Thần Tọa

Chương 181: Bắt giữ Lâm Hi. (2)

Hoàng Phủ Kỳ

18/06/2014

Nghe được thanh âm của Long Băng Nhan, cuối cùng Lý Vô Cơ cũng ổn định lại. Trong lòng hắn lập tức hiểu ý, lập tức đem chuyện tình Tào thị huynh đệ bị giết, nói ra một lần.

Tại lúc Lý Vô Cơ tự thuật lại, bớt đi chuyện Tào thị huynh đệ đuổi giết Lâm Hi, lại biến thành Lâm Hi ác độc tàn nhãn, tàn sát đồng môn.

Sau khi hộ pháp trưởng lão nghe xong, thần sắc tức giận, sắc mặt tái xanh:

- Không thể tưởng tượng được, đệ tử bổn môn mới chiêu thu lại có kẻ phản nghịch như thế! Mưu lợi hào đoạt, tàn sát đồng môn, thật sự là tội nặng không thể tha!

Trong song mâu, hàn quang lóe lên, hộ pháp trưởng lão đột nhiên cả giận nói:

- Mộc Diệp, Thiết Thụ nghe lệnh, lập tức tiến về ngoại môn, đuổi bắt ký danh đệ tử Lâm Hi, mang đến tài quyết phong, chờ nghe xử lý!

- Đệ tử nghe lệnh!

Trong nháy mắt, trong hộ pháp trưởng lão điện, chân khí của hai người chấn động, khí tức hùng hồn, lên tiếng mà ra. Trong một chớp mắt hóa thành hai đạo hồng quang, phá không mà đi.

Hai người này đều có thể bay trên trời, tất nhiên đều có tu vi Luyện Khí tứ trọng Khí Tiên Cảnh trở lên!

- Long Băng Nhan, Lý Vô Cơ, hai người các ngươi đều đi theo ta!

Thanh âm của hộ pháp trưởng lão phảng phất như lôi đình vang vọng hư không, một cái nháy mắt liền lập tức biến mất không còn tăm tích.

Long Băng Nhan, Lý Vô Cơ liếc nhìn nhau, đều lộ ra vẻ tươi cười, lập tức thân hình thoắt một cái cũng phá không bay ra. Hướng về phía tài quyết phong ở ngoại môn mà đi!

… …

Nội môn Thần Tiêu Tông, Liên Hoa thánh phong.

Lâm Hi một thân một mình ngồi xếp bằng ở đại điện, hấp thu dược lực của Bách Mạch đan.

Mùi thơm của Bách Mạch đan cực nồng, nuốt vào trong miệng giống như là hương vị của trăm loại thảo mộc, còn mơ hồ có một loại hương vị bạc hà. Sauk hi xuống đến cổ họng, thấm vào ruột gan, vô cùng nhu hòa.

Nhưng mà sau khi tiến vào trong bụng, Lâm Hi lập tức cảm nhận được lợi hại của Bách Mạch đan.

- Oanh!

Thật giống như dầu đổ vào lửa, trong dạ dày của Lâm Hi thoáng chốc nổ tung. Lực lượng của Bách Mạch đan từ mát lạnh nhu hòa thoáng cái trở nên bá liệt vô cùng, giống như vạn con ngựa bị thoát dây cương.

Lâm Hi toàn lực vận chuyển chân khí, hấp thu đan khí của Bách Mạch đan.

Một cỗ lực lượng đặc thù dũng mãnh tràn vào cơ thể Lâm Hi, khiến cho chân khí trong cơ thể lập tức sôi trào lên. Chân khí cũng không có gia tăng, nhưng bởi vì có tính chất đặc thù, thật giống như đem một cái mộc côn biến thành một thanh đao kiếm sắc bén, tràn đầy hương vị bén nhọn.

Mà kinh mạch trong cơ thể Lâm Hi, huyệt đạo vốn như là hùng quan trầm trọng, dưới tác dụng của Bách Mạch đan đã trở nên yếu đi rất nhiều.

Rầm rầm rầm!

Phảng phất như hồng thủy vỡ đê, chân khí của Lâm Hi lướt qua, từng đạo bình chướng kiên cố trong kinh mạch, hết thảy bị phá tan. Một cỗ chân khí từ mọi chỗ trong kinh mạch một đường xông qua.

Ầm ầm!

Đến lúc một đạo bình chướng cuối cùng bị xông phá, Lâm Hi cảm giác trong cơ thể ầm ầm chấn động, tất cả chân khí trong kinh mạch giống như sông vào biển lớn, mênh mông cuồn cuộn lao nhanh, hết thảy chảy vào trong đan điền. Tiếp đó một đạo sảng khoái cùng buông lỏng không cách nào hình dung tựa như từng tòa sơn phong ở trên vai bị tiêu tan mất.

- Cuối cùng cũng thành công!

Trong nội tâm Lâm Hi phát ra một tiếng rên rỉ, hắn cảm giác được chân khí trong cơ thể liên tục không ngừng, từ trong tế bào toàn thân tuôn ra. Đan khí của "Thiên Lôi đan" vốn là chứa đựng ở trong tế bào toàn thân, hạo hạo đãng đãng, liền tục không ngừng hòa nhập vào kinh mạch của Lâm Hi, sau đó lại chảy vào trong đan điền.



Khí tức của Lâm Hi lập tức một đường tăng vọt, chân khí cũng càng ngày càng hùng hậu. Tác dụng của Bách Mạch đan giống như một cái chìa khóa, mở ra gông xiềng trên người Lâm Hi, giải phóng năng lượng trong cơ thể hắn.

Trong chỗ u minh, Lâm Hi cảm giác được có thể chân thật nhìn thấy một cỗ chân khí lưu động màu thanh hồng trong mạch lạc. Tất cả mạch lạc đấy đều đi thông một phương hướng, chỗ đó tựa như một không gian riêng biệt, năng lượng chảy xuôi, tản mát ra các loại quang mang.

- Đây chính là nội thị rồi!

Lâm Hi giật mình, biết đây là năng lực nội thị sau khi đat thông khi hải, đạt tới Luyện Khí nhất trọng Thiết Bích kỳ!

- Ông!

Cùng một thời gian, một cỗ chấn động cường đại từ trong đầu truyền đến.

"Vạn Hoàng đồ" một mực yên tĩnh ở lúc Lâm Hi đột phá đến Luyện Khí nhất trọng Thiết Bích kỳ lại bộc phát ra hào quang kinh thiên. CÙng một thời gian, Lâm Hi cảm giác được trong đầu nhiều hơn một thứ gì đó.

Bất quá vào lúc này cũng vô pháp xem xét biến hóa của Vạn Hoàng đồ, hắn liền đứng lên.

- Ha ha ha, rốt cuộc đạt tới Luyện Khí nhất trọng Thiết Bích kỳ!

Lâm Hi mở mắt ra, cực kỳ vui sướng, hao tổn đại lượng tâm tư hoàn thành nhiệm vụ Hắc Long chi môn, rốt cuộc thành công đi ra võ đạo thập trọng, tiến quân Luyện Khí cảnh.

Lúc này Lâm Hi cảm giác trong cơ thể có một luồng sóng chân khí hình thành một cái tuần hoàn cự đại trong cơ thể. Chỉ cần tâm niệm vừa động, sẽ sôi trào mãnh liệt.

- Nhìn xem một chút thành quả tu luyện của ta!

Lâm Hi thầm nghĩ trong lòng.

Hắn cảm giác được trong cơ thể tràn đầy lực lượng bàng bạc. Tâm niệm vừa động, đại điện liền chấn động, một cỗ chân khí bành trướng lập tức phá thể mà ra. Như đại dương mênh mông tàn sát bừa bãi, che kín toàn bộ đại sảnh.

Lúc này độ dày của "Thiết bích" do chân khí hình thành rõ ràng khoảng chừng mười trượng, vượt xa khỏi độ dày một trượng của cường giả Luyện Khí nhất trọng bình thường.

Nói một cách khác, Hiện tại Lâm Hi có thể tay không chiến thắng mười tên Luyện Khí nhất trọng cường giả. Dù là Luyện Khí nhị trọng Thông U cảnh, cường giả quán thông địa khí cũng không phải là đối thủ của hắn.

- Không thể tưởng tượng được, tác dụng của Bách Mạch đan rõ ràng lại lớn như vậy!

Trong nội tâm Lâm Hi vừa kinh ngạc vừa vui vẻ.

Chỉ một viên "lôi Công đan" thì không có hiệu quả lớn như vậy. Tác dụng của Bách Mạch đan là đả thông cùng cường hóa kinh mạch, trong lúc vô hình, khuếch trương dung lượng kinh mạch của Lâm Hi, cả hai dung hợp, mới sinh ra hiệu quả lớn như vậy.

- Tốt! Tốt! Tốt! Không nghĩ tới, đạt tới Luyện Khí cảnh lại có chỗ tốt lớn như vậy!

Lâm Hi nhìn xem hai cánh tay, trong nội tâm mừng rỡ không thôi.

Đúng vào lúc này!

- Ông!

Bỗng nhiên trời đất rung chuyển, cả tòa Thanh Liên thánh phong đều bị chấn động kịch liệt.

- Chuyện gì xảy ra?

Trong nội tâm Lâm Hi cả kinh, cỗ chấn động này là đến từ bên ngoài, tựa hồ có người nào đó kinh động đến cấm chế ngoại vi của Thanh Liên thánh phong.

- Người nào to gan như vậy, lại dám mạnh mẽ xông tới thánh phong của Thanh Liên sư tỷ!



Trong mắt Lâm Hi lóe lên một vòng sáng, tâm niệm vừa động, liền đi ra bên ngoài.

Thanh Liên sư tỷ là thánh nữ Thần Tiêu Tông, địa vị phi phàm, đối phương dám mạnh mẽ xông tới, lá gan không nhỏ!

- Lệ!

Một đạo quát mắng tức giận từ trong chỗ sâu của Thanh Liên thánh phong truyền đến:

- Là người nào dám can đảm mạnh mẽ xông vào Thanh Liên thánh phong của ta?

Trong tiếng quát, một đạo khí tức cường đại phá không mà ra, trong chốc lát xẹt qua đỉnh đầu Lâm Hi, hướng về địa phương chấn động lao tới.

- Thanh Liên thánh nữ, chúng ta phụng mệnh hộ pháp trưởng lão có việc đến đây, nhanh chóng mở môn cấm!

Một thanh âm đồng dạng hùng hồn chấn động tứ phương.

Lúc Lâm Hi chạy tới, chỉ thấy Thanh Liên thánh nữ đứng ở trước đại điện, mà đứng ở đối diện nàng là hai đệ tử tiên đạo thần sắc lạnh lùng sóng vai mà đứng, ánh mắt đang nhìn quét tứ phương, cũng không nhìn Thanh Liên thánh nữ.

- Ai là Lâm Hi?

Thanh âm hai người lạnh lùng, giống như hồng chung cự đại, vang vọng khắp Thanh Liên thánh phong.

Tiếng quát to này ra ngoài dự kiến, trong nội tâm Lâm Hi hung hăng co quắp xuống.

- Bọn họ là hướng về ta!

Con mắt Lâm Hi nhắm lại, trong đầu xẹt qua rất nhiều ý nghĩ, trong chốc lát, loáng thoáng đã minh bạch cái gì.

- Đến thật là nhanh!

Trong đầu Lâm Hi hiện lên một cái ý niệm.

Vẻ mặt của những người chung quanh còn mờ mịt, không rõ hai gã đệ tử của hộ pháp trưởng lão vì cái gì mà tự mình đến tìm một tên ký danh đệ tử. Chỉ có Lâm Hi là mơ hồ ý thức được điều gì đó.

Những người này là vì mình mà đến, một người làm, một người chịu, Lâm Hi cũng không muốn Thanh Liên thánh nữ quá mức khó xử. Tâm niệm vừa động, đã đi ra ngoài.

- Chính là ta!

Lâm Hi nhìn qua hai người, bình tĩnh nói.

Một lời nói ra, đem ánh mắt của mọi người đều hấp dẫn đến trên người Lâm Hi. Mà ngay cả Thanh Liên thánh nữ cũng có chút mờ mịt, không rõ Lâm Hi cùng những đệ tử của trưởng lão này có cái gì liên lụy.

Hai đệ tử của trưởng lão có khí tức bàng bạc, cường hoành vô cùng, không nói một tiếng, trực tiếp hướng về phía Lâm Hi đi tới, không một chút biểu tình nhìn hắn:

- Ngươi chính là Lâm Hi? Chúng ta phụng mệnh trưởng lão, áp giải ngươi đến tài quyết phong, chờ đợi xử lý. Không nên có ý đồ phản kháng, bằng không , đối xử như một tội mưu nghịch phản bội, lập tức tru sát !

Oanh!

Lời vừa nói ra, phảng phất như là một quả bom quăng vào trong nước, mọi người liên tục biến sắc.

Trong Thần Tiêu Tông, chỉ cần là người biết tài quyết phong là địa phương nào, những lời này ý vị như thế nào!

Tài quyết phong, chính là một cái tử địa!

Đó chính là cấm khu của các đệ tử!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Thần Tọa

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook