Chương 149: Giải quyết nổi buồn?
Tiến Đạt
26/11/2016
Cô nương toàn thân màu trắng, ánh mắt kiều mị, môi mỏng được đánh
bóng bởi một lớp hồng phấn là điểm nổi bật nhất trong toàn bộ màu trắng
tinh thân ảnh. Y phục có thể tưởng tượng là một bộ một mảnh, váy ngắn
miễn cưỡng che lấp đến đùi, nhưng vẫn có hai bên xẻ đôi để lộ ra cặp đùi mê người, ngực đầy đặn không thể chê vào đâu được, trên cổ có đeo một
chuỗi dây chuyền được xâu bởi những hạt châu màu trắng, mà cái mề đay là một cái tứ giác thạch lóng lánh như kim cương vậy, mà trên y phục dường như có phần lông đính trên bộ y phục kéo dài từ giữa bộ ngực sang hai
bên bờ vai, tóc nàng khá dài, mái gần như che mất một bên mắt nữa, nhưng mà điều đó không ảnh hưởng gì đến vẻ đẹp của nàng mang lại.
Nàng vẫn lăng không mà phi hành. Chắc qua miêu tả ai cũng đoán được nàng là ai. Tuyết đế, cũng là chính Phi Linh hóa thân mà ra. Lí do? Giải quyết nổi buồn, có thể trả lời như vậy. Không có ai chịu nổi những đòn công kích mạnh mẽ của Phi Linh, và cũng không muốn ai nhận ra mình tự rời đi Hắc Viêm tháp, ngoài vị kim giáp thị thần bị hăm dọa kia thôi, nên cậu mới hóa thân thành Tuyết đế để che dấu danh tính.
-Chuyện gì đang xảy ra vậy, Minh? Không phải Chúc Long hắn đến chứ?
Linh Vận cùng những cường giả khác cũng xuất hiện, Linh Vận chạy lại hỏi thăm Minh thần. Vừa hỏi nàng lại nhìn về phía đám bụi khói dưới đất và cô nương băng ngạo trắng xóa thân ảnh đang đứng trên không trung.
-Đúng là Chúc Long hắn đến, quả thật hắn đã mạnh hơn so với tưởng tượng của ta. Nhưng…
Minh thần vừa nói tay ôm lấy ngực mình, dường như đã bị thương rồi, ánh mắt vừa nhìn về phía cô nương bạch sắc thân ảnh kia, rồi hắn nói tiếp:
-Cô nương kia không biết từ đâu ra? Ngay khi Chúc Long dự định rời đi thì nàng xuất hiện cho hắn một cú từ trên xuống, hiện đang nằm dưới đất kia kìa.
Minh thần vừa nói, ánh mắt cứ đảo qua đảo lại về phía bạch sắc thân ảnh Tuyết đế và Chúc Long đang nằm xả lai dưới đất kia.
Chúc Long dưới mặt đất từ từ bò dậy, mặc dù bị đánh không chút phòng bị nhưng cũng không có bị ảnh hưởng nhiều, Phi Linh hóa thân thành Tuyết đế cũng tức là lấy thân thể làm môi giới, cho Tuyết đế tùy điều khiển, với điều như vậy, thể chất cùng năng lực của Phi Linh cũng bị hạ thấp xuống để có thể tăng cường năng lực của Tuyết đế, thí như một vạn điểm võ kia, mà đến hiện tại thì Phi Linh đã một vạn mốt điểm rồi, sẽ bị giảm xuống, nhưng mà giảm thì giảm, nó cũng không có nghĩa rằng sẽ yếu hơn những tên nào ở đây, mà Chúc Long cái kia yêu thú nhất tộc cũng không kém thực lực, cường độ thân thể của hắn cứng chắc rất nhiều, thân thể của hắn có thể so sánh với một cái Hồn Đấu La thông thường a.
-Không hề hấn sao? Quả là phụ thể giảm hẳn sức mạnh rõ rệt!
Phi Linh nhìn thấy Chúc Long đứng dậy mà chỉ xay xác một chút không khỏi cảm thán. Và cậu cũng kiểm tra lại năng lực của bản thân trong hình hài Tuyết đế lúc bấy giờ, võ tuột xuống còn khoảng một ngàn, còn điểm phép thì gia tăng đáng kinh hồn, đạt đến một vạn năm điểm. Cũng tức là sát thương của những phép thuật sẽ được gia tăng.
-Hừ. Loại vô danh tiểu tốt chỉ biết đánh lén. Minh không ngờ ngươi cũng có mặt vô liêm sỉ thế này! Ha ha.
Nàng vẫn lăng không mà phi hành. Chắc qua miêu tả ai cũng đoán được nàng là ai. Tuyết đế, cũng là chính Phi Linh hóa thân mà ra. Lí do? Giải quyết nổi buồn, có thể trả lời như vậy. Không có ai chịu nổi những đòn công kích mạnh mẽ của Phi Linh, và cũng không muốn ai nhận ra mình tự rời đi Hắc Viêm tháp, ngoài vị kim giáp thị thần bị hăm dọa kia thôi, nên cậu mới hóa thân thành Tuyết đế để che dấu danh tính.
-Chuyện gì đang xảy ra vậy, Minh? Không phải Chúc Long hắn đến chứ?
Linh Vận cùng những cường giả khác cũng xuất hiện, Linh Vận chạy lại hỏi thăm Minh thần. Vừa hỏi nàng lại nhìn về phía đám bụi khói dưới đất và cô nương băng ngạo trắng xóa thân ảnh đang đứng trên không trung.
-Đúng là Chúc Long hắn đến, quả thật hắn đã mạnh hơn so với tưởng tượng của ta. Nhưng…
Minh thần vừa nói tay ôm lấy ngực mình, dường như đã bị thương rồi, ánh mắt vừa nhìn về phía cô nương bạch sắc thân ảnh kia, rồi hắn nói tiếp:
-Cô nương kia không biết từ đâu ra? Ngay khi Chúc Long dự định rời đi thì nàng xuất hiện cho hắn một cú từ trên xuống, hiện đang nằm dưới đất kia kìa.
Minh thần vừa nói, ánh mắt cứ đảo qua đảo lại về phía bạch sắc thân ảnh Tuyết đế và Chúc Long đang nằm xả lai dưới đất kia.
Chúc Long dưới mặt đất từ từ bò dậy, mặc dù bị đánh không chút phòng bị nhưng cũng không có bị ảnh hưởng nhiều, Phi Linh hóa thân thành Tuyết đế cũng tức là lấy thân thể làm môi giới, cho Tuyết đế tùy điều khiển, với điều như vậy, thể chất cùng năng lực của Phi Linh cũng bị hạ thấp xuống để có thể tăng cường năng lực của Tuyết đế, thí như một vạn điểm võ kia, mà đến hiện tại thì Phi Linh đã một vạn mốt điểm rồi, sẽ bị giảm xuống, nhưng mà giảm thì giảm, nó cũng không có nghĩa rằng sẽ yếu hơn những tên nào ở đây, mà Chúc Long cái kia yêu thú nhất tộc cũng không kém thực lực, cường độ thân thể của hắn cứng chắc rất nhiều, thân thể của hắn có thể so sánh với một cái Hồn Đấu La thông thường a.
-Không hề hấn sao? Quả là phụ thể giảm hẳn sức mạnh rõ rệt!
Phi Linh nhìn thấy Chúc Long đứng dậy mà chỉ xay xác một chút không khỏi cảm thán. Và cậu cũng kiểm tra lại năng lực của bản thân trong hình hài Tuyết đế lúc bấy giờ, võ tuột xuống còn khoảng một ngàn, còn điểm phép thì gia tăng đáng kinh hồn, đạt đến một vạn năm điểm. Cũng tức là sát thương của những phép thuật sẽ được gia tăng.
-Hừ. Loại vô danh tiểu tốt chỉ biết đánh lén. Minh không ngờ ngươi cũng có mặt vô liêm sỉ thế này! Ha ha.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.