Chương 715: Chiến thuyền cổ xưa. (2)
Hoàng Phủ Kỳ
14/08/2014
Trong lòng Lâm Hi thầm nghĩ.
Nhưng đúng vào lúc này, Lâm Hi lại cảm giác được dưới chân đang có một tòa đại trận khác tồn tại. Đây là trận pháp cường đại nhất, cũng từ xa xưa nhất trong Huyền Vũ Đại Bích Lũy.
Lâm Hi lần đầu tiên khi có được Huyền Vũ Đại Bích Lũy thì hắn vẫn chỉ là cảm giác được dường như tòa đại trận này có một cái gì đó khó hiểu, thâm thúy, cơ hồ khó có thể cảm thấy.
Tuy nhiên hiện tại, cùng với thực lực tăng lên, Lâm Hi đã có khả năng rõ ràng cảm giác được tòa đại trận này tồn tại, cùng với cỗ lực lượng cường đại ẩn chứa trong đại trận.
- Đứng lên đi cho ta!
Lâm Hi vụt đứng dậy. Hắn giơ bàn chân giơ lên, dùng sức dậm một cái, đồng thời một cỗ lực lượng khổng lồ, tiện thể tràn vào dưới đất trong đại trận, cứ như vậy mà đánh thức tòa đại trận này lại.
Ầm ầm! Ầm ầm! Ầm ầm!!
Mặt đất rung động, chỉ trong tích tắc thì đại trận cổ xưa dưới chân Lâm Hi bắt đầu chuyển động Ầm ầm ầm! Ầm ầm ầm!. Một cỗ lực hút khổng lồ đã hút chung Lâm Hi và Huyền Vũ Đại Bích Lũy vào cùng một chỗ, vô cùng vững chắc không thể phân li.
Luồng chân khí trong cơ thể Lâm Hi ục một cái ùa đi ngàn dặm, phảng phất như những cơn sóng phong ba mãnh liệt mênh mông. Nó tràn vào trong Huyền Vũ Đại Bích Lũy. Mà tòa trận pháp cổ xưa thứ tư tựa như một cái động không đáy, cho dù Lâm Hi đưa vào bao nhiêu chân khí đi chăng nữa nhưng vẫn lại đều không thể lấp đầy.
- Không tốt!
Lâm Hi toàn thân chấn động kịch liệt, loại đại trận có khả năng hấp thu năng lượng thế này, quả thực đã vượt quá sự tưởng tượng của hắn. Chỉ trong nháy mắt, với thực lực của Lâm Hi so sánh tương đương với Thập Trọng Thánh Vương mà tiên khí trong cơ thể có mười phần đã tiêu hao mất chín, sắp bị hấp thành cái xác khô.
Ầm ầm! Ầm ầm! Ầm ầm!!
Đúng vào thời khắc mấu chốt, Vạn Hoàng Đồ nổ vang một tiếng, Hoàng kim môn cực lớn mở rộng ra. Thái Cổ Long Nguyên mênh mông cuồn cuộn phảng phất như một cơn hồng thủy tràn vào trong cơ thể Lâm Hi. Tuy nhiên dù đã được bổ sung như vậy mà nó cũng chỉ là miễn miễn cưỡng cưỡng thỏa mãn sự hấp thu đến điên cuồng của tòa đại trận này.
Loại chân khí xả ra ồ ạt kịch liệt đến mức độ như thế, lại thêm quá trình cấp tốc bổ sung, quả thực là khiến cho người ta sống không bằng chết. Cứ một mực như vậy mà khiến cho Lâm Hi lúc này vẫn không thể động đậy.
- Tại sao có thể như vậy được cơ chứ. Đây chỉ là một món pháp khí cấp Luyện Khí, làm thế nào lại có thể đòi hỏi đến một nguồn năng lượng khổng lồ đến như vậy!...
Trong lòng Lâm Hi cảm thấy sự khiếp sợ sâu sắc, thời gian trôi qua ước chừng một chung trà, năng lượng bị rút đi trong cơ thể hắn đã tương đương với lực lượng của vài Đệ tử chân truyền, mà có khi còn đạt đến loại cấp bậc Băng Hoàng Sát Điệu của Ám Long!
Cái này đã không phải là thứ mà pháp khí cấp bậc Luyện Khí có thể đạt tới, cơ hồ tương đương với một món Tiên Khí.
Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!!
Một cỗ năng lượng không gian khổng lồ phát ra từ dưới chân. Loại không gian năng lượng cũng tương tự như Tiểu Không Gian trận pháp, nhưng so sánh với Tiểu Không Gian trận pháp thì nó vẫn cường đại gấp trên trăm lần.
Cùng với luồng năng lượng này bộc phát ra ngoài, Lâm Hi cảm giác được hình như chính mình và không gian chung quanh đã liên kết lại thành một thể.
- Cái này rốt cuộc là vật gì vậy?!
Trong lòng Lâm Hi tràn ngập nỗi khiếp sợ cực kỳ sâu sắc, hắn cảm giác hình như bản thân đã biến thành không gian chung quanh, mà không gian cũng chính là chính bản thân hắn.
Trong linh thức, Lâm Hi cảm giác được một cỗ lực lượng hắc ám. Lập tức hình như ở dưới chân đã mở ra một cái vòng xoáy giữa dòng nước chảy xiết, một lực hút khổng lồ từ trung tâm trận pháp này bộc phát ra ngoài.
- Không!!
Trước mắt Lâm Hi tối sầm lại, hắn chỉ cảm thấy cả ý thức đã bị hút hết ra ngoài, giống như một dòng nước lũ đang điên cuồng chảy vào trong đại trận chủ yếu ở dưới chân.
Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!!
Bốn phía biến ảo, không gian vô cùng bị kéo mạnh mẽ về hướng phía sau. Lâm Hi cảm giác chính mình hình như không hề có thân thể vậy, mà hắn cứ như thế kịch liệt phi hành trong không gian.
Hắn cảm giác được chung quanh có rất nhiều không gian lướt qua cực kỳ nhanh. Nhưng hắn vẫn còn không kịp tiếp thu được thì chúng cũng đã nhoáng lên mà vụt qua rồi biến mất không thấy tăm tích đâu nữa. Ý thức của hắn tựa như đang bị trói thật chặt vào một tảng đá lớn, rồi cứ như thế mà bị chìm vào trong không gian vô tận dưới thân.
Dần dần, tốc độ chìm xuống bắt đầu giảm bớt.
- Đây là... Đao Sơn Tiểu Địa Ngục!
Đến khi rơi tới một không gian phảng phất như ngọn lửa đang cháy bập bùng, vào lúc nó hiện lên ở trong mắt Lâm Hi thì chỉ một thoáng nhìn thấy tựa như cánh chim hồng nhạn quen thuộc ở trong Địa Ngục đó đã làm cho Lâm Hi không khỏi chấn động toàn thân.
Đó là Đao Sơn Tiểu Địa Ngục. Cái loại bão táp Đao Sơn quét ầm ầm trong hư không này, cùng với bề mặt nham thạch trụi lủi đen sì, so với Đao Sơn Tiểu Địa Ngục mà Lâm Hi đã trải qua thì giống nhau như đúc.
Chuẩn xác mà nói, đó chính là Đao Sơn Tiểu Địa Ngục!
Lâm Hi cảm giác chính mình, chính mình tựa hồ tựa như một khối nam châm, bị mục tiêu riêng nào đó cứ như thế mà hút về hướng ở chỗ sâu trong Đại Thế Giới Địa Ngục. Đây là một loại cảm giác xuyên qua không gian rất kỳ lạ. Lâm Hi biết thân thể của mình vẫn còn ở trong Thần Tiêu Sơn. Nhưng cái loại cảm giác xuyên qua hàng loạt không gian này lại cũng là chân thật như vậy.
Mục tiêu của Huyền Vũ Đại Bích Lũy là ở trong Đại Thế Giới Địa Ngục...
Trong linh thức, trong lòng Lâm Hi sinh ra một loại đã sáng tỏ.
Màu sắc của không gian càng ngày càng tối đi, cái loại khí tức hắc ám, tanh tưởi mùi máu, nặng nề ngột ngạt, đầy sự giết chóc càng ngày càng đậm. Lâm Hi thấy được rất nhiều lục địa đen ngòm, thấy được đám yêu ma cường đại mênh mông vô tận nhiều như lông trâu.
Hết đám này đến đám khác, Lâm Hi chỉ cứ thoáng nhìn mà lướt qua, những cũng vút qua cách thân hình bọn chúng khá xa.
Những yêu ma ở trên đại lục giết chóc đen sì này lại tựa hồ như không có một con yêu ma nào cảm giác thấy Lâm Hi, thật giống như hắn không hề tồn tại ở đó vậy.
Những con yêu ma xuất hiện càng ngày càng cường đại. Hắn lần lượt trông thấy Địa Ngục ma tướng, Ma vương, Ma Hoàng..., có một số con còn có cấp bậc chiến đấu, thậm chí đạt tới cấp bậc khủng bố.
Lâm Hi cũng nhìn thấy được những quả núi non trùng điệp nổ tung tóe ở trên không trung, cũng thấy được chúng hóa thành những phiến không gian rồi sau đó hóa thành Hư Vô. Thấy được bầu trời đang bốc cháy rừng rực, cũng thấy được mặt đất nổ ầm ầm bắn văng tung tóe..., tất cả mọi thứ này đều làm cho người ta không rét mà run.
Ở trước mặt một số Yêu Ma Địa Ngục cường đại này, Lâm Hi mà chỉ dựa vào vũ lực của mình thì trở nên nhỏ bé tựa như con kiến hôi, hoàn toàn không hề có ý nghĩa.
Nhưng đúng vào lúc này, Lâm Hi lại cảm giác được dưới chân đang có một tòa đại trận khác tồn tại. Đây là trận pháp cường đại nhất, cũng từ xa xưa nhất trong Huyền Vũ Đại Bích Lũy.
Lâm Hi lần đầu tiên khi có được Huyền Vũ Đại Bích Lũy thì hắn vẫn chỉ là cảm giác được dường như tòa đại trận này có một cái gì đó khó hiểu, thâm thúy, cơ hồ khó có thể cảm thấy.
Tuy nhiên hiện tại, cùng với thực lực tăng lên, Lâm Hi đã có khả năng rõ ràng cảm giác được tòa đại trận này tồn tại, cùng với cỗ lực lượng cường đại ẩn chứa trong đại trận.
- Đứng lên đi cho ta!
Lâm Hi vụt đứng dậy. Hắn giơ bàn chân giơ lên, dùng sức dậm một cái, đồng thời một cỗ lực lượng khổng lồ, tiện thể tràn vào dưới đất trong đại trận, cứ như vậy mà đánh thức tòa đại trận này lại.
Ầm ầm! Ầm ầm! Ầm ầm!!
Mặt đất rung động, chỉ trong tích tắc thì đại trận cổ xưa dưới chân Lâm Hi bắt đầu chuyển động Ầm ầm ầm! Ầm ầm ầm!. Một cỗ lực hút khổng lồ đã hút chung Lâm Hi và Huyền Vũ Đại Bích Lũy vào cùng một chỗ, vô cùng vững chắc không thể phân li.
Luồng chân khí trong cơ thể Lâm Hi ục một cái ùa đi ngàn dặm, phảng phất như những cơn sóng phong ba mãnh liệt mênh mông. Nó tràn vào trong Huyền Vũ Đại Bích Lũy. Mà tòa trận pháp cổ xưa thứ tư tựa như một cái động không đáy, cho dù Lâm Hi đưa vào bao nhiêu chân khí đi chăng nữa nhưng vẫn lại đều không thể lấp đầy.
- Không tốt!
Lâm Hi toàn thân chấn động kịch liệt, loại đại trận có khả năng hấp thu năng lượng thế này, quả thực đã vượt quá sự tưởng tượng của hắn. Chỉ trong nháy mắt, với thực lực của Lâm Hi so sánh tương đương với Thập Trọng Thánh Vương mà tiên khí trong cơ thể có mười phần đã tiêu hao mất chín, sắp bị hấp thành cái xác khô.
Ầm ầm! Ầm ầm! Ầm ầm!!
Đúng vào thời khắc mấu chốt, Vạn Hoàng Đồ nổ vang một tiếng, Hoàng kim môn cực lớn mở rộng ra. Thái Cổ Long Nguyên mênh mông cuồn cuộn phảng phất như một cơn hồng thủy tràn vào trong cơ thể Lâm Hi. Tuy nhiên dù đã được bổ sung như vậy mà nó cũng chỉ là miễn miễn cưỡng cưỡng thỏa mãn sự hấp thu đến điên cuồng của tòa đại trận này.
Loại chân khí xả ra ồ ạt kịch liệt đến mức độ như thế, lại thêm quá trình cấp tốc bổ sung, quả thực là khiến cho người ta sống không bằng chết. Cứ một mực như vậy mà khiến cho Lâm Hi lúc này vẫn không thể động đậy.
- Tại sao có thể như vậy được cơ chứ. Đây chỉ là một món pháp khí cấp Luyện Khí, làm thế nào lại có thể đòi hỏi đến một nguồn năng lượng khổng lồ đến như vậy!...
Trong lòng Lâm Hi cảm thấy sự khiếp sợ sâu sắc, thời gian trôi qua ước chừng một chung trà, năng lượng bị rút đi trong cơ thể hắn đã tương đương với lực lượng của vài Đệ tử chân truyền, mà có khi còn đạt đến loại cấp bậc Băng Hoàng Sát Điệu của Ám Long!
Cái này đã không phải là thứ mà pháp khí cấp bậc Luyện Khí có thể đạt tới, cơ hồ tương đương với một món Tiên Khí.
Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!!
Một cỗ năng lượng không gian khổng lồ phát ra từ dưới chân. Loại không gian năng lượng cũng tương tự như Tiểu Không Gian trận pháp, nhưng so sánh với Tiểu Không Gian trận pháp thì nó vẫn cường đại gấp trên trăm lần.
Cùng với luồng năng lượng này bộc phát ra ngoài, Lâm Hi cảm giác được hình như chính mình và không gian chung quanh đã liên kết lại thành một thể.
- Cái này rốt cuộc là vật gì vậy?!
Trong lòng Lâm Hi tràn ngập nỗi khiếp sợ cực kỳ sâu sắc, hắn cảm giác hình như bản thân đã biến thành không gian chung quanh, mà không gian cũng chính là chính bản thân hắn.
Trong linh thức, Lâm Hi cảm giác được một cỗ lực lượng hắc ám. Lập tức hình như ở dưới chân đã mở ra một cái vòng xoáy giữa dòng nước chảy xiết, một lực hút khổng lồ từ trung tâm trận pháp này bộc phát ra ngoài.
- Không!!
Trước mắt Lâm Hi tối sầm lại, hắn chỉ cảm thấy cả ý thức đã bị hút hết ra ngoài, giống như một dòng nước lũ đang điên cuồng chảy vào trong đại trận chủ yếu ở dưới chân.
Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!!
Bốn phía biến ảo, không gian vô cùng bị kéo mạnh mẽ về hướng phía sau. Lâm Hi cảm giác chính mình hình như không hề có thân thể vậy, mà hắn cứ như thế kịch liệt phi hành trong không gian.
Hắn cảm giác được chung quanh có rất nhiều không gian lướt qua cực kỳ nhanh. Nhưng hắn vẫn còn không kịp tiếp thu được thì chúng cũng đã nhoáng lên mà vụt qua rồi biến mất không thấy tăm tích đâu nữa. Ý thức của hắn tựa như đang bị trói thật chặt vào một tảng đá lớn, rồi cứ như thế mà bị chìm vào trong không gian vô tận dưới thân.
Dần dần, tốc độ chìm xuống bắt đầu giảm bớt.
- Đây là... Đao Sơn Tiểu Địa Ngục!
Đến khi rơi tới một không gian phảng phất như ngọn lửa đang cháy bập bùng, vào lúc nó hiện lên ở trong mắt Lâm Hi thì chỉ một thoáng nhìn thấy tựa như cánh chim hồng nhạn quen thuộc ở trong Địa Ngục đó đã làm cho Lâm Hi không khỏi chấn động toàn thân.
Đó là Đao Sơn Tiểu Địa Ngục. Cái loại bão táp Đao Sơn quét ầm ầm trong hư không này, cùng với bề mặt nham thạch trụi lủi đen sì, so với Đao Sơn Tiểu Địa Ngục mà Lâm Hi đã trải qua thì giống nhau như đúc.
Chuẩn xác mà nói, đó chính là Đao Sơn Tiểu Địa Ngục!
Lâm Hi cảm giác chính mình, chính mình tựa hồ tựa như một khối nam châm, bị mục tiêu riêng nào đó cứ như thế mà hút về hướng ở chỗ sâu trong Đại Thế Giới Địa Ngục. Đây là một loại cảm giác xuyên qua không gian rất kỳ lạ. Lâm Hi biết thân thể của mình vẫn còn ở trong Thần Tiêu Sơn. Nhưng cái loại cảm giác xuyên qua hàng loạt không gian này lại cũng là chân thật như vậy.
Mục tiêu của Huyền Vũ Đại Bích Lũy là ở trong Đại Thế Giới Địa Ngục...
Trong linh thức, trong lòng Lâm Hi sinh ra một loại đã sáng tỏ.
Màu sắc của không gian càng ngày càng tối đi, cái loại khí tức hắc ám, tanh tưởi mùi máu, nặng nề ngột ngạt, đầy sự giết chóc càng ngày càng đậm. Lâm Hi thấy được rất nhiều lục địa đen ngòm, thấy được đám yêu ma cường đại mênh mông vô tận nhiều như lông trâu.
Hết đám này đến đám khác, Lâm Hi chỉ cứ thoáng nhìn mà lướt qua, những cũng vút qua cách thân hình bọn chúng khá xa.
Những yêu ma ở trên đại lục giết chóc đen sì này lại tựa hồ như không có một con yêu ma nào cảm giác thấy Lâm Hi, thật giống như hắn không hề tồn tại ở đó vậy.
Những con yêu ma xuất hiện càng ngày càng cường đại. Hắn lần lượt trông thấy Địa Ngục ma tướng, Ma vương, Ma Hoàng..., có một số con còn có cấp bậc chiến đấu, thậm chí đạt tới cấp bậc khủng bố.
Lâm Hi cũng nhìn thấy được những quả núi non trùng điệp nổ tung tóe ở trên không trung, cũng thấy được chúng hóa thành những phiến không gian rồi sau đó hóa thành Hư Vô. Thấy được bầu trời đang bốc cháy rừng rực, cũng thấy được mặt đất nổ ầm ầm bắn văng tung tóe..., tất cả mọi thứ này đều làm cho người ta không rét mà run.
Ở trước mặt một số Yêu Ma Địa Ngục cường đại này, Lâm Hi mà chỉ dựa vào vũ lực của mình thì trở nên nhỏ bé tựa như con kiến hôi, hoàn toàn không hề có ý nghĩa.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.