Chương 495: Gặp lại Lý Thiếu Quân. (1)
Hoàng Phủ Kỳ
26/07/2014
"Vương Quan đại vị diện" khói đặc cuồn cuộn, chiến hỏa bốc lên.
"Phổ Lạc Tư" bị Thái Nguyên Cung "Ngọc Hoàng đế tử" giết chết và yêu tộc Vương Quan đại vị diện triệt để tan tác. Bỏ chạy tán loạn không dám quay đầu lại.
Nhưng mà cả vị diện đã bị phong tỏa rồi. Lúc "Tứ đại đế tử" ra tay cũng định đoạt toàn bộ vận mệnh của yêu tộc nơi này.
Sau khi Lâm Hi rời đi không lâu...
Ầm ầm!
Đột nhiên một đạo thân ảnh như thiên thạch từ trên trời lao xuống, mang theo khí tức khủng bố tiến thẳng vào trung tâm Vương Quan đại vị diện và kích thích khói bụi bay đầy trời.
- Con Ma Long hình người đâu rồi?
Dương Huyền Hoàng lơ lửng trên hư không, tóc dài bay lên, toàn thân tỏa ra khí tức tàn bạo.
Cánh tay trái của hắn nắm cổ con hỏa viên Pháp Lực Kỳ, nhấc nó lên cao cao. Con hỏa viên này trốn vào trong hang đá thật sâu, nhưng lại không dấu diếm được Dương Huyền Hoàng.
- Hắn... Hắn, trước khi chiến đấu diễn ra hắn đã rời khỏi Vương Quan Phong, đi phương bắc...
Hỏa viên bị Dương Huyền Hoàng nắm cổ, trong con mắt có máu chảy ra ngoài, sau đó tơ máu từ cổ bắn ra ngoài. Trong ánh mắt tràn ngập sợ hãi và thân thể run rẩy, ánh mắt nhìn qua Dương Huyền Hoàng giống như nhìn thấy tử thần.
Dương Huyền Hoàng lạnh lùng nhìn chằm chằm vào hỏa viên, phát hiện trong mắt nó trừ sợ hãi ra thì không có gì khác.
Răng rắc!
Tiếng xương cốt gãy vỡ vang lên.
Dương Huyền Hoàng chỉ lật tay một cái là bẻ gãy cổ của hỏa viên.
- Quả nhiên là hắn! Chiến đấu còn chưa có bắt đầu đã ngửi được hương vị, sớm rời khỏi!...
Dương Huyền Hoàng chậm rãi thay đổi ánh mắt nhìn qua phương bắc Vương Quan Phong. Ánh mắt của hắn xuyên qua hư không trùng điệp, nhìn qua thông đạo vị diện ở phương bắc.
Tuy hỏa viên còn chưa nói Lâm Hi đi nơi nào. Nhưng mà Dương Huyền Hoàng đã đánh giá được mục đích của Lâm Hi chính là thông đạo không gian ở hướng bắc.
Chiến đấu còn chưa có bắt đầu đã dứt khoát rời khỏi địa bàn của Yêu tộc. Hiện tại Dương Huyền Hoàng đã sớm khẳng định kẻ chỉ huy yêu tộc trong Vương Quan đại vị diện này là Lâm Hi, kẻ ngăn cản mình và tổn thương Lý Càn Thiên cùng thời khắc mấu chốt cứu "Phổ Lạc Tư" chính là Lâm Hi không thể nghi ngờ.
- Mưu kế hay ah, mưu kế hay!
Trong đầu Dương Huyền Hoàng hiện ra suy nghĩ thật nhanh, trước tiên dụ dỗ đệ tử ba phái đi thẳng tới nơi này xung đột với yêu tộc nơi đây. Ý niệm liên tục hiện ra trong đầu, Dương Huyền Hoàng cơ hồ trong nháy mắt đã sắm vai nhân vật nào trong xung đột của yêu tộc và ba phái.
Thực lực của tên đệ tử Thần Tiêu Tông này không đủ xoay chuyển càn khôn, nhưng mà mưu kế của hắn không ngờ có thể dẫn phát yêu tộc và Thái Nguyên, Đâu Suất, Thái A ba phái xung đột!
Từ khi vừa bắt đầu là chuyện đệ tử ba phía chém giết với yêu tộc đến cuối cùng cùng là xung đột ba ngày trước, cơ hồ khắp nơi đều có thân ảnh của tên đệ tử Thần Tiêu Tông này!
Chuyện trước kia Dương Huyền Hoàng cho rằng không có khả năng, Lâm Hi rõ ràng bằng sức một mình làm được! Đây quả thực là chuyện không tưởng tượng nổi.
- Ta xem nhẹ ngươi rồi, khu hổ nuốt sói, tọa sơn quan hổ đấu! Còn biết trước có biến mà rời đi thật nhanh, loại tâm kế này mà để ngươi phát triển an toàn, ngày sau chẳng phải còn uy hiếp được cả Thái Nguyên Cung?
Trong mắt Dương Huyền Hoàng có hào quang lập loè, trong con mắt toát ra kiêng kỵ và sát cơ lạnh lùng.
Thành danh nhiều năm và Dương Huyền Hoàng được nhìn thấy đủ loại hạng người.
Nhưng đây là lần đầu tiên hắn cảm giác được trên lưng mang theo áp lực nặng nề như thế.
Lâm Hi uy hiếp quá cường liệt.
- Cây có mọc thành rừng, gió vẫn thổi bật rễ!
Dương Huyền Hoàng chưa bao giờ cho rằng chính mình là người khí lượng hẹp hòi, nhưng mà giờ khắc này hắn thật sự không thể không sinh ra tâm tư đố kỵ mãnh liệt như vậy!
Người trẻ tuổi kia quá ưu tú, ưu tú tới mức khiến cho người ta không thể không sinh ra tâm kiêng kỵ, phải bóp chết hắn từ trong trứng nước mới được!
Thái Nguyên, Đâu Suất, Thái A ba phái bố trí nhiều thiên la địa võng lùng bắt Lâm Hi, kết quả chẳng những không có thành công, ngược lại bị hắn mượn yêu tộc trong Vương Quan đại vị diện đánh ba phái tổn thất thảm trọng.
Chuyện này đối với Dương Huyền Hoàng mà nói quả thực là chuyện khó tiếp nhận được.
Nhưng mà càng làm cho hắn không cách nào dễ dàng tha thứ là ba ngày trước Lâm Hi còn không làm hắn đặt vào mắt lại xếp đặt thiết kế trọng thương "Lý Càn Thiên", hơn nữa còn tính kế hắn và Lý Hồng Hoang hai bảy quả Thánh Vương, cứu "Phổ Lạc Tư".
Đây quả thực là miệt thị và sỉ nhục trần truội.
- Ngươi quá cuồng vọng! Cho dù là Thái Nguyên Cung hay là Càn Thiên sư đệ cũng sẽ giết chết ngươi.
Thân hình Dương Huyền Hoàng nhoáng một cái, lập tức biến mất ở phương bắc.
- Sư huynh!
Thông đạo vị diện phương bắc, nhìn thấy Dương Huyền Hoàng thì vài tên đệ tử Thái Nguyên Cung bị thương và đang chữa thương lập tức đứng dậy, khom người thi lễ.
- Có người thông qua nơi này sao?
Dương Huyền Hoàng nói.
- Sư huynh...
Tên hư tiên Thái Nguyên Cung cầm đầu nơi này chần chờ một chút, sau đó nói:
- Không lâu trước có một tán tu giả mạo đệ tử Thái Nguyên Cung cưỡng ép xông qua nơi này. Nhưng mà trên người của hắn không có yêu khí cho nên chúng ta cũng không có đuổi theo.
- Tán tu?
Dương Huyền Hoàng cười lạnh:
- Thật sự là tán tu sao? Các ngươi lại cẩn thận nghĩ lại đi!
Bá!
Cổ tay Dương Huyền Hoàng run lên, một bức tranh hiện ra, chính là bức họa Lâm Hi do Đâu Suất Cung truyền tới!
- Ah!
Nhìn thấy bộ dáng bức họa này đám người chấn động.
Lâm Hi xuất hiện mặc trên người quần áo và trang sức của Thái Nguyên Cung, khí chất cũng không quá giống hình vẽ. Trong lòng ba người chỉ nghĩ không phải yêu tộc là được rồi.
- Hừ!
Nhìn thấy phản ứng của ba người thì Dương Huyền Hoàng hừ lạnh một tiếng, làm gì còn hỏi nhiều, nói thầm.
- Trốn đi, lần này, ta nhìn ngươi làm sao trốn thoát đây!
Bá!
Tiếng gió rung động, Dương Huyền Hoàng tiến vào thông đạo không gian, đuổi theo Lâm Hi, tiến vào đến thông đạo đi vị diện khác.
...
Gió mạnh mênh mông cuồn cuộn, đây là vị diện cao cấp còn lớn hơn cả Vương Quan đại vị diện.
Lâm Hi có thể cảm giác được trong không gian vị diện này có năm tên yêu tộc đại lánh chúa tu vi như "Phổ Lạc Tư".
Không hề nghi ngờ thế cục của yêu tộc trong vị diện này còn phức tạp hơn nhiều. Mặt khác Lâm Hi còn có thể cảm giác được vị diện này thông tới bảy không gian.
Chỉ bằng điểm này thì nó còn phức tạp hơn "Vương Quan đại vị diện" nhiều.
- Ông!
- Xuất hiện đi!
"Cửu Hỏa Chân Long Tráo" hiện ra, Lâm Hi mang Tạp Mễ Lạp cùng Địa Ngục Ma Long bao vào trong.
Khoảng cách thông đạo vị diện thật xa, căn bản không cảm thấy truy binh ở đằng sau. Hơn nữa trong không gian này khổng lồ cũng càng thêm phức tạp. Cho dù là người của Thái Nguyên Cung biết rõ hắn ở đâu cũng khó mà tìm được hắn.
Kết cấu không gian trong "Phong bạo chi môn" cực kỳ phức tạp.
Kỳ thật sau khi tiến vào không gian này tới một mức độ nào đó Lâm Hi cũng đã đào thoát khỏi đuổi bắt của Thái Nguyên, Đâu Suất, Thái A ba phái. Mặc dù trưởng lão của ba phái dùng thiên cơ suy diễn nghịch hướng bài trừ cũng khó tìm được hắn.
Thanks
"Phổ Lạc Tư" bị Thái Nguyên Cung "Ngọc Hoàng đế tử" giết chết và yêu tộc Vương Quan đại vị diện triệt để tan tác. Bỏ chạy tán loạn không dám quay đầu lại.
Nhưng mà cả vị diện đã bị phong tỏa rồi. Lúc "Tứ đại đế tử" ra tay cũng định đoạt toàn bộ vận mệnh của yêu tộc nơi này.
Sau khi Lâm Hi rời đi không lâu...
Ầm ầm!
Đột nhiên một đạo thân ảnh như thiên thạch từ trên trời lao xuống, mang theo khí tức khủng bố tiến thẳng vào trung tâm Vương Quan đại vị diện và kích thích khói bụi bay đầy trời.
- Con Ma Long hình người đâu rồi?
Dương Huyền Hoàng lơ lửng trên hư không, tóc dài bay lên, toàn thân tỏa ra khí tức tàn bạo.
Cánh tay trái của hắn nắm cổ con hỏa viên Pháp Lực Kỳ, nhấc nó lên cao cao. Con hỏa viên này trốn vào trong hang đá thật sâu, nhưng lại không dấu diếm được Dương Huyền Hoàng.
- Hắn... Hắn, trước khi chiến đấu diễn ra hắn đã rời khỏi Vương Quan Phong, đi phương bắc...
Hỏa viên bị Dương Huyền Hoàng nắm cổ, trong con mắt có máu chảy ra ngoài, sau đó tơ máu từ cổ bắn ra ngoài. Trong ánh mắt tràn ngập sợ hãi và thân thể run rẩy, ánh mắt nhìn qua Dương Huyền Hoàng giống như nhìn thấy tử thần.
Dương Huyền Hoàng lạnh lùng nhìn chằm chằm vào hỏa viên, phát hiện trong mắt nó trừ sợ hãi ra thì không có gì khác.
Răng rắc!
Tiếng xương cốt gãy vỡ vang lên.
Dương Huyền Hoàng chỉ lật tay một cái là bẻ gãy cổ của hỏa viên.
- Quả nhiên là hắn! Chiến đấu còn chưa có bắt đầu đã ngửi được hương vị, sớm rời khỏi!...
Dương Huyền Hoàng chậm rãi thay đổi ánh mắt nhìn qua phương bắc Vương Quan Phong. Ánh mắt của hắn xuyên qua hư không trùng điệp, nhìn qua thông đạo vị diện ở phương bắc.
Tuy hỏa viên còn chưa nói Lâm Hi đi nơi nào. Nhưng mà Dương Huyền Hoàng đã đánh giá được mục đích của Lâm Hi chính là thông đạo không gian ở hướng bắc.
Chiến đấu còn chưa có bắt đầu đã dứt khoát rời khỏi địa bàn của Yêu tộc. Hiện tại Dương Huyền Hoàng đã sớm khẳng định kẻ chỉ huy yêu tộc trong Vương Quan đại vị diện này là Lâm Hi, kẻ ngăn cản mình và tổn thương Lý Càn Thiên cùng thời khắc mấu chốt cứu "Phổ Lạc Tư" chính là Lâm Hi không thể nghi ngờ.
- Mưu kế hay ah, mưu kế hay!
Trong đầu Dương Huyền Hoàng hiện ra suy nghĩ thật nhanh, trước tiên dụ dỗ đệ tử ba phái đi thẳng tới nơi này xung đột với yêu tộc nơi đây. Ý niệm liên tục hiện ra trong đầu, Dương Huyền Hoàng cơ hồ trong nháy mắt đã sắm vai nhân vật nào trong xung đột của yêu tộc và ba phái.
Thực lực của tên đệ tử Thần Tiêu Tông này không đủ xoay chuyển càn khôn, nhưng mà mưu kế của hắn không ngờ có thể dẫn phát yêu tộc và Thái Nguyên, Đâu Suất, Thái A ba phái xung đột!
Từ khi vừa bắt đầu là chuyện đệ tử ba phía chém giết với yêu tộc đến cuối cùng cùng là xung đột ba ngày trước, cơ hồ khắp nơi đều có thân ảnh của tên đệ tử Thần Tiêu Tông này!
Chuyện trước kia Dương Huyền Hoàng cho rằng không có khả năng, Lâm Hi rõ ràng bằng sức một mình làm được! Đây quả thực là chuyện không tưởng tượng nổi.
- Ta xem nhẹ ngươi rồi, khu hổ nuốt sói, tọa sơn quan hổ đấu! Còn biết trước có biến mà rời đi thật nhanh, loại tâm kế này mà để ngươi phát triển an toàn, ngày sau chẳng phải còn uy hiếp được cả Thái Nguyên Cung?
Trong mắt Dương Huyền Hoàng có hào quang lập loè, trong con mắt toát ra kiêng kỵ và sát cơ lạnh lùng.
Thành danh nhiều năm và Dương Huyền Hoàng được nhìn thấy đủ loại hạng người.
Nhưng đây là lần đầu tiên hắn cảm giác được trên lưng mang theo áp lực nặng nề như thế.
Lâm Hi uy hiếp quá cường liệt.
- Cây có mọc thành rừng, gió vẫn thổi bật rễ!
Dương Huyền Hoàng chưa bao giờ cho rằng chính mình là người khí lượng hẹp hòi, nhưng mà giờ khắc này hắn thật sự không thể không sinh ra tâm tư đố kỵ mãnh liệt như vậy!
Người trẻ tuổi kia quá ưu tú, ưu tú tới mức khiến cho người ta không thể không sinh ra tâm kiêng kỵ, phải bóp chết hắn từ trong trứng nước mới được!
Thái Nguyên, Đâu Suất, Thái A ba phái bố trí nhiều thiên la địa võng lùng bắt Lâm Hi, kết quả chẳng những không có thành công, ngược lại bị hắn mượn yêu tộc trong Vương Quan đại vị diện đánh ba phái tổn thất thảm trọng.
Chuyện này đối với Dương Huyền Hoàng mà nói quả thực là chuyện khó tiếp nhận được.
Nhưng mà càng làm cho hắn không cách nào dễ dàng tha thứ là ba ngày trước Lâm Hi còn không làm hắn đặt vào mắt lại xếp đặt thiết kế trọng thương "Lý Càn Thiên", hơn nữa còn tính kế hắn và Lý Hồng Hoang hai bảy quả Thánh Vương, cứu "Phổ Lạc Tư".
Đây quả thực là miệt thị và sỉ nhục trần truội.
- Ngươi quá cuồng vọng! Cho dù là Thái Nguyên Cung hay là Càn Thiên sư đệ cũng sẽ giết chết ngươi.
Thân hình Dương Huyền Hoàng nhoáng một cái, lập tức biến mất ở phương bắc.
- Sư huynh!
Thông đạo vị diện phương bắc, nhìn thấy Dương Huyền Hoàng thì vài tên đệ tử Thái Nguyên Cung bị thương và đang chữa thương lập tức đứng dậy, khom người thi lễ.
- Có người thông qua nơi này sao?
Dương Huyền Hoàng nói.
- Sư huynh...
Tên hư tiên Thái Nguyên Cung cầm đầu nơi này chần chờ một chút, sau đó nói:
- Không lâu trước có một tán tu giả mạo đệ tử Thái Nguyên Cung cưỡng ép xông qua nơi này. Nhưng mà trên người của hắn không có yêu khí cho nên chúng ta cũng không có đuổi theo.
- Tán tu?
Dương Huyền Hoàng cười lạnh:
- Thật sự là tán tu sao? Các ngươi lại cẩn thận nghĩ lại đi!
Bá!
Cổ tay Dương Huyền Hoàng run lên, một bức tranh hiện ra, chính là bức họa Lâm Hi do Đâu Suất Cung truyền tới!
- Ah!
Nhìn thấy bộ dáng bức họa này đám người chấn động.
Lâm Hi xuất hiện mặc trên người quần áo và trang sức của Thái Nguyên Cung, khí chất cũng không quá giống hình vẽ. Trong lòng ba người chỉ nghĩ không phải yêu tộc là được rồi.
- Hừ!
Nhìn thấy phản ứng của ba người thì Dương Huyền Hoàng hừ lạnh một tiếng, làm gì còn hỏi nhiều, nói thầm.
- Trốn đi, lần này, ta nhìn ngươi làm sao trốn thoát đây!
Bá!
Tiếng gió rung động, Dương Huyền Hoàng tiến vào thông đạo không gian, đuổi theo Lâm Hi, tiến vào đến thông đạo đi vị diện khác.
...
Gió mạnh mênh mông cuồn cuộn, đây là vị diện cao cấp còn lớn hơn cả Vương Quan đại vị diện.
Lâm Hi có thể cảm giác được trong không gian vị diện này có năm tên yêu tộc đại lánh chúa tu vi như "Phổ Lạc Tư".
Không hề nghi ngờ thế cục của yêu tộc trong vị diện này còn phức tạp hơn nhiều. Mặt khác Lâm Hi còn có thể cảm giác được vị diện này thông tới bảy không gian.
Chỉ bằng điểm này thì nó còn phức tạp hơn "Vương Quan đại vị diện" nhiều.
- Ông!
- Xuất hiện đi!
"Cửu Hỏa Chân Long Tráo" hiện ra, Lâm Hi mang Tạp Mễ Lạp cùng Địa Ngục Ma Long bao vào trong.
Khoảng cách thông đạo vị diện thật xa, căn bản không cảm thấy truy binh ở đằng sau. Hơn nữa trong không gian này khổng lồ cũng càng thêm phức tạp. Cho dù là người của Thái Nguyên Cung biết rõ hắn ở đâu cũng khó mà tìm được hắn.
Kết cấu không gian trong "Phong bạo chi môn" cực kỳ phức tạp.
Kỳ thật sau khi tiến vào không gian này tới một mức độ nào đó Lâm Hi cũng đã đào thoát khỏi đuổi bắt của Thái Nguyên, Đâu Suất, Thái A ba phái. Mặc dù trưởng lão của ba phái dùng thiên cơ suy diễn nghịch hướng bài trừ cũng khó tìm được hắn.
Thanks
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.