Chương 278: Phạm Thích Thương!!!
Tiến Đạt
04/04/2017
-(Hộ Pháp Thập Nhị Thiên?)
Phi Linh nghe được điều này từ Afurodite, không khỏi thoáng chìm vào trong suy nghĩ của mình. Hộ Pháp Thập Nhị Thiên là ai không phải cậu không biết, những vị nổi danh này không ai không phải tinh anh cả, Phi Linh thật không ngờ mình lại có thể cùng một vị Thần Vệ cùng nhau thử sức như vậy thì thật đúng là một dịp hiếm có.
Bởi vậy, cậu càng không thể nào không dùng toàn lực với cơ thể tạm thời này.
-Tôi rất bất ngờ về địa vị của anh. Nếu đã vậy, tôi sẽ dùng hết sức của mình để cùng anh đánh một trận.
Phi Linh nói, Afurodite nghe vậy cũng mỉm cười.
-[Khởi Nguyên].
Phi Linh quát lớn, Phi Linh đã lâu rồi không sử dụng lại một lần nữa những thứ gọi là chủ lực của mình, một vầng hào quang màu trắng phủ lấy Phi Linh, nhưng chỉ chớp một lần rồi tắt, và nó báo hiệu rằng [Khởi Nguyên] đang được đưa vào sử dụng.
Afurodite chính là nở một nụ cười thích thú, những luồng sấm sét chạy quanh người anh ta chớp giật liên hồi. Xung quanh mặt đất đang dần bị điện năng của Afurodite nung nóng dần bốc khói và chuyển sang màu đỏ sáng chói vì đang được nung nấu, bán kính xung quanh Afurodite không gian dần bị bóp méo, những viên sỏi đá của đền cũng đang không tự nhiên mà bay lên.
Phía trên của đền Shibamata Taishakuten, những gợn mây đang nhanh chóng chuyển động đến lạ thường, chúng nhanh chóng hóa thành một màu xám đen. Có những tiếng “lùng đùng lùng đùng” phía bên trong những đám mây đó. Sấm sét đang nổi lên dữ dội vì được Afurodite hiệu triệu.
Afurodite hướng cánh tay phải cùa mình lên trời, một tia sấm sét đánh xuống cánh tay của anh.
Vẻ mặt của anh được vẽ lên trong những tia sét đánh liên tục, như một vị Thần sấm đang giáng thiên, khiến muôn vàn sinh linh kinh sợ dưới tiếng sấm gầm.
Afurodite giáng tay xuống về hướng Phi Linh, không quên kèm theo một nụ cười mong muốn trông thấy Phi Linh xử lý thế nào.
Ngay khi Afudodite ra lệnh cho hàng loạt những làn sóng sấm sét đánh về phía Phi Linh. Thân ảnh của cậu liền biến mất, vô số làn sấm sét đánh vào vị trí của Phi Linh đã đứng, tạo ra một cái lỗ cháy khét mùi hương bay lên cùng với khói cháy xuất ra từ đám lửa nhỏ tại đó.
Afurodite làm sao lại không nhìn thấy Phi Linh đã dùng [Teleport] để tránh thoát sự phá hủy khủng khiếp đó. Và anh ta không hề tha cho Phi Linh mà còn ra lệnh cho sấm sét liên tiếp đánh vào những nơi một cách không hề có chủ đích.
Nhưng dù vậy, vẫn có một vài chỗ xuất hiện hình bóng của Phi Linh, rồi biến mất. Dường như Afurodite đánh như vậy chính là chặn đầu Phi Linh lại đồng thời cảnh báo cậu rằng anh ta có thể đánh trúng Phi Linh nếu muốn.
Phi Linh là tức tối, cậu có thể không cần phải chạy né tránh như thế này, nhưng Afurodite còn có sử dụng át chủ bài thì cậu không thể nào dùng trước được.
Trong lúc suy nghĩ, Phi Linh không hề phân tâm việc né tránh những tia sét kia, thử nghĩ đi, chỉ cần dính một chút thôi là dẫn động toàn bộ những tia sét khác cùng nhau đánh lên cơ thể cậu.
-(Không hổ là một trong Hộ Pháp Thập Nhị Thiên. Ra tay tuy chưa toàn lực, nhưng nó không phải những người thông thường có thể chịu nổi dù chỉ một đòn nhỏ.)
Ngay lúc này, tại vị trí Phi Linh chuẩn bị xuất hiện tiếp theo, một luồng sấm sét đang đã và đang đánh xuống với tốc độ chỉ bằng một cái chớp mắt. Phi Linh biết rằng là lúc này không thể quay đầu được nữa, [Teleport] đã thi triển rồi. Cậu nghiến răng.
Afurodite tại gần đó quan sát cũng đang mong chờ Phi Linh đối chọi với cái thế khó đỡ này. Và Phi Linh đã tìm ra một xác suất đỡ được đòn này mà không cần dùng đến thứ kia.
-[Tự Nhiên Chủ Quyền].
Phi Linh quát. Đã lâu cậu không đả động gì đến [Tự Nhiên Chủ Quyền], và Phi Linh hiểu biết về [Tự Nhiên Chủ Quyền] là còn hạn hẹp lắm, đối với cậu, nó có lẽ hiện tại chỉ là năng lực điều khiển Tự Nhiên, nhưng mà đối với một người hiểu biết đủ rộng, thì kể cả thứ gọi là [Thái Dương Chủ Quyền] cũng phải thấp hơn 1 bậc a.
Khi đó, lúc mà Phi Linh hô lớn và khởi động [Tự Nhiên Chủ Quyền], một khối đất khổng lồ được nhấc thẳng lên ngay từ mặt đất và hướng lên bầu trời, chắn trước quỹ đạo cận nhất của sấm sét đang di chuyển.
Tiện thể thì, [Tự Nhiên Chủ Quyền] mang Thần Tính rất cao, Phi Linh hiện tại chỉ sử dụng 1 phần sơ sài mà thôi, sức mạnh chỉ phát huy là cực kỳ ít ỏi. Tuy thế, nó vẫn làm được nhiều thứ tiện lợi.
Phi Linh đã xuất hiện tại nơi đó, tại nơi cậu định sẵn cho [Teleport], và phía trên là được đỡ bởi khối đất, khổng lồ.
Tuy nhiên, sấm sét lại ở trong tay Afurodite, một vị Thần sấm sét cũng là một Thần Vệ trong Thập Nhị Thiên Tướng, đã trở thành một dòng sấm sét không còn đi theo một hướng mà là đi theo suy nghĩ của Afurodite.
Đúng đấy. Đòn sấm sét đó lách qua một bên của khối đất khổng lồ và nương theo khối đá hình dáng và đánh về phía Phi Linh.
ẦM……
Phi Linh chỉ kịp nhìn sang và rồi phóng đi một thứ gì đó về phía Afurodite, sau đó chính là bị sấm sét nuốt trọn, rồi hàng loạt những làn sóng sấm sét khác cũng được dẫn động mà đánh vào Phi Linh.
Bị hành hạ trong dòng điện triệu vôn, với cơ thể tạm thời của Phi Linh chắc chắn không thể chịu được.
Sấm chớp tan đi, Afurodite ngưng không sử dụng sấm sét nữa, mây giông dần được di dời đi thay lại là một bầu trời trong xanh.
Afurodite nhìn lấy cơ thể Phi Linh nằm rạp trên đất và cháy khét. Nghĩ rằng Phi Linh không lẽ chỉ có như vậy thôi sao? Thậm chí Phi Linh này còn không bằng trong quá khứ mà toàn thể Chư Thần đã từng nhìn thấy cơ.
Suy nghĩ như thế, anh ta lại nhìn sang Eriserine với một vẻ mặt lo lắng, như đã nói, anh không biết Eriserine là ai, nhưng anh lại không có gan chọc giận Eriserine dù anh là Thần Vệ của Chư Thần.
-Anh nhìn vợ tôi là có ý gì hả? (Phi Linh)-Cái…?! (Afurodite)
Phi Linh đã ở ngay phía sau lưng Afurodite và kề một con dao nhỏ ở sau lưng anh ta. Afurodite rất bất ngờ với việc này, anh ta nhìn sang cái xác bị cháy đen kia, lúc này nó “bùm” một cái, thành một đám khói trắng và bay đi.
Afurodite liếc mắt về phía sau trong khi đưa hai tay lên ngang đầu, Phi Linh cười nói:
-Muốn biết hả? Đơn giản thôi. Nhẫn Thuật không phải để trưng.
-Nhẫn Thuật?! (Afurodite)
Phi Linh không phải một nhẫn giả, làm sao có nhẫn thuật, trong khi khó hiểu, Phi Linh lại nói:
-Đấy chính là khả năng Pactio của tôi. Thế là vừa lòng anh rồi chứ?
Vừa nói, Phi Linh tung lên một cây dao nhỏ màu đen có một cái khuyên nhỏ hình tròn để cầm, sau đó thứ đó bốc khói và biến lại thành một cuốn sách, một cuốn sách lơ lửng kế bên Phi Linh. Afurodite thật là khó có thể ngờ điều này.
Cuốn sách đó là khả năng mà thẻ bài pactio của Phi Linh và Eriserine, Ability. Cuốn sách có khả năng bắt chước cho chủ nhân những năng lực mà họ muốn, về cơ bản là nếu ai khác có thứ này như Phi Linh cũng không có khả năng sử dụng nó, bởi cuốn sách này cũng như [Khởi Nguyên], cũng được câu thông với [Box of Wisdom], nhờ có kiến thức của Nguyên Vũ Trụ tại bên trong, cuốn sách này mới có khản năng trao cho Phi Linh vô số năng lực mà cậu muốn, hơn nữa cuốn sách còn có khả năng đặc biệt khác mà Phi Linh chẳng muốn sử dụng tí nào, khả năng đó là gì? Sau này sẽ có dịp sử dụng thôi.
Như vậy, dù Phi Linh không có năng lực thì hi sử dụng pactio, cậu cũng sẽ có được nó, kể cả đó là năng lực của Thần Linh.
Đến cảnh cao trào này, Eriserine ngồi thoải mái bên ngoài quan sát, FuwqSV9s cô đặt chiếc ly nước xuống bàn một cách mạnh bạo rồi chỉ tay về Phi Linh và nói:
-Đâm, đâm hắn nhiều vào, Linh, anh đâm hắn sống dở chết dở cho em.
-Hả? Em nói cái gì vậy? (Phi Linh)
-Không cần phải hỏi. Đâm hắn càng nhiều anh càng thấy thích thôi. Tên đó bị M đấy. (Eri)
-…(Phi Linh)
-Shirogami-chan, tại sao lại đổ oan cho tôi thế chứ? Tôi không hề bị nha. (Afurodite)
Eriserine nghiến răng, đến thời khắc này Phi Linh cũng không có ý định đâm. Thật là không nói cho cậu biết chuyện gì thì không được mà.
-Cậu làm ta ngạc nhiên lắm. Nhưng tới đây thôi. (Afurodite)
Lúc Phi Linh đang hướng Eriserine răn hỏi lý do cho điều mà cô nói, Afurodite liền nhẹ nói. Phi Linh lại nghe và có cảm giác không hay.
Ầm…..
Một luồng điện đánh xuống giữa Phi Linh và Afurodite, khiến Phi Linh phải nhảy lui về sau. Phi Linh nâng cao dao nhỏ lên để phòng thủ nhưng nó đã bị sét đánh lúc nãy đánh cho gãy đôi rồi.
-Tsk…
Phi Linh tặc lưỡi và vứt cây dao đi, cậu thủ thế bằng tay không.
-Này Tokuteru, anh nghĩ mình làm vậy hay ho lắm hả? (Phi Linh)
-Xin lỗi, tại tôi hứng thú quá thôi. Bản tính cũ lại nổi lên ấy mà. (Afurodite)
-…(Phi Linh)
Phi Linh chả nói gì, Afurodite tiếp tục nói:
-Thôi thì để xin lỗi cho việc đó, ta sẽ dùng vũ khí của mình cho đòn cuối cùng.
Afurodite cười nói. Phi Linh nghe thế, cậu cau mày, đòn cuối cùng là ý gì?
Trong lúc suy nghĩ của Phi Linh, Afurodite trên tay đã phát sáng một màu vàng kim, hào quang vàng kim dần hóa thànnh một vật dài hơn, dài khoảng 1m7, 1m8. Hào quang dần tan đi và để lại cho chúng ta là một thanh thương màu vàng kim sang trong, đầu của nó là một hình dạng giống với đinh 3, 3 mũi nhọn chĩa thẳng ra nhưng mũi nhọn ở giữa lại ngắn hơn hai mũi nhọn hai bên, và 3 mũi nhọn hình dẹp chứ không có phồng to hình cây dù gì cả. Có một vài viên ngọc màu đỏ, xanh được đính thưa thưa ở trên những mũi nhọn đó, thân thương có hình xoắn, kéo từ đầu thường đến cuối thương đều là hình xoắn.
Phi Linh quan sát ngọn giáo này, liền trừng to con mắt nhận ra nó là thứ gì. Trong miệng cậu không khỏi lẩm bẩm trong kinh ngạc:
-Ngọn thương đó….
Phạm Thích Thương!
Phi Linh nghe được điều này từ Afurodite, không khỏi thoáng chìm vào trong suy nghĩ của mình. Hộ Pháp Thập Nhị Thiên là ai không phải cậu không biết, những vị nổi danh này không ai không phải tinh anh cả, Phi Linh thật không ngờ mình lại có thể cùng một vị Thần Vệ cùng nhau thử sức như vậy thì thật đúng là một dịp hiếm có.
Bởi vậy, cậu càng không thể nào không dùng toàn lực với cơ thể tạm thời này.
-Tôi rất bất ngờ về địa vị của anh. Nếu đã vậy, tôi sẽ dùng hết sức của mình để cùng anh đánh một trận.
Phi Linh nói, Afurodite nghe vậy cũng mỉm cười.
-[Khởi Nguyên].
Phi Linh quát lớn, Phi Linh đã lâu rồi không sử dụng lại một lần nữa những thứ gọi là chủ lực của mình, một vầng hào quang màu trắng phủ lấy Phi Linh, nhưng chỉ chớp một lần rồi tắt, và nó báo hiệu rằng [Khởi Nguyên] đang được đưa vào sử dụng.
Afurodite chính là nở một nụ cười thích thú, những luồng sấm sét chạy quanh người anh ta chớp giật liên hồi. Xung quanh mặt đất đang dần bị điện năng của Afurodite nung nóng dần bốc khói và chuyển sang màu đỏ sáng chói vì đang được nung nấu, bán kính xung quanh Afurodite không gian dần bị bóp méo, những viên sỏi đá của đền cũng đang không tự nhiên mà bay lên.
Phía trên của đền Shibamata Taishakuten, những gợn mây đang nhanh chóng chuyển động đến lạ thường, chúng nhanh chóng hóa thành một màu xám đen. Có những tiếng “lùng đùng lùng đùng” phía bên trong những đám mây đó. Sấm sét đang nổi lên dữ dội vì được Afurodite hiệu triệu.
Afurodite hướng cánh tay phải cùa mình lên trời, một tia sấm sét đánh xuống cánh tay của anh.
Vẻ mặt của anh được vẽ lên trong những tia sét đánh liên tục, như một vị Thần sấm đang giáng thiên, khiến muôn vàn sinh linh kinh sợ dưới tiếng sấm gầm.
Afurodite giáng tay xuống về hướng Phi Linh, không quên kèm theo một nụ cười mong muốn trông thấy Phi Linh xử lý thế nào.
Ngay khi Afudodite ra lệnh cho hàng loạt những làn sóng sấm sét đánh về phía Phi Linh. Thân ảnh của cậu liền biến mất, vô số làn sấm sét đánh vào vị trí của Phi Linh đã đứng, tạo ra một cái lỗ cháy khét mùi hương bay lên cùng với khói cháy xuất ra từ đám lửa nhỏ tại đó.
Afurodite làm sao lại không nhìn thấy Phi Linh đã dùng [Teleport] để tránh thoát sự phá hủy khủng khiếp đó. Và anh ta không hề tha cho Phi Linh mà còn ra lệnh cho sấm sét liên tiếp đánh vào những nơi một cách không hề có chủ đích.
Nhưng dù vậy, vẫn có một vài chỗ xuất hiện hình bóng của Phi Linh, rồi biến mất. Dường như Afurodite đánh như vậy chính là chặn đầu Phi Linh lại đồng thời cảnh báo cậu rằng anh ta có thể đánh trúng Phi Linh nếu muốn.
Phi Linh là tức tối, cậu có thể không cần phải chạy né tránh như thế này, nhưng Afurodite còn có sử dụng át chủ bài thì cậu không thể nào dùng trước được.
Trong lúc suy nghĩ, Phi Linh không hề phân tâm việc né tránh những tia sét kia, thử nghĩ đi, chỉ cần dính một chút thôi là dẫn động toàn bộ những tia sét khác cùng nhau đánh lên cơ thể cậu.
-(Không hổ là một trong Hộ Pháp Thập Nhị Thiên. Ra tay tuy chưa toàn lực, nhưng nó không phải những người thông thường có thể chịu nổi dù chỉ một đòn nhỏ.)
Ngay lúc này, tại vị trí Phi Linh chuẩn bị xuất hiện tiếp theo, một luồng sấm sét đang đã và đang đánh xuống với tốc độ chỉ bằng một cái chớp mắt. Phi Linh biết rằng là lúc này không thể quay đầu được nữa, [Teleport] đã thi triển rồi. Cậu nghiến răng.
Afurodite tại gần đó quan sát cũng đang mong chờ Phi Linh đối chọi với cái thế khó đỡ này. Và Phi Linh đã tìm ra một xác suất đỡ được đòn này mà không cần dùng đến thứ kia.
-[Tự Nhiên Chủ Quyền].
Phi Linh quát. Đã lâu cậu không đả động gì đến [Tự Nhiên Chủ Quyền], và Phi Linh hiểu biết về [Tự Nhiên Chủ Quyền] là còn hạn hẹp lắm, đối với cậu, nó có lẽ hiện tại chỉ là năng lực điều khiển Tự Nhiên, nhưng mà đối với một người hiểu biết đủ rộng, thì kể cả thứ gọi là [Thái Dương Chủ Quyền] cũng phải thấp hơn 1 bậc a.
Khi đó, lúc mà Phi Linh hô lớn và khởi động [Tự Nhiên Chủ Quyền], một khối đất khổng lồ được nhấc thẳng lên ngay từ mặt đất và hướng lên bầu trời, chắn trước quỹ đạo cận nhất của sấm sét đang di chuyển.
Tiện thể thì, [Tự Nhiên Chủ Quyền] mang Thần Tính rất cao, Phi Linh hiện tại chỉ sử dụng 1 phần sơ sài mà thôi, sức mạnh chỉ phát huy là cực kỳ ít ỏi. Tuy thế, nó vẫn làm được nhiều thứ tiện lợi.
Phi Linh đã xuất hiện tại nơi đó, tại nơi cậu định sẵn cho [Teleport], và phía trên là được đỡ bởi khối đất, khổng lồ.
Tuy nhiên, sấm sét lại ở trong tay Afurodite, một vị Thần sấm sét cũng là một Thần Vệ trong Thập Nhị Thiên Tướng, đã trở thành một dòng sấm sét không còn đi theo một hướng mà là đi theo suy nghĩ của Afurodite.
Đúng đấy. Đòn sấm sét đó lách qua một bên của khối đất khổng lồ và nương theo khối đá hình dáng và đánh về phía Phi Linh.
ẦM……
Phi Linh chỉ kịp nhìn sang và rồi phóng đi một thứ gì đó về phía Afurodite, sau đó chính là bị sấm sét nuốt trọn, rồi hàng loạt những làn sóng sấm sét khác cũng được dẫn động mà đánh vào Phi Linh.
Bị hành hạ trong dòng điện triệu vôn, với cơ thể tạm thời của Phi Linh chắc chắn không thể chịu được.
Sấm chớp tan đi, Afurodite ngưng không sử dụng sấm sét nữa, mây giông dần được di dời đi thay lại là một bầu trời trong xanh.
Afurodite nhìn lấy cơ thể Phi Linh nằm rạp trên đất và cháy khét. Nghĩ rằng Phi Linh không lẽ chỉ có như vậy thôi sao? Thậm chí Phi Linh này còn không bằng trong quá khứ mà toàn thể Chư Thần đã từng nhìn thấy cơ.
Suy nghĩ như thế, anh ta lại nhìn sang Eriserine với một vẻ mặt lo lắng, như đã nói, anh không biết Eriserine là ai, nhưng anh lại không có gan chọc giận Eriserine dù anh là Thần Vệ của Chư Thần.
-Anh nhìn vợ tôi là có ý gì hả? (Phi Linh)-Cái…?! (Afurodite)
Phi Linh đã ở ngay phía sau lưng Afurodite và kề một con dao nhỏ ở sau lưng anh ta. Afurodite rất bất ngờ với việc này, anh ta nhìn sang cái xác bị cháy đen kia, lúc này nó “bùm” một cái, thành một đám khói trắng và bay đi.
Afurodite liếc mắt về phía sau trong khi đưa hai tay lên ngang đầu, Phi Linh cười nói:
-Muốn biết hả? Đơn giản thôi. Nhẫn Thuật không phải để trưng.
-Nhẫn Thuật?! (Afurodite)
Phi Linh không phải một nhẫn giả, làm sao có nhẫn thuật, trong khi khó hiểu, Phi Linh lại nói:
-Đấy chính là khả năng Pactio của tôi. Thế là vừa lòng anh rồi chứ?
Vừa nói, Phi Linh tung lên một cây dao nhỏ màu đen có một cái khuyên nhỏ hình tròn để cầm, sau đó thứ đó bốc khói và biến lại thành một cuốn sách, một cuốn sách lơ lửng kế bên Phi Linh. Afurodite thật là khó có thể ngờ điều này.
Cuốn sách đó là khả năng mà thẻ bài pactio của Phi Linh và Eriserine, Ability. Cuốn sách có khả năng bắt chước cho chủ nhân những năng lực mà họ muốn, về cơ bản là nếu ai khác có thứ này như Phi Linh cũng không có khả năng sử dụng nó, bởi cuốn sách này cũng như [Khởi Nguyên], cũng được câu thông với [Box of Wisdom], nhờ có kiến thức của Nguyên Vũ Trụ tại bên trong, cuốn sách này mới có khản năng trao cho Phi Linh vô số năng lực mà cậu muốn, hơn nữa cuốn sách còn có khả năng đặc biệt khác mà Phi Linh chẳng muốn sử dụng tí nào, khả năng đó là gì? Sau này sẽ có dịp sử dụng thôi.
Như vậy, dù Phi Linh không có năng lực thì hi sử dụng pactio, cậu cũng sẽ có được nó, kể cả đó là năng lực của Thần Linh.
Đến cảnh cao trào này, Eriserine ngồi thoải mái bên ngoài quan sát, FuwqSV9s cô đặt chiếc ly nước xuống bàn một cách mạnh bạo rồi chỉ tay về Phi Linh và nói:
-Đâm, đâm hắn nhiều vào, Linh, anh đâm hắn sống dở chết dở cho em.
-Hả? Em nói cái gì vậy? (Phi Linh)
-Không cần phải hỏi. Đâm hắn càng nhiều anh càng thấy thích thôi. Tên đó bị M đấy. (Eri)
-…(Phi Linh)
-Shirogami-chan, tại sao lại đổ oan cho tôi thế chứ? Tôi không hề bị nha. (Afurodite)
Eriserine nghiến răng, đến thời khắc này Phi Linh cũng không có ý định đâm. Thật là không nói cho cậu biết chuyện gì thì không được mà.
-Cậu làm ta ngạc nhiên lắm. Nhưng tới đây thôi. (Afurodite)
Lúc Phi Linh đang hướng Eriserine răn hỏi lý do cho điều mà cô nói, Afurodite liền nhẹ nói. Phi Linh lại nghe và có cảm giác không hay.
Ầm…..
Một luồng điện đánh xuống giữa Phi Linh và Afurodite, khiến Phi Linh phải nhảy lui về sau. Phi Linh nâng cao dao nhỏ lên để phòng thủ nhưng nó đã bị sét đánh lúc nãy đánh cho gãy đôi rồi.
-Tsk…
Phi Linh tặc lưỡi và vứt cây dao đi, cậu thủ thế bằng tay không.
-Này Tokuteru, anh nghĩ mình làm vậy hay ho lắm hả? (Phi Linh)
-Xin lỗi, tại tôi hứng thú quá thôi. Bản tính cũ lại nổi lên ấy mà. (Afurodite)
-…(Phi Linh)
Phi Linh chả nói gì, Afurodite tiếp tục nói:
-Thôi thì để xin lỗi cho việc đó, ta sẽ dùng vũ khí của mình cho đòn cuối cùng.
Afurodite cười nói. Phi Linh nghe thế, cậu cau mày, đòn cuối cùng là ý gì?
Trong lúc suy nghĩ của Phi Linh, Afurodite trên tay đã phát sáng một màu vàng kim, hào quang vàng kim dần hóa thànnh một vật dài hơn, dài khoảng 1m7, 1m8. Hào quang dần tan đi và để lại cho chúng ta là một thanh thương màu vàng kim sang trong, đầu của nó là một hình dạng giống với đinh 3, 3 mũi nhọn chĩa thẳng ra nhưng mũi nhọn ở giữa lại ngắn hơn hai mũi nhọn hai bên, và 3 mũi nhọn hình dẹp chứ không có phồng to hình cây dù gì cả. Có một vài viên ngọc màu đỏ, xanh được đính thưa thưa ở trên những mũi nhọn đó, thân thương có hình xoắn, kéo từ đầu thường đến cuối thương đều là hình xoắn.
Phi Linh quan sát ngọn giáo này, liền trừng to con mắt nhận ra nó là thứ gì. Trong miệng cậu không khỏi lẩm bẩm trong kinh ngạc:
-Ngọn thương đó….
Phạm Thích Thương!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.