Quyển 2 - Chương 257: Bí mật của đại chiến lục đạo (trung)
Liễu Ám Hoa Minh
04/10/2016
Vướng vào lợi ích, minh ước trở nên phức tạp, không một ai trong lục đạo có thể khoanh tay đứng nhìn, cũng không có một đạo nào có thể trở ra hoàn toàn, mà cơn thịnh nộ của Minh Vương đã khiến một cao thủ tuyệt đỉnh là hắn đây đánh đâu thắng đó, và dưới sự giúp đỡ của Ma đạo, hắn đã đánh cho bốn đạo còn lại phải lui về Tổ châu.
Đại chiến làm chấn động thế gian, chuyện mà không ai có thể ngờ được đã xảy ra rồi, cây ngọc Thất Bảo Quỳnh bị đổ, hóa thành một nắm bột, mảnh đất Lạc Lối không còn bị cây ngọc giam cầm nữa nên chạy mất tăm, mười châu ba đảo bị đảo lộn, kiếp nạn sắp giáng xuống.
Lúc ấy, nơi nơi đất đai cằn cỗi, bệnh dịch tràn lan, thỉnh thoảng còn kèm thêm thiên tai nữa, người có tu vi còn chống đỡ được, bá tánh bình thường thì như kiến bò trên chảo, không chỗ tránh né, chỉ còn mỗi đường chết. Không quá mấy ngày, khắp mười châu ba đảo vang dậy tiếng kêu than, mà cho dù là người có tu vi thì cũng không biết đến cuối cùng mười châu ba đảo sẽ biến thành như thế nào nữa, có thể là địa ngục trần gian, có thể là tất cả mọi người đều hóa thành tro bụi, không còn chút sự sống nào.
Đến bấy giờ lục đạo mới bình tĩnh lại, biết được nếu cứ tiếp tục thế này thì thế gian sẽ không còn hy vọng nữa, vì vậy lần đầu tiên từ xưa đến nay, lục đạo ngừng tranh chấp, hy vọng chung tay nhau giải quyết chuyện này.
Mọi người cùng giăng nhiều lớp kết giới quanh gốc cây ngọc đã ngã đổ, đề phòng lệ khí của tự nhiên xâm nhập, sau đó ngồi cùng nhau bàn bạc chiến lược. Nhưng thật ra cuộc họp bàn này chỉ có bốn đạo, bởi vì Minh Vương Tín Đô Ly Nan không tới, mà Ma nữ La Sát của Ma đạo thì bị Thiên đế Tuyên Vu Cẩn thi pháp nhốt trong giấc mơ nên chỉ nhắm mắt ngồi đó, không biết gì về chuyện bên ngoài.
Môn chủ, chưởng môn, đạo thủ, bang chủ của bốn đạo ấy cộng lại là mười mấy người đều đang nghi ngờ rằng Tín Đô Ly Nan bỗng nhiên mất tích là vì âm mưu gì đó, họ rất phẫn nộ, song thật ra chỉ là sợ hãi thôi, mà Tín Đô Ly Nan thì nhân lúc mọi người còn đang bàn bạc, do dự đã tự mình đi tìm mảnh đất Lạc Lối đang mất tích rồi.
Đây là phương pháp cơ bản nhất để cứu mười châu ba đảo, nhưng lại không có ai hành động, vì họ sợ mình hành động sẽ mắc bẫy của năm đạo còn lại. Mặc dù năm đạo ngồi đó bàn chuyện quan trọng, nhưng chẳng ai tin ai cả, chỉ có Minh Vương Tín Đô Ly Nan từ trước đến nay luôn kiệm lời là làm được một việc thực tế để cứu vớt cho mười châu ba đảo.
Hắn tưởng là do cơn thịnh nộ của mình gây nên kiếp nạn không thể nào tránh né này, nên hắn phải chịu trách nhiệm, nhưng hắn không hề biết rằng lòng người khó lường, ai ai cũng sợ hắn, kỵ hắn, đề phòng hắn, hắn bỏ đi mà không nói một tiếng nào như vậy thì sao không làm người khác nghi ngờ được? Mà trong lúc hắn vất vả tìm kiếm mảnh đất Lạc Lối, một âm mưu bất lợi cho hắn đang dần được hình thành.
Bốn đạo bàn bạc không ăn không ngủ trong suốt bảy ngày mà vẫn không tìm ra được phương pháp hay nào, vì vậy giữa họ lại dấy lên tranh chấp, không khí cũng trở nên căng thẳng. Mà dưới hố cây ngọc, hình như chất dịch trông như thủy ngân ấy đã tràn một mảng lớn ra khỏi mặt đất rồi, trông cứ như một hồ nước nhỏ vậy, không những vậy, nó đang có xu hướng lan rộng thêm, mọi người đều biết điều này minh chứng cho việc tình hình của mười châu ba đảo đang tiếp tục xấu đi, có lẽ đến khi dòng nước kỳ lạ ấy không còn tràn ra nữa thì mười châu ba đảo sẽ bị hủy diệt.
Lúc này, Tuyên Vu Cẩn vẫn mỉm cười nghe mọi người tranh cãi chợt đưa ra một phương án mà ai ai cũng hãi hùng.
Hắn nói cây ngọc ngã, mảnh đất Lạc Lối mất tích đều bắt nguồn từ sự rối ren của giới Ổn Định, đó là một kết giới vặn vẹo, nhưng chỉ cần tạo ra một mái vòm Thiên Ảnh bao bọc phía trên hố cây ngọc, sau đó tìm một người có pháp lực cao nhất nhì thế gian định hình cho mái vòm, vậy thì pháp lực của người đó sẽ hòa làm một với mái vòm và trấn giữ cho giới Ổn Định, nước trong hố cây sẽ chảy về lại suối Miên Diên ở đảo Thương Hải, như vậy thì khó khăn của mười châu ba đảo sẽ được xóa bỏ.
Lời dứt, ai ai cũng động lòng.
Ai cũng biết cao thủ đệ nhất thiên hạ chính là Minh Vương Tín Đô Ly Nan, chỉ cần nhốt chặt hắn trên mái vòm Thiên Ảnh thì kiếp nạn của mười châu ba đảo sẽ được xóa bỏ, hơn nữa từ đây về sau, sự đe dọa dành cho lục đạo cũng sẽ không còn.
Ai cũng tính sẵn trong lòng, nhưng không ai lên tiếng, Tuyên Vu Cẩn vẫn mang biểu cảm nhẹ nhàng trông rất công chính liêm minh, thậm chí còn hơi chút đau lòng nữa, nhưng hắn bắt mọi người viết một chữ trong lòng bàn tay, sau đó chụm tay vào nhau rồi đồng thời mở tay ra.
Được!
Mười mấy bàn tay không bàn tay nào viết chữ “không”, ai ai cũng tán thành việc hy sinh Tín Đô Ly Nan, nhốt hắn trên mái vòm Thiên Ảnh để giải mối nguy cho mười châu ba đảo, cũng mượn cớ giải trừ luôn kẻ địch vĩnh hằng này. Cho dù là Vân Thâm của phái Thiên Môn đã do dự rất lâu, song cuối cùng vẫn quyết định vì bá tánh mà hy sinh một Minh Vương nổi tiếng lạnh lùng vô tình.
Một mình hắn bị nhốt không đáng tiếc, quan trọng là cứu vớt cho bá tánh; một mình hắn bị đau không đáng tiếc, quan trọng là thế gian được rọi sáng; một mình hắn bị hủy không đáng tiếc, quan trọng là thiên hạ được thái bình!
Hơn nữa, không phải là bọn họ không chịu hy sinh vì mười châu ba đảo, mà là họ không đủ pháp lực để trấn giữ cho giới Ổn Định, vì vậy chỉ đành thở dài, buộc phải hy sinh Tín Đô Ly Nan thôi, lẽ nào không phải sao?
Không một ai biết rằng người bị nhốt trên mái vòm Thiên Ảnh sẽ không chết, mà chỉ bị hóa đá thôi, linh hồn và cơ thể của hắn đều sẽ phải chịu sự đau đớn giày vò đến cùng cực, lớp kết giới vặn vẹo đó sẽ xé toạc hắn, thâm nhập hắn từng giờ từng phút từng giây, ngàn năm vạn năm cũng chỉ chịu mỗi cực hình như bị xé thành trăm mảnh này mà thôi.
Theo kế hoạch của Tuyên Vu Cẩn, mái vòm Thiên Ảnh nhanh chóng được hình thành, bởi vì người đông thì sức mạnh, huống chi những người này đều không phải Tiên thì là Ma, cho dù là xây đại điện mái vòm Thiên Ảnh hay là bốn mươi chín cái Minh trận xung quanh đại điện kiêm bên trong đại điện cũng mau chóng được giăng xong xuôi, chỉ còn chờ dụ Tín Đô Ly Nan đến mà thôi.
Mọi người khó xử, chỉ Tuyên Vu Cẩn là nắm rõ, hắn đi tới cạnh La Sát Nữ vẫn luôn nhắm mắt ngồi thiền ở bên kia.
Sở dĩ mọi người bàn bạc chuyện này mà không cho nàng tham gia, chỉ bởi một là nàng là Ma nữ của Ma đạo, là người đứng đầu Ma đạo với pháp lực cao cường, mỹ mạo vô song, hai là nàng cũng là thê tử chưa cưới của Tín Đô Ly Nan.
Mấy trăm năm về trước, Quỷ Đạo và Ma đạo đấu nhau dữ dội nhất, cho đến khi Tín Đô Ly Nan và La Sát Nữ trưởng thành, sư phụ của hai bên biết cứ tiếp tục đấu nữa thì cả hai bên đều sẽ tổn thất, do đó đã quyết định sẽ kết thông gia.
La Sát Nữ vừa gặp Tín Đô Ly Nan thì đã yêu hắn say đắm, mà Tín Đô Ly Nan chỉ một lòng vì tu vi, tất cả đều nghe theo sự sắp xếp của sư phụ, vì vậy hôn lễ này vừa bàn đã thành. La Sát Nữ không chỉ khuynh thành tuyệt sắc mà tính cách còn dịu dàng cực kỳ, điều hiếm thấy là mặc dù là người của Ma đạo, nhưng nàng lại có một trái tim vô cùng lương thiện, vì vậy mọi chuyện đều yên ổn khi tiếp xúc với một con người ngang ngược như Tín Đô Ly Nan.
Mà trong lúc hai bên đang tổ chức hôn lễ, không biết vì sao Yêu đạo và Nhân đạo đột nhiên tấn công, tạo nên kiếp nạn của sau này.
Lúc này, Tuyên Vu Cẩn lấy pháp bảo Thủy Tâm Bán từ trên người La Sát Nữ ra rồi giả giọng của nàng, gọi Tín Đô Ly Nan quay về gấp. Ở bên kia, Tín Đô Ly Nan vừa mới tìm thấy được tung tích của mảnh đất Lạc Lối thì nghe thấy tiếng gọi từ Thủy Tâm Bán mà La Sát Nữ đính trên vạt áo của hắn, bèn cấp tốc quay về.
Mọi chuyện gần như đều được tiến hành theo kế hoạch của Tuyên Vu Cẩn, nhưng hắn không biết rằng La Sát Nữ đã tự nghiên cứu ra một môn pháp thuật gọi là thuật Nhập Mộng, cũng đã từng dạy sơ qua cho Tín Đô Ly Nan, vì vậy mặc dù nàng bị Tuyên Vu Cẩn nhốt lại, nhưng vẫn phá được một cách gian nan, sau đó truyền âm cho người dù không ngủ cũng nghe được là phu quân chưa cưới của nàng.
