Chương 664: Bồi dưỡng thế lực. (2)
Hoàng Phủ Kỳ
09/08/2014
Lâm Hi vừa nói vừa lấy từ trong túi Thứ Nguyên Tiểu Tiên Đại số đan dược mà trước đây đã đổi được tại đại điện Phúc Đức.
Quả nhiên, nhắc tới chuyện tu luyện sau này của mọi người trong phái Ngũ Lôi thì sự chú ý của tất cả liền nhanh chóng dời đi.
Được Lâm Hi hỗ trợ cung cấp đan dược, Đại trưởng lão đã thành công đột phá từ võ đạo Thập Trọng đến Luyện Khí Nhất Trọng. Đây là một sự thay đổi về chất, điều này có ý nghĩa, Đại trưởng lão sau này có khả năng yên tâm dùng đan dược trong Tiên Đạo Tông Phái, mà không cần lo lắng quá mức ảnh hưởng của việc cảnh giới tăng lên.
Võ đạo Thập Trọng là một giai đoạn rèn luyện mài dũa ý chí, là trụ cột của tiên đạo. Nếu nhờ cậy đan dược quá nhiều thì sẽ có hại không lợi.
Đó cũng là điều mà Lâm Hi một mực yêu cầu Đại trưởng lão về nguyên nhân phải ràng buộc, hạn chế các đệ tử khác trong phái Ngũ Lôi về phẩm chất và số lần dùng đan dược.
Chỉ cần bước vào tiên đạo Thập Trọng, sau này chính là một bước lên mây, liên tiếp thăng chức.
Còn như những việc tiếp theo, đối với năm tên đệ tử tinh anh khác mà Đại trưởng lão mang tới, Lâm Hi vẫn chuẩn bị cho bọn họ tiếp tục dùng một chút đan dược bình thường có cấp bậc thấp. Chờ đến khi trụ cột hoàn toàn vững chắc thì sẽ lại dùng các loại đan dược linh tinh để tăng khí đan.
Lâm Hi một mực chờ đợi ở trong Thần Tiêu Tông. Đối với Phái Ngũ Lôi ở ngoài vạn dặm thì một mực giao cho Đại trưởng lão và Hàn Thế Trung xử lý. Vị chưởng môn nhân này xem như làm rất không xứng chức.
Lần này tông phái đại di chuyển, rất nhiều đệ tử tinh anh, nòng cốt tông phái đã được chiêu mộ vào trong Thần Tiêu Tông. Lâm Hi xem như hoàn toàn chính thức gánh vác trách nhiệm của chưởng môn nhân.
Chỉ điểm rốt ráo một hồi cho mấy người tu luyện, hơn nữa sau khi từ trong Thứ Nguyên Tiểu Tiên Đại hắn lấy ra vài bản bí kíp bình thường, Lâm Hi cũng hoàn thành bố trí đối với mấy người kia.
Trong Nội môn, Nguyên Khí Thiên Địa cực kỳ dư thừa. Đệ tử phái Ngũ Lôi ở chỗ này, cho dù không dùng đến đan dược thì tốc độ tu luyện cũng vượt xa bình thường. Từ võ đạo Thập Trọng đột phá đến Luyện Khí Thập Trọng, cũng sẽ không dùng tới rất nhiều thời gian.
Những đệ tử bình thường cấp bậc thấp này sẽ không dùng đến bao nhiêu đan dược. Tương lai chờ bọn hắn cảnh giới tu vi thăng tiến, thì trong Thần Tiêu Sơn đó chính là Lâm Hi hắn đã có thế lực của mình, một thế lực cường đại hoàn toàn trung thành với hắn.
Tất cả điều này, Lâm Hi đã sớm quy hoạch ổn thỏa.
- Được rồi, Lâm Hi, ta cũng chờ ngươi đã vài ngày. Nay ngươi đã đến. Ta đây cũng có thể giao đồ cho ngươi.
Thượng Quan Dao Tuyết thấy Lâm Hi không sai biệt lắm đã kết thúc công việc nên rốt cục đứng dậy, đi tới nói chuyện.
- A?
Lâm Hi nhướng nhướng mày, hỏi có chút kỳ dị:
- Nói như vậy, ngươi kỳ thật là một mực chờ ta. Rốt cuộc là có chuyện gì?
Lâm Hi lúc trước cho là Thượng Quan Dao Tuyết xuất hiện ở đây là vì sợ Đại trưởng lão cảm thấy vắng vẻ nên đặc biệt giúp cho lão quen dần với hoàn cảnh, do đó có dành ra thời gian. Nhưng mà bây giờ nhìn lại, hiển nhiên không phải vậy, Thượng Quan Dao Tuyết là đang đợi hắn.
- Đương nhiên là có chuyện rồi, bằng không ngươi cho rằng ta đến đây làm gì?
Thượng Quan Dao Tuyết tức giận trợn mắt liếc nhìn Lâm Hi, sau đó lấy ra từ trong tay áo một món đồ, lại cũng là một cái túi Thứ Nguyên Tiểu Tiên Đại.
Trong mắt Lâm Hi hiện lên một vẻ kinh ngạc.Thứ Nguyên Tiểu Tiên Đại là loại đồ có giá trị xa xỉ, hắn không nhớ rõ từ khi nào thì Thượng Quan Dao Tuyết lại có loại đồ này.
- Hì hì, ngoài ý muốn sao. Đây là quản gia bá bá len lén tặng cho.
Thượng Quan Dao Tuyết thấy được sự kinh ngạc trong mắt Lâm Hi thì vẻ mặt đắc ý dào dạt.
Lâm Hi nghe vậy mà buồn cười, hắn cũng biết Thượng Quan Dao Tuyết là Tiểu công chúa của Tiên Đạo Đại Thương Minh, nhưng mà gia giáo trong nhà nàng cực nghiêm, việc kiểm soát nàng cũng rất lợi hại.
Mặc dù Tiên Đạo Đại Thương Minh kỳ thật chính là nhà nàng, nhưng trên người Thượng Quan Dao Tuyết lại không có thứ gì tốt. Cũng khó trách chỉ một cái túi Thứ Nguyên Tiểu Tiên Đại là đủ khiến nàng vui mừng thành như vậy.
Kỳ thật, Lâm Hi ban đầu có hàng chục túi Thứ Nguyên Tiểu Tiên Đại, vốn là chuẩn bị đưa cho nàng một cái. Nhưng thứ nhất là Thượng Quan Dao Tuyết còn không biết sử dụng nó. Một mặt khác, gia tộc xuất thân của Thượng Quan Dao Tuyết có yêu cầu đối với nàng, chính là mong muốn nàng tự lực cánh sinh.
Lâm Hi mặc dù thi thoảng cũng đưa chút đan dược cho nàng, nhưng rồi lại suy nghĩ đến yêu cầu gia tộc của nàng đối với nàng, cùng với câu giúp nhiều hơn vị tất là chuyện tốt nên lại thôi. Dù sao, Thượng Quan Dao Tuyết kỳ thật là cũng không thiếu những thứ này, cho nên hắn cũng bỏ qua suy nghĩ này.
- Ừ, xác thật là ngoài ý muốn.
Lâm Hi cười cười, nói mấy câu phù hợp.
Mỗi một lần Thượng Quan Dao Tuyết đắc ý dào dạt thì xem ra nàng luôn đặc biệt dễ thương.
- Ngươi còn không nói cho ta biết, rốt cuộc là chuyện gì?
Lâm Hi hỏi thêm.
- Kỳ thật, còn không phải ngươi thông đồng với tên Diêm Triêu Ẩn kia.
Thượng Quan Dao Tuyết đối với việc Lâm Hi thông đồng cùng thương nhân như Diêm Triêu Ẩn, lại không chịu xin nàng Tiểu công chúa của Tiên Đạo Đại Thương Minh giúp đỡ là còn có chút canh cánh trong lòng:
- Lần này Tiên Đạo Đại Thương Minh náo động, thủ hạ của hắn tổn thất nặng nề, ngay cả bản thân môn phái hắn phái người đi tặng đồ đều không tìm được. Hơn nữa, chính hắn cũng bị thương. Cho nên, bất đắc dĩ xin Tiên Đạo Đại Thương Minh chúng ta giúp đỡ, mượn chúng ta con đường để đưa đồ cho ngươi đến đây.
- A?
Trong mắt Lâm Hi hiện lên một vẻ nghĩ ngợi, lập tức gật đầu:
- Đa tạ. Nếu như ngươi có thời gian giúp ta nói hộ mấy câu với lão quản gia, lần này cám ơn lão.
Trong lòng Lâm Hi hiểu rõ, lão quản gia cũng là nể mặt Thượng Quan Dao Tuyết nên mới phá lệ giúp hắn. Nếu không phải như thế, với thái độ đối xử quen thuộc của Tiên Đạo Đại Thương Minh là không có khả năng nhúng tay vào loại Việc nhỏ.
- Đương nhiên, còn có cám ơn ngươi! Dao Tuyết.
Lâm Hi vừa nói vừa quan sát sắc mặt, thấy Thượng Quan Dao Tuyết mấp máy miệng, mơ hồ hơi bất mãn nên không khỏi cảm thấy tức cười, bèn nói thêm một câu.
- Coi như ngươi có lương tâm, coi như còn nhớ ta.
Thượng Quan Dao Tuyết bỏ giận mà mỉm cười, vẻ mặt sung sướng.
Một vạn thứ kim loại, mặc dù mỗi thứ không cần nhiều lắm, nhưng mà số lượng lớn, tích lũy cho hết thì thể tích mà những nguyên liệu kim loại này chiếm cứ cũng không nhỏ, không phải món đồ bình thường nào cũng có thể sắp xếp được.
Đó cũng là nguyên nhân mà lão quản gia của Tiên Đạo Đại Thương Minh đã tặng Thượng Quan Dao Tuyết một cái túi Thứ Nguyên Tiểu Tiên Đại. Với tiền tài của Tiên Đạo Đại Thương Minh thì một cái túi Thứ Nguyên Tiểu Tiên Đại như vậy vẫn còn không thèm để ý tới.
Mọi người dọn ra một bãi đất trống, Thượng Quan Dao Tuyết đổ ra hết những món đồ của mình. Đồng thời Lâm Hi cũng lấy ra Thứ Nguyên Tiểu Tiên Đại của mình, hút hết toàn bộ những nguyên liệu này vào đó.
Quả nhiên, nhắc tới chuyện tu luyện sau này của mọi người trong phái Ngũ Lôi thì sự chú ý của tất cả liền nhanh chóng dời đi.
Được Lâm Hi hỗ trợ cung cấp đan dược, Đại trưởng lão đã thành công đột phá từ võ đạo Thập Trọng đến Luyện Khí Nhất Trọng. Đây là một sự thay đổi về chất, điều này có ý nghĩa, Đại trưởng lão sau này có khả năng yên tâm dùng đan dược trong Tiên Đạo Tông Phái, mà không cần lo lắng quá mức ảnh hưởng của việc cảnh giới tăng lên.
Võ đạo Thập Trọng là một giai đoạn rèn luyện mài dũa ý chí, là trụ cột của tiên đạo. Nếu nhờ cậy đan dược quá nhiều thì sẽ có hại không lợi.
Đó cũng là điều mà Lâm Hi một mực yêu cầu Đại trưởng lão về nguyên nhân phải ràng buộc, hạn chế các đệ tử khác trong phái Ngũ Lôi về phẩm chất và số lần dùng đan dược.
Chỉ cần bước vào tiên đạo Thập Trọng, sau này chính là một bước lên mây, liên tiếp thăng chức.
Còn như những việc tiếp theo, đối với năm tên đệ tử tinh anh khác mà Đại trưởng lão mang tới, Lâm Hi vẫn chuẩn bị cho bọn họ tiếp tục dùng một chút đan dược bình thường có cấp bậc thấp. Chờ đến khi trụ cột hoàn toàn vững chắc thì sẽ lại dùng các loại đan dược linh tinh để tăng khí đan.
Lâm Hi một mực chờ đợi ở trong Thần Tiêu Tông. Đối với Phái Ngũ Lôi ở ngoài vạn dặm thì một mực giao cho Đại trưởng lão và Hàn Thế Trung xử lý. Vị chưởng môn nhân này xem như làm rất không xứng chức.
Lần này tông phái đại di chuyển, rất nhiều đệ tử tinh anh, nòng cốt tông phái đã được chiêu mộ vào trong Thần Tiêu Tông. Lâm Hi xem như hoàn toàn chính thức gánh vác trách nhiệm của chưởng môn nhân.
Chỉ điểm rốt ráo một hồi cho mấy người tu luyện, hơn nữa sau khi từ trong Thứ Nguyên Tiểu Tiên Đại hắn lấy ra vài bản bí kíp bình thường, Lâm Hi cũng hoàn thành bố trí đối với mấy người kia.
Trong Nội môn, Nguyên Khí Thiên Địa cực kỳ dư thừa. Đệ tử phái Ngũ Lôi ở chỗ này, cho dù không dùng đến đan dược thì tốc độ tu luyện cũng vượt xa bình thường. Từ võ đạo Thập Trọng đột phá đến Luyện Khí Thập Trọng, cũng sẽ không dùng tới rất nhiều thời gian.
Những đệ tử bình thường cấp bậc thấp này sẽ không dùng đến bao nhiêu đan dược. Tương lai chờ bọn hắn cảnh giới tu vi thăng tiến, thì trong Thần Tiêu Sơn đó chính là Lâm Hi hắn đã có thế lực của mình, một thế lực cường đại hoàn toàn trung thành với hắn.
Tất cả điều này, Lâm Hi đã sớm quy hoạch ổn thỏa.
- Được rồi, Lâm Hi, ta cũng chờ ngươi đã vài ngày. Nay ngươi đã đến. Ta đây cũng có thể giao đồ cho ngươi.
Thượng Quan Dao Tuyết thấy Lâm Hi không sai biệt lắm đã kết thúc công việc nên rốt cục đứng dậy, đi tới nói chuyện.
- A?
Lâm Hi nhướng nhướng mày, hỏi có chút kỳ dị:
- Nói như vậy, ngươi kỳ thật là một mực chờ ta. Rốt cuộc là có chuyện gì?
Lâm Hi lúc trước cho là Thượng Quan Dao Tuyết xuất hiện ở đây là vì sợ Đại trưởng lão cảm thấy vắng vẻ nên đặc biệt giúp cho lão quen dần với hoàn cảnh, do đó có dành ra thời gian. Nhưng mà bây giờ nhìn lại, hiển nhiên không phải vậy, Thượng Quan Dao Tuyết là đang đợi hắn.
- Đương nhiên là có chuyện rồi, bằng không ngươi cho rằng ta đến đây làm gì?
Thượng Quan Dao Tuyết tức giận trợn mắt liếc nhìn Lâm Hi, sau đó lấy ra từ trong tay áo một món đồ, lại cũng là một cái túi Thứ Nguyên Tiểu Tiên Đại.
Trong mắt Lâm Hi hiện lên một vẻ kinh ngạc.Thứ Nguyên Tiểu Tiên Đại là loại đồ có giá trị xa xỉ, hắn không nhớ rõ từ khi nào thì Thượng Quan Dao Tuyết lại có loại đồ này.
- Hì hì, ngoài ý muốn sao. Đây là quản gia bá bá len lén tặng cho.
Thượng Quan Dao Tuyết thấy được sự kinh ngạc trong mắt Lâm Hi thì vẻ mặt đắc ý dào dạt.
Lâm Hi nghe vậy mà buồn cười, hắn cũng biết Thượng Quan Dao Tuyết là Tiểu công chúa của Tiên Đạo Đại Thương Minh, nhưng mà gia giáo trong nhà nàng cực nghiêm, việc kiểm soát nàng cũng rất lợi hại.
Mặc dù Tiên Đạo Đại Thương Minh kỳ thật chính là nhà nàng, nhưng trên người Thượng Quan Dao Tuyết lại không có thứ gì tốt. Cũng khó trách chỉ một cái túi Thứ Nguyên Tiểu Tiên Đại là đủ khiến nàng vui mừng thành như vậy.
Kỳ thật, Lâm Hi ban đầu có hàng chục túi Thứ Nguyên Tiểu Tiên Đại, vốn là chuẩn bị đưa cho nàng một cái. Nhưng thứ nhất là Thượng Quan Dao Tuyết còn không biết sử dụng nó. Một mặt khác, gia tộc xuất thân của Thượng Quan Dao Tuyết có yêu cầu đối với nàng, chính là mong muốn nàng tự lực cánh sinh.
Lâm Hi mặc dù thi thoảng cũng đưa chút đan dược cho nàng, nhưng rồi lại suy nghĩ đến yêu cầu gia tộc của nàng đối với nàng, cùng với câu giúp nhiều hơn vị tất là chuyện tốt nên lại thôi. Dù sao, Thượng Quan Dao Tuyết kỳ thật là cũng không thiếu những thứ này, cho nên hắn cũng bỏ qua suy nghĩ này.
- Ừ, xác thật là ngoài ý muốn.
Lâm Hi cười cười, nói mấy câu phù hợp.
Mỗi một lần Thượng Quan Dao Tuyết đắc ý dào dạt thì xem ra nàng luôn đặc biệt dễ thương.
- Ngươi còn không nói cho ta biết, rốt cuộc là chuyện gì?
Lâm Hi hỏi thêm.
- Kỳ thật, còn không phải ngươi thông đồng với tên Diêm Triêu Ẩn kia.
Thượng Quan Dao Tuyết đối với việc Lâm Hi thông đồng cùng thương nhân như Diêm Triêu Ẩn, lại không chịu xin nàng Tiểu công chúa của Tiên Đạo Đại Thương Minh giúp đỡ là còn có chút canh cánh trong lòng:
- Lần này Tiên Đạo Đại Thương Minh náo động, thủ hạ của hắn tổn thất nặng nề, ngay cả bản thân môn phái hắn phái người đi tặng đồ đều không tìm được. Hơn nữa, chính hắn cũng bị thương. Cho nên, bất đắc dĩ xin Tiên Đạo Đại Thương Minh chúng ta giúp đỡ, mượn chúng ta con đường để đưa đồ cho ngươi đến đây.
- A?
Trong mắt Lâm Hi hiện lên một vẻ nghĩ ngợi, lập tức gật đầu:
- Đa tạ. Nếu như ngươi có thời gian giúp ta nói hộ mấy câu với lão quản gia, lần này cám ơn lão.
Trong lòng Lâm Hi hiểu rõ, lão quản gia cũng là nể mặt Thượng Quan Dao Tuyết nên mới phá lệ giúp hắn. Nếu không phải như thế, với thái độ đối xử quen thuộc của Tiên Đạo Đại Thương Minh là không có khả năng nhúng tay vào loại Việc nhỏ.
- Đương nhiên, còn có cám ơn ngươi! Dao Tuyết.
Lâm Hi vừa nói vừa quan sát sắc mặt, thấy Thượng Quan Dao Tuyết mấp máy miệng, mơ hồ hơi bất mãn nên không khỏi cảm thấy tức cười, bèn nói thêm một câu.
- Coi như ngươi có lương tâm, coi như còn nhớ ta.
Thượng Quan Dao Tuyết bỏ giận mà mỉm cười, vẻ mặt sung sướng.
Một vạn thứ kim loại, mặc dù mỗi thứ không cần nhiều lắm, nhưng mà số lượng lớn, tích lũy cho hết thì thể tích mà những nguyên liệu kim loại này chiếm cứ cũng không nhỏ, không phải món đồ bình thường nào cũng có thể sắp xếp được.
Đó cũng là nguyên nhân mà lão quản gia của Tiên Đạo Đại Thương Minh đã tặng Thượng Quan Dao Tuyết một cái túi Thứ Nguyên Tiểu Tiên Đại. Với tiền tài của Tiên Đạo Đại Thương Minh thì một cái túi Thứ Nguyên Tiểu Tiên Đại như vậy vẫn còn không thèm để ý tới.
Mọi người dọn ra một bãi đất trống, Thượng Quan Dao Tuyết đổ ra hết những món đồ của mình. Đồng thời Lâm Hi cũng lấy ra Thứ Nguyên Tiểu Tiên Đại của mình, hút hết toàn bộ những nguyên liệu này vào đó.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.