Chương 695: Đối chọi gay gắt. (1)
Hoàng Phủ Kỳ
11/08/2014
Nhưng ngoài dự tính, Viên Triêu Niên vẫn hoàn toàn không có điệu bộ kinh hoảng chút nào:
- Viện binh sao? Ta cũng biết sẽ như thế mà.
- Xoẹt!
Viên Triêu Niên giơ bàn tay lên, một đạo pháp phù điện xạ ra, hóa thành một đạo cầu vồng, trong thời gian ngắn đã nhập vào cấm chế trong Nội Môn rồi biến mất không thấy.
Có lẽ là một giây, có lẽ là hai giây. Sau một lát yên tĩnh và trầm lặng ngắn ngủi, một tràng âm thanh ngâm nga động trời, từ trong Nội Môn truyền ra.
- Ngâm! Ngâm! Ngâm! Ngâm!
Tiếng gầm rống động trời, như rồng như hổ vang vọng khắp cả thiên địa. Trận âm thanh đó vào lúc bắt đầu, khi vẫn còn ở Nội Môn thì âm thanh lượn lờ, còn cách cực xa. Nhưng mà chỉ trong nháy mắt, nó giống như Thiên Lôi bắn tung ra, luồng khí tức dao động có phần làm trời long đất lở, cùng với cái loại khí thế hùng tráng như thể quét ngang tất cả khiến cho trên ngọn núi, tất cả mọi người lập tức hơi bị biến sắc.
- Vèo!
Một đạo bóng trắng, xuyên qua từ trong cấm chế Nội Môn. Ở ngay trong tầm nhìn của mọi người thì nó lắc lư một phen, rồi biến mất trong nháy mắt. Sau đó một bóng người từ trên trời giáng xuống, rơi ở trên ngọn núi.
Ầm ầm! Ầm ầm! Ầm ầm!
Phong vân biến sắc, trời rung đất động. Cả ngọn núi cứ rung động Ông Ông ông như vậy cùng với sự xuất hiện đột ngột của bóng dáng vừa mới tới kia, tựa hồ như không chịu nổi trọng lượng của hắn, bất kỳ lúc nào cũng đều có thể sụp đổ.
Thân hình khôi ngô cao lớn, dáng người rắn rỏi, mái tóc dài tung bay phất phới cùng với ánh mắt lạnh thấu xương... Vào lúc bóng người này xuất hiện ở trên đỉnh của ngọn núi thì tất cả đệ tử của Hộ Pháp Điện, tựa như bị sét đánh, ai nấy đều mặt mày kinh hãi:
- Lâm Hi!
Mọi âm thanh hoàn toàn yên tĩnh!
Trong khoảnh khắc Lâm Hi xuất hiện ra, một cỗ khí tức bá đạo trong nháy mắt đã trấn áp hoàn toàn. Khí tức của tất cả mọi người ở đây, toàn bộ đều bị áp chế đè xuống. Hắn chỉ là tùy ý đứng ở nơi đó, lập tức tựa như một vầng mặt trời trắng bóng sáng ngời, đoạt đi ánh sáng của mọi người!
Trong thời gian chỉ mấy ngày mà khí tức do Lâm Hi phát ra đã lại gia tăng lần nữa.
Sau khi tu luyện Vạn Kiếm Đại Pháp, Lâm Hi vô hình trung cũng bị lây nhiễm khí tức của môn phái Kiếm Đạo. Đó là loại khí tức sắc bén, bá đạo cùng với khí phách đánh đâu thắng đó, ai dám cùng tranh giành.
Kiếm Đạo chính là một Đạo bộc lộ tài năng, duy ngã độc tôn, một kỹ năng siêu quần xuất chúng, không chịu được những người khác ngang vai ngang vế.
Một người cường giả Kiếm Đạo không phải không thể đi tới chỗ bị tiêm nhiễm thị phi, nhưng mà trong lòng nhất định phải có loại Đạo, loại Ý, loại khí phách để không ai cùng tranh giành.
Lâm Hi mặc dù vẫn còn không được xưng là Cường giả Kiếm Đạo, nhưng mà hắn cũng đã lĩnh ngộ được loại Ý tinh túy!
Bây giờ đứng ở ngọn núi, Lâm Hi khí ép tất cả mọi người ở đây.
Ánh mắt của hắn liếc nhìn về phía Viên Triêu Niên, trong ánh mắt hai người không một tiếng động đã trao đổi qua một cái nhìn, rồi khẽ gật đầu. Chuyện tiến triển đến nước này, đã trở thành Viên Triêu Niên không có chuyện gì nữa, tất cả đều cứ dựa theo kế hoạch mà tiến hành.
Ánh mắt của Lâm Hi có hơi chớp động một phen, hắn nhớ lại chuyện bàn mưu trong mật thất vào mấy ngày trước.
Nếu Chấp Pháp Điện muốn quật khởi, liền cần phải tìm một chuyện gì đó để lấy cớ, cần một cơ hội.
Cơ hội này, chỉ có thể là do Hộ Pháp Điện khơi mào lên trước.
Đệ tử của Chấp Pháp Điện trong khoảng thời gian này mặc dù ở mặt ngoài hoàn toàn yên lặng, nhưng trên thực tế thì vẫn một mực yên lặng vụng trộm, đến Hộ Pháp Điện quan sát động tĩnh.
Lý Thái muốn mang Trần Âu đi, định giết gà dọa khỉ, nào có dễ dàng như vậy.
Hô!
Một trận gió thổi qua, tay áo lay động theo chiều gió mà bay tới. Theo sau một đạo nhân ảnh từ trên trời giáng xuống, rơi ngay trên đỉnh ngọn núi. Người này thân cao bẩy thước, xương cốt to lớn hiếm thấy, gương mặt thô kệch, mắt sáng như sao, xem ra có chút tuấn tú. Chỉ là trong ánh mắt có sự độc ác và cao ngạo của kẻ ngồi mát ăn bát vàng, cao cao tại thượng. Hắn đúng là Tiên Long Thánh Tử của môn phái Hộ Pháp Điện.
Tiên Long Thánh Tử đã nhận được tín hiệu, liền xuất phát trước để chạy tới. Nhưng mà đích thực xét theo thời gian thì so sánh với Lâm Hi còn phải chậm hơn không ít. Nói về cảnh giới đương nhiên hắn còn vượt qua Lâm Hi, nhưng nói về tu vi, thực lực lại thành dẫu có thúc ngựa cũng không theo kịp Lâm Hi.
Ánh mắt của Tiên Long Thánh Tử đảo qua toàn cảnh một vòng nhìn tất cả mọi người. Hắn nhìn Lý Thái, lại nhìn Viên Triêu Niên, rồi lại nhìn thoáng qua mấy tên đệ tử Hộ Pháp Điện trong tay đang kẹp Trần Âu. Trong đầu trong thời gian ngắn hiện lên rất nhiều ý nghĩ, lập tức liền không sai biệt lắm mà hiểu rõ ràng đầu đuôi câu chuyện.
- Lâm Hi, ngươi tới đây làm gì? Nơi này và ngươi không quan hệ! Cấp tốc thối lui.
Tiên Long Thánh Tử quát lên.
Mặc dù âm thanh của hắn nghiêm nghị, nhưng mà nội dung cách diễn đạt thì lại không có vẻ sắc bén như vậy.
Trên sổ đen của Hộ Pháp Điện, cái tên Lâm Hi đứng đầu bảng xếp hạng. Đệ tử Hộ Pháp Điện cơ hồ đều nhận ra được hắn. Liên tiếp hai lần Chấp Pháp mà rồi cũng không thể làm gì được hắn. Hiện tại Lâm Hi đã trở thành kẻ mà Hộ Pháp Điện không hoan nghênh nhất, lại cũng là nhân vật nên kỵ nhất như hổ.
Đệ tử hai Hộ Pháp Điện và Chấp Pháp xung đột một hồi thì đích thị cần phải có thời gian xử lý. Nên việc cấp bách là mời Lâm Hi này như Ôn thần của Hộ Pháp Điện đi cho.
- Ta?
Lâm Hi cười cười, hắn giơ một ngón tay, chỉ chỉ vào mấy chữ triện cổ ở trên ngực, thản nhiên nói:
- Các ngươi nhìn rõ ràng mấy chữ này, sau đó hỏi lại ta.
Cùng với ngón tay của Lâm Hi, ánh mắt của mọi người đều nhìn về phía ngực hắn. Đạo bào trên người Lâm Hi, xem ra chỉ là đạo bào Thần Tiêu Tông rất bình thường. Chỉ có điều là, ở vị trí tại lồng ngực của hắn lại có thêm mấy chữ triện cổ:
- Chấp Pháp Điện!
Mọi người nhận ra mấy chữ này.
Ầm ầm! Ầm ầm! Ầm ầm!
Sấm sét Ngũ Lôi nện xuống vang trời!
Đến lúc nhận ra mấy chữ triện cổ này, tất cả đệ tử Hộ Pháp Điện ở đây như bị trúng một đòn nghiêm trọng. Dưới chân loạng choạng, trên mặt cả kinh đúng là mặt cắt không còn chút máu.
- !!!
- Làm thế nào mà có thể được?
- Đệ tử Chấp Pháp Điện? Hắn lại thành đệ tử Chấp Pháp Điện!
... Mọi người như bị sét đánh, ai nấy đều nhìn Lâm Hi đến trợn mắt há hốc mồm, không gì so với tin tức kia mà còn chấn động hơn.
Một kẻ mà Hộ Pháp Điện oán hận nhất, một thế lực mà Hộ Pháp Điện căm ghét nhất.
Hai kẻ địch lớn nhất, lại đã liên hợp vào cùng với nhau!
- Nếu tất cả mọi người đã biết thân phận của ta, vậy liền không thể tốt hơn. Đều ra cả đi!
Lâm Hi phất phất tay.
Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!
Sau một khắc, trong ánh mắt khiếp sợ của các đệ tử Hộ Pháp Điện liên can, các đệ tử của Chấp Pháp Điện từ bốn phương tám hướng liên tục kéo đến hội tụ.
- Viện binh sao? Ta cũng biết sẽ như thế mà.
- Xoẹt!
Viên Triêu Niên giơ bàn tay lên, một đạo pháp phù điện xạ ra, hóa thành một đạo cầu vồng, trong thời gian ngắn đã nhập vào cấm chế trong Nội Môn rồi biến mất không thấy.
Có lẽ là một giây, có lẽ là hai giây. Sau một lát yên tĩnh và trầm lặng ngắn ngủi, một tràng âm thanh ngâm nga động trời, từ trong Nội Môn truyền ra.
- Ngâm! Ngâm! Ngâm! Ngâm!
Tiếng gầm rống động trời, như rồng như hổ vang vọng khắp cả thiên địa. Trận âm thanh đó vào lúc bắt đầu, khi vẫn còn ở Nội Môn thì âm thanh lượn lờ, còn cách cực xa. Nhưng mà chỉ trong nháy mắt, nó giống như Thiên Lôi bắn tung ra, luồng khí tức dao động có phần làm trời long đất lở, cùng với cái loại khí thế hùng tráng như thể quét ngang tất cả khiến cho trên ngọn núi, tất cả mọi người lập tức hơi bị biến sắc.
- Vèo!
Một đạo bóng trắng, xuyên qua từ trong cấm chế Nội Môn. Ở ngay trong tầm nhìn của mọi người thì nó lắc lư một phen, rồi biến mất trong nháy mắt. Sau đó một bóng người từ trên trời giáng xuống, rơi ở trên ngọn núi.
Ầm ầm! Ầm ầm! Ầm ầm!
Phong vân biến sắc, trời rung đất động. Cả ngọn núi cứ rung động Ông Ông ông như vậy cùng với sự xuất hiện đột ngột của bóng dáng vừa mới tới kia, tựa hồ như không chịu nổi trọng lượng của hắn, bất kỳ lúc nào cũng đều có thể sụp đổ.
Thân hình khôi ngô cao lớn, dáng người rắn rỏi, mái tóc dài tung bay phất phới cùng với ánh mắt lạnh thấu xương... Vào lúc bóng người này xuất hiện ở trên đỉnh của ngọn núi thì tất cả đệ tử của Hộ Pháp Điện, tựa như bị sét đánh, ai nấy đều mặt mày kinh hãi:
- Lâm Hi!
Mọi âm thanh hoàn toàn yên tĩnh!
Trong khoảnh khắc Lâm Hi xuất hiện ra, một cỗ khí tức bá đạo trong nháy mắt đã trấn áp hoàn toàn. Khí tức của tất cả mọi người ở đây, toàn bộ đều bị áp chế đè xuống. Hắn chỉ là tùy ý đứng ở nơi đó, lập tức tựa như một vầng mặt trời trắng bóng sáng ngời, đoạt đi ánh sáng của mọi người!
Trong thời gian chỉ mấy ngày mà khí tức do Lâm Hi phát ra đã lại gia tăng lần nữa.
Sau khi tu luyện Vạn Kiếm Đại Pháp, Lâm Hi vô hình trung cũng bị lây nhiễm khí tức của môn phái Kiếm Đạo. Đó là loại khí tức sắc bén, bá đạo cùng với khí phách đánh đâu thắng đó, ai dám cùng tranh giành.
Kiếm Đạo chính là một Đạo bộc lộ tài năng, duy ngã độc tôn, một kỹ năng siêu quần xuất chúng, không chịu được những người khác ngang vai ngang vế.
Một người cường giả Kiếm Đạo không phải không thể đi tới chỗ bị tiêm nhiễm thị phi, nhưng mà trong lòng nhất định phải có loại Đạo, loại Ý, loại khí phách để không ai cùng tranh giành.
Lâm Hi mặc dù vẫn còn không được xưng là Cường giả Kiếm Đạo, nhưng mà hắn cũng đã lĩnh ngộ được loại Ý tinh túy!
Bây giờ đứng ở ngọn núi, Lâm Hi khí ép tất cả mọi người ở đây.
Ánh mắt của hắn liếc nhìn về phía Viên Triêu Niên, trong ánh mắt hai người không một tiếng động đã trao đổi qua một cái nhìn, rồi khẽ gật đầu. Chuyện tiến triển đến nước này, đã trở thành Viên Triêu Niên không có chuyện gì nữa, tất cả đều cứ dựa theo kế hoạch mà tiến hành.
Ánh mắt của Lâm Hi có hơi chớp động một phen, hắn nhớ lại chuyện bàn mưu trong mật thất vào mấy ngày trước.
Nếu Chấp Pháp Điện muốn quật khởi, liền cần phải tìm một chuyện gì đó để lấy cớ, cần một cơ hội.
Cơ hội này, chỉ có thể là do Hộ Pháp Điện khơi mào lên trước.
Đệ tử của Chấp Pháp Điện trong khoảng thời gian này mặc dù ở mặt ngoài hoàn toàn yên lặng, nhưng trên thực tế thì vẫn một mực yên lặng vụng trộm, đến Hộ Pháp Điện quan sát động tĩnh.
Lý Thái muốn mang Trần Âu đi, định giết gà dọa khỉ, nào có dễ dàng như vậy.
Hô!
Một trận gió thổi qua, tay áo lay động theo chiều gió mà bay tới. Theo sau một đạo nhân ảnh từ trên trời giáng xuống, rơi ngay trên đỉnh ngọn núi. Người này thân cao bẩy thước, xương cốt to lớn hiếm thấy, gương mặt thô kệch, mắt sáng như sao, xem ra có chút tuấn tú. Chỉ là trong ánh mắt có sự độc ác và cao ngạo của kẻ ngồi mát ăn bát vàng, cao cao tại thượng. Hắn đúng là Tiên Long Thánh Tử của môn phái Hộ Pháp Điện.
Tiên Long Thánh Tử đã nhận được tín hiệu, liền xuất phát trước để chạy tới. Nhưng mà đích thực xét theo thời gian thì so sánh với Lâm Hi còn phải chậm hơn không ít. Nói về cảnh giới đương nhiên hắn còn vượt qua Lâm Hi, nhưng nói về tu vi, thực lực lại thành dẫu có thúc ngựa cũng không theo kịp Lâm Hi.
Ánh mắt của Tiên Long Thánh Tử đảo qua toàn cảnh một vòng nhìn tất cả mọi người. Hắn nhìn Lý Thái, lại nhìn Viên Triêu Niên, rồi lại nhìn thoáng qua mấy tên đệ tử Hộ Pháp Điện trong tay đang kẹp Trần Âu. Trong đầu trong thời gian ngắn hiện lên rất nhiều ý nghĩ, lập tức liền không sai biệt lắm mà hiểu rõ ràng đầu đuôi câu chuyện.
- Lâm Hi, ngươi tới đây làm gì? Nơi này và ngươi không quan hệ! Cấp tốc thối lui.
Tiên Long Thánh Tử quát lên.
Mặc dù âm thanh của hắn nghiêm nghị, nhưng mà nội dung cách diễn đạt thì lại không có vẻ sắc bén như vậy.
Trên sổ đen của Hộ Pháp Điện, cái tên Lâm Hi đứng đầu bảng xếp hạng. Đệ tử Hộ Pháp Điện cơ hồ đều nhận ra được hắn. Liên tiếp hai lần Chấp Pháp mà rồi cũng không thể làm gì được hắn. Hiện tại Lâm Hi đã trở thành kẻ mà Hộ Pháp Điện không hoan nghênh nhất, lại cũng là nhân vật nên kỵ nhất như hổ.
Đệ tử hai Hộ Pháp Điện và Chấp Pháp xung đột một hồi thì đích thị cần phải có thời gian xử lý. Nên việc cấp bách là mời Lâm Hi này như Ôn thần của Hộ Pháp Điện đi cho.
- Ta?
Lâm Hi cười cười, hắn giơ một ngón tay, chỉ chỉ vào mấy chữ triện cổ ở trên ngực, thản nhiên nói:
- Các ngươi nhìn rõ ràng mấy chữ này, sau đó hỏi lại ta.
Cùng với ngón tay của Lâm Hi, ánh mắt của mọi người đều nhìn về phía ngực hắn. Đạo bào trên người Lâm Hi, xem ra chỉ là đạo bào Thần Tiêu Tông rất bình thường. Chỉ có điều là, ở vị trí tại lồng ngực của hắn lại có thêm mấy chữ triện cổ:
- Chấp Pháp Điện!
Mọi người nhận ra mấy chữ này.
Ầm ầm! Ầm ầm! Ầm ầm!
Sấm sét Ngũ Lôi nện xuống vang trời!
Đến lúc nhận ra mấy chữ triện cổ này, tất cả đệ tử Hộ Pháp Điện ở đây như bị trúng một đòn nghiêm trọng. Dưới chân loạng choạng, trên mặt cả kinh đúng là mặt cắt không còn chút máu.
- !!!
- Làm thế nào mà có thể được?
- Đệ tử Chấp Pháp Điện? Hắn lại thành đệ tử Chấp Pháp Điện!
... Mọi người như bị sét đánh, ai nấy đều nhìn Lâm Hi đến trợn mắt há hốc mồm, không gì so với tin tức kia mà còn chấn động hơn.
Một kẻ mà Hộ Pháp Điện oán hận nhất, một thế lực mà Hộ Pháp Điện căm ghét nhất.
Hai kẻ địch lớn nhất, lại đã liên hợp vào cùng với nhau!
- Nếu tất cả mọi người đã biết thân phận của ta, vậy liền không thể tốt hơn. Đều ra cả đi!
Lâm Hi phất phất tay.
Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!
Sau một khắc, trong ánh mắt khiếp sợ của các đệ tử Hộ Pháp Điện liên can, các đệ tử của Chấp Pháp Điện từ bốn phương tám hướng liên tục kéo đến hội tụ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.