Chương 123: Lên đường
Tiến Đạt
06/11/2016
Nhóm của Phi Linh quay về Quang Huy chi Thành sớm hơn nhóm thám hiểm của Trần Lâm Kiếm, có thể nói là thoáng chưa tới một ngày thì đã quay về.
Mà trước khi đi Trần Lâm Kiếm còn không quên cảm ơn, Phi Linh cứu bọn
hắn, nhưng cậu chỉ bảo là tiện tay trả thù mà thôi, mà nếu muốn cảm ơn
thì ghi nợ cho nhà Dực Long thế gia. Trần Lâm Kiếm cũng chỉ cười cười
gật đầu.
Về đến Quang Huy chi Thành trời đã tối rồi. Diệp Tử Vân chia tay Phi Linh và Tiêu Ngưng Nhi.
-Phi Linh. Ta có cảm giác muốn đột phá Bạch Ngân cấp rồi. Về sớm một chút tu luyện a.
Tiêu Ngưng Nhi nhẹ giọng nói. Nàng chứng kiến thực lực vô cùng vượt trội của Phi Linh, nàng cũng muốn mạnh hơn nữa để giúp cậu cho nên phải tận dụng hết thời gian để tu luyện, nâng cao thực lực.
---------
Ba ngày sau đó. Ở lớp thiên tài của học viện Thánh Lan.
Thẩm Phi đang ngồi im lặng, mặt mày có chút cau chặt lại, nhìn có vẻ vô cùng khó chịu.
Đột nhiên có một đám người đi tới trước mặt hắn, mà dẫn đầu là một thiếu niên chạc tuổi của Thẩm Phi.
-Thẩm Phi. Nghe nói vị hôn thê ở Dực Long thế gia từ chối hôn sự của ngươi à. Hình như còn đi theo một tên đệ tử khác của Dực Long thế gia luôn. Ha ha.
Thiếu niên này giọng điệu giễu cợt, ngay từ đầu đã muốn bất hòa với Thẩm Phi, người này tên Diệp Hồng, cũng là một trong những thành viên của Phong Tuyết thế gia.
Thẩm Phi nghe thế ánh mắt như sôi trào huyết quản nhưng cố kiềm lại, giữ bình tĩnh.
-Hừ, chỉ là một cái thế gia mới quật khởi. Lại còn dám từ chối hôn sự của ta. Nữ nhân của ta, nếu ta không có thì đừng hòng có ai dành được.
Thẩm Phi trầm giọng nói.
---------
Một tháng sau đó.
Trong thời gian này. Thời gian vẫn cứ trôi đi nhanh như chớp mắt. Phi Linh cấp bậc đã đạt đến 148. Tiêu Ngưng Nhi ngày đêm tu luyện, nay đã đột phá Hoàng Kim ngũ tinh Yêu Linh Sư sắp đột phá Hắc Kim nhất tinh Yêu Linh Sư. Có thể nói nàng là thiên tài xếp đầu trong Quang Huy chi Thành này rồi. Phi Linh đồng thời cũng tìm tạo ra được một con yêu linh thích hợp cho Tiêu Ngưng Nhi dung hợp, Phong Lôi Bạo Linh Phượng. Hình dáng của con này yêu linh rất đẹp, loài phượng thì có con nào lại không đẹp bao giờ, mà thuộc tính của nó phù hợp với Tiêu Ngưng Nhi, chưa kể đến là con yêu linh này, khả năng không chế hai loại thuộc tính này được Phi Linh điều chỉnh đến cực hạn, chủng loại cũng thuộc vào thần cấp. Nó tốn của Phi Linh khá nhiều sức lực. Bởi vì dùng Tạo Tác Thần Thuật tạo ra những thứ bình thường hoặc cao cấp thì không nói. Nhưng tạo ra những thứ có đặc tính của Thần thì hơi mệt, nhất là còn tạo ra một sinh vật sống mang Thần tính nữa thì có chút không dễ thở. Đó là đối đẳng cấp hiện giờ của Phi Linh thì khó, nhưng lên càng cao thì càng dễ dàng hơn.
Mà Diệp Tử Vân cũng có tiến bộ nhưng chỉ đột phá ngũ tinh Bạch Ngân Yêu Linh Sư mà thôi. Do nàng không có được Phi Linh hỗ trợ nên có thể đạt được như thế đã là thiên tài không ai sánh bằng rồi. Nhiếp Ly cùng hai người khác cũng đạt Bạch Ngân tam tinh. Đây cũng là một điều khá là đáng mừng đối với gia cảnh nghèo mà vẫn được như vậy thành tựu là không bình thường rồi.
Cuối cùng thì ngày kiểm tra của lớp sơ cấp võ giả để thăng cấp lên lớp thiên tài. Nếu không đạt được đủ tiêu chuẩn thì sẽ ở lại lớp sơ cấp võ giả học tiếp.
---------
Sáng sớm, Tiêu Ngưng Nhi dậy rất sớm, nàng hôm nay hưng phấn vô cùng, có lẽ tại vì hôm nay thi lên cấp mà nàng lại tự tin vào thực lực của mình rất nhiều. Nó khiến nàng dường như đã quên đi những tháng ngày đau khổ chỉ hơn một tháng trước. Và Phi Linh, người giúp nàng rất nhiều, một tháng ở chung, nàng nhận ra, nàng yêu Phi Linh. Nàng muốn thổ lộ nhưng nàng lại không dám, nguyên nhân có lẽ là tuổi tác chăng, nếu nàng nói với Phi Linh thì cậu cũng chấp nhận tất cả thôi nhưng tâm tình nàng, nàng còn có chút không hiểu nữa là.
Hôm nay, Phi Linh không đến cùng với nàng, bởi vì cậu quyết định hôm nay khởi hành đi diệt trừ hang ổ của hắc ám công hội theo thông tin từ kí ức của Vân Hoa. Tiêu Ngưng Nhi đạt được tu vi Hoàng Kim ngũ tinh đỉnh phong cũng làm cậu yên tâm một chút nên cậu mới có thể rời đi.
Sân kiểm tra cũng rất lớn, học viên thì đông đúc. Tiêu Ngưng Nhi và Diệp Tử Vân đi cùng nhau rất được nhiều người chú ý, cả hai đều đứng đầu bảng hoa khôi của cả Thánh Lan học viện, làm sao có người nào không biết.
Cả hai người tụ tập lại một chỗ. Đang nói chuyện vui vẻ thì một người đến gần. Tiêu Ngưng Nhi nhìn thấy người này thì nhíu mày, bởi vì tên này là Thần Thánh thế gia Thẩm Phi.
-Ngươi muốn làm gì?
Tiêu Ngưng Nhi trầm giọng hỏi, nàng không bao giờ thích được Thẩm Phi, hắn là một tên tệ hại vô cùng, hại đời thục nữ, có tội còn đổ cho người khác.
-Con tiện nhân. Mày tưởng thế gia mày vừa quật khởi thì có thể chống đối với Thần Thánh thế gia ta sao?
Thẩm Phi nói.
-Thần Thánh thế gia chuyện xấu gì không làm, cấu kết với hắc ám công hội mưu đồ chiếm lấy Quang Huy chi Thành.
Tiêu Ngưng Nhi mạnh mẽ nói.
-Mày….
Thầm Phi cứng họng nói. Mặc dù không có người nào tố giác nhưng vẫn có vài người đã nghi ngờ hành động trong bóng tối của hắn, Vân Hoa tên kia cũng bị Trân Lâm Kiếm kiểm tra mặt mày, hắn liền nhận ra ngay là ai. Vân Hoa còn có một công việc là chưởng quản một tửu điếm chi nhánh thuộc Thần Thánh thế gia. Làm sao đây không phải là bằng chứng chứng minh Thần Thánh thế gia và hắc ám công hội có thông đồng với nhau.
Thấy Thẩm Phi không nói được gì, Tiêu Ngưng Nhi cũng không có hứng nói chuyện với hắn, nàng kéo Diệp Tử Vân đi nơi khác.
Và người kiểm tra điểm linh hồn lực cũng kêu đến tên nàng.
---------
Phi Linh lúc này đang đi từ từ thông thả đến vùng đầm lầy chết chóc, hay còn có tên Hắc tuyền, nó có vẻ được đặt tên như vậy, bởi vì bất kì ai đi vào cũng không có ngày trở về và nó cũng rất đen.
Mà Phi Linh thì đi vào trong đó cũng không có bất kì ảnh hưởng đến cậu.
Đi xuyên qua trong Hắc tuyền, nói đến tuyền thì chắc phải có nước, nhưng nước này dường như là một thứ chất lỏng nào đó, mùi rất tệ, mà còn rất độc nữa, Phi Linh là đạp không mà đi chứ chả muốn nhiễm phải cái mùi kinh dị ấy.
Cuối cùng của Hắc Tuyền, bị chia cắt bởi một vực thẩm sâu không thấy đáy. Mà mỏm đó của vực thẩm còn có một tấm bia đá dựng đứng với đầy những hình khắc kì lạ, Phi Linh nhìn thì thấy hơi hơi quen, bởi vỉ nó là Minh Văn.
-Lực phong ấn cũng không mạnh lắm. Không biết nó phong ấn thứ gì ở dưới?
Phi Linh nhìn tấm bia đá, cảm nhận được một tia lực phong ấn trên bia đá đó phát ra, lẩm bẩm nói.
Phi Linh tính phá đi cái phong ấn chú lực trên bia đá này. Cậu đặt tay lên bia đá, Tạo Tác Thần Thuật bắt đầu vận hành, trong đầu bắt đầu hiện ra hàng loạt những hình ảnh Minh Văn đối chiếu với các Minh Văn có trên bia đá, những Minh Văn trong đầu Phi Linh lúc này được tạo ra có thể nói là hóa thân của chìa khóa giải mã lớp phong ấn kia. Phi Linh không dám tùy tiện phá tan phong ấn bằng vũ lực bởi vì nếu như thế thì không chắc lắm cái Hắc tuyền có chịu được hay không? Mà tại Phi Linh lại vào trong Hắc tuyền này? Vốn dĩ đường đến hang ổ của hắc ám công hội là một nơi khác, giống như một ngã ba mà cậu lại đi đường không đúng ấy. Phi Linh thấy nơi này có chút thú vị nên sẵn tiện đi vào tham quan một chút mà thôi.
Dần dần, toàn bộ Minh Văn trên bia đá dựng đứng kia phát sáng lên.
-Ồ. Có vẻ sắp xong a.
Phi Linh nhìn thấy dị tượng trên bia đá thì nói.
Về đến Quang Huy chi Thành trời đã tối rồi. Diệp Tử Vân chia tay Phi Linh và Tiêu Ngưng Nhi.
-Phi Linh. Ta có cảm giác muốn đột phá Bạch Ngân cấp rồi. Về sớm một chút tu luyện a.
Tiêu Ngưng Nhi nhẹ giọng nói. Nàng chứng kiến thực lực vô cùng vượt trội của Phi Linh, nàng cũng muốn mạnh hơn nữa để giúp cậu cho nên phải tận dụng hết thời gian để tu luyện, nâng cao thực lực.
---------
Ba ngày sau đó. Ở lớp thiên tài của học viện Thánh Lan.
Thẩm Phi đang ngồi im lặng, mặt mày có chút cau chặt lại, nhìn có vẻ vô cùng khó chịu.
Đột nhiên có một đám người đi tới trước mặt hắn, mà dẫn đầu là một thiếu niên chạc tuổi của Thẩm Phi.
-Thẩm Phi. Nghe nói vị hôn thê ở Dực Long thế gia từ chối hôn sự của ngươi à. Hình như còn đi theo một tên đệ tử khác của Dực Long thế gia luôn. Ha ha.
Thiếu niên này giọng điệu giễu cợt, ngay từ đầu đã muốn bất hòa với Thẩm Phi, người này tên Diệp Hồng, cũng là một trong những thành viên của Phong Tuyết thế gia.
Thẩm Phi nghe thế ánh mắt như sôi trào huyết quản nhưng cố kiềm lại, giữ bình tĩnh.
-Hừ, chỉ là một cái thế gia mới quật khởi. Lại còn dám từ chối hôn sự của ta. Nữ nhân của ta, nếu ta không có thì đừng hòng có ai dành được.
Thẩm Phi trầm giọng nói.
---------
Một tháng sau đó.
Trong thời gian này. Thời gian vẫn cứ trôi đi nhanh như chớp mắt. Phi Linh cấp bậc đã đạt đến 148. Tiêu Ngưng Nhi ngày đêm tu luyện, nay đã đột phá Hoàng Kim ngũ tinh Yêu Linh Sư sắp đột phá Hắc Kim nhất tinh Yêu Linh Sư. Có thể nói nàng là thiên tài xếp đầu trong Quang Huy chi Thành này rồi. Phi Linh đồng thời cũng tìm tạo ra được một con yêu linh thích hợp cho Tiêu Ngưng Nhi dung hợp, Phong Lôi Bạo Linh Phượng. Hình dáng của con này yêu linh rất đẹp, loài phượng thì có con nào lại không đẹp bao giờ, mà thuộc tính của nó phù hợp với Tiêu Ngưng Nhi, chưa kể đến là con yêu linh này, khả năng không chế hai loại thuộc tính này được Phi Linh điều chỉnh đến cực hạn, chủng loại cũng thuộc vào thần cấp. Nó tốn của Phi Linh khá nhiều sức lực. Bởi vì dùng Tạo Tác Thần Thuật tạo ra những thứ bình thường hoặc cao cấp thì không nói. Nhưng tạo ra những thứ có đặc tính của Thần thì hơi mệt, nhất là còn tạo ra một sinh vật sống mang Thần tính nữa thì có chút không dễ thở. Đó là đối đẳng cấp hiện giờ của Phi Linh thì khó, nhưng lên càng cao thì càng dễ dàng hơn.
Mà Diệp Tử Vân cũng có tiến bộ nhưng chỉ đột phá ngũ tinh Bạch Ngân Yêu Linh Sư mà thôi. Do nàng không có được Phi Linh hỗ trợ nên có thể đạt được như thế đã là thiên tài không ai sánh bằng rồi. Nhiếp Ly cùng hai người khác cũng đạt Bạch Ngân tam tinh. Đây cũng là một điều khá là đáng mừng đối với gia cảnh nghèo mà vẫn được như vậy thành tựu là không bình thường rồi.
Cuối cùng thì ngày kiểm tra của lớp sơ cấp võ giả để thăng cấp lên lớp thiên tài. Nếu không đạt được đủ tiêu chuẩn thì sẽ ở lại lớp sơ cấp võ giả học tiếp.
---------
Sáng sớm, Tiêu Ngưng Nhi dậy rất sớm, nàng hôm nay hưng phấn vô cùng, có lẽ tại vì hôm nay thi lên cấp mà nàng lại tự tin vào thực lực của mình rất nhiều. Nó khiến nàng dường như đã quên đi những tháng ngày đau khổ chỉ hơn một tháng trước. Và Phi Linh, người giúp nàng rất nhiều, một tháng ở chung, nàng nhận ra, nàng yêu Phi Linh. Nàng muốn thổ lộ nhưng nàng lại không dám, nguyên nhân có lẽ là tuổi tác chăng, nếu nàng nói với Phi Linh thì cậu cũng chấp nhận tất cả thôi nhưng tâm tình nàng, nàng còn có chút không hiểu nữa là.
Hôm nay, Phi Linh không đến cùng với nàng, bởi vì cậu quyết định hôm nay khởi hành đi diệt trừ hang ổ của hắc ám công hội theo thông tin từ kí ức của Vân Hoa. Tiêu Ngưng Nhi đạt được tu vi Hoàng Kim ngũ tinh đỉnh phong cũng làm cậu yên tâm một chút nên cậu mới có thể rời đi.
Sân kiểm tra cũng rất lớn, học viên thì đông đúc. Tiêu Ngưng Nhi và Diệp Tử Vân đi cùng nhau rất được nhiều người chú ý, cả hai đều đứng đầu bảng hoa khôi của cả Thánh Lan học viện, làm sao có người nào không biết.
Cả hai người tụ tập lại một chỗ. Đang nói chuyện vui vẻ thì một người đến gần. Tiêu Ngưng Nhi nhìn thấy người này thì nhíu mày, bởi vì tên này là Thần Thánh thế gia Thẩm Phi.
-Ngươi muốn làm gì?
Tiêu Ngưng Nhi trầm giọng hỏi, nàng không bao giờ thích được Thẩm Phi, hắn là một tên tệ hại vô cùng, hại đời thục nữ, có tội còn đổ cho người khác.
-Con tiện nhân. Mày tưởng thế gia mày vừa quật khởi thì có thể chống đối với Thần Thánh thế gia ta sao?
Thẩm Phi nói.
-Thần Thánh thế gia chuyện xấu gì không làm, cấu kết với hắc ám công hội mưu đồ chiếm lấy Quang Huy chi Thành.
Tiêu Ngưng Nhi mạnh mẽ nói.
-Mày….
Thầm Phi cứng họng nói. Mặc dù không có người nào tố giác nhưng vẫn có vài người đã nghi ngờ hành động trong bóng tối của hắn, Vân Hoa tên kia cũng bị Trân Lâm Kiếm kiểm tra mặt mày, hắn liền nhận ra ngay là ai. Vân Hoa còn có một công việc là chưởng quản một tửu điếm chi nhánh thuộc Thần Thánh thế gia. Làm sao đây không phải là bằng chứng chứng minh Thần Thánh thế gia và hắc ám công hội có thông đồng với nhau.
Thấy Thẩm Phi không nói được gì, Tiêu Ngưng Nhi cũng không có hứng nói chuyện với hắn, nàng kéo Diệp Tử Vân đi nơi khác.
Và người kiểm tra điểm linh hồn lực cũng kêu đến tên nàng.
---------
Phi Linh lúc này đang đi từ từ thông thả đến vùng đầm lầy chết chóc, hay còn có tên Hắc tuyền, nó có vẻ được đặt tên như vậy, bởi vì bất kì ai đi vào cũng không có ngày trở về và nó cũng rất đen.
Mà Phi Linh thì đi vào trong đó cũng không có bất kì ảnh hưởng đến cậu.
Đi xuyên qua trong Hắc tuyền, nói đến tuyền thì chắc phải có nước, nhưng nước này dường như là một thứ chất lỏng nào đó, mùi rất tệ, mà còn rất độc nữa, Phi Linh là đạp không mà đi chứ chả muốn nhiễm phải cái mùi kinh dị ấy.
Cuối cùng của Hắc Tuyền, bị chia cắt bởi một vực thẩm sâu không thấy đáy. Mà mỏm đó của vực thẩm còn có một tấm bia đá dựng đứng với đầy những hình khắc kì lạ, Phi Linh nhìn thì thấy hơi hơi quen, bởi vỉ nó là Minh Văn.
-Lực phong ấn cũng không mạnh lắm. Không biết nó phong ấn thứ gì ở dưới?
Phi Linh nhìn tấm bia đá, cảm nhận được một tia lực phong ấn trên bia đá đó phát ra, lẩm bẩm nói.
Phi Linh tính phá đi cái phong ấn chú lực trên bia đá này. Cậu đặt tay lên bia đá, Tạo Tác Thần Thuật bắt đầu vận hành, trong đầu bắt đầu hiện ra hàng loạt những hình ảnh Minh Văn đối chiếu với các Minh Văn có trên bia đá, những Minh Văn trong đầu Phi Linh lúc này được tạo ra có thể nói là hóa thân của chìa khóa giải mã lớp phong ấn kia. Phi Linh không dám tùy tiện phá tan phong ấn bằng vũ lực bởi vì nếu như thế thì không chắc lắm cái Hắc tuyền có chịu được hay không? Mà tại Phi Linh lại vào trong Hắc tuyền này? Vốn dĩ đường đến hang ổ của hắc ám công hội là một nơi khác, giống như một ngã ba mà cậu lại đi đường không đúng ấy. Phi Linh thấy nơi này có chút thú vị nên sẵn tiện đi vào tham quan một chút mà thôi.
Dần dần, toàn bộ Minh Văn trên bia đá dựng đứng kia phát sáng lên.
-Ồ. Có vẻ sắp xong a.
Phi Linh nhìn thấy dị tượng trên bia đá thì nói.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.