Chương 593: Dư ba. (1)
Hoàng Phủ Kỳ
01/08/2014
Bốn khối tiên túy và giúp ngươi dung hợp linh hồn tiêu trừ sơ hở. Những chuyện này ta có thể đáp ứng. Nhưng mà ngươi còn phải đáp ứng ta một điều kiện.
"Sinh Mệnh Chi Môn" bình tĩnh nhìn qua Lâm Hi.
Hứa hẹn ba viên "Tiên túy" chậm chạp không có đến tay, rất hiển nhiên "Sinh Mệnh Chi Môn" hạ quyết tâm nếu Lâm Hi không đồng ý thì nó trở mặt.
- Điều kiện gì?
Lâm Hi an tĩnh lại, trầm giọng nói.
- Ngươi yên tâm. Điều kiện của ta rất đơn giản, hoàn toàn nằm trong phạm vi làm việc của ngươi. Ta ở trong Thần Tiêu Sơn mấy ngàn năm, cũng đủ lâu. Nếu ở tiếp ta sẽ buồn chết. Hơn nữa thời gian lâu như vậy ta còn không biết Tiên Đạo Đại Thế Giới biến hóa thế nào. Ta cũng muốn đi xem một chút.
"Sinh Mệnh Chi Môn" hóa thân "Lão đạo nhân", trong mắt sáng ngời, ánh mắt lộ ra thần sắc chờ mong.
- Cho nên, ta hy vọng có thể phóng thích một cái "lạc ấn" lên người ngươi. Như vậy, ngươi ở bên ngoài hành tẩu, tất cả những gì ngươi có thể cảm nhận được thì ta cũng có thể. Hơn nữa, không phải vừa rồi ngươi đã hỏi ta, ta đang chờ đợi vật gì có phải không? Kỳ thật, ta phải tìm một khí linh cường đại như ta. Có nhiều thứ, ta cần tìm nó để xác minh. Nếu như ngươi có thể giúp ta tìm được hắn. Tương lai, ta nhất định sẽ cho ngươi đủ chỗ tốt. -- Đương nhiên, chỉ điểm ngươi một ít bảo tàng, tuyệt học, thậm chí nhận ngươi làm chủ nhân, cho ngươi tạm thời sử dụng một thời gian ngắn cũng không phải là không được.
"Sinh Mệnh Chi Môn" thâm ý sâu sắc nói, bất quá đáng tiếc, Lâm Hi lúc này lại không nghe được.
Lâm Hi các câu trước còn không nghe được rõ ràng, nhưng câu nói kế tiếp lại nghe rất rõ.
Một tòa "Sinh Mệnh Chi Môn" cổ xưa, những thứ không nói khác, chỉ riêng tri thức, lịch duyệt cổ xưa của nó thôi cũng đã là một tòa bảo khố cực lớn rồi.
- Lạc ấn này đến cùng có tác dụng gì, ngươi nói được kỹ càng chút đi!
Lâm Hi nói.
- Nói đơn giản một chút, đây chỉ là một pháp thuật nhỏ, đối với ngươi không có bất kỳ ảnh hưởng nào. Nhưng có thể khiến ta ở trong Thần Tiêu Sơn có thể thấy được vài ngàn dặm, mấy vạn dặm, thậm chí càng xa hơn. Bất quá, bị "Hủy Diệt Chi Thệ" trói buộc, ta không thể nào vận dụng lực lượng được. Đương nhiên, cũng không có khả năng trợ giúp ngươi. Cho nên, ngươi không cần trông cậy vào ta có thể giúp đỡ ngươi được gì.
"Sinh Mệnh Chi Môn" nói.
Đối với sự khôn khéo của "Lâm Hi" nó đã sớm được lĩnh giáo. Cho nên cũng sớm đề phòng.
- Nói như vậy, kỳ thật là một thứ để rình coi rồi.
Lâm Hi không đếm xỉa tới nói.
- Nói như vậy, cũng không sai.
"Sinh Mệnh Chi Môn" nói.
- Vậy tốt, ta tiếp nhận.
Lâm Hi thản nhiên nói.
- Ha ha, như vậy cũng tốt. Chúng ta hai bên đều có lời. Ta có thể thoát khỏi khốn cảnh thệ ước, ngươi cũng đã nhận được chỗ tốt. Cái này rất tốt.
"Sinh Mệnh Chi Môn" cười nói.
Ông!
Không gian chấn động, xẹt qua một tia chấn động hỗn loạn. Sau đó ngay ở phía trước Lâm Hi, tiên khí ngưng kết, hóa thành một đạo "phù văn" chữ "Vạn", ông một tiếng liền chui vào trong cơ thể Lâm Hi.
Hào quang lóe lên rồi biến mất, quá trình thi thuật nhanh đến không thể tưởng tượng nổi.
Trong cả quá trình, "lão đạo nhân" trước mặt không chút sứt mẻ. Bất quá, Lâm Hi cũng minh bạch, "Lão đạo nhân" này chỉ là một hình chiếu thôi, chính thức động thủ là bản thể khổng lồ của "Sinh Mệnh Chi Môn".
Lâm Hi tâm thần nội liễm, cẩn thận xem xét một chút. Trên người không có chút dị dạng nào, thoạt nhìn, tựa như một trận gió thôi qua bên người thôi vậy, không có bất kỳ cảm giác nào cả.
Lâm Hi khẽ gật đầu, thở phào một cái. Trên người hắn có "Vạn Hoàng Đồ", Thái Cổ Chân Long bên trong có được bản năng phân biệt địch ta rất cường đại. Nếu Thái Cổ Chân Long đã không có phản ứng, vậy thì khẳng định lạc ấn của "Sinh Mệnh Chi Môn" cũng không có ảnh hưởng xấu gì đối với hắn cả.
Bá bá!
Ba đạo quang mang từ sâu trong "Sinh Mệnh Chi Môn" bay vút tới, bị Lâm Hi bắt vào tay. Đúng ba khối "Tiên Túy" khác như trong hứa hẹn.
Lâm Hi xem xét một phen, xác định không có vấn đề. Liền ném bốn khối "Tiên Túy" giá trị 2 ức vào trong "Thứ Nguyên Tiểu Tiên Đại".
- Bắt đầu đi.
Lâm Hi nói.
- Ông!
Lão đạo nhân vung chưởng, một đạo lực lượng bàng bạc lập tức từ không trung bắn phá xuống, chui vào trong đầu Lâm Hi .
- 1 năm.
Trong đầu Lâm Hi xẹt qua một đạo ý niệm.
Oanh!
Không gian chấn động, Lâm Hi cảm giác trong cơ thể nổi lên một thứ hỏa diễm, vô cùng sáng chói. Khác với "Liệt Dương Chân Hỏa", đoàn "Hỏa diễm" này đốt cháy chính là "Tuổi thọ", mà không phải vật chất.
Rất nhanh, "Hỏa diễm" dập tắt, loại cảm giác nóng rực kia cũng theo đó biến mất.
Lâm Hi cảm giác trong cơ thể giống như có thứ gì đó bị rút đi vậy. Cho dù thân thể không có biến hóa, nhưng Lâm Hi biết rõ, mình đã thiếu đi một năm "Tuổi thọ", chỉ còn lại có 327 năm thọ nguyên thôi.
Dùng một năm đổi lấy linh hồn sơ hở biến mất, cùng với bốn khối Tiên Túy giá trị 2 ức, ngược lại coi như đáng giá.
- May mắn chỉ là 1 năm, chỉ như chín trâu mất sợi lông, không ảnh hưởng bao nhiêu. Bằng không sợ rằng phải đau lòng muốn chết rồi...
Lâm Hi thầm nghĩ trong lòng.
Đối với người trong tiên đạo mà nói, mỗi một phút mỗi một giây đều rất trọng yếu.
Không người nào ngại mệnh dài cả, sống lâu mỗi một ngày cũng có nghĩa là nhiều thêm một phần tỷ lệ bước vào cảnh giới cao thâm hơn.
Đây là truy cầu của người trong tiên đạo.
"Thịt muỗi cũng là thịt", trừ phi là có tình huống ngoài ý muốn, bằng không lần hiến tế thứ nhất này cũng có thể là lần hiến tế cuối cùng của hắn.
Ông!
Ngay khi nội tâm Lâm Hi chuyển qua từng đạo ý niệm thì một cổ năng lượng tiên khí cao đẳng tinh thuần từ trên trời giáng xuống, xỏ xuyên qua thân thể Lâm Hi. Sau đó một cổ năng lượng hạo hạo đãng đãng, như Giang Hà từ nơi hạch tâm trong thân thể Lâm Hi xuyên đến mỗi một bộ vị trong cơ thể.
Lực lượng của Lâm Hi cũng lần nữa được tăng cường.
Những lực lượng này rót vào trong cơ thể Lâm Hi, sau đó chuyển hóa thành từng miếng chân khí phù lục, khiến cho tổng số phù lục vận hành trong cơ thể Lâm Hi đạt tới một con số khổng lồ. Chân khí cuồn cuộn trong người lưu chuyển không thôi, khiến Lâm Hi có một loại cảm giác như được phóng lên trời.
- Vẫn không đủ ah...
Lâm Hi mở mắt ra.
Hiến tế 1 năm tuổi thọ, năng lượng đổi lấy xem như không ít. Nhưng đối với cảnh giới và thực lực của Lâm Hi trước mắt mà nói, căn bản vẫn xa xa không đủ.
"Hiến Tế Đại Tiên Thuật" chỉ nhận cảnh giới, không nhận lực lượng, cái này Lâm Hi cũng không có cách nào.
- Tốt rồi. Giao dịch chấm dứt, ta cũng nên ra ngoài thôi.
Lâm Hi mở mắt ra nói.
- Ân.
"Lão đạo nhân" do "Sinh Mệnh Chi Môn" hóa thành nhẹ gật đầu:
- Nhìn thấy trưởng lão trong phái, ngươi biết rõ nên làm thế nào rồi chứ?
- Biết rồi. Ta sẽ không nói gì. Bất quá, ngươi xác định có thể dấu diếm được bọn hắn sao?
Lâm Hi nói.
Thanks
"Sinh Mệnh Chi Môn" bình tĩnh nhìn qua Lâm Hi.
Hứa hẹn ba viên "Tiên túy" chậm chạp không có đến tay, rất hiển nhiên "Sinh Mệnh Chi Môn" hạ quyết tâm nếu Lâm Hi không đồng ý thì nó trở mặt.
- Điều kiện gì?
Lâm Hi an tĩnh lại, trầm giọng nói.
- Ngươi yên tâm. Điều kiện của ta rất đơn giản, hoàn toàn nằm trong phạm vi làm việc của ngươi. Ta ở trong Thần Tiêu Sơn mấy ngàn năm, cũng đủ lâu. Nếu ở tiếp ta sẽ buồn chết. Hơn nữa thời gian lâu như vậy ta còn không biết Tiên Đạo Đại Thế Giới biến hóa thế nào. Ta cũng muốn đi xem một chút.
"Sinh Mệnh Chi Môn" hóa thân "Lão đạo nhân", trong mắt sáng ngời, ánh mắt lộ ra thần sắc chờ mong.
- Cho nên, ta hy vọng có thể phóng thích một cái "lạc ấn" lên người ngươi. Như vậy, ngươi ở bên ngoài hành tẩu, tất cả những gì ngươi có thể cảm nhận được thì ta cũng có thể. Hơn nữa, không phải vừa rồi ngươi đã hỏi ta, ta đang chờ đợi vật gì có phải không? Kỳ thật, ta phải tìm một khí linh cường đại như ta. Có nhiều thứ, ta cần tìm nó để xác minh. Nếu như ngươi có thể giúp ta tìm được hắn. Tương lai, ta nhất định sẽ cho ngươi đủ chỗ tốt. -- Đương nhiên, chỉ điểm ngươi một ít bảo tàng, tuyệt học, thậm chí nhận ngươi làm chủ nhân, cho ngươi tạm thời sử dụng một thời gian ngắn cũng không phải là không được.
"Sinh Mệnh Chi Môn" thâm ý sâu sắc nói, bất quá đáng tiếc, Lâm Hi lúc này lại không nghe được.
Lâm Hi các câu trước còn không nghe được rõ ràng, nhưng câu nói kế tiếp lại nghe rất rõ.
Một tòa "Sinh Mệnh Chi Môn" cổ xưa, những thứ không nói khác, chỉ riêng tri thức, lịch duyệt cổ xưa của nó thôi cũng đã là một tòa bảo khố cực lớn rồi.
- Lạc ấn này đến cùng có tác dụng gì, ngươi nói được kỹ càng chút đi!
Lâm Hi nói.
- Nói đơn giản một chút, đây chỉ là một pháp thuật nhỏ, đối với ngươi không có bất kỳ ảnh hưởng nào. Nhưng có thể khiến ta ở trong Thần Tiêu Sơn có thể thấy được vài ngàn dặm, mấy vạn dặm, thậm chí càng xa hơn. Bất quá, bị "Hủy Diệt Chi Thệ" trói buộc, ta không thể nào vận dụng lực lượng được. Đương nhiên, cũng không có khả năng trợ giúp ngươi. Cho nên, ngươi không cần trông cậy vào ta có thể giúp đỡ ngươi được gì.
"Sinh Mệnh Chi Môn" nói.
Đối với sự khôn khéo của "Lâm Hi" nó đã sớm được lĩnh giáo. Cho nên cũng sớm đề phòng.
- Nói như vậy, kỳ thật là một thứ để rình coi rồi.
Lâm Hi không đếm xỉa tới nói.
- Nói như vậy, cũng không sai.
"Sinh Mệnh Chi Môn" nói.
- Vậy tốt, ta tiếp nhận.
Lâm Hi thản nhiên nói.
- Ha ha, như vậy cũng tốt. Chúng ta hai bên đều có lời. Ta có thể thoát khỏi khốn cảnh thệ ước, ngươi cũng đã nhận được chỗ tốt. Cái này rất tốt.
"Sinh Mệnh Chi Môn" cười nói.
Ông!
Không gian chấn động, xẹt qua một tia chấn động hỗn loạn. Sau đó ngay ở phía trước Lâm Hi, tiên khí ngưng kết, hóa thành một đạo "phù văn" chữ "Vạn", ông một tiếng liền chui vào trong cơ thể Lâm Hi.
Hào quang lóe lên rồi biến mất, quá trình thi thuật nhanh đến không thể tưởng tượng nổi.
Trong cả quá trình, "lão đạo nhân" trước mặt không chút sứt mẻ. Bất quá, Lâm Hi cũng minh bạch, "Lão đạo nhân" này chỉ là một hình chiếu thôi, chính thức động thủ là bản thể khổng lồ của "Sinh Mệnh Chi Môn".
Lâm Hi tâm thần nội liễm, cẩn thận xem xét một chút. Trên người không có chút dị dạng nào, thoạt nhìn, tựa như một trận gió thôi qua bên người thôi vậy, không có bất kỳ cảm giác nào cả.
Lâm Hi khẽ gật đầu, thở phào một cái. Trên người hắn có "Vạn Hoàng Đồ", Thái Cổ Chân Long bên trong có được bản năng phân biệt địch ta rất cường đại. Nếu Thái Cổ Chân Long đã không có phản ứng, vậy thì khẳng định lạc ấn của "Sinh Mệnh Chi Môn" cũng không có ảnh hưởng xấu gì đối với hắn cả.
Bá bá!
Ba đạo quang mang từ sâu trong "Sinh Mệnh Chi Môn" bay vút tới, bị Lâm Hi bắt vào tay. Đúng ba khối "Tiên Túy" khác như trong hứa hẹn.
Lâm Hi xem xét một phen, xác định không có vấn đề. Liền ném bốn khối "Tiên Túy" giá trị 2 ức vào trong "Thứ Nguyên Tiểu Tiên Đại".
- Bắt đầu đi.
Lâm Hi nói.
- Ông!
Lão đạo nhân vung chưởng, một đạo lực lượng bàng bạc lập tức từ không trung bắn phá xuống, chui vào trong đầu Lâm Hi .
- 1 năm.
Trong đầu Lâm Hi xẹt qua một đạo ý niệm.
Oanh!
Không gian chấn động, Lâm Hi cảm giác trong cơ thể nổi lên một thứ hỏa diễm, vô cùng sáng chói. Khác với "Liệt Dương Chân Hỏa", đoàn "Hỏa diễm" này đốt cháy chính là "Tuổi thọ", mà không phải vật chất.
Rất nhanh, "Hỏa diễm" dập tắt, loại cảm giác nóng rực kia cũng theo đó biến mất.
Lâm Hi cảm giác trong cơ thể giống như có thứ gì đó bị rút đi vậy. Cho dù thân thể không có biến hóa, nhưng Lâm Hi biết rõ, mình đã thiếu đi một năm "Tuổi thọ", chỉ còn lại có 327 năm thọ nguyên thôi.
Dùng một năm đổi lấy linh hồn sơ hở biến mất, cùng với bốn khối Tiên Túy giá trị 2 ức, ngược lại coi như đáng giá.
- May mắn chỉ là 1 năm, chỉ như chín trâu mất sợi lông, không ảnh hưởng bao nhiêu. Bằng không sợ rằng phải đau lòng muốn chết rồi...
Lâm Hi thầm nghĩ trong lòng.
Đối với người trong tiên đạo mà nói, mỗi một phút mỗi một giây đều rất trọng yếu.
Không người nào ngại mệnh dài cả, sống lâu mỗi một ngày cũng có nghĩa là nhiều thêm một phần tỷ lệ bước vào cảnh giới cao thâm hơn.
Đây là truy cầu của người trong tiên đạo.
"Thịt muỗi cũng là thịt", trừ phi là có tình huống ngoài ý muốn, bằng không lần hiến tế thứ nhất này cũng có thể là lần hiến tế cuối cùng của hắn.
Ông!
Ngay khi nội tâm Lâm Hi chuyển qua từng đạo ý niệm thì một cổ năng lượng tiên khí cao đẳng tinh thuần từ trên trời giáng xuống, xỏ xuyên qua thân thể Lâm Hi. Sau đó một cổ năng lượng hạo hạo đãng đãng, như Giang Hà từ nơi hạch tâm trong thân thể Lâm Hi xuyên đến mỗi một bộ vị trong cơ thể.
Lực lượng của Lâm Hi cũng lần nữa được tăng cường.
Những lực lượng này rót vào trong cơ thể Lâm Hi, sau đó chuyển hóa thành từng miếng chân khí phù lục, khiến cho tổng số phù lục vận hành trong cơ thể Lâm Hi đạt tới một con số khổng lồ. Chân khí cuồn cuộn trong người lưu chuyển không thôi, khiến Lâm Hi có một loại cảm giác như được phóng lên trời.
- Vẫn không đủ ah...
Lâm Hi mở mắt ra.
Hiến tế 1 năm tuổi thọ, năng lượng đổi lấy xem như không ít. Nhưng đối với cảnh giới và thực lực của Lâm Hi trước mắt mà nói, căn bản vẫn xa xa không đủ.
"Hiến Tế Đại Tiên Thuật" chỉ nhận cảnh giới, không nhận lực lượng, cái này Lâm Hi cũng không có cách nào.
- Tốt rồi. Giao dịch chấm dứt, ta cũng nên ra ngoài thôi.
Lâm Hi mở mắt ra nói.
- Ân.
"Lão đạo nhân" do "Sinh Mệnh Chi Môn" hóa thành nhẹ gật đầu:
- Nhìn thấy trưởng lão trong phái, ngươi biết rõ nên làm thế nào rồi chứ?
- Biết rồi. Ta sẽ không nói gì. Bất quá, ngươi xác định có thể dấu diếm được bọn hắn sao?
Lâm Hi nói.
Thanks
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.