Chương 3: Hoa tơ tằm
Linh Tâm
09/10/2023
"Thích không?" Hạ Triều vòng tay ôm Hi Cẩm, áp vào tai, hơi thở nóng hổi phả ra làm lỗ tai Hi Cẩm lập tức đỏ lên.
Ánh mắt Hi Cẩm né tránh, nhưng trong lúc nhất thời khó có thể khống chế, rơi vào thân thể gợi cảm của bạn trai.
Hi Cẩm đỏ mặt, nhưng vẫn muốn xem, Hạ Triều Du cười rộ lên, lòng bàn tay hắn ôm lấy lưng Hi Cẩm, nhiệt độ tiến vào thân thể Hi Cẩm, như là có thể làm bỏng người. Hi Cẩm muốn trốn, bị Hạ Triều ôm một cái, cậu va vào lòng Hạ Triều.
"Đều là của em, khi nào em muốn, nói cho anh biết một tiếng là được rồi."
"Tất cả đều là của em." Đầu ngón tay của Hạ Triều từ từ vuốt dọc theo sống lưng thẳng tắp của Hi Cẩm, vuốt ve từng chiếc xương.
Dừng ở cuối đốt sống đuôi, không tiếp tục, nhưng ngón tay hắn đột nhiên có ý tứ khác, điều đó đại biểu cho ý tứ gì không cần nói cũng biết.
Trái tim Hi Cẩm bang bang bang, đã nhảy tới cổ họng, hormone bùng nổ, một thân thể đẹp ngay trước mặt mình, với sáu cơ bụng rõ ràng, các đường nét mượt mà và cơ bắp săn chắc, hai đường nhân ngư uốn lượn ở hai bên của xương hông. Khi lượn đến khu vực hình tam giác, có một chút uốn cong vào trong, và phần uốn cong đó tiếp tục đi xuống, rồi cuối cùng biến mất trong quần bơi.
"Mê rồi?"
Hạ Triều lúc này đổ thêm dầu vào lửa.
Hi Cẩm quay đầu, muốn phản bác, nhưng môi vừa mở ra đã bị bạn trai hôn.
Lại là một nụ hôn sâu đến nghẹt thở, Hi Cẩm đẩy vai bạn trai, đầu lưỡi bị cắn đến tê dại, ngay cả gốc lưỡi cũng bị bạn trai liếm thật sâu.
Trong cổ họng phát ra tiếng thút thít, nước bọt không nuốt nổi từ khóe miệng Hi Cẩm chảy ra, chảy xuống quai hàm.
Hạ Triều buông ra trước khi Hi Cẩm sắp tắt thở, một khắc đó, ánh mắt hắn sắc lạnh như dã thú.
【Bạn và bạn trai yêu nhau được mấy tháng, nhưng tình cảm dành cho nhau đã rất bền chặt, bạn trai muốn có được bạn, thể xác của bạn, trái tim của bạn đều trao cho anh ấy, nhưng thể xác của bạn thì chưa. Bạn có định chủ động hỏi bạn trai quà sinh nhật và cũng là món quà muộn dành cho anh ấy không?】
【 Muốn 】 【Đồng ý】
Có sự khác biệt giữa hai tùy chọn này không?
Cậu không có lựa chọn nào khác.
Hi Cẩm phá lên cười từ tận đáy lòng, nhưng biểu hiện bên ngoài của cậu rất bình tĩnh.
Cuối cùng, đồng ý.
Hi Cẩm muốn lắc đầu cười ra tiếng.
"Em, em nên thay." Hi Cẩm nắm lấy quần bơi của mình, âm cuối run rẩy.
"Em thay đồ đi, anh đi bơi trước." Hạ Triều vì nụ hôn của mình mà xoa xoa đôi môi đỏ như máu của Hi Cẩm, giống như nếu tiếp tục xoa nữa sẽ chảy máu.
Trước khi Hạ Triều xoay người lại, hắn quan tâm hỏi Hi Cẩm cơ thể thế nào, từ lầu hai nhảy xuống tuy rằng không ngã chảy máu, nhưng tay có vết bầm. Hi Cẩm lắc đầu tỏ vẻ chỉ cần Hạ Triều ở bên cạnh cậu, cậu chỗ nào cũng không đau. Huống chi điểm đau đớn này so với lúc gãy chân, hoàn toàn có thể xem nhẹ.
Thấy nụ cười trên môi Hi Cẩm, Hạ Triều hơi yên lòng, hắn lấy tay ra, đi tới bên bể bơi, một cú nhảy, tiếng nước rơi ào ào. Hạ Triều nhảy xuống, vừa xuống nước liền bắt đầu bơi, đó là kiểu bơi bướm, hai bàn tay dài và khỏe của hắn không ngừng chuyển động, trông như đôi cánh bướm thật.
Hi Cẩm nhìn chằm chằm một hồi lâu, bị dáng người mê người của bạn trai mê hoặc.
Chờ bạn trai bơi vài vòng dừng lại, nhìn về phía Hi Cẩm, nhìn thấy bộ dáng hoàn toàn bị mê hoặc của Hi Cẩm, bạn trai hơi hơi nâng cằm.
Hi Cẩm xoay xe lăn, đưa lưng về phía bạn trai thay quần áo.
Cậu và bạn trai của mình đã ở bên nhau được vài tháng, nhưng trong vài tháng này, cậu đã hồi phục trong bệnh viện trong thời gian trước đó và hồi phục tại nhà của bạn trai trong thời gian sau.
Gần đây, cơ thể đã trở lại trạng thái ổn định.
Bạn trai trong thời gian này vẫn luôn tương đối lịch sự, không làm bất cứ chuyện gì Hi Cẩm không thích. Có trường hợp gì đều hỏi ý kiến của Hi Cẩm, nếu Hi Cẩm không đồng ý, anh sẽ dừng lại, cũng chính vì biểu hiện dịu dàng và tôn trọng của Hạ Triều trong quá khứ nên Hi Cẩm mới không muốn tin vào đoạn video mà mình đã xem.
Bởi nếu đoạn video là thật thì không thể nào bạn trai của cậu lại tốt với mình như vậy, nâng niu mình trong lòng bàn tay và chiều chuộng mình được.
Cho nên Hi Cẩm chọn thà tin tưởng bạn trai.
Hi Cẩm cởi áo ra, làn da của cậu quá trắng, trắng đến mức không thể nhìn thấy ánh sáng. Sau vụ tai nạn xe cộ, cậu chỉ có nằm hoặc ngồi, ít ra ngoài, làn da trắng đến mức tưởng như trong suốt, dưới ánh nắng còn thấy rõ những mạch máu xanh biếc và gân tím.
Sau khi cởi quần áo và quần, cậu không thể sử dụng chân, nhưng hông của cậu vẫn còn nguyên vẹn.
Vụ tai nạn xe cộ đó khi đó nhìn qua có vẻ nghiêm trọng, nhưng cuối cùng chỉ khiến Hi Cẩm bị gãy hai chân, nếu là người khác khả năng đã chết tại chỗ.
Hi Cẩm coi như là may mắn giữ được một mạng, tuy rằng không cách nào đi lại nhưng vẫn còn có thể sống, ngoại trừ không thể đi ra, cậu cũng không cảm thấy mình còn mất đi cái gì.
Hiện tại bên cạnh lại có bạn trai thật lòng yêu cậu, đối với Hi Cẩm mà nói đã khiến cậu rất thỏa mãn rồi.
Quần của Hi Cẩm đều mặc tương đối rộng thùng thình, cởi ra cũng dễ, Hi Cẩm cũng tự mình thành thạo dù đa số đều là bạn trai giúp đỡ. Bạn trai vì cậu, dù bận rộn đến đâu cũng sẽ về nhà mỗi ngày để chăm sóc cậu..
Sự tồn tại của thiên tử kiêu tử* trong mắt mọi người lại yêu một kẻ tàn tật hai chân như cậu, Hi Cẩm thật sự rất cảm động.
*Con cưng của trời.
Lúc đầu, cậu và bạn trai không phải là người yêu thực sự mà là một thỏa thuận. Phát hiện bạn trai cũ ngoại tình, mình lại xảy ra tai nạn xe cộ, sau vài đả kích, Hi Cẩm gần như suy sụp. Lúc này bạn trai xuất hiện, giống như là một tia sáng đột nhiên giáng xuống, chiếu đến trên người Hi Cẩm, lúc đó Hi Cẩm xem như ích kỷ, đã bắt được ánh sáng này.
Cũng may sau này cậu thật sự yêu bạn trai, đối phương cũng không thèm để ý năm xưa cậu lợi dụng tình cảm.
Hi Cẩm thay quần bơi rồi ngồi xe lăn đến bên bể bơi, người vốn đang bơi trong bể bơi không biết từ lúc nào đã đứng dưới nước, nhìn thấy Hi Cẩm đi tới, người đàn ông vươn hai tay ra.
"Xuống đi, Tiểu Hi, anh đỡ em."
Ánh mắt Hạ Triều chuyên chú lại đa tình, không ai hoài nghi tình cảm của hắn đối với Hi Cẩm.
Hi Cẩm từ trên xe lăn nhảy xuống, nhảy vào lòng bạn trai.
Tay đối phương nhận được Hi Cẩm, nhưng ngay sau đó chợt buông ra.
Thân thể Hi Cẩm chìm xuống nước.
Nước lạnh như băng từ bốn phương tám hướng vọt tới, nuốt lấy cơ thể Hi Cẩm.
Mặt nước lăn tăn, nhưng Hi Cẩm dường như có thể thấy ánh mắt bạn trai cậu nhìn chằm chằm vào mình thay đổi từ thâm tình đến bạc tình rồi tàn nhẫn nhanh như thế nào.
Hai tay cậu dùng sức vươn lên trên, túm lấy thân thể bạn trai, nhưng rõ ràng người ở ngay bên cạnh mình, nhưng cho dù Hi Cẩm có vươn tay như thể nào cũng không thể chạm vào bạn trai chút nào.
Hi Cẩm bắt đầu sợ hãi, giãy dụa, miệng sặc một ngụm nước, cổ họng vô cùng khó chịu, như bị lửa thiêu đốt.
Cậu sẽ chết ở đây ư?
Hi Cẩm không muốn chết, cho dù đôi chân bị gãy chẳng thể đi, cậu vẫn muốn tiếp tục sống.
Hi Cẩm vùng vẫy trong nước, bạn trai thờ ơ nhìn cơ thể Hi Cẩm rơi xuống đáy hồ, dòng nước sâu hơn 1 mét đã hoàn toàn nuốt chửng cơ thể của Hi Cẩm.
Cậu rơi xuống đáy nước, cảnh vật trước mắt vặn vẹo, cả hình dạng bạn trai cũng méo mó. Trong chốc lát biến dạng thành một con quái vật đáng sợ, toàn thân bị xé nát rồi khâu lại với nhau.
Đầu Hi Cẩm đau như nổ tung, cậu từ bỏ giãy dụa, mí mắt nặng trĩu
Cơ thể bị người ta giật mạnh, vớt từ trong nước lên, một thân thể dán vào, môi bị chặn lại, dòng oxy quen thuộc đưa vào miệng Hi Cẩm, móng tay Hi Cẩm dùng sức báu vào da bạn trai, báu ra máu tươi. Cậu giống như bắt được cọng rơm cứu mạng, gắt gao nắm lấy bạn trai, thậm chí còn trở nên rất tích cực.
Chủ động lấy oxy trong miệng bạn trai.
Rất lâu sau nụ hôn này mới dừng lại, Hi Cẩm cả người vô lực nằm sấp trong lòng bạn trai, bạn trai chăm chú nhìn, sức nóng trong mắt hắn như muốn thiêu đốt người khác.
Thân thể hai người dán chặt vào nhau, tim Hi Cẩm đập thình thịch, âm thanh như muốn nổ tung bên tai.
"Tiểu Hi, vì sao đẩy anh ra, em ghét anh à? "Hạ Triều khẽ vuốt lưng Hi Cẩm.
Cảm nhận làn da mềm mại, tinh tế và mịn màng dưới lòng bàn tay, có thể xé xác người này bất cứ lúc nào. sau đó xem các cơ quan nội tạng và xương của người này trông như thế nào
Hắn chỉ đơn giản là muốn hoàn toàn khoét rỗng cơ thể của người này, lấy ra mọi cơ quan của cậu rồi thưởng thức và chơi đùa với nó.
Đôi mắt của Hi Cẩm đã đỏ ngầu vì khó chịu, đối mặt với câu hỏi của bạn trai, cậu dường như không thể tìm được lời giải thích thỏa đáng để trả lời cô, cậu thực sự sợ bạn trai của mình.
Tại sao?
Kỳ thật Hi Cẩm cũng biết nguyên nhân.
Hi Cẩm đột nhiên đi về phía trước hôn bạn trai, hoặc là nói đó không tính là một nụ hôn mà là một cái gặm cắn, Hi Cẩm trực tiếp cắn rách môi bạn trai.
"Có đau không?" Hi Cẩm hỏi.
Là cậu cắn bị thương, cậu lại giống như mình bị thương, trong mắt hổ phách toát ra sự khó chịu.
"Không đau." Hạ Triều lắc đầu.
"Chỉ cần em thích, em giết anh cũng được." Hạ Triều nắm lấy tay Hi Cẩm đặt ở lên ngực mình.
"Nó là của em."
Lời này Hi Cẩm vừa rồi đã nghe thấy điều gì đó tương tự như vậy, nhưng rõ ràng là khác với ở đây.
Hi Cẩm cười to, khi cậu cười, cả thế giới trở nên mờ mịt, tất cả ánh sáng như ngưng tụ trên người cậu, trên mặt cậu lộ ra đôi mắt hoa đào lấp lánh và mị hoặc.
"Được rồi, nhưng đừng làm điều đó bây giờ, hãy giữ nó bên anh đi."
Hi Cẩm choàng tay qua vai bạn trai, tay chân quấn lấy bạn trai như hoa tơ tằm.
"Hôm nay là sinh nhật em, em muốn làm một việc gì đó vui vẻ hơn, anh biết đó là gì phải không?"
Hi Cẩm không nói rõ, nhưng đáy mắt mềm mại, tình cảm đã tràn ngập.
"Đương nhiên anh biết, em thật sự nghĩ kỹ rồi?" Chỉ nhìn thấy ánh mắt quyến rũ như vậy của Hi Cẩm, Hạ Triều cũng khó có thể khống chế được nữa, ngọn lửa dường như bốc cháy trong mạch máu, trong nháy mắt sôi trào.
Trong mắt Hạ Triều hiện lên một tia điên cuồng, hắn siết chặt gáy của Hi Cẩm, có thể dễ dàng bẻ gãy. Lúc này da thịt nơi đó trở nên nhớp nháp, dính chặt vào tay Hạ Triều.
"Ừm, em thích anh, em thích anh nhất." Hi Cẩm vòng tay ôm lấy bạn trai và thì thầm vào tai, trông cực kỳ ngại ngùng, như thể vài từ này đã sử dụng hết can đảm của cậu.
Hạ Triều ôm lấy eo thon của Hi Cẩm, đột ngột nhấc bổng anh lên, mặt đối mặt với Hi Cẩm như một đứa trẻ, khuôn mặt Hi Cẩm đỏ bừng, Hi Cẩm sợ hãi nhưng đồng thời rõ ràng là cũng mong chờ.
【Bạn sẽ hoàn toàn thỏa mãn bạn trai của mình, mối quan hệ của bạn sẽ sâu sắc hơn, bạn sẽ đính hôn với bạn trai của mình và bạn sẽ nói với bạn trai của mình:】
【Em muốn mang thai con của anh.】 【Em muốn không bao giờ chia tay.】
Có vẻ như dễ dàng đưa ra lựa chọn, lựa chọn thứ hai, nhưng Hi Cẩm, người đã tuân theo các quy tắc quá lâu, đã vô tình đến không gian trò chơi kinh dị, mặc dù lựa chọn sai có thể đồng nghĩa với cái chết, nhưng cậu đã là một người sắp chết. Cậu không tham sống chết, nếu đã đến lúc cậu phải chết, thì cậu cũng sẽ thanh thản nhận lấy.
Trong không gian trò chơi này, mọi thứ đều là những món quà bất ngờ, vì là trò chơi nên nó quá nhạt nhẽo và không thú vị.
Trong bể bơi mặt nước yên tĩnh một lát, không lâu sau hai người bắt đầu bơi, Hi Cẩm tuy rằng chân gãy, nhưng cánh tay trượt giống như mỹ nhân ngư tuyệt sắc.
Bơi được vài vòng, Hi Cẩm bất ngờ tiến lại gần bạn trai, khoác vai anh, cười rạng rỡ: "Em, muốn mang thai con của anh."
【Chúc mừng người chơi đạt được giá trị tình yêu là 10, giới hạn tối đa của giá trị NPC là 20. Sau khi tích lũy đến 100, bạn có thể chọn bất kỳ đối tượng tình yêu nào của mình, tiến hành xóa bỏ.】
Ánh mắt Hi Cẩm né tránh, nhưng trong lúc nhất thời khó có thể khống chế, rơi vào thân thể gợi cảm của bạn trai.
Hi Cẩm đỏ mặt, nhưng vẫn muốn xem, Hạ Triều Du cười rộ lên, lòng bàn tay hắn ôm lấy lưng Hi Cẩm, nhiệt độ tiến vào thân thể Hi Cẩm, như là có thể làm bỏng người. Hi Cẩm muốn trốn, bị Hạ Triều ôm một cái, cậu va vào lòng Hạ Triều.
"Đều là của em, khi nào em muốn, nói cho anh biết một tiếng là được rồi."
"Tất cả đều là của em." Đầu ngón tay của Hạ Triều từ từ vuốt dọc theo sống lưng thẳng tắp của Hi Cẩm, vuốt ve từng chiếc xương.
Dừng ở cuối đốt sống đuôi, không tiếp tục, nhưng ngón tay hắn đột nhiên có ý tứ khác, điều đó đại biểu cho ý tứ gì không cần nói cũng biết.
Trái tim Hi Cẩm bang bang bang, đã nhảy tới cổ họng, hormone bùng nổ, một thân thể đẹp ngay trước mặt mình, với sáu cơ bụng rõ ràng, các đường nét mượt mà và cơ bắp săn chắc, hai đường nhân ngư uốn lượn ở hai bên của xương hông. Khi lượn đến khu vực hình tam giác, có một chút uốn cong vào trong, và phần uốn cong đó tiếp tục đi xuống, rồi cuối cùng biến mất trong quần bơi.
"Mê rồi?"
Hạ Triều lúc này đổ thêm dầu vào lửa.
Hi Cẩm quay đầu, muốn phản bác, nhưng môi vừa mở ra đã bị bạn trai hôn.
Lại là một nụ hôn sâu đến nghẹt thở, Hi Cẩm đẩy vai bạn trai, đầu lưỡi bị cắn đến tê dại, ngay cả gốc lưỡi cũng bị bạn trai liếm thật sâu.
Trong cổ họng phát ra tiếng thút thít, nước bọt không nuốt nổi từ khóe miệng Hi Cẩm chảy ra, chảy xuống quai hàm.
Hạ Triều buông ra trước khi Hi Cẩm sắp tắt thở, một khắc đó, ánh mắt hắn sắc lạnh như dã thú.
【Bạn và bạn trai yêu nhau được mấy tháng, nhưng tình cảm dành cho nhau đã rất bền chặt, bạn trai muốn có được bạn, thể xác của bạn, trái tim của bạn đều trao cho anh ấy, nhưng thể xác của bạn thì chưa. Bạn có định chủ động hỏi bạn trai quà sinh nhật và cũng là món quà muộn dành cho anh ấy không?】
【 Muốn 】 【Đồng ý】
Có sự khác biệt giữa hai tùy chọn này không?
Cậu không có lựa chọn nào khác.
Hi Cẩm phá lên cười từ tận đáy lòng, nhưng biểu hiện bên ngoài của cậu rất bình tĩnh.
Cuối cùng, đồng ý.
Hi Cẩm muốn lắc đầu cười ra tiếng.
"Em, em nên thay." Hi Cẩm nắm lấy quần bơi của mình, âm cuối run rẩy.
"Em thay đồ đi, anh đi bơi trước." Hạ Triều vì nụ hôn của mình mà xoa xoa đôi môi đỏ như máu của Hi Cẩm, giống như nếu tiếp tục xoa nữa sẽ chảy máu.
Trước khi Hạ Triều xoay người lại, hắn quan tâm hỏi Hi Cẩm cơ thể thế nào, từ lầu hai nhảy xuống tuy rằng không ngã chảy máu, nhưng tay có vết bầm. Hi Cẩm lắc đầu tỏ vẻ chỉ cần Hạ Triều ở bên cạnh cậu, cậu chỗ nào cũng không đau. Huống chi điểm đau đớn này so với lúc gãy chân, hoàn toàn có thể xem nhẹ.
Thấy nụ cười trên môi Hi Cẩm, Hạ Triều hơi yên lòng, hắn lấy tay ra, đi tới bên bể bơi, một cú nhảy, tiếng nước rơi ào ào. Hạ Triều nhảy xuống, vừa xuống nước liền bắt đầu bơi, đó là kiểu bơi bướm, hai bàn tay dài và khỏe của hắn không ngừng chuyển động, trông như đôi cánh bướm thật.
Hi Cẩm nhìn chằm chằm một hồi lâu, bị dáng người mê người của bạn trai mê hoặc.
Chờ bạn trai bơi vài vòng dừng lại, nhìn về phía Hi Cẩm, nhìn thấy bộ dáng hoàn toàn bị mê hoặc của Hi Cẩm, bạn trai hơi hơi nâng cằm.
Hi Cẩm xoay xe lăn, đưa lưng về phía bạn trai thay quần áo.
Cậu và bạn trai của mình đã ở bên nhau được vài tháng, nhưng trong vài tháng này, cậu đã hồi phục trong bệnh viện trong thời gian trước đó và hồi phục tại nhà của bạn trai trong thời gian sau.
Gần đây, cơ thể đã trở lại trạng thái ổn định.
Bạn trai trong thời gian này vẫn luôn tương đối lịch sự, không làm bất cứ chuyện gì Hi Cẩm không thích. Có trường hợp gì đều hỏi ý kiến của Hi Cẩm, nếu Hi Cẩm không đồng ý, anh sẽ dừng lại, cũng chính vì biểu hiện dịu dàng và tôn trọng của Hạ Triều trong quá khứ nên Hi Cẩm mới không muốn tin vào đoạn video mà mình đã xem.
Bởi nếu đoạn video là thật thì không thể nào bạn trai của cậu lại tốt với mình như vậy, nâng niu mình trong lòng bàn tay và chiều chuộng mình được.
Cho nên Hi Cẩm chọn thà tin tưởng bạn trai.
Hi Cẩm cởi áo ra, làn da của cậu quá trắng, trắng đến mức không thể nhìn thấy ánh sáng. Sau vụ tai nạn xe cộ, cậu chỉ có nằm hoặc ngồi, ít ra ngoài, làn da trắng đến mức tưởng như trong suốt, dưới ánh nắng còn thấy rõ những mạch máu xanh biếc và gân tím.
Sau khi cởi quần áo và quần, cậu không thể sử dụng chân, nhưng hông của cậu vẫn còn nguyên vẹn.
Vụ tai nạn xe cộ đó khi đó nhìn qua có vẻ nghiêm trọng, nhưng cuối cùng chỉ khiến Hi Cẩm bị gãy hai chân, nếu là người khác khả năng đã chết tại chỗ.
Hi Cẩm coi như là may mắn giữ được một mạng, tuy rằng không cách nào đi lại nhưng vẫn còn có thể sống, ngoại trừ không thể đi ra, cậu cũng không cảm thấy mình còn mất đi cái gì.
Hiện tại bên cạnh lại có bạn trai thật lòng yêu cậu, đối với Hi Cẩm mà nói đã khiến cậu rất thỏa mãn rồi.
Quần của Hi Cẩm đều mặc tương đối rộng thùng thình, cởi ra cũng dễ, Hi Cẩm cũng tự mình thành thạo dù đa số đều là bạn trai giúp đỡ. Bạn trai vì cậu, dù bận rộn đến đâu cũng sẽ về nhà mỗi ngày để chăm sóc cậu..
Sự tồn tại của thiên tử kiêu tử* trong mắt mọi người lại yêu một kẻ tàn tật hai chân như cậu, Hi Cẩm thật sự rất cảm động.
*Con cưng của trời.
Lúc đầu, cậu và bạn trai không phải là người yêu thực sự mà là một thỏa thuận. Phát hiện bạn trai cũ ngoại tình, mình lại xảy ra tai nạn xe cộ, sau vài đả kích, Hi Cẩm gần như suy sụp. Lúc này bạn trai xuất hiện, giống như là một tia sáng đột nhiên giáng xuống, chiếu đến trên người Hi Cẩm, lúc đó Hi Cẩm xem như ích kỷ, đã bắt được ánh sáng này.
Cũng may sau này cậu thật sự yêu bạn trai, đối phương cũng không thèm để ý năm xưa cậu lợi dụng tình cảm.
Hi Cẩm thay quần bơi rồi ngồi xe lăn đến bên bể bơi, người vốn đang bơi trong bể bơi không biết từ lúc nào đã đứng dưới nước, nhìn thấy Hi Cẩm đi tới, người đàn ông vươn hai tay ra.
"Xuống đi, Tiểu Hi, anh đỡ em."
Ánh mắt Hạ Triều chuyên chú lại đa tình, không ai hoài nghi tình cảm của hắn đối với Hi Cẩm.
Hi Cẩm từ trên xe lăn nhảy xuống, nhảy vào lòng bạn trai.
Tay đối phương nhận được Hi Cẩm, nhưng ngay sau đó chợt buông ra.
Thân thể Hi Cẩm chìm xuống nước.
Nước lạnh như băng từ bốn phương tám hướng vọt tới, nuốt lấy cơ thể Hi Cẩm.
Mặt nước lăn tăn, nhưng Hi Cẩm dường như có thể thấy ánh mắt bạn trai cậu nhìn chằm chằm vào mình thay đổi từ thâm tình đến bạc tình rồi tàn nhẫn nhanh như thế nào.
Hai tay cậu dùng sức vươn lên trên, túm lấy thân thể bạn trai, nhưng rõ ràng người ở ngay bên cạnh mình, nhưng cho dù Hi Cẩm có vươn tay như thể nào cũng không thể chạm vào bạn trai chút nào.
Hi Cẩm bắt đầu sợ hãi, giãy dụa, miệng sặc một ngụm nước, cổ họng vô cùng khó chịu, như bị lửa thiêu đốt.
Cậu sẽ chết ở đây ư?
Hi Cẩm không muốn chết, cho dù đôi chân bị gãy chẳng thể đi, cậu vẫn muốn tiếp tục sống.
Hi Cẩm vùng vẫy trong nước, bạn trai thờ ơ nhìn cơ thể Hi Cẩm rơi xuống đáy hồ, dòng nước sâu hơn 1 mét đã hoàn toàn nuốt chửng cơ thể của Hi Cẩm.
Cậu rơi xuống đáy nước, cảnh vật trước mắt vặn vẹo, cả hình dạng bạn trai cũng méo mó. Trong chốc lát biến dạng thành một con quái vật đáng sợ, toàn thân bị xé nát rồi khâu lại với nhau.
Đầu Hi Cẩm đau như nổ tung, cậu từ bỏ giãy dụa, mí mắt nặng trĩu
Cơ thể bị người ta giật mạnh, vớt từ trong nước lên, một thân thể dán vào, môi bị chặn lại, dòng oxy quen thuộc đưa vào miệng Hi Cẩm, móng tay Hi Cẩm dùng sức báu vào da bạn trai, báu ra máu tươi. Cậu giống như bắt được cọng rơm cứu mạng, gắt gao nắm lấy bạn trai, thậm chí còn trở nên rất tích cực.
Chủ động lấy oxy trong miệng bạn trai.
Rất lâu sau nụ hôn này mới dừng lại, Hi Cẩm cả người vô lực nằm sấp trong lòng bạn trai, bạn trai chăm chú nhìn, sức nóng trong mắt hắn như muốn thiêu đốt người khác.
Thân thể hai người dán chặt vào nhau, tim Hi Cẩm đập thình thịch, âm thanh như muốn nổ tung bên tai.
"Tiểu Hi, vì sao đẩy anh ra, em ghét anh à? "Hạ Triều khẽ vuốt lưng Hi Cẩm.
Cảm nhận làn da mềm mại, tinh tế và mịn màng dưới lòng bàn tay, có thể xé xác người này bất cứ lúc nào. sau đó xem các cơ quan nội tạng và xương của người này trông như thế nào
Hắn chỉ đơn giản là muốn hoàn toàn khoét rỗng cơ thể của người này, lấy ra mọi cơ quan của cậu rồi thưởng thức và chơi đùa với nó.
Đôi mắt của Hi Cẩm đã đỏ ngầu vì khó chịu, đối mặt với câu hỏi của bạn trai, cậu dường như không thể tìm được lời giải thích thỏa đáng để trả lời cô, cậu thực sự sợ bạn trai của mình.
Tại sao?
Kỳ thật Hi Cẩm cũng biết nguyên nhân.
Hi Cẩm đột nhiên đi về phía trước hôn bạn trai, hoặc là nói đó không tính là một nụ hôn mà là một cái gặm cắn, Hi Cẩm trực tiếp cắn rách môi bạn trai.
"Có đau không?" Hi Cẩm hỏi.
Là cậu cắn bị thương, cậu lại giống như mình bị thương, trong mắt hổ phách toát ra sự khó chịu.
"Không đau." Hạ Triều lắc đầu.
"Chỉ cần em thích, em giết anh cũng được." Hạ Triều nắm lấy tay Hi Cẩm đặt ở lên ngực mình.
"Nó là của em."
Lời này Hi Cẩm vừa rồi đã nghe thấy điều gì đó tương tự như vậy, nhưng rõ ràng là khác với ở đây.
Hi Cẩm cười to, khi cậu cười, cả thế giới trở nên mờ mịt, tất cả ánh sáng như ngưng tụ trên người cậu, trên mặt cậu lộ ra đôi mắt hoa đào lấp lánh và mị hoặc.
"Được rồi, nhưng đừng làm điều đó bây giờ, hãy giữ nó bên anh đi."
Hi Cẩm choàng tay qua vai bạn trai, tay chân quấn lấy bạn trai như hoa tơ tằm.
"Hôm nay là sinh nhật em, em muốn làm một việc gì đó vui vẻ hơn, anh biết đó là gì phải không?"
Hi Cẩm không nói rõ, nhưng đáy mắt mềm mại, tình cảm đã tràn ngập.
"Đương nhiên anh biết, em thật sự nghĩ kỹ rồi?" Chỉ nhìn thấy ánh mắt quyến rũ như vậy của Hi Cẩm, Hạ Triều cũng khó có thể khống chế được nữa, ngọn lửa dường như bốc cháy trong mạch máu, trong nháy mắt sôi trào.
Trong mắt Hạ Triều hiện lên một tia điên cuồng, hắn siết chặt gáy của Hi Cẩm, có thể dễ dàng bẻ gãy. Lúc này da thịt nơi đó trở nên nhớp nháp, dính chặt vào tay Hạ Triều.
"Ừm, em thích anh, em thích anh nhất." Hi Cẩm vòng tay ôm lấy bạn trai và thì thầm vào tai, trông cực kỳ ngại ngùng, như thể vài từ này đã sử dụng hết can đảm của cậu.
Hạ Triều ôm lấy eo thon của Hi Cẩm, đột ngột nhấc bổng anh lên, mặt đối mặt với Hi Cẩm như một đứa trẻ, khuôn mặt Hi Cẩm đỏ bừng, Hi Cẩm sợ hãi nhưng đồng thời rõ ràng là cũng mong chờ.
【Bạn sẽ hoàn toàn thỏa mãn bạn trai của mình, mối quan hệ của bạn sẽ sâu sắc hơn, bạn sẽ đính hôn với bạn trai của mình và bạn sẽ nói với bạn trai của mình:】
【Em muốn mang thai con của anh.】 【Em muốn không bao giờ chia tay.】
Có vẻ như dễ dàng đưa ra lựa chọn, lựa chọn thứ hai, nhưng Hi Cẩm, người đã tuân theo các quy tắc quá lâu, đã vô tình đến không gian trò chơi kinh dị, mặc dù lựa chọn sai có thể đồng nghĩa với cái chết, nhưng cậu đã là một người sắp chết. Cậu không tham sống chết, nếu đã đến lúc cậu phải chết, thì cậu cũng sẽ thanh thản nhận lấy.
Trong không gian trò chơi này, mọi thứ đều là những món quà bất ngờ, vì là trò chơi nên nó quá nhạt nhẽo và không thú vị.
Trong bể bơi mặt nước yên tĩnh một lát, không lâu sau hai người bắt đầu bơi, Hi Cẩm tuy rằng chân gãy, nhưng cánh tay trượt giống như mỹ nhân ngư tuyệt sắc.
Bơi được vài vòng, Hi Cẩm bất ngờ tiến lại gần bạn trai, khoác vai anh, cười rạng rỡ: "Em, muốn mang thai con của anh."
【Chúc mừng người chơi đạt được giá trị tình yêu là 10, giới hạn tối đa của giá trị NPC là 20. Sau khi tích lũy đến 100, bạn có thể chọn bất kỳ đối tượng tình yêu nào của mình, tiến hành xóa bỏ.】
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.