Thần Tọa

Chương 572: Đệ ngũ thần phi. (Thượng)

Hoàng Phủ Kỳ

30/07/2014

Trong tích tắc trong đầu "Không Thánh Vương" suy nghĩ nhanh như điện, hắn ẩn ẩn hiểu ra cái gì đó. Hắn muốn thu tay lại nhưng đã trễ rồi.

- Răng rắc!

Nghe được âm thanh phong ấn trong người vỡ tan, trong nội tâm Lâm Hi vui vẻ, rốt cuộc tươi cười lên.

- Thành công!

- Không sư huynh, đa tạ...

Âm thanh yếu ớt như muỗi kêu vang lên bên tai của Không Thánh Vương. Toàn thân "Không Thánh Vương" chấn động, hắn ngẩng đầu lên thì nhìn thấy gương mặt vui vẻ quái dị của Lâm Hi đang nhìn mình.

Phanh!

"Không Thánh Vương" còn không kịp phản ứng, một bàn tay lập tức như thiểm điện vỗ vào ngực của "Không Thánh Vương", lúc vừa rồi "Không Thánh Vương" vẫn suy nghĩ phải phế tu vi của Lâm Hi, trong khoảng thời gian ngắn không có phòng bị cho nên trúng một chưởng của Lâm Hi.

Ông!

Một đạo phù lục chân khí tràn ngập lực lượng hủy diệt lập tức từ chưởng của Lâm Hi rót vào người "Không Thánh Vương".

- Ngươi...

Toàn thân Không Thánh Vương run lên, không thể tin nổi nhìn qua Lâm Hi, biểu lộ vừa sợ vừa giận.

Ầm ầm!

Đan điền của Không Thánh Vương chấn động, lực lượng kia như nổ tung, cưỡng ép hiếp đánh Lâm Hi bay ra ngoài.

- Phốc!

Lâm Hi há miệng phun ra một ngụm máu tươi, thân thể giống như điều đứt dây lao ra khỏi phạm vi hộ pháp đại trận.

Thân hình "Không Thánh Vương" cũng rút lui vài bước, hàn quang trong mắt lóe lên, muốn đuổi giết nhưng không biêt tại sao vừa bước tới một bước thì dừng lại.



- Không sư huynh! !

Long Băng Nhan, Mộ Dung Viễn, Công Tôn Lượng tất cả giật mình, song song từ trong điện lao ra ngoài.

Trên bảo tọa, "Tà Thánh Vương" cũng đứng lên, hắn từ đầu tới cuối không có xuất thủ qua. Ai cũng không biết hắn đang suy nghĩ gì. Lúc "Tà Thánh Vương" đi ra khỏi đại điện thì bước chân không ngừng, không có nhìn qua Không Thánh Vương, hắn nhìn lên bầu trời cao dường như đang chờ đợi cái gì đó, sau đó xem như không có chuyện gì xảy ra cả, lập tức đi ra tới chỗ "Không Thánh Vương".

- Ha ha ha...

Bên ngoài "Không Thánh Phong" có tiếng cười to truyền tới. Lâm Hi phun ra một ngụm máu tươi đứng trên hư không.

Nhìn qua người của Lâm Hi đầy máu tươi, hình dạng thê lương, nhưng hai mắt của hắn có tinh quang rực rỡ, đặc biệt sáng ngời. Một đạo "Chân khí phấn toái " cường đại hơn giống như biển cả lao ra ngoài thân thể của hắn.

"Không Thánh Vương" muốn chấn vỡ đan điền, phế bỏ tu vị của hắn, đánh hắn thành phế nhân. Ngược lại bị Lâm Hi lợi dụng đánh chân khí phấn toái mà "Nhiệm vụ trưởng lão" phong ấn vào trong người của hắn.

Thực lực "Không Thánh Vương" quá mạnh mẽ, Lâm Hi tiếp xúc qua rất qua rất nhiều đối thủ, hắn vô cùng thông minh, trong nháy mắt đã cải biến phương châm của mình.

Chân khí trong bàn tay của hắn không phải dùng chống cự một chưởng của "Không Thánh Vương" . Hoàn toàn trái lại là dụ dỗ "Không Thánh Vương" một đường xâm nhập, dựa vào ý thức của mình đánh vào đan điền, đánh vào phong ấn chân khí phấn toái mà nhiệm vụ trưởng lão ban cho hắn.

Tất cả nói thì đơn giản, chấp hành lại không dễ dàng gì.

"Không Thánh Vương" chỉ muốn đánh tan tầng ngăn cản mạnh nhất của Lâm Hi, căn bản không nghĩ tới trong cơ thể Lâm Hi có một đạo chân khí phong ấn của nhiệm vụ trưởng lão.

Thực lực của "Không Thánh Vương" tuy cường đại, nhưng mà so sánh với "Nhiệm vụ trưởng lão" thì quá nhỏ bé. Nếu cưỡng ép đánh tan chân khí phong ấn của trưởng lão, trực tiếp dẫn phát phong ấn phản kích, tương đương gián tiếp với việc Không Thánh Vương giao thủ với nhiệm vụ trưởng lão và bị phản chấn.

