Chương 127
Tiến Đạt
13/11/2016
Trên đường phố Hắc Thạch thành, Phi Linh đi thông thả xuyên qua đường phố.
Dường như cư dân trong Hắc Thạch thành không chỉ có nhân loại một chủng tộc, mà còn nhiều những cái khác nữa, hắc am tinh linh, hữu mao nhân, ăn lông ở lỗ, thạch vĩ nhân,…
Bọn hắn hét lớn, mua bán các loại thứ đồ vật, làm cả Hắc Thạch thành lộ ra vẻ vô cùng phồn hoa.
Phi Linh đang đi, tại một chỗ trong tửu quán, tại đó đã nghe được mấy cái thạch nhân nói chuyện với nhau.
Mấy cái thạch thạch nhân một bên gặm từng khỏa tinh thạch hình tròn, giống như là cắn bã đậu bình thường, mảnh vụn bay loạn xạ, một bên thanh âm đục ngầu khàn khàn nói rất đúng ngôn ngữ thế giới loài người.
-Ngươi có nghe nói không? Hình như hai tháng nữa là đến Cửu Trọng Tử Địa thí luyện do Minh Vực chưởng khống giả đặc biệt tổ chức để tuyển chọn đồ đệ đấy?
Phi Lnh nghe được thế co chút để ý. Minh Vực chưởng không giả rốt cuộc mạnh đến đâu, danh tiếng có thể vang vọng như vậy.
-Nghe nói có nhiều thế gia của nhiều nơi đến lắm.
Thạch nhân khác lại nói.
-Hừm. Có vẻ cũng nên bảo Ngưng Nhi đi một chuyến.
Phi Linh ngẫm một chút. Đột nhiên có một thạch nhân ngu ngơ từ đâu ngồi xuống kế bên đám thạch nhân khác hỏi Cửu Trọng Tử Địa là nơi như thế nào. Phi Linh cũng tiện tai nghe luôn.
-Truyền thuyết Cửu Trọng Tử Địa, là địa phương trong thời kỳ viễn cổ, nơi quân đoàn Nhân tộc cùng quân đoàn yêu thú nhất tộc đại chiến, trận chiến ấy trải qua mấy nghìn năm, tích lũy vô số thi cốt, thi khí làm nó biến thành 1 tử địa, nhưng mà cũng rơi vô số bảo vật, bởi vì chỗ đó cách Minh Vực chúng ta cũng không xa xôi, cho nên thường xuyên sẽ có cường giả Minh Vực tiến đến thám hiểm, tìm tòi các loại bảo vật.
-Viễn cổ chiến trường?
Vũ Diễm nghe được không khỏi khó chịu.
Phi Linh tiếp tục rời đi đến vị trí của hắc ám công hội.
Dến nơi, dường như hắc ám công hội sống ở đây không có ẩn danh hay gì cả, vẫn dương dương ở công chúng, rất dễ tìm thấy.
---------
Trước cửa lớn của hắc ám công hội. Có vài tên canh cửa đang đứng gác. Một tên lại liếc mắt sang đường lớn thì thấy một thiếu niên đang đi thông thả đến gần bọn chúng.
-Tên kia. Ngươi là ai? Ta chưa thấy ngươi bao giờ?
Một tên lính gác cũng để ý liền quay sang hỏi. Nhưng thiếu niên kia không có dừng lại. Vẫn tiếp tục tiến đến gần hơn với bọn chúng.
Đến một vị trí cách bọn lính canh khoảng chừng năm mét, thiếu niên dừng lại. Miệng thì mỉm cười. Bọn lính canh không hiểu cậu cười cái gì nhưng tiếp sau đó bọn chúng cũng không còn suy nghĩ được cái gì nữa.
Thiếu niên kia là Phi Linh, sau một lúc lần theo thông tin có sẵn, Phi Linh tìm được đến tòa căn cứ của hắc ám công hội, nó cũng không có quá lớn, cũng không khiến người khác chú ý nhiều. Nhưng Phi Linh thì không hề.
---------
Lúc này, Tiêu Ngưng Nhi vừa mới hoàn thánh kiểm tra linh hồn lực của bản thân mình, như đã dự đoán từ trước, nàng làm nổ linh hồn thạch, cả Diệp Tử Vân, Nhiếp Ly, Đỗ Trạch, Lục Phiêu cũng tương tự. Toàn bộ đều được quyết định của phó viện trưởng Diệp Thăng.
Nhiều người cũng không tin được rằng trong lớp võ giả sơ cấp lại có như vậy năm cái thiên tài.
---------Mà bên phía Hắc Thạch thành bấy giờ đã trải qua một cuộc náo loạn mang dư chấn không nhỏ chút nào. Chấn động khiến vô số người dân sống trong thành đều hoảng loạn, lo lắng cùng tò mò không biết chuyện gì.
Tại căn cứ của Hắc ám công hội.
Phi Linh đang đứng dẫm lên trên đầu của Quỷ Sát. Mà dưới Quỷ Sát là một đống hoang tàn, một dẫm của Phi Linh lúc kia đã tạo ra cái kinh khủng hiện trường như thế này. Long Sát cùng Quỷ Sát là cái duy nhất nhận ra bất thường mà thoát khỏi sự sụp đổ của tòa kiến trúc. Còn lại thuộc hạ đều bị chôn vùi trong đống đổ nát.
-Xem ra các ngươi là kẻ mạnh nhất ở đây.
Phi Linh nhìn xuống Quỷ Sát đang ở dưới chân cùng Long Sát vừa bị cậu đánh bay đang dán chặt người vào một mảnh của tòa kiến trúc còn chưa bị phá hoại. Một kích mà thôi, Long Sát nhìn có vẻ vô cùng đau đớn, dường như muốn ngất đi vậy.
-Tiểu tử khốn kiếp, mi là ai? Dám đến Hắc ám công hội ta làm loạn.
Quỷ Sát nằm dưới chân Phi Linh vẫn còn sức mà nói được.
-À. Ta chưa giới thiệu. Ta là tên đệ tử của Dực Long thế gia mà Thần Thánh thế gia viết trong báo cáo của các ngươi đấy.
Phi Linh cười nói. Quỷ Sát trong lòng giật mình. Từ Quang Huy chi Thành đến đây? Hắn làm sao biết được vị trí của Hắc ám công hội? Rất nhiều câu hỏi nổi lên trong đầu Quỷ Sát lúc này.
-Ta hỏi ngươi tên cầm đầu của các ngươi là ai? Hay các ngươi là kẻ cầm đầu ở đây?
Phi Linh sắc mặt chuyển biến thành lạnh lùng. Ánh mắt của cậu như muốn giết người rồi.
-Hừ. Mi nghĩ một mình ngươi có thể gì được chúng ta. Chỉ là quân đánh lén mà thôi. Có gan thì danh chính ngôn thuận một đối một xem.
Quỷ Sát giọng điều nam tử hán nói.
-Hả? Ngươi nói gì? Danh chính ngôn thuận một chọi một? Đừng đùa với ta. Các ngươi việc xấu nào không làm mà lại đi bảo ta phải làm thứ buồn cười như vậy.
Phi Linh nghe xong không khỏi bật cười. Cậu chưa thấy câu nói nào ngớ ngẩn như vậy, nhất là phát ra từ tên chuyện ác nào không làm. Quỷ Sát cứ nằm dưới chân Phi Linh không cách nào thoát khỏi khống chế của Phi Linh. Nói đến đây, Long Sát từ một bên đột nhiên vọt tới chỗ của Phi Linh định đánh lén cậu lúc đang bận rộn nói chuyện.
Nhưng không may là Phi Linh không có dễ dàng bị chơi lén như vậy. Ngay khi Long Sát vọt tới kế bên cậu, cậu một tay bóp chặt lấy cổ Long Sát. Dùng mọi cách nhưng Long Sát không hề có khả năng thoát khỏi tay của Phi Linh.
-Không biết tự lượng sức.
Phi Linh định dùng hấp thu kí ức hồn kỹ lên Long Sát. Nhưng ngay đúng lúc cậu định vận lấy hồn lực thì có một luồng sát khí bị cậu phát hiện hướng thẳng đến phía cậu. Một bóng người cũng từ hướng sát khí kia vọt thẳng tới Phi Linh.
-Tch.
Phi Linh tặc lưỡi. Tay đang bóp cổ Long Sát thả ra. Thân ảnh của Phi Linh lúc này cũng biến mất. Quỷ Sát mới có thể đứng dậy được. Long Sát cũng được tự do. Phi Linh thì xuất hiện ở một chỗ gần ngay vị trí của Long Sát và Quỷ Sát. Mà lúc này còn có thêm một người đang đứng trước mặt Long Sát cùng Quỷ Sát.
-Không biết các hạ là thần thánh phương nào? Sao lại đến gia viên của ta làm loạn?
Thanh niên áo trắng, tóc đen, da trắng như bị bệnh bạch tạng vậy, nhưng khuôn mặt vẫn rất tuấn mĩ, tóc dài. Giọng nói của hắn cũng không giống mấy của nam nhân.
-Ồ. Ra đây nhà ngươi. Trông ngươi có vẻ đang bảo vệ thuộc hạ mình. Ngươi chắc là người cầm đầu ở đấy chứ.
Phi Linh nhìn thanh niên tuấn mĩ kia nói. Chẳng ai lại đi ngăn người khác giết người nếu không phải người tốt thì chỉ có thể là đồng bọn mà thôi, nhưng mà đồng bọn của hắc ám công hội đã bị chôn vùi dưới đống đổ nát kia, chỉ có thể là một tên có cùng hoặc cao hơn tu vi với Long Sát cùng Quỷ Sát mới nhận ra được bất thường mà tránh kịp thời mà thời.
Có thể ai đó sẽ hỏi vì những cái kia yêu thú nhất tộc tay sai ở dưới động trong Hắc tuyền có tu vi Truyền Kì cấp không lẽ thua Long Sát cùng Quỷ Sát hai tên Hắc Kim ngũ tinh Yêu Linh Sư sao? Huyệt động chỉ có duy một đường ra, không kịp chạy ra thì không bị đè chết thì là gì đây.
Dường như cư dân trong Hắc Thạch thành không chỉ có nhân loại một chủng tộc, mà còn nhiều những cái khác nữa, hắc am tinh linh, hữu mao nhân, ăn lông ở lỗ, thạch vĩ nhân,…
Bọn hắn hét lớn, mua bán các loại thứ đồ vật, làm cả Hắc Thạch thành lộ ra vẻ vô cùng phồn hoa.
Phi Linh đang đi, tại một chỗ trong tửu quán, tại đó đã nghe được mấy cái thạch nhân nói chuyện với nhau.
Mấy cái thạch thạch nhân một bên gặm từng khỏa tinh thạch hình tròn, giống như là cắn bã đậu bình thường, mảnh vụn bay loạn xạ, một bên thanh âm đục ngầu khàn khàn nói rất đúng ngôn ngữ thế giới loài người.
-Ngươi có nghe nói không? Hình như hai tháng nữa là đến Cửu Trọng Tử Địa thí luyện do Minh Vực chưởng khống giả đặc biệt tổ chức để tuyển chọn đồ đệ đấy?
Phi Lnh nghe được thế co chút để ý. Minh Vực chưởng không giả rốt cuộc mạnh đến đâu, danh tiếng có thể vang vọng như vậy.
-Nghe nói có nhiều thế gia của nhiều nơi đến lắm.
Thạch nhân khác lại nói.
-Hừm. Có vẻ cũng nên bảo Ngưng Nhi đi một chuyến.
Phi Linh ngẫm một chút. Đột nhiên có một thạch nhân ngu ngơ từ đâu ngồi xuống kế bên đám thạch nhân khác hỏi Cửu Trọng Tử Địa là nơi như thế nào. Phi Linh cũng tiện tai nghe luôn.
-Truyền thuyết Cửu Trọng Tử Địa, là địa phương trong thời kỳ viễn cổ, nơi quân đoàn Nhân tộc cùng quân đoàn yêu thú nhất tộc đại chiến, trận chiến ấy trải qua mấy nghìn năm, tích lũy vô số thi cốt, thi khí làm nó biến thành 1 tử địa, nhưng mà cũng rơi vô số bảo vật, bởi vì chỗ đó cách Minh Vực chúng ta cũng không xa xôi, cho nên thường xuyên sẽ có cường giả Minh Vực tiến đến thám hiểm, tìm tòi các loại bảo vật.
-Viễn cổ chiến trường?
Vũ Diễm nghe được không khỏi khó chịu.
Phi Linh tiếp tục rời đi đến vị trí của hắc ám công hội.
Dến nơi, dường như hắc ám công hội sống ở đây không có ẩn danh hay gì cả, vẫn dương dương ở công chúng, rất dễ tìm thấy.
---------
Trước cửa lớn của hắc ám công hội. Có vài tên canh cửa đang đứng gác. Một tên lại liếc mắt sang đường lớn thì thấy một thiếu niên đang đi thông thả đến gần bọn chúng.
-Tên kia. Ngươi là ai? Ta chưa thấy ngươi bao giờ?
Một tên lính gác cũng để ý liền quay sang hỏi. Nhưng thiếu niên kia không có dừng lại. Vẫn tiếp tục tiến đến gần hơn với bọn chúng.
Đến một vị trí cách bọn lính canh khoảng chừng năm mét, thiếu niên dừng lại. Miệng thì mỉm cười. Bọn lính canh không hiểu cậu cười cái gì nhưng tiếp sau đó bọn chúng cũng không còn suy nghĩ được cái gì nữa.
Thiếu niên kia là Phi Linh, sau một lúc lần theo thông tin có sẵn, Phi Linh tìm được đến tòa căn cứ của hắc ám công hội, nó cũng không có quá lớn, cũng không khiến người khác chú ý nhiều. Nhưng Phi Linh thì không hề.
---------
Lúc này, Tiêu Ngưng Nhi vừa mới hoàn thánh kiểm tra linh hồn lực của bản thân mình, như đã dự đoán từ trước, nàng làm nổ linh hồn thạch, cả Diệp Tử Vân, Nhiếp Ly, Đỗ Trạch, Lục Phiêu cũng tương tự. Toàn bộ đều được quyết định của phó viện trưởng Diệp Thăng.
Nhiều người cũng không tin được rằng trong lớp võ giả sơ cấp lại có như vậy năm cái thiên tài.
---------Mà bên phía Hắc Thạch thành bấy giờ đã trải qua một cuộc náo loạn mang dư chấn không nhỏ chút nào. Chấn động khiến vô số người dân sống trong thành đều hoảng loạn, lo lắng cùng tò mò không biết chuyện gì.
Tại căn cứ của Hắc ám công hội.
Phi Linh đang đứng dẫm lên trên đầu của Quỷ Sát. Mà dưới Quỷ Sát là một đống hoang tàn, một dẫm của Phi Linh lúc kia đã tạo ra cái kinh khủng hiện trường như thế này. Long Sát cùng Quỷ Sát là cái duy nhất nhận ra bất thường mà thoát khỏi sự sụp đổ của tòa kiến trúc. Còn lại thuộc hạ đều bị chôn vùi trong đống đổ nát.
-Xem ra các ngươi là kẻ mạnh nhất ở đây.
Phi Linh nhìn xuống Quỷ Sát đang ở dưới chân cùng Long Sát vừa bị cậu đánh bay đang dán chặt người vào một mảnh của tòa kiến trúc còn chưa bị phá hoại. Một kích mà thôi, Long Sát nhìn có vẻ vô cùng đau đớn, dường như muốn ngất đi vậy.
-Tiểu tử khốn kiếp, mi là ai? Dám đến Hắc ám công hội ta làm loạn.
Quỷ Sát nằm dưới chân Phi Linh vẫn còn sức mà nói được.
-À. Ta chưa giới thiệu. Ta là tên đệ tử của Dực Long thế gia mà Thần Thánh thế gia viết trong báo cáo của các ngươi đấy.
Phi Linh cười nói. Quỷ Sát trong lòng giật mình. Từ Quang Huy chi Thành đến đây? Hắn làm sao biết được vị trí của Hắc ám công hội? Rất nhiều câu hỏi nổi lên trong đầu Quỷ Sát lúc này.
-Ta hỏi ngươi tên cầm đầu của các ngươi là ai? Hay các ngươi là kẻ cầm đầu ở đây?
Phi Linh sắc mặt chuyển biến thành lạnh lùng. Ánh mắt của cậu như muốn giết người rồi.
-Hừ. Mi nghĩ một mình ngươi có thể gì được chúng ta. Chỉ là quân đánh lén mà thôi. Có gan thì danh chính ngôn thuận một đối một xem.
Quỷ Sát giọng điều nam tử hán nói.
-Hả? Ngươi nói gì? Danh chính ngôn thuận một chọi một? Đừng đùa với ta. Các ngươi việc xấu nào không làm mà lại đi bảo ta phải làm thứ buồn cười như vậy.
Phi Linh nghe xong không khỏi bật cười. Cậu chưa thấy câu nói nào ngớ ngẩn như vậy, nhất là phát ra từ tên chuyện ác nào không làm. Quỷ Sát cứ nằm dưới chân Phi Linh không cách nào thoát khỏi khống chế của Phi Linh. Nói đến đây, Long Sát từ một bên đột nhiên vọt tới chỗ của Phi Linh định đánh lén cậu lúc đang bận rộn nói chuyện.
Nhưng không may là Phi Linh không có dễ dàng bị chơi lén như vậy. Ngay khi Long Sát vọt tới kế bên cậu, cậu một tay bóp chặt lấy cổ Long Sát. Dùng mọi cách nhưng Long Sát không hề có khả năng thoát khỏi tay của Phi Linh.
-Không biết tự lượng sức.
Phi Linh định dùng hấp thu kí ức hồn kỹ lên Long Sát. Nhưng ngay đúng lúc cậu định vận lấy hồn lực thì có một luồng sát khí bị cậu phát hiện hướng thẳng đến phía cậu. Một bóng người cũng từ hướng sát khí kia vọt thẳng tới Phi Linh.
-Tch.
Phi Linh tặc lưỡi. Tay đang bóp cổ Long Sát thả ra. Thân ảnh của Phi Linh lúc này cũng biến mất. Quỷ Sát mới có thể đứng dậy được. Long Sát cũng được tự do. Phi Linh thì xuất hiện ở một chỗ gần ngay vị trí của Long Sát và Quỷ Sát. Mà lúc này còn có thêm một người đang đứng trước mặt Long Sát cùng Quỷ Sát.
-Không biết các hạ là thần thánh phương nào? Sao lại đến gia viên của ta làm loạn?
Thanh niên áo trắng, tóc đen, da trắng như bị bệnh bạch tạng vậy, nhưng khuôn mặt vẫn rất tuấn mĩ, tóc dài. Giọng nói của hắn cũng không giống mấy của nam nhân.
-Ồ. Ra đây nhà ngươi. Trông ngươi có vẻ đang bảo vệ thuộc hạ mình. Ngươi chắc là người cầm đầu ở đấy chứ.
Phi Linh nhìn thanh niên tuấn mĩ kia nói. Chẳng ai lại đi ngăn người khác giết người nếu không phải người tốt thì chỉ có thể là đồng bọn mà thôi, nhưng mà đồng bọn của hắc ám công hội đã bị chôn vùi dưới đống đổ nát kia, chỉ có thể là một tên có cùng hoặc cao hơn tu vi với Long Sát cùng Quỷ Sát mới nhận ra được bất thường mà tránh kịp thời mà thời.
Có thể ai đó sẽ hỏi vì những cái kia yêu thú nhất tộc tay sai ở dưới động trong Hắc tuyền có tu vi Truyền Kì cấp không lẽ thua Long Sát cùng Quỷ Sát hai tên Hắc Kim ngũ tinh Yêu Linh Sư sao? Huyệt động chỉ có duy một đường ra, không kịp chạy ra thì không bị đè chết thì là gì đây.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.