Thật ra trước khi La Sát Nữ bị nhốt, Tuyên Vu Cẩn có giả vờ giả vịt hỏi thăm tung tích của Tín Đô Ly Nan, bởi vì hắn và Tín Đô Ly Nan là bạn thân nên La Sát Nữ đã tiết lộ hết hành tung của người yêu cho hắn biết. Nhưng không biết vì sao hắn biết rõ mảnh đất Lạc Lối đang được tìm kiếm mà vẫn cố chấp muốn thực hiện kế hoạch tàn nhẫn vô tình lại ngang ngược vô lý này.
La Sát Nữ biết Tín Đô Ly Nan có mạnh đến đâu thì cũng sẽ không chống cự được khi bị nhiều người như vậy vây đánh, huống chi còn có bốn mươi chín cái Minh trận kia nữa, vì vậy nàng dùng thuật Nhập Mộng ngăn hắn quay về, nhưng Tín Đô Ly Nan biết rõ nếu hắn không tới thì đám người này sẽ không tha cho La Sát Nữ, cả đời này hắn ngạo mạn ngông cuồng, chưa từng chịu thua ai dù chỉ một chút, sao có thể trốn tránh chỉ vì biết phía trước là miệng hùm hang hổ được?
Thế là một trận đại chiến lấy ít địch nhiều không tránh khỏi đã xảy ra, mà ở một bên, Tuyên Vu Cẩn phát hiện ra La Sát Nữ đã âm thầm báo cho Tín Đô Ly Nan thì dứt khoát nhốt nàng dưới mái vòm Thiên Ảnh làm con mồi.
Minh Vương phẫn nộ thề phải cứu thê tử chưa cưới ra, hắn dũng mãnh vô song, tiến quân thần tốc, lập tức quật ngã một nửa số cao thủ vây đánh hắn, một nửa còn lại cũng bị thương nặng, nhưng hiện giờ đám người này đã dụ được hắn vào trong trung tâm của Minh trận, cũng chính là ngay dưới mái vòm Thiên Ảnh rồi.
Đại chiến làm chấn động thế gian, chuyện mà không ai có thể ngờ được đã xảy ra rồi, cây ngọc Thất Bảo Quỳnh bị đổ, hóa thành một nắm bột, mảnh đất Lạc Lối không còn bị cây ngọc giam cầm nữa nên chạy mất tăm, mười châu ba đảo bị đảo lộn, kiếp nạn sắp giáng xuống.
Lúc ấy, nơi nơi đất đai cằn cỗi, bệnh dịch tràn lan, thỉnh thoảng còn kèm thêm thiên tai nữa, người có tu vi còn chống đỡ được, bá tánh bình thường thì như kiến bò trên chảo, không chỗ tránh né, chỉ còn mỗi đường chết. Không quá mấy ngày, khắp mười châu ba đảo vang dậy tiếng kêu than, mà cho dù là người có tu vi thì cũng không biết đến cuối cùng mười châu ba đảo sẽ biến thành như thế nào nữa, có thể là địa ngục trần gian, có thể là tất cả mọi người đều hóa thành tro bụi, không còn chút sự sống nào.
Đến bấy giờ lục đạo mới bình tĩnh lại, biết được nếu cứ tiếp tục thế này thì thế gian sẽ không còn hy vọng nữa, vì vậy lần đầu tiên từ xưa đến nay, lục đạo ngừng tranh chấp, hy vọng chung tay nhau giải quyết chuyện này.
Mọi người cùng giăng nhiều lớp kết giới quanh gốc cây ngọc đã ngã đổ, đề phòng lệ khí của tự nhiên xâm nhập, sau đó ngồi cùng nhau bàn bạc chiến lược. Nhưng thật ra cuộc họp bàn này chỉ có bốn đạo, bởi vì Minh Vương Tín Đô Ly Nan không tới, mà Ma nữ La Sát của Ma đạo thì bị Thiên đế Tuyên Vu Cẩn thi pháp nhốt trong giấc mơ nên chỉ nhắm mắt ngồi đó, không biết gì về chuyện bên ngoài.
Môn chủ, chưởng môn, đạo thủ, bang chủ của bốn đạo ấy cộng lại là mười mấy người đều đang nghi ngờ rằng Tín Đô Ly Nan bỗng nhiên mất tích là vì âm mưu gì đó, họ rất phẫn nộ, song thật ra chỉ là sợ hãi thôi, mà Tín Đô Ly Nan thì nhân lúc mọi người còn đang bàn bạc, do dự đã tự mình đi tìm mảnh đất Lạc Lối đang mất tích rồi.
Đây là phương pháp cơ bản nhất để cứu mười châu ba đảo, nhưng lại không có ai hành động, vì họ sợ mình hành động sẽ mắc bẫy của năm đạo còn lại. Mặc dù năm đạo ngồi đó bàn chuyện quan trọng, nhưng chẳng ai tin ai cả, chỉ có Minh Vương Tín Đô Ly Nan từ trước đến nay luôn kiệm lời là làm được một việc thực tế để cứu vớt cho mười châu ba đảo.
Hắn tưởng là do cơn thịnh nộ của mình gây nên kiếp nạn không thể nào tránh né này, nên hắn phải chịu trách nhiệm, nhưng hắn không hề biết rằng lòng người khó lường, ai ai cũng sợ hắn, kỵ hắn, đề phòng hắn, hắn bỏ đi mà không nói một tiếng nào như vậy thì sao không làm người khác nghi ngờ được? Mà trong lúc hắn vất vả tìm kiếm mảnh đất Lạc Lối, một âm mưu bất lợi cho hắn đang dần được hình thành.
Bốn đạo bàn bạc không ăn không ngủ trong suốt bảy ngày mà vẫn không tìm ra được phương pháp hay nào, vì vậy giữa họ lại dấy lên tranh chấp, không khí cũng trở nên căng thẳng. Mà dưới hố cây ngọc, hình như chất dịch trông như thủy ngân ấy đã tràn một mảng lớn ra khỏi mặt đất rồi, trông cứ như một hồ nước nhỏ vậy, không những vậy, nó đang có xu hướng lan rộng thêm, mọi người đều biết điều này minh chứng cho việc tình hình của mười châu ba đảo đang tiếp tục xấu đi, có lẽ đến khi dòng nước kỳ lạ ấy không còn tràn ra nữa thì mười châu ba đảo sẽ bị hủy diệt.
Lúc này, Tuyên Vu Cẩn vẫn mỉm cười nghe mọi người tranh cãi chợt đưa ra một phương án mà ai ai cũng hãi hùng.
Hắn nói cây ngọc ngã, mảnh đất Lạc Lối mất tích đều bắt nguồn từ sự rối ren của giới Ổn Định, đó là một kết giới vặn vẹo, nhưng chỉ cần tạo ra một mái vòm Thiên Ảnh bao bọc phía trên hố cây ngọc, sau đó tìm một người có pháp lực cao nhất nhì thế gian định hình cho mái vòm, vậy thì pháp lực của người đó sẽ hòa làm một với mái vòm và trấn giữ cho giới Ổn Định, nước trong hố cây sẽ chảy về lại suối Miên Diên ở đảo Thương Hải, như vậy thì khó khăn của mười châu ba đảo sẽ được xóa bỏ.
Lời dứt, ai ai cũng động lòng.
Ai cũng biết cao thủ đệ nhất thiên hạ chính là Minh Vương Tín Đô Ly Nan, chỉ cần nhốt chặt hắn trên mái vòm Thiên Ảnh thì kiếp nạn của mười châu ba đảo sẽ được xóa bỏ, hơn nữa từ đây về sau, sự đe dọa dành cho lục đạo cũng sẽ không còn.
Ai cũng tính sẵn trong lòng, nhưng không ai lên tiếng, Tuyên Vu Cẩn vẫn mang biểu cảm nhẹ nhàng trông rất công chính liêm minh, thậm chí còn hơi chút đau lòng nữa, nhưng hắn bắt mọi người viết một chữ trong lòng bàn tay, sau đó chụm tay vào nhau rồi đồng thời mở tay ra.
Được!
Mười mấy bàn tay không bàn tay nào viết chữ “không”, ai ai cũng tán thành việc hy sinh Tín Đô Ly Nan, nhốt hắn trên mái vòm Thiên Ảnh để giải mối nguy cho mười châu ba đảo, cũng mượn cớ giải trừ luôn kẻ địch vĩnh hằng này. Cho dù là Vân Thâm của phái Thiên Môn đã do dự rất lâu, song cuối cùng vẫn quyết định vì bá tánh mà hy sinh một Minh Vương nổi tiếng lạnh lùng vô tình.
Một mình hắn bị nhốt không đáng tiếc, quan trọng là cứu vớt cho bá tánh; một mình hắn bị đau không đáng tiếc, quan trọng là thế gian được rọi sáng; một mình hắn bị hủy không đáng tiếc, quan trọng là thiên hạ được thái bình!
Hơn nữa, không phải là bọn họ không chịu hy sinh vì mười châu ba đảo, mà là họ không đủ pháp lực để trấn giữ cho giới Ổn Định, vì vậy chỉ đành thở dài, buộc phải hy sinh Tín Đô Ly Nan thôi, lẽ nào không phải sao?
Không một ai biết rằng người bị nhốt trên mái vòm Thiên Ảnh sẽ không chết, mà chỉ bị hóa đá thôi, linh hồn và cơ thể của hắn đều sẽ phải chịu sự đau đớn giày vò đến cùng cực, lớp kết giới vặn vẹo đó sẽ xé toạc hắn, thâm nhập hắn từng giờ từng phút từng giây, ngàn năm vạn năm cũng chỉ chịu mỗi cực hình như bị xé thành trăm mảnh này mà thôi.
Theo kế hoạch của Tuyên Vu Cẩn, mái vòm Thiên Ảnh nhanh chóng được hình thành, bởi vì người đông thì sức mạnh, huống chi những người này đều không phải Tiên thì là Ma, cho dù là xây đại điện mái vòm Thiên Ảnh hay là bốn mươi chín cái Minh trận xung quanh đại điện kiêm bên trong đại điện cũng mau chóng được giăng xong xuôi, chỉ còn chờ dụ Tín Đô Ly Nan đến mà thôi.
Mọi người khó xử, chỉ Tuyên Vu Cẩn là nắm rõ, hắn đi tới cạnh La Sát Nữ vẫn luôn nhắm mắt ngồi thiền ở bên kia.
Sở dĩ mọi người bàn bạc chuyện này mà không cho nàng tham gia, chỉ bởi một là nàng là Ma nữ của Ma đạo, là người đứng đầu Ma đạo với pháp lực cao cường, mỹ mạo vô song, hai là nàng cũng là thê tử chưa cưới của Tín Đô Ly Nan.
Mấy trăm năm về trước, Quỷ Đạo và Ma đạo đấu nhau dữ dội nhất, cho đến khi Tín Đô Ly Nan và La Sát Nữ trưởng thành, sư phụ của hai bên biết cứ tiếp tục đấu nữa thì cả hai bên đều sẽ tổn thất, do đó đã quyết định sẽ kết thông gia.
La Sát Nữ vừa gặp Tín Đô Ly Nan thì đã yêu hắn say đắm, mà Tín Đô Ly Nan chỉ một lòng vì tu vi, tất cả đều nghe theo sự sắp xếp của sư phụ, vì vậy hôn lễ này vừa bàn đã thành. La Sát Nữ không chỉ khuynh thành tuyệt sắc mà tính cách còn dịu dàng cực kỳ, điều hiếm thấy là mặc dù là người của Ma đạo, nhưng nàng lại có một trái tim vô cùng lương thiện, vì vậy mọi chuyện đều yên ổn khi tiếp xúc với một con người ngang ngược như Tín Đô Ly Nan.
Mà trong lúc hai bên đang tổ chức hôn lễ, không biết vì sao Yêu đạo và Nhân đạo đột nhiên tấn công, tạo nên kiếp nạn của sau này.
Lúc này, Tuyên Vu Cẩn lấy pháp bảo Thủy Tâm Bán từ trên người La Sát Nữ ra rồi giả giọng của nàng, gọi Tín Đô Ly Nan quay về gấp. Ở bên kia, Tín Đô Ly Nan vừa mới tìm thấy được tung tích của mảnh đất Lạc Lối thì nghe thấy tiếng gọi từ Thủy Tâm Bán mà La Sát Nữ đính trên vạt áo của hắn, bèn cấp tốc quay về.
Mọi chuyện gần như đều được tiến hành theo kế hoạch của Tuyên Vu Cẩn, nhưng hắn không biết rằng La Sát Nữ đã tự nghiên cứu ra một môn pháp thuật gọi là thuật Nhập Mộng, cũng đã từng dạy sơ qua cho Tín Đô Ly Nan, vì vậy mặc dù nàng bị Tuyên Vu Cẩn nhốt lại, nhưng vẫn phá được một cách gian nan, sau đó truyền âm cho người dù không ngủ cũng nghe được là phu quân chưa cưới của nàng.
Thật ra trước khi La Sát Nữ bị nhốt, Tuyên Vu Cẩn có giả vờ giả vịt hỏi thăm tung tích của Tín Đô Ly Nan, bởi vì hắn và Tín Đô Ly Nan là bạn thân nên La Sát Nữ đã tiết lộ hết hành tung của người yêu cho hắn biết. Nhưng không biết vì sao hắn biết rõ mảnh đất Lạc Lối đang được tìm kiếm mà vẫn cố chấp muốn thực hiện kế hoạch tàn nhẫn vô tình lại ngang ngược vô lý này.
La Sát Nữ biết Tín Đô Ly Nan có mạnh đến đâu thì cũng sẽ không chống cự được khi bị nhiều người như vậy vây đánh, huống chi còn có bốn mươi chín cái Minh trận kia nữa, vì vậy nàng dùng thuật Nhập Mộng ngăn hắn quay về, nhưng Tín Đô Ly Nan biết rõ nếu hắn không tới thì đám người này sẽ không tha cho La Sát Nữ, cả đời này hắn ngạo mạn ngông cuồng, chưa từng chịu thua ai dù chỉ một chút, sao có thể trốn tránh chỉ vì biết phía trước là miệng hùm hang hổ được?
Thế là một trận đại chiến lấy ít địch nhiều không tránh khỏi đã xảy ra, mà ở một bên, Tuyên Vu Cẩn phát hiện ra La Sát Nữ đã âm thầm báo cho Tín Đô Ly Nan thì dứt khoát nhốt nàng dưới mái vòm Thiên Ảnh làm con mồi.
Minh Vương phẫn nộ thề phải cứu thê tử chưa cưới ra, hắn dũng mãnh vô song, tiến quân thần tốc, lập tức quật ngã một nửa số cao thủ vây đánh hắn, một nửa còn lại cũng bị thương nặng, nhưng hiện giờ đám người này đã dụ được hắn vào trong trung tâm của Minh trận, cũng chính là ngay dưới mái vòm Thiên Ảnh rồi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.