"Nhiệm vụ trưởng lão" ban cho Lâm Hi chân khí mặc dù chỉ là một bộ phận nhỏ, nhưng mà tăng thêm phong ấn là sự thật, làm vậy là tránh chân khí tiết ra ngoài làm hại Lâm Hi.

Nhưng giờ phút này lại biến thành bùa hộ mệnh của Lâm Hi.

- Ai!

Trong Nhiệm Vụ đại điện, người mang gông xiềng, khoanh chân ngồi xuống như lão tăng nhập định, "Nhiệm vụ trưởng lão" dường như cảm nhận được cái gì đó, ngẩng đầu lên nhìn vào hư không.

Hắn phong ấn một tia "Chân khí phấn toái" trong cơ thể Lâm Hi, là vì muốn Lâm Hi có thể cảm ngộ chân nghĩa của Phấn Toái Đại Pháp, có thể tiến hành theo chất lượng, không nghĩ tới lại bị Lâm Hi lợi dụng dùng đối phó "Không Thánh Vương" .

Chuyện này làm "Nhiệm vụ trưởng lão" có chút dở khóc dở cười.



Sau một khắc ánh mắt của hắn đảo qua hư không, nhìn qua phương hướng Không Thánh Phong. Chỉ trong tích tắc "Nhiệm vụ trưởng lão" dường như hiểu được tiền căn hậu quả, gật gật đầu.

- Thì ra là thế.

Nhiệm vụ trưởng lão có chút gật gật đầu, trong mắt hoàn toàn không có ý trách cứ, ngược lại còn có tán thưởng.

Nhưng mà cơ hồ tất cả những biểu lộ này chỉ thoáng qua mà thôi, nhanh đến độ bắt không kịp. Sau đó nhiệm vụ trưởng lão lại nhập định lần nữa, vẫn không nhúc nhích...

- Ha ha ha, Không Thánh Vương, ngươi hủy ta một hạt gạo, ta chém ba đầu của ngươi. Tu vi của ta không bằng ngươi, nhưng cũng không mặc cho ngươi xâm phạm được. Trong Thần Tiêu Sơn còn chưa tới phiên ngươi vung tay vung chân. Ngươi còn chưa có thực lực này.

Bên ngoài "Không Thánh Phong", Lâm Hi lơ lửng hư không nhìn qua Không Thánh Vương ở biên giới hộ pháp đại trận, cất tiếng cười to, khí phách tràng trề.

Tuy hắn nhìn thì bị thương nặng nhất, có hại chịu thiệt lớn nhất, cả người đều là máu tươi. Nhưng chỉ có Lâm Hi biết rõ đây chỉ là máu đen mà thôi.

Phong ấn chân khí phấn toái của "Nhiệm vụ trưởng lão" chỉ mở ra một lỗ hỏng nhỏ mà thôi. Lâm Hi chỉ có thể hấp thu một chút trong đó, nhưng mà hiện tại phong ấn này bị mở ra cái lỗ lớn, "Chân khí phấn toái" bàng bạc không ngừng dung nhập vào người của hắn.

Đạo phong ấn này bị chân khí của "Không Thánh Vương" đánh vỡ.

Lâm Hi hiện tại từ trong đó rút "Chân khí phấn toái" còn nhanh hơn lúc trước gấp mười lần. Mà tất cả những chuyện này cũng không trả giá lớn. Lâm Hi phun ra một ngụm máu là dược.

Vừa phun máu đen ra ngoài, thương thế của Lâm Hi giảm nhiều, lập tức khôi phục trạng thái đỉnh phong. Không chỉ có không có bị thương, ngược lại công lực càng tăng thêm một lần, so với trước khi tiến vào "Không Thánh Phong" còn mạnh hơn.

- Lâm Hi, ngươi quá cuồng vọng. Không sư huynh chính là một trong những người đứng đầu nội môn, ngươi dám vô lễ với hắn!

Mộ Dung Viễn nhìn chằm chằm vào Lâm Hi, tức giận nói.

- Hừ! Cái gì đệ tử đứng đầu? Lấy lông gà làm lệnh tiễn, giả truyền ý chỉ của trưởng lão, lấy mạnh hiếp yếu, coi trời bằng vung, còn xứng làm đệ tử đứng đầu? Hừ, chớ đắc ý, Thần Tiêu Thánh Vương Bảng năm năm một lần, nghe nói cái bảng này thật lâu còn chưa có thay đổi lần nào. Không Thánh Vương, đừng quá đắc ý, Tòa Không Thánh Phong của ngươi không bao lâu nữa sẽ do ta ngồi lên đấy!

Âm thanh của Lâm Hi lạnh lùng vang lên.

Lời vừa nói ra mọi người đều biến sắc.

Thần Tiêu Tông mỗi năm năm sẽ có một lần tranh đoạt "Thần Tiêu Thánh Vương Bảng" là sự thật. Nhưng mà cũng không có tuyệt đối, nếu như ngươi cảm thấy mình cường đại thì không cần chờ năm năm làm cái gì, có thể khiêu chiến "Thập Thánh Vương ", chỉ cần đánh thắng thì vị trí của đối phương sẽ do ngươi ngồi lên

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Thần Tọa

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook