Cô muốn an ủi anh, nhưng lại không biết nên nói như thế nào, có một lần đặc biệt đến nhờ vả bạn cùng phòng của anh buổi tối để ý một chút, đợi anh ra ngoài thì nhắn tin cho cô.
Cô tính đúng thời gian, “vô tình" gặp phải anh, chê cười anh một câu học sinh tốt cũng biết hút thuốc.
Sau đó dơ tay ra, nói: “Lên đây. Hút thuốc có gì thú vị? Tôi đưa cậu ra ngoài chơi game.”
Tối hôm đó, cô đưa anh trèo tường ra ngoài chơi game cả một buổi tối…….. Cũng xác định được một việc, Thẩm Vân đúng là không có năng khiếu chơi game, trình độ nát nhừ.
Lúc đó cô liền quyết định, Thẩm Vân là do cô bảo kê.
Không ngờ bây giờ bọn họ lại kết hôn rồi.
Khương Mạt che miệng cười trộm, lại nhìn anh thêm một lúc nữa, không nhịn được cúi xuống đặt một nụ hôn lên môi anh, lúc này mới rón rén trở về phòng ngủ.
Trong bóng tối, đôi mắt nhắm chặt đột nhiên mở ra.
Anh đưa tay sờ lên môi, khẽ cười, xong rồi, xung động khó khăn lắm mới nhịn được xuống giờ lại ngóc đầu trở lại.
Đúng là tiểu xấu xa trêu xong rồi chạy, vậy mà lại dám hôn trộm anh.
Ngày hôm sau Khương Mạt tỉnh lại Thẩm Vân đã đi rồi, chỉ để lại một mẩu giấy ghi chú, nói đợi cô quay phim xong sẽ tặng cô một món quà.
Cô cực kì vui vẻ, nhảy chân sáo đi đến đoàn quay phim, trên đường gặp phải những tiếng cười mờ ám của mọi người cũng không hề tức giận.
Cô ngầu như vậy, không so đo với bọn họ chuyện không nhắc cô chưa tẩy trang.
Hoa Minh nhìn cô, muốn nói lại thôi.
Chị Mạt à, người ta cười chị căn bản không phải vì chuyện chị chưa tẩy trang được không hả!
Ông xã vừa đến một tối, ngày hôm sau mặt mày rạng rỡ, khí sắc hồng hào, chị muốn người ta không nghĩ lệch lạc cũng không được.
Đoàn phim bớt đi Tần Mộng Dao, ngược lại không khí lại càng tốt hơn, mấy ngày hôm nay quay phim đều rất thuận lợi.
Quay xong phân cảnh ngày hôm nay, Khương Mạt đột nhiên nhìn thấy Hạ Tiến đang réo gọi cô trên QQ: “Đội trưởng, có thời gian không? Đến tổ đội livestream với tôi.”
Cô có chút kinh ngạc, Hạ Tiến chạy đi nước ngoài, bởi vì chênh lệch múi giờ nên rất lâu rồi không livestream, sao đột nhiên lại ngoi lên muốn tổ đội?
Cô thuận miệng hỏi một câu, nửa ngày Hạ Tiến mới trả lời lại: “Tiêu hết tiền rồi.”
Khương Mạt: “...........”
Hạ Tiến cũng rất bất đắc dĩ, lần đầu tiên cậu ta phát hiện bạn gái tiêu tiền nhiều như vậy, cả đường điên cuồng quẹt thẻ, dùng đến hay không dùng đến đều mua về một đống.
Thẻ của cậu ta đều bị quẹt cháy rồi.
Nhà cậu ta đúng là có tiền, nhưng cậu ta đã hai năm hai sáu tuổi rồi, ở nhà còn cho cậu ta tiền tiêu vặt, bản thân cũng có thu nhập, đưa bạn gái ra ngoài chơi còn xin tiền bố mẹ, cậu ta còn cần mặt mũi nữa hay không?
Vì thế chỉ có thể lên mạng livestream, ít nhất kiếm cái vé máy bay đi về trước đã.
Nói xong cậu ta còn có chút lo Khương Mạt tiếp tục hỏi, dù sao thì đưa bạn gái ra ngoài chơi kết quả nghèo đến mức không đủ tiền mua vé máy bay cũng khá mất mặt.
May mà Khương Mạt không hỏi gì nữa, một lời liền đồng ý: “Vậy thì đến thôi.”
Cô vốn định kéo cậu ta vào nhóm ‘trâu bò, vừa hay bên trong có anh Mì và Thẩm Vân, trước đây đều đã từng chơi cùng nhau, không ngờ Hạ Tiến lại thêm một câu: “Đội trưởng, chị có thể kèm theo một người nữa không?”
“Được thôi, ai vậy?” Khương Mạt không hề để ý thêm một người hay là hai người, dù sao đều là treo máy ngắm cảnh.
Hạ Tiến rất nhanh trả lời một câu: “Bạn gái tôi.”
Khương Mạt: “.........”
Cô có thể từ chối không?
Thẩm Vân cũng ở trong nhóm đấy!
Khương Mạt luôn cảm thấy, bảy năm trước Thẩm Vân kết hôn với cơ thể này của cô, khi đó người trong cơ thể này là nữ nhân xuyên không, có khi nào thật ra người anh thích là nữ nhân xuyên không?
Cô đang chuẩn bị từ chối, Hạ Tiến vội vàng thêm một câu: “Không cần mang cô ấy đi đánh, cho cô ấy ở trong nhóm chơi là được. Bớt cho cô ấy cảm thấy tôi không chơi cùng cô ấy, kêu không có việc gì làm.”
Không có việc gì làm lại tiêu tiền.
Cậu ta thật sự nghèo đến mức không có tiền cho cô ta tiêu nữa rồi.
Khương Mạt nghĩ một lúc, hỏi: “Cậu có nói thân phận của tôi ra không?”
Hạ Tiến: “Không có! Tuyệt đối không có! Chỉ nói chị là đội trưởng, đến việc chị là trai hay gái cũng không nói.”
Không được sự đồng ý của Khương Mạt, cậu ta sẽ không tiết lộ bất cứ chuyện riêng tư nào của cô.
Khương Mạt nghe xong liền yên tâm một chút.
Thật ra cô vẫn luôn muốn nhắc nhở Hạ Tiến bạn gái cậu ta đổi hồn rồi, nhưng cô từng nói hai lần chuyện cô bị người khác xuyên vào, cậu ta đều coi như chuyện cười.
Cũng không thể trực tiếp nói với cậu ta ‘Chào, bạn gái của cậu bị người khác xuyên vào rồi, bây giờ trong cơ thể cô ấy là cô hồn dã quỷ nào đó không biết tên tuổi lai lịch’.
Cậu ta sẽ tưởng cô bị bệnh thần kinh.
Có thể tiếp xúc một chút, nói không chừng cô lại có cơ hội.
Nhưng vẫn phải để ý Thẩm Vân, không thể để anh ấy lại bị quấn lấy.
Bạn nhỏ tôi bảo vệ cậu: “Được, để cô ta đến đi.”
Đoàn phim dành đãi ngộ cho diễn viên diễn chính không tệ, phòng Khương Mạt ở là một căn phòng khép kín, vừa vào cửa liền đuổi cái bóng đèn Hoa Minh đi.
Ánh đèn trong phòng rất tốt, trời bên ngoài quá tối, không nhìn rõ, vừa vào phòng liền nhìn thấy dưới bọng mắt anh có vệt xanh mờ mờ, dáng vẻ rất mệt mỏi.
Khương Mạt lập tức đau lòng: “Anh đến đây bằng cách nào? Đi đường rất mệt đúng không?”
Thành điện ảnh cách Bắc Kinh rất xa, ngồi máy bay cũng phải mất nửa ngày, ban ngày anh còn phải đi làm.
“Không sao, tối hôm qua ngủ không được ngon.”
Một đêm tìm tất cả tin tức các trang mạng xã hội mà Lương Lạc Băng từng dùng lúc còn sống, sáng sớm mới ngủ được một tiếng đồng hồ.
Thẩm Vân dựa lưng vào sô pha, nhìn cô mỉm cười: “Đừng đánh trống lảng, chuyện em đồng ý với anh em không làm được, có chịu nhận phạt không?”
Khương Mạt rối rắm một lúc lâu, thương lượng với anh: “Vậy em hôn anh một cái là được chứ gì?”
Đúng, cách này rất tốt, hi hi.
Thẩm Vân hơi nhướng mày, ánh mắt nhìn cô cũng trở lên kì lạ, dường như muốn cười, nhưng lại nhịn lại, hỏi lại cô: “Em chắc chắn?”
“Không thì cho anh hôn em một cái, thế này chắc là được rồi chứ?”
Khương Mạt vội đổi cách nói, giảo hoạt chơi trò sớm ba chiều bốn*.
(*Có một người nuôi khỉ lấy hạt dẻ cho khỉ ăn, anh ta nói với bầy khỉ, buổi sáng cho mỗi con ba hạt hạt dẻ, buổi tối cho bốn hạt, bầy khỉ nghe được đều nóng ruột, sau anh ta lại nói buổi sáng cho bốn hạt, tối cho ba hạt, bầy khỉ liền vui vẻ. Trước đây dùng để ví với người thông minh giỏi dùng thủ đoạn, kẻ ngốc không giỏi phân biệt, sau này dùng để nói sự thay đổi thất thường, giống với sớm nắng chiều mưa.)
Ánh mắt anh càng trở lên kì lạ, dứt khoát đứng lên, trực tiếp đi về phía cô, trái tim nhỏ bé của Khương Mạt nhảy bùm bùm không ngừng, mặt cũng bắt đầu đỏ lên.
Hu hu hu Thẩm Vân Vân của cô có phải muốn đến hôn cô rồi không hu hu hu…..
Hơi thở của đàn ông nhè nhẹ phả trên mặt cô, tim cô đập càng mạnh hơn.
Thẩm Vân cúi đầu, tiến gần đến gương mặt cô, ngắm nhìn tỉ mỉ.
Có hôn hay không vậy, lề mề như vậy, đúng lúc cô định nhón chân hôn anh, Thẩm Vân đột nhiên đứng thẳng người, lùi lại một bước, chỉ tay về hướng nhà vệ sinh.
“Khương Mạt Mạt, anh đề nghị em đi tẩy trang rồi hãy thảo luận với anh vấn đề ai hôn ai.”
Biểu tình trên mặt cô chợt cứng đờ, đột nhiên nhớ lại điều gì đó, mặt biến sắc, vội vã che mặt lại, a lên một tiếng, chạy nhanh như thỏ vào nhà vệ sinh.
Ba giây sau, tiếng hét của Khương Mạt lại vang lên từ nhà vệ sinh.
Thâm Vân không nhịn được cúi đầu bật ra tiếng cười khẽ.
Tiểu ngốc nghếch.
Đợi cô đi ra anh lại phạt cô.
Bên trong rất nhanh truyền ra tiếng nước chảy róc rách, giọng con gái ảo não ủ rũ và tức giận truyền ra cùng tiếng nước chảy.
“Anh cố ý! Anh quá xấu xa rồi! Đợi em tắm xong anh cứ đợi ăn đòn đi, hu hu hu…….”
Tắm?
Trái tim anh bắt đầu đập mạnh.
Đúng rồi, phải tắm, trên người Hồng Diệp cũng có hoá trang, phải tắm mới sạch được.
Tắm rửa…..
Anh nới rộng cổ áo, cảm giác trong phòng hình như có chút nóng.
Một lúc trôi qua, cảm thấy vẫn không đủ, đứng dậy muốn đi mở cửa sổ, đi được hai bước liền dừng lại.
Bỏ đi, lỡ như cô ấy ra ngoài bị nhiễm lạnh…..
Lạch cạch một tiếng, cửa mở ra.
Anh chớp mắt một cái, quay đầu, hô hấp lập tức ngừng lại.
Cô bước ra từ phòng tắm đầy hơi nước, mặc một chiếc váy ngủ màu trắng, ngắn không tới đầu gối, lộ ra đôi chân mảnh khảnh trắng trẻo mịn màng, bọt nước không ngừng lăn lộn, bàn chân hồng hào dẫm trên đôi dép lê màu đen phát ra tiếng bộp bộp, trắng trẻo sinh động, có chút chói mắt.
Yết hầu của anh hơi căng chặt, không dấu vết chuyển tầm nhìn.
Khương Mạt hoàn toàn không biết dáng vẻ này của cô đối với đàn ông có bao nhiêu lực sát thương, sải bước đến ngồi lên sô pha, gác đôi chân đi dép lê lên trên bàn trà, bộ dạng hung dữ mở miệng nói:
“Bây giờ em rất tức giận, mau đến dỗ em vui vẻ, nếu không em sẽ bạo lực gia đình!”
Vậy mà dám xem chuyện cười của chủ gia đình, quá vô pháp vô thiên rồi!
Khương Mạt quyết định hôm nay phải nghiêm túc chỉnh đốn lại gia phong.
Thẩm Vân lại khẽ chớp mắt, từng bước từng bước đi đến trước mặt cô, cong đầu gối nửa quỳ, đưa tay nhẹ nhàng nắm lấy mắt cá chân cô, ngón tay nhè nhẹ cọ sát làn da mịn màng dưới tay……
Anh nhớ lại hồi cấp ba năm nhất năm đó, cha mẹ ly hôn, mẹ anh lập gia đình khác, cha anh xảy ra tai nạn xe cộ qua đời ngoài ý muốn.
Anh rời khỏi Thẩm gia, chọn ở trong ký túc xá của trường học.
Buổi tối thường không ngủ được, ra ngoài hút thuốc ở chân tường.
Hôm đó vừa đúng gặp cô ra ngoài chơi game trèo tường về.
Cô gái mặc váy đồng phục trường học, ngồi trên bờ tường, đung đưa đôi chân dài, chân cô đi một đôi giày thể thao, lộ ra một đoạn tất trắng ngắn ngủn, che lại mắt cá chân.
Ánh trăng chiếu lên cô làm nổi bật lên nước da trắng sáng như ngọc.
Bộ dạng cô như bắt được đuôi của anh, dương dương tự đắc: “Yoo~ Thì ra học sinh tốt đứng số một năm nhất Thẩm Vân cũng biết hút thuốc trộm, bị tôi bắt được rồi.”
Cả một đoạn thời gian dài sau đó, anh đều nghi ngờ bản thân mình là biến thái, lúc đó trong đầu anh chỉ có một suy nghĩ, kéo cô xuống, ấn vào tường…
..... Làm cô.
Nam sinh mười lăm tuổi đang dậy thì, bị cô gái mình thích gợi lên thú tính ngủ đông trong cơ thể dễ như trở bàn tay.
Bàn tay nắm lấy cổ chân cô hơi nắm chặt lại, dường như cô cảm nhận được điều gì, muốn tránh đi, bị anh nắm càng chặt hơn:
“Đừng cử động.”
Giọng anh có chút khàn khàn.
Khương Mạt không dám động nữa.
Anh lấy khăn tay ra từ trong túi, giúp cô lau cô nước còn vương lại trên chân và đùi……..
…….!
Aaaaaaaaaaaa!
Thẩm Vân Vân đang làm gì vậy?!!!
Khương Mạt nhớ đến lời mẹ nói, cô gái nhỏ trong lòng cô triệt để biến thành con gà la hét.
Hu hu hu, lần trước anh giúp cô lau tay, lần này giúp cô lau chân….
Hu hu hu, Thẩm Vân Vân của cô rốt cuộc là đệ nhất đáng yêu gì thế này, mẹ cô nhất định vô cùng hài lòng người con rể như anh hu hu hu!
Thẩm Vân lau khô bọt nước còn sót lại, thả tay ra, ánh mắt phía sau mắt kính sâu thẳm, ẩn giấu thứ cô nhìn không hiểu được.
“Đi sấy khô tóc, ngủ sớm, lần này không phạt em nữa, nhưng em phải nhớ, em vẫn nợ anh mười yêu cầu.”
Anh sẽ giữ lại từ từ đòi.
Đòi kiểu rất quá đáng! Rất quá đáng! Rất quá đáng!
Khương Mạt choáng váng bị anh đưa lên giường, nằm trên giường lại kích động không ngủ được, ôm chăn lăn qua lăn lại trên giường.
Thẩm Vân ở ngoài phòng khách, anh nói sáng sớm phải đi máy bay trở về, ngồi trên sô pha nhắm mắt một chút là được, thế nào cũng không chịu vào phòng ngủ trên giường.
Cô cắn chăn do dự một lúc, khe khẽ xuống giường, đi chân trần đẩy cửa bước ra ngoài.
Trong phòng rất tối, chỉ có thể nhìn thấy một bóng người mơ hồ, anh đắp áo nằm trên sô pha, dáng vẻ như ngủ rất say.
Khương Mạt đi đến bên cạnh anh, vịn vào sô pha ngồi xổm xuống, nhìn hàng mi dày cong vút của anh ngẩn ngơ.
Oa, anh thật sự rất ưa nhìn.
Cô còn nhớ khi lên cấp ba, nhà Thẩm Vân xảy ra biến cố, anh rời nhà đến ở trong trường, mỗi tối đều mất ngủ, chạy ra ngoài lén hút thuốc.
Cô muốn an ủi anh, nhưng lại không biết nên nói như thế nào, có một lần đặc biệt đến nhờ vả bạn cùng phòng của anh buổi tối để ý một chút, đợi anh ra ngoài thì nhắn tin cho cô.
Cô tính đúng thời gian, “vô tình" gặp phải anh, chê cười anh một câu học sinh tốt cũng biết hút thuốc.
Sau đó dơ tay ra, nói: “Lên đây. Hút thuốc có gì thú vị? Tôi đưa cậu ra ngoài chơi game.”
Tối hôm đó, cô đưa anh trèo tường ra ngoài chơi game cả một buổi tối…….. Cũng xác định được một việc, Thẩm Vân đúng là không có năng khiếu chơi game, trình độ nát nhừ.
Lúc đó cô liền quyết định, Thẩm Vân là do cô bảo kê.
Không ngờ bây giờ bọn họ lại kết hôn rồi.
Khương Mạt che miệng cười trộm, lại nhìn anh thêm một lúc nữa, không nhịn được cúi xuống đặt một nụ hôn lên môi anh, lúc này mới rón rén trở về phòng ngủ.
Trong bóng tối, đôi mắt nhắm chặt đột nhiên mở ra.
Anh đưa tay sờ lên môi, khẽ cười, xong rồi, xung động khó khăn lắm mới nhịn được xuống giờ lại ngóc đầu trở lại.
Đúng là tiểu xấu xa trêu xong rồi chạy, vậy mà lại dám hôn trộm anh.
Ngày hôm sau Khương Mạt tỉnh lại Thẩm Vân đã đi rồi, chỉ để lại một mẩu giấy ghi chú, nói đợi cô quay phim xong sẽ tặng cô một món quà.
Cô cực kì vui vẻ, nhảy chân sáo đi đến đoàn quay phim, trên đường gặp phải những tiếng cười mờ ám của mọi người cũng không hề tức giận.
Cô ngầu như vậy, không so đo với bọn họ chuyện không nhắc cô chưa tẩy trang.
Hoa Minh nhìn cô, muốn nói lại thôi.
Chị Mạt à, người ta cười chị căn bản không phải vì chuyện chị chưa tẩy trang được không hả!
Ông xã vừa đến một tối, ngày hôm sau mặt mày rạng rỡ, khí sắc hồng hào, chị muốn người ta không nghĩ lệch lạc cũng không được.
Đoàn phim bớt đi Tần Mộng Dao, ngược lại không khí lại càng tốt hơn, mấy ngày hôm nay quay phim đều rất thuận lợi.
Quay xong phân cảnh ngày hôm nay, Khương Mạt đột nhiên nhìn thấy Hạ Tiến đang réo gọi cô trên QQ: “Đội trưởng, có thời gian không? Đến tổ đội livestream với tôi.”
Cô có chút kinh ngạc, Hạ Tiến chạy đi nước ngoài, bởi vì chênh lệch múi giờ nên rất lâu rồi không livestream, sao đột nhiên lại ngoi lên muốn tổ đội?
Cô thuận miệng hỏi một câu, nửa ngày Hạ Tiến mới trả lời lại: “Tiêu hết tiền rồi.”
Khương Mạt: “...........”
Hạ Tiến cũng rất bất đắc dĩ, lần đầu tiên cậu ta phát hiện bạn gái tiêu tiền nhiều như vậy, cả đường điên cuồng quẹt thẻ, dùng đến hay không dùng đến đều mua về một đống.
Thẻ của cậu ta đều bị quẹt cháy rồi.
Nhà cậu ta đúng là có tiền, nhưng cậu ta đã hai năm hai sáu tuổi rồi, ở nhà còn cho cậu ta tiền tiêu vặt, bản thân cũng có thu nhập, đưa bạn gái ra ngoài chơi còn xin tiền bố mẹ, cậu ta còn cần mặt mũi nữa hay không?
Vì thế chỉ có thể lên mạng livestream, ít nhất kiếm cái vé máy bay đi về trước đã.
Nói xong cậu ta còn có chút lo Khương Mạt tiếp tục hỏi, dù sao thì đưa bạn gái ra ngoài chơi kết quả nghèo đến mức không đủ tiền mua vé máy bay cũng khá mất mặt.
May mà Khương Mạt không hỏi gì nữa, một lời liền đồng ý: “Vậy thì đến thôi.”
Cô vốn định kéo cậu ta vào nhóm ‘trâu bò, vừa hay bên trong có anh Mì và Thẩm Vân, trước đây đều đã từng chơi cùng nhau, không ngờ Hạ Tiến lại thêm một câu: “Đội trưởng, chị có thể kèm theo một người nữa không?”
“Được thôi, ai vậy?” Khương Mạt không hề để ý thêm một người hay là hai người, dù sao đều là treo máy ngắm cảnh.
Hạ Tiến rất nhanh trả lời một câu: “Bạn gái tôi.”
Khương Mạt: “.........”
Cô có thể từ chối không?
Thẩm Vân cũng ở trong nhóm đấy!
Khương Mạt luôn cảm thấy, bảy năm trước Thẩm Vân kết hôn với cơ thể này của cô, khi đó người trong cơ thể này là nữ nhân xuyên không, có khi nào thật ra người anh thích là nữ nhân xuyên không?
Cô đang chuẩn bị từ chối, Hạ Tiến vội vàng thêm một câu: “Không cần mang cô ấy đi đánh, cho cô ấy ở trong nhóm chơi là được. Bớt cho cô ấy cảm thấy tôi không chơi cùng cô ấy, kêu không có việc gì làm.”
Không có việc gì làm lại tiêu tiền.
Cậu ta thật sự nghèo đến mức không có tiền cho cô ta tiêu nữa rồi.
Khương Mạt nghĩ một lúc, hỏi: “Cậu có nói thân phận của tôi ra không?”
Hạ Tiến: “Không có! Tuyệt đối không có! Chỉ nói chị là đội trưởng, đến việc chị là trai hay gái cũng không nói.”
Không được sự đồng ý của Khương Mạt, cậu ta sẽ không tiết lộ bất cứ chuyện riêng tư nào của cô.
Khương Mạt nghe xong liền yên tâm một chút.
Thật ra cô vẫn luôn muốn nhắc nhở Hạ Tiến bạn gái cậu ta đổi hồn rồi, nhưng cô từng nói hai lần chuyện cô bị người khác xuyên vào, cậu ta đều coi như chuyện cười.
Cũng không thể trực tiếp nói với cậu ta ‘Chào, bạn gái của cậu bị người khác xuyên vào rồi, bây giờ trong cơ thể cô ấy là cô hồn dã quỷ nào đó không biết tên tuổi lai lịch’.
Cậu ta sẽ tưởng cô bị bệnh thần kinh.
Có thể tiếp xúc một chút, nói không chừng cô lại có cơ hội.
Nhưng vẫn phải để ý Thẩm Vân, không thể để anh ấy lại bị quấn lấy.
Bạn nhỏ tôi bảo vệ cậu: “Được, để cô ta đến đi.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.