Thần Tọa

Chương 1514: Chiến tranh u ám. (2)

Hoàng Phủ Kỳ

28/10/2014

Lâm Hi nếu như ở chỗ này liền có thể nhận ra lão giả chính là người ở trên thần phù đã từng 'gặp mặt một lần'.

Lão giả ánh mắt sáng như tuyết, ánh mắt lại không nhìn kim bào thanh niên trên không trung mà là nhìn hư không ở trước người mấy trượng, nơi đó chỉ còn lại một đạo kim quang vặn vẹo mà mắt thường khó thấy.

Tốc độ của người thanh niên này thật sự quá nhanh, Phù Quang Lược Ảnh đại tiên thuật đã không phải là mắt thường có thể bắt đến được rồi, nơi đi qua đều là tàn ảnh, ảo ảnh, cũng chỉ có một ít đạo kim quang mới là chân thực.

Bị lão giả đoán được, thanh niên thản nhiên cười, từ chỗ sâu hư không đi ra, thản nhiên khoanh chân ngồi xuống trước mặt lão giả, một bộ dạng rửa tai lắng nghe.

Nhược nhục cường thực, thực lực vi tôn, đây là đạo lý thích hợp ở khắp mọi nơi. Nếu như không phải là bên trong tông sử dụng 'Vũ nội triệu tập lệnh', hắn căn bản sẽ không vội vã trở về.

- Huyền Huyền Tử sư bá ngươi chết rồi.

Lão giả cũng không thừa nước đục thả câu, một câu nói ra chân tướng. Nhưng mà giọng điệu bình tĩnh, nghe vào trong tai người thanh niên nhưng lại là giống như sét đánh giữa trời quang.

- Cái gì!

Kim bào thanh niên thân thể chấn động, lần đầu lộ ra thần sắc kinh hãi, một bộ dáng không thể tin được vào lỗ tai của mình.

- Huyền Huyền Tử nhưng là nhân vật thành đạo tám ngàn năm, tu vi cực cao đã đạt tới chí cao cảnh giới Quỷ Thần cảnh. Cả Tiên Đạo đại thế giới có thể cùng sánh vai với hắn rải rác không có mấy, làm sao có thể chết được... Chẳng lẽ những Thái thượng trưởng lão của tông phái khác ám toán sao?

Địa vị của Huyền Huyền Tử ở Thái Nguyên cung là người ngoài khó có thể lý giải được.

Mặc dù không thể bước vào Trung tâm vũ trụ, nhưng mà ở Thái Nguyên cung, hắn là thái thượng hoàng không hơn không kém, là lão quái vật có tu vi nghịch thiên.

Cường giả như vậy lại có thể chết được, ở trong lòng người trẻ tuổi nếu như không phải là tẩu hỏa nhập ma, vậy cũng chỉ có thể là hắn bị chút ít cường giả kia ám toán.

- Không phải, hắn là bị một người tên là Lâm Hi tiểu tử giết chết.

Lão giả nói.



- Cái gì!

Kim bào thanh niên đầu tiên là cả kinh, tiếp đó giận dữ:

- Ta hiện tại liền đi giết hắn!

- Không cần, tiểu tử này nếu thật sự dễ giết như vậy, chúng ta sớm đã chết chết. Ngươi ở bên ngoài lâu dài, đối với chuyện tình trong tông chưa quen thuộc. Lâm Hi này là nhân vật khó chơi nhất trong ngàn năm gần đây. Sư bá Huyền Huyền Tử của ngươi mặc dù thân vẫn nhưng báo thù cho hắn lại không phải là khẩn yếu nhất. Còn có một chuyện khác gấp gáp hơn, nếu chúng ta thành công, Thái Nguyên chúng ta từ nay về sau sẽ tôn quý không thể nói, cả Tiên Đạo đại thế giới lại không có người nào có thể uy hiếp được chúng ta.

Vẻ mặt của lão giả lại mà bình tĩnh một cách không ngờ, cái loại thái độ trầm ổn nắm đại cục trong tay này, vô hình trung liền khiến kim bào thanh niên bình tĩnh trở lại:

- Ta đã triệu tập tất cả đệ tử kiệt xuất nhất trong thập đại, nhiều nhất hai mươi ngày, tất cả những thiên tài kiệt xuất nhất của Thái Nguyên cung chúng ta đều sẽ tụ tập ở chỗ này. Ngươi tu tập Phù Quang Lược Ảnh đại tiên thuật đã đạt tới cảnh giới cực cao, ở trong kế hoạch của tông phái cũng là một khâu không thể thiếu. --- Trong khoảng thời gian này nghỉ ngơi tốt một chút, đến lúc đó sẽ phải dùng tới ngươi.

Kim bào thanh niên trong mắt biến ảo không chừng, một hồi vui, một hồi giận, một hồi mê hoặc, một hồi im lặng..., rất nhanh tựa hồ nghĩ tới điều gì, cười lớn lên:

- Ha ha ha, tốt! Đợi lâu như vậy cuối cùng đã tới lúc Thái Nguyên cung chúng ta quân lâm thiên hạ. Loại thời gian trọng yếu này lại làm sao có thể thiếu ta được!

Một trận cuồng tiếu, rất nhanh biến mất ở chỗ sâu tông môn.

Tầm mắt khuếch trương vô tận, từ trong Thái Nguyên cung khuếch trương đến thương khung đại địa, cộng thêm cả vũ trụ mênh mông, giờ khắc này nếu là nhìn kỹ lại tất có thể thấy được từng đạo lưu quang lấy tông môn của Thái Nguyên, Đâu Suất, Thái A ba phái làm trung tâm, từ bốn phương tám hướng cấp tốc hội tụ mà đến.

Mỗi một đạo lưu quang liền là một gã cường giả uy danh hiển hách!

Cùng một thời gian, trên bầu trời Tiên La phái khổng lồ, một trận tiếng kèn vang dội vũ trụ to rõ, thiên nam địa bắc, chỗ sâu vũ trụ vô tận, tất cả cường giả nghe được kèn lệnh của Tiên La tông cũng từ trong bế quan tỉnh lại...

Đây là một thời khắc nguy hiểm quan hệ đến sinh tử tồn vong của tông phái, Tiên La phái cũng đồng dạng đang triệu tập thiên tài các phương.

Cả Tiên Đạo đại thế giới không khí chiến tranh giăng đầy!



... ...

Cùng lúc đó, bầu trời hải dương, Lâm Hi đồng dạng đang gia tăng tu luyện vì chuẩn bị cho đại chiến cuối cùng.

Chưởng môn, Thái thượng trưởng lão cộng thêm lịch đại thiên tài của tam đại tông phái, đội hình như vậy cho dù là Lâm Hi cũng phải cẩn thận cảnh giác.

Song ở trong lòng Lâm Hi, địa vị của một người cho dù tràng đại chiến này cũng không cách nào che giấu, đó chính là Thần tử.

Chiến tranh với tam đại tông phái chỉ là xuất phát từ báo thù trước kia bị đuổi giết, chèn ép, nhưng mà so sánh với loại thù hận giữa Thần tử lại lộ ra vẻ gặp phải sư phụ.

Từ ngày đầu tiên gia nhập Thần Tiêu tông, thù hận giữa Thần tử cùng Lâm Hi liền đã bắt đầu. Thần Tiêu chi chiến, một khắc kia khi Thần tử giết chết Chấp pháp trưởng lão, thù hận giữa song phương liền không thể nào hóa giải. Giữa hai người chỉ có một phương tử vong làm kết thúc.

Thị huyết tổ chức, cơ sở ngầm của hải ngoại thập phái, hơn nữa bên trong Thần Tiêu tông từ rất sớm đang vì Lâm Hi mà thăm dò tung tích của Thần tử, sau đó lấy được tin tức đều là Thần tử đi vào chỗ sâu vũ trụ, đi đến Lôi Đình đại thế giới tiến hành một chuyện khẩn yếu.

Chuyện này đối với Thần tử cực kỳ trọng yếu, ở trước lúc chưa hoàn thành tuyệt đối không thể phân tâm, càng không có khả năng trở về Tiên Đạo đại thế giới.

Bên trong cả Tiên Đạo đại thế giới không có ai có thể liên hệ với Thần tử. Chỉ có Thần tử chủ động liên lạc bọn họ, cho nên từ điểm này mà nói, Thần tử coi như là hư không tiêu thất rồi.

Lôi Đình đại thế giới ở chỗ nào Lâm Hi cũng không biết. Thần tử đang cùng Lôi Đình đại thế giới cấu kết cái gì Lâm Hi cũng không biết. Nhưng mà bất luận Thần tử biến mất ở chỗ nào cũng không thể thay đổi sát niệm trong lòng hắn.

- Bất kể ngươi chạy trốn tới nơi nào cũng chỉ có một con đường chết!

Trong mắt Lâm Hi bắn ra hàn mang tán loạn cùng khiếp người, một lúc lâu mới từ từ ảm đạm xuống, trong cả đại điện lâm vào trầm tĩnh.

... ...

Thời gian thấm thoắt như thoi đưa. Trong nháy mắt thời gian rất nhanh đã gần tới ngày song phương quyết chiến. Cả Tiên Đạo đại thế giới không khí càng ngày càng khẩn trương, trong thế tục đã rất khó nhìn thấy tung tích của tiên đạo tu sĩ, mấy đại hoàng triều liên tiếp ban bố mệnh lệnh ở các thành trì giới nghiêm, chính là không muốn tranh vào vũng nước đục.

Thanks

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Thần Tọa

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook