Thần Tọa

Chương 411: Đại yêu Hư tiên

Hoàng Phủ Kỳ

17/07/2014

Trong loại tình huống này Lâm Hi đã không phải là lần đầu tiên đối mặt. Cho nên, trong nội tâm cũng không có nhiều buồn rầu.

Có điều mất tất có đoạt được, cảnh giới càng khó đột phá thì sau này thành công uy lực càng mạnh mẽ.

- Ầm ầm!

Đan điền của Lâm Hi chấn động, pháp lực bàng bạc gào thét, giống như nước lũ chấn tan tất cả.

Trong tích tắc này hàn khí lạnh như băng của Băng sương chi tinh dâng trào, cơ hồ trong tích tắc đã đình chỉ lại. Áp lực ngăn cản Lâm Hi cất bước bây giờ bị hắn vượt qua rồi.

Ông!

Chỉ trong nháy mắt, bên ngoài cơ thể Lâm Hi xuất hiện pháp lực đã thu lại, lại chui vào trong cơ thể. Lâm Hi mở bàn tay ra và nhìn qua vụn sắt trong tay, tay phải của hắn cần lấy một viên đá cuội và giống như thủy tinh, tỏa ra chút ít hàn khí.

Đây là Băng sương chi tinh ở dưới một vạn hai ngàn trượng, băng sương nguyên tố nồng đậm bị Lâm Hi phong ấn, hóa thành băng sương tinh thạch. Tuy tinh thạch chỉ như đá cuội mà thôi, trong đó ẩn chứa băng sương nguyên tố giống như biển gầm, cảm giác bành trướng mãnh liệt vượt qua phạm vi phong ấn.

- Ha ha, có thể. Nhưng mà băng sương nguyên tố trong Tiên Đạo Đại Thương Minh có thể bán không ít tiền!

Khóe miệng Lâm Hi nở nụ cười vui vẻ.

Chỗ tốt của Băng sương chi tinh vượt xa giá trị của Băng Sương Ma Thiết, trong đó khí lạnh vượt xa tưởng tượng của mọi người, đối với luyện khí sĩ băng hệ là nơi tu luyện tuyệt vời tốt.

Mặc dù Lâm Hi không có tu luyện tuyệt học thủy hệ, băng hệ, nhưng mà tinh thạch này bán cho người cần trong Tiên Đạo Đại Thương Minh cũng đổi được đan dược mà Lâm Hi cần.

Bất kể là tông phái tiên đạo hay là tán tu, Đan dược đều là tiền lưu thông tốt nhất.

- Ông!

Pháp lực Lâm Hi chấn động, lần nữa khuếch trương bao phủ hư không.

Tu luyện ở đây giúp Lâm Hi tăng tu vi tốt hơn trên Thần Tiêu Tông nhiều!

Dọc theo Băng sương chi tinh đi lên, cách miệng hố năm ngàn trượng.

Gió lớn gào thét, không khí lạnh như đao.

Con mắt phó cung chủ Băng Sương Cung mở ra.

Không biết có phải là ảo giác hay không, hắn cảm giác trong Băng sương chi tinh dường như có cái gì đó không bình thường. Ẩn ẩn có một ít động tĩnh nhưng gió lạnh gào thét lại không nghe được rõ ràng.

- Kỳ quái, vì cái gì ta cảm thấy mật độ băng sương thiết phấn không có bằng trước kia?

Tên cường giả yêu tộc áo đen đưa tay lên, cảm giác trong đầu cứ thứ gì đó không bỏ được.

Áo choàng đen rung rung, dường như muốn xuống dưới xem kỹ hơn. Nhưng mà nghĩ lại vẫn bỏ đi ý niệm này trong đầu.

Băng sương chi tinh càng hướng xuống hung hiểm càng lớn. Không cẩn thận thì chân khí bị đóng băng, trực tiếp hóa thành khô lâu rớt xuống đáy giếng, ngã thành vụn băng.

Sâu trong Băng sương chi tinh sâu không thấy đáy.

Cho dù là cung chủ tu vi Hư Tiên của Mục Mã Phong cũng không biết rốt cuộc Băng sương chi tinh sâu bao nhiêu. Nghe đồn rằng Yêu Hoàng khống chế toàn bộ Bắc Băng Nguyên đã từng đi vào một lần, xâm nhập và trong đáy giếng Băng sương chi tinh.

Cách thật lâu vị Yêu Hoàng có được năng lực hủy thiên diệt địa mới từ bên trong đi ra.

Yêu Hoàng này ở trong Băng sương chi tinh nhìn thấy cái gì không ai biết. Nhưng mà trong nháy mắt hắn đi ra tỏa ra khí thế di sơn đảo hải, sơn hà đoạn tuyết, cầm tinh trích nguyện nhưng mà sắc mặt của hắn âm trầm, hơn nữa sắc mặt tái nhợt, vẻ mặt giống như bị thua thiệt.



Hơn nữa tất cả mọi người trong Mục Mã Phong trừ thu thập Băng sương thiết phấn ra không được mạo muội tiến vào băng sương chi tinh!

- Tính toán. Cả băng sương chi tinh không phải đồ chơi, chẳng lẽ có người rãnh rỗi chui vào đây sao? Hơn nữa có hai cung chủ trấn áp và tám chúng ta trợ thủ thì sợ quái gì?

Cường giả yêu tộc áo đen tưởng tuợng cũng cảm giác mình ngạc nhiên:

- Đúng rồi, hôm nay hình như là thời gian mấy cung chủ quay về...

...

Bóng người ẻo lả trên Băng Sương Cung, bảy tên phó cung chủ Mục Mã Phong xếp thành một hàng, liên thủ đứng ở biên giới ngọn núi, khom người nửa eo và lặng lẽ chờ.

Mấy người bảo trì tư thế này đã lâu. Một bộ thần thái cung kính, tất cung tất kính.

Ông!

Thiên địa hơi chấn động, một đạo khí tức cường đại như thủy triều ập tới. Giống như là sóng biển xuyên qua bầu trời. Cùng một thời gian trên Mục Mã Phong hơi chấn động, tất cả mọi người cảm giác hai vai trầm xuống, giống như đối mặt với lực lượng vô hình áp xuống.

- Mau nhìn! Là hai vị cung chủ!

Đột nhiên một tên yêu tộc Băng Sương Cung chỉ về hướng xa xa.

Chỉ thấy xa xa tiên khí mênh mông cuồn cuộn, hai đạo hào qang sang ngời từ đằng xa hiển hiện. Khí tức khổng lồ này tới từ hai người.

- Ông!

Hai đạo quang ảnh tới thật nhanh, chỉ mới ở chân trời xuất hện ngay trước mặt. Đồng thời trên Mục Mã Phong mây đen bắt đầu khởi động, hai đạo lực lượng kim quang hiện ra ngoài.

Ầm ầm!

Hai cột sáng màu vàng từ trên trời giáng xuống, rơi thẳng xuống trước Mục Mã Phong.

Hai đạo khí tức khổng lồ như núi loan biển cả, khuếch tán ra ngoài, bao phủ cả Mục Mã Phong.

- Tham kiến cung chủ!

Bóng người rậm rạp quỳ xuống, kể cả bảy tên cường giả Đạo Căn Kỳ cũng toàn bộ quỳ rạp trước mặt hai cao thủ Hư Tiên.

Trên Mục Mã Phong tĩnh mịch.

- Đứng lên đi!

Trong âm thanh uy nghiêm, lãnh tuấn và hai đạo thân ảnh này hào quang sáng ngời hiện ra. Đây là hai người trẻ tuổi, khuôn mặt tuấn mỹ, áo trắng kim quan, thoạt nhìn phong độ nhẹ nhàng, phảng phất thời đại hỗn loạn đen tối tốt công tử.

Nếu không phải biết rõ chi tiết của hai người này còn cho rằng chính là hai quý công tử của thế tục ngộ nhập nơi đây ngắm phong cảnh.

Nhưng mà trên người của hai kẻ này phát ra áp lực như núi, nhìn vào trong ánh mắt thỉnh thoảng lộ tinh quang, hiển nhiên không phải người bình thường.

Hai người này chính là Đại yêu Hư Tiên của Mục Mã Phong, chính là Phúc Thiên Hư Tiên cùng Trấn Địa Hư Tiên thanh danh cao ngất ở băng nguyên.

Hai đầu đại yêu này là yêu tộc lớn lên ở phía Bắc Băng Nguyên này.

Tuy nhìn bề ngoài thì trẻ tuổi nhưng trên thực tế là nhân vật đã sống mấy ngàn năm, là yêu quái chân chính. Truyền thuyết hai con đại yêu này không có lợi hại như vậy, nhưng trong lúc vô tình gặp được Yêu Hoàng vượt giới xuyên qua không gian, cho nên trong thời gian ngắn đã biến thành hai đại yêu Hư Tiên.

Chính vì thế hai đại yêu Hư Tiên này rất trung thành và tận tâm với Yêu Hoàng, hàng năm đều tự mình mang theo đan dược tới chỗ Yêu Hoàng tiến cống.

Phúc Thiên Hư Tiên cùng Trấn Địa Hư Tiên ánh mắt đảo qua mọi người, lập tức đi vào trong Băng Sương Cung. Mỗi bước chân của bọn họ vô cùng nặng nề, mỗi một bước giống như làm cho toàn bộ Mục Mã Phong phải trầm xuống.



- Chúng ta không ở đây trong cung xảy ra chuyện gì sao?

Lúc đi qua chỗ mấy tên phó cung chủ thì Phúc Thiên Hư Tiên mày kiếm nhíu lại, trong nháy mắt có tinh quang bắn ra ngoài.

- Không có.

Cường giả Đạo Căn Kỳ được hỏi cúi đầu, đầu không dám ngẩng lên chút nào

- Rất tốt.

Hai người không có nhiều lời cất bước đi vào bên trong.

...

Thời điểm cung chủ Băng Sương Cung quay về thì dưới Băng sương chi tinh một vạn hai nghìn trượng Lâm Hi cũng cảm giác được hai đạo áp lực nặng nề này.

Thời điểm Phúc Thiên Hư Tiên cùng Trấn Địa Hư Tiên vừa đặt chân xuống Mục Mã Phong thì Lâm Hi cảm giác cả ngọn núi trầm xuống không ít, giống như ở trên đầu có hai ngọn núi đang áp xuống.

- Là hai đầu đại yêu Hư Tiên quay về Mục Mã Phong!

Lâm Hi lơ lửng dưới Băng sương chi tinh, nhìn lên trên cao và trong lòng suy nghĩ thật nhiều.

Trong Băng sương chi tinh băng sương và hàn khí thổi lên từng hồi sinh ra ảnh hưởng thật lớn tới cảm nhận. Nhưng mà cách một vạn trượng còn có thể mang áp lực truyền tới chỗ Lâm Hi thì cả Mục Mã Phong cũng chỉ có hai đầu đại yêu Hư Tiên mà thôi.

Lâm Hi nhớ tới tên thủ vệ Băng Sương Cung đã từng nói qua.

- Chỉ sợ chúng đã đi gặp Yêu Hoàng và quay về Mục Mã Phong rồi.

Trong nội tâm Lâm Hi thầm nghĩ.

Thực lực của Lâm Hi bây giờ tăng lên thật nhiều, chín thành chân khí đã chuyển hóa thành Pháp lực. Cả Mục Mã Phong có tám bát tiên Đạo Căn Kỳ không phải là đối thủ của hắn. Ít nhất hắn muốn đi không ai ngăn cản được cả. Duy nhất có uy hiếp hắn chỉ có hai đầu đại yêu Hư Tiên.

- Đáng tiếc, ta hiện tại còn chưa thu thập đủ Băng Sương Ma Thiết, tính toán ra cũng chỉ được bốn trăm vạn cân Băng Sương Ma Thiết. Còn phải thu thập thêm chừng một hai tháng mới có thể gom góp được một ngàn vạn cân Băng Sương Ma Thiết.

Ánh mắt Lâm Hi chớp động, âm thầm suy nghĩ.

Lâm Hi tu luyện Phong Ấn Đại Pháp, uy lực còn thuần túy hơn xa pháp khí của bản thân. Nhưng mà trong Băng sương chi tinh phun thiết phấn ra chỉ là mảnh nhỏ mà thôi, trong đó vụn băng và tạp chất không ít.

Đơn thuần thu thập thiết phấn cần thời gian vài tháng có thể thu thập bốn trăm vạn cân Băng Sương Ma Thiết đã là chuyện không tệ. Nhưng mà còn kém con số một ngàn vạn cân của Chấp Pháp trưởng lão còn quá xa.

- Không có cách nào, đành phải tiếp tục thu thập mà thôi. Một vạn hai nghìn trượng có thể giấu được cảm giác của tám phó cung chủ của Băng Sương Cung, nhưng lại không giấu được hai con đại yêu kia. Ta phải xuống sâu hơn một chút mới được.

Trong đầu Lâm Hi hiện ra ý niệm này.

Lúc hai con đại yêu kia rời khỏi Mục Mã Phong thì hắn ở trong Băng sương chi tinh thu thập Băng Sương Ma Thiết chính là thời gian tốt nhất. Nhưng đáng tiếc thời gian quá ngắn, Lâm Hi còn chưa thu thập được một ngàn vạn cân Băng Sương Ma Thiết.

Hiện tại hai đầu đại yêu Hư Tiên quay về và trấn áp trên đỉnh đầu Lâm Hi. Lâm Hi muốn thuận lợi thu thập một ngàn vạn cân Băng Sương Ma Thiết chỉ có thể lẻn vào sâu hơn mà thôi.

- Hô!

Thân hình khẽ động, Lâm Hi lập tức linh hoạt như cá gặp nước, tiến vào sâu trong Băng sương chi tinh.

Trong Băng sương chi tinh mượn nhờ hàn khí tu luyện thật lâu, Lâm Hi dần dần đã sờ ra được quy luật của những cơn gió hỗn loạn này, có thể tiến vào sâu trong giếng mà gặp được lực cản nhỏ nhất.

Thời gian chậm rãi qua đi, Lâm Hi biến mất khỏi vị trí lúc trước, chui vào sâu trong Băng sương chi tinh.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Thần Tọa

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook