Chương 157: Yêu Nghiệt
Tiến Đạt
30/11/2016
Dù sao có thể vào Thiên Linh Viện, đều là những thiên tài tới từ các
tiểu thế giới khác, bất cứ ai mà chết thì sẽ tổn thất to lớn vô cùng.
Ở xa Vương Dương nhìn lướt qua Phi Linh và Tiêu Ngưng Nhi. Trong đôi mắt xẹt qua một đạo hàn quang, trước khi tới nơi này, Hoa Lăng công tử đã dặn dò hắn phải chú ý tới Phi Linh và Tiêu Ngưng Nhi, hơn nữa là tìm cơ hội giáo huấn một trận. Mà thành thật nói thì nghĩ sao lại đi bắt nạt Phi Linh nhà ta nhỉ, không muốn sống nữa sao?
Bên trong Vũ Thần Tông, các phe phái địa phương đều từ các thế gia kết thành, nhất vinh câu vinh, nhất tổn câu tổn. Phụ thân của Hoa Lăng cùng phụ thân của Tiêu Ngữ, vẫn đang tranh đoạt chức vị tổng chấp sự ngoại môn. Vương Dương với tư cách là người của tiểu thiên nguyên thế giới, đối với lời dặn của Hoa Lăng.Chắc chắn sẽ không bỏ qua.
Trong Vũ Thần Tông, các cường giả tới từ tiểu thiên nguyên thế giới, ít cũng có hơn mấy ngàn người, mà đến từ tiểu linh lung thế giới. Lại chỉ vẻn vẹn có Minh Vực chưởng khống giả và Tiêu Ngữ với mấy người mà thôi.
Phi Linh và Tiêu Ngưng Nhi hai cái Thiên linh căn truyền thuyết, làm cho Vương Dương cảm thấy áp lực to lớn.
-Nhưng ta sao có thể thua bởi lũ người các ngươi được.
Vương Dương lạnh lùng nghĩ, hắn là người của tiểu thiên nguyên thế giới, có thể có được nhiều tài nguyên tu luyện hơn so với với tiểu linh lung thế giới, nhưng mà đối với Phi Linh thì vấn đề tài nguyện không đáng là cái gì khó khăn, Thần Thuật đâu phải để trưng.
Xích Linh Tôn Giả đang không ngừng giảng giải, chậm rãi thu đề tài lại, nói:
-Hôm nay tới đây thôi, các ngươi bây giờ chưa thể lĩnh hội được, kế tiếp chúng ta sẽ thực hành tu luyện, tại Địa Mệnh cảnh, nếu như có thể tu luyện ra được chút gì đó, đối với các ngươi trùng kích tới Thiên Mệnh sẽ vô cùng tốt. Nhưng nếu không được, cũng không cần phải gượng ép bản thân.
Tiêu Ngưng Nhi với hai luồng thuộc tính chí cực là hơn hẳn nhận thức của cường giở ở Long Khư Giới Vực, việc thăm dò tu vi là không thể áp dụng lên nàng. Nếu biết nàng sắp trùng kích Thiên Mệnh tam tinh cảnh giới thì chắc ai ai cũng cuốn cuồng mà dẫn nàng vào Trung viện a.
Ánh mắt Xích Linh Tôn Giả, đảo mắt qua thiếu nữ mặc áo xanh cùng mấy người Kim Diễm, khóe miệng của hắn toát ra một nụ cười thản nhiên, mấy người này, chắc hẳn có thể tiến tới Đông viện.
Ba mươi sáu người đều là Thiên linh căn thiên tài, nếu có mười người có thể tu luyện được, sẽ vô cùng tốt, nếu tốc độ tu luyện càng nhanh, thành tựu càng lớn.
-Đầu tiên, chúng ta sẽ tu luyện linh chi hỏa diễm.
Xích Linh Tôn Giả nói, rồi chậm rãi đưa tay phải ra, lòng bàn tay hướng lên, sau một lát, trong lòng bàn tay xuất ra một ngọn lửa màu trắng.
Đây là linh chi hỏa diễm, các ngươi muốn tu luyện linh chi hỏa diễm, phải để cho linh hồn hải rơi vào trạng thái tĩnh lặng, đem ý niệm tụ tập vào lòng bàn tay…
Theo thời gian trôi qua, tia bạch sắc hỏa diễm từ tay của Xích Linh Tôn Giả, càng lúc càng lớn, to bằng nắm tay nhỏ mới ngưng.
-Linh chi hỏa diễm càng mạnh, chứng tỏ linh hồn các ngươi càng mạnh, trùng kích đến Thiên Mệnh cảnh giới, ngưng tụ mệnh hồn cũng mạnh theo
Xích Linh Tôn Giả mỉm cười nói:
Bây giờ các ngươi ở tại đây mà tiến hành cảm ứng linh chi hỏa diễm.
Dưới đài, mọi học viên đều tiến hành cảm ứng linh chi hỏa diễm, tay phải duỗi về phía trước, đem ý niệm đều tập chung hết vào lòng bàn tay.
Tuy Xích Linh Tôn Giả có thể đưa tay ra liền ngưng tụ linh chi hỏa diễm, nhưng đối với những học viên này sao có thể dễ dàng như thế được, họ đưa tay phải ra cả buổi chiều đều không ngưng tụ nổi một tia linh chi hỏa diễm, hai mắt nhắm nghiền, cau mày lại, cái loại trạng thái tĩnh tâm này.
Đúng lúc này, chỉ nghe phù một tiếng, trong tay của một thiếu nữ mặc áo xanh, đã ngưng tụ ra một đạo linh chi hỏa diễm, tuy nhiên chỉ được một chút, nhưng nàng là người đầu tiên ngưng tụ được đó, hơn nữa điểm linh chi hỏa diễm ấy còn đang không ngưng mà tăng trưởng, rất nhanh to bằng móng tay.
Xích Linh Tôn Giả thấy một màn như vậy, lông mi vi vi nhất thiêu, hiện lên vẻ tán thưởng, không hổ là con cháu Long Ấn thế gia, thiên phú hết sức kinh người, mới còn ít tuổi như vậy, đã có thể ngưng tụ ra một đạo linh chi hỏa diễm rồi.
Sau một lát, Kim Diễm cũng ngưng tụ ra linh chi hỏa diễm, tuy chỉ bằng một hạt đậu nhỏ, nhưng lại rất tinh khiết.
-Không sai.
Xích Linh Tôn Giả nhẹ gật đầu, có chút tán thưởng.
Ở xa Vương Dương nhìn lướt qua Phi Linh và Tiêu Ngưng Nhi. Trong đôi mắt xẹt qua một đạo hàn quang, trước khi tới nơi này, Hoa Lăng công tử đã dặn dò hắn phải chú ý tới Phi Linh và Tiêu Ngưng Nhi, hơn nữa là tìm cơ hội giáo huấn một trận. Mà thành thật nói thì nghĩ sao lại đi bắt nạt Phi Linh nhà ta nhỉ, không muốn sống nữa sao?
Bên trong Vũ Thần Tông, các phe phái địa phương đều từ các thế gia kết thành, nhất vinh câu vinh, nhất tổn câu tổn. Phụ thân của Hoa Lăng cùng phụ thân của Tiêu Ngữ, vẫn đang tranh đoạt chức vị tổng chấp sự ngoại môn. Vương Dương với tư cách là người của tiểu thiên nguyên thế giới, đối với lời dặn của Hoa Lăng.Chắc chắn sẽ không bỏ qua.
Trong Vũ Thần Tông, các cường giả tới từ tiểu thiên nguyên thế giới, ít cũng có hơn mấy ngàn người, mà đến từ tiểu linh lung thế giới. Lại chỉ vẻn vẹn có Minh Vực chưởng khống giả và Tiêu Ngữ với mấy người mà thôi.
Phi Linh và Tiêu Ngưng Nhi hai cái Thiên linh căn truyền thuyết, làm cho Vương Dương cảm thấy áp lực to lớn.
-Nhưng ta sao có thể thua bởi lũ người các ngươi được.
Vương Dương lạnh lùng nghĩ, hắn là người của tiểu thiên nguyên thế giới, có thể có được nhiều tài nguyên tu luyện hơn so với với tiểu linh lung thế giới, nhưng mà đối với Phi Linh thì vấn đề tài nguyện không đáng là cái gì khó khăn, Thần Thuật đâu phải để trưng.
Xích Linh Tôn Giả đang không ngừng giảng giải, chậm rãi thu đề tài lại, nói:
-Hôm nay tới đây thôi, các ngươi bây giờ chưa thể lĩnh hội được, kế tiếp chúng ta sẽ thực hành tu luyện, tại Địa Mệnh cảnh, nếu như có thể tu luyện ra được chút gì đó, đối với các ngươi trùng kích tới Thiên Mệnh sẽ vô cùng tốt. Nhưng nếu không được, cũng không cần phải gượng ép bản thân.
Tiêu Ngưng Nhi với hai luồng thuộc tính chí cực là hơn hẳn nhận thức của cường giở ở Long Khư Giới Vực, việc thăm dò tu vi là không thể áp dụng lên nàng. Nếu biết nàng sắp trùng kích Thiên Mệnh tam tinh cảnh giới thì chắc ai ai cũng cuốn cuồng mà dẫn nàng vào Trung viện a.
Ánh mắt Xích Linh Tôn Giả, đảo mắt qua thiếu nữ mặc áo xanh cùng mấy người Kim Diễm, khóe miệng của hắn toát ra một nụ cười thản nhiên, mấy người này, chắc hẳn có thể tiến tới Đông viện.
Ba mươi sáu người đều là Thiên linh căn thiên tài, nếu có mười người có thể tu luyện được, sẽ vô cùng tốt, nếu tốc độ tu luyện càng nhanh, thành tựu càng lớn.
-Đầu tiên, chúng ta sẽ tu luyện linh chi hỏa diễm.
Xích Linh Tôn Giả nói, rồi chậm rãi đưa tay phải ra, lòng bàn tay hướng lên, sau một lát, trong lòng bàn tay xuất ra một ngọn lửa màu trắng.
Đây là linh chi hỏa diễm, các ngươi muốn tu luyện linh chi hỏa diễm, phải để cho linh hồn hải rơi vào trạng thái tĩnh lặng, đem ý niệm tụ tập vào lòng bàn tay…
Theo thời gian trôi qua, tia bạch sắc hỏa diễm từ tay của Xích Linh Tôn Giả, càng lúc càng lớn, to bằng nắm tay nhỏ mới ngưng.
-Linh chi hỏa diễm càng mạnh, chứng tỏ linh hồn các ngươi càng mạnh, trùng kích đến Thiên Mệnh cảnh giới, ngưng tụ mệnh hồn cũng mạnh theo
Xích Linh Tôn Giả mỉm cười nói:
Bây giờ các ngươi ở tại đây mà tiến hành cảm ứng linh chi hỏa diễm.
Dưới đài, mọi học viên đều tiến hành cảm ứng linh chi hỏa diễm, tay phải duỗi về phía trước, đem ý niệm đều tập chung hết vào lòng bàn tay.
Tuy Xích Linh Tôn Giả có thể đưa tay ra liền ngưng tụ linh chi hỏa diễm, nhưng đối với những học viên này sao có thể dễ dàng như thế được, họ đưa tay phải ra cả buổi chiều đều không ngưng tụ nổi một tia linh chi hỏa diễm, hai mắt nhắm nghiền, cau mày lại, cái loại trạng thái tĩnh tâm này.
Đúng lúc này, chỉ nghe phù một tiếng, trong tay của một thiếu nữ mặc áo xanh, đã ngưng tụ ra một đạo linh chi hỏa diễm, tuy nhiên chỉ được một chút, nhưng nàng là người đầu tiên ngưng tụ được đó, hơn nữa điểm linh chi hỏa diễm ấy còn đang không ngưng mà tăng trưởng, rất nhanh to bằng móng tay.
Xích Linh Tôn Giả thấy một màn như vậy, lông mi vi vi nhất thiêu, hiện lên vẻ tán thưởng, không hổ là con cháu Long Ấn thế gia, thiên phú hết sức kinh người, mới còn ít tuổi như vậy, đã có thể ngưng tụ ra một đạo linh chi hỏa diễm rồi.
Sau một lát, Kim Diễm cũng ngưng tụ ra linh chi hỏa diễm, tuy chỉ bằng một hạt đậu nhỏ, nhưng lại rất tinh khiết.
-Không sai.
Xích Linh Tôn Giả nhẹ gật đầu, có chút tán thưởng